Người Đàn Ông Thỏa Thân
-Trần Quốc Bảo-
Người đàn ông thỏa thân vì cuộc sống
Cuồn cuộn cơ bắp
Vai rộng thẳng tắp
Mênh mông những khát vọng vô bờ
Người đàn ông cứng cựa với thời giờ
Ngắm thân mình qua tấm gương bé tí
Đôi mắt mở ti hí
Chân mày xậm xì
Nhoẻn nụ cười đôn hậu, thâm nghiêm
Đố ai biết được người đàn ông đang dõi mắt kiếm tìm
Vạt áo đàn bà bao lần níu kéo
Giọng nói đàn bà khôn lanh trong trẻo
Chính cái dịu dàng đã đục đẽo hết trái tim
Người đàn ông chỉ còn biết lặng im
Tự biến mình trần trụi
Thời gian làm tóc pha sương muối
Đặc quánh nếp nhăn
Cằn cỗi mảnh trăng già
Cả đời chưa từng biết thật thà
Nhưng cũng chẳng thể nào điêu ngoa hơn thế nữa
Người đàn ông tự ví mình như ngọn lửa
Thắp sáng một trời đêm
Bàn tay chai sần giơ lên tập đếm
Mọi đa tình, phong lưu bóng bẩy
Mọi lợi danh ngây ngấy
Có phút nào dành để thấy mình đâu?
Người đàn ông thỏa thân rất lâu
Nhìn cuộc sống vẫn dãi dầu phía trước
Thèm khát được người đàn bà cầm cán lược
Chảy ưu phiền sau bao cuộc phong sương
14-12-2006