Mẹ
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 8 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 109 bài trong đề mục
vũkimThanh 25.01.2006 12:43:16 (permalink)
0
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2006 14:04:40 bởi vũkimThanh >
#16
    Trần Quốc Bảo 14.02.2006 18:41:51 (permalink)
    0
    Thứ Quý Gía Nhất
    -Trần Quốc Bảo-

    Nếu ai có hỏi tôi
    Thứ gì quý giá nhất?
    Xin trả lời thành thật
    Quý nhất chỉ Mẹ tôi!

    Có Mẹ đời thêm tươi
    Mùa xuân thêm áo mới
    Hồn chim non phơi phới
    Tuổi mộng thêm nụ cười

    Mẹ bao la bầu trời
    Mẹ mênh mông biển nhớ
    Mẹ bát ngát lời thơ
    Sâu thẳm tình rộng mở

    Lòng con như sách vỡ
    Trong trắng và ngây thơ
    Bụi đường áo Mẹ nhơ
    Vẫn ủ màu khiết thạch

    Vật chất là giẻ rách
    Thiêng liêng chỉ tình người
    Tôi chấp nhận thử thách
    Dẫu đời còn trắng tay

    13-2-2006
    r
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2006 23:31:19 bởi Viet duong nhan >
    #17
      Trường Phi Bảo 26.02.2006 10:24:18 (permalink)
      0


      Không Đề
      -Trường Phi Bảo-


      Nuôi con mới hiểu lòng cha mẹ
      Cao hơn biển trời, lớn tựa non
      Dầu dãi mấy mùa sương pha tuyết
      Bao lần trăng khuyết, khuyết chữa tròn
      Bươn chải với người lắm đau thương
      Cho đời con trẻ rộ sắc hương
      Lời ru theo dấu chân phiêu bạc
      Trăn trở trong con những đêm trường

      26-2-2006

      Trong cuộc đời của mỗi một con người, không có gì cao cả hơn tình Mẹ, bao la hơn Tình Mẹ, rộng lớn hơn tình Mẹ, mà vô giá nhất cũng là tình Mẹ. Bạc tiền mất có thể tìm lại được, vật chất hư hao có thể mua lại được, danh vọng chỉ là bóng mây, phù du, nhưng nếu mẹ không còn sống đời với chúng ta thì dù có đi tìm khắp chân trời góc bể cũng không sao tìm được một tình Mẹ thiêng liêng vô bờ bến. Hãy trân trọng những gì mình đang có, và hãy biết hài lòng với hiện tại, đừng để cho nuối tiếc lại là dấu hỏi lớn ở ngày mai!
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2006 16:40:49 bởi Trường Phi Bảo >
      #18
        Trường Phi Bảo 26.02.2006 11:03:24 (permalink)
        0
        Nói với Con Gái
        -Trường Phi Bảo-

        Này con gái chớ nghe lời đường mật
        Của lũ bướm ong đang ve vãn nụ hồng
        Nhưng nếu con tìm được kẻ thật lòng
        Thì chớ bao giờ để vuột khỏi tầm tay

        Mẹ biết con hay than vắng thở dài
        Rồi khóc hận vì một ai đi mất
        Cuộc đời rộng nhưng đôi khi quá chật
        Để hiểu người, và hiểu chính bản thân

        Khi biết yêu người ta thường cẩn thận
        Bỡi chữ yêu thường lầm lỡ đa mang
        Không khéo con lại chuốc phải lỡ làng
        Mà xao xác mấy đêm tàn vàng võ

        Mẹ từng trãi, nên lòng mẹ hiểu rõ
        Cái hào nhoáng của những kẻ đa tình
        Khi nụ hồng đã rã nhụy băng trinh
        Thì bướm ong mặc tình vui với gió

        Con gái mẹ, đức hạnh con vốn có
        Tiếng thật thà hay méo mó tham lam
        Hãy yêu người có công ăn việc làm
        Hạng long bong chỉ khổ đời mai mĩa

        Hạnh phúc do bàn tay con khéo tỉa
        Sao ra hình, ra dáng vẽ mình mong
        Chớ đèo bòng ít nhiều sẽ hoài công
        Con bất hạnh, mẹ buồn thương nhiều lắm

        Này con gái chớ vội vàng vói nắm
        Mọi yêu thương từ trái cấm trời dành

        26-2-2006






        #19
          Tâm An 27.02.2006 16:15:47 (permalink)
          0
          To : chủ nhà !
          Sắp đến ngày Quốc tế phụ nữ rồi, Tâm An cũng muốn tặng MẸ một bài thơ ! Phiền bạn cho gửi nhé !

          Mẹ

          Sinh con ra, khóc trước cười
          Mẹ hy sinh cả một đời vì con
          Buồn vui
          Mưa nắng
          Mỏi mòn
          Tảo tần suốt kiếp
          Cho con thành người
          Qua bao sóng gió cuộc đời
          Tim con vẫn ấm từng lời mẹ ru !

          Mùa Đông
          Xuân
          Hạ
          Rồi Thu !
          Thời gian sao cứ vô tư thế này ?!
          Mẹ già, tóc trắng như mây
          Tháng ngày như lá rơi đầy ngõ quê
          Luân hồi…
          Lo lắng bộn bề
          Xin chầm chậm tới…Nẻo về mẹ tôi .
          Đông 2005

          Tâm An
          -------------
          R
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2006 23:36:03 bởi Viet duong nhan >
          #20
            Trường Phi Bảo 27.02.2006 20:28:07 (permalink)
            0



            Tâm tình của Con
            -Trường Phi Bảo-


            Sau này con ước làm thi sĩ
            Tô điểm cho đời chút cuồng si
            Mẹ cười con khéo là mơ mộng
            Thực tế mà khôn ngớ ngẩn chi

            Mười sáu tuổi đời tươi như nắng
            Con kết bạn cùng sao với trăng
            Giá mà cỡi được tàu bay giấy
            Dám con cũng lên thăm chị Hằng

            Xoa đầu mẹ bảo con khờ khạo
            Lo học hành ngoan mẹ thương nào
            Nhưng con vẫn quyết làm thi sĩ
            Đợi kiệu Hoàng Tử tới rước đi

            Tuổi thơ con vui suốt bao mùa
            Hồn thơ lai láng sớm lẫn trưa
            Mẹ mang cơ cực tìm cơm áo
            Mong mỏi đời con được ấm no

            Lần đầu ưu buồn vương khoé mắt
            Thơ con chẳng có báo nào đăng
            Mẹ ủi an con nên cố gắng
            Thi nhân tay trắng, nghiệp nhọc nhằn

            Trời ơi trán mẹ đầy vết nhăn
            Trời ơi, con phát giác muộn mằn
            Tóc mẹ hiện nguyên một màu trắng
            Vĩnh viễn đời con tiếng ăn năn

            Trả hiếu làm sao đặn vuông tròn
            Tình mẹ bao la tựa trời non
            Nhỡ mai có làm nên sự nghiệp
            Vui vẽ gì khi mẹ không còn.

            27-2-2006
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2006 23:13:18 bởi Trường Phi Bảo >
            #21
              Trường Phi Bảo 27.02.2006 21:26:03 (permalink)
              0

              Trích đoạn: Tâm An

              To : chủ nhà !
              Sắp đến ngày Quốc tế phụ nữ rồi, Tâm An cũng muốn tặng MẸ một bài thơ ! Phiền bạn cho gửi nhé !

              Mẹ

              Sinh con ra, khóc trước cười
              Mẹ hy sinh cả một đời vì con
              Buồn vui
              Mưa nắng
              Mỏi mòn
              Tảo tần suốt kiếp
              Cho con thành người
              Qua bao sóng gió cuộc đời
              Tim con vẫn ấm từng lời mẹ ru !

              Mùa Đông
              Xuân
              Hạ
              Rồi Thu !
              Thời gian sao cứ vô tư thế này ?!
              Mẹ già, tóc trắng như mây
              Tháng ngày như lá rơi đầy ngõ quê
              Luân hồi…
              Lo lắng bộn bề
              Xin chầm chậm tới…Nẻo về mẹ tôi .
              Đông 2005

              Tâm An
              -------------

              Chẳng có gì phiền hà cả, mỗi người đều có một bà Mẹ để yêu, để kính, để bày tỏ tấm lòng, Bảo nghĩ là mẹ bạn sẽ rất vui khi đọc đuợc những dòng thơ cảm động này, chúc bạn vui vẽ, và thường xuyên ghé thăm tệ xá hi hi



              Tình Mẹ
              -Trường Phi Bảo-


              Chín tháng, mười ngày lọt lòng con
              Chịu thương, chịu khó lo vuông tròn
              Chẳng quản ngại gì thân mưa nắng
              Tằn tiện dụm dành miếng ăn ngon
              Che chở cho con suốt cuộc đời
              Những khi đau ốm, lúc buồn vui
              Tình mẹ bao la vô bờ bến
              Thắp sáng trong con những nụ cười

              27-2-2006
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2006 16:45:55 bởi Trường Phi Bảo >
              #22
                Trần Quốc Bảo 01.03.2006 17:25:16 (permalink)
                0
                Mẹ Của Em
                -Trần Quốc Bảo-

                Cảm ơn mẹ sinh ra em
                Để anh quý mến mình ên suốt đời
                Anh thương tóc mẹ trắng ngời
                Bạc phau sương nắng cho thời em tươi

                Cho em trọn vẹn nụ cười
                Đến với anh- một kiếp người khổ đau
                Bây giờ tay ở trong nhau
                Em còn thư thả ngắm sao trên trời

                Riêng lòng anh đống rối bời
                Nghĩ về mẹ, nếp nhăn...rồi xuân qua
                Thân em trắng nõn, trắng nà,
                Trong khi dáng mẹ gầy mà xanh xao

                Mỗi lần anh đến nhà chào
                Mẹ vui ra đón làu bào "rễ yêu"
                Thương em nên mẹ mới chiều
                Mến anh nên mẹ cưng điều cả hai

                Đôi lần cay đắng thở dài
                Sợ con gái khổ muôn ngày vì anh
                Lời ru xưa mẹ để dành
                Hôm nay ru lại em đành ước ao

                Ơn mẹ như biển dạt dào
                Gian nan mấy độ ngọt ngào tuổi thơ
                Cảm ơn mẹ đến vô bờ
                Cảm ơn mẹ tạo "em khờ" cho con

                Dù đời con chẳng vàng son
                Nhưng tình, nhưng nghĩa, không mòn mẹ ơi!
                Mẹ thương em đến gấp mười
                Khi về làm vợ...con mười lần hơn

                Ấy...xin mẹ đừng có hờn
                Con nào dám chối công ơn đức dầy
                Chẳng qua... mẹ có muốn rầy
                Tình yêu con vẫn đong đầy cho em

                Ngày trước mẹ ấp ủ em
                Như viên ngọc quý sáng thêm tuyệt vời
                Nay "ngọc" lọt vô tay người
                Con nâng niu giữ không rời một phân

                Mẹ yên tâm chớ ngại ngần
                Thương chúng con chớ buồn gần-buồn xa
                Cảm ơn mẹ có biết là...
                Có mẹ, em mới sống già bên con.

                (15-5-2004)
                r
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2006 23:41:44 bởi Viet duong nhan >
                #23
                  Trần Quốc Bảo 01.03.2006 17:47:13 (permalink)
                  0
                  Cảm Ơn Cuộc Đời
                  Trần Quốc Bảo

                  Cảm ơn đời ban cho tôi có mẹ
                  Ban cho tôi hiểu hai tiếng "tình thương"
                  Ban niềm vui, ban mái ấm con đường,
                  Không nỗi buồn...chỉ toàn mơ với ước.

                  Cảm ơn đời tạo thiên nhiên non nước,
                  Tạo ngày mai sinh sản cả tương lai
                  Cho tôi nhìn thấy lại những đền đài,
                  Mà lịch sử ngàn năm dài chiến đấu.

                  Cảm ơn đời đã dày công nung nấu
                  Những tâm hồn vượt núi băng sông,
                  Chẳng ngại gian khổ đường xa muôn dặm
                  Làm thân đò đưa khách chẳng quản công

                  Cảm ơn đời bao thế hệ cha ông,
                  Đã dựng xây một đất nước anh hùng
                  Niềm tự hào... ôi, nói sao cho hết!
                  Đời đưa tôi vào hạnh phúc mênh mông.

                  7-3-2004

                  R
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2006 23:46:26 bởi Viet duong nhan >
                  #24
                    Trường Phi Bảo 03.03.2006 18:04:12 (permalink)
                    0


                    Điều ước cho Nhân Loại
                    -Trường Phi Bảo-


                    Thưở còn đi học cô giáo hỏi
                    Ai người quan trọng nhất đời tôi
                    Kiêu hãnh tự hào môi khẽ nói
                    "Trong tim chỉ có Mẹ tuyệt vời"
                    Nếu mang bạc vàng ra đánh đổi
                    Tôi chỉ xin một điều ước thôi
                    Mong những người con trên thế giới
                    Đừng ai phải chịu cảnh Mồ Côi!

                    3-3-2006
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2006 16:34:20 bởi Trường Phi Bảo >
                    #25
                      Trường Phi Bảo 03.03.2006 18:26:44 (permalink)
                      0


                      Thời Gian Ơi!
                      -Trường Phi Bảo-


                      Thời gian hãy vì tôi chầm chậm
                      Để Mùa Xuân không thể trở về
                      Và buổi Hoàng Hôn chưa kịp tới
                      Cho Mẹ ngồi hoan hỷ bên tôi
                      Mẹ một đời hy sinh vất vã
                      Lo áo cơm trăn trở đêm ngày
                      Tôi sợ lắm nhỡ thời gian trôi mãi
                      Mẹ không còn tôi biết sống với ai

                      3-3-2006
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2006 16:37:06 bởi Trường Phi Bảo >
                      #26
                        nguyentuongvan 04.03.2006 09:48:42 (permalink)
                        0

                        Bảo cho Vân góp bài thơ về mẹ nhé !


                        GỬI MẸ

                        Con vẫn ước thời gian đừng trôi mất
                        Xuân có thì mà tóc mẹ dần phai
                        Mẹ ngày xưa cô gái đẹp nhất làng
                        Mặc áo tím đắm đuối bao ánh mắt
                        Bao người thương, bao người muốn theo về
                        Năm tháng đi dấu chân mòn đá sỏi
                        Thời gian theo mưa nắng sạm vai gầy
                        Bóng mẹ ngả giữa hai chiều sáng tối
                        Đời lênh đênh theo những lo toan nghèo
                        Mẹ đã đi gần hết những khổ đau
                        Cho yêu thương giữ muối mặn lại mình
                        Con sang sông nông nổi ngày con gái
                        Đò mẹ về bến vắng với chiều không
                        Đành xẻ lòng một nửa gửi bến sông
                        Con theo chồng vuông tròn đâu có biết
                        Bếp lửa hồng nhớ vành nôi câu hát
                        Mẹ nguyện cầu cùng tiếng mõ đêm sâu
                        Ôi sông xanh! nhân hậu đôi mắt mẹ
                        Con tựa cửa chiều nước mắt lại rơi ...
                        #27
                          Trường Phi Bảo 05.03.2006 10:48:43 (permalink)
                          0
                          Tình và hiếu
                          -Trường Phi Bảo-

                          Xin đừng bắt con phải chọn lựa
                          Giữa mẹ và người ấy
                          Lòng con sẽ đau như ngày mẹ sanh vậy
                          Bao hạnh phúc trong đời đều do mẹ cho con!

                          Mẹ là cảng chắn gió che chở cánh chim non
                          Người ấy như bờ bãi cho đời con ẩn dật
                          Sau cuộc hải trình con hiểu điều rất thật
                          Tận tim mình cần nơi chốn bình yên

                          Mẹ đừng trách, con trẻ điên
                          Đâu có ai yêu mà tỉnh trí bao giờ
                          Một lần thương không đếm hết dại khờ
                          Ngõ đường cụt chôn chân đời con gái

                          Người ấy đến với con mơ một ngày hái trái
                          Người ấy chưa đẹp lòng mẹ con biết phải làm sao (?)
                          Thà con vô cảm sẽ chẳng biết đớn đau
                          Và chỉ thế mới thôi không chọn lựa

                          Dù bây giờ hay một mai nầy nữa
                          Người ấy yêu con không được như tình mẹ
                          Con vẫn vui, tự hào đời thơ trẻ
                          Đã từng yêu và sống thật với mình

                          26-9-2004

                          Chào bạn Vân rất vui khi bạn tới trang thơ dành tặng những bà Mẹ, chúc bạn luôn vui-khoẻ
                          #28
                            Trường Phi Bảo 05.03.2006 11:02:08 (permalink)
                            0
                            Lời mẹ buổi vu quy
                            -Trường Phi Bảo-

                            Tôi bảo cô đi, cô cứ đi
                            Tội gì lưu luyến mãi ở lì
                            Gái lớn phải thời thì xuất giá
                            Thương tôi nhẹ bước khóc làm chi

                            Xa cô tôi cũng khổ ngập lòng
                            Cũng buồn, cũng nhớ, cũng chờ trông
                            Vui gì với cảnh đời đơn chiếc
                            Lam lũ ruộng nương nhạt má hồng

                            Cô đi đâu phải cách biệt gì
                            Chỉ về bên ấy, mốt về đây
                            Tôi còn sống sờ đâu có mất
                            Mà khóc như đưa đám thế này

                            Nín ngay con gái của mẹ ơi!
                            Đàn trai ngóng đợi sốt ruột rồi
                            Việc nhà từ nay em quán xuyến
                            Em phụng dưỡng mẹ còn lo chi

                            Con cứ đi đi, cứ vui đi
                            Nhìn con lòng mẹ xót xa ghi
                            Con của mẹ giờ con người khác
                            Nỗi buồn man mác buổi vu quy

                            (2004)


                            #29
                              Trường Phi Bảo 05.03.2006 11:27:18 (permalink)
                              0
                              Không đề
                              -Trường Phi Bảo-

                              Đứa con gái sụt sùi lạy Mẹ
                              Mẹ không nhìn, trách:
                              "Đồ Bất Hiếu"

                              Thằng con trai cúi đầu bất lực
                              Mẹ mắng,
                              "Đồ ma quỷ_hãy cút đi!"

                              Họ lầm lũi ra đi
                              Mặc tiếng đời thảng thốt
                              Tình yêu làm chữ Hiếu...lợt phai nhiều.

                              13-11-2004

                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 8 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 109 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9