Trích đoạn: Trường Phi Bảo
Nghĩ về "Cha"
Trường Phi Bảo
Đọc bài thơ người ta viết về "Cha"
Con xúc động, vỡ oà đôi dòng lệ
Cha của người ta có lắm điều để kể
Còn với con cha là khoảng trống không
Sao ngày xưa mẹ lại bước sang sông
Mẹ ở vậy yên phận đời con gái
Sự bội bạc lòng cha không tồn tại
Và với con điều ấy thiệt đáng mừng
Bạn bè giễu cợt con ở phía sau lưng
Không có cha, cũng làm nên tình tội
Thà cha chết, con sẽ quên hờn dỗi
Biết đâu chừng còn được tiếng "mồ côi"
Con bất hiểu, mẹ đừng trách than ôi
Bạn bè bảo cha con mê vợ bé
Mẹ thương con mới kiếm thêm dượng ghẻ
Tìm cội nguồn, con chẳng biết tìm đâu?
Bà ngoại khóc, ôm cháu ngoại thật lâu
Như an ủi, như dỗ dành mất mát
Thơ người ta viết về cha mộc mạc
Còn thơ con, cha - nỗi đau tình cờ
Cha không về thăm con ở trong mơ
Chỉ có mẹ ru vành nôi bất hạnh
Ừ hạnh phúc, hạnh phúc là có cánh
Nên bây giờ maí ấm hững hờ mong
9-4-2007
r
Bài Lục Bát Cho Con
-Trường Phi Bảo-
Từ khi con lạc nẽo trần
"Oe, oe..." khúc hát trong ngần trẻ thơ
Mẹ vui, niềm vui bất ngờ
Con là giọt máu dại khờ mẹ mang
Nỗi niềm, lệ rớt hai hàng
Ngoài song hạnh phúc ngập tràn nắng mai
Bế con trọn một vòng tay
Quãng đời sau, kể từ nay hết buồn
Con là núm ruột yêu thương
Là bao nỗi nhớ mẹ mường tượng cha
Tình yêu đầu thật thiết tha
Dù cha bạc bẽo (theo) người ta mất rồi
Hôm nay con đến cuộc đời
Mẹ mong con nở nụ cười môi xinh
Dẫu cha không có bên mình
Con ơi chớ trách cho tình thêm đau
Dẫu gì cũng mối thâm giao
Không công dưỡng dục, nặng sao sanh thành
Tặng con mẹ đôi mắt xanh
Mai sau rộng mở chân tình, khoan dung
Trái tim độ lượng vô cùng
Này con, nên sống thủy chung, thảo hiền
Con niềm an ủi thiêng liêng
Mẹ có cơ cực chẳng phiền hà chi
Con gái mẹ thật nhu mì
Quên thân phận tủi, quên bi lụy sầu
Quên đi mẹ cuộc bể dâu
Tuổi thơ con nhớ tô màu hồn nhiên
Mẹ mừng, con trẻ bình yên
Đừng bắt chước mẹ truân chuyên con à
Đời con cả một rừng hoa
Con hơn hẳn mọi ngọc ngà thế gian
Con là của cải mẹ mang
Là gia tài quý vô vàn mẹ yêu!
22-4-2007