BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Thay đổi trang: << < 151152153 > >> | Trang 151 của 520 trang, bài viết từ 2251 đến 2265 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
Trần Ai 27.10.2006 02:33:37 (permalink)
0


Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng

Trần Ai thân

Lâu lâu không gặp bạn trên diễn đàn, bạn vắng mặt lâu lắm rồi. Chúc vui

Cám ơn bạn có những nhận xét tinh tế, không nên xoá vì những nhận xét của thân hữu là những ưu ái , là cảm tình chân thật tặng riêng cho tác giả. Cám ơn Trần Ai dành nhiều cảm tình tốt đẹp.

Mong gặp bạn thường xuyên Xướng Hoạ

Chào thân ái

Trần Mạnh Hùng

Cám ơn TMH vẫn còn nhớ đến Trần Ai, thật tình thì Trần Ai có rất ít thời gian để online nhưng vẫn thường xuyên vào đây đọc thơ của các bạn. Khi có thời gian và hồn thơ cho phép, nhất định Trần ai sẽ cùng xướng họa với các bạn ở đây.

Thân mến
Trần Ai
Trần Ai 27.10.2006 03:30:52 (permalink)
0



Trích đoạn: KimGiang:

*Trang Đường hoi hóp thở!!! Vắng bạn nhớ thơ, Kim Giang đi tầm thơ cũ về để học:

HOÀNG HẠC LÂU
Nguyên tác: Thôi Hiệu

Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ,
Thử địa không dư Hoàng Hạc Lâu
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,
Bạch vân thiên tải không du du
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu
Nhật mộ hương quan hà xứ thị ?
Yên ba giang thượng sử nhân sâu

--Bản dịch của Tản Đà--

Hạc vàng ai cưỡi đi đâu
Mà đây Hoàng Hạc riêng lầu còn trơ
Hạc vàng đi mất từ xưa
Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay
Hán Dương sông tạnh cây bày
Bãi xa Anh Vũ xanh dầy cỏ non
Quê hương khuất bóng hoàng hôn
Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai.

--Bản dịch của Vũ Hoàng Chương--

Xưa cánh hạc bay vút bóng người
Nay lầu Hoàng Hạc chút thơm rơi
Vàng tung cánh hạc, bay bay mãi
Trắng một mầu mây, vạn vạn đời
Cây bến Hán Dương còn nắng chiếu
Cỏ bờ Anh Vũ chẳng ai chơi
Gần xa chiều xuống, đâu quê quán ?
Đừng giục cơn sầu nữa sóng ơi !

--Bản dịch của Ngô Tất Tố--

Người xưa cưỡi hạc đã cao bay,
Lầu hạc còn suông với chốn nàỵ
Một vắng hạc vàng xa lánh hẳn,
Nghìn năm mây bạc vẩn vơ baỵ
Vàng gieo bến Hán, ngàn cây hửng,
Xanh ngắt châu Anh, lớp cỏ dầỵ
Trời tối quê hương đâu tá nhỉ ?
Đầy sông khói sóng gợi niềm tây

--Bản dịch của Nguyễn Quảng Tuân--

Người xưa cưỡi hạc đã xa bay
Hoàng Hạc lầu không vẫn chốn này
Mây trắng ngàn năm lơ lững mãi,
Hạc vàng một tếch khuất trùng ngay,
Hán Dương sông tạnh cây phô sắc,
Anh Vũ cồn xa cỏ mọc dạy
Chiều muộn quê nhà đâu khuất bóng ?
Trên sông khói sóng gợi buồn thay!

-- Bản dịch của Khương Hữu Dụng --

Ai cưỡi hạc vàng đi mất hút,
Trơ lầu Hoàng Hạc chốn này thôi !
Hạc vàng một đi đã đi biệt,
Mây trắng ngàn năm bay chơi vơi.
Sông tạnh Hán Dương cây sáng ửng,
Cỏ thơm Anh Vũ bãi xanh ngời.
Hoàng hôn về đó, quê đâu tá ?
Khói sóng trên sông não dạ người.

-- Bản dịch của Nguyễn Khuê --

Cưỡi hạc người xưa đi đã lâu,
Còn đấy Hoàng Hạc chỉ trơ lầu.
Hạc vàng biền biệt từ xưa ấy,
Mây trắng lững lờ đứng mãi sau.
Sông tạnh Hán Dương cây lắng bóng,
Bãi thơm Anh Vũ cỏ tươi màu.
Chiều buồn quê cũ nơi nào nhỉ,
Khói sóng trên sông giục khách sầu.

-- Bản dịch của Trần Trọng Kim --

Người đi cưỡi hạc từ xưa,
Đất này Hoàng Hạc còn lưu một lầu.
Hạc vàng đi mất đã lâu,
Ngàn năm mây trắng một màu mênh mông.
Hán Dương cây bóng lòng sông,
Bãi kia Anh Vũ cỏ trông xanh rì.
Chiều hôm lai láng lòng quê,
Khói bay sóng vỗ ủ ê nỗi sầu.

-- Bản dịch của Trần Trọng San --

Người xưa cưỡi hạc bay đi mất,
Riêng lầu Hoàng Hạc vẫn còn đây.
Hạc đã một đi không trở lại,
Man mác muôn đời mây trắng bay.
Hán-Dương sông tạnh, cây in thắm,
Anh-Vũ bờ thơm, cỏ biếc dày.
Chiều tối, quê nhà đâu chẳng thấy ;
Trên sông khói sóng gợi buồn ai.

--Võ Thị Xuân Đào phỏng dịch--

Bên lầu Hoàng Hạc

Người xưa cởi hạc về đâu
Còn đây Hoàng Hạc dãi dầu nắng mưa
Hạc vàng đã khuất từ xưa
Nghìn năm mây trắng hững hờ bay bay
Hán Dương cây nước u hoài
Cỏ non Anh Vũ xanh dài nhớ thương
Quê hương khuất nẻo chiều buôn
Đầu sông khói tỏa buồn vương vương buồn

--Bản dịch của Trần Nhất Lang--

Người xưa cỡi hạc đã đi rồi
Lầu Hạc còn trơ đất cũ thôi
Một thoáng hạc vàng xa thẳm lánh
Ngàn năm mây trắng lững lờ trôi.
Hán Dương sông tạnh hàng cây thắm
Anh Vũ bờ xanh lớp cỏ tươi (2)
Lai láng lòng quê chiều lữ thứ
Trên sông khói sóng dạ bồi

-- Bắt chước dịch:

LẦU HOÀNG HẠC

Cưỡi hạc người xưa lạc giấc mơ
Đất in Hoàng Hạc dấu lầu thơ
Đâu vàng hạc một đi không lại
Chỉ sắc mây côi đứng ngẩn chờ
Lạnh Hán Dương dòng cây nhớ nắng
Sấu Anh Vũ thảm cỏ giăng tơ
Hồn Quê thấp thoáng, hoàng hôn phố
Sóng Nước dâng tràn, ngọn khói lơ.

Kim Giang



Trần Ai xin mến tặng tất cả thi hữu ở đây một bài phóng tác này:

Phóng tác ngược:

LẦU HOÀNG HẠC

Âm ấp sông chiều sương khói tỏa
Trông quê chẳng biết ở phương nào
Cỏ tươi Anh Vũ quanh bờ thấp
Cây tốt Hán Dương khắp núi cao
Mây trắng nghìn đời còn bay mãi
Hạc vàng vạn kiếp có về sao
Lầu hoang vẫn đứng cùng mưa gió
Hỏi Hạc Người đi có xuyến xao

Trần Ai
Oct. 29-2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2006 03:42:26 bởi Trần Ai >
Trần Ai 28.10.2006 02:21:37 (permalink)
0
Xướng kính mời:


XUÂN VIỄN XỨ

Làm thân viễn xứ khổ khôn can
Dõi hướng quê xưa khoé lệ tràn
Tết đến trà thơm không kẻ đối
Xuân về rượu thắm chẳng người san
Niềm thương cam gởi cùng mây bạt
Nỗi nhớ đành trao với gió ngàn
Tiếng quốc tìm bầy nghe não nuột
Trông về đất Mẹ tím bầm gan


Trần Ai
Jan 19-2006


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2006 09:39:21 bởi Huyền Băng >
Nguyên Hùng 28.10.2006 10:47:59 (permalink)
0

XUÂN VIỄN XỨ

Làm thân viễn xứ khổ khôn can
Dõi hướng quê xưa khoé lệ tràn
Tết đến trà thơm không kẻ đối
Xuân về rượu thắm chẳng người san
Niềm thương cam gởi cùng mây bạt
Nỗi nhớ đành trao với gió ngàn
Tiếng quốc tìm bầy nghe não nuột
Trông về đất Mẹ tím bầm gan

Trần Ai
Jan 19-2006


Quan tham
(Xin chỉ họa vận với Trần Ai)

Bia rượu mỗi ngày nốc mấy can
Tiền tiêu chẳng khác nước sông tràn
Người nghèo trong ngõ không màng ngó
Kẻ khó bên đường chẳng biết san
Mỗi buổi tham quan: hàng chục triệu
Mỗi lần xuất ngoại: mấy trăm ngàn(*)
Mặc người đóng thuế gù lưng gánh
Nỗi khổ trần ai bóp ruột gan!


28.10.06
N.H.
(*) USD.
CauBe 30.10.2006 04:43:53 (permalink)
0
Xướng kính mời:


XUÂN VIỄN XỨ

Làm thân viễn xứ khổ khôn can
Dõi hướng quê xưa khoé lệ tràn
Tết đến trà thơm không kẻ đối
Xuân về rượu thắm chẳng người san
Niềm thương cam gởi cùng mây bạt
Nỗi nhớ đành trao với gió ngàn
Tiếng quốc tìm bầy nghe não nuột
Trông về đất Mẹ tím bầm gan


Trần Ai
Jan 19-2006


Họa vần, họa luật, họa ý

Thu xa xứ

Hỏi người xa xứ chẳng liên can
Rượu chửa mềm môi cớ giọt tràn
Chén đắng trao tình về tổ quốc
Chun cay gợi nhớ đến giang san
Quê nhà tạm gửi cùng trăng bãi
Đất lạ đành vui với suối ngàn
Lá rụng thu về ai có biết
Mưa buồn dẫn nát cả tim gan

<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2006 04:49:16 bởi CauBe >
Trần Ai 01.11.2006 00:56:13 (permalink)
0
Xướng kính mời:


XUÂN VIỄN XỨ

Làm thân viễn xứ khổ khôn can
Dõi hướng quê xưa khoé lệ tràn
Tết đến trà thơm không kẻ đối
Xuân về rượu thắm chẳng người san
Niềm thương cam gởi cùng mây bạt
Nỗi nhớ đành trao với gió ngàn
Tiếng quốc tìm bầy nghe não nuột
Trông về đất Mẹ tím bầm gan

Trần Ai
Jan 19-2006


Bài Họa 1:

Quan tham
(Xin chỉ họa vận với Trần Ai)

Bia rượu mỗi ngày nốc mấy can
Tiền tiêu chẳng khác nước sông tràn
Người nghèo trong ngõ không màng ngó
Kẻ khó bên đường chẳng biết san
Mỗi buổi tham quan: hàng chục triệu
Mỗi lần xuất ngoại: mấy trăm ngàn(*)
Mặc người đóng thuế gù lưng gánh
Nỗi khổ trần ai bóp ruột gan!


28.10.06
N.H.
(*) USD.

Bài họa 2:

Họa vần, họa luật, họa ý

Thu xa xứ

Hỏi người xa xứ chẳng liên can
Rượu chửa mềm môi cớ giọt tràn
Chén đắng trao tình về tổ quốc
Chun cay gợi nhớ đến giang san
Quê nhà tạm gửi cùng trăng bãi
Đất lạ đành vui với suối ngàn
Lá rụng thu về ai có biết
Mưa buồn dẫn nát cả tim gan


Bài họa 3:

Trần Ai xin phép họa ý bài Quan Tham của bạn NguyenHung:

CẢNH DÂN

Thấy cảnh dân tình lệ khó can
Cày sâu cuốc bẩm dưới mưa tràn
Con thơ chén cháo cùng chia sớt
Vợ dại nồi rau cũng xẻ san
Kẻ cả năm năm say rượu quý
Người trên tháng tháng thưởng trăng ngàn
Đâu ai muốn đoái người thấp cổ
Nỗi khổ này đây hận thấu gan

Trần Ai
31/10/2006


Bài họa 4:

XUÂN ÐẤT KHÁCH

Tin xuân chợt đến xé tâm can
Ngập lối trời Tây tuyết phủ tràn
Ðất khách con buồn đâu bạn sẻ
Quê nhà Mẹ khổ lấy ai san
Trông về lối cũ sương mờ mịt
Ngoảnh lại đường xưa núi ngút ngàn
Rượu nhắm không hương trà lạt vị
Ngăn sầu nuốt hận hận bào gan

Hoàng Hà
31/10/2006


*Thank you CauBe đã họa thơ hen!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2006 23:32:51 bởi Trần Ai >
lá chờ rơi 01.11.2006 08:09:15 (permalink)
0

PHẢI ÐÀNH THÔI

Muốn nữa nhưng đành cũng phải thôi
Cạn dầu khô mực lấy gì chơi?
Xui chi bóng ác vào thêm bóng
Tiếc bấy lời oanh lại tắt lời
Vắng ngắt vườn xưa buồn héo lá
Lẻ loi bạn cũ réo tàn hơi
Người đâu thơ đó người nay vắng
Muốn nữa nhưng đành cũng phải thôi!
Lá chờ rơi
tietkimquyduc 01.11.2006 09:56:53 (permalink)
0
-Xin chào Sư huynh kính mến,
Từ 16/8 (2 tháng rưởi) TĐ mới ghé lại thăm huynh ờ căn nhà đồ sộ này,
đủ mặt tao nhân mặc khách, hầu hết là trẻ trung, vui tính.
TĐ cũng có ghé Quán không Đường của bác và quán Trống không...
thấy có phần vắng vẻ hơn tụ điểm này, dường như bác cũng ít về 2 quán bên đó...
-Để kỷ niệm tình nghĩa xướng họa xin tặng huynh 2 bài họa thơ
giao lưu với NH, cũng có nhắc đến huynh.
Sẽ có lẵng hoa mới tặng huynh sau...
============================
Copy từ home của bạn Nguyên Hùng
------------------------------------------
Chào bạn NH,
Có hứa đến nhà bạn giao lưu, nhưng lâu nay vì bận sửa sang các chòi thơ của mình,
nay mới rảnh và xin đáp lễ bằng một bài họa liên hoàn với bài Mong của bạn nhé...

TƯỞNG BỐN MƯƠI

Để chốn giao du rộn tiếng cười
Nguyên Hùng hăng hái sớm hơn người
Tham gia Thư quán khen còn trẻ
Xướng họa Đường thi khó bảo lười
Đáp lễ bài Mong xem có nghĩa
Gặp nhau bô lão thấy luôn tươi
Lòng người, lòng vợ đùa vừa phải
Bác Lá Chờ Rơi...tưởng bốn mươi...


TĐ -15/10/2006
==========================

Trích đoạn: Nguyên Hùng


Trích đoạn: Đông Hòa

Bài xướng:-T/h Tuyết Trắng

Làm thơ khó quá phải đi tầm
Kiếm bạn tìm thầy khéo hỏi thăm
Nhéo mũi cào da mày nhíu nhó
Ôm đầu bức tóc mặt chầm dầm
Trưa về rã rượi nên bồi thuốc
Tối đến bơ phờ phải uống sâm
Bởi vậy lần sau không dám học
Than trời trách đất cứ lầm bầm

Bài họa:-Thiềng Đức (8/8/06)
ĐÙA NÀNG THƠ

Ảo mộng tình yêu thật khó tầm
Chia tay ngày ấy chửa lần thăm
Nàng thơ không tới mình ray rứt
Năm tháng qua mau kiếp dãi dầm
Chớ trách sai lầm sương trắng tuyết
Lãng quên nhắp cạn chén hồng sâm
Thơ Đường khó quá sao thương mãi
Nhung nhớ tím gan với ruột bầm...


Thân họa : Nhớ bạn

Nhớ bạn ngày xưa đã mấy tầm
Đôi lần tìm đến hỏi lời thăm
Nhưng nhà bụi đóng dầy như phấn
Còn ngõ nước đâu chảy ướt dầm
Ngó thấu nơi kia nghìn lá trúc
Nhìn ngang vẫn đó nhúm dây sâm
Nhưng người cách biệt giờ không thấy
Nỗi nhớ , nghe tâm dạ tím bầm

Đông Hòa
28.08.06


Làm thơ không dễ

Trò luận văn chương phải trích, tầm
Đông Tây kim cổ cũng năng thăm
Chăm gom lời đẹp đừng vương vãi
Siêng nhặt ý hay sẽ ngấm dầm
Vớ đoạn văn hay: vui tựa tết
Gặp bài thơ đẹp: quý hơn sâm
Thế mà thơ viết không hề dễ
Được một bài "ngon" cũng dập bầm.


29.8.06
Nguyên Hùng

Nhân tiện chép tặng bác Thiềng Đức một bài cùng chủ đề:

LÀM THƠ ĐƯỜNG

Làm thơ Đường luật quả là phê
Một cụ chịu khen, mười cụ chê
Bằng trắc không may thời lệch lạc
Luật niêm chẳng nhẽ cứ cà kê
Xướng hay những tưởng nhờ tình tứ
Đối dở thì ra tại vụng về
Đã cõng trên lưng ngàn thứ luật
Chơi thơ rốt cuộc cũng theo nghề?


25.7.06
Nguyên Hùng

ĐÁM RỖI NGHỀ
(Họa đảo vận bài LÀM THƠ ĐƯỜNG của bạn NH)

Thơ thẩn...quá ra đám rỗi nghề
Nương mây theo gió cõi đi về
Ve chai hàng tháng quầy ghi chép
Con nợ mỗi ngày vợ thống kê
Xướng họa thất ngôn già rất khoái
Giao lưu bát cú trẻ không chê
Làm thơ Đường luật Hùng quên việc
Mở web online Đức thật phê...


TĐ -28/10/2006
-Trong streamline GHẸO NÀNG THƠ, GHẸO CHÀNG THƠ...
(sẽ lập bản kê 4 nàng, 4 chàng rồi...)
========================
-Ghi lại cho dễ nhớ:-Ngày 16/8 TĐ có họa tặng Sư huynh
bài thơ ra mắt CẦU BÁCH TUẾ (post #1880 và 1882).
-Ngày 11/9, huynh có đến nhà TĐ tặng bài 'KÝ QUÈN TỰ HỌA',
TĐ có bài tặng đáp lễ gửi ở home TRỐNG KHÔNG.. của huynh.
Dường như huynh chưa ghé qua nhà ấy từ đó đến nay như nói trên...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2006 18:20:16 bởi tietkimquyduc >
KimGiang 01.11.2006 10:19:07 (permalink)
0

PHẢI ÐÀNH THÔI

Muốn nữa nhưng đành cũng phải thôi
Cạn dầu khô mực lấy gì chơi?
Xui chi bóng ác vào thêm bóng
Tiếc bấy lời oanh lại tắt lời
Vắng ngắt vườn xưa buồn héo lá
Lẻ loi bạn cũ réo tàn hơi
Người đâu thơ đó người nay vắng
Muốn nữa nhưng đành cũng phải thôi!

Lá chờ rơi


*Lâu mới thấy bác Lá vào thơ, sót trang Đường quá bác ơi!
Kính họa:

THÁN TRANG ĐƯỜNG

Có phải tan đàn...đến thế thôi
Tình như thủ túc hóa là chơi
Bao giờ lại thấy bình minh ứng
Mãi mãi còn mong họa nối lời
Lá rụng vườn thưa hờ... lác đác
Thơ buồn xướng hụt hỡi hời hơi
Cơn đau hết thuốc Thầy không chữa
Để chết sao đành... Chết thật thôi!!!

Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2006 10:21:33 bởi KimGiang >
HBĐ 01.11.2006 13:52:55 (permalink)
0

Trích đoạn: KimGiang


PHẢI ÐÀNH THÔI

Muốn nữa nhưng đành cũng phải thôi
Cạn dầu khô mực lấy gì chơi?
Xui chi bóng ác vào thêm bóng
Tiếc bấy lời oanh lại tắt lời
Vắng ngắt vườn xưa buồn héo lá
Lẻ loi bạn cũ réo tàn hơi
Người đâu thơ đó người nay vắng
Muốn nữa nhưng đành cũng phải thôi!

Lá chờ rơi


*Lâu mới thấy bác Lá vào thơ, sót trang Đường quá bác ơi!
Kính họa:

THÁN TRANG ĐƯỜNG

Có phải tan đàn...đến thế thôi
Tình như thủ túc hóa là chơi
Bao giờ lại thấy bình minh ứng
Mãi mãi còn mong họa nối lời
Lá rụng vườn thưa hờ... lác đác
Thơ buồn xướng hụt hỡi hời hơi
Cơn đau hết thuốc Thầy không chữa
Để chết sao đành... Chết thật thôi!!!

Kim Giang



Cũng xin góp vui mấy vần

PHẢI CỐ THÔI
Tuy mực cạn rồi, phải cố thôi
Sao nhường hàng xóm được sân chơi!
Để xe chạy tốt từng xoay lái
Muốn bút viết hay đã lựa lời
Vài lượt nghe chừng bình cạn nước
Mấy lần chẳng khác bóng xì hơi
Ước ao quay lại thời trai tráng
Không thể thì đành phải cố thôi.
HBĐ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2006 19:21:35 bởi HBĐ >
Nguyên Hùng 01.11.2006 14:41:54 (permalink)
0

PHẢI ÐÀNH THÔI

Muốn nữa nhưng đành cũng phải thôi
Cạn dầu khô mực lấy gì chơi?
Xui chi bóng ác vào thêm bóng
Tiếc bấy lời oanh lại tắt lời
Vắng ngắt vườn xưa buồn héo lá
Lẻ loi bạn cũ réo tàn hơi
Người đâu thơ đó người nay vắng
Muốn nữa nhưng đành cũng phải thôi!

Lá chờ rơi

THÁN TRANG ĐƯỜNG

Có phải tan đàn...đến thế thôi
Tình như thủ túc hóa là chơi
Bao giờ lại thấy bình minh ứng
Mãi mãi còn mong họa nối lời
Lá rụng vườn thưa hờ... lác đác
Thơ buồn xướng hụt hỡi hời hơi
Cơn đau hết thuốc Thầy không chữa
Để chết sao đành... Chết thật thôi!!!

Kim Giang


Mực cạn lại đầy

Bác cháu nhà này than ít thôi
Thời gian đâu sẵn, muốn là chơi!
Người thì bận bịu lo công cán
Kẻ lại bấn bung tính lỗ lời
Viết lách bút nào luôn đủ mực
Mưu sinh ai nấy chẳng còn hơi
Kim Giang đừng khóc người vơi mực
Mực cạn lại đầy, ắt thế thôi!


01.11.06
Nguyên Hùng
KimGiang 01.11.2006 15:59:58 (permalink)
0
***Bút khoẻ lên tiếng phản hồi
Những cây bút yếu còn ngồi vân vi [sm=yeah.gif][sm=z_harhar1.gif]
Trần Ai 02.11.2006 02:45:10 (permalink)
0

Trích đoạn: lá chờ rơi

PHẢI ÐÀNH THÔI

Muốn nữa nhưng đành cũng phải thôi
Cạn dầu khô mực lấy gì chơi?
Xui chi bóng ác vào thêm bóng
Tiếc bấy lời oanh lại tắt lời
Vắng ngắt vườn xưa buồn héo lá
Lẻ loi bạn cũ réo tàn hơi
Người đâu thơ đó người nay vắng
Muốn nữa nhưng đành cũng phải thôi!
Lá chờ rơi


Kính họa vần:

CHẤP NHẬN THÔI

Nếu đã vô duyên chấp nhận thôi
Lòng thành cố đến để cùng chơi
Dâng thêm ý thẳng mong tường ý
Góp chút lời ngay muốn tỏ lời
Lực kém bao nhiêu đành kiệt sức
Tài hèn tí đó đã cùn hơi
Tình trao quá dễ tình không nặng
Nếu đã vô duyên chấp nhận thôi

Trần Ai
Nov 01, 2006


Kính Bác Lá!

Trần Ai xin mạo muội họa bài thơ này cùng Bác, nếu có gì không phải Trần Ai mong là Bác bỏ qua cho. Theo như Trần Ai thấy thì hình như Bác làm bài thơ này không có ý cho người khác họa, nhưng không biết có đúng không?
Chúc Bác luôn vui!

*Gởi 3 bạn Kim Giang, HBĐ và Nguyên Hùng:

Ba bạn xem lại bài xướng của Bác Lá là được làm theo thể Thủ Vỹ Ngâm đó, hơn nữa còn dùng kỹ thuật Điệp Ngữ nữa!

Kính mến!
Trần Ai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2006 02:49:33 bởi Trần Ai >
KimGiang 02.11.2006 08:06:31 (permalink)
0

quote:

Trích đoạn: lá chờ rơi

PHẢI ÐÀNH THÔI

Muốn nữa nhưng đành cũng phải thôi
Cạn dầu khô mực lấy gì chơi?
Xui chi bóng ác vào thêm bóng
Tiếc bấy lời oanh lại tắt lời
Vắng ngắt vườn xưa buồn héo lá
Lẻ loi bạn cũ réo tàn hơi
Người đâu thơ đó người nay vắng
Muốn nữa nhưng đành cũng phải thôi!
Lá chờ rơi


Kính họa vần:

CHẤP NHẬN THÔI

Nếu đã vô duyên chấp nhận thôi
Lòng thành cố đến để cùng chơi
Dâng thêm ý thẳng mong tường ý
Góp chút lời ngay muốn tỏ lời
Lực kém bao nhiêu đành kiệt sức
Tài hèn tí đó đã cùn hơi
Tình trao quá dễ tình không nặng
Nếu đã vô duyên chấp nhận thôi

Trần Ai
Nov 01, 2006

Kính Bác Lá!

Trần Ai xin mạo muội họa bài thơ này cùng Bác, nếu có gì không phải Trần Ai mong là Bác bỏ qua cho. Theo như Trần Ai thấy thì hình như Bác làm bài thơ này không có ý cho người khác họa, nhưng không biết có đúng không?
Chúc Bác luôn vui!

*Gởi 3 bạn Kim Giang, HBĐ và Nguyên Hùng:

Ba bạn xem lại bài xướng của Bác Lá là được làm theo thể Thủ Vỹ Ngâm đó, hơn nữa còn dùng kỹ thuật Điệp Ngữ nữa!

Kính mến!
Trần Ai


*Cảm ơn Trần Ai! Đúng rồi KG đã thấy bác Lá đi vào, đi ra, đi vào lại đi ra, đi vào...lặp đi láy lại mà không biết đó là một kỹ thuật thơ Thủ Vỹ Ngâm, Điệp từ điệp ngữ!!! Cảm ơn Thầy! Cảm ơn Trần Ai! - KG
Đông Tà 02.11.2006 11:02:07 (permalink)
0
Kính họa PHẢI ÐÀNH THÔI


Chuyện thường thôi

Đừng buồn Bác ạ chuyện thường thôi
Hợp đấy rồi tan những cuộc chơi
Bóng vẫn ham mơ hình tưởng bóng
Lời chi chuộng hóng tiếng tìm lời?
May chăng mấy kẻ nên hoa lá
Chứ rủi như..Tà hoá dở hơi
Chẳng đặng người vui người tạm vắng
Mai này tụ lại chuyện thường thôi!..

02/11/2006
CSL


@Bác Lá : Dạo này đi nhiều mà lắm chuyện fiền não nên viết nó cũg lủng củng,hết..ham thơ thẩn rồi Bác Lá ơi.Khi nào về cháu lại kiếm Bác lai rai nhé :-) Bác fá mồi để cháu lai rai mình cũng được hìhì..
Thay đổi trang: << < 151152153 > >> | Trang 151 của 520 trang, bài viết từ 2251 đến 2265 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9