Trường Phi Bảo
-
Số bài
:
2820
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 24.10.2005
- Nơi: Miền ký ức
|
Day dứt
-
18.12.2007 19:55:52
Day dứt Trường Phi Bảo Bao lâu rồi thơ con vắng bóng mẹ Bởi thương yêu dành hết cho người ấy Con bất hiếu, con vô tâm là vậy Mẹ dẫu buồn, cũng đâu trách gì hơn Mẹ đàn bà, con phận gái hay hờn Cũng sắc nước, cũng dịu dàng, ủy mị Nhưng mẹ thủy chung, mẹ sắc son đạo lý Mẹ an phận thủ thừa, gia giáo một đời nghiêm Con khác mẹ tình yêu con chiêm nghiệm Áo nhân duyên đã rách muốn thâu lành Mấy bận rồi sầu hóa lệ long lanh Mà hạnh phúc mỏng manh hơn sợi chỉ Tình yêu tới với con nhiều quỵ lụy Con khóc nhiều, mẹ cũng khổ, cũng đau Cùng sanh ra chung số kiếp má đào Sông lóng phèn biết bến nào trong đục Mẹ đàn bà suốt đời luôn nhẫn nhục Gánh gian truân, tần tảo luống ngậm ngùi Con phận gái lòng nặng nỗi buồn vui Nhiều đa đoan cũng thiệt nhiều cay đắng Bao người đi, bao người tới, duy một người may mắn Bao lần thương, bao lần khổ, chỉ một lần thấy yêu đời Hạnh phúc gần mà cứ ngỡ xa xôi Thơ con đó chỉ bóng người ngự trị Bao năm rồi con vô tình, vô ý Để mẹ buồn, mẹ lạc lỏng, cô liêu Nhìn tóc mẹ màu mây trắng trời chiều Thơ con viết cho những điều day dứt
|
|
Trường Phi Bảo
-
Số bài
:
2820
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 24.10.2005
- Nơi: Miền ký ức
|
RE: Mẹ
-
22.06.2008 16:41:03
Không đề gởi cha Trường Phi Bảo Xin một lần con được viết về cha "Người đàn ông luôn luôn làm khổ mẹ Từ lúc xuân xanh tới khi không còn trẻ Trăn trở, âu lo đâu kể hết đoạn trường" Cha vô tâm như kẻ lạ trên đường Có phút nào người ngoái đầu nhìn lại Những cuộc vui đã mang cha đi mãi Xa mái gia đình...xa êm ấm...cha xa... Cha hờ hững với hạnh phúc ngày qua Mẹ bạc đầu nghĩ gạo tiền, cơm áo Cơn nghiện rượu không làm cha tỉnh táo Hai mươi mấy năm trời mẹ tần tảo mình ên Sao dễ dàng cha xao lãng, lãng quên Khoảnh khắc yêu thương, niềm vui con trẻ Bao gánh nặng trút hết vào vai mẹ Giọt lệ nào thấm ướt cả gối chăn. Cha có lúc nào day dứt ăn năn Con thấy mẹ ngày trông, đêm ngóng đợi Cha vẫn vô tình không hề hay biết tới Xót lòng con, đau lòng mẹ, quá thôi! 20/1/2005
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
RE: Mẹ
-
26.06.2008 05:43:31
Trích đoạn: Trường Phi Bảo Không đề gởi cha Trường Phi Bảo Xin một lần con được viết về cha "Người đàn ông luôn luôn làm khổ mẹ Từ lúc xuân xanh tới khi không còn trẻ Trăn trở, âu lo đâu kể hết đoạn trường" Cha vô tâm như kẻ lạ trên đường Có phút nào người ngoái đầu nhìn lại Những cuộc vui đã mang cha đi mãi Xa mái gia đình...xa êm ấm...cha xa... Cha hờ hững với hạnh phúc ngày qua Mẹ bạc đầu nghĩ gạo tiền, cơm áo Cơn nghiện rượu không làm cha tỉnh táo Hai mươi mấy năm trời mẹ tần tảo mình ên Sao dễ dàng cha xao lãng, lãng quên Khoảnh khắc yêu thương, niềm vui con trẻ Bao gánh nặng trút hết vào vai mẹ Giọt lệ nào thấm ướt cả gối chăn. Cha có lúc nào day dứt ăn năn Con thấy mẹ ngày trông, đêm ngóng đợi Cha vẫn vô tình không hề hay biết tới Xót lòng con, đau lòng mẹ, quá thôi! Có bao giờ Cha chợt thấy bồi hồi. Hình bóng Mẹ run nhịp vai gầy yếu. Hướng về Mẹ có bao giờ cha hiểu. Một tình yêu một mối thủy chung. Đời Mẹ bao năm đau đớn khốn cùng. Đêm khuya vắng mông lung thương hình dáng. Mẹ khắc khoải đợi trông dài năm tháng. Cha vô tình như bèo dạt áng mây trôi. Đếm cô đơn Mẹ thổn thức ngậm ngùi. Mờ nhân ảnh đơn côi về khuất núi. Bước đường đời mai đây Cha rong rủi. Có đọng lòng niềm tủi Mẹ và con. Mất Cha rồi . Mẹ dồn cả tuổi son. Cho thế hệ lớp đàn con thơ dại. Dẫu trách Cha . Nhưng con tôn thờ mãi. Ơn sinh thành hồ hải núi Thái sơn. Viếng Mẹ đêm nay. Lẽ nguyệt trăng hờn. Mẹ yên nghỉ đã xong ơn dưỡng dục. Nguyên Thạch
|
|
Trường Phi Bảo
-
Số bài
:
2820
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 24.10.2005
- Nơi: Miền ký ức
|
RE: Mẹ
-
27.06.2008 00:34:02
Con vẫn là con của mẹ thôi Trường Phi Bảo Tặng riêng các con (những đứa con tinh thần) Con vẫn là con của mẹ thôi Dù con có chạy lạc nhà người Những giấc mơ đời đêm chấp nối Một mình mẹ thức với đơn côi Con vẫn là con của mẹ thôi Mẹ nhận ra con mẹ ngậm ngùi Mẹ đặt tên con là "kỷ niệm" Nỗi buồn muôn thủơ, nhớ xa xôi Con vẫn là con của mẹ thôi Ơi nguồn an ủi suốt cuộc đời Con được sinh ra từ khát vọng Từ trong mật đắng lúc nằm nôi Con vẫn là con của mẹ thôi Dù ai thay họ đổi tên rồi Nhân thế vô tình không hiểu nổi Cớ gì ly gián mẹ con tôi (?) Mẹ gọi tên con kỷ niệm ơi! Con mang hình bóng cả một thời Dù con đi khắp muôn phương, nhớ... Con vẫn là con của mẹ thôi(!) 26/6/2008 Lâu quá mới gặp lại anh Nguyên Thạch, cảm ơn về đoạn thơ cuối của anh, chúc anh luôn vui vẻ, và thành đạt trong cuộc sống. Thân ái!
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
RE: Mẹ
-
27.06.2008 03:27:11
Chưa lần về thăm Đã lâu lắm chưa về thăm cô bạn nhỏ. Cũng lâu rồi không rõ chuyện chồng con. Trĩu đôi vai còn nặng nợ Nước non. Tôi biền biệt. Biết cô còn có nhớ. Trăng thu đêm nay . Gợi nhớ nhung mùa chớm nở. Cô bạn thưở nào câu chuyện dở dang. Tôi biên cương lính trận thác ngàn. Cũng có lúc gợi âm vang tình bạn cũ. Mùa thu năm nay đượm cội nguồn mùa thu cũ. Đời tang thương ủ rũ tím chiều hoang. Mùa vàng rơi khắp nẻo bước binh đoàn. Thẫm màu máu vết loang đời vong bản... Có vui không?. Vài lời thăm cô bạn. Tình bình yên viên mãn cuộc sống chưa?. Tôi biên khu thấm lạnh những thu mưa. Gom ký ức. Thu cũng vừa nỗi nhớ... Mai có về gặp nhau mừng bỡ ngỡ. Hay hết rồi nỗi nhớ kẽ phong sương. Âu yếm đôi tay phủi nhẹ bụi đường. Hoặc ngoảnh mặt nhớ thương giờ đã cạn. Dẫu thế nào. Tôi. Cô. Tình bạn. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2008 03:36:12 bởi Nguyên Thạch >
|
|
Trường Phi Bảo
-
Số bài
:
2820
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 24.10.2005
- Nơi: Miền ký ức
|
RE: Mẹ
-
27.06.2008 22:35:15
Bóng người về Trường Phi Bảo Người về ngang lối cỏ Vẫn con đường xanh rêu Và đây góc phố nhỏ Ai thầm đợi mỗi chiều Tôi bồng con ra ngõ Ngóng chồng hay ngóng anh (?) Người về tóc phai xanh Thoáng giật mình, tôi khóc. Sau nhiều năm ngang dọc Đời lính chiến ngược xuôi Anh chẳng nhận ra tôi Anh già đi thấy rõ. Người về ngang lối cỏ Mắt nhìn quẩn, nhìn quanh Tôi gật đầu chào anh Anh dừng chân thăm hỏi Tôi bàng hoàng quá đổi (Anh muốn tìm nhà ai?) Người khách thoáng thở dài (Người yêu tôi cô ạ!) Số nhà quen thuộc quá (Nhà cô ấy gần đây Nhưng tiếc là cô ấy Đã lấy chồng còn đâu?) Tôi vội vã quay người Nhà tôi anh tìm tới Con tôi ra chào chú (Có khách kìa mẹ ơi!) (Mời anh vào nhà chơi) Anh sững sờ chết lặng Đôi mắt buồn xa vắng Anh bế lấy con tôi Đứa nhỏ lạ hơi người Nên oe oe tiếng khóc Đứa lớn ngừng việc học Dỗ em nào nín - ngoan. Người chua xót, bẽ bàng Lòng đau tôi ấp ủ Thương aó anh bạc màu Chiếc ba lô sờn cũ Tôi ru con tôi ngủ "Ầu ơ...gió mùa thu Năm canh mẹ thức đủ Người xưa vẫn mịt mù" ... 27/6/2008
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
RE: Day dứt
-
28.06.2008 04:47:16
Dặm ngàn Dặm ngàn chốn biên khu. Lối thôn xưa mịt mù. Lần theo mòn kỷ niệm. Tôi về một chiều thu. Giàn hoa giấy tím thương. Vẫn khoe sắc cuối đường. Dưới dâm cao bóng mát. Có còn bóng người thương?. Đời phong ba miệt mài. Nhớ xưa hoa tím cài. Vuốt ve lần tóc rối. Thoáng biệt dáng người trai. Lần trở lại ngỡ ngàng. Dư âm cũ còn vang. Mắt huyền xa xăm quá. Hóa đời giấc mộng tan. Tôi hỏi chuyện chồng con. Nhạt nhòa úa môi son. Đắm nhìn tôi em khóc... Đời trai hiến Nước non. Tôi chúc em yên bình. Hãy vui với cuộc tình. Hẹn đời sau em nhé. Se duyên phận ba sinh. Tôi em mãi lặng im. Hai nỗi nhớ trong tim. Dày vò đôi hình bóng. Từ đây mãi đi tìm. Vậy là trong kiếp này. Em gió thoảng tôi mây. Mây lang thang muôn nẻo. Gió ru kiếp đọa đày. Tôi bước đi thẩn thờ. Vai áo trận bụi mờ. Đời phong sương hồ hải. Hành trang mối tình thơ. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2008 04:52:47 bởi Nguyên Thạch >
|
|
Trường Phi Bảo
-
Số bài
:
2820
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 24.10.2005
- Nơi: Miền ký ức
|
RE: Day dứt
-
29.06.2008 13:42:49
Anh Về Đi Anh Trường Phi Bảo Tôi tìm bóng người xưa Qua từng trang ký ức Nhưng không còn rạo rực Như thuở chàng đón đưa Tôi đợi chàng từ trưa Tôi mơ chàng từ tối Tôi trông chàng mòn mỏi Tôi chờ biết bao mùa Sao chàng quên mau thế Chàng hẹn rồi không lại Dưới giàn hoa giấy tím Tình theo gió xa bay Tôi giận lắm người trai Vội về may áo cưới Tôi tin chàng sẽ tới Trong giấc mộng lứa đôi Chàng thì vẫn xa xôi Bỏ tình tôi côi cút Chàng thì bạc như vôi Lòng tôi bao ngờ vực Chuyện xưa thành ký ức Tình xưa ngỡ nguôi ngoai Tôi xếp lại tháng ngày Bên chồng mang khắc khoải Đâu hay chàng về lại Vượt dặm ngàn quan san Sau năm tháng nhỡ nhàng Bụi hồng che mất lối Tiếc rằng trên ngõ đợi Thiếu phụ bồng con thơ Chàng dừng chân bỡ ngỡ Tôi giận phút tình cờ Tôi giận phút bất ngờ Tôi cười rưng nước mắt Chàng hy vọng dập tắt Ruột thắt lòng quặn đau Chàng hẹn tôi kiếp sau Tôi lắc đầu từ chối Kiếp trứơc đã hẹn rồi Thôi mơ gì kiếp khác Tình nước gác tình nhà Bây giờ tôi mới hiểu Lỡ mất chuyến đò yêu Sầu cho đời đôi ngã Anh về đi anh ạ! 29/06/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2013 00:17:46 bởi Trường Phi Bảo >
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
RE: Day dứt
-
29.06.2008 19:57:59
Vứt nhẫn qua song Tôi về. " Vứt nhẫn cỏ qua song ". Tim nghe giá buốt. Dại cả lòng. Tóc bồng áo cưới. Về bên ấy. Quên cả lời yêu. Chuyến sang sông. Lính trận đường xa. Bụi đường xa. Tình Nước đôi vai. Trĩu đời trai. Còn đôi nào nữa. Tình riêng lẻ. Ừ thôi em nhé. Đời chóng phai. Chớ giận hờn chi. Chớ trách nhau. Chỉ khổ thêm thôi. Gợi nỗi đau. Ngày cưới âm thầm tôi đưa tiễn. Đôi mắt buồn tênh tím dậu rào. Tôi biết phận tôi kẻ chiến binh. Nghèo kiếp phong sương. Chỉ chung tình. Đường về bên ấy trong nhung lụa. Em- chồng hạnh phúc với con xinh Thôi nhé em ơi chớ trách chi Ngày ấy tiễn em. Buổi phân kỳ Nhặt màu hoa tím theo cánh gió. Thầm gởi người xưa. Tiếng biệt ly Thôi thế từ đây đã mất nhau Biên đảo niềm vui với trăng sao Trùng dương sóng bạc màu áo cưới. Khẽ gọi . Biệt ly. Vẫy tay chào. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2008 20:16:46 bởi Nguyên Thạch >
|
|
Trường Phi Bảo
-
Số bài
:
2820
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 24.10.2005
- Nơi: Miền ký ức
|
RE: Day dứt
-
05.07.2008 22:32:36
Hi hi chắc huynh đợi nàng thơ lâu lắm rồi nhỉ, công việc bộn bề, suy nghĩ bế tắc, thành thử hồi âm cho huynh hơi trễ, vẫn thích bài thơ "hai màu áo" của huynh, chúc huynh cuối tuần vui vẻ. Áo trắng ngày xưa Trường Phi Bảo Áo trắng ngày xưa đi lấy chồng Thôi chẳng còn gì để thương mong Chút duyên tình cũ tàn theo mộng Kể từ em bỏ bến, bỏ sông. Người về ngang nhánh sông xưa ấy Ngóng chuyến đò sang lại bên này Chuyến đò chở theo người mệnh phụ Lên bờ bạc màu áo thơ ngây. Em nhìn anh luống nỗi xót xa Vờ như bất chợt chẳng nhận ra Anh đưa tay níu từng lưu luyến Muộn rồi...em là vợ người ta Muộn rồi áo tím về phố cũ Chiều tím nhuộm lòng anh vấn vương Áo trắng ngày xưa mê nhung gấm Lỡ thì nhan sắc cũng phai hương Thôi chẳng còn gì để trao anh Từ duyên không tỏ, mộng không thành Từ nợ không trả, tình trót mượn Xin hẹn lòng nhau kiếp lai sanh Nếu thề không đủ nghĩa người tin Em sẽ chờ anh dưới tuyền đài Và tình nếu vẫn tình ngang trái Nguyện làm cây lá chẳng đổi thay. 5/7/2008
|
|
Nguyên Thạch
-
Số bài
:
1154
- Điểm: 7
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.09.2006
- Nơi: Aỉ "Trần gian"tới"Mũi thương đau".
|
RE: Day dứt
-
06.07.2008 03:02:09
Áo tím viền xưa Giã biệt tình xưa bước theo chồng. Em về chốn ấy. Có vui không. Hẳn đã quên rồi người góc phố. Áo lụa ngày nao. Vẫn đượm lòng. Tóc bồng. Áo trắng. Chuyến xe hoa. Người bên góc phố chợt mù lòa. Lần cuối tiễn nhau lần vĩnh biệt. Chuyến xe định mệnh. Chuyến xe hoa. Áo trắng viền tà áo trắng xưa. Tôi đan sợi tím mãi chưa vừa. Nhủ lòng. Thôi nhé màu hoa tím. Gởi người theo gió thoảng mây đưa. Hình dáng yêu thương đã có chồng. Nuối tiếc bận tâm . Cầm bằng không. Còn chi đâu nữa mà mong đợi. Xe tang ngày ấy chuyến sang sông. Bỗng có nhiều đêm . Tôi nằm mơ. Người trong tiềm thức . Tôi đợi chờ. Trở về hiện hữu trong mộng đẹp. Nhặt chiếc thu vàng viết thành thơ. Áo hồng viền tím gởi niềm yêu. Nhẹ khoát đôi vai dáng yêu kiều. Thôi em về nhé. Chồng đang đợi. Mặc tôi mưa gió. Nỗi cô liêu. Nguyên Thạch
|
|
Trường Phi Bảo
-
Số bài
:
2820
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 24.10.2005
- Nơi: Miền ký ức
|
RE: Day dứt
-
11.07.2008 00:20:03
Bên Chồng (2) Trường Phi Bảo Bên chồng em vẫn nặng tình xưa Mà nhớ làm chi, nỗi nhớ thừa. Biết người xưa cũ còn thương nhớ Hay đã quên rồi áo trắng xưa. Áo trắng ngày mơ biết tìm đâu Xe hoa khuất nẻo mộng ban đầu Bên chồng nứơc mắt thay cơm bữa Tình vẫn ru tình trong bể dâu Ngày ấy yêu nhau dạ sắt son Bây giờ em đã có chồng con Anh xa có biết lòng em khổ Bên chồng thao thức giấc chẳng tròn Bên chồng nhạt phấn, với khô môi Chết cả ngây thơ lẫn nụ cười Em như chim hót không thành tiếng Tựa nhánh mai gầy, sắc kém tươi. Giận chuyến xe hoa lắm phũ phàng Tiễn đời con gái vào cổ quan Bên chồng lạnh nhạt tình chăn gối Tủi phận, sầu đau, chuốt bẽ bàng. 10/7/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2008 00:50:45 bởi Trường Phi Bảo >
|
|
Trường Phi Bảo
-
Số bài
:
2820
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 24.10.2005
- Nơi: Miền ký ức
|
RE: Day dứt
-
03.08.2008 10:49:31
Lòng Mẹ Trường Phi Bảo Mẹ bảo em còn nhớ người xưa Lửa lòng chưa tắt rõ khổ chưa (?) Nếu đã không duyên sao còn luỵ Chớ ngỡ trăm năm chỉ chuyện đùa. Tuổi xuân con gái có hạn kỳ Khéo khôn lo liệu chuyện vu quy Mẹ thương, mẹ chọn nơi quyền quý Cô bé bỏng gì? cô khóc chi? Cô phụ lòng tôi chẳng thuận ưng Con nhỏ này sao dại quá chừng Đêm nào mẹ cũng than, cũng thở Ối giời, gái lớn chửa nên thân Hồn em tiếc nuối bóng tình nhân Người của muôn thu nhớ vô ngần Người ta đắm mộng, say trời mới Mẹ trách giận em phí thì xuân Đợi chờ cho hiu hẩm phận người Nết na, xinh thế chịu đơn côi Lòng mẹ già đau, đau thắt ruột Nhỡ mai trái gió với trở trời Nhỡ mai trái gió với trở trời Nỗi buồn gặt hái, muộn ngày vui Mẹ goá, con đơn ôm nhau khóc Thui thủi năm canh dạ rối bời. 31/7/2008
|
|
Trường Phi Bảo
-
Số bài
:
2820
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 24.10.2005
- Nơi: Miền ký ức
|
RE: Day dứt
-
17.06.2009 20:14:34
Thôi đừng chờ, kẻo hoá đá Mẹ ơi! Trường Phi Bảo Cha nói rằng Mẹ là người đàn bà duy nhất Không một ai thay thế được tình yêu Thế sao có một chiều Cha mót hết tiền của chạy theo người đàn bà khác Mẹ giấu nỗi đau vào đêm ngơ ngác Ngày thương sầu, chiều tựa cửa ngóng trông Thế mới biết miệng lưỡi đàn ông Con quyết chẳng cả tin như mẹ Vắng tình thương cha từ thuở bé Lớn lên mới hiểu nỗi nhọc nhằn Hai mươi mấy năm trôi qua lẳng lặng Mẹ ! trăm cay ngàn đắng, khổ cực một thân cò Qua sông chịu lỡ mấy chuyến đò Mười hai bến nước con biết dò bến đâu Chân ướt chân ráo mà dòng đời nông sâu Nhớ lời ru mẹ ơ ầu trách phận Con như mẹ cuộc đời lận đận Bến duyên lành ngỡ tưởng đã gặp nhau Ám ảnh trong con tới suốt những ngày sau Hình bóng cha ra đi hôm nào không trở lại Con bỏ lỡ tình yêu, hạnh phúc lọt kẻ tay Chỉ thương mẹ sao vẫn còn mòn mỏi Tóc bạc, da mồi, tình xa vời vợi Thôi đừng chờ kẻo hoá đá mẹ ơi! 17/6/2009
|
|
Trường Phi Bảo
-
Số bài
:
2820
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 24.10.2005
- Nơi: Miền ký ức
|
Ngợi Ca Mẹ
-
22.10.2010 21:12:32
Ngợi Ca Mẹ Trường Phi Bảo Mẹ là Phật đó Mẹ ơi! Mẹ tâm Bồ Tát, nụ cười Như Lai Mẹ khơi nắng ấm ban mai Mẹ về từ cõi Bồng Lai muôn trùng Mẹ Từ Bi, tánh Khoan Dung Mẹ sống Đức Độ, Thủy Chung vẹn gìn Mẹ dạy con chữ Nghĩa Tình Mẹ nào quản ngại thân mình Gian Lao Mẹ vui bữa cháo, bữa rau Mẹ mong con được ngày sau đủ đầy Mẹ quê Mưa Nắng chóng chầy Mẹ Hy Sinh cả Đời này chẳng than Mẹ là muôn ánh Hào Quang Mẹ soi tỏ lối rõ đàng con qua Mẹ Tình Thương thật bao la Mẹ nguồn An Ủi, câu ca Tâm Hồn Mẹ cho con trẻ Trí Khôn Mẹ xa con lại bồn chồn không yên Mẹ như Biển cả, Trăng huyền Mẹ xua giông bão nhẹ thuyền ra khơi Mẹ là Tất Cả Mẹ ơi Mẹ thị hiện giữa dòng đời bể dâu Mẹ là nỗi nhớ in sâu Mẹ ngàn năm điệu ví dầu khó phai Mẹ thân thương quá những ngày Ca ngợi sao hết công dầy, ơn thâm Mỗi đêm con mỗi khấn thầm Nguyện cho mẹ sống trăm năm tuổi người Một đời vất vả ngược xuôi Nhang lòng thắp nén bồi hồi kính dâng Con xin đánh đổi mùa xuân Để Mẹ sống khỏe muôn phần An Vui. 22/10/2010
|
|
Trường Phi Bảo
-
Số bài
:
2820
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 24.10.2005
- Nơi: Miền ký ức
|
Mẹ Việt Nam
-
24.10.2010 14:32:27
Mẹ Việt Nam Trường Phi Bảo Mẹ Việt Nam có ba người con Ba người con ở ba miền xa thẳm Bắc - Trung - Nam với tình yêu đằm thắm Ba tâm hồn chung nét đẹp Quê Hương Những đứa con một thời của chiến trường Đã khắc dấu vào đời trang lịch sử Ta tự hào cho màu da, Quốc ngữ Chí anh hùng, chung dòng máu sắt son Mẹ Việt Nam có ba người con Ba người con trưởng thành trong lửa khói Ngày xưa đó...qua rồi ngày tăm tối Hai tiếng "Đồng Bào" mình đứt ruột gọi nhau Vết thương thời cuộc còn đau mãi ngàn sau Miền Bắc nghĩa tình, miền Trung ruột thịt Cơm độn, cháo rau, bão giông mờ mịt Vẫn hướng về Miền Nam thít chặt một vòng tay Mẹ Việt Nam có ba người con trai Như ba ngôi sao sáng tỏ cả bầu trời Nào anh em nhịp chân bước khắp nơi Xây tương lai, dựng cuộc đời nồng ấm Vượt gian khổ, Mẹ Việt Nam nghèo lắm Thương các con mình sớm nắng chiều mưa Tất đất, tất vàng mình gắng giữ biết chưa Lo cấy cày, lo miếng ăn, miếng mặc Bình minh lên xóa tan đêm héo hắt Bắc - Trung - Nam hòa chung một nụ cười Mẹ Việt Nam đã sanh ra ba người Ba người con của một thời oanh liệt. 24/10/2010
|
|
Trường Phi Bảo
-
Số bài
:
2820
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 24.10.2005
- Nơi: Miền ký ức
|
RE: Mẹ Việt Nam
-
27.10.2010 23:36:14
Mưa Lũ Miền Trung Trường Phi Bảo Được tin bão lũ phương xa Quãng Bình, Hà Tĩnh nước là mênh mông Muôn nẽo đường hoá thành sông Bao cảnh đời cũng thuận dòng nước trôi Hoạ này do lỗi ông trời Gieo chi mất mát buộc người lầm than Từ Quãng Trị đến Nghệ An Sức tàn phá mạnh lũ càn quét mau Tiếng than khóc, tiếng kêu gào Đồng bằng, đất ruộng tan vào hư không Rét run cái lạnh bên lòng Trẻ thơ côi cút, vợ chồng phân ly Ông trời sao nhẫn tâm chi Cái nghèo, cái đói rồi thì sản sinh Báo đài hô gọi nghĩa tình Đồng bào khúc ruột cho mình yêu thương Miền Trung lâm cảnh đoạn trường Miếng cơm manh áo xẻ nhường vì nhau Bốn bề nước lũ dâng cao Mưa không ngớt hạt, khổ nào khổ hơn Trắng vành khăn ngậm khối hờn Vòng tay chung một nỗi buồn… ai ơi! 27/10/2010
|
|
Trường Phi Bảo
-
Số bài
:
2820
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 24.10.2005
- Nơi: Miền ký ức
|
Bến bờ ngày xưa
-
10.10.2011 20:52:33
Bến bờ ngày xưa Trường Phi Bảo Đời mẹ nghèo đến mốc meo Sinh con khốn khó đã nghèo nghèo hơn Trong nhà vách ngõ trống trơn Gia tài duy nhất tình thương dụm dành Số phần con chẳng phước lành Thiếu căn tu mới không thành con quan Làm con của mẹ gian nan Thiếu sau hụt trước vô vàn đắng cay Tủi phận nào biết trách ai Thôi con gắng chịu những ngày gió mưa Người ta của cải dư thừa Mặc người ta chớ hơn thua con à ! Mẹ cho nhiều lắm thật thà Ở đời ơn trọng nhất là nghĩa nhân Cho con thánh thiện tấm thân Trái tim son sắc thắm nhuần tin yêu Tằn tiện chẳng dám chi tiêu Mẹ nghèo nên phải trăm chiều lao lung Mong đời con ít bão bùng Mai sau khôn lớn theo cùng ước mơ Nghĩ chi ân hiếu cậy nhờ Chỉ xin con nhớ bến bờ ngày xưa. 10/10/2011
|
|
Trường Phi Bảo
-
Số bài
:
2820
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 24.10.2005
- Nơi: Miền ký ức
|
Ru Chị Muộn Màng
-
11.10.2011 20:42:16
Ru Chị Muộn Màng Trường Phi Bảo Chị hai chưa tuổi dậy thì Sao mẹ sớm gả chị đi lấy chồng (?) Nhỡ mai tóc trắng tợ bông Thân già sức yếu ai trông, ai nhờ. Giàu sang đúng thật giấc mơ, Chị tôi khăn gói xuống bờ theo anh. Mẹ buồn ngồi góc nhà tranh, Ôm tôi ngỡ chị long lanh ngấn sầu. Tôi còn nhỏ biết chi đâu Nhìn theo bóng chị qua cầu mà thương Thương chị mẹ liệu trăm đường Sợ chị như mẹ vấn vương cái nghèo Chị đi lòng mẹ đi theo, Thầm mong sông lặng đò neo bến hiền. Biết đời chị có bình yên (?) Quê người chị có đẹp duyên với người (?) Gian nhà trống quá chị ơi ! Quạnh hiu dáng mẹ, buồn mười dáng em. Vẫn thường nhắc chị ngày đêm, Mà sao bóng chị vẫn biền biệt xa... Nhiều năm thoăn thoắt trôi qua Mồ xanh ngọn cỏ mẹ già còn không Chị về tóc trắng tợ bông Phía sau đời chị bão giông mịt mùng Tâm hồn xơ xác ngại ngùng Chị ôm tôi khóc muôn trùng đắng cay Ngỡ ngàng thương lắm "chị hai" Xuân tàn rụng cánh hoa phai bao giờ Làm sao học được chữ ngờ Giàu sang thôi chỉ giấc mơ thấp hèn Chị về bùn bết gót sen Đường trơn dốc trượt đã quen tủi hờn Thuở xưa bên mẹ yêu thương Ở bên người nhạt phấn hương son tình Thói đời đen bạc phát khinh Ngủ ngoan chị giấc yên bình em ru 11/10/2011
|
|