Xướng kính mời
NHỚ NGƯỜI DƯNG
Nhớ thuở mới quen, nhớ đến nay.
Nhớ người yêu dấu, nhớ không nguôi.
Nhớ nhiều dáng ấy cười tươi mát
Nhớ lúc người trong tiếng thở dài
Nhớ những buổi chiều đầy nỗi nhớ
Nhớ vào giấc ngủ ngóng trông hoài
Nhớ ơi, nhớ quá người dưng ạ
Nhớ tính nhu mì , nhớ quắt quay
Trần Mạnh Hùng
Thấy bác gieo năm vần khác nhau,ttng họa năm bài thử coi sao!
ĐƯỜNG VỀ
Lối mộng tan tành để sáng nay
Đường về thảm thiết dễ gì nguôi
Thân gầy mỏi nắng xiêu mình rộng
Dáng nhỏ mòn mưa đổ bóng dài
Hết cả mênh mông niềm cảm mến
Còn nguyên chất ngất nỗi u hoài
Mành đời nghiệt ngã giăng mờ mắt
Xoắn xuýt khung trời mộng quẩn quay.
MỘNG TAN
Ngày nào mộng đẹp để hôm nay
Xót dạ đau lòng chẳng thể nguôi
Tủi đọng làn mi buông rũ mỏng
Buồn vương vạt áo cuốn bay dài
Lời yêu đã cạn đong thì phí
Tiếng nhớ còn vơi đổ cũng hoài
Mỗi bước chân qua lưu dấu lại
Nghe từng kỷ niệm tít mù quay.
BIỂN XƯA
Biển vẫn nồng nàn mấy thủa nay
Xuôi dòng kỷ niệm vốn chưa nguôi
Rung trời mộng cũ làn mi mỏng
Rối giấc mơ xưa suối tóc dài
Những muốn thôi đừng vương vấn nữa
Nhưng sao vẫn cứ nhớ nhung hoài
Thuyền tình lạc bến phương nào nhỉ
Để sóng xô bờ lốc cuốn quay.
MỘNG VỠ
Còn gì để lại với hôm nay
Dĩ vãng in hằn vẫn khó nguôi
Khốn khó dòng đời trôi chảy ngược
Buồn đau giọt lệ đổ lăn dài
Mưa xô bến nhớ xa dần mãi
Gió dạt bờ thương khuất hẳn hoài
Cánh cửa thơ ngây giờ đã khép
Tàn mơ vỡ mộng kiếp cuồng quay.
ỦN ỈN
Mừng xuân Đinh Hợi tết năm nay
Giữ nếp yên bình sẽ ổn nguôi
Giống mắc tai ương mong khỏi hẳn
Dòng đang khoẻ khoắn chúc lâu dài
Cho mùi hắc ám tiêu tan hết
Để ánh văn minh chiếu sáng hoài
Lại được chăm lo mồm với móng
Không còn chôn sống với đem quay.
TTNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2007 17:26:17 bởi TUYỆT THẾ NHÂN GIAN >