bắt đầu từ mùa đông...
heou 18.12.2005 02:46:40 (permalink)
20/11/K5

Sáng. Trời se lạnh. Một "tên" cao cao ú ú cứ lẽo đẽo theo một chị bé xinh xinh đến một số nơi mà ở đấy, những cái tên chẳng gợi lên chút quen thuộc nào. Những địa chỉ xa lạ. Những gương mặt xa lạ. Những lời nói xa lạ. Và cũng chính trong cái sự xa lạ ấy, lần đầu tiên, cái "tên" cao cao ú ú ấy gặp chị lớn, anh Kin, Xu, Búp . Để rồi nó chợt nhận ra rằng, thì ra trên cái mảnh đất chật hẹp này còn có những con người như thế đấy . Cái "tên cao cao ú ú" ấy chẳng phải ai khác ngoài Ngố . Còn chị lớn, anh Kin, Xu, Búp - là... những cái tên, nhỉ , những cái tên đầu tiên của anh-em-nhà-xê-tê, và gắn với mỗi cái tên ấy là những-câu-chuyện-bắt-đầu-từ-mùa-đông... (nghe sến ghê )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2005 03:10:34 bởi heou >
#1
    heou 18.12.2005 03:36:36 (permalink)
    Xu ạ!

    Từ hôm nay, Ngố quyết định trốn vào góc này và... lảm nhảm cho Xu nghe. Thật ra thì có cố mấy Xu sẽ không nghe được đâu (trừ khi Xu cũng ngốc như Ngố, lang thang đến tận đây để viết cho những-cái-tên-chỉ-dành-cho-riêng-mình ), nhưng Xu-của-Ngố thì sẽ nghe được .

    Ngố rất... ngố, thế nên những gì Ngố viết cũng ngố nốt, và tất nhiên chỉ mỗi Ngố đọc mới hiểu nổi Ngố đang lảm nhảm những gì . Bây giờ Ngố đang trong trạng thái lâng lâng, mà những lúc như thế này thì chuối không chịu nổi . Ngố không mong Xu đọc được những cái này. Ngố cũng không mong chị lớn, anh Kin, Búp, và nhiều nhiều người nữa... đọc được những cái này. Đơn giản, Ngố chỉ muốn ghi lại những gì có liên quan đến anh-em-nhà-xê-tê - những "chiến hữu" của Ngố, hiểu không? Ngố không biết liệu Ngố và mọi người có gắn kết được với nhau, có thể trở thành những-người-bạn-thật-sự, có thể... ? Đó là chuyện của tương lai Xu ạ, còn hiện tại, Ngố không cần biết những điều ấy, Ngố cũng không cố tìm cho được câu trả lời, Ngố chỉ biết rằng, Ngố và Xu, chị lớn, anh Kin, Búp, và nhiều nhiều nữa... đang làm những công việc không-hề-vô-nghĩa. Và như thế đấy, mọi thứ chỉ mới là bắt đầu...

    #2
      heou 20.12.2005 23:47:17 (permalink)
      Hôm nay trời không nắng. Hôm qua cũng thế. Chỉ có một chút nắng tung tăng rớt giữa ngày chủ nhật vừa rồi, khiến cho buổi chiều hôm ấy trở nên thật đặc biệt với Ngố. Một màu vàng dịu ngọt dặt dìu trôi đi, trôi mãi, nhìn đâu cũng bắt gặp.

      Đầu giờ chiều, Ngố và nhỏ bạn lượn lờ trên mấy con phố quen, tự thưởng cho mình một buổi chiều free với nắng, với gió, với mưa lạnh, và những trang sách hay ho còn mới cóng. Đấy là một cảm giác tuyệt vời, Xu ạ. Khi mà những lo toan thường nhật, cảm giác mệt mỏi vì kiệt sức, và cả những bất ổn mơ hồ, không còn lượn lờ bay nhảy trong đầu. Chỉ còn duy cảm giác yên bình thanh thản hiếm có, như vạt nắng chen giữa những cơn mưa dài rả rích đêm ngày. Đấy, là những vui buồn vô cớ, là những câu chuyện không cuối không đầu, là những nụ cười không mang hình giả tạo. Là những gì thật nhất!

      Lần đầu tiên, Ngố cảm nhận thật rõ cái ấm nóng tuyệt vời của từng vệt nắng, của những mảng nắng hắt vàng con phố, của cả khoảng nắng mênh mông dài vô tận lơ lửng trên đầu. Một ngày nắng thật đẹp Xu ạ. Đẹp hơn bất cứ ngày nắng nào Ngố từng đi xuyên qua. Ngố thích những ngày đông lạnh. Ngố thích những cơn mưa dịu ngọt. Và nhiều khi Ngố bỏ qua những gì mình không thích, hoặc hờ hững, lơ đãng, hoặc không nhìn với ánh mắt như nhìn những-gì-mình-yêu-thích, vô tình có, cố tình có.

      Thế đấy Xu à, đôi lúc, Ngố đã lướt qua quá nhanh những thứ vốn mang trong nó những diệu kì giản dị, để rồi trong một ngày đông lấm tấm mưa, Ngố mới chợt nhận ra vẻ đẹp bình dị của một tia nắng ấm.
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2005 23:48:54 bởi heou >
      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9