Lạc chiếc kiệu vàng
-Trần Quốc Bảo-
Lạc chi một chiếc kiệu vàng
Ngựa ô ăn khớp không nàng về dinh
Lục lạc buồn mất cái tình
Dây cương chàng dặm trách mình dại tay
Xác pháo nhuộm đỏ đường dài
Kiệu nàng ai đón cho ai héo lòng
Dừng chân trước bụi ngô đồng
Nơi đây từng buộc chỉ hồng thắt lưng
Thầy me một bát canh gừng
Chẻ đôi hạt muối chưa ngừng yêu nhau
Trầu còn quấn lấy thân cau
Lẽ nào ta nỡ xa nhau...đoạn đành!
Biển đời anh hết màu xanh
Lạc em mộng ắt sẽ thành bơ vơ
Ngựa ô anh khớp còn chờ
Kiệu vàng anh bặt, em giờ bên ai.
Lạc chi chiếc kiệu hôm nay
Chàng về dinh với ngày mai không nàng
Ngựa ô mắc nợ kiệu vàng
Tình anh mắc nợ...cho nàng bén duyên
Lục lạc đồng điệu oan khiên
Nhạn Nam, én Bắc, chim quyên rã bầy
Kiệu vàng lạc khuất chân mây
Anh về dinh với hận đầy vòng tay
(5-2004)