Trang Thơ Trần Quốc Bảo
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 13 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 183 bài trong đề mục
Trần Quốc Bảo 27.10.2006 21:50:08 (permalink)
0
Mười Năm Áo Tím...
Mười Năm Yêu Em...
Trần Quốc Bảo

Ngày em vu quy, tôi khách mời tới dự
Quà cưới cho em là ánh mắt muộn màng
Em nhìn tôi chân sáo bước vội vàng
Mới mười tám đã đeo mang duyên nợ

Mười tám tuổi em tập tành làm vợ
Hoa bằng lăng chợt nức nở bên thềm
Áo tím theo chồng, áo tím xuống thuyền
Tôi cúi mặt tiễn em về đất khách

Phải chi gặp em lúc đương độ cắp sách
Có hay không? có đỡ khổ cho lòng?
Yêu em bằng tất cả sự trắng trong
Giờ áo tím vui pháo hồng mộng ước

Mười năm sau còn điệu buồn nẫu ruột
Vẫn chẳng thể nào quên được áo tím xưa
Em quay về giữa đêm tối gió mưa
Căn gác trọ buồn buồn tôi khẽ hát

"Nụ Tầm Xuân nở ra xanh biếc
Em lấy chồng anh tiếc lắm thay
Ba đồng một mớ trầu cay..."
Tôi giận dỗi bóng hình ai yêu mãi

Hoa bằng lăng hái tặng thời con gái
Em theo chồng bỏ lại mãnh tình côi
Mười năm trời áo tím chẳng phai phôi
Thơ tôi viết cho mười năm sau nữa...

27-10-2006





Trần Quốc Bảo 31.10.2006 18:18:45 (permalink)
0
Cầu Trời Khấn Phật
-Trần Quốc Bảo-

Cầu Trời khấn Phật xót thương
Cho con qua được tai ương kiếp người
Tuổi con còn trẻ quá thôi
Bao nhiêu tâm nguyện nhất thời chửa xong

Giờ đây dạ rối bòng bong
Chưa người yêu chớ có hòng cưới sinh
Trải qua năm, bảy cuộc tình
Tới giờ ngoảnh lại vẫn mình cô đơn

Cầu Trời khấn Phật xót thương
Cho con qua hết tủi hờn ốm đau
Nghĩa ơn chưa trả ngày nào
Chữ Thầy, áo Mẹ nói sao đặn vừa

Trái tim nó khóc như mưa
Một mai nhịp đập ngưng bừa...biết đâu...
Vần thơ ở lại ôm sầu
Xác thân lạnh lẽo vùi sâu dưới mồ

Cầu Trời khấn Phật...Nam Mô...
Cho con được sống những giờ lạc quan
Bao nhiêu tâm nguyện đeo mang
Cầu Trời gia hộ bình an tâm hồn.

29-10-2006
Trần Quốc Bảo 31.10.2006 18:21:50 (permalink)
0
Nhỡ Một Mai...
Trần Quốc Bảo

Mai nếu nhỡ anh không còn thơ nữa
Em có còn vẫn tưởng được anh yêu
Lời hoa mỹ anh không còn chắt chiu
Vẫn tưởng chứ rằng anh yêu em nhất!

Mai nếu nhỡ anh xa rời mặt đất
Rã hình hài trong cái cõi hư vô
Buồn không em hay vẫn tưởng dại khờ
Anh vẫn sống từ giấc mơ vàng ngọc

Vẫn tưởng tượng bàn tay vuốt mái tóc
Mỗi đêm về vẫn tưởng được ấp ôm
Mai nếu nhỡ kỷ niệm anh vùi chôn
Có gì đâu? vẫn tưởng là tha thiết

Mà thôi em chẳng có gì bất diệt
Tình chết rồi cũng đừng tiếc làm chi
Nhỡ một mai đường đời hai lối đi
Vẫn tưởng đó...nhưng... ừ thì... "chấm hết!"

31-10-2006
Trần Quốc Bảo 01.11.2006 11:57:17 (permalink)
0
Diêu Bông...Thôi Thế Còn Gì Ước Mơ?
Trần Quốc Bảo

Ngày chị tôi bước theo chồng
Bạn nhờ ép lá diêu bông thay quà
Tâm sự này của người ta
Là em nói giúp hiểu mà cảm thông

Chị thời con gái qua sông
Tình tang chim sáo sổ lồng sáo bay
Bạn em tủi phận đêm ngày
Khi xưa chị hứa sẽ hoài chờ mong

(Ai tìm được lá diêu bông
Nguyện lấy kẻ đó làm chồng chị yêu...)
Bạn về khóc biết bao nhiêu
Lá đây người đã theo chiều sang ngang

Mừng chị được tấm chồng sang
Chào hai họ bước vội vàng chị đi
Bạn tôi nước mắt tràn mi
Diêu bông thôi thế còn gì ước mơ?

Mẹ cười bảo "bạn mày khờ,
Cái thằng thấy vậy ngây ngô thật thà
Chị mày khăn gói đi xa
Chữ duyên, chữ nợ âu là phận thôi"

Tôi buồn tôi xót bạn tôi
Trách chị hai đã quên lời hẹn xưa
Thời gian thắm thoát thoi đưa
Diêu bông đặt dưới mồ xưa bạn hiền

Bạn tôi chết nỗi niềm riêng
Kể từ chị bước xuống thuyền theo ai
Giờ trên nấm mộ sáng nay
Tôi thay chị khóc tình ai chung tình.

1-11-2006
Trần Quốc Bảo 16.11.2006 17:57:16 (permalink)
0
Hạnh Phúc Chỉ Là Lời Nói Dối
Trần Quốc Bảo

Anh đã hiểu
Hạnh Phúc chỉ là lời
nói dối

Đành thôi...
Đừng buồn chi em nhé!
Khi em còn tuổi trẻ
Hạnh phúc nào dễ san sẽ cho ai

Anh không phải con trai
Mà anh...
Người đàn ông từng trãi
Nên hạnh phúc rõ ràng không có sự thương hại
Hạnh phúc có cánh,
Lời hứa hẹn ngày xưa bay mãi chẳng về.

Khóc lóc làm chi
thêm não nề
Đừng đổ lỗi cho tình yêu em ạ!
Tại anh thôi tất cả...
Chẳng thể trao em một hạnh phúc vẹn toàn

Trái tim anh thiếu hiền ngoan
Dễ xiêu lòng trước bao nàng con gái
Mà em...
có lần anh nghĩ sẽ yêu mãi mãi
Tiếc rằng...
Hạnh phúc chỉ là lời nói dối
đắng cay!

16-11-2006
Trần Quốc Bảo 16.11.2006 18:56:41 (permalink)
0
Không Đề
-Trần Quốc Bảo-

Tử thần ơi, người khoan buông lưỡi hái
Chầm chậm chờ tôi trăn trối vài giây
Hỡi người tình, xin hãy xích gần đây
Cho tôi được hôn đôi tay gầy guộc

Trả lại em Tự Do không gàng buộc
Đừng vì tôi chuốc phiền muộn khổ đau
Cặp mắt này rồi khép chặt sắc màu
Tôi rồi sẽ mãi chìm vào hoang vắng

Xung quanh tôi mọi vật dường yên ắng
Và em chừ buồn héo úa dung nhan
Miền dương thế hay là chốn suối vàng
Tôi vẫn sống trong muộn màng em đó

Trong tích tắt em hãy nhìn thật rõ
Thân xác còm như cọng cỏ chết khô
Tiếc chi em tình theo tôi xuống mồ
Còn năm tháng chớ đợi chờ son sắt

16-11-2006


Trần Quốc Bảo 09.12.2006 19:36:25 (permalink)
0
Nhắn Em
-Trần Quốc Bảo-
 
Từ đây thôi thế từ đây
Những lời chung thuỷ hết xây nên thành
Lỗi là lỗi ở do anh
Phụ là anh phụ sao đành trách em
Tình yêu làm khổ con tim
Khổ anh, khổ cả tình em nhu mì
Thôi thì nứơc mắt tràn mi
Giận hờn, oán ghét khắc ghi suốt đời
Có kêu đất, có gọi trời
Nhìn đâu cũng thấy anh người nhẫn tâm
Lỗi hẹn rồi nhé trăm năm
Chuốc chi cay đắng âm thầm hở em?
Xót xa lá rụng bên thềm
Anh nào xứng với tình em dạt dào
Quên đi mộng ứơc sầu đau
Từ đây thôi hết bên nhau nguyện thề
Chân anh lầm lạc lối về
Em đừng chờ đợi mà tê tái lòng.
 
9-12-2006 
Trần Quốc Bảo 14.12.2006 20:07:48 (permalink)
0
Người Đàn Ông Thỏa Thân
-Trần Quốc Bảo-
 
Người đàn ông thỏa thân vì cuộc sống
Cuồn cuộn cơ bắp
Vai rộng thẳng tắp
Mênh mông những khát vọng vô bờ
 
Người đàn ông cứng cựa với thời giờ
Ngắm thân mình qua tấm gương bé tí
Đôi mắt mở ti hí
Chân mày xậm xì
Nhoẻn nụ cười đôn hậu, thâm nghiêm
 
Đố ai biết được người đàn ông đang dõi mắt kiếm tìm
Vạt áo đàn bà bao lần níu kéo
Giọng nói đàn bà khôn lanh trong trẻo
Chính cái dịu dàng đã đục đẽo hết trái tim
 
Người đàn ông chỉ còn biết lặng im
Tự biến mình trần trụi
Thời gian làm tóc pha sương muối
Đặc quánh nếp nhăn
Cằn cỗi mảnh trăng già
 
Cả đời chưa từng biết thật thà
Nhưng cũng chẳng thể nào điêu ngoa hơn thế nữa
Người đàn ông tự ví mình như ngọn lửa
Thắp sáng một trời đêm
 
Bàn tay chai sần giơ lên tập đếm
Mọi đa tình, phong lưu bóng bẩy
Mọi lợi danh ngây ngấy
Có phút nào dành để thấy mình đâu?
 
Người đàn ông thỏa thân rất lâu
Nhìn cuộc sống vẫn dãi dầu phía trước
Thèm khát được người đàn bà cầm cán lược
Chảy ưu phiền sau bao cuộc phong sương
 
14-12-2006
 
Trần Quốc Bảo 24.12.2006 15:27:31 (permalink)
0
Cảm ơn em tới giữa đời bình yên
-Trần Quốc Bảo-
 
Quen em từ độ xuân nào
Biết nhau buổi mận hỏi đào còn duyên?
Áo dài tha thướt hồn nhiên
Trắng khung trời mộng trãi miền nhớ thương
Lòng tôi cánh bướm tha phương
Lòng em cái kén còn vương tơ tằm
Thẹn thùng ngõ ý trăm năm
Đôi ta yêu trộm, nhớ thầm - vì đâu?
Rồi em áo cưới cô dâu
Rồi em đeo nhẩn qua cầu theo tôi
Rồi tôi cũng hết lẽ loi
Cảm ơn em tới giữa đời bình yên
 
18-11-2006
Trần Quốc Bảo 26.12.2006 17:52:03 (permalink)
0
Thơ Và Đời
-Trần Quốc Bảo-
 
Thơ tôi cũng giống đời tôi
Đời tôi chẳng khác thơ tôi chút nào
Thuận tay vớt những hanh hao
Nhặt bên thềm lá bạc màu thời gian
 
Xuân tôi rồi ắt sẽ tàn
Như thơ tôi cũng võ vàng phôi phai
Tìm trong đêm thẳm ngày dài
Đếm sao hết những sẹo dài dọc ngang
 
Là thương tích, là đa mang,
Là bao nhiễu sự, là ngàn rong rêu.
Phong trần chân bứơc liêu xiêu
Muốn yêu mà chả được yêu bao giờ!
 
Tới già, tới chết bơ vơ
Trời cho mình cái tình hờ làm duyên
Thơ lăn qua dốc muộn phiền
Tôi lăn theo những đảo điên sự đời
 
Một mai hồn thoát về trời
Thơ tôi gởi lại bên đời trầm kha.
 
26-12-2006
Trần Quốc Bảo 26.12.2006 19:36:05 (permalink)
0
Không Đề
-Trần Quốc Bảo-
 
Anh là khói...
sa vào em... khoé mắt
Lệ tình rơi theo năm tháng nhạt màu
Em là nhớ...
loãng vào anh chút máu
Dư âm buồn nát cả trái tim nhau
 
Từ tạ rồi những viễn ảnh thương đau
Mình vội trao bao ánh nhìn lơ đễnh
Mình vẫy tay sau chuyến tàu định mệnh
Ngựơc xuôi đường, đèo dốc chập chùng cao
 
Tình đã chết, xác tình thôi ấm cúng
Ta thêu tình trong tiếc nuối vời xa
Em thoắt ẩn, thoắt hiện như bóng ma
Về bới móc đống tàn tro ngày cũ
 
Đàn bồ câu xếp cánh ngây thơ ngủ
Phố vẫn buồn theo mùa cũ mà em
Gom nhung nhớ kết vòng hoa tưởng niệm
Môi hôn chừ khuyên khuyết nữa êm đềm
 
26-12-2006
Trần Quốc Bảo 17.01.2007 16:51:36 (permalink)
0
Mùa Ngâu
Trần Quốc Bảo
 
Em đi lấy chồng bỏ mặc tôi
Giữa mùa ngâu nở lỡ một thời
Ngâu nở hay tình ta dang dở
Dang dở cho lòng tôi mưa rơi

 
28-7-2005
Trần Quốc Bảo 17.01.2007 16:55:58 (permalink)
0
Không Đề
Trần Quốc Bảo
 
Đường em, em bước, bước truân chuyên
Đường tôi đi dẫm nát muộn phiền
Tiễn đưa, đưa tiễn xa vĩnh viễn
Vĩnh viễn từ đây dứt nợ duyên

 
28-7-2005
 
Trần Quốc Bảo 17.01.2007 16:58:35 (permalink)
0
Không Đề
Trần Quốc Bảo
 
Thì thôi em giết chết thơ em
Để tôi yên phận với gia nghiêm
Đừng mang tình ấy mà rao bán
Tình phụ, phụ nhau, sầu sầu thêm

 
28-7-2005




Trần Quốc Bảo 17.01.2007 19:08:00 (permalink)
0
Cô Đơn
 
Người giờ quên mất tôi sao
Đường xưa lối cũ hôm nào chia phôi
Người ta một nửa nên đôi
Riêng tôi một nửa đơn côi một đời

Trần Quốc Bảo

Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 13 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 183 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9