BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 520 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
KimGiang 16.01.2006 18:22:49 (permalink)
0

XƯỚNG:

MƠ NGÀY XUM HỌP

Gió lên xao xác ngọn sầu đông
Cảnh cũ quạ kêu nghe nhói lòng
Nắng nhạt ngoài sân phai sắc lá
Xuân hoài đưa đẩy lạt tim hồng
Người đi khuất bóng theo ngàn gió
Kẻ ngóng canh dài với lệ mong
Xa cách bao giờ cùng tái ngộ?
Ngày xưa sống lại rộn hoa lòng.

TULIP


VẮNG BẠN

Triều Sương vắng lạnh cả thềm đông
Chống chếnh vườn thơ thiếu bạn lòng
Mới gặp xưng "Anh" ngờ phận gái*
Dần quen xướng họa nể quần hồng
Mơ sương lãng đãng gây màu nhớ
Thoáng bóng chiều buông đượm nét mong
Cái buổi ban đầu xao xuyến lắm
Ngàn sau mãi mãi tạc ghi lòng!

*"Anh vẫn biết rằng anh là thằng đàn ông" trong (Chỗ dựa),
bài thơ đầu tiên KG được làm quen với Triều Sương.

Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2006 18:27:24 bởi KimGiang >
lá chờ rơi 16.01.2006 21:39:20 (permalink)
0
Góp ý về nhận xét của Vivi
Nhận xét của Vivi rất là hữu ích vì nó giúp chúng ta có dịp tìm hiểu thêm về cách chơi thơ.
Với bài của cụ Nguyễn Khuyến :

THU ÐIẾU
Ao thu lạnh lẽo nước trong veo
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí
Lá vàng trước gió sẻ đưa vèo
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngát
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo
Tựa gối ôm cần lâu chẳng được
Cá đâu đớp động dưới chân bèo.
Nguyễn Khuyến

« tẻo teo » là màu sắc của tính từ « bé » và « teo » là màu sắc của tính từ « vắng ». Không phải là chữ « teo » có nghĩa hẳn hoi như « teo rút ». Nên sự điệp tự ở đây không có sự điệp nghĩa như hai chữ « thơ » trong bài Hùng đưa ra làm ví dụ.

Dù sao thì có những qui tắc và những ngoại lệ. Qui tắc hướng dẫn cho ta biết chung chung những điều cần theo, những điều cần tránh, để viết thành những lời thơ hay, nghe êm tai v.v. Nhưng điều cốt yếu vẫn là « ý nghĩa » mà lời thơ cần diễn đạt. Do đó nên khi cần bảo toàn « ý nghĩa » mà phải bỏ « qui tắc » thì cứ bỏ. Như bài thơ nổi tiếng dưới đây của Thế Lữ :

Anh đi đường ANH tôi đường tôi
Tình nghĩa đôi ta có thế thôi
Đã quyết không mong sum họp mãi
Ngại ngùng chi nữa cái chia phôi.

Như chúng ta đều thấy : không có cách thay thế chữ ANH cho đúng luật mà vẫn bảo toàn được sự rắn rỏi của câu thơ, nên phải chấp nhận chịu sai « luật ». Bài dưới đây của Tố Hữu cũng thế :

Rồi một hôm nào cởi áo xanh
Hết cùm hết xích hết roi canh
Nghiêng vai trút nhẹ đời giam cấm
Anh trở về anh của GIA đình.

Cũng vậy, phải chấp nhận sự sai « luật » ở chữ GIA vì ý nghĩa của câu thơ.

Ngoài ra, người thích thơ của cụ Nguyễn Khuyến có thể là mỗi người một cách, vì thơ của cụ : lời lẽ rất rõ ràng, ý tứ dồi dào, bên trong nhiều nét hay, đẹp, và luôn có ít nhiều tình cảm của tác giả.
Xem tiếp hai bài khác về Thu của cụ :

THU VỊNH
Trời thu xanh ngát mấy từng cao
Cần trúc lơ thơ gió hắt hiu
Nước biếc trông như làn khói phủ
Song thưa để mặc bóng trăng vào
Mấy chùm trước giậu hoa năm ngoái
Một tiếng trên không ngỗng nước nào
Nhân hứng cũng vừa toan cất bút
Nghĩ ra sợ thẹn với ông Ðào.
Nguyễn Khuyến

Đọc câu “Mấy chùm trước giậu hoa năm ngoái” ít có người hiểu ngay được cái hay ẩn giấu trong đó, có người lại hiểu lầm và tự hỏi “hoa năm ngoái” mà còn đến năm nay sao ? Không phải vậy ! Đây là cụ dùng cách nói trong điển tích Thôi Hộ, mà hai câu chót của bài thơ trong điển tích ấy là :

Nhân diện bất tri hà xứ khứ
Đào hoa y cựu tiếu đông phong.


Mà cụ Nguyễn Du đã đưa vào Truyện Kiều dưới dạng hai câu thơ rất đẹp là :

Trước sau nào thấy bóng người
Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông.


Tóm lại câu “Mấy chùm trước giậu hoa năm ngoái” dựa vào hai chữ y cựu nên có nghĩa là : Cũng như năm ngoái, trước giậu có mấy chùm hoa nở. Tôi nhớ còn có ít nhứt 2 nhà thơ tiền bối khác cũng dùng cái cách nói “năm ngoái” nầy. Một người thì viết là : “Hoa đào năm ngoái gió cơn đông”. Tôi quên câu của người kia.

Rồi câu “Một tiếng trên không ngỗng nước nào” cho thấy cái kiến thức tổng quát của cụ cũng rất là uyên bác.

THU ẨM
Năm gian nhà nhỏ thấp le te
Ngõ tối đêm khuya đóm lập lòe
Lưng giậu phất phơ màu khói nhạt
Làn ao lóng lánh ánh trăng loe
Da trời ai nhuộm mà xanh ngát
Mắt lão không viền cũng đỏ hoe
Rượu tiếng rằng hay hay chẳng mấy
Ðộ năm ba chén đã say nhè.
Nguyễn Khuyến

Trong bài Thu Điếu có một câu cụ nói về mình, bài Thu Vịnh hai câu, bài Thu Ẩm ba câu. Và bài Tự Trào sau đây thì toàn bài :

TỰ TRÀO
Cũng chẳng giàu mà cũng chẳng sang
Chẳng gầy chẳng béo chỉ làng nhàng
Cờ đang dở cuộc không còn nước
Bạc chửa thâu canh đã chạy làng
Mở miệng nói ra gàn bát sách
Mềm môi chén mãi tít cung thang
Nghĩ mình lại gớm cho mình nhỉ
Thế cũng bia xanh cũng bảng vàng.
Nguyễn Khuyến

Thơ của cụ nhẹ nhàng mà sâu sắc, chủ ý rõ ràng, lời lẽ mang nhiều nét hay đẹp, nên được nhiều người yêu thích. Trong cái hào quang rực rỡ đó, những « ngoại lệ » sai « qui tắc » đều trở thành không quan trọng.
Ngoài sự điệp tự hai chữ « teo » trên đây, còn có :

- một cặp Thực không cùng tự loại :

Cướp của đánh người quân tệ nhỉ
Xươngda cóc có đau không ?
(bài Hỏi thăm bạn bị cướp)
« cướp và đánh » là động từ, còn « xương và da » là danh từ.

- một cặp Luận, trên có điệp tự mà dưới thì không :

Cải chửa ra cây cà chửa nụ
Bầu vừa rụng rốn mướp đương hoa
(bài Bạn đến chơi nhà)

Nếu sửa cho câu dưới cũng có điệp tự thì e rằng câu thơ sẽ mất tự nhiên trở thành gượng ép.

Tóm lại theo thiển ý, ta cần phải linh động trong sự áp dụng qui tắc. Vì qui tắc chỉ là thứ yếu. Ưu tiên là ý nghĩa ta cần diễn đạt trong câu thơ. Do đó mà có những trường hợp ngoại lệ phải bỏ qui tắc để bảo toàn chủ ý.

Khuynh hướng nầy tôi nhớ dường như có đề cập đến trong hai bài nói về cách làm THƠ mà VDN sưu tầm : Bài Luật làm thơ, và bài Kỹ Thuật Thơ VN hiện đại. Dù sao nếu có thời giờ các bạn cũng nên đọc kỷ hai bài nầy, trong có nhiều nhận xét hữu ích cho những ai thực sự yêu thơ và có ý muốn viết được những câu thơ hay.

Chào thân ái.
LCR
vyvy 17.01.2006 05:01:14 (permalink)
0
edited
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2006 00:19:33 bởi vivi02 >
Trần Mạnh Hùng 17.01.2006 10:33:24 (permalink)
0
vivi02 thân mến

Nguyễn Khuyến, là một đại thi sỹ của nước ta, nhưng không phải là một thi sỹ thành danh mà không vấp phải những khuyết điếm. Bài thơ Thu Điếu của Tiên Sinh không phải không có khuyết điểm, nếu không trùng vận thì bài thơ đó TOÀN BÍCH, như viên ngọc Bích toàn xanh, rất tiếc bài thơ THU ĐIẾU sài điệp vận nên đã giảm một phần nào giá trị của bài thơ. Bài thơ này nổi tiếng bởi vì tác giả NỔI TIẾNG
Chúng ta biết những khuyết điểm đó , tại sao chúng ta không tránh

Điều này tui đã nhắc đi nhắc lại rất nhiều lần trong diễn đàn
Thân
Trần Mạnh Hùng

Mong các bạn góp thên ý kiến


Trích " Kỷ Thuật Thơ Việt Nam Hiện Đại"
Sư Tỷ Việt Dương Nhân

Ðiều tối kỵ trong âm vận : dùng 2 chữ giống nhau trong 2 vần kế tiếp hay trong 3 câu lục bát kế tiếp, ngoại trừ trường hợp nhắc đi nhắc lại để nhấn mạnh. (Nguyên tắc chung là tránh điệp ngữ). Thí dụ:


Nhà em mái tranh
Trắng giàn dây
Bây giờ hoa cũ
Rụng hoài trong
(Phạm thiên Thư - Giàn mơ)

Tôi phải dỗ như là tôi đã lớn
Phải thẹn thò như sắp cưới hay vừa yêu
Phải nói vơ vào, rất vội: người yêu
Nếu ai có hỏi thầm: ai thế (Nguyên Sa - Tuổi 13)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2006 13:39:54 bởi Tran Manh hung >
Trần Mạnh Hùng 17.01.2006 15:19:11 (permalink)
0
Vivi02 thân mến

Tôi xin góp một hai ý kiến về vấn đề sai niêm luật của của các bậc tiền bối
- Các cụ ngày xưa khi làm thơ rất khó về cách gieo vần , vì thời các cụ không có chữ quốc ngữ các cụ dùng tiếng Hán hoặc tiếng Nôm , mỗi khi gieo vần các cụ đọc và nghe làm sao cho xuôi vần là được. Ví dụ :
Vần Không chẳng hạn các cụ xướng những âm gần giống là được các cụ làm sao biết được vần ÔNG
- Các cụ không phân biệt được rõ ràng tiếng Việt có 5 dấu " sắc, huyền,hỏi, ngã, nặng và không dấu" vì thế làm thơ của các cụ ngày xưa rất trần ai.
Hơn nữa bài thơ của các cụ được viết bằng tiếng Hán hoặc tiếng Nôm thì làm sao biết bài thơ đó lạc vận, hay sai luật mà các cụ vẫn giữ đúng vần và luật.
( đôi khi sai luật mà các cụ không biết vì bài thơ làm ra không viết bằng chữ Quốc Ngữ A, B, C )
Các cụ quả đại tài xin bái phục
Có đúng không
Thân
TMH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2006 13:12:11 bởi Tran Manh hung >
BHD2 18.01.2006 19:33:44 (permalink)
0

Bài Xướng số : 17

17. THỔN THỨC

Diễn đàn ai mở hội đua thi
Sĩ tử gần xa ghé tức thì
Anh ra vế đối sao mà chắc
Chị họa vần thơ rõ thật hay !
Cách mặt Năm châu tình góp lại
Chung lòng Bốn biển nghĩa không phai !
Quê hương chạnh bóng hồn non nước
Thổn thức lòng son chút mộng này !
Sao Mai


Thân họa bài "Thổn thức" của Sao Mai

Rộn lòng

Tết đến muôn hoa mở hội thi
Chồi non lộc biếc rộn xuân thì
Hàng tiền trước giậu khoe vàng sắc
Khóm cúc bên hiên trổ rất hay
Ấp ủ niềm vui khơi nhựa cũ
Vỡ òa nỗi nhớ gợi hương phai
Mơn man nắng ấm thì thầm gió
Náo nức tim ai giữa chốn này


BHD2
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2006 20:00:13 bởi BHD2 >
lá chờ rơi 18.01.2006 20:36:13 (permalink)
0
XƯỚNG - KÍNH MỜI

NẾU CÓ AI

Vắng vẻ bốn bề biết hỏi ai
Hôm nay là thứ mấy rồi đây ?
Mãi lo thơ thẩn quên ngày tháng
Nào nhớ tiền nong túi cạn đầy
Cuối quí lảnh lương vừa đủ số
Ðầu tuần đi chợ lỡ ngon tay
Không người nhắc nhở thành nông nổi
Nếu có ai ... ta chẳng thế này !
Lá chờ rơi
lá chờ rơi 18.01.2006 20:43:36 (permalink)
0
XƯỚNG - KÍNH MỜI

PHÂN VÂN
(thân gởi đến ai tự biết là mình)

Chưa biết thơ nầy sẽ gởi ai
Phân vân ray rức đã bao ngày
Á Âu khó thể cùng chung mắt
Mới cũ đành cam chỉ một người
Đây có một con gần bốn chục
Đó còn chút trẻ dưới đôi mươi
Ước gì được hóa thân thành gió
Sáng viếng thôn đông tối xóm đoài !
Lá chờ rơi
tulipdenus 18.01.2006 22:13:09 (permalink)
0


Trích đoạn: lá chờ rơi

XƯỚNG - KÍNH MỜI

PHÂN VÂN
(thân gởi đến ai tự biết là mình)

Chưa biết thơ nầy sẽ gởi ai
Phân vân ray rức đã bao ngày
Á Âu khó thể cùng chung mắt
Mới cũ đành cam chỉ một người
Đây có một con gần bốn chục
Đó còn chút trẻ dưới đôi mươi
Ước gì được hóa thân thành gió
Sáng viếng thôn đông tối xóm đoài !
Lá chờ rơi



Kính họa bài PHÂN VÂN Của Bác Lá

TÂM THUẬN

Đường thơ hữu ý rộn lòng ai
Gặp gỡ tuy chưa có một ngày
Xướng - họa như quen từ lúc trước
Hứng - tung sung sức thỏa làm người
Dù kia đã luống hàng ông thọ
Đây dẫu khoảng chừng hai cộng mươi
Ước chỉ nhiêu thôi không ước nữa?
Tâm Đông luôn thuận cùng tâm Đoài
BHD2 18.01.2006 22:28:23 (permalink)
0

XƯỚNG - KÍNH MỜI

NẾU CÓ AI

Vắng vẻ bốn bề biết hỏi ai
Hôm nay là thứ mấy rồi đây ?
Mãi lo thơ thẩn quên ngày tháng
Nào nhớ tiền nong túi cạn đầy
Cuối quí lảnh lương vừa đủ số
Ðầu tuần đi chợ lỡ ngon tay
Không người nhắc nhở thành nông nổi
Nếu có ai ... ta chẳng thế này !
Lá chờ rơi


Kính họa ngược

Tại vì sao?
(Ghẹo bác Lá)

Trĩu nặng tâm tư giữa chốn này
Nhấp môi chén rượu khẽ run tay
Tiền lương mới lĩnh vừa xài hết
Ý tứ chưa thông đã cạn đầy
Tết đến nơi rồi không để ý
Bạn bè sắp lại tính sao đây
Con xa vợ góa lòng buồn bã
Ngước mặt thở dài... biết hỏi ai?


BHD2
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2006 23:08:25 bởi BHD2 >
BHD2 18.01.2006 22:56:20 (permalink)
0

XƯỚNG - KÍNH MỜI

PHÂN VÂN
(thân gởi đến ai tự biết là mình)

Chưa biết thơ nầy sẽ gởi ai
Phân vân ray rức đã bao ngày
Á Âu khó thể cùng chung mắt
Mới cũ đành cam chỉ một người
Đây có một con gần bốn chục
Đó còn chút trẻ dưới đôi mươi
Ước gì được hóa thân thành gió
Sáng viếng thôn đông tối xóm đoài !
Lá chờ rơi


Kính họa ngược

Gởi đến ai..

Gió rét thôn đông lạnh xóm đoài
Bác gần tám chục cháu đôi mươi
Bạn bè ý hợp đôi ba mống
Tri kỷ tâm đầu khoảng mấy người
Xướng họa thi Đường không thấy chán
Vần thơ đối đáp biết bao ngày
Đôi lời ấm áp đằm tình nghĩa
Theo gió đông reo gởi đến ai?


BHD2





Diep Khai 19.01.2006 01:39:16 (permalink)
0


Trích đoạn: tulipdenus


Trích đoạn: lá chờ rơi

XƯỚNG - KÍNH MỜI

PHÂN VÂN
(thân gởi đến ai tự biết là mình)

Chưa biết thơ nầy sẽ gởi ai
Phân vân ray rức đã bao ngày
Á Âu khó thể cùng chung mắt
Mới cũ đành cam chỉ một người
Đây có một con gần bốn chục
Đó còn chút trẻ dưới đôi mươi
Ước gì được hóa thân thành gió
Sáng viếng thôn đông tối xóm đoài !
Lá chờ rơi



Kính họa bài PHÂN VÂN Của Bác Lá

TÂM THUẬN

Đường thơ hữu ý rộn lòng ai
Gặp gỡ tuy chưa có một ngày
Xướng - họa như quen từ lúc trước
Hứng - tung sung sức thỏa làm người
Dù kia đã luống hàng ông thọ
Đây dẫu khoảng chừng hai cộng mươi
Ước chỉ nhiêu thôi không ước nữa?
Tâm Đông luôn thuận cùng tâm Đoài


Chúc lành
(Hí họa PHÂN VÂN)

Thổ lộ đi nào ! Muốn gửi ai ???
Phải chăng để ý đã lâu ngày ?
Sắc da màu mắt dầu cho khác
Ý hợp đồng tâm dễ mấy người
Con cái bằng lòng hay phản đối ?
Nhỡ mà trắc trở chớ mười mươi
Cầu cho Bác Lá tình duyên thắm
Khỏi lúc thôn đông chốc xóm đoài !
Trần Mạnh Hùng 19.01.2006 03:49:33 (permalink)
0
[
Xướng:
- Lá Chờ Rơi

Hoạ:

- Tulip
- BHD2
- Diệp Khai
- Trần Mạnh Hùng

XƯỚNG - KÍNH MỜI

PHÂN VÂN
(thân gởi đến ai tự biết là mình)

Chưa biết thơ nầy sẽ gởi ai
Phân vân ray rức đã bao ngày
Á Âu khó thể cùng chung mắt
Mới cũ đành cam chỉ một người
Đây có một con gần bốn chục
Đó còn chút trẻ dưới đôi mươi
Ước gì được hóa thân thành gió
Sáng viếng thôn đông tối xóm đoài !
Lá chờ rơi



Kính họa bài PHÂN VÂN Của Bác Lá

TÂM THUẬN

Đường thơ hữu ý rộn lòng ai
Gặp gỡ tuy chưa có một ngày
Xướng - họa như quen từ lúc trước
Hứng - tung sung sức thỏa làm người
Dù kia đã luống hàng ông thọ
Đây dẫu khoảng chừng hai cộng mươi
Ước chỉ nhiêu thôi không ước nữa?
Tâm Đông luôn thuận cùng tâm Đoài
Tulipdenus

Kính họa ngược

Tại vì sao?
(Ghẹo bác Lá)

Trĩu nặng tâm tư giữa chốn này
Nhấp môi chén rượu khẽ run tay
Tiền lương mới lĩnh vừa xài hết
Ý tứ chưa thông đã cạn đầy
Tết đến nơi rồi không để ý
Bạn bè sắp lại tính sao đây
Con xa vợ góa lòng buồn bã
Ngước mặt thở dài... biết hỏi ai?

BHD2
Kính họa ngược

Gởi đến ai..

Gió rét thôn đông lạnh xóm đoài
Bác gần tám chục cháu đôi mươi
Bạn bè ý hợp đôi ba mống
Tri kỷ tâm đầu khoảng mấy người
Xướng họa thi Đường không thấy chán
Vần thơ đối đáp biết bao ngày
Đôi lời ấm áp đằm tình nghĩa
Theo gió đông reo gởi đến ai?

BHD2

Chúc lành
(Hí họa PHÂN VÂN)

Thổ lộ đi nào ! Muốn gửi ai ???
Phải chăng để ý đã lâu ngày ?
Sắc da màu mắt dầu cho khác
Ý hợp đồng tâm dễ mấy người
Con cái bằng lòng hay phản đối ?
Nhỡ mà trắc trở chớ mười mươi
Cầu cho Bác Lá tình duyên thắm
Khỏi lúc thôn đông chốc xóm đoài !
Diệp Khai

Hoạ

Ai nhớ ai

Ai đắm ai say ai nhớ ai
Hỏi ai thao thức đã bao ngày
Ai buồn, ai xót cùng ai nhỉ
Ai giận, ai thương đến xọp người.
Ánh mắt ai kia tình vạn kỷ.
Nụ cười ai đó đẹp muời mươi
Trói nhau dáng ấy ai mà biết
Ai nhớ Thôn Đông, ai nhớ Đoài
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2006 08:54:24 bởi Tran Manh hung >
tulipdenus 19.01.2006 05:57:11 (permalink)
0
Thân chào các bạn!
Như dự định bạn TMH sẽ thực hiện cuốn tuyển tập thơ đường nhằm gửi đến mỗi chúng ta một kĩ niệm khi cùng gắn bó với thơ đường.
Hiện nay TNM và TL mới nhận được lý lịch trích ngang( ngắn gọn thôi : tên thật, bút danh, ngày tháng năm sinh, nguyên quán và chỗ ở hiện nay,...) và ảnh của 2, 3 bạn nên việc thực hiện điều mong mỏi trên vẫn đang còn phải chờ đợi, Mong rằng chúng ta sẽ hợp tác nhanh chóng để cùng nhau thực hiện nguyện vọng này. các bạn có thể gửi đến www.chigongtexas@yahoo.com của TMH hay qua tulipdenus@yahoo.com cho TL.
TMH và TL rất mong sự hồi âm của các bạn, những ai đã từng vào xướng họa trong thơ đường đều là thành viên trong cuốn tuyển tập, đây là cuốn sách kĩ niệm, chúng tôi mong rằng trong đây sẽ đầy đủ sự giện diện của các bạn.
Chúc các bạn năm mới vui an khang - thịnh vượng

Trần Mạnh Hùng 19.01.2006 06:54:03 (permalink)
0
nguyentuongvan
Bạn Đọc



Bài viết đã đăng: 18
Gia nhập ngày: 28.12.2005
Đến từ: Hà Thành
Hiện trạng: offline


Xướng

Nàng Xuân !

Khắc khoải đàn kêu tiếc mộng vàng
Duyên nợ chàng ơi ! thiếp đa mang
Bây giờ biền biệt tình xa cách
Bến cũ đâu còn? cảnh vắng tanh
Một khối tình nguyên giữa đất trời
Đêm dài mãi đợi nằm chơi vơi
Đậy tình xuân lại mặc năm tháng
Văng vẳng đông tàn gió khóc than.

Mình mới tập làm thơ đường mong các bạn chỉ bảo nhiều
Thân mến !

_____________________________

Mẹ sinh ra em vốn là mây trắng
Lãng du cùng trời đất bao la
Gọi bình minh chở nắng ấm chan hòa
Cùng trăng sáng xua màn đêm đen tối
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 520 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9