Chào Bác LCR và bạn SGLT thân mến !
Lâu nay bận quá, hôm nay rỗi chút tranh thủ ghé thì thích thật, vì bài Mạn Hứng Kì này NN chưa được đọc, được mở rộng thêm về kiến thức thì thật là điều may mắn, NN xin cảm ơn cảm ơn tất cả.
NN đọc đi đọc lại rất kĩ những bài viết của Bác Lá và bạn SGLT và NN cũng trộm nghĩ là, như Bác Lá và Bạn SGLT có nói về từ
Hữu Hạn và
Hữu Hạnh Bản thân 2 từ ấy nghĩa đã lệch nhau một trời một vực nên không thể chỉ vì hay hơn và thay thế nhau được,
NN cũng nghĩ rằng xét vào hoàn cảnh lúc LHX đọc bài thơ cũng hợp lý lắm nhưng không nên phụ thuộc hoàn toàn vì đây chỉ là mượn ý nên không cầu toàn ý được ,
nếu dùng từ
hữu hạn thì đúng như Bác Lá nói, ý quá tối, như vậy không phải là một lời khuyên hay nữa của LHX khi đọc ra bài thơ này
hoặc tác giả cũng quá bi
nhưng dùng từ
hữu hạnh thì khác hẳn nó khiến ta cảm thấy sáng sủa và may mắn hơn...
Đây chỉ là suy nghĩ riêng của NN
sẵn đây NN xin gửi thêm 2 trong 9 bài Mạn Hứng Kỳ của Đỗ Phủ để cùng bàn thảo và học hỏi ạ !
Mạn hứng kỳ I
Nhãn khan khách sầu sầu bất tỉnh
Vô lại xuân sắc đáo giang đình
Tức khiển hoa khai thâm tháo thứ
Tiện giác oanh ngữ thái đinh ninh.
Mạn hứng kỳ II
Thủ chủng đào lý phi vô chủ
Dã lão tường đê hoàn tự gia
Kháp tự xuân phong tương khí đắc
Dạ lai xuy chiết sổ chi hoa.