Trang Thơ Trần Quốc Bảo
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 13 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 183 bài trong đề mục
Trần Quốc Bảo 18.12.2005 17:04:46 (permalink)
0
Dỗ
-Trần Quốc Bảo-

Ừ thì anh dỗ bằng nụ hôn
Cô công chúa nhỏ bước vào hồn
Để rễ si già trơ gốc bám
Lá si lả tả điệu tình buông

Chẳng dỗ em bằng quà bánh kẹo
Lớn rồi nhõng nhẽo lại mì nheo
Bướm trắng rợp trời hoa phượng đỏ
Cuối đường một gả cứ trông theo

Đừng khóc mà em có gì đâu
Mà em hờn dỗi mặt thiệt ngầu
Em theo tuyến đường hoa mặt cỡ
Chẳng thèm nói với anh một câu

Tại vì anh ghen chút mà thôi
Tại yêu em nhất nhất trần đời
Những chàng trai lạ sao ghét quá
Mỗi buổi trường tan cứ nối đuôi

Giận hờn làm chi nắng nhạt rồi
Lòng anh đau khổ biết mấy mươi
Những ngày xa cách. Ôi! anh chết,
Tình em sa mạc khát khô đời

Anh dỗ em bằng một nụ cười
Một tình yêu thắm ngọt tươi môi
Những giọt lệ tình rưng rưng mắt
Mình yêu nhau lắm chẳng thể rời

18-12-2005

#1
    Trần Quốc Bảo 18.12.2005 17:08:42 (permalink)
    0
    Lời Trọng Thủy
    -Trần Quốc Baỏ-

    Xin đừng trách tình yêu chàng Trọng Thủy
    Giữa thâm tình, còn đó nợ nước nhà
    Biết Mỵ Châu trong trắng thiệt thà
    Chàng đã cố kiềm lòng không quỵ lụy

    Chẳng phản bội, chẳng phụ người yêu quý
    Ta xem nàng như vật báo trần gian
    Phận làm con_ ta là kẻ nhát gan
    Vâng lời cha, đánh tráo mỏ thần- nông nổi

    Mỵ Châu nàng trở thành người mắc tội
    Với muôn dân, với thành quách điêu tàn
    Thứ lỗi cho ta tặng áo lông cho nàng
    Nàng mê muội gieo ngổn ngang làm dấu

    Ta đuổi theo như phường khảo khấu
    Chỉ mong gặp nàng cho lòng bớt quạnh hiu
    Có đâu ngờ giây phút cuối-người yêu
    Gọi tên ta trong tột cùng nổi nhớ

    Tình yêu chết, tình yêu chưa tắt thở
    Nước mắt nàng là ngọc sáng tim ta
    Lời thệ ước ngàn năm khó phôi pha
    Sao truyền thuyết đời trách ta bội bạc

    Xin hãy hiểu Trọng Thủy nào tai ác
    Gương đã vỡ tình đã lạc niềm đau
    Họ yêu thương, họ nào có phụ nhau
    Vì nghịch cảnh nên đoạn tình dang dỡ

    28-10-2005
    #2
      Trần Quốc Bảo 18.12.2005 17:17:50 (permalink)
      0
      Tự sự
      -Trần Quốc Bảo-

      Món nợ văn chương món nợ vay
      Tình yêu muôn thuở vẫn còn dài
      Mộng đời chưa vẹn trên khăn áo
      Hành trang còn lại trắng đôi tay

      17-12-2005
      r
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2006 11:42:25 bởi Viet duong nhan >
      #3
        Trần Quốc Bảo 20.12.2005 23:13:48 (permalink)
        0
        Về Thăm Trường Cũ
        -Trần Quốc Bảo-

        Trường ơi! xa cách nhiều năm
        Bỗng thương, bỗng nhớ, về thăm bỗng buồn
        Bạn bè mỗi đứa một phương
        Thầy xưa, cô cũ nắng sương bạc đầu
        Tôi về từ cuộc bể dâu
        Từ đôi tay trắng, từ sau phong trần
        Nợ thầy cô chữ "nghĩa nhân"
        Nợ cha mẹ một tấm thân cho đời
        Nợ đời chút phận danh thôi
        Nợ thời gian tháng ngày trôi hững hờ
        Bởi lòng vướng nghiệp thi thơ
        Mang thanh xuân đổi giấc mơ nghèo nàn
        Về thăm lại, thoáng... ngỡ ngàng
        Quang cảnh mới...trường trang hoàng khác xưa
        Hàng phượng tím thưở tiễn đưa
        Dấu tên người khắc phai chưa hỡi người
        Tôi tìm kỷ niệm chơi vơi
        Nhưng tôi biết tất cả vời vợi xa

        20-12-2005
        r
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2006 11:39:58 bởi Viet duong nhan >
        #4
          Trần Quốc Bảo 21.12.2005 01:23:28 (permalink)
          0
          Nụ hôn đầu xuân
          -Trần Quốc Bảo-

          Nàng xuân lẳng lặng đến bao giờ
          Mà để hồn xuân phải ngẩn ngơ
          Ý xuân e thẹn cười trong nắng
          Trêu cái tình xuân dạ hững hờ

          Bữa đó trong vườn lắm ước mơ
          Hoa,bướm khoe hương sắc lững lờ
          Dòng sông tình tự nghiêng nghiêng sóng
          Đôi lứa ngồi bên thật nên thơ

          Anh dắt tay em dọc bến bờ
          Nhìn ánh trăng vàng đang ngủ mơ
          Say khướt con đò lư lắc nhẹ
          Ai người ru khúc hát mong chờ

          Trẩy hội theo đoàn, ta xuống thuyền
          Viếng chùa em lại muốn cầu duyên
          Anh hiểu lòng em lo cách trở
          Cũng quỳ xin "đẹp mối lương duyên"

          Suốt cả ngày trời chẳng nói năng
          Nàng như đứa trẻ chạy lăng xăng
          Vui trong áo mới-vui mùa tết,
          Nhưng mắt em vui bởi có anh.

          Ngồi trên thảm cỏ mịn nhung tơ
          Chỉ có đôi ta, non nước mờ.
          Em trộm nhìn anh, môi anh nhớ...
          Trao nụ hôn đầu đẹp như thơ !

          (2004)
          r
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2006 11:49:23 bởi Viet duong nhan >
          #5
            Trần Quốc Bảo 22.12.2005 00:09:03 (permalink)
            0
            Giáng Sinh Này Anh Chẳng Thể Bên Em...
            -Trần Quốc Bảo-

            Giáng sinh này anh chẳng thể bên em
            Đừng buồn nhé khi mùa đông se lạnh
            Cái rét run người không ai sưởi ấm
            Một mình em về chất chứa hoài mong

            Giáng sinh này anh xin nói thật lòng
            Nhớ em lắm, và yêu em nhiều lắm!
            Ở nơi xa anh nguyện cầu duyên thắm
            (Ơn chúa phúc lành cho đôi trẻ gần nhau.)

            Anh tin em sẽ sáng suốt biết bao
            Cứ thỏa thích trong vòng tay bè bạn
            Chọn ấm cúng gia đình, chọn niềm vui vô hạn
            Nhưng nhớ dành một phút nghĩ tới anh

            Đường phố rộn rịp sao mình anh âm thầm
            Bước đơn điệu nghe chuông lòng đổ nhịp
            Nhưng anh hứa vì em mà đi tiếp
            Quãng đường đời tuyệt diệu của tình yêu

            21-12-2005
            #6
              Trần Quốc Bảo 27.12.2005 01:50:28 (permalink)
              0
              Em Và Tôi
              Trần Quốc Bảo

              Thôi thì em cứ yêu thơ
              Giữ cho tôi chút sầu mơ tháng ngày
              Thơ và tôi em chọn ai?
              Băn khoăn tôi cứ đêm dài tương tư

              Em đi vào chốn thực hư
              Đâu hay tôi ruột rối nhừ sợi duyên
              Thơ em lúc tĩnh lúc điên
              Tình tôi thổn thức trăm miền khổ đau

              Tôi ghen với gió trên cao
              Tôi ganh ghét cả trăng sao trên trời
              Triệu người trai chỉ xót tôi
              Sao em chẳng viết nữa lời dễ thương

              Cho lòng tôi chút vấn vương
              Cầu mong em hãy bình thường trong tôi
              Đừng rao thơ khắp chợ đời
              Xót xa người, đau lòng tôi mỗi chiều

              Thôi thì yêu chẳng thể yêu
              Thơ và tôi em trộn đều mà vui

              26-12-2005
              r
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2006 11:53:41 bởi Viet duong nhan >
              #7
                Trần Quốc Bảo 27.12.2005 02:40:30 (permalink)
                0
                Vô Duyên
                -Trần Quốc Bảo-

                Vô duyên một kẻ đi tìm
                Bả trầu ai nhả bên thềm chiều mưa
                Hoài thương tìm lại ngày xưa
                Miếng trầu người mới tiêm vừa hôm qua

                Vô duyên tìm mãi chẳng ra
                Chiếc lồng tre, con sáo nhà còn không?
                Làng bên có kẻ sang sông
                Tôi tìm nước mắt lặn trong cuộc tình

                26-12-2005

                #8
                  BĂNG NGUYỆT 27.12.2005 20:59:55 (permalink)
                  0
                  Dạo ngang vừon thơ của TQB hoài mà hôm nay mới weocom đựoc nà, chúc Bảo vui với văn thơ và năm mới vạn an nha!


                  Cho lòng tôi chút vấn vương
                  Cầu mong em hãy bình thường trong tôi
                  Đừng rao thơ khắp chợ đời
                  Xót xa người, đau lòng tôi mỗi chiều

                  Thôi thì yêu chẳng thể yêu
                  Thơ và tôi em trộn đều mà vui

                  26-12-2005


                  Anh và thơ em chọn cả hai

                  Em vẫn là em... rất bình thường
                  Yêu anh nên vẽ những nhớ thương
                  Vào dòng thi tứ đêm sầu não
                  Ghen gì quỳnh trắng nở đêm sương

                  Anh trộn vào thơ... tình thêm sắc
                  Cất một góc đời... hộc thơ em
                  Dở ra cho vạn... thế nhân xem
                  Đời đồng cảm (hay) cười chê... cứ mặc

                  Đan câu lục bát hồn reo rắt
                  Xếp chữ thất ngôn... dạ u hoài
                  Ngũ ngôn tứ tuyệt... trăng ai cắt
                  Lạc vận tự do... tìm hướng say

                  Thơ và anh... em chọn cả hai
                  Hoa quỳnh nở vài giờ là... rụng
                  Giữ một phút cho đời ca tụng
                  Hơn tiếc hoài... chẳng buộc hương bay....!

                  Đưa vào TV
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2006 12:00:21 bởi Viet duong nhan >
                  #9
                    Trần Quốc Bảo 28.12.2005 00:34:04 (permalink)
                    0
                    Chào Băng Nguyệt, chúc vui vẽ và hạnh phúc.

                    Lần Đầu Hôn Em
                    -Trần Quốc Bảo-

                    Nụ hôn đầu đã trao em
                    Thế gian cuồng loạn khát thèm với anh
                    Cây nghiêng, lá đổ , trời gầm,
                    Đất rung mưa chuyển trăm năm cuộc tình.

                    Chạm vào môi thắm xinh xinh
                    Hai mình như thể một mình tan ra
                    Tim yêu rộn rịp lời ca
                    Và hồn hóa đóa mặn mà rất duyên

                    Trời ơi sao sướng như tiên
                    Hôn em anh thấy đảo điên cả người
                    Nguyện mắc nợ em suốt đời
                    Đừng bay nữa cánh chim trời phiêu du

                    Môi nàng khe khẽ hát ru
                    Môi anh êm ái trơn tru lời tình
                    Thương yêu ấm áp bình minh
                    Nhờ nụ hôn ấy mà mình bên nhau

                    Từ nay tới vạn ngày sau...

                    27-12-2005
                    #10
                      Trần Quốc Bảo 28.12.2005 00:57:51 (permalink)
                      0
                      Mười Năm
                      -Trần Quốc Bảo-

                      Mười năm rồi em nhỉ?
                      Nhạt cả tuổi xuân thì
                      Tình yêu và lý trí
                      Có nhường đường anh đi.

                      Mười năm sống bôn ba
                      Anh mười năm xa nhà
                      Cỏ mọc quanh hồn úa
                      Cũng xót lòng em qua

                      Mười năm đã trôi xa
                      Bây giờ như kẻ lạ
                      Trắng tay về phố chợ
                      Hỏi em còn nhận ra?

                      Thôi mười năm dĩ lỡ
                      Chẳng còn gì cho nhau
                      Đành cất vội câu chào
                      Nếu vô tình gặp lại

                      Mười năm tình vụng dại
                      Em qua cầu áo bay
                      Anh mười năm... xa mãi...
                      Thiếu phụ em thở dài

                      Mười Năm về còn ai?
                      Ngoài hai bàn tay trắng...

                      27-12-2005
                      r
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2006 11:34:23 bởi Viet duong nhan >
                      #11
                        Trần Quốc Bảo 02.01.2006 18:01:42 (permalink)
                        0
                        Tình chẳng có thừa
                        -Trường Phi Bảo-

                        Tình tôi chẳng có thừa đâu
                        Mà cho em chút buổi đầu yêu thương
                        Đừng mơ có chuyện chung đường
                        Lòng trong như đã..chán chường..tôi e
                        Mặt ngoài đâu thể dấu che
                        Tầm thường mấy chuyện kết se hồng trần
                        Em về chọn một phu quân
                        Quên tôi đi nhé muôn phần si mê
                        Tôi không có nữa lời thề
                        Mẹ cha đưa đẩy cận kề lối duyên
                        Tình tôi chẳng được thừa quyền
                        Mà cho em cái đảo điên nữa vời
                        Có sao thưa vậy người ơi!
                        Thương tôi thì chớ chơi vơi giận hờn
                        Nghẹn ngào đôi mắt van lơn
                        Quay đi không nở, yêu hơn không đành
                        Tình tôi chẳng có để dành
                        Mà cho em chút ngọt lành ngày xuân

                        11-4-2005
                        #12
                          Trần Quốc Bảo 04.01.2006 23:39:19 (permalink)
                          0
                          Chủ Nghĩa
                          -Trần Quốc Bảo-

                          Miếng ăn là miếng tồi tàn
                          Tự Do ơi chớ đầu hàng hai tay
                          Ngửa xin đen bạc về xài
                          Ta thà chết giữ lòng hoài trắng trong
                          Với Mẹ hiền, với Non Sông
                          Bạn bè ta đó góp công xây đời
                          Độc Lập phấn đấu cùng người
                          Ngày mai Hạnh Phúc mỉm cười trên môi

                          4-1-2006
                          r
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2006 12:07:36 bởi Viet duong nhan >
                          #13
                            Trần Quốc Bảo 04.01.2006 23:46:12 (permalink)
                            0
                            Chí làm trai
                            -Trần Quốc Bảo-

                            Chí làm trai vẫy vùng trong bốn cõi
                            Ta làm người tội lỗi với cha ông
                            Nghiệp thi phú đã nặng gánh tang bồng
                            Lòng ủy mị khiến ta thành yếu đuối

                            4-1-2006


                            Mẹ Việt Ơi!
                            -Trần Quốc Bảo-

                            Mẹ Việt ơi con vạn lần từ chối
                            Chiếc áo đẹp của những kẻ ngoại lai
                            Với quê hương con chẳng đủ sức tài
                            Nhưng khao khát trải lòng vì chính nghĩa

                            4-1-2006
                            r
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2006 12:04:47 bởi Viet duong nhan >
                            #14
                              Trần Quốc Bảo 04.01.2006 23:48:56 (permalink)
                              0
                              Phút Suy Niệm
                              -Trần Quốc Bảo-

                              Thừa và thiếu ngôn từ tôi lấp lững
                              Vắt sức mình cố vẹn cái tứ thơ
                              Bút mực nằm trên trang giấy dại khờ
                              Phút suy niệm khiến lòng tôi hoài cảm

                              4-1-2006
                              r
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2006 12:10:22 bởi Viet duong nhan >
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 13 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 183 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9