Trích đoạn: nguyens
Xướng kính mời:
ĐÔNG VỀ
Tuyết lạnh rơi tình nghĩa chẳng rơi
Thơ đông ngóng tiếng bạn xa vời
Mây bay lãng khách chồn chân bước!
Vũ hội tương phùng gọi ới ơi
Ké với say cùng say ké với
Vui này sẻ nữa sẻ không vơi
Trăng lên trăng lặn mà chưa rứt
Gió thổi ai về vẫn lí lơi...
Kim Giang
THU TÀN
Tàn thu ai đếm lá vàng rơi
Mà đượm trong tim chuyện nửa vời
Chiều ấy yêu thương vàng nguyệt vọng
Đêm nầy đau xót lắm người ơi
Năm canh xao xuyến -làm sao lắng
Sáu khắc mỏi mòn- chẳng chút vơi
Mỗi độ đông về ru nỗi nhớ
Dọng buồn da diết mảnh tình lơi.
Nguyens
ÐÊM VUI VỘI SÁNG
(thân họa Ðông Về)
Nhìn qua song cửa tuyết rơi rơi
Lấp lánh hồ trăng nước tuyệt vời
Phảng phất lò hương mùi bát ngát
Mơ màng tiếng hát điệu à ơi
Vườn thơ say ý thơ muôn thuở
Men rượu trao tình rượu chẳng vơi
Tiếc bấy đêm vui sao vội sáng
Chung lời ước hẹn nhớ đừng lơi!
Lá chờ rơi
và xin phép cả làng :
NGHỈ XẢ HƠI
Suốt tuần xướng họa góp lời vui
Thắm mệt nay cần nghỉ xả hơi
Em dưới nhà quê con đám cưới*
Bạn trên thành phố vợ qua đời*
Nay đây mai đó chia ngày tháng
Mỏi gối đau lưng lúc đứng ngồi
Thơ thẩn lấy đâu ra mãi được
Nên đành gác bút tạm ngừng chơi!
Lá chờ rơi
* hai việc đều thật 100%
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2006 14:15:58 bởi lá chờ rơi >