BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
(Và tiếp theo xin mời các bạn đọc vui, không ép họa, có họa càng vui)
GIỐNG BA CON KHỈ
Tai lảng mắt mờ tự bấy lâu
Khó lòng thấu triệt lẽ nông sâu
Gặp ai đỏng đảnh đành quay mặt
Đụng kẻ chanh chua phải lắc đầu
Dại đấy! trèo cao nên té nặng
Khôn gì? chẳng ruộng lại mua trâu
Không nghe không thấy thời không nói
Mình giống ba con khỉ* phố Tàu!
Lá chờ rơi
* phố Tàu luôn có bán 3 con khỉ,
một bịt tai, một bịt mắt, một bịt mồm,
tượng trưng cho các tiếng: không nghe, không thấy, không nói.
Bất tri
Hơi đâu để ý tính mau lâu
Xét nét làm gì chuyện cạn sâu
Nghịch cảnh gặp thời không mở mắt
Chanh chua dẫu biết chẳng quay đầu
Thấp cao giống tiếng cua trong lỗ
Khôn dại như đàn gảy nhĩ trâu
Biết lắm thông nhiều càng thấy khổ
Bất tri sướng nhất khỉ người Tàu!
Đuyên Hồng
KHÔN HAY DẠI?
Trí mờ theo tuổi hẳn còn lâu
Mọi chuyện tinh tường vẫn hiểu sâu
Không muốn lằng nhằng tôi nhắm mắt
Vì mong hoà thuận bạn quay đầu
Người khôn đúng lúc trao cương ngựa
Kẻ dại cả đời khoác ách trâu
Chắc hẳn nhân gian thời trách cứ
Bàng quan như thể kiểu dân Tàu?
HBĐ
TIẾC NUỐI
bước đời xuôi ngược chẳng còn lâu
suối cạn ao nông hay biển sâu
thoắt mấy chục năm đời đã mệt
tuổi xuân tiếc nuối mộng quay đầu
dại khôn đi lại như chân ngựa
kiến thức còn đầy chất bước trâu
đại náo thiên cung cười giống khỉ
tu tiên vui vẻ đúng dân tàu.
MINH TUẤN
Lúc lấy vần thấy chữ bên đông chữ bên tây ngỡ là khó họa nên không dám mời.
Nay nhờ các bạn họa đông vui quá, gợi hứng nên cũng ra được một bài:
VẪN THUA TÀU
Bền gân dai sức được bao lâu?
Mà cứ thăm dò mức cạn sâu
Lỏng thỏng những khi buồn đối mặt
Ngông nghênh gặp lúc thích đương đầu
Nếu không nhấp nhứ duyên bầu bí
Thì cũng cò cưa kiếp ngựa trâu
Chớ hỏi món nầy ai số dách
Dù Tây hay Mỹ vẫn thua Tàu!
Lá chờ rơi
ƯỚC THĂM TÀU
yêu đời cuộc sống mặc bao lâu
như biển đêm ngày lúc cạn sâu
gió lạnh bước đi chân chẳng nghỉ
sương rơi đã nhuộm trắng trên đầu
nàng thơ theo bóng soi trăng muộn
bút khắc tiếng lòng ánh ngọc châu.
mộng ước vó câu tìm hạc mộng <lầu hồng hạc >
Giang Nam chốn cũ ở bên Tàu.
DUY GIANG.
cháu kính chúc BÁC LÁ và cả nhà mạnh khỏe
Thân Họa : Thoáng Biển
Bước trên bọt cát gió về lâu
Ngoắc lại sau lưng thấy bóng sâu
Dáng hạ buông mình vừa trở cuối
Bóng thu tựa cửa chửa quay đầu
Lòng sầu loáng thoáng rơi mưa lệ
Dạ ngẩn bâng khuâng rớt giọt châu
Ơi hỡi ! Nghìn mây trào sóng biển
Còn chăng hình ảnh của con tàu
Đông Hòa
24.11.06
Thân hoạ củng Bác Lá và các bạn, xin thay từ trâu thành sâu cho hợp ý bài, cũng một phần nguyên gốc khó quá leo không kịp
Lời Hứa...
Ngưòi bảo rằng rồi sẽ đợi lâu
Dù cho dâu bể mấy nông sâu
Cớ gì giờ đến hoa vuơng áo
chắc bởi ngày qua tóc điểm đầu!
Vì cách xa nhau mờ mắt biếc,
Vì chờ đợi lắm hoang đêm sâu,
Nên thôi, bứơc vội tìm duyên mới
Bỏ lại sân Ga lẻ chuyến tàu !
Ngậm Ngùi
Thân chào các bạn Đuyên Hồng, HBĐ, Minh Tuấn, Duy Giang, Đông Hòa, Ngậm Ngùi, Bài Giống Ba Con Khỉ trong 5 vần có chữ “trâu” khiến cho toàn bộ khó lập ý để họa. Nên khi đưa bài ấy ra tôi chỉ: “mời đọc vui, không ép họa, có họa càng vui”. Vài bạn di trước khéo léo bắt được “trâu”. Đi sau có hai bạn dựa vào chữ TR_âu đọc sai theo giọng Bắc là CH_âu, rồi dùng luôn nghĩa của chữ “châu”. Hai bài ấy cũng như bài của bạn NN thay chữ “trâu” với một chữ khác cùng vần “âu”, đều được gọi là bài họa, theo quyển Thi Pháp thơ Đường của Quách-Tấn. Thỉnh thoảng tôi cũng chấp nhận kiểu họa hơi kém hay này để tránh một chữ vần khó lấy của bài xướng. Và nay xin bắt đền với một bài có 5 vần thông dụng: VUI VIẾNG LÀNG XƯA Đâu tiếng làng xưa đâu dấu xưa? Còn chăng đây đó chút hương thừa Lũy tre nương mía thôi đừng hỏi Mõ cốc chuông chùa đợi biếng thưa Trường cũ rào cây thay vách gạch Ruộng xa đồng lúa lẫn bờ dừa
Hai lần* mỗi tháng dừa cho trái
Ba lượt quanh năm lúa được mùa!
Lá chờ rơi
* dừa thì mỗi tháng cho ra một bông để sau đó trở thành một quài dừa. Nhưng nhà vườn thì chia công việc ra, nên mỗi 15 ngày giựt (hái) dừa một lần.
Bạn Ðông-Hòa: sửa hộ câu7 trong quote. Mấy bài thơ sau nầy của bạn sai luật bằng trắc khá bộn. Xem lại đi: sửa "chim bói cá, và hoán đổi vị trí "gọi với kêu".
Thân.
Chào bác Thanh. Nói vậy hỗm rày bận làm thợ hả? Anh em ngóng trông lắm!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2006 19:10:10 bởi lá chờ rơi >
Trích đoạn: vũkimThanh
Thơ xướng - Thân mời họa :
HỒN THƠ NGƯỜI THỢ
Người thơ chẳng phải gió mây giăng
Đá núi sương khuya giấc mộng Hằng
Lắm lúc bàn tay tung nắng cháy
Mồ hôi xối xả mắt cay hăng
Xa rời sách bút dăm ba tháng
Ðục, buá ,khoan .bào …cát bụi văng
Vất vả xây đời thêm thắm đẹp
Hồn thơ luyện thép ắt vinh thăng .
Vũ kim Thanh
Thân Hoạ : Mơ Màng dáng Mùa Thu Thăm thẳm mùa Thu xác lá giăng
Lê thê mắt ngắm giữa đêm hằng
Mơ hoài bóng nguyệt mây che khuất
Nhớ lại trời chiều gió thổi hăng Một thoáng tương phùng tràn bụi cuốn Nay thôi xa cách ánh sao văng
Bởi tình nhân thế như cơn mộng Mê mãi theo ai dáng hạc thăng Đông Hòa
26.11.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2006 07:43:31 bởi Đông Hòa >
Trích đoạn: lá chờ rơi
(Và tiếp theo xin mời các bạn đọc vui, không ép họa, có họa càng vui)
GIỐNG BA CON KHỈ
Tai lảng mắt mờ tự bấy lâu
Khó lòng thấu triệt lẽ nông sâu
Gặp ai đỏng đảnh đành quay mặt
Đụng kẻ chanh chua phải lắc đầu
Dại đấy! trèo cao nên té nặng
Khôn gì? chẳng ruộng lại mua trâu
Không nghe không thấy thời không nói
Mình giống ba con khỉ* phố Tàu!
Lá chờ rơi
* phố Tàu luôn có bán 3 con khỉ,
một bịt tai, một bịt mắt, một bịt mồm,
tượng trưng cho các tiếng: không nghe, không thấy, không nói.
Bất tri
Hơi đâu để ý tính mau lâu
Xét nét làm gì chuyện cạn sâu
Nghịch cảnh gặp thời không mở mắt
Chanh chua dẫu biết chẳng quay đầu
Thấp cao giống tiếng cua trong lỗ
Khôn dại như đàn gảy nhĩ trâu
Biết lắm thông nhiều càng thấy khổ
Bất tri sướng nhất khỉ người Tàu!
Đuyên Hồng
KHÔN HAY DẠI?
Trí mờ theo tuổi hẳn còn lâu
Mọi chuyện tinh tường vẫn hiểu sâu
Không muốn lằng nhằng tôi nhắm mắt
Vì mong hoà thuận bạn quay đầu
Người khôn đúng lúc trao cương ngựa
Kẻ dại cả đời khoác ách trâu
Chắc hẳn nhân gian thời trách cứ
Bàng quan như thể kiểu dân Tàu?
HBĐ
TIẾC NUỐI
bước đời xuôi ngược chẳng còn lâu
suối cạn ao nông hay biển sâu
thoắt mấy chục năm đời đã mệt
tuổi xuân tiếc nuối mộng quay đầu
dại khôn đi lại như chân ngựa
kiến thức còn đầy chất bước trâu
đại náo thiên cung cười giống khỉ
tu tiên vui vẻ đúng dân tàu.
MINH TUẤN
Lúc lấy vần thấy chữ bên đông chữ bên tây ngỡ là khó họa nên không dám mời.
Nay nhờ các bạn họa đông vui quá, gợi hứng nên cũng ra được một bài:
VẪN THUA TÀU
Bền gân dai sức được bao lâu?
Mà cứ thăm dò mức cạn sâu
Lỏng thỏng những khi buồn đối mặt
Ngông nghênh gặp lúc thích đương đầu
Nếu không nhấp nhứ duyên bầu bí
Thì cũng cò cưa kiếp ngựa trâu
Chớ hỏi món nầy ai số dách
Dù Tây hay Mỹ vẫn thua Tàu!
Lá chờ rơi
ƯỚC THĂM TÀU
yêu đời cuộc sống mặc bao lâu
như biển đêm ngày lúc cạn sâu
gió lạnh bước đi chân chẳng nghỉ
sương rơi đã nhuộm trắng trên đầu
nàng thơ theo bóng soi trăng muộn
bút khắc tiếng lòng ánh ngọc châu.
mộng ước vó câu tìm hạc mộng <lầu hồng hạc >
Giang Nam chốn cũ ở bên Tàu.
DUY GIANG.
cháu kính chúc BÁC LÁ và cả nhà mạnh khỏe
Thân Họa : Thoáng Biển
Bước trên bọt cát gió về lâu
Ngoắc lại sau lưng thấy bóng sâu
Dáng hạ buông mình vừa trở cuối
Bóng thu tựa cửa chửa quay đầu
Lòng sầu loáng thoáng rơi mưa lệ
Dạ ngẩn bâng khuâng rớt giọt châu
Ơi hỡi ! Nghìn mây trào sóng biển
Còn chăng hình ảnh của con tàu
Đông Hòa
24.11.06
Thân hoạ củng Bác Lá và các bạn, xin thay từ trâu thành sâu cho hợp ý bài, cũng một phần nguyên gốc khó quá leo không kịp
Lời Hứa...
Ngưòi bảo rằng rồi sẽ đợi lâu
Dù cho dâu bể mấy nông sâu
Cớ gì giờ đến hoa vuơng áo
chắc bởi ngày qua tóc điểm đầu!
Vì cách xa nhau mờ mắt biếc,
Vì chờ đợi lắm hoang đêm sâu,
Nên thôi, bứơc vội tìm duyên mới
Bỏ lại sân Ga lẻ chuyến tàu !
Ngậm Ngùi
Thân chào các bạn Đuyên Hồng, HBĐ, Minh Tuấn, Duy Giang, Đông Hòa, Ngậm Ngùi,
Bài Giống Ba Con Khỉ trong 5 vần có chữ “trâu” khiến cho toàn bộ khó lập ý để họa. Nên khi đưa bài ấy ra tôi chỉ: “mời đọc vui, không ép họa, có họa càng vui”.
Vài bạn di trước khéo léo bắt được “trâu”.
Đi sau có hai bạn dựa vào chữ TR_âu đọc sai theo giọng Bắc là CH_âu, rồi dùng luôn nghĩa của chữ “châu”.
Hai bài ấy cũng như bài của bạn NN thay chữ “trâu” với một chữ khác cùng vần “âu”, đều được gọi là bài họa, theo quyển Thi Pháp thơ Đường của Quách-Tấn. Thỉnh thoảng tôi cũng chấp nhận kiểu họa hơi kém hay này để tránh một chữ vần khó lấy của bài xướng.
Và nay xin bắt đền với một bài có 5 vần thông dụng:
VUI VIẾNG LÀNG XƯA
Đâu tiếng làng xưa đâu dấu xưa?
Còn chăng đây đó chút hương thừa
Lũy tre nương mía thôi đừng hỏi
Mõ cốc chuông chùa đợi biếng thưa
Trường cũ rào cây thay vách gạch
Ruộng xa đồng lúa lẫn bờ dừa
Dâng tràn mạch sống niềm vui mới
Ba lượt quanh năm lúa được mùa!
Lá chờ rơi
Chào bác Thanh. Nói vậy hỗm rày bận làm thợ hả? Anh em ngóng trông lắm!
Thân Họa : Về Ngõ Thản Tình Quê Vừa về đến ngõ nhớ ngày xưa
Một chút mơ màng theo gió thừa
Hương lúa như chờ bên dốc thoảng
Dáng ai tựa đón cạnh song thưa Đầu hào loáng thoáng chim săn cá
Dưới mạn xa xăm bóng líp dừa
Mấy cõi quan san trên đất Việt
Một thời tuổi trẻ đếm từng mùa Đông Hòa
26.11.06 Chàu Chú.....Hôm rầy không có liên lạc được với Chú, chắc là Chú bận bịu nhiều.... dạo này chắc Chú vẫn khoẻ , bài trên kiểm lại có sai chữ bói ( săn ) thôi Chú ạ nhân đó chỉnh thêm mấy vần cho ăn bài
Chúc Chú Vui Khoẻ
DH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2006 02:26:54 bởi Đông Hòa >
THƠ ĐÓN Hải hồ về lại bước chân vui Dặm nhớ dặm thương thoáng ngậm ngùi Kỷ niệm khi xưa còn vết dấu Niềm mơ thủa nọ có xa xôi Dù không gặp gỡ không đưa đón Đã thấy chiêm bao thấy mặt rồi Hạnh ngộ thiên kỳ duyên tái ngộ Ngàn vui chúc vạn phúc tràn vui! Kim Giang To: Anh Hùng kính mến! Nghe tin anh về Việt Nam và hôm nay ra Hà Nội, KG gửi bài thơ thay người đón gặp anh nha.
quote:
(Và tiếp theo xin mời các bạn đọc vui, không ép họa, có họa càng vui)
GIỐNG BA CON KHỈ
Tai lảng mắt mờ tự bấy lâu
Khó lòng thấu triệt lẽ nông sâu
Gặp ai đỏng đảnh đành quay mặt
Đụng kẻ chanh chua phải lắc đầu
Dại đấy! trèo cao nên té nặng
Khôn gì? chẳng ruộng lại mua trâu
Không nghe không thấy thời không nói
Mình giống ba con khỉ* phố Tàu!
Lá chờ rơi
* phố Tàu luôn có bán 3 con khỉ,
một bịt tai, một bịt mắt, một bịt mồm,
tượng trưng cho các tiếng: không nghe, không thấy, không nói.
Bất tri
Hơi đâu để ý tính mau lâu
Xét nét làm gì chuyện cạn sâu
Nghịch cảnh gặp thời không mở mắt
Chanh chua dẫu biết chẳng quay đầu
Thấp cao giống tiếng cua trong lỗ
Khôn dại như đàn gảy nhĩ trâu
Biết lắm thông nhiều càng thấy khổ
Bất tri sướng nhất khỉ người Tàu!
Đuyên Hồng
KHÔN HAY DẠI?
Trí mờ theo tuổi hẳn còn lâu
Mọi chuyện tinh tường vẫn hiểu sâu
Không muốn lằng nhằng tôi nhắm mắt
Vì mong hoà thuận bạn quay đầu
Người khôn đúng lúc trao cương ngựa
Kẻ dại cả đời khoác ách trâu
Chắc hẳn nhân gian thời trách cứ
Bàng quan như thể kiểu dân Tàu?
HBĐ
TIẾC NUỐI
bước đời xuôi ngược chẳng còn lâu
suối cạn ao nông hay biển sâu
thoắt mấy chục năm đời đã mệt
tuổi xuân tiếc nuối mộng quay đầu
dại khôn đi lại như chân ngựa
kiến thức còn đầy chất bước trâu
đại náo thiên cung cười giống khỉ
tu tiên vui vẻ đúng dân tàu.
MINH TUẤN
Lúc lấy vần thấy chữ bên đông chữ bên tây ngỡ là khó họa nên không dám mời.
Nay nhờ các bạn họa đông vui quá, gợi hứng nên cũng ra được một bài:
VẪN THUA TÀU
Bền gân dai sức được bao lâu?
Mà cứ thăm dò mức cạn sâu
Lỏng thỏng những khi buồn đối mặt
Ngông nghênh gặp lúc thích đương đầu
Nếu không nhấp nhứ duyên bầu bí
Thì cũng cò cưa kiếp ngựa trâu
Chớ hỏi món nầy ai số dách
Dù Tây hay Mỹ vẫn thua Tàu!
Lá chờ rơi
ƯỚC THĂM TÀU
yêu đời cuộc sống mặc bao lâu
như biển đêm ngày lúc cạn sâu
gió lạnh bước đi chân chẳng nghỉ
sương rơi đã nhuộm trắng trên đầu
nàng thơ theo bóng soi trăng muộn
bút khắc tiếng lòng ánh ngọc châu.
mộng ước vó câu tìm hạc mộng
Giang Nam chốn cũ ở bên Tàu.
DUY GIANG.
cháu kính chúc BÁC LÁ và cả nhà mạnh khỏe
Thân Họa : Thoáng Biển
Bước trên bọt cát gió về lâu
Ngoắc lại sau lưng thấy bóng sâu
Dáng hạ buông mình vừa trở cuối
Bóng thu tựa cửa chửa quay đầu
Lòng sầu loáng thoáng rơi mưa lệ
Dạ ngẩn bâng khuâng rớt giọt châu
Ơi hỡi ! Nghìn mây trào sóng biển
Còn chăng hình ảnh của con tàu
Đông Hòa
24.11.06
Thân hoạ củng Bác Lá và các bạn, xin thay từ trâu thành sâu cho hợp ý bài, cũng một phần nguyên gốc khó quá leo không kịp
Lời Hứa...
Ngưòi bảo rằng rồi sẽ đợi lâu
Dù cho dâu bể mấy nông sâu
Cớ gì giờ đến hoa vuơng áo
chắc bởi ngày qua tóc điểm đầu!
Vì cách xa nhau mờ mắt biếc,
Vì chờ đợi lắm hoang đêm sâu,
Nên thôi, bứơc vội tìm duyên mới
Bỏ lại sân Ga lẻ chuyến tàu !
Ngậm Ngùi Họa: NỖI LÒNG NGƯỜI ĐỢI Đợi mãi đâu còn cảm biết lâu Chim hồng lạc tận chốn ngàn sâu Trông theo ngũ sắc mờ con mắt Ngoảnh lại sương mai gội mái đầu Thắc thỏm câu tình cua đếm lỗ Mơ màng chút nghĩa gảy tai trâu Sân ga bến nước ai chờ đợi Cảm nhớ thương thay kẻ nhỡ tàu... Kim Giang
Trích đoạn: TUYỆT THẾ NHÂN GIAN
THÔI THÌ...
(Dành riêng mấy anh chàng làm phách như...Đông Tà-tác giả bài CŨNG...ĐÀNH THÔI)
Thôi thì nếu thích cứ thờ ơ
Rõ số đào hoa lại ỡm ờ
Có phải anh chàng hay ấm ớ
Hay là cậu ấm thích ầu ơ
Tình nhân bát ngát ôm còn ợ
Bạn gái bao la lấy chẳng ờ
Cứ thử mai sau khi khó ở
Thân hình tàn tạ hết ngon ơ.
(ttng chỉ hoạt náo gây không khí thôi,nếu Đông Tà có áy náy cứ họa lại,vô tư đi nhé!)
Thưa cùng bác Lá!TTNG không bao giờ ly dị nàng thơ đâu,TTNG ít tham gia vì giá thuê dịch vụ rất cao,một ngày công lao động chỉ đủ lên mạng có nửa ngày,còn rất nhiều bài TTNG đã hoàn thành nhưng chưa đăng tải được(TTNG tuy hơi có tuổi nhưng so với bác Lá chắc chắn còn nhỏ lắm,Bác gọi bạn TTNG tổn thọ chết).
Tôi là tôi hiền thế mà cho là làm phách à hic..oan uổng quá?!Mà bà chị TTNG ơi(ko biết gọi thế có đúng ko nữa)xướng mỗi vần "ơ" thiệt làm khó nhau,miễn cưỡng hoạ nhưg khó mà hay được.Đành ráng vậy.:-) Khổ thân trai :-) Thật khéo hình dung đến thế ơ? Thằng tôi chửa hiểu cũng đành ờ Mười ba bến nước ai kêu ớ Ví một con đò họ gọi ơ Tội nghiệp thân trai nào ậu ợ Buồn thay phụ nữ mãi ừ ờ Năm qua tháng lại mình không ở Tủi phận đêm nằm..khóc ngọt ơ!?.. 26/11/2006 CSL Tội lắm..vẫn nghe nói thân trai vốn..mười ba bến nước đó mà hic..
Thật khéo hình dung đến thế ơ?
Thằng tôi chửa hiểu cũng đành ờ
Mười ba bến nước ai kêu ớ
Ví một con đò họ gọi ơ
Tội nghiệp thân trai nào ậu ợ
Buồn thay phụ nữ mãi ừ ờ
Năm qua tháng lại mình không ở
Tủi phận đêm nằm..khóc ngọt ơ!?..
Thân Họa : Cũng...ơ ! Trời sinh người đặt cái vần ơ
Nói miết thành ra biến chữ ờ
Cuối dốc thấy anh thì gọi ớ
Đầu thôn gần bậu lại kêu ơ Nhìn quanh vò rượu không đành ợ
Ngó trỏng đĩa mồi liếng thoắng ờ
Tàn tiệc thì người đi kẻ ở
Ngẫm lòng tiếc rẽ gọi ơ … ơ Đông Hòa
26.11.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2006 02:36:32 bởi Đông Hòa >
THƠ ĐÓN
Hải hồ về lại bước chân vui
Dặm nhớ dặm thương thoáng ngậm ngùi
Kỷ niệm khi xưa còn vết dấu
Niềm mơ thủa nọ có xa xôi
Dù không gặp gỡ không đưa đón
Đã thấy chiêm bao thấy mặt rồi
Hạnh ngộ thiên kỳ duyên tái ngộ
Ngàn vui chúc vạn phúc tràn vui!
Kim Giang
To: Anh Hùng kính mến! Nghe tin anh về Việt Nam và hôm nay ra Hà Nội, KG gửi bài thơ thay người đón gặp anh nha.
CHÀO ANH... bước về chốn cũ lòng anh vui bỏ lại sau lưng những ngậm ngùi bước lẻ cô đơn đời viễn xứ lại gần đất mẹ hết xa xôi hết nam lại bắc thăm bè bạn bước nhẹ tâm vui đã ổn rồi tình ý trong thơ còn muốn hỏi ai người tri kỷ với thơ vui. DUY GIANG. KIM GIANG -anh HÙNG đã về vn hả bạn...thảo nào lâu không thấy anh đâu. về vn chắc là lạ lắm đây.nếu anh thăm hà nội chắc tưởng là mơ đó...
thay đổi và đẹp nhiều quá.phải không bạn.chúc bạn và cả nhà thơ đường cùng vui nhé-không biết anh HÙNG gặp BÁC LÁ CHƯA...?
Trích đoạn: vũkimThanh
Thơ xướng - Thân mời họa :
HỒN THƠ NGƯỜI THỢ
Người thơ chẳng phải gió mây giăng
Đá núi sương khuya giấc mộng Hằng
Lắm lúc bàn tay tung nắng cháy
Mồ hôi xối xả mắt cay hăng
Xa rời sách bút dăm ba tháng
Ðục, buá ,khoan .bào …cát bụi văng
Vất vả xây đời thêm thắm đẹp
Hồn thơ luyện thép ắt vinh thăng .
Vũ kim Thanh
Thân Hoạ : Mơ Màng dáng Mùa Thu Thăm thẳm mùa Thu xác lá giăng
Lê thê mắt ngắm giữa đêm hằng
Mơ hoài bóng nguyệt mây che khuất
Nhớ lại trời chiều gió thổi hăng Một thoáng tương phùng tràn bụi cuốn Nay thôi xa cách ánh sao văng
Bởi tình nhân thế như cơn mộng Mê mãi theo ai dáng hạc thăng Đông Hòa
26.11.06 ÐẼO TẠC HỒN THƠ (họa HTNT thân tặng bác thợ thi nhân)
Hồn thơ tơ nhện trải giăng giăng Chẳng đợi đông phong đón chị Hằng Búa nện thơ tung lời rắn chắc
Khoan dùi nhạc réo tiếng hung hăng Thanh bằng đục hướng làn tên bắn Giọng trắc cưa đường khói bụi văng Ba tháng vạch trời vung thước thợ
Nàng thơ lại đến bước thung thăng. Lá chờ rơi Bạn Ðông-Hòa: sửa hộ câu7 trong quote bài VUI VIẾNG LÀNG XƯA.
Mấy bài thơ sau nầy của bạn sai luật bằng trắc khá bộn. Xem lại đi: sửa "chim bói cá, và hoán đổi vị trí "gọi với kêu".
Thân.
quote:
Trích đoạn: vũkimThanh
Thơ xướng - Thân mời họa :
HỒN THƠ NGƯỜI THỢ
Người thơ chẳng phải gió mây giăng
Đá núi sương khuya giấc mộng Hằng
Lắm lúc bàn tay tung nắng cháy
Mồ hôi xối xả mắt cay hăng
Xa rời sách bút dăm ba tháng
Ðục, buá ,khoan .bào …cát bụi văng
Vất vả xây đời thêm thắm đẹp
Hồn thơ luyện thép ắt vinh thăng .
Vũ kim Thanh
Thân Hoạ : Mơ Màng dáng Mùa Thu
Thăm thẳm mùa Thu xác lá giăng
Lê thê mắt ngắm giữa đêm hằng
Mơ hoài bóng nguyệt mây che khuất
Nhớ lại trời chiều gió thổi hăng
Một thoáng tương phùng tràn bụi cuốn
Nay thôi xa cách ánh sao văng
Bởi tình nhân thế như cơn mộng
Mê mãi theo ai dáng hạc thăng
Đông Hòa
26.11.06
ÐẼO TẠC HỒN THƠ
(họa HTNT thân tặng bác thợ thi nhân)
Hồn thơ tơ nhện trải giăng giăng
Chẳng đợi đông phong đón chị Hằng
Búa nện thơ tung lời rắn chắc
Khoan dùi nhạc réo tiếng hung hăng
Thanh bằng đục hướng làn tên bắn
Giọng trắc cưa đường khói bụi văng
Ba tháng vạch trời vung thước thợ
Nàng thơ lại đến bước thung thăng.
Lá chờ rơi
Thân Họa : Phút sầu Mưa Đông Đông đến mang về giá lạnh giăng
Cây khô nằm chết giữa nguyệt hằng
Mây đen tựa bóng khi chiều khuất
Hạc trắng ẩn mình lúc gió hăng Nước chảy rơi tràn theo lốc cuốn Mưa chìm nặng trĩu cũng đang văng
Cho lòng thi sỹ buồn u uất Hồn thoáng xa bay phút vọng thăng
Đông Hòa
27.11.06
Trích đoạn: Đông Hòa
quote:
Trích đoạn: vũkimThanh
Thơ xướng - Thân mời họa :
HỒN THƠ NGƯỜI THỢ
Người thơ chẳng phải gió mây giăng
Đá núi sương khuya giấc mộng Hằng
Lắm lúc bàn tay tung nắng cháy
Mồ hôi xối xả mắt cay hăng
Xa rời sách bút dăm ba tháng
Ðục, buá ,khoan .bào …cát bụi văng
Vất vả xây đời thêm thắm đẹp
Hồn thơ luyện thép ắt vinh thăng .
Vũ kim Thanh
Thân Hoạ : Mơ Màng dáng Mùa Thu
Thăm thẳm mùa Thu xác lá giăng
Lê thê mắt ngắm giữa đêm hằng
Mơ hoài bóng nguyệt mây che khuất
Nhớ lại trời chiều gió thổi hăng
Một thoáng tương phùng tràn bụi cuốn
Nay thôi xa cách ánh sao văng
Bởi tình nhân thế như cơn mộng
Mê mãi theo ai dáng hạc thăng
Đông Hòa
26.11.06
ÐẼO TẠC HỒN THƠ
(họa HTNT thân tặng bác thợ thi nhân)
Hồn thơ tơ nhện trải giăng giăng
Chẳng đợi đông phong đón chị Hằng
Búa nện thơ tung lời rắn chắc
Khoan dùi nhạc réo tiếng hung hăng
Thanh bằng đục hướng làn tên bắn
Giọng trắc cưa đường khói bụi văng
Ba tháng vạch trời vung thước thợ
Nàng thơ lại đến bước thung thăng.
Lá chờ rơi
Thân Họa : Phút sầu Mưa Đông
Đông đến mang về giá lạnh giăng
Cây khô nằm chết giữa nguyệt hằng
Mây đen tựa bóng khi chiều khuất
Hạc trắng ẩn mình lúc gió hăng
Nước chảy rơi tràn theo lốc cuốn
Mưa chìm nặng trĩu cũng đang văng
Cho lòng thi sỹ buồn u uất
Hồn thoáng xa bay phút vọng thăng
Đông Hòa
27.11.06
Thân Họa : Thi Họa Xuân vào đến ngõ sáng hoa giăng
Thiếu vắng đêm qua bóng dáng hằng Tất bật một nồi chưng nóng hổi (*)
Thong dong đôi liễn mực còn hăng Thầy Đồ cẩn bút như rồng cuốn
Cậu Tú nghinh cầm tựa phượng thăng
Chữ đối câu vần bao ý nhị
Vui vầy viết hoạ với thi văn
Đông Hòa
27.11.06 (*) Báng Chưng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2006 10:23:03 bởi Đông Hòa >
Phút sầu Mưa Đông
Đông đến mang về giá lạnh giăng
Cây khô nằm chết giữa nguyệt hằng
Mây đen tựa bóng khi chiều khuất
Hạc trắng ẩn mình lúc gió hăng
Nước chảy rơi tràn theo lốc cuốn
Mưa chìm nặng trĩu cũng đang văng
Cho lòng thi sỹ buồn u uất
Hồn thoáng xa bay phút vọng thăng
Đông Hòa
27.11.06
Trích đoạn: Đông Hòa
Trích đoạn: Đông Hòa
quote:Trích đoạn: vũkimThanh
Thơ xướng - Thân mời họa :
HỒN THƠ NGƯỜI THỢ
Người thơ chẳng phải gió mây giăng
Đá núi sương khuya giấc mộng Hằng
Lắm lúc bàn tay tung nắng cháy
Mồ hôi xối xả mắt cay hăng
Xa rời sách bút dăm ba tháng
Ðục, buá ,khoan .bào …cát bụi văng
Vất vả xây đời thêm thắm đẹp
Hồn thơ luyện thép ắt vinh thăng .
Vũ kim Thanh
Thân Hoạ : Mơ Màng dáng Mùa Thu
Thăm thẳm mùa Thu xác lá giăng
Lê thê mắt ngắm giữa đêm hằng
Mơ hoài bóng nguyệt mây che khuất
Nhớ lại trời chiều gió thổi hăng
Một thoáng tương phùng tràn bụi cuốn
Nay thôi xa cách ánh sao văng
Bởi tình nhân thế như cơn mộng
Mê mãi theo ai dáng hạc thăng
Đông Hòa
26.11.06
ÐẼO TẠC HỒN THƠ
(họa HTNT thân tặng bác thợ thi nhân)
Hồn thơ tơ nhện trải giăng giăng
Chẳng đợi đông phong đón chị Hằng
Búa nện thơ tung lời rắn chắc
Khoan dùi nhạc réo tiếng hung hăng
Thanh bằng đục hướng làn tên bắn
Giọng trắc cưa đường khói bụi văng
Ba tháng vạch trời vung thước thợ
Nàng thơ lại đến bước thung thăng.
Lá chờ rơi
Thân Họa : Phút sầu Mưa Đông
Đông đến mang về giá lạnh giăng
Cây khô nằm chết giữa nguyệt hằng
Mây đen tựa bóng khi chiều khuất
Hạc trắng ẩn mình lúc gió hăng
Nước chảy rơi tràn theo lốc cuốn
Mưa chìm nặng trĩu cũng đang văng
Cho lòng thi sỹ buồn u uất
Hồn thoáng xa bay phút vọng thăng
Đông Hòa
27.11.06
Thân Họa : Thi Họa Xuân vào đến ngõ sáng hoa giăng
Thiếu vắng đêm qua bóng dáng hằng Tất bật một nồi chưng nóng hổi (*)
Thong dong đôi liễn mực còn hăng Thầy Đồ cẩn bút như rồng cuốn
Cậu Tú nghinh cầm tựa phượng thăng
Chữ đối câu vần bao ý nhị
Vui vầy viết hoạ với thi văn
Đông Hòa
27.11.06 (*) Bánh Chưng
Thân Họa : Thoáng Biển
Gió thoáng xô bờ bọt nước giăng
Nhớ sao cát mịn dấu chân hằng
Trong tâm xót mộng trời mây vãng
Giữa dạ nhớ thuyền biển sóng hăng
Lắng đọng sầu đau tràn lệ suối
Mơ màng cay đắng bước tình văng
Ơi hời ! Đâu tháng ngày hoang tưởng
Lại chợt như vồng ngũ sắc thăng Đông Hòa
27.11.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2006 14:33:05 bởi Đông Hòa >
Có một bạn nhờ MM_ngoc dịch đọan thơ Đường này nhưng MM_Ngoc hòan tòan không biết thơ Đường - Rất mong các bậc cao niên - các bấc tiền bối thơ Đường giúp đỡ dịch hộ đọan thơ trên ( đây là đọan thơ Nhậm Doanh Doanh đọc cho Lệnh Hồ Xung nghe )
Xin cám ơn chân thành
MẠN HỨNG KỲ - Đỗ Phủ
Nhị nguyệt dĩ phá tam nguyệt lai,
Tiệm lão phùng xuân năng kỷ hồi,
Mạc tư thân ngoại vô cùng sự...
Thả tận sanh tiền hữu hạnh bôi!
He He....MM Ngọc ui ! Cái này là thơ của Đỗ Phủ và là thiên tư tuyệt ko phải đường thi 7 chữ 8 câu. Hiện giờ thì chưa tìm được nguyên bản dịch như cũng đã có người dịch xong 2 câu cuối :
Mạc tư thân ngoại vô cùng sự, Thả tận sinh tiền hữu hạn bôi. --------------------------------------- Dịch thơ: Chớ nghĩ quanh ta cho lắm chuyện, Hãy vui chén rượu bên đời ta. Dịch nghĩa: Đừng suy nghĩ cho lắm chuyện bao đồng vô cùng quanh thân ta, Hãy tận hưởng hết chén rượu trước mắt của cuộc đời hữu hạn này. Khi nào thấy được đoạn dầu thì gửi hết nguyên bài ;.......
Và đây là Mạn Hứng Kỳ liên hoàn khúc gồm có 9 thiên tứ tuyệt tất cả đều có bản dịch duy có bài này thì khiếm khuyết , và đây là thiên thứ 4
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2006 14:28:24 bởi Đông Hòa >
Muộn Xuân
Xuân về đếm được đã hai mươi
Mới vậy mà tàn hết cuộc chơi
Phố cũ chân đi vừa mất hướng
Nơi xưa bước vội chóng quên đời
Nhớ thương ngày cũ bay tan tác
Cay đắng giờ nay mộng rã rời
Nước mắt chợt tuôn theo dĩ vãng
Tâm tư sương đọng giữa màn hơi
Đông Hoà
04.09.06
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: