Mẹ
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 8 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 109 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 09.04.2007 22:08:02 (permalink)
0
Nghĩ về "Cha"
Trường Phi Bảo

 
Đọc bài thơ người ta viết về "Cha"
Con xúc động, vỡ oà đôi dòng lệ
Cha của người ta có lắm điều để kể
Còn với con cha là khoảng trống không

 
Sao ngày xưa mẹ lại bước sang sông
Mẹ ở vậy yên phận đời con gái
Sự bội bạc lòng cha không tồn tại
Và với con điều ấy thiệt đáng mừng

 
Bạn bè giễu cợt con ở phía sau lưng
Không có cha, cũng làm nên tình tội
Thà cha chết, con sẽ quên hờn dỗi
Biết đâu chừng còn được tiếng "mồ côi"

 
Con bất hiểu, mẹ đừng trách than ôi
Bạn bè bảo cha con mê vợ bé
Mẹ thương con mới kiếm thêm dượng ghẻ
Tìm cội nguồn, con chẳng biết tìm đâu?

 
Bà ngoại khóc, ôm cháu ngoại thật lâu
Như an ủi, như dỗ dành mất mát
Thơ người ta viết về cha mộc mạc
Còn thơ con, cha - nỗi đau tình cờ

 
Cha không về thăm con ở trong mơ
Chỉ có mẹ ru vành nôi bất hạnh
Ừ hạnh phúc, hạnh phúc là có cánh
Nên bây giờ maí ấm hững hờ mong

 
9-4-2007
 
r

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2007 14:25:23 bởi Huyền Băng >
#76
    Trường Phi Bảo 10.04.2007 20:36:55 (permalink)
    0
     
    Bài thơ Ra Mắt
    Trường Phi Bảo


    Chàng rằng: đây bố của anh?
    Dạ thưa: sắp sửa nàng thành con dâu!
    Sang nhà anh mới lần đầu
    Bối rối em chỉ cúi đầu hiền ngoan

    Bố cười trong dạ ngỡ ngàng
    Ngắm em, đẹp ý mơ màng xa xăm
    Chừng nào tính chuyện trăm năm?
    Chạnh lòng bố hỏi, ý anh thế nào?

    Thẹn thùng chẳng biết nói sao
    Riêng con tim cứ nôn nao khác thường
    Đôi mắt bố thiệt tinh tường
    Giấu không hết những yêu thương đong đầy

    Thôi thì cố mà dựng xây
    Bố chúc hai đứa trầu cay cau nồng
    Đậm đà nghĩa vợ tình chồng
    Như thời của bố một lòng sắt son

    Em nghe, lệ khẽ lăn tròn
    Bố tạo anh để cho con thiệt mừng
    Mong là anh mãi dừng chân
    Nguyện làm mái ấm ân cần đời nhau.

    10-4-2007

    #77
      ThanhTracNguyenVan 15.04.2007 13:06:10 (permalink)
      0









      Ký ức mùa thu

      Có một chiều cha nhặt chiếc lá vàng rơi
      Mái đầu xám bạc chợt cúi buồn u ẩn
      Nhớ thuở chiến tranh mẹ một đời lận đận
      Gồng gánh thương chồng đánh giặc miền xa .

      Mấy mươi mùa xuân rồi lặng lẽ trôi qua
      Cha cô độc trong nỗi buồn nhớ mẹ
      Thời trăng mật,trái tim hồng tươi trẻ
      Lại phải chia xa cách trở hai đầu …

      Có nước mắt nào dập tắt được nỗi đau
      Có hương khói nào làm nguôi ngoai nỗi nhớ
      Con khôn lớn trong từng đêm cha trăn trở
      Nghe biển khơi xa khắc khoải gọi về .

      Rồi ngày lại ngày nắng rực chân đê
      Cha vẫn bước lê trên con đường đến lớp
      Ngôi trường ấy có tàng cây bóng rợp
      Có mơ ước mẹ xưa tha thiết,ngọt ngào …

      Một bàn chân mình cha đã gởi lại rừng sâu
      Một trái tim đau cha cũng gởi vào dĩ vãng
      Ký ức cũ tưởng đã lặn vào năm tháng
      Lại chợt hiện về
      lấp lánh
      mùa thu !

      (Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)


      Thanh Trắc Nguyễn Văn




       
       
       
      photo : mvatoi.com
      #78
        Trường Phi Bảo 22.04.2007 16:38:10 (permalink)
        0

        Trích đoạn: Trường Phi Bảo

        Nghĩ về "Cha"
        Trường Phi Bảo

         
        Đọc bài thơ người ta viết về "Cha"
        Con xúc động, vỡ oà đôi dòng lệ
        Cha của người ta có lắm điều để kể
        Còn với con cha là khoảng trống không

         
        Sao ngày xưa mẹ lại bước sang sông
        Mẹ ở vậy yên phận đời con gái
        Sự bội bạc lòng cha không tồn tại
        Và với con điều ấy thiệt đáng mừng

         
        Bạn bè giễu cợt con ở phía sau lưng
        Không có cha, cũng làm nên tình tội
        Thà cha chết, con sẽ quên hờn dỗi
        Biết đâu chừng còn được tiếng "mồ côi"

         
        Con bất hiểu, mẹ đừng trách than ôi
        Bạn bè bảo cha con mê vợ bé
        Mẹ thương con mới kiếm thêm dượng ghẻ
        Tìm cội nguồn, con chẳng biết tìm đâu?

         
        Bà ngoại khóc, ôm cháu ngoại thật lâu
        Như an ủi, như dỗ dành mất mát
        Thơ người ta viết về cha mộc mạc
        Còn thơ con, cha - nỗi đau tình cờ

         
        Cha không về thăm con ở trong mơ
        Chỉ có mẹ ru vành nôi bất hạnh
        Ừ hạnh phúc, hạnh phúc là có cánh
        Nên bây giờ maí ấm hững hờ mong

         
        9-4-2007
         
        r

         

         
        Bài Lục Bát Cho Con
        -Trường Phi Bảo-
         
        Từ khi con lạc nẽo trần
        "Oe, oe..." khúc hát trong ngần trẻ thơ
        Mẹ vui, niềm vui bất ngờ
        Con là giọt máu dại khờ mẹ mang
         
        Nỗi niềm, lệ rớt hai hàng
        Ngoài song hạnh phúc ngập tràn nắng mai
        Bế con trọn một vòng tay
        Quãng đời sau, kể từ nay hết buồn
         
        Con là núm ruột yêu thương
        Là bao nỗi nhớ mẹ mường tượng cha
        Tình yêu đầu thật thiết tha
        Dù cha bạc bẽo (theo) người ta mất rồi
         
        Hôm nay con đến cuộc đời
        Mẹ mong con nở nụ cười môi xinh
        Dẫu cha không có bên mình
        Con ơi chớ trách cho tình thêm đau
         
        Dẫu gì cũng mối thâm giao
        Không công dưỡng dục, nặng sao sanh thành
        Tặng con mẹ đôi mắt xanh
        Mai sau rộng mở chân tình, khoan dung
         
        Trái tim độ lượng vô cùng
        Này con, nên sống thủy chung, thảo hiền
        Con niềm an ủi thiêng liêng
        Mẹ có cơ cực chẳng phiền hà chi
         
        Con gái mẹ thật nhu mì
        Quên thân phận tủi, quên bi lụy sầu
        Quên đi mẹ cuộc bể dâu
        Tuổi thơ con nhớ tô màu hồn nhiên
         
        Mẹ mừng, con trẻ bình yên
        Đừng bắt chước mẹ truân chuyên con à
        Đời con cả một rừng hoa
        Con hơn hẳn mọi ngọc ngà thế gian
         
        Con là của cải mẹ mang
        Là gia tài quý vô vàn mẹ yêu!
         
        22-4-2007
         
         
         
        #79
          Trường Phi Bảo 03.05.2007 17:47:34 (permalink)
          0
          Mẹ Ơi 2
          Trường Phi Bảo


          Ngậm ngùi hồng trắng mẹ cài
          Cho con hồng thẳm mãi hoài ước mơ
          Ngoại mất, đời mẹ bơ vơ
          Hồi tưởng lại khoảng trời thơ không còn

          Giờ con bên mẹ véo von
          Đỏng đa đỏng đảnh thỏi son, phấn hồng
          Hồn nhiên với nẻo mênh mông
          Với mưa, với gió, với lòng trong veo

          Mẹ ơi, đời mẹ thiệt nghèo
          Mất tình thương lại đói meo tình người
          Con kẻ giàu có nhất đời
          Khư khư giữ lấy nụ cười làm duyên

          Nhỡ mai sóng vỗ mạn thuyền
          Mẹ về bên ngoại cõi tiên vui vầy
          Con bơ vơ ở chốn này
          Cũng bông hồng trắng rót đầy niềm đau

          Cài lên ngực áo xanh xao
          Không còn mẹ trả thế nào hiếu nhân
          Cho con già trước tuổi xuân
          Đặn đời mẹ bớt nhọc nhằn mẹ ơi!

          3-5-2007
          #80
            Trường Phi Bảo 03.05.2007 20:43:31 (permalink)
            0
            Con yêu Mẹ nhất trần đời
            Trường Phi Bảo
             
            Con yêu mẹ nhất trần đời
            Có mẹ con mới nên người, nên thân
            Thắm nhuần điệu lý nghĩa nhân
            Lời ru trời biển, ngàn lần từ tâm
             
            Mẹ hy sinh quá âm thầm
            Vành nôi trẻ dại ướt dầm câu ca
            Tình mẹ quá đổi thiết tha
            Cho mọi lầm lỗi con qua nhẹ nhàng
             
            Con yêu mẹ nhất trần gian
            Mẹ là ngọn gió bên đàng chiều thu
            Mát lòng con, dịu tâm tư
            Mẹ là bờ bến nhân từ, khoan dung
             
            Cánh cò bay giữa mịt mùng
            Đời mẹ sao lắm bão bùng mây mưa
            Lặn lội khuya sớm lẫn trưa
            Đời mẹ vui ít, buồn lưa thưa nhiều
             
            Càng yêu mẹ,
            ...con càng yêu!
            Có mẹ, mẹ mới muôn chìu được con
            Sống với đời những lo toan

            Về với mẹ lại ăn ngon, mặc lành

            Dù cho vách lá nhà tranh
            Đi đâu xa cũng chẳng đành mẹ ơi!
            Nhớ quê, nhớ điệu à ơi
            Nhớ mẹ, thương tiếng ru hời ngày xưa
             
            3-5-2007
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2007 20:46:05 bởi Trường Phi Bảo >
            #81
              Trường Phi Bảo 09.10.2007 19:31:45 (permalink)
              0
              Cả cuộc đời mẹ
              Trường Phi Bảo


              Cả một đời mẹ vất vả gian nan
              Hết biệt ly chồng, lại tiễn đàn con dại
              Cả một đời coi "yêu thương" như của cải
              Mẹ dành dụm, chắt chiu, và đắng đót từng ngày

              Khi đất nước chưa nhìn thấy ngày mai
              Khi tương lai còn chìm trong khói lửa
              Khi cha ra đi mẹ giữ tròn lời hứa
              Nuôi chúng con nên người hữu ích với non sông

              Cả một đời mẹ chiếc bóng trông chồng
              Áo sờn vai mẹ tảo tần khuya sớm
              Buổi cháo, buổi rau, mồ hôi thắm đựơm
              Dáng quê mùa, lam lũ, nhọc nhằn sao.

              Cha vẫn chưa về nỗi nhớ như dao
              Cứa lòng mẹ đớn đau từng khúc ruột
              Cả một đời thiếu sau hụt trứơc
              Mẹ vẫn cắn răng, dõi theo bước con xa

              Thằng cả, thằng ba, con út nối nghiệp cha
              Chúng hát ca theo đoàn quân giải phóng
              Mẹ một mình ở nhà chèo chống
              Với cái đói, cái buồn, cái lạnh lẽo sầu vương

              Đến chừng cha về thì tóc đã phai sương
              Hình hài xưa giờ không còn nguyên vẹn
              Đời hoang phế do chiến tranh cắt xén
              Mẹ ngậm ngùi gắng gượng cười vui

              Cả cuộc đời mẹ hy sinh quá nhiều rồi
              Từ tuổi thanh xuân, từ vô vàn khốn khó
              Các con - đứa còn, đứa mất, hạnh phúc không còn nhận rõ,
              Mẹ mù mờ trong ảo ảnh thương mơ.

              9-10-2007
              #82
                Trường Phi Bảo 30.10.2007 20:17:32 (permalink)
                0
                Như bóng mây chiều tà
                Trường Phi Bảo

                 
                Người đàn bà trần truồng
                Tình cờ tôi bắt gặp
                Chạy long nhong ngoài đường
                Vô tư như trẻ nít

                 
                Bà mẹ già thút thít
                Đuổi theo bước chân con
                Giữa cái nắng Sài Gòn
                Giữa hè phố đông nghịt

                 
                Chị vẫn tưng tửng cười
                Tay múa máy không thôi
                (Nó làm khổ lòng tôi)
                Bà mẹ gào tức tưởi

                 
                Xe ngược xuôi mắc cưỡi
                Chẳng sợ sệt chi đâu
                Tôi nhìn thấy trên đầu
                Chị vấn vành khăn trắng

                 
                Mẹ ôm chị cay đắng
                Mẹ kể lể chuyện nhà
                Chị vẫn vui hát ca
                Mặc tình mẹ rấm rức

                 
                Mẹ kể bằng giọng tức
                Mẹ rủa thứ bất nhơn
                Giọng mẹ đau đớn hơn
                (Cái thằng gì bạc bẽo)

                 
                Người đàn bà khô héo
                Không mảnh vải che thân
                Tôi nhói cả gót chân
                Và đau lồng ngực vỡ

                 
                Chị chưa từng làm Vợ
                Không chồng lại chửa hoang
                Chuyển dạ trong cơ hàn
                Thiếu sức nên con chết

                 
                Chị điên từ lúc ấy
                Chị nửa dại, nửa ngây
                Mẹ nắm chắc bàn tay
                Dắt chị qua đường cái

                 
                Trông theo mà ái ngại
                Như bóng mây chiều tà
                Người đàn bà ngang qua
                Đời thơ tôi nán lại

                 
                30-10-2007
                 
                #83
                  Trường Phi Bảo 07.11.2007 18:26:39 (permalink)
                  0


                  Gia Tài Mẹ
                  Trường Phi Bảo


                  Mẹ là gia tài của con
                  Không vàng bạc chỉ vuông tròn yêu thương
                  Theo con muôn nỗi dặm trường
                  Vầng trăng mẹ sáng con đường con qua

                  Mẹ là sóng cả bao la
                  Mênh mông bờ bãi, ngàn xa đất trời
                  Trắng tay chập chững vào đời
                  Mới biết thương mẹ một thời gian lao

                  Mẹ là câu hát ca dao
                  Lời ru thắm thiết ngọt ngào trái tim
                  Cho con ngơ ngẩn đi tìm
                  Dòng sông tuổi nhỏ êm đềm nay đâu?

                  Mẹ hơn ngọc báu, trân châu
                  Dầu con đi khắp địa cầu cũng không...
                  Gặp người ấp lạnh, quạt nồng
                  Chở che, dìu dắt bằng lòng bao dung

                  Mẹ sao vĩ đại vô cùng
                  Vị tha, bát ái, thủy chung, dịu hiền
                  Phải chăng mẹ chính là tiên
                  Lạc từ cổ tích, qua miền ấu thơ

                  "Thiêng liêng" rụng xuống trang thơ
                  Là tình yêu mẹ vô bờ đời con
                  Gia tài duy nhất theo con
                  Là tình yêu mẹ sắt son dụm dành

                  Mai sau trong cuộc đời lành
                  Gia tài mẹ con chẳng đành chia ai
                  Mẹ vui sống khoẻ mỗi ngày
                  Với con hạnh phúc đủ đầy quanh năm

                  7-11-2007
                  #84
                    con thuyền không bến 18.11.2007 21:30:42 (permalink)
                    0
                    Về ơn Mẹ đi em
                     
                    Vịn câu ca lòng Mẹ
                    Anh lớn lên từng ngày
                    Đời vui như bếp lửa
                    Em nào đâu có hay
                     
                    Xếp trăm tờ lịch cũ
                    Lòng chưa kịp nói gì
                    Bỏ lại sau niềm nhớ
                    Theo mùa Xuân, anh đi
                     
                    Bão dông trên vai Mẹ
                    Bão dông trên cánh cò
                    Thương một đời gánh cực
                    Chạy trên đồng lo âu
                     
                    Tìm trong rơm rạ cũ
                    Sự hóa thân bất ngờ
                    Mẹ cho em làm vốn
                    Anh của em bây giờ
                     
                    Làm sao em biết được
                    Lòng Mẹ rộng dường nào
                    Làm sao ai đo được
                    Cánh cò trong ca dao
                     
                    Khoảng trời riêng ta đó
                    Chín cung bậc-Ruột mềm !
                    Đây, mâm trầu cau nghĩa
                    Về ơn Mẹ đi em
                     
                     
                     


                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/38309/62F5169962CF4335861DF7336A268623.gif[/image]
                    Attached Image(s)
                    #85
                      Trường Phi Bảo 24.11.2007 18:02:28 (permalink)
                      0
                      Vần thơ cho cha
                      Trường Phi Bảo


                      Khi con chưa chào đời
                      Cha ở đâu?
                      Khi mẹ con quằn mình đau bụng chửa
                      Cha làm gì?
                      Khi tháng ngày tần tảo, vuột mất tuổi xuân thì
                      Cha có hề nghĩ tới...
                      Người đàn bà cha ruồng bỏ ngày xưa!

                      Người đàn bà cha ruồng bỏ ngày xưa
                      Chịu nắng mưa nuôi đời con khôn lớn
                      Giọt máu tình yêu ngoài ý muốn
                      Mẹ sanh ra nhà thơ

                      Người đàn bà thả trôi mọi ước mơ
                      Theo dòng đời bươn chải tìm cơm áo
                      Con đã lớn như thế nào?
                      Sửa mẹ không đủ dùng
                      đành thay nước cháo ...
                      xót xa!

                      Con xanh xao như tàu lá
                      Mẹ tiều tụy, gầy đét tợ cây khô
                      Giữa đồng hoang cô quạnh mõi mắt ngóng chờ
                      Ảo tưởng về một người bạc bẽo

                      Mẹ con càng khô héo
                      Cha ở phương nào? cha đâu có hiểu?
                      Mẹ một lòng thủy chung
                      Con lớn dần trong nỗi nhớ nhung
                      Ngày mai làm chạnh lòng câu chuyên cũ

                      Con của cha biết đọc
                      Con của cha biết viết
                      Mẹ trao con nụ cười
                      Mà nước mắt mẹ rơi

                      Ôi tội cho con tôi
                      Lời mẹ than, mẹ thở
                      Con trở thành nhà thơ
                      Thơ con đầy dang dở

                      Thật bế tắc trước tình yêu to lớn
                      Hình dung cha càng hẹp trong trí con
                      Hỡi người đàn ông từng làm khổ mẹ
                      Lạc vào thơ ngủ giấc thăng trầm.

                      24-11-2007
                      #86
                        Trường Phi Bảo 26.11.2007 18:38:51 (permalink)
                        0
                        Ngủ Đi Mẹ
                        Trường Phi Bảo


                        Cha bỏ mẹ...,
                        Mẹ lỡ thì con gái
                        Mang trong mình quằn quại những vết thương
                        Cha vô tình làm khách lạ qua đường
                        Mười sáu tuổi ôm nỗi buồn thiếu phụ

                        Mẹ chửa chồng
                        sao lại hóa vọng phu?
                        Con ngơ ngẩn hỏi thầm bao năm tháng
                        Khi ngọn đèn dầu khêu ánh sáng
                        Mẹ tâm tình với chiếc bóng cô đơn

                        Con chẳng biết phải làm gì khác hơn
                        Cha bỏ mẹ...,
                        khi con còn là trứng
                        Hy vọng tắt trong lòng người hụt hẩng
                        Mẹ thai nghén nhà thơ...!

                        Đằng đẵng thời gian,
                        đằng đẵng mong chờ,
                        Con đò cũ sao không về lại bến
                        Cánh chim bay ngang cũng làm mẹ nhớ đến
                        Dấu chân cha lầy lội vết tâm hồn

                        Rồi một ngày khuất hẳn bóng hoàng hôn
                        Hoa Tử Anh mọc đầy trên mộ chí
                        Có một nhà thơ bất đắc dĩ
                        Lần đầu biết đớn đau.

                        Con không khóc, con vốn chỉ nghẹn ngào
                        Mẹ cả đời đầy gian lao, khốn khó
                        Ngủ đi mẹ, đêm nay...
                        con sẽ che mưa gió!
                        Như mẹ từng dỗ ngọt giấc con yên.

                        26-11-2007
                        #87
                          con thuyền không bến 28.11.2007 15:30:59 (permalink)
                          0

                          Trích đoạn: Trường Phi Bảo

                          Gia Tài Mẹ
                          Trường Phi Bảo


                          Mẹ là gia tài của con
                          Không vàng bạc chỉ vuông tròn yêu thương
                          Theo con muôn nỗi dặm trường
                          Vầng trăng mẹ sáng con đường con qua

                          Mẹ là sóng cả bao la
                          Mênh mông bờ bãi, ngàn xa đất trời
                          Trắng tay chập chững vào đời
                          Mới biết thương mẹ một thời gian lao

                          Mẹ là câu hát ca dao
                          Lời ru thắm thiết ngọt ngào trái tim
                          Cho con ngơ ngẩn đi tìm
                          Dòng sông tuổi nhỏ êm đềm nay đâu?

                          Mẹ hơn ngọc báu, trân châu
                          Dầu con đi khắp địa cầu cũng không...
                          Gặp người ấp lạnh, quạt nồng
                          Chở che, dìu dắt bằng lòng bao dung

                          Mẹ sao vĩ đại vô cùng
                          Vị tha, bát ái, thủy chung, dịu hiền
                          Phải chăng mẹ chính là tiên
                          Lạc từ cổ tích, qua miền ấu thơ

                          "Thiêng liêng" rụng xuống trang thơ
                          Là tình yêu mẹ vô bờ đời con
                          Gia tài duy nhất theo con
                          Là tình yêu mẹ sắt son dụm dành

                          Mai sau trong cuộc đời lành
                          Gia tài mẹ con chẳng đành chia ai
                          Mẹ vui sống khoẻ mỗi ngày
                          Với con hạnh phúc đủ đầy quanh năm

                          7-11-2007


                           
                          Chỗ nằm
                           
                          Con về thăm mẹ cuối năm
                          Mờ sương còn ánh trăng nằm ngẩn ngơ
                          Hồn đêm mắt đợi mắt chờ
                          Lòng con giờ cũng vật vờ cỏ cây
                          Dòng xưa nước mắt đắng cay
                          Mẹ ơi còn lạnh những ngày vắng xa
                          Quê trời một ánh sao nhòa
                          Mẹ về nơi ấy mây là tóc bay
                          Long lanh nhang khói hao gầy
                          Biết là có ấm vòng tay mẹ hiền
                          Dâng về mẹ cánh hoa tiên
                          Từ đây rủ sạch u phiền trần gian
                          Thiên thanh bát ngát hoa vàng
                          Yêu thưong hóa hiện…
                          Thiên đàng trong con
                           
                           


                          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/38309/A91DA2F713B54B6E84EFD00A10C8F839.gif[/image]
                          Attached Image(s)
                          #88
                            Trường Phi Bảo 17.12.2007 21:26:28 (permalink)
                            0
                            Với Mẹ...
                            Trường Phi Bảo
                             
                            Con chẳng trách gì đâu mẹ ạ!
                            Cũng thôi buồn khi sắc lá thu phai
                            Mẹ nuôi con lớn vóc thế này
                            Ơn dưỡng dục suốt đời sao trả nổi.
                             
                            Cõi trần gian con trót sanh làm người
                            Dù sướng khổ, hay buồn vui bất hạnh
                            Con đã chọn cho tâm hồn đôi cánh
                            Chấp ước mơ, con bay khắp địa cầu
                             
                            Cảm ơn mẹ chịu mưa nắng dãi dầu
                            Tuổi thơ con biết chưa lần êm ả
                            Mẹ quặn lòng xót xa mang vất vã
                            Để bây giờ con trút hết vào thơ
                             
                            Mọi muộn phiền nương theo gió vu vơ
                            Con bất lực nhìn bụi mờ mái tóc
                            Nếu có phép màu con đã không phải khóc
                            Giá thời gian đánh đổi...được thời gian
                             
                            Con chẳng trách, con nào đâu dám than
                            Ngày mẹ sanh con lá vàng rơi sắc úa
                            Trong vườn, đóa tường vi nở muộn màng, thất hứa
                            Mặc thu chờ ngơ ngẩn khuyết vầng trăng
                             
                            Mẹ cho con chút nhan sắc vĩnh hằng
                            Mẹ tặng con một tình thương bát ái
                            Đa cảm, đa sầu con của mẹ là gái
                            Vướng nợ thi nhân oan trái một đời hoa
                             
                            Chẳng trách chi mẹ, con biết phận mình mà
                            Giấu vào đâu mãnh nguyên, mãnh vỡ
                            Đời con gái một lầm, hai lỡ
                            Mang tâm sự khúc khuỷn đường thơ...
                             
                            17-12-2007
                            #89
                              con thuyền không bến 18.12.2007 19:06:42 (permalink)
                              0
                              Ngày trở về
                               
                              Mỗi lần con trở về nhà
                              Là đem về Mẹ bông hoa biết cười
                              Phong sương bốn chục tuổi đời
                              Mà nghêu ngao hát như thời trẻ thơ
                              Không hoài bảo, chẳng ước mơ
                              Chỉ mong sống lại những giờ thần tiên
                              Ngửa tay để Mẹ cho tiền
                              Nghe tiếng Mẹ để bình yên trong lòng
                               


                              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/38309/DF854238E4BC4B1C967B15AA6282EBE0.gif[/image]
                              Attached Image(s)
                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 8 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 109 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9