BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Vì sao...? Giống như cơn gió thoảng bay qua Bữa trước hôm nay… khác hẳn mà Sâu thẳm ân tình phênh phết bạc Thủy chung thệ ước phủ phàng xa Khuấy tan mộng đẹp vừa lòng…họ Cố dấu lệ thầm nát dạ ta Khoảnh khắc chia nhau niềm luyến nhớ Có vui hay chỉ hoạ chăng là… TrúcGiang07.01.07
Thân mời
PHONG CÁCH NHÀ THƠ
(thân tặng các bà may mắn có được anh chồng thi sởi)
Bụng trống lòng trơn khó dệt thơ
Ăn xong sụp mí được đôi giờ
Bừng ra ý đậm mưa dầm đất
Tấp lại vần tuôn nước vở bờ
Vợ ngoắc khoác tay là hết gọi
Con kêu trừng mắt sẽ im rơ
Rung đùi đợi nốt vài câu nữa
Mẹ đĩ kêu ca cũng phớt lờ!
Lá chờ rơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2007 21:43:14 bởi lá chờ rơi >
Trích đoạn: lá chờ rơi
Thân mời
PHONG CÁCH NHÀ THƠ
(thân tặng các bà may mắn có được anh chồng thi sởi)
Bụng trống lòng trơn khó dệt thơ
Ăn xong sụp mí được đôi giờ
Bừng ra ý đậm mưa dầm đất
Tấp lại vần tuôn nước vỡ bờ
Vợ ngoắt khoát tay là hết gọi
Con kêu trừng mắt lại im rơ
Rung đùi đợi nốt vài câu nữa
Mẹ đĩ kêu ca cũng phớt lờ!
Lá chờ rơi
Thân Họa : Tâm Sự Thi Nhân Lòng buồn nên viết mấy vần thơ
Một thoáng mà trôi hết cả giờ
Nhớ mãi đêm xưa trên bến biển
Sầu mong ngày cũ dưới chân bờ Tay cầm tâm sự như tuôn chảy
Đầu tựa mơ hồ thoáng rụng rơ
Chợt gió đông về mang giá lạnh Cõi hồn se thắt bởi tình chờ
Đông Hòa
07.01.07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2007 20:43:49 bởi Đông Hòa >
JC mới viết bài thơ. Đường không ra đường, Luật không ra luật. Ti toe 1 chút mong chỉ giáo thêm...
__________________________
TIẾT NHƠN QUÝ CHINH ĐÔNG
Đọc truyện Chinh Đông, nhớ công Nhơn Quý
Quê nhà gia quyến huyện Long Môn
Chí khí hùng oai mãi trường tồn
Thời vận còn trốn anh tài trẻ
Đành thôi dẹp bỏ chút tự tôn
Nào ngờ trong giấc điệp vua mơ
Chiếu chỉ ban ra Thánh Thượng chờ
Hiền tài ngày nhớ đêm mong mãi
Phò vua vượt biển ứng huyền cơ
Lập chí đầu quân kiếm công danh
Mắc phải mưu gian mộng chưa thành
Đành làm một anh binh nấu nướng
Cùng người chiến hữu chịu mai danh
Chinh Đông xuất trận binh hùng tráng
Cửu cá hỏa đầu tiếng vang vang
Vượt ải công trạng dâng liên tiếp
Lại bị đoạt công quá bẽ bàng
Địa huyệt dấn thân mình lăn xả
Nào ngờ vô sự lại được quà
Vô tình lại thả Thanh Long thoát
Nên cuộc chinh Đông lắm xót xa
Thánh thượng muốn xem mặt hiền tài
Lập trận Long Môn kế sách bày
Nhưng tại ách tai chưa qua hết
Hiền thần lập trận lại chẳng hay
Đường Vương vượt biển thoáng u hoài
Dối vua thành giả kế thiệt hay
“Man thiên quá hải”không ai biết
Cập bến mới hay kẻ đại tài
Công thành xông trận chẳng núng nao
Chiến công người khác đoạt ào ào
Hiển hách công lao mình đâu nhận
Vẫn chỉ là anh lính ngày nào
Thánh chúa quyết tâm gặp công thần
Quân sư bày kết dối hoàng thân
Một mình vua dấn thân nguy hiểm
Mới thấy bạch y đúng hiền thần
Kế gian mới lộ kẻ điêu ngoa
Vượt biển đơn thân quyết về nhà
Dẹp yên phản loạn hoàng gia vững
Mới trở lại Đông giết giặc tà
Nguyên nhung dấu ấn đã ban ra
Nhơn Quý thọ ơn chúa bôn ba
Quyết chí tiến binh qua Liêu quốc
Thống nhất Trung Nguyên chỉ một nhà
Mười ba năm bình định Liêu Đông
Bạch giáp giờ đây dính bụi hồng
Quê nhà tiết phụ trông mỏi mắt
Ngày thấy con yêu lại nhớ chồng
Nhơn Quý trận tiền lập đại công
Sa trường bạch giáp nhuộm máu hồng
Tô Văn Đông Hải trao thủ cấp
Giải giáp hồi trào thập tam đông
Thánh chúa đẹp dạ mới ban phong
Phủ đệ Long Môn cất xây xong
Bình Liêu Vương hiệu phong Nhơn Quý
Nhất phẩm vinh quy thỏa tang bồng
Quê nhà tìm lại vợ sơn lâm
Đinh San ngày nọ bắn thú cầm
Cha tưởng bạch hổ đâm con trẻ
Rốt cuộc mới hay đã bắn nhầm
Chồng vợ gặp nhau thỏa ước mong
Ngày mong đêm nhớ mãi đứng trông
Nay đặng vinh sang lòng vui vẻ
Bên vợ bên con phỉ tấc lòng
quote:
Trích đoạn: lá chờ rơi
Thân mời
PHONG CÁCH NHÀ THƠ
(thân tặng các bà may mắn có được anh chồng thi sởi)
Bụng trống lòng trơn khó dệt thơ
Ăn xong sụp mí được đôi giờ
Bừng ra ý đậm mưa dầm đất
Tấp lại vần tuôn nước vỡ bờ
Vợ ngoắt khoát tay là hết gọi
Con kêu trừng mắt lại im rơ
Rung đùi đợi nốt vài câu nữa
Mẹ đĩ kêu ca cũng phớt lờ!
Lá chờ rơi
Thân Họa : Tâm Sự Thi Nhân
Lòng buồn nên viết mấy vần thơ
Một thoáng mà trôi hết cả giờ
Nhớ mãi đêm xưa trên bến biển
Sầu mong ngày cũ dưới chân bờ
Tay cầm tâm sự như tuôn chảy
Đầu tựa mơ hồ thoáng rụng rơ
Chợt gió đông về mang giá lạnh
Cõi hồn se thắt bởi tình chờ
Đông Hòa
07.01.07
TÂM TƯ rượu uống khi buồn hứng viết thơ vắng trăng tuyết lạnh tự bao giờ thu đi vàng rụng miền thương nhớ đông đến sầu vương chất chẳng bờ mắt dõi non xa tìm đất mẹ chân tìm lối bước tránh hồn rơ đời người dài ngắn vì chi nhỉ có phải vì ai...hoặc cứ lờ. MINH TUẤN Chúc BÁC Và mọi người vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2007 20:47:52 bởi Minh Tuấn >
Trích đoạn: lá chờ rơi
Thân mời
PHONG CÁCH NHÀ THƠ
(thân tặng các bà may mắn có được anh chồng thi sởi)
Bụng trống lòng trơn khó dệt thơ
Ăn xong sụp mí được đôi giờ
Bừng ra ý đậm mưa dầm đất
Tấp lại vần tuôn nước vỡ bờ
Vợ ngoắt khoát tay là hết gọi
Con kêu trừng mắt lại im rơ
Rung đùi đợi nốt vài câu nữa
Mẹ đĩ kêu ca cũng phớt lờ!
Lá chờ rơi
Thân Họa : Tâm Sự Thi Nhân
Lòng buồn nên viết mấy vần thơ
Một thoáng mà trôi hết cả giờ
Nhớ mãi đêm xưa trên bến biển
Sầu mong ngày cũ dưới chân bờ
Tay cầm tâm sự như tuôn chảy
Đầu tựa mơ hồ thoáng rụng rơ
Chợt gió đông về mang giá lạnh
Cõi hồn se thắt bởi tình chờ
Đông Hòa
07.01.07
TÂM TƯ
rượu uống khi buồn hứng viết thơ
vắng trăng tuyết lạnh tự bao giờ
thu đi vàng rụng miền thương nhớ
đông đến sầu vương chất chẳng bờ
mắt dõi non xa tìm đất mẹ
chân tìm lối bước tránh hồn rơ
đời người dài ngắn vì chi nhỉ
có phải vì ai...hoặc cứ lờ.
MINH TUẤN
Chúc BÁC Và mọi người vui
*Lá chờ rơi
Vì không thích làm bài thơ có hai chữ vần giống nhau, nên mạn phép thay chữ "chờ" chót thành chữ "bờ".
hihi ông già... hơi khó tánh!
hong phải là khó tánh nhưng gieo hai vần giống nhau là phạm "trùng vần"
*Cảm mến xin họa: ĐỠ GIẤC THƠ (Kính tặng bác Lá Chờ Rơi) Lạnh giá đêm dài đốt nến thơ Tìm câu nối chữ, cháy từng giờ Sương rơi ý đọng thâm tình đất Nước chảy vần gieo xối lở bờ Thuốc đắng toa vừa cho dã tật Lòng thương sắp trẻ miệng còn rơ Chăm lo đỡ giấc đời mơ mộng Lệch đối sai niêm chẳng thể lờ. Kim Giang
Trích đoạn: James Carlos
JC mới viết bài thơ. Đường không ra đường, Luật không ra luật. Ti toe 1 chút mong chỉ giáo thêm...
__________________________
TIẾT NHƠN QUÝ CHINH ĐÔNG
Đọc truyện Chinh Đông, nhớ công Nhơn Quý
Quê nhà gia quyến huyện Long Môn
Chí khí hùng oai mãi trường tồn
Thời vận còn trốn anh tài trẻ
Đành thôi dẹp bỏ chút tự tôn
Nào ngờ trong giấc điệp vua mơ
Chiếu chỉ ban ra Thánh Thượng chờ
Hiền tài ngày nhớ đêm mong mãi
Phò vua vượt biển ứng huyền cơ
Lập chí đầu quân kiếm công danh
Mắc phải mưu gian mộng chưa thành
Đành làm một anh binh nấu nướng
Cùng người chiến hữu chịu mai danh
Chinh Đông xuất trận binh hùng tráng
Cửu cá hỏa đầu tiếng vang vang
Vượt ải công trạng dâng liên tiếp
Lại bị đoạt công quá bẽ bàng
Địa huyệt dấn thân mình lăn xả
Nào ngờ vô sự lại được quà
Vô tình lại thả Thanh Long thoát
Nên cuộc chinh Đông lắm xót xa
Thánh thượng muốn xem mặt hiền tài
Lập trận Long Môn kế sách bày
Nhưng tại ách tai chưa qua hết
Hiền thần lập trận lại chẳng hay
Đường Vương vượt biển thoáng u hoài
Dối vua thành giả kế thiệt hay
“Man thiên quá hải”không ai biết
Cập bến mới hay kẻ đại tài
Công thành xông trận chẳng núng nao
Chiến công người khác đoạt ào ào
Hiển hách công lao mình đâu nhận
Vẫn chỉ là anh lính ngày nào
Thánh chúa quyết tâm gặp công thần
Quân sư bày kết dối hoàng thân
Một mình vua dấn thân nguy hiểm
Mới thấy bạch y đúng hiền thần
Kế gian mới lộ kẻ điêu ngoa
Vượt biển đơn thân quyết về nhà
Dẹp yên phản loạn hoàng gia vững
Mới trở lại Đông giết giặc tà
Nguyên nhung dấu ấn đã ban ra
Nhơn Quý thọ ơn chúa bôn ba
Quyết chí tiến binh qua Liêu quốc
Thống nhất Trung Nguyên chỉ một nhà
Mười ba năm bình định Liêu Đông
Bạch giáp giờ đây dính bụi hồng
Quê nhà tiết phụ trông mỏi mắt
Ngày thấy con yêu lại nhớ chồng
Nhơn Quý trận tiền lập đại công
Sa trường bạch giáp nhuộm máu hồng
Tô Văn Đông Hải trao thủ cấp
Giải giáp hồi trào thập tam đông
Thánh chúa đẹp dạ mới ban phong
Phủ đệ Long Môn cất xây xong
Bình Liêu Vương hiệu phong Nhơn Quý
Nhất phẩm vinh quy thỏa tang bồng
Quê nhà tìm lại vợ sơn lâm
Đinh San ngày nọ bắn thú cầm
Cha tưởng bạch hổ đâm con trẻ
Rốt cuộc mới hay đã bắn nhầm
Chồng vợ gặp nhau thỏa ước mong
Ngày mong đêm nhớ mãi đứng trông
Nay đặng vinh sang lòng vui vẻ
Bên vợ bên con phỉ tấc lòng
Thân chào bạn J. Carlos,
Bạn làm tôi nhớ lại lúc nhỏ hay đọc những truyện nầy cho ông bà nội tôi nghe. Và đếm trang tính tiền đàng hoàng!
NGẪU HỨNG
(nhân đọc bài Tiết Nhơn Quí của J. Carlos)
Nghe đồn Nhơn Quí lúc chinh đông
Buổi tiến thân hàm số chửa thông
Bạch giáp chẳng đen vì khói lửa
Bạch bào vẫn trắng với non sông
Gian thần giở sách tà che mắt
Chước quỉ đưa người khác mạo công
Thiên vỏng khôi khôi sơ bất lậu
Kẻ gian đền tội cá thành rồng.
Lá chờ rơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2007 23:50:29 bởi lá chờ rơi >