Mẹ
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 8 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 109 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 20.12.2005 23:22:35 (permalink)
0


Mẹ
-Trường Phi Bảo-


Sanh con ra bao nhiêu là khổ nhọc
Để mùa thu về những tia sáng đầu tiên
Con hé mắt thấy cuộc đời hiển hiện
Tiếng khóc ban sơ con thầm hỏi Mẹ đâu ?

Chim hót gọi bình minh, tai con nghe tiếng mẹ ơ ầu
Mọi giấc mơ đều nẩy mầm trổ nụ
Lời mẹ ru tuổi thơ con tạm trú
Qua bến bờ bình yên - trái tim con dịu dàng

Lòng Mẹ bao la như biển cả, suối ngàn
Bầu sữa Mẹ nuôi tình con khôn lớn
Tất cả bài học về cuộc đời rộng lớn
Con điều học lóm từ vất vả Mẹ Cha

Cây lúa trổ bông làm ra hạt gạo
Có sức người sỏi đá cũng thành cơm
Mẹ đem yêu thương rải khắp tâm hồn
Cho con biết quan tâm những con người cùng khổ

Con bắt đầu hiểu chuyện trên mái tóc bạc phơ
Con bắt đầu biêt đau từ dấu chân chim in trên mắt
Mẹ gánh đời con qua mùa đông dao cắt
Cái lạnh Mẹ mang, cái ấm con nhờ.

Lưng Mẹ còng, con đã viết nên thơ
"Mùa xuân về Mẹ tôi thêm tuổi mới
Tôi lo sợ những ngày sắp tới
Mẹ không còn đặng trả hiếu Mẹ ơi!"

Con hai mươi hai tuổi trắc trở cuộc đời
Khóc nhiều quá làm nụ cười Mẹ tắt
Mẹ vỗ về, an ủi, Mẹ lòng đau ruột thắt
Con tự hào khi có Mẹ chở che.


20-11-2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2006 16:25:54 bởi Trường Phi Bảo >
#1
    Trần Quốc Bảo 21.12.2005 01:17:25 (permalink)
    0
    Cô Út Lấy Chồng
    -Trần Quốc Bảo-

    Dậy! Dậy! Dậy! Trưa trời trưa trật!
    Cô nằm hoaì tôi khổ lắm cô ơi !
    Họ đàn trai hôm nay qua xem mắt,
    Thấy út tôi chắc họ sẽ chạy daì.

    Dậy! Dậy! Dậy! Nắng như hun đốt,
    Mau sữa soạn còn kịp đón người ta
    Áo dài hường, đầu cô tết bính nha!
    Cho ra vẻ là cô nương thùy mị.

    Dậy! Dậy mau ,có dậy không thì bảo
    Lấy chồng đi để chúng tôi được nhờ,
    Nhà họ sang ,vườn họ dăm chục mảnh
    Gạo thóc đầy ,vật chất chẳng thiếu chi.

    Dậy mà xem ba cô ổng buồn thiu,
    Ổng thương cô lỡ dở '' chuyện tình yêu ''
    Ổng sợ cô nghĩ quẫn đến trăm điêù,
    Nên tính chuyện nhân duyên là phải lẽ.

    Dậy! út dậy! dữ ác út chịu dậy,
    Tóc rối bủ để mẹ chảy giúp cho
    Áo xốc xếch mau đi thay áo mới
    ... Ôi! đàn trai họ tới trước ngõ kià!

    Út nó ơi ,ra đây út nó ơi!
    Chàng rể đẹp, cô em chàng cũng đẹp,
    Họ bên chàng phúc hậu ai cũng mang,
    Con về đó khỏi sợ tiếng đa đoan
    Câu'' mẹ chồng-nàng dâu ''- xưa, cũ rích!

    Mấy ngày sau pháo hồng đưa lối,
    Tiễn bước cô. Ôi, nước mắt lưng tròng ,
    Các anh vui, nhưng các chị sầu đong,
    Thương em út lấy chồng lạc xứ.

    Từ bữa đó đêm nào cũng vậy,
    Má cô ngồi thức trắng suốt năm canh
    Ba cô rít từng hơi thuốc lá xanh ,
    Họ ôm nhau trong cái lồng thương nhớ.

    Dậy! Dậy! Dậy! Giờ không còn ai dậy!
    Út của má, út đã lấy chồng đi,
    Để đêm đêm trong cái lồng thương nhớ!
    Má lặng buồn dệt nước mắt bơ vơ.

    28/2/2003
    Đã đưa vào TV
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2006 06:03:58 bởi Viet duong nhan >
    #2
      Trường Phi Bảo 29.12.2005 16:55:53 (permalink)
      0
      Mẹ ơi!
      -Trường Phi Bảo-

      Tiếng "Mẹ" con đọc thế nào?
      Mà mênh mông núi, mà cao cao trời
      Con đi dẫu trọn kiếp người
      Cũng đâu kể hết một thời gian lao

      Tiếng Mẹ biết viết làm sao?
      Khi đặt bút thấy dạt dào tình yêu
      Chưa viết được đã thương nhiều
      Khi trên tóc mẹ một chiều trắng phau

      Chữ Mẹ trừu tượng biết bao
      Con cố học, cố khát khao hiếu tình
      Có những ngày sống đơn mình
      Không bóng Mẹ thiếu cả tình bao dung

      Bông hồng trên áo thủy chung
      Con cài tưởng nhớ muôn trùng đắng cay
      Thanh xuân Mẹ đổi ngày mai
      Mong con sáng sủa tương lai... Mẹ mừng

      Đâu hay con Mẹ sầu rưng
      Đêm ngày thờ thẩn góp vần thơ đau
      Nửa đời nhìn lại còn nhau
      Xót xa lòng Mẹ, sóng chao mạng thuyền

      "Mẹ hiền" hai tiếng thiêng liêng
      Con tập viết mãi truân chuyên đời mình
      Nhưng chưa viết nổi chân tình
      Bao la thuở Mẹ tạo hình vóc con

      9-12-2005
      R
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2006 06:06:26 bởi Viet duong nhan >
      #3
        Trần Quốc Bảo 30.12.2005 17:47:40 (permalink)
        0
        Bài Thơ Không Lời
        -Trần Quốc Bảo-

        Mẹ là mẹ của riêng con
        Hỏi nhân gian có ai còn mẹ yêu
        Hoàng hôn đừng tới xế chiều
        Đêm ơi chớ lại che nhiều bóng sao

        Quê nghèo ngọt sắn thơm rau
        Cơm nghèo hai buổi mà bao ấm tình
        Con về ôm mái gia đình
        Bụi vương trên áo tội tình lấm lem

        Con về cởi áo mẹ xem
        Trong lồng ngực trẻ quả tim sậm màu
        Trên da thịt những vệt đau
        Hằn trong tâm khảm lệ trào chứa chan

        Mẹ xót con, con ngỡ ngàng
        Sương ơi sao phải vội vàng lấp che
        Tóc xanh trắng buổi trưa hè
        Môi mõm mẽm miếng trầu nè, mẹ nhai !

        Thằng con thứ... mẹ nhắc hoài
        Thầm gọi tên Bảo mỗi ngày biết không?
        Bất hiếu con mãi ruỗi rong
        Thả hồn vào cõi long nhong thẩn thờ

        Mẹ ơi con vẫn riêng mơ
        Sà vào lòng mẹ bài thơ không lời
        Con về báo đáp ơn người
        Hư vinh con gởi trả đời vô nhơn

        29-12-2005
        r
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2006 06:10:37 bởi Viet duong nhan >
        #4
          Trần Quốc Bảo 31.12.2005 22:53:37 (permalink)
          0
          Mẹ Ốm
          -Trần Quốc Bảo-

          Mẹ bị sao hở mẹ?
          Hình như không được khoẻ,
          Mẹ hãy nói con nghe
          Mẹ đau chỗ nào nè!

          Mẹ ngồi cho thật yên
          Con cạo gió mẹ nhé
          Gió ra hết mẹ khoẻ
          Lòng con tan u phiền

          Mồ hôi vã như tắm
          Trên lưng mẹ của con
          Cơn nóng sốt hẳn còn
          Chắc là mẹ mệt mỏi

          Trúng nắng rồi mẹ ơi!
          Vất vã chi mẹ hỡi
          Con nay thời đã lớn
          Tự nuôi sống được rồi

          Thôi mẹ hãy nghĩ ngơi
          Đừng bận tâm chi cả
          Con đi chợ mua cá
          Nấu cháo mẹ ăn nha?

          Con làm được mẹ à,
          Bếp núc có gì khó
          Mẹ đừng lo con có
          Thừa cái sự đảm đang

          Con đắp chăn mẹ ấm
          Ly nước để cạnh bàn
          Mẹ lam lũ cơ hàn
          Tiều tụy con thương quá

          Mẹ ốm con xót dạ
          Mẹ chóng khoẻ con vui
          Mong lại thấy nụ cười
          Hằng ngày trên môi mẹ

          31-12-2005
          r
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2006 06:16:23 bởi Viet duong nhan >
          #5
            Trường Phi Bảo 01.01.2006 22:43:53 (permalink)
            0
            Chiếc Áo Mộng Mơ
            -Trường Phi Bảo-

            Mẹ may cho em chiếc áo
            Vải màu xanh, lụa màu hồng
            Xanh như cuộc sống
            Hồng hơn ước mơ
            Em vẽ cả một thời xuân thiếu nữ

            Và dường như mẹ biết
            Ngày hoàng tử, thắng yên ngựa đến tìm công chúa
            Nên áo mẹ may...
            Bằng mủi chỉ thương nhớ
            Bằng đường kim đá vàng
            Tình tang,
            Chiếc áo nằm mơ màng

            Con gái yêu,
            Con gái quý,
            Con thành vợ chàng
            Mẹ vui mừng trao áo cho em
            Chiếc áo mông mơ
            Được dệt từ khát vọng
            Áo tuyệt vời,
            Thấm máu mẹ thủy chung

            Về với anh
            Áo lấm màu gió bụi
            Em vẫn mang bên người
            Dẫu áo đầy phong sương

            Mẹ yêu ba trong gừng cay muối mặn
            Em yêu anh trong khốn khó tột cùng
            Chiếc áo mộng mơ,
            Ngày tím sắc chờ mong
            Đêm võ vàng thương nhớ
            Ôi tình yêu tuyệt diệu
            Áo thành những vần thơ

            Rồi đến một ngày nào đó
            Tình yêu tắt thở
            Đôi mình tắt thở
            Chiếc áo kia lại trao đứa con khờ

            22-1-2005
            r
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2006 06:19:13 bởi Viet duong nhan >
            #6
              trinhtieumy 01.01.2006 23:25:29 (permalink)
              0

              Thơ tặng Mẹ
              ( Trịnh Tiểu My )

              Con làm thơ tặng mẹ
              Vần thơ hãy còn non
              Tóc mẹ thì đã bạc
              Giấc ngủ đêm chưa tròn

              Con làm thơ tặng mẹ
              Khi buổi chợ chiều tan
              Đường chiều gầy chiếc bóng
              Vai nghiêng gánh vội vàng

              Con làm thơ tặng mẹ
              Hát ru một tuổi đời
              Mù u con bướm đậu
              Lời ru buồn mẹ ơi

              Con làm thơ tặng mẹ
              Làm bằng giấc mơ con
              Làm bằng màu mưa nắng
              Lau nước mắt mõi mòn.

              Đưa vào TV
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2006 23:18:13 bởi Viet duong nhan >
              #7
                Viet duong nhan 02.01.2006 06:26:34 (permalink)
                0


                Trích đoạn: trinhtieumy


                Thơ tặng Mẹ
                ( Trịnh Tiểu My )

                Con làm thơ tặng mẹ
                Vần thơ hãy còn non
                Tóc mẹ thì đã bạc
                Giấc ngủ đêm chưa tròn

                Con làm thơ tặng mẹ
                Khi buổi chợ chiều tan
                Đường chiều gầy chiếc bóng
                Vai nghiêng gánh vội vàng

                Con làm thơ tặng mẹ
                Hát ru một tuổi đời
                Mù u con bướm đậu
                Lời ru buồn mẹ ơi

                Con làm thơ tặng mẹ
                Làm bằng giấc mơ con
                Làm bằng màu mưa nắng
                Lau nước mắt mõi mòn.

                Chào Trịnh Tiểu My đến với "Vườn Thơ" VNTQ.
                Chân thành chúc TTM & gia đình 1 năm mới An Khang Thịnh Vượng.
                Thân
                VDN

                Tb : Bài thơ TTM đưa vào TV
                #8
                  Viet duong nhan 02.01.2006 06:30:05 (permalink)
                  0
                  Mến chúc Thi Sĩ Trường Phi Bảo & TQB 1 năm mới vạn sự như ý.
                  Thân
                  7_vdn
                  #9
                    Trần Quốc Bảo 03.01.2006 17:47:23 (permalink)
                    0
                    Chúc Việt Dương Nhân một năm mới an khang thịnh vượng, tài lộc dồi dào, sức khoẻ và hạnh phúc. Kính mến !
                    #10
                      Trần Quốc Bảo 03.01.2006 17:58:24 (permalink)
                      0
                      Mẹ Biết Không Con Rất Sợ Mùa Xuân
                      -Trần Quốc Bảo-

                      Mẹ biết không con rất sợ mùa xuân
                      Khoác tấm áo thời gian lên tuổi trẻ
                      Mai nở vàng bao lần con trách khẽ
                      Cánh én nào về lặng lẽ héo lòng con

                      Mùa xuân đẹp làm khuyết mãnh trăng non
                      Con lại sợ chẳng tròn câu hiếu thảo
                      Khi sức khoẻ mẹ mùa xuân đã cướp ráo
                      Bỏ lại là... phiền muộn với nỗi đau

                      Mùa xuân vô tình, hời hợt biết bao
                      Trút lên vai những nhọc nhằn mẹ gánh
                      Chợ đời xa nên thân cò mõi cánh
                      Chỉ mong sao con lành mạnh hơn người

                      Nhưng mẹ ơi, con chẳng thể vui cười
                      Khi mùa xuân lại về trên tóc mẹ
                      Dẫu thế gian cho rằng xuân tươi trẻ
                      Còn với con xuân bạc trắng như vôi

                      Mẹ biết không con sợ phận mồ côi
                      Phía chân đồi rồi hoàng hôn sẽ lặn
                      Mùa xuân nhẩn tâm đem mẹ làm quà tặng
                      Cho cát bụi mây trời, cho hoang vắng thời gian

                      Con sợ lắm, sợ mùa xuân sẽ mang
                      Nhiều muộn màng con chưa lần đền đáp
                      Chữ "hiếu ân" nặng tình sâu lắng nghĩa
                      Tới bao giờ mới trả hết hở xuân?

                      3-1-2006
                      r
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2006 13:34:39 bởi Viet duong nhan >
                      #11
                        Trần Quốc Bảo 06.01.2006 00:17:52 (permalink)
                        0
                        Lời Trần Tình
                        -Trần Quốc Bảo-

                        Anh hai con tiên phong làm con trai
                        Thấy mưa to Mẹ đặt anh tên Vũ
                        Hai năm sau niềm vui Mẹ ấp ủ
                        Con tượng hình trong giấc ngủ thơ ngây

                        "Con gái đó anh" Mẹ thường ao ứơc vậy
                        Cha đồng tình "công chúa đẹp lắm đây"
                        Chín tháng mười ngày, ngàn lá vàng bay,
                        Mẹ chuyển dạ trong mưa phùng, gió bấc.

                        Con tiếc núm ruột mới không thèm háo hức
                        Để mụ bà cắt đứt sợi tình thâm
                        Mùa thu lạnh nắng chẳng ấm chổ nằm
                        Con ngại rét cứ nằm ì trong bụng

                        Mẹ năn nỉ "công chúa con đừng bướng"
                        Con tủm tỉm cười "có bướng bĩnh gì đâu"
                        Mẹ Mẹ ơi, xin đừng có lắc đầu
                        Đừng thở dài nếu hay con hoàng tử

                        Hy vọng nhiều mong thất vọng vừa đủ
                        Con biết Mẹ buồn thành thử cũng kém vui
                        Mẹ đặt con tên Bảo để ngậm ngùi
                        Đời gió bụi dặm trường con mệt mỏi

                        Con yếu đuối như hoa đồng cỏ nội
                        Chẳng biết tự đi bằng đôi chân của mình
                        Hăm ba tuổi khoá trái cả niềm tin
                        Cố tập bay lại sợ rằng gẩy cánh

                        Cửa vinh quang con không thuận tay nắm
                        Mắt dõi tìm ảo vọng phía trời xa
                        Kiếp phù sinh con chọn nghiệp thi ca
                        Đời thi nhân mấy ai giàu hở Mẹ

                        Hiểu cho lòng đừng trách con Mẹ nhé
                        Đứa con thứ làm khổ Mẹ bao ngày
                        Từ tuổi thơ đằng đẳng tới hôm nay
                        Tình của Mẹ vô biên - con nguyện nhớ!

                        5-1-2006
                        r
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2006 13:41:24 bởi Viet duong nhan >
                        #12
                          Trần Quốc Bảo 07.01.2006 23:21:15 (permalink)
                          0
                          Mùa Xuân Của Mẹ
                          -Trần Quốc Bảo-

                          Mùa xuân của Mẹ có gì?
                          Ngoài năm tháng thoáng qua đi nhọc nhằn
                          Trên khuôn mặt những vết nhăn
                          Gầy đôi tay lại chai sần gian truân

                          Mùa xuân của Mẹ đơn thuần
                          Chỉ cành mai nở ngập ngừng bên hiên
                          Nụ cười Mẹ giống bà tiên
                          Con nhìn thấy hạnh phúc liền trổ bông

                          Mùa xuân của Mẹ ửng hồng
                          Tóc trăng trắng mây phiêu bồng miền yêu
                          Bứơc qua nắng xế buổi chiều
                          Thăng trầm, dâu bể nhiễu điều...mà thương

                          Mùa xuân của Mẹ vô thường
                          Nồng cổ tích, say đêm trường lời ru
                          Mựơt mà, dịu ánh trăng thu
                          Xao xuyến trẻ khúc ca từ sắt son

                          Mùa xuân của Mẹ là con
                          Dẻo cơm, lành áo ngon hơn vị đời
                          Thảo hiền là trái tim tôi
                          Sao nứơc mắt cứ mặn mòi ngàn năm

                          Tôi sợ mai sẽ âm thầm
                          Mùa xuân Mẹ tận...thôi đành mồ côi!

                          7-1-2006
                          #13
                            lonely_wolf 08.01.2006 06:37:37 (permalink)
                            0
                            Con ốm

                            Con bị ốm, mẹ ơi con bị ốm
                            Co quắp nằm một góc chiếc giường đơn
                            Trán nóng rực lòng lạnh buồn tê tái
                            Một mình con giằng giật với mình con

                            Quờ bàn tay kéo mép chiếc chăn đơn
                            Con muốn che ánh đèn không ai tắt
                            Bụng con đói mà miệng con đắng ngắt
                            Se sắt buồn hiu hắt bóng người thân

                            Thưở còn nhỏ chưa biết đến phong trần
                            Trái nắng trở trời có mẹ chở che bên cạnh
                            Lưng cháo nóng tay run run lo lắng
                            Mẹ hiền hòa xoa dịu ốm đau con

                            Và mẹ ơi hôm nay con lại ốm
                            Mồ hôi khô rạn từng đốt xương sườn
                            Thèm bát cháo mong sẻ chia bươn bải
                            Bóng mẹ nhạt nhòa mãi mãi con mong
                            #14
                              Trường Phi Bảo 23.01.2006 04:32:20 (permalink)
                              0
                              Không Đề Gởi Mẹ
                              -Trường Phi Bảo-

                              Con ngây dại khóc tình người
                              Chưa lần nào khóc bên đời mẹ cha
                              Người yêu con đã chia xa
                              Mà năm tháng vẫn thiết tha đợi chờ

                              Đâu hay tóc mẹ bạc phơ
                              Da mồi, lưng mõi, mắt mờ, tay run
                              Lời ru mẹ vốn thủy chung
                              Câu: "gừng cay muối mặn" lưng chừng dạ con

                              Tình yêu con chẳng vuông tròn
                              Gánh tình qua hiếu lối mòn mẹ đau
                              Câu thơ nổi nhớ dạt dào
                              Con viết dỡ để nghẹn ngào ngày mai

                              Đường êm ái hóa chông gai
                              Mẹ đừng khóc con đã sai thiệt rồi
                              Bao năm yêu mãi một người
                              Giờ đau khổ mới về nơi mẹ hiền

                              Tình thân mẫu quá thiêng liêng
                              Ấp ôm con trẻ từ miền cát xa
                              Con về bão nổi phong ba
                              Bỗng dưng ấm áp trổ hoa cuộc đời

                              12-11-2005
                              Trang thơ "Mẹ" đã đưa vào TV
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2006 23:30:24 bởi Viet duong nhan >
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 8 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 109 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9