Trang Thơ Trần Quốc Bảo
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 13 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 183 bài trong đề mục
Trần Quốc Bảo 04.02.2007 11:59:44 (permalink)
0
Quán Hẹn
-Trần Quốc Bảo-

Lỗi hẹn rồi nhé người ta
Bàn đặt hai chỗ thế mà ...mình tôi
Phì phèo điếu thuốc cháy môi
Nốc cho cạn chén, buồn trôi ứ hồn!

Quờ tay khóa cửa càn khôn
Chửa yên lòng cứ bồn chồn ngó lơ
Thời gian giết mấy thời giờ
Việc quái gì đợi cái người không đâu

Bàn trống thì mặc bàn sầu
Tôi chỉ cúi mặt, chớ rầu gì ai
Lời hứa như gió thoảng bay
Lần sau có hẹn, quên ngay...cuộc chờ!

28-1-2007
Trần Quốc Bảo 04.02.2007 12:45:23 (permalink)
0
Em lấy chồng sẽ rời xa tất cả
Dĩ vãng buồn em gởi lại riêng anh*
 
Bên Mẹ Hiền Tâm Sự
Trần Quốc Bảo
 
Khởi đầu từ buổi còn non
Con còn đỏ hỏn Mẹ hôn yêu rồi
Bây giờ đến thuở thiếu thời
Thì con hôn lại cái người con yêu
Mẹ thương con, Mẹ cưng chìu
Con thương nàng, con cũng chìu như ai
Thế gian buông chi mĩa mai
"Vợ đẹp là vợ ai không phải mình"
Con Mẹ từ đó thất tình
Bởi vô duyên phận mới thành trớ trêu
Cha nàng ngăn cấm tình yêu
Trong nàng từ đó buồn nhiều hơn vui
Nhà nghèo đâu xứng làm sui
Nàng sang sông với một người giàu sang
Đời nàng một bước huy hoàng
Tưởng rằng êm ấm mộng vàng ấm êm
Nhiều năm con mãi kiếp chim
Tha hương cầu thực, bao đêm không nhà
Tình cờ...tình cờ hôm qua
Chúng con gặp lại, khéo mà hữu duyên
Chồng nàng, nàng bảo "quy tiên"
Con nàng, nàng bế xuống thuyền bể dâu
Nhìn nàng, chẳng dám nhìn lâu
Sợ rằng khơi mối tình sầu năm nao
Mẹ ơi, con phải tính sao,
Liệu con có thể trầu cau với nàng ?
Lòng nàng đau khổ ngập tràn
Lòng con cũng nát đá vàng đôi nơi
"Tình cũ không rủ cũng tới"*
Thương con, Mẹ -  (gắng) thương cả người con yêu
Đời nàng đã xót xa nhiều
Con mong san bớt quạnh hiu...Mẹ à!
 
4-2-2007
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.02.2007 17:15:53 bởi Trần Quốc Bảo >
Trần Quốc Bảo 05.02.2007 20:16:57 (permalink)
0
Ta Yêu Người, Mà Người Đâu Có Biết
Trần Quốc Bảo
 
Ta yêu ngừơi, mà ngừơi đâu có biết
Ngừơi hững hờ nào phải lỗi ngừơi đâu
Thôi chúc ngừơi đẹp áo cứơi nàng dâu
Tình đầu đó đành chôn sầu vĩnh viễn
 
Ta yêu ngừơi, nghĩa là ta tự nguyện
Dù thật lòng ngừơi chẳng biết, chẳng hay
Đơn phương nhớ, đơn phương mộng ngất ngây
Chẳng sao cả, lòng ta đầy khao khát
 
Ta yêu ngừơi, biển tình ta tự tát
Họa may tìm thấy được ngọc lương duyên
Ngừơi yên vui, mà vững dạ xuống thuyền
Ta cầu chúc phận thuyền quyên hạnh phúc
 
Ta yêu ngừơi từ nỗi buồn tá túc
Ngừơi đi rồi hết rạo rực tình trai
Khép tim mình, đâu cần chi thương hại
Hãy để yên tình yêu ngủ giấc dài
 
Ta yêu ngừơi, người đâu biết đâu hay
Trăm năm sau vẫn còn đầy cay đắng
Chỉ mong ngừơi, biển đời con sóng lặn
Đừng giống ta mang lấy mộng ứơc gầy
 
5-2-2007


Trần Quốc Bảo 15.03.2007 11:55:27 (permalink)
0
Tôi Nhặt Lại Tôi
Trần Quốc Bảo

 
Cuối cùng tôi vẫn lại gặp tôi
Vậy trước tôi, ai từng là tôi đó
Mà sau tôi, có ai là hiểu rõ
Vậy cuối cùng tôi vẫn cứ là tôi

 
15-3-2007
Trần Quốc Bảo 09.06.2007 20:58:54 (permalink)
0
Trái tim ngừơi tình
Trần Quốc Bảo

Tôi nằm trong một nửa trái tim
Của ngừơi tôi quý mến từng đêm
Của ngừoi tôi vẫn thừơng nhắn nhủ
Ngàn năm anh chỉ yêu mỗi em

Nàng cừơi trong một sáng rất duyên
Quanh tôi từ đó hết muộn phiền
Nỗi buồn theo gió chiều vỗ cánh
Nàng ru tôi giấc ngủ hồn nhiên

Tôi cảm ơn đời biết bao nhiêu
Nửa trái tim em thật mĩ miều
Em đến như lẽ thừong nên đến
San sẽ tình nhau bớt quạnh hiu

Từ đó mở ra chuyện tình yêu
Khi xa thì nhớ, nhớ thiệt nhiều
Khi gần lại thấy thênh thang lối
Lối nào cũng lạc phách hồn xiêu

Ôi nửa trái tim rất dại khờ
Tôi sợ mỏng manh và dễ vỡ
Tôi tâng tiu mãi, tâng tiu lắm
Chỉ ngắm mà yêu, chỉ dám mơ

Nàng tặng cho tôi nửa trái tim
Còn nửa phần kia bắt tôi tìm
Cả trái tim nàng muôn chuyện lạ
"Huyền thoại về thế giới lặng im"

Tôi khổ sở ghê, khổ tâm quá!
Nhỡ mà tình yêu ấy thoáng qua
Nửa trái tim kia thành gỗ đá
Tôi thề, hận hết thảy đàn bà!

Tôi thề, tôi sẽ chẳng tin ai
Nhưng chắc là tôi tin em hoài
Trái tim em đẹp màu con gái
Ôm nàng, tôi ôm trọn vòng tay

Ôm nàng tôi ôm cả tương lai
Tôi thấy trái đất thể ngừng quay
Để thời gian trôi dừng...dừng lại...
Có hai đứa khờ, yêu đắm say!

9-6-2007

Tóc nâu 10.06.2007 20:24:28 (permalink)
0
Anh Bảo cho TN xin phép quậy một chút trên trang nhà của anh nha....
 
 
 
 
MỘT  NỬA  TIM   EM.
 
 
 
Chỉ nửa tim thôi,
anh đã cười.
Nửa phần còn lại,
chớ dễ ngươi!
Phải ra công kiếm,
tìm nữa đó.
Phải khổ, phải sầu,
mới quý vui!
 
Tự hứa cho anh
quả tim hồng!
Nhưng giờ chỉ nửa
để anh mong.
Bắt anh chờ đợi
và vật vã,
Để biết yêu em
thật mặn nồng!
 
Tim ngây dại đó
nói rất nhiều.
Mỗi giờ, mỗi phút
đập tiếng yêu.
Tại anh hờ hững
và nghi ngại,
Lo sợ vẫn vơ
thật tiêu điều.
 
Chỉ nửa tim thôi
chứa bóng hình,
Ngập tràn niềm nhớ
lẫn niềm tin.
Dành riêng anh đó,
đừng hờn dỗi.
Đòi cả nửa kia,
chỉ giỏi xin!
 
Mà thôi, em chẳng
khó nửa đâu.
Đã biết anh yêu
đến dạt dào,
Con tim bé nhỏ,
dù một nửa.
Vậy còn nửa khác,
em sẽ trao....
 
 
 
 
Tóc nâu.
 
 
 
 
 
 
 
 
Trần Quốc Bảo 12.06.2007 19:24:50 (permalink)
0
Biển Chiều
Trần Quốc Bảo

"Thời gian mãi nhuộm màu xanh cho biển
Sao chưa lần nhuộm tím tâm hồn tôi"
Chiều...rồi chiều...
Đứng đợi thế này thôi
Niềm tin đó, sóng cuốn trôi đâu mất

Đừng buồn nữa những yêu thương không thật
Biển chiều nay, từng đợt sóng lao xao
Phút cuối cùng mình chẳng thể cho nhau
Lời hẹn ước, như thủa nào em nói

Chiều...rồi chiều...
Chỉ bóng tôi ngồi đợi
Giữa mênh mông sâu thẳm của đất trời
Tôi đợi người,
...người có nghĩ tới tôi
Cô độc quá, biển chiều ơi có biết!

Chắc sẽ không bao giờ tôi nuối tiếc
Vở kịch tồi đoạn kết không người xem
Vẽ tình yêu trên bãi cát mịn mềm
Nhờ con sóng, tôi nhấn chìm mọi thứ

Biển vẫn mãi một màu xanh tình tứ
Tôi suốt đời vẫn quá khứ riêng mang
Và chắc em, em nào nguôi dĩ vãng
Thương ngày xưa nông nỗi mấy cho vừa

12-6-2007

<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2007 12:15:03 bởi Trần Quốc Bảo >
Trần Quốc Bảo 16.06.2007 12:18:40 (permalink)
0
Chia ly
Trần Quốc Bảo

Ta đã xếp lại ngày tháng cũ
Và bước đi như một kẻ viễn du
Cuộc hành trình ở phía sa mù
Không có em chỉ toàn là cô độc

Nàng úp mặt vào lồng bàn tay khóc
Ta lạnh lùng, đầu vẫn ngẩng lên cao
Hai trái tim đã không thuộc về nhau
Thì thiên đàng chỉ có màu lửa cháy

Trong tình yêu không cần người thương hại
Nàng và ta chẳng ai lợi dụng ai
Nàng úp mặt cho lệ tràn đôi tay
Ta quay đi với những ngày chán nản

Ta ra đi không gói gém hành trang
Chỉ mang theo mảnh linh hồn vở vụn
Sự nông nổi và bao chiều phóng túng
Tuổi thanh niên như phát súng ngông cuồng

Ta đã tự bắn mình tới bị thương
Yêu không trọn, thì buông nhau cho dễ
Nàng đã khóc, đơn thuần khóc ngạo nghễ
Nụ cười ta cũng kiêu ngạo không tòi

Cuộc chia ly, nỗi buồn chẳng lên ngôi
Có nuối tiếc để rồi không ai nhắc
Ta xếp lại nhiều năm trời hoang lạc
Cho riêng nàng còn khoảnh khắc đa mang.

16-6-2007
Trần Quốc Bảo 16.06.2007 12:30:03 (permalink)
0
Ngược

Trần Quốc Bảo


Em đến cuộc đời anh
Anh cứ ngỡ đời mình rồi quá đủ
Nhưng không
Đó chỉ là ảo tượng buổi đầu tiên
Buổi đầu thành ngộ nhận
Ngộ nhận lại thành nghi kỵ
Nghị kỵ trở nên dối trá
Van em!
Xin thứ tha cho vội vàng nóng nảy
Chớ trách
Tình yêu mình đi hai hướng ngược nhau

16-6-2007
Trần Quốc Bảo 01.07.2007 13:42:22 (permalink)
0
Ngày Mai
Trần Quốc Bảo

(Ngày mai, ngày cưới em sao?)
Người yêu nức nở nghẹn ngào ôm tôi
Tôi nghe sụp đổ đất trời
Ba năm hò hẹn, để rồi uổng công

(Ngày mai em bước theo chồng)
Sầu giăng tím cánh thiệp hồng vu quy
Có vui không hỡi người đi
Hay em chôn chặt xuân thì nơi nao

(Ngày mai mình chẳng còn nhau)
Xót xa em, ôm đớn đau...tôi về
Ba năm thương nhớ hẹn thề
Phút chốc bỗng đứng bên lề đời em

(Ngày mai xác pháo trước thềm)
Tôi ngơ ngác lặng nhìn em theo chồng
Tình mình thôi hết đợi mong
Tôi về phong kín cõi lòng âm u

(Ngày mai tôi chốn hoang vu
Tôi con đò cũ ngàn thu vắng người)
Em đi có trọn nụ cười
Chúc em hạnh phúc bên người thiết tha

(Ngày mai em của người ta)
Đâu riêng tôi nửa thì thà chửa quen
Em sang thuyền mới đi em
Đời tôi, tôi vốn đã quen dại khờ

Ba năm chỉ mộng ước hờ
Cũng đành khuất bụi khuất bờ trong nhau

1-7-2006
Trần Quốc Bảo 05.08.2007 16:32:23 (permalink)
0
Thương về ngày trước
Trần Quốc Bảo


Em bây giờ,
em sống ra sao?
Có nhớ tới anh,
có thương về ngày trước
Có còn mang theo những vết đau trầy sước
Làm hành trang để đi đến trưởng thành

Đừng buồn bã
khi phải sống xa anh
Ngày xưa ấy 
cũng đừng nên lưu luyến
Tình yêu với chúng mình không còn hư huyễn
Thế giới thần tiên đã chết bởi trò chơi trẻ con

Em bây giờ
vỏn vẹn một lối mòn
Cho anh qua
biết bao lần kỷ niệm
Anh nhớ mãi phút giây mầu nhiệm
Nụ hôn đầu ngộ nhận chỉ nhịp tim

Tiếng yêu đầu
như cánh gió qua thềm
Ánh mắt đầu
chỉ êm đềm nửa thoáng
Đôi ta đều biết rồi sẽ là dĩ vãng
Cứ hoài cố tình gây khổ cho nhau

Em bây giờ,
em sống ra sao?
Anh vẫn chàng trai dạo nào em biết
Có điều tình yêu không còn cuồng nhiệt
Với anh, hay với một ai kia

Ngán ngẫm nhìn
những cuộc chia lìa
Nghĩ về em, và thương về ngày trước
Nông nỗi tạm ví như giọt nước
Tràn ly rôi...mới chịu vỡ tan.


5-8-2004


Mỹ Trinh 06.08.2007 07:00:10 (permalink)
0
Mai có còn thương?

Mai anh về khép đêm sau cánh cửa
Thơ vẫn sầu như từ thuở yêu nhau
Mai đã xa dấu kỷ niệm phai màu
Anh còn nhớ khi thơ gieo mầm mới?

Mai em về nằm im chờ đông tới
Vẽ vu vơ bài thơ mới đượm hồng
Bên một góc đời đặt nhánh hư không
Đành khôn lớn bằng mảnh lòng vụn nát

Mai anh về có còn nghe bài hát?
Miên man tình buồn, ngan ngát hương thơm
Nụ hôn môi thiêu lửa cháy mùa rơm
Hay quên hẳn những lần cơm chung chén?

Mai em về nghe gió đông nghèn nghẹn
Bước anh qua bẻn lẻn gọi tên thầm
Em cúi đầu nghe thương nhớ về thăm
Trên bàn phím bao giờ câm tiếng nấc?

Mai anh nhé bình yên về cửa phật
Khấn cho nhau đừng quên thật bao giờ
Một lần nào lòng chợt thoáng bơ vơ
Qua lối cũ nghe bài thơ huyễn mộng

Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2007 07:02:16 bởi Mỹ Trinh >
Trần Quốc Bảo 14.09.2007 13:15:55 (permalink)
0
Mỗi tôi và tôi
Trần Quốc Bảo


Cái tôi ơi hãy đứng lên
Đi về một hướng buồn tênh không người
Mặc cái tôi khác khóc cười
Vay thương hại ở lòng người xót đau

Cơ hồ tôi như chiếc phao
Xì hơi, lép vỏ dạt vào đảo hoang
Ngủ quên cùng với cơ hàn
Chuyện cơm áo..., tịch tình tang...hững hờ

Của cải góp nhặt chỉ thơ
Nửa đời lao lụng bơ phờ trí tâm
Nẩy sinh chi kiếp con tằm
Nhã hoài vướng sợi trăm năm - tật nguyền

Hai mình một thể oan khiên
Hai tâm hồn, một xác gắn liền tôi ơi!
Còn đây phân nữa cuộc đời
Cái tôi khác hay ngỡ ngàng - chính tôi!

6-1-2006
Trần Quốc Bảo 14.09.2007 13:19:44 (permalink)
0
Cõi Người Ta
Trần Quốc Bảo

Hồn nhiên ca hát giữa đời
Ru quên tiền kiếp, ru hời tiền thân
Trót dại vay chút nợ trần
Để giờ trả mãi, trả lần chửa xong
Đời là bể khổ mênh mông
Người muôn cạm bẫy, đục trong khó lường
Tìm đâu ra bóng yêu thương
Nhớ rằng hạnh phúc vô thường mỏng manh
Ngây thơ ngỡ cuộc đời lành
Nên cười vui kiếp nhân sanh thuận hòa
Bẽ bàng...cũng cõi người ta!
Lang thang tìm đạo nhận ra cõi mình
Ru buồn mấy cuộc điêu linh
Cốt tiên lầm lạc sầu nghinh nghinh sầu.

12-9-2007
Trần Quốc Bảo 17.10.2007 19:12:35 (permalink)
0
Đêm qua
Trần Quốc Bảo

Hằng Nga về chốn quãng hàn
Tiếc chàng Hậu Nghệ nhỡ nhàng mối duyên
Vầng trăng ai thấu niềm riêng
Chia tình non nước, chia miền ước mơ
 
Đêm qua, à có gã khờ
Ngắm trăng, nốc cạn bơ vơ đời mình
Bây giờ xa hẳn cuộc tình
Nghe từng thương nhớ vô tình ra đi
 
Trầu cau từ thuở biệt ly
Tới nay lệ đã ráo mi tình sầu
Từ em nhẹ bước qua cầu
Đêm qua, có kẻ rầu rầu thở than

17-10-2007


Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 13 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 183 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9