Ngạo   
   
  Chẳng phải là nơi mi nói phét  
  Bao nhiêu chữ nghĩa mà te rẹt  
  Khua môi một đoạn thơ lôm côm  
  Múa mép vài câu vần hạng bét  
  Dung mạo kỳ khôi đã khó ưa  
  Ngôn từ dị hợm càng thêm ghét  
  Nếu không biến khỏi đây cho mau  
  Tớ lấy chổi chà ra tớ quét  
   
  SGLT   
   
  Điêu   
   
  Xem qua chẳng biết thô hay phét  
  Lý thuyết chưa bò đòi chạy rẹt  
  Lắm miệng, thơ văn thiệt ấm a  
  To mồm, chử nghĩa thì be bét  
  Tao nhân ngắm thử bụng không thương  
  Mặc khách xem qua lòng thấy ghét  
  Rút cổ co đầu cứ mãi điêu  
  Làm gì cụ thể hay chỉ quét ?  
   
  CauBe
   NÓI LẠI VỚI SGLT 
   
  Thực ra thằng…tớ không ưa phét 
  Cũng chẳng hơn ai mà rột rẹt 
  Thơ họa mua vui: xếp đứng đầu 
  Lời châm chuốc oán: cho ngồi bét 
  Theo vần “vịnh vợ” tưởng người vui 
  Họa ý “ước chi” hóa kẻ ghét 
  Suy Gẫm Linh Tinh nên bạn nhầm 
  Thanh tra gì tớ mà đòi quét?      03.9.06 
  Nguyên Hùng      
Ra vần ác liệt lắm nha. Bài xướng nói khơi khơi nên bé họa lại cũng hồ đồ hé. 
       Bác CauBe thân mến,    
  Nguyên Hùng cũng đã đọc qua bài “Ngạo” của SGLT. Thú thực là cũng có mơ hồ ý của tác giả. Nhưng vì không nghĩ là nó giành cho mình (thậm chí cho rằng đây là bài thuộc dạng 
tự họa, tự vịnh, vì không lý gì những người chưa từng biết nhau lại viết những câu đại loại 
“Dung mạo kỳ khôi đã khó ưa” …) nên cũng chưa có ý “định hưởng ứng”. Nay thì có phần đã hiểu nên cũng xin mạo muội góp với CauBe và SGLT một bài họa gọi là đáp lễ.      
Hi Nguyên Hùng,  
  Cám ơn Nguyên Hùng đã họa thơ của SGLT. Cho SGLT miễn họa lại vì SGLT sống trong nước VN nên kiểu thơ của NH dễ bị "chiếu tướng". Ai sao không biết nhưng SGLT thà lẵng lặng yêu tổ quốc bằng hành động cụ thể, chả dại làm cái thùng rổng kêu to mất công bị người ta để ý thì potay.com.canh 
    Hi SGLT,    
  Thú thực là Nguyên Hùng  hơi bị bất ngờ khi biết bài “Ước chi” đã làm cho SGLT hiểu nhầm. Hẳn là SGLT vẫn thừa biết, khi họa thơ, trong nhiều trường hợp người ta chỉ mượn vận của bài xướng để viết về một đề tài hòan toàn khác không dính dáng đến chủ đề của bài xướng. Nhưng qua phản ứng của SGLT, Nguyên Hùng hiểu rằng bạn đã hiểu nhầm là bài đó được “vận vào” cho bạn. Nhưng tại sao lại có thể như thế nhỉ? Nguyên Hùng chẳng biết SGLT, anh DiepKhai là ai (còn HBĐ vừa là bạn quen biết, vừa là đồng nghiệp) thì sao Nguyên Hùng lại có thể gọi các bạn là “quan tham” nhỉ?

      SGLT nói rằng vì bạn sống trong nước nên nên kiểu thơ của NH dễ bị "chiếu tướng"? Kiểu thơ này có gì ghê gớm nhỉ? Mà sao ai có thể “chiếu tướng”? Bọn quan tham thì hầu như chẳng biết gì đến văn chương, chứ đừng nói làm thơ để “chiếu tướng” những người lương thiện. Còn bản thân SGLT dù giỏi, cũng chắc gì đã "chiếu tướng" được?
      Đọc mấy câu trên kia cũng có thể hiểu bạn là người yêu nước trên thực tế, còn mấy tay như Nguyên Hùng và Đông Hòa chỉ là “những cái thùng rỗng kêu to”, vâng, có lẽ thế.    
  Nhân tiện cũng xin cám ơn nhận xét về bố cục của bài họa “Ước chi”. Bạn đã nói đúng, và nếu bạn lưu ý về cặp dấu ngoặc đơn mà tôi đã dùng cho hai câu ở vị trí “luận” cũng đã sớm nhận được điều ấy. Còn về chuyện đối từ đối ý thì Nguyên Hùng không bàn thêm, vì xem qua mấy bài của bạn cũng là được, trừ cặp “lôm côm”-“hạng bét”, vì “lôm côm” thì phải đi với những từ dạng “lủng củng”, “xẹp lép”…thì mới gọi là chuẩn (cái này CauBe củng đã ngầm ám chỉ rồi).    
  Vài lời hồi âm đáp lể gọi là.    
  Thân mến.