BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Trích đoạn: htsa
Gởi mấy ông làm phách
Tuyệt sắc như tiên dám bảo già
Chọc hờn chớ có xuýt rồi xoa
Bày trò nhớ vợ ngồi than khóc
Giỡ quẽ yêu em đứng vặn loa
Đã giận đâu màng lời thắm thiết
Còn hờn chẳng tiếc tiếng chua ngoa
3 anh phách mấy không cần biết
Nói khoác vừa thôi chớ quá đà
HTSA
Hehe có người nhờ tui nhắn dới 3 ông Bùi Đức Hiền , Nguyên Hùng dới Gió Thoảng , rằng mấy ông mỗi ngày ở nhà ăn cơm vợ mà ra đường dám nói xấu vợ là kg ngoan , coi chừng bị vợ phạt rồi ngồi khóc 
SAO SỢ VỢ GIÀ PHẠT
Ăn cơm vợ nấu nhưng tiền ta
Tuyệt sắc như tiên cũng đã già
Nói xấu khó nghe nhưng bụng thực
Lời khen dễ thấm: ở mồm loa
Dẫu không nịnh nọt nhưng chồng xịn
Tuy có ngọt ngào chỉ bướm hoa
Phải biết rằng mình đang thế yếu
Nịnh chồng chưa thấu huống chi là...
HBD
Trích đoạn: giothoang
Trích đoạn: Nguyên Hùng
Trích đoạn: HBD
VỊNH VỢ
Ăn nhiều lâu chết lại mau già
Sáng tối tiền nong thán xuýt xoa
Tiếc rượu khao thầy mồm lủm bủm
Xót bia đãi bạn miệng lu loa
Xun xoe thủ trưởng lời xoen xoét
Hoạnh họe nhân viên giọng ngoắt ngoa
Tuổi trẻ mắt mờ yêu tuốt tuột
Đến giờ hối hận đã sa đà!
HBĐ
MÁCH NƯỚC
Thương ai có vợ giống bà già
Nết chẳng hơn gì quỷ dạ xoa
Mắng nhiếc chồng con phù mép dãi
Cãi chày lối xóm ngoạc mồm loa
Tô hồng, nịnh nọt thì thừa ngọt
Bôi xám, thâm thù lại quá ngoa
Thương bạn, chỉ đường dùm bạn nhé:
Vác bà ném xuống thác sông Đà!

27.8.06
Nguyên Hùng
VỢ TÔI
Hữu duyên vớ phải thím kia già
Mạt chược tối ngày cứ thế xoa.
Về đến nhà toang toang léo nhéo...
Tóm đầu chồng mếu máo bù loa...
Còn bao nhiêu trự, khai cho thật,
Mấy chỉ vàng đâu, chớ có ngoa!...
Rốt cuộc còn trên răng dưới lựu... (đạn)
Có ngày cắn lưỡi... cứ theo... đà...
giothoang
Quá trễ
(Bi họa)
Vịnh vợ làm chi lúc đã già
Da mồi hóm hém chẳng buồn xoa
Khi yêu tính xấu khen bằng hết
Lúc ghét úi dào chê bắt loa
Tứ đức không xài lâu phải hỏng ?
Tam tòng vô dụng tất chua ngoa !
Vợ ai cũng rứa ! Chìu : Hư đốn
Phải dạy từ khi ... kẻo lỡ đà !
DK
Trích đoạn: Diep Khai
Xin góp bài xướng:
Viễn thị
Viễn thị nên chi chẳng thấy gần
ngoài đường thiên hạ chỉ bàng dân
Tơ vương chửa ướm mà ưng ý !
Khuynh sắc kề bên chẳng thất thần !
Lão hoá ? Hay nhàm ? Quen môi mắt ?
Hồi xuân ? Hám lạ ? Mết giò, chân ?
Đam mê đổi khác ? Nên đào đá ???
Mua kiếng về đeo để bớt ... đần !
DK
NGỚ NGẨN
(thân họa Viễn Thị)
Ngó xa không thấy những ai gần
Khó nhận đâu là bạn của dân
Đánh chó biết kiêng : người hữu giáo
Đốn cây không nễ : kẻ vô thần
Thăm bồ xóm nhỏ say hồn phách
Viếng bạn đường xa ngại bước chân
Quay tới trở lui cùng một chỗ
Thật là ngớ ngẩn dẫu chưa đần !
Lá chờ rơi
LẠC VÌ SAO
Con thuyền giọt lệ khuất xa mờ
Cái gió đong buồn lạc vẩn vơ
Bến nhớ sầu xô hằn vết má
Cồn đau đất lở ngấn màu mơ
Thay lòng viễn xứ nguôi niềm khách
Trở dạ trời quê thấm nỗi xưa
Cứ xoáy hồn thơ dâng biển cả
Sao về bão tố dập hoang bờ !
Kim Giang
TÌNH LỠ
(thân họa Lạc Vì Sao)
Tình lỡ in sâu khó nhạt mờ
Cuối đường dĩ vảng đứng chơ vơ
Dậm ngàn trăng nước trời chia cách
Trướng liễu bèo mây dạ ước mơ
Nhớ gợi quê xa hình dáng cũ
Thương về đất mẹ nghĩa tình xưa
Chùn chân quán khách lòng chua xót
Bóng kẻ thân yêu khuất bụi bờ.
Lá chờ rơi
quote:
LẠC VÌ SAO
Con thuyền giọt lệ khuất xa mờ
Cái gió đong buồn lạc vẩn vơ
Bến nhớ sầu xô hằn vết má
Cồn đau đất lở ngấn màu mơ
Thay lòng viễn xứ nguôi niềm khách
Trở dạ trời quê thấm nỗi xưa
Cứ xoáy hồn thơ dâng biển cả
Sao về bão tố dập hoang bờ !
Kim Giang
TÌNH LỠ
(thân họa Lạc Vì Sao)
Tình lỡ in sâu khó nhạt mờ
Cuối đường dĩ vảng đứng chơ vơ
Dậm ngàn trăng nước trời chia cách
Trướng liễu bèo mây dạ ước mơ
Nhớ gợi quê xa hình dáng cũ
Thương về đất mẹ nghĩa tình xưa
Chùn chân quán khách lòng chua xót
Bóng kẻ thân yêu khuất bụi bờ.
Lá chờ rơi
TÌNH NHỚ
nhớ bóng trăng quê mộng chẳng mờ
vàng rơi lối lạ bước bơ vơ
mờ xa chốn cũ trong muôn dặm
cảnh thắm đang xây một bước mơ
tiếng hót muôn loài vang vọng gió
lệ thầm thương nhớ mảnh trăng xưa
chiều thu vương mộng trên vai áo
sương trắng mờ dăng nặng bến bờ
MINH TUẤN
BÁC LÁ KÍNH MẾN.cháu họa không hay mong bác đừng cười nhe,chúc cả nhà lá đều luôn khỏe và vui nhiều
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2006 20:59:00 bởi minhtuan82 >
Xướng Kính Mời
Tôi Có Người Yêu -10 -
Anh đã yêu em yêu đắm say
Em là tình nhớ của ngày mai.
Em là tình mộng niềm khao khát.
Em toả tình mơ lấp đắng cay
Em mãi tình nhân trong cuộc sống
Em như tình ảo tuổi thơ ngây
Em như biển rộng tình tha thiết.
Em nhốt tình anh hạnh phúc đầy
Trần Mạnh Hùng
LẠC VÌ SAO
Con thuyền giọt lệ khuất xa mờ
Cái gió đong buồn lạc vẩn vơ
Bến nhớ sầu xô hằn vết má
Cồn đau đất lở ngấn màu mơ
Thay lòng viễn xứ nguôi niềm khách
Trở dạ trời quê thấm nỗi xưa
Cứ xoáy hồn thơ dâng biển cả
Sao về bão tố dập hoang bờ !
Kim Giang
_______________
TÌNH LỠ
(thân họa Lạc Vì Sao)
Tình lỡ in sâu khó nhạt mờ
Cuối đường dĩ vảng đứng chơ vơ
Dậm ngàn trăng nước trời chia cách
Trướng liễu bèo mây dạ ước mơ
Nhớ gợi quê xa hình dáng cũ
Thương về đất mẹ nghĩa tình xưa
Chùn chân quán khách lòng chua xót
Bóng kẻ thân yêu khuất bụi bờ.
Lá chờ rơi
_______________
TÌNH NHỚ
nhớ bóng trăng quê mộng chẳng mờ
vàng rơi lối lạ bước bơ vơ
mờ xa chốn cũ trong muôn dặm
cảnh thắm đang xây một bước mơ
tiếng hót muôn loài vang vọng gió
lệ thầm thương nhớ mảnh trăng xưa
chiều thu vương mộng trên vai áo
sương trắng mờ dăng nặng bến bờ
MINH TUẤN
Tôi Có Người Yêu - 11 -
Anh nhớ yêu em đậm lệ mờ
Ngàn trùng xa cách nỗi buồn vơ
Nhớ từng hơi thở tình chan chứa
Thương giọng thì thầm dệt ước mơ
Nhớ cả giận hờn làn nước mắt
Nhớ khi quấn quýt nụ hôn xưa
Thương em chăm chút trong niềm nhớ
Dào dạt trùng dương sóng vỗ bờ
OoO
Nhớ khi cắn nhẹ bờ môi mộng
Thương cả giận hờn nước mắt xưa
Trần Mạnh Hùng
LẠC VÌ SAO
Con thuyền giọt lệ khuất xa mờ
Cái gió đong buồn lạc vẩn vơ
Bến nhớ sầu xô hằn vết má
Cồn đau đất lở ngấn màu mơ
Thay lòng viễn xứ nguôi niềm khách
Trở dạ trời quê thấm nỗi xưa
Cứ xoáy hồn thơ dâng biển cả
Sao về bão tố dập hoang bờ !
Kim Giang
_______________
TÌNH LỠ
(thân họa Lạc Vì Sao)
Tình lỡ in sâu khó nhạt mờ
Cuối đường dĩ vảng đứng chơ vơ
Dậm ngàn trăng nước trời chia cách
Trướng liễu bèo mây dạ ước mơ
Nhớ gợi quê xa hình dáng cũ
Thương về đất mẹ nghĩa tình xưa
Chùn chân quán khách lòng chua xót
Bóng kẻ thân yêu khuất bụi bờ.
Lá chờ rơi
_______________
TÌNH NHỚ
nhớ bóng trăng quê mộng chẳng mờ
vàng rơi lối lạ bước bơ vơ
mờ xa chốn cũ trong muôn dặm
cảnh thắm đang xây một bước mơ
tiếng hót muôn loài vang vọng gió
lệ thầm thương nhớ mảnh trăng xưa
chiều thu vương mộng trên vai áo
sương trắng mờ dăng nặng bến bờ
MINH TUẤN
Tôi Có Người Yêu - 11 -
Anh nhớ yêu em đậm lệ mờ
Ngàn trùng xa cách nỗi buồn vơ
Nhớ từng hơi thở tình chan chứa
Thương giọng thì thầm dệt ước mơ
Nhớ cả giận hờn làn nước mắt
Nhớ khi quấn quýt nụ hôn xưa
Thương em chăm chút trong niềm nhớ
Dào dạt trùng dương sóng vỗ bờ
OoO
Nhớ khi cắn nhẹ bờ môi mộng
Thương cả giận hờn nước mắt xưa
Trần Mạnh Hùng
_____________________________
CHỈ CÒN MỘNG VƯƠNG.
thổn thức đêm buông vạn bóng mờ
thở dài trống vắng nỗi bơ vơ
anh đi mang cả tình gom góp
em giữ bên mình một giấc mơ
trong mộng vẫn thương người khắc khoải
ngoài đời GIẢ BỘ...hết say xưa
cầu tình đã gãy thuyền không bến
sóng vỗ TRONG em nhịp cuốn bờ
YeuDieuLongNu
Hôn cũ trả anh -tan với mộng
câu thề giữ lại -dải ĐƯỜNG xưa...
hiii...Huynh thấy muội BÀ CHẮN CHƯA vậy....muội đang cố TU luyện đó huynh ơi
kính chúc BÁC LÁ
CÙNG CÁC HUYNH TỶ VÀ HỌ NHÀ LÁ...VUI NHIỀU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2006 00:58:05 bởi YeuDieuLongNu >
LẠC VÌ SAO
Con thuyền giọt lệ khuất xa mờ
Cái gió đong buồn lạc vẩn vơ
Bến nhớ sầu xô hằn vết má
Cồn đau đất lở ngấn màu mơ
Thay lòng viễn xứ nguôi niềm khách
Trở dạ trời quê thấm nỗi xưa
Cứ xoáy hồn thơ dâng biển cả
Sao về bão tố dập hoang bờ !
Kim Giang
_______________
TÌNH LỠ
(thân họa Lạc Vì Sao)
Tình lỡ in sâu khó nhạt mờ
Cuối đường dĩ vảng đứng chơ vơ
Dậm ngàn trăng nước trời chia cách
Trướng liễu bèo mây dạ ước mơ
Nhớ gợi quê xa hình dáng cũ
Thương về đất mẹ nghĩa tình xưa
Chùn chân quán khách lòng chua xót
Bóng kẻ thân yêu khuất bụi bờ.
Lá chờ rơi
_______________
TÌNH NHỚ
nhớ bóng trăng quê mộng chẳng mờ
vàng rơi lối lạ bước bơ vơ
mờ xa chốn cũ trong muôn dặm
cảnh thắm đang xây một bước mơ
tiếng hót muôn loài vang vọng gió
lệ thầm thương nhớ mảnh trăng xưa
chiều thu vương mộng trên vai áo
sương trắng mờ dăng nặng bến bờ
MINH TUẤN
Tôi Có Người Yêu - 11 -
Anh nhớ yêu em đậm lệ mờ
Ngàn trùng xa cách nỗi buồn vơ
Nhớ từng hơi thở tình chan chứa
Thương giọng thì thầm dệt ước mơ
Nhớ cả giận hờn làn nước mắt
Nhớ khi quấn quýt nụ hôn xưa
Thương em chăm chút trong niềm nhớ
Dào dạt trùng dương sóng vỗ bờ
OoO
Nhớ khi cắn nhẹ bờ môi mộng
Thương cả giận hờn nước mắt xưa
Trần Mạnh Hùng
An Giang xin được nới tiếp thơ của anh
NỤ HÔN YÊU
Nhớ khi cắn nhẹ bờ môi mộng
Thương lúc vui buồn nối chuyện xưa
Thương gót chân trần đau nứt nẻ
Thương đôi mắt biếc khóc sao vừa
Thương bờ vai mỏng nhiều trăn trở
Thương vóc thân gầy nỗi tịch liêu
Thương mái tóc dài mùi khét nắng
Thương vòng tay ấm nụ hôn yêu
Nguyễn Thị An Giang
Xướng Kính Mời
NỤ HÔN YÊU
Nhớ khi cắn nhẹ bờ môi mộng
Thương lúc vui buồn nối chuyện xưa
Thương gót chân trần đau nứt nẻ
Thương đôi mắt biếc khóc sao vừa
Thương bờ vai mỏng nhiều trăn trở
Thương vóc thân gầy nỗi tịch liêu
Thương mái tóc dài mùi khét nắng
Thương vòng tay ấm nụ hôn yêu
Nguyễn Thị An Giang
Xướng Kính Mời
NỤ HÔN YÊU
Nhớ khi cắn nhẹ bờ môi mộng
Thương lúc vui buồn nối chuyện xưa
Thương gót chân trần đau nứt nẻ
Thương đôi mắt biếc khóc sao vừa
Thương bờ vai mỏng nhiều trăn trở
Thương vóc thân gầy nỗi tịch liêu
Thương mái tóc dài mùi khét nắng
Thương vòng tay ấm nụ hôn yêu
Nguyễn Thị An Giang
_____________________________
An Giang
Tôi yêu quê tôi yêu mái tranh nghèo tả tơi
THƯƠNG THẦM
Thương vẫn chưa trao trong lối mộng
thương cùng ngọn gió gọi hồn xưa
Thương trong hơi thở vương mùi tóc
Thương những ngây thơ mấy chẳng vừa
Thương nụ cười thắm trong đáy mắt
Thương gầy dáng liễu lúc cô liêu
Thương làn da trắng như trăng tỏa
thương trộm lâu rồi...chưa nói yêu
DUY GIANG
AN GIANG VỚI KIM GIANG...làm mình hụt hơi nè...sao ra đối khó quá vậy....toát mồ hôi rùi đó...mong chớ cười tui nhe....chúc cả nhà khỏe và cung vui
Trích đoạn: Minh Tuấn
LẠC VÌ SAO
Con thuyền giọt lệ khuất xa mờ
Cái gió đong buồn lạc vẩn vơ
Bến nhớ sầu xô hằn vết má
Cồn đau đất lở ngấn màu mơ
Thay lòng viễn xứ nguôi niềm khách
Trở dạ trời quê thấm nỗi xưa
Cứ xoáy hồn thơ dâng biển cả
Sao về bão tố dập hoang bờ !
Kim Giang
TÌNH LỠ
(thân họa Lạc Vì Sao)
Tình lỡ in sâu khó nhạt mờ
Cuối đường dĩ vảng đứng chơ vơ
Dậm ngàn trăng nước trời chia cách
Trướng liễu bèo mây dạ ước mơ
Nhớ gợi quê xa hình dáng cũ
Thương về đất mẹ nghĩa tình xưa
Chùn chân quán khách lòng chua xót
Bóng kẻ thân yêu khuất bụi bờ.
Lá chờ rơi
TÌNH NHỚ
nhớ bóng trăng quê mộng chẳng mờ
vàng rơi lối lạ bước bơ vơ
mờ xa chốn cũ trong muôn dặm
cảnh thắm đang xây một bước mơ
tiếng hót muôn loài vang vọng gió
lệ thầm thương nhớ mảnh trăng xưa
chiều thu vương mộng trên vai áo
sương trắng mờ dăng nặng bến bờ
MINH TUẤN
BÁC LÁ KÍNH MẾN.cháu họa không hay mong bác đừng cười nhe,chúc cả nhà lá đều luôn khỏe và vui nhiều
Thân họa : tình cách biệt
Khuya nay trăng khuyết nhạt u mờ
Mỏm núi thêm sầu nỗi bơ vơ
Vầng sáng lung linh cơn gió ngủ
Bóng đêm cô tịch ánh sao mơ
Khiến hồn ngơ ngẩn thương ngày cũ
Để dạ lửng lờ nhớ cảnh xưa
Bởi gặp nhau chi rồi cách trở
Còn chăng hư dáng khuất bên bờ
Đông Hòa
29.08.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2006 16:45:23 bởi Đông Hòa >
NGỚ NGẨN
(thân họa Viễn Thị)
Ngó xa không thấy những ai gần
Khó nhận đâu là bạn của dân
Đánh chó biết kiêng : người hữu giáo
Đốn cây không nễ : kẻ vô thần
Thăm bồ xóm nhỏ say hồn phách
Viếng bạn đường xa ngại bước chân
Quay tới trở lui cùng một chỗ
Thật là ngớ ngẩn dẫu chưa đần !
Lá chờ rơi
KHÔN LANH
tiếng khôn lanh lẹ khắp xa gần
miệng thắm nụ cười vui với dân
học võ dưỡng thân người chẳng biết
văn ôn chí luyện nặng tinh thần
việc đời nhân nghĩa cao bằng núi
sự nghiệp tinh tường nhẹ bước chân
ai tặng câu khen lòng chẳng mãn
giận ai chẳng dám nói ngu dần...
DUY GIANG...
kính chào BÁC LÁ cháu đổi tên mới rùi BÁC ơi
không biết BÁC có lẫn với KIM GIANG không nè...hi..cháu kính họa với BÁC để mong BÁC BIẾT VÀ NHẬN ra cháu nhé.
chúc BÁC VÀ CÁC HUYNH TỶ LUÔN KHOẺ VÀ VUI nhiều
Trích đoạn: da1uhate
Trích đoạn: htsa
Gởi mấy ông làm phách
Tuyệt sắc như tiên dám bảo già
Chọc hờn chớ có xuýt rồi xoa
Bày trò nhớ vợ ngồi than khóc
Giỡ quẽ yêu em đứng vặn loa
Đã giận đâu màng lời thắm thiết
Còn hờn chẳng tiếc tiếng chua ngoa
3 anh phách mấy không cần biết
Nói khoác vừa thôi chớ quá đà
HTSA
Hehe có người nhờ tui nhắn dới 3 ông Bùi Đức Hiền , Nguyên Hùng dới Gió Thoảng , rằng mấy ông mỗi ngày ở nhà ăn cơm vợ mà ra đường dám nói xấu vợ là kg ngoan , coi chừng bị vợ phạt rồi ngồi khóc 
Bài thơ của H hay, D mắc cười quá, coi phần in đậm của D hỉ
Biết gồi cô hai , bài này chỉ là họa vui ghẹo mấy ông anh thôi mà , 4 chữ than khóc và vặn loa có thể hiểu 1 cách trừu tượng là năn nỉ và ỉ ôi cũng được , ở đây kg phải trong lớp học biết hông honey


, chỉ trách là anh Bùi Đức Hiền đã gieo chữ loa nằm ngang hông như vậy , nếu chữ này nằm ở 2 câu đầu hoặc 2 câu cuối thì đâu đến nổi hehehe sorry
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2006 04:53:12 bởi htsa >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 11 bạn đọc.
Kiểu: