Chị tôi
lam xuong 21.12.2005 16:29:09 (permalink)
Ngồi nhìn chị lặng lẽ gấp những bộ quần áo mà tôi muốn òa khóc , nhưng tôi đã cố gắng kìm lại.
Ba mẹ tôi sinh được năm chị em , chị là chị cả trong gia đình , ngay từ nhỏ chị đã phải chụi khá nhiều thiệt thòi. Vì gia đình nghèo nên chị phải nghỉ học từ lớp 9 để cho các em của chị được tiếp tục theo học.
- En à , ra ngoài đi chị cho cái này
- gì vậy chị
- đây là chiếc bánh mà bạn chị vừa cho, ngon lắm đấy ! em ăn đi
Tôi không để ý gì đến chị mà chúi đầu vào chiếc bánh và ăn lấy ăn để. Công nhận là chiếc bánh chị cho ngon thật.
"tùng, tùng , tùng ", nghe thấy tiếng trống vào lớp chị chạy vội không kịp nói gì với tôi cả. Đó là ngày còn nhỏ chị học cách tôi 2 lớp , cứ đến lớp được bạn cho gì là chị lại giành lại một nửa cho tôi , mà cũng có khi không bao giờ chị ăn cả. Tôi mải mê ăn những thứ chị đưa bởi vì chị em tôi làm gì có đủ tiền để mua chúng. Cũng có lần tôi nhìn thấy chị khóc khi nhìn tôi nhưng hồi đó tôi còn nhỏ đâu có nghĩ gì , tưởng chị đau bụng tôi hỏi :
- chị ơi ! chị đau bụng à?
Ngày nào cũng như ngày nào mấy chị em tôi cùng nhừng đứa bạn cùng xóm tắt qua cánh đồng tới trường , tới bãi cỏ giành để chăn trâu lúc đi thì vì sợ bị bẩn quần áo nên chẳng đứa nào dám đùa, lúc về thì thôi rồi , quần áo đứa nào cũng bẩn ơi là bẩn , đầu tóc thì bù xù. Cả chị cũng vậy.Về tới nhà hôm nào mẹ không có nhà thì không sao nhưng mẹ mà nhìn thấy thì chị là người ăn đòn nặng nhất. Thế nhưng không một lời kêu ca , chị vẫn thường nhận lỗi về phần mình. Đi học về chị cùng mẹ ra đồng hết cấy lúa lại đến làm cỏ.............
Tuổi thơ êm đềm chôi qua , chị em tôi lớn theo cùng thời gian , ngày chị quyết định nghỉ học 4 chị em tôi đã khóc vì thương chị , cả ba mẹ cũng mắng và không cho chị nghỉ nhưng đôi mắt chị ráo hoảnh
- con không nghỉ thì bố mẹ cũng lo được cho chị em con ăn học nhưng hoàn cảnh nhà mình thế này............
Nói tới đây chị bật khóc và sáng hôm sau chị vẫn gan lì không đi tới lớp. Biết không thể lay chuyển được chị với lại hoàn cảnh gia đình tôi lúc đó khó khăn , nợ nần chồng chất , chị em tôi còn nhỏ ba mẹ cũng đành để chị thôi tới trường.
Trời vẫn mưa như chút nước , mẹ tôi lo lắng ngóng ra ngoài đồng :"chị vẫn chưa về " ! từ chiều khi trời còn nắng chang chang chị đã sách chiếc túi đi ra ngoài đồng bắt cua , đó là những ngày tháng ba tàn tạ mà tôi luôn nhắc nhở mình phải nhớ tới. Nhìn đôi bàn tay thô kệch đầy những vết cứa dọc ngang của những mảnh ốc khi chị cho tay vào hang móc cua làm tôi ứa nước mắt , chị ngủ ! lâu lắm rồi chị mới có được một giấc ngủ trưa ngon lành thế này thì phải , mái tóc rối và hơi hoe vàng vì nắng , chi ngủ cũng vẫn không dấu đi được nét vất vả chụi đựng của chị. Tôi kéo cái vỏ chăn mỏng đắp lên cho chị :"chị ơi ! chúng em biết ơn chị lắm"
Chỉ còn vài ngày nữa là chị sẽ về nhà chồng , tình yêu của anh chị cũng thật giản dị. Anh yêu chị thật lòng và luôn chia sẻ cùng chị những nỗi vất vả mà chị phải chụi , anh hiểu chị và anh cũng hiểu hoàn cảnh gia đình tôi.
Chị ra đi không có gì ngoài 2 bộ quần áo mới mà chị mới may gấp cùng vài thứ đồ cần thiết. Nhìn chị chăm chú gấp đồ lòng tôi quặn lại , tôi muốn ôm lấy chị và khóc òa lên nhưng tôi không thể. Mẹ gọi chị và dặn chị gì đó.
- Chị đi rồi ít có thời gian chăn cho các em , các em hãy chăm sóc bảo vệ nhau sống xứng đáng với mồ hôi nước mắt bố mẹ đã bỏ ra !
"chị ơi !". Một tiếng gọi chị sâu thẳm trong trái tim tôi , cầu cho ngày mai chị sẽ sống sung sướng hơn và hạnh phúc sẽ đến với người chị yêu của chúng em.
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9