Trang Thơ Trần Quốc Bảo
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 13 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 183 bài trong đề mục
Trần Quốc Bảo 01.03.2006 17:40:39 (permalink)
0
Xóa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.08.2007 15:05:32 bởi Trần Quốc Bảo >
#61
    Trần Quốc Bảo 01.03.2006 17:55:53 (permalink)
    0
    Hoa tình bạn nở trên cây tình bạn
    Trần Quốc Bảo

    Hoa tình bạn nở trên cây tình bạn
    Chen lá niềm vui lẫn nỗi buồn
    Hoa muôn maù, lá muôn sắc, thoảng muôn hương
    Mặc bướm ong say tình hoa cám dỗ
    Cây vững chảy không hề lay đổ
    Dù bão giông, dù bàn tay thợ làm rừng
    Vẫn sừng sững chơ vơ giữa trời thương
    Mang khúc nhớ cho hoa đời son sắc
    Hoa chẳng dại hờn chi cơn gió mạnh
    Mà để cho tình bạn rụng đầy sân
    Chẳng ngốc nghếch theo những trận mưa dầm
    Cho cánh mỏng tã tơi xuôi dòng nước
    Hoa tình bạn đố ai gìn giữ được,
    Mà không tàn nơi cánh cổng thời gian
    Đừng đem hoa vùi lấp cõi địa đàng
    Thiếu dưỡng khí hồn hoa luôn khắc khoải
    Chớ xem hoa như loaì hồng, cúc daị,
    Hay hải đường, thược dược, với hướng dương
    Có sắc hương nhưng chẳng có sức bền
    Mau tàn úa trong vòng xoay số mệnh
    Cây tình bạn lớn nhanh từ cảm mến
    Rồi nở hoa, kết trái - sinh tình yêu
    Trân trọng hoa xin nhớ lấy đôi điều:
    Đừng phản bội, lọc lừa, hoa sẽ héo
    Cuộc đời hoa chỉ một lần rực rỡ
    Đẹp muôn đời trong những trái tim yêu
    Muốn hiểu hoa"tình bạn" thọ bao nhiêu
    Tôi xin thưa:ngàn năm là bất diệt!

    24/12/2003


    #62
      Trần Quốc Bảo 01.03.2006 18:01:25 (permalink)
      0
      Xé thư tình
      Trần Quốc Bảo

      Xé toạc, xé tan, xé tất cả
      Xé chẳng chừa, xé sạch sành sanh
      Xé hồn em hay, xé mảnh tình hồng
      Xé, xé hết chẳng còn câu "bội bạc"

      Xé, xé, xé những gì người ta nói
      Xé luôn ảnh của cái buổi đầu yêu
      Kỷ niệm xưa giờ chắc lợt phai nhiều
      Gởi làm chi phong thư tình ly biệt

      Ta điên dại dẫm lên mãnh phũ phàng
      Ta gom đống giấy vụn vò tan hoang
      Phong thư buồn nàng viết lệ hai hàng
      Ta căm ghét toàn bao lời giả dối.

      Tình yêu nàng, thứ tình yêu đau nhoí!
      Được pha trộn bởi hàng đống đắng cay,
      Được luyện thành bởi mật ngọt tháng ngaỳ,
      Là chất độc cho kẻ khờ nếm thử.

      Xé, xé, xé ra trăm ngàn mảng nhỏ
      Xé chẳng chừa .Ôi! bút tích thương đau.
      Xé hồn ta trong từng đêm nghẹn ngào
      Ôm hờn tủi, ta thấy tình chết chóc.

      4/2003
      #63
        Trần Quốc Bảo 01.03.2006 18:05:18 (permalink)
        0
        Pho tình sử
        Trần Quốc Bảo

        Nào phải là giọt nắng
        Nào phải là giọt mưa,
        Có lẽ giọt lệ xưa,
        Khi Chiêu Quân gãy khúc
        Lúc biệt Hán Đế Vương.
        Khi nàng Chúc khóc thương
        Cho mối tình tan vỡ

        Nào phải là xuân thắm,
        Nào phải là hạ-thu,
        Mà là đông tuyết phủ,
        Trên vai người cố phụ
        Tay ẳm bồng con nhỏ
        Trông chồng ngoaì biên khu

        Em có nghe đất khóc
        Trời nức nở bi thương
        Tiếc cho người tài sắc
        Mang hai chữ "đoạn trường"
        Mười lăm năm lưu lạc
        Đời Kiều lắm thê lương

        Em có nghe bão tố
        Đang gầm thét điên cuồng,
        Trách người yêu lỗi hẹn
        Bước một lần sang ngang.
        Đêm từng đêm thức trắng
        Anh ôm tình thở than.

        Anh không trách em phụ
        Anh không nghĩ em sang
        Và anh không muốn mang
        Trái tim người bội bạc

        Đoạn kết pho tình sử
        Tiếng yêu là dỡ dang!

        17/12/2002





        #64
          Trần Quốc Bảo 01.03.2006 18:11:53 (permalink)
          0
          Cho người tình phụ
          Trần Quốc Bảo

          Tôi đã bảo hãy dừng câu thương nhớ!
          Để tâm hồn còn một chút thanh cao
          Khi xa em chẳng vướng giọt lệ nào
          Cho nàng hiểu cuộc tình không hư ảo

          Khi xa rồi mới thấy lòng lão đão
          Tôi lạc loaì như cánh nhạn chơ vơ,
          Như sương mai còn đọng giọt đợi chờ,
          Lòng yếu đuối lại mơ người kiêu hãnh.

          Cay đắng quá nàng sống đời nhung gấm
          Bước huy hoàng trên tột đỉnh cao sang
          Thương thân tôi đường công danh dở dang
          Dựng chòi thơ cho vơi bớt nghèo nàn.

          Khi xa nhau chỉ mình tôi trống vắng,
          Mang tủi hờn lạnh lẽo mỗi canh thâu,
          Chỉ mình tôi thương nhớ mối duyên đầu,
          Đâu ai hiểu mặc tình tôi câm nín

          (23/1/2004)



          #65
            Trần Quốc Bảo 01.03.2006 18:15:43 (permalink)
            0
            Hoa hồng tranh
            -Trần Quốc Bảo-

            Hoa hồng tôi khéo họa hai đóa
            Một đóa là anh, đóa cho em
            Sắc hương không có, hồng không thắm
            Lá chưa xanh tình nhạt lạ thường

            Hoa hồng nở rộ giữa vườn thương
            Mượn máu tim yêu ta tỏ tường
            Hồng ơi ta họa bằng lưu luyến
            Tương tư tri ngộ điệu du dương

            Hoa hồng đem họa duới gió sương
            Bảo nổi giông to vẫn kiên cường
            Vẫn đứng vững vàng uyển chuyển quá
            Đẹp sao hoa hồng của yêu đương

            Hoa hồng tặng em lúc lên đường
            Nàng nhận cho tình bớt đơn phương
            Tôi đi một bước là ngăn cách
            Dạ lòng hai đứa nở vấn vương

            Hoa hồng tình tôi hóa điên cuồng
            Bảo với mình rằng, với nàng luôn
            Chờ nhau em nhé ! đừng quên nhé !
            Ngày về xây tổ ấm uyên ương

            11-4-2004
            #66
              Trần Quốc Bảo 01.03.2006 18:56:34 (permalink)
              0
              Hoa tim
              -Trần Quốc Bảo-

              Xin gởi về em cánh hoa tim
              Dang dở tình yêu mấy ai tìm
              Thuở xưa KH vì hoa ấy
              Mà chết đời hương, chết con tim

              Đã tan vỡ rồi những êm đềm
              Lịm kỷ niệm buồn trong bóng đêm
              Gió thu xào xạc xao xác lá
              Tìm em...tìm đâu một cánh chim

              Xin gởi về em cánh hoa tim
              Là tôi hứng trọn cả nỗi niềm
              Từng bấy năm rồi em có biết
              Lòng tôi trống lạnh quyết phong niêm

              Tôi quyết thật rồi dẫu xa nhau
              Tình yêu duới mộ tôi sẽ đào
              Tình yêu năm tháng đầy thi vị
              Đa tình tự cổ quyết tìm nhau?

              Xin gởi về em cánh hoa tim
              Ngàn năm đau khổ chỉ tôi tìm
              Ép cánh hoa lòng chôn duới huyệt
              Em dẫm đời tôi nát con tim

              Thôi nhé bạn tình ban sơ ơi!
              Bên người yêu mới đẹp duyên rồi
              Có còn nghĩ tới hoa tim vỡ
              Năm cánh vỡ rồi xót xa thôi.

              (5-2004)
              #67
                Trần Quốc Bảo 01.03.2006 19:02:08 (permalink)
                0
                Ru ta một đời
                -Trần Quốc Bảo-

                Ru ta một giấc tình nồng
                Để rồi phiêu lãng tận cùng hư không
                Mộng êm, gối ấm bên lòng
                À...ơi...tha thiết một dòng sông yêu.

                Ru ta đời hết tịch liêu
                Vỗ về nửa trái tim nhiều ái ân
                Nữa trái tim hóa ngại ngần
                À...ơi...hợp nhất tình gần chửa xa

                Ru ta duới ánh trăng ngà
                Bên người vun đắp mơ là thiên thu
                Đường xa gió cát mịt mù
                À...ơi...ta ngủ cho dù sóng dâng

                Ru ta cơn bão diụ dàng
                Ngăn hai nỗi nhớ chẳng tràn nổi đau
                Ơi...hời kẻ trước người sau
                Ru tình bất tận kén sầu môi em

                À...ơi...buông thả cửa rèm
                À...ơi...ngân ngấn lệ mềm mắt ai
                Ru ta đời hẹp đâu dài
                Mà đi cho đến mệt nhoaì chưa thôi

                Ru ta ơi hỡi...ơi hời...
                Hời ơi...ơi ới...một đời ta ru...

                (23-5-2004)


                #68
                  Trần Quốc Bảo 01.03.2006 19:07:51 (permalink)
                  0
                  Điều không thể rồi cũng thành có thể
                  -Trần Quốc Bảo-

                  Anh từng nghĩ anh không thể yêu em
                  Bởi cái đầu vẫn thường luôn mách thế!
                  Nhưng trái tim như cần một sự đổi mới
                  Nó vẫn hoaì tâm niệm, yêu thử xem!
                  Trái tim si cứ hoaì thích cộng thêm
                  Mọi ngọt ngaò, đam mê, khát khao dù vặt vãnh
                  Trong khi cái đầu nặng nề ám ảnh
                  Bao tan vỡ, chuyện lìa tan,
                  Những nổi đau khôn cùng.

                  Và một thoáng
                  Anh nghĩ mình sẽ không thể nào rung
                  Dù ánh nhìn kia đủ đầy cơn xúc động
                  Dù em có cười, dù đôi mắt có mơ mộng
                  Giết chết bao chàng trai...
                  Anh mãi cứ thản lòng
                  Hằng ngày cái đầu bận rộn những mưu sinh
                  Biết khấu trừ đi những điều phức tạp
                  Có lẻ do thế
                  Mà tình yêu nó càng không thể dung nạp
                  Để trái tim giận hờn trong nhịp đập vu vơ
                  Trái tim vốn nhạy cảm nên nó vốn rất khờ
                  Cho rằng tình yêu là tuyệt tác để đời
                  Nó thèm nhớ nhung, thèm được sờ và chạm
                  Thứ tình yêu làm đốt nát tâm tư
                  Nhưng khổ nổi cái đầu thích làm nư
                  Lại dè dặt sợ tình là mộng ảo
                  Nó cố tình gượng ép không cho hồn chao đảo
                  Để trước em anh thiểu nảo quay đầu

                  Rồi sẽ đến lúc chẳng còn chịu nổi đâu
                  Lý trí- tình cảm đang tự dằn co nhau
                  Sự ủy mị, mềm lòng đẩy lùi đi cứng rắn
                  Điều "không thể", dường như tan biến từ lâu
                  Anh vẩy vùng như chú cá mắc câu
                  Hạnh phúc hay khổ đau giờ anh không màng nghĩ
                  Em ơi! khi kỳ diệu trong tình yêu âm ỉ
                  Ôi! điều "không thể"
                  Đã trở thành "có thể"
                  ....in sâu

                  (2004)
                  #69
                    Trần Quốc Bảo 01.03.2006 19:11:04 (permalink)
                    0
                    Đừng khóc nữa em ơi!
                    -Trần Quốc Bảo-

                    Đừng khóc nữa em ơi!
                    Tất cả đã nhạt rồi
                    Anh giờ như chiếc lá
                    Nhẹ nhàng, anh sắp rơi.

                    Ngọn đèn dầu tàn hơi
                    Tim lụi cùng đốm sáng
                    Trời bình yên thoáng đãng
                    Ai hay mây tím trời

                    Những thổn thức không lời
                    Thốt bao nhiêu là đủ
                    Thời thơ anh ẳm ủ
                    Rồi sẽ phải chôn vùi

                    Đừng khóc nữa em ơi!
                    Thuyền xa biển nghìn đời
                    Con sóng tình đâu hiểu
                    Vẫn hoaì vỗ ngoaì khơi

                    Anh rồi sẽ ngủ mê
                    Rồi sẽ khép nụ cười
                    Những buồn vui ẩn hiện
                    Mắt chẳng thể lệ rơi

                    Đừng khóc nữa em ơi!
                    Hạnh phúc chưa nở rời
                    Nhưng tay anh bất lực
                    Đành buông thỏng, buông xuôi

                    Dù mai vắng nhau thôi
                    Em gắng sống, gắng cười
                    Anh còn trong vật vã
                    Nổi đau đừng chia đôi

                    Kìa cánh én một đôi
                    Bổng lìa xa một nửa
                    Anh đi em ở lại
                    Thì đừng khóc em ơi!

                    (6-2004)


                    #70
                      Trần Quốc Bảo 01.03.2006 19:14:38 (permalink)
                      0
                      Người đàn ông sau anh
                      -Trần Quốc Bảo-
                      Tặng CNM

                      Người đàn ông đến sau anh
                      Chắc người ấy sẽ hơn anh vạn lần
                      Trái tim người ấy rất gần
                      Luôn luôn tỏ vẽ ân cần với em
                      Tình thương người ấy đính kèm
                      Nỗi nhớ pha lẫn, yếu mềm theo sau
                      Dù cho cứng cõi thế nào
                      Trước em người ấy ngọt ngào tiếng yêu
                      Lòng người mạnh mẽ bao nhiêu
                      Trước em thì vẫn ba chiều xốn xang
                      Một giọt nước mắt nhẹ nhàng
                      Cũng làm đau khổ ngập tràn con tim

                      Người đàn ông đến đời em
                      Sau anh, có lẽ yêu em rất nhiều.
                      Người ta rồi sẽ cưng chiều,
                      Sẽ vì em dám tìm liều thuốc tiên
                      Cùng em mộng giấc ngoan hiền
                      Nắm tay đi hết muộn phiền trong nhau
                      Người đàn ông chỉ đến sau
                      Mà người ta lại khát khao điên cuồng
                      Yêu em người chẳng yêu suông
                      Chẳng làm em khổ, chẳng buông dễ dàng
                      Thôi thì cứ việc đem mang
                      Hương tình đầu ấy ngã sang cho người
                      Nói sao anh cũng thua rồi
                      Nói sao anh cũng phải rời xa em
                      Người đàn ông ấy đáng khen
                      Đâu như anh chỉ hờn ghen buốt lòng

                      (2004)
                      #71
                        Trần Quốc Bảo 01.03.2006 19:19:05 (permalink)
                        0
                        Đời chị- đời em
                        -Trần Quốc Bảo-

                        Chị ơi, đời chị từng yêu,
                        Ít nhiều ngang traí, từng nhiều đắng cay.
                        Đau thương gặt hái ngày daì,
                        Lòng đem gởi gió sương ngoaì ải xa.
                        Không cùng chung phận quần thoa,
                        Không cùng nét liễu, dáng hoa thẹn thùng.
                        Vì đâu thơ chị nảo nùng,
                        Vì đâu em viết tiếp cùng nổi đau.
                        Trời sanh em chẳng má đaò,
                        Chẳng môi son biết thế nào chị ơi.
                        Là em may mắn hơn thôi,
                        Là đời chị vốn thiệt thòi bất công.
                        (Theo chồng luống tuổi sang sông,
                        Nghe đâu sóng dật còn trong lòng thuyền.)
                        Trời phú em nhạy cảm riêng,
                        Với chị, em vẫn hàn huyên lắm lời.
                        Mệnh "đàn ông" khó chơi vơi,
                        "Đàn bà" bến đục, mấy người bến trong.
                        Kẻ không yêu gọi là chồng,
                        Tâm tư xé nát theo dòng chữ nghiêng.
                        Sân khấu đời chị đảo điên,
                        Không đèn màu chỉ một thiên tình buồn.
                        Hoa lòng chị rụng thẳm vườn,
                        Chị ơi, lau ngấn lệ hường giúp em!
                        Kiếp này em trót bon chen,
                        Buộc gàng nhau bởi thơ duyên trái đời.
                        Ngôn ngữ vắt lược, trâm rồi,
                        Em ra sân khấu trong lời gái tơ.
                        Hóa thân vai chị em chờ,
                        Vườn Thanh mở ngõ dại khờ tình xa.
                        Em đâu phải mệnh đàn bà,
                        Màn nhung khép lại vẫn là đàn ông.
                        Em đâu phải gánh non sông,
                        Tang bồng thỏa chí chơi ngông vậy mà.
                        Quảng đời hương chị đã qua,
                        Khổ đau nơi chị thật thà em xin.
                        Đêm nay sân khấu lung linh,
                        Vở tuồng đời chị một mình em ca.

                        (6-2004)



                        #72
                          Trần Quốc Bảo 01.03.2006 19:22:03 (permalink)
                          0
                          Có một điều...
                          -Trần Quốc Bảo-

                          Có một điều luôn làm anh bối rối
                          Một lời nói thiệt khó mà mở lời
                          Khi đóa hoa hồng anh mang tới
                          Nghi thức tình yêu đành tặng thế thôi

                          Anh nhận ra một điêù rất xa xôi
                          Khi bên nhau giữa ta còn khoảng cách
                          Chút ngại ngần, chút hờ hững. Em, anh-ai người chưa đánh mất?
                          Một chút thôi cũng giá lạnh vào lòng

                          Đóa hoa hồng anh tặng em biết không?
                          Anh rất sợ tình ta như cánh mỏng
                          Gai tai ác nhẹ đâm tim rát bỏng
                          Sắc hương tàn-cuộc tình chết mùa đông

                          Rồi sẽ tới nữa ngày hết đợi mong
                          Em chợt nhiên nói "chia tay" sáo rỗng
                          Em lỗi hẹn để mình anh trông ngóng
                          Chỉ đóa hồng đâu đủ để yêu nhau!

                          Điều muốn hỏi giống như một nhát dao
                          Tình yêu ở trong ta dần rạn nứt
                          Em dẫu từng yêu anh cũng chỉ là thổn thức
                          Rung động đầu vào ngõ cụt khổ đau.

                          Có một điều anh chẳng biết làm sao
                          Nhỡ ngày mai chẳng còn chung lối hẹn
                          Đóa hoa hồng hương tình không nguyên vẹn
                          Em và anh đừng ai phải nghẹn ngaò...

                          (23-6-2004)
                          #73
                            Trần Quốc Bảo 01.03.2006 19:27:39 (permalink)
                            0
                            Tiển em... Lý Qua Cầu
                            -Trần Quốc Bảo-

                            Buồn thay đám cưới người ta
                            Giận thay vai chính chẳng là tôi đâu
                            Người ta sẽ bước qua cầu
                            Mặc tôi thấm ướt mưa ngâu trong lòng

                            Thương người hát lý chờ mong
                            Qua cầu dạ khúc lòng không quay về.
                            Biết thế mà vẫn dại thề
                            Ngày xưa dối mẹ rà rề yêu em

                            Lá trầu người bỏ không tiêm
                            Bước qua cầu, bước êm đềm đời nhau
                            Tôi nghe lòng rối ruột đau
                            Qua cầu người đã qua cầu...quên tôi...

                            Lá trầu tôi quệt trắng vôi
                            Tình theo sóng lạ cuốn trôi mất rồi
                            Chiều chiều hát lý xa xôi
                            Qua cầu lỡ nhịp chát môi chén sầu

                            Tằm còn đợi mớm lá dâu
                            Sợi tơ em nhã ví dầu đắng cay
                            Qua cầu gió thổi tóc bay
                            Bao thương nhớ lẫn trong ngaỳ...mất em.

                            Tiển người dưng khóc một phen
                            Cho vơi bớt cái bạc đen ở đời
                            Âm thầm tôi vái cùng trời
                            Qua cầu suông bước vẹn lời "trăm năm"

                            (6-2004)
                            #74
                              Trần Quốc Bảo 01.03.2006 19:30:22 (permalink)
                              0
                              Vần lục bát buồn
                              -Trần Quốc Bảo-

                              Buồn tình câu lục sang sông,
                              Để cho câu bát bạc lòng ra đi.
                              Vần thơ ngày ấy còn gì,
                              Câu thơ gãy gánh, rồi thì...mất nhau!

                              Đôi ta chẳng đặng trầu cau,
                              Trách tình ngăn bởi bức rào gia phong.
                              Em xây đắp mộng bên chồng,
                              Nhẹ tay cắt sợi tơ hồng giúp tôi.

                              Chẳng "duyên", chẳng "nợ" thì thôi,
                              Ta về ôm hết đơn côi, chán chường.
                              Ngắm vầng trăng buổi yêu thương,
                              Ngâm câu lục bát tình vương vaĩ... buồn...

                              (6-2004)
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 13 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 183 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9