BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Thay đổi trang: << < 178179180 > >> | Trang 178 của 520 trang, bài viết từ 2656 đến 2670 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
Trần Mạnh Hùng 01.02.2007 22:18:01 (permalink)
0

Trích đoạn: lá chờ rơi

KỂ CÔNG HEO

Mũi tà đuôi quắn bụng phình to
Ăn tạp uống càn miễn được no
Tốt phúc chủ thương cho xực cám
Hết thời thợ nướng đẩy vô lò
Trư to chia thịt ra nhiều thứ
Heo nhỏ nửa phần cũng một tô
Lạp xưởng thịt phai sườn sốt ngọt
Giả cầy cứu chó rượu đôi vò!
Lá chờ rơi

 
Đều Vui Vẻ
Heo nọc mà nuôi chỉ lỗ to ???

Ngày ngày rửng mỡ được  ăn no.
Huyện trên người ới - bê nguyên bụi.
Xã dưới họ kêu -  hốt trọn lò.
Được thế tấm thân bồi dưỡng tốt.
Không thì khí phách đẹp màu tô.
Khắp làng, khắp xóm đều vui vẻ.
Đắm đuối hoa trăng, rượu một vò
Trần Mạnh Hùng
Cái này riêng tặng Bác Lá
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2007 03:25:00 bởi Trần Mạnh Hùng >
Ngậm Ngùi 02.02.2007 10:44:49 (permalink)
0

Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng


Trích đoạn: lá chờ rơi

KỂ CÔNG HEO

Mũi tà đuôi quắn bụng phình to
Ăn tạp uống càn miễn được no
Tốt phúc chủ thương cho xực cám
Hết thời thợ nướng đẩy vô lò
Trư to chia thịt ra nhiều thứ
Heo nhỏ nửa phần cũng một tô
Lạp xưởng thịt phai sườn sốt ngọt
Giả cầy cứu chó rượu đôi vò!
Lá chờ rơi

 
Đều Vui Vẻ
Heo nọc mà nuôi chỉ lỗ to ???

Suốt ngày hừng hực lại ăn no.
Huyện trên người ới - bê nguyên bụi.
Xã dưới họ kêu -  hốt trọn lò.
Được thế tấm thân bồi dưỡng tốt.
Không thì khí phách đẹp màu tô.
Khắp làng, khắp xóm đều vui vẻ.
Đắm đuối hoa trăng, rượu một vò
Trần Mạnh Hùng
Cái này riêng tặng Bác Lá
 

 
Kính Hoạ:
 
Nỗi Oan
 
Tội nghiệp thân heo cái bụng to
Ngưòi đều nhầm tuởng đã ăn no
Biết đâu cám hẩm chưa ai nấu
Nào rõ rau tồi chẳng có lò
Nén nỗi riêng mang ngùi ngậm nuốt
Kệ ngưòi chung ý vẽ vời tô
Chỉ vì lỡ kiếp* đành mang tội
Đưa cả vào trong bụng, hoá vò!
 
* điển tích Thiên Bồng bị phạt chuyển kiếp thành heo 
Trần Mạnh Hùng 03.02.2007 03:27:25 (permalink)
0
Xướng kính Mời
 
Muôn Thuở 1
Người yêu ơi! Nhớ nhung muôn thuở
Thuở học trò chân sáo thấp cao
Thuở dại khờ hương thơm má phấn
Thuở trinh nguyên ngọt lịm môi đào
Thuở hồn nhiên đắm say chưa trọn...
Thuở mộng mơ ngây ngất ước ao...
Thuở hẹn hò tình yêu chợt đến
Thuở thương em cuống quýt xanh xao
1-2007

MUÔN THUỞ 2
"Người yêu ơi ! Nhớ nhung muôn thuở."
Ánh mắt nào đưa đón, đón đưa.
Làn tóc nào đan dài nỗi nhớ.
Bờ môi nào kết nụ ươm mơ.
Vòng tay nào chắt chiu ân ái.
Lời nói nào chia xẻ lẳng lơ.
Anh nhớ em xoay tròn khép kín.
Anh yêu em quay quắt từng giờ.
Trần Mạnh Hùng
1-2007

MUÔN THUỞ 3

" Thuở hoc trò chân sáo thấp cao."
Tung tăng đuổi bắt lá vàng chao.
Vờn quanh gót ngọc vương màu nắng.
Bám nhẹ tóc mây óng ánh sao.
Trong vắt bầu trời - trong mắt biếc.
Mộng còn bỏ ngõ - mộng chưa trao
Giọng cười rạng vỡ không vương vấn.
Sảng khoái lòng riêng vị ngọt ngào
1-2007


MUÔN THUỞ 4
“Thuở dại khờ hương thơm má phấn”
Thuở trăng vàng mới chớm mười ba
Áo dài ngượng nghịu theo ô nhảy.
Sách vở hồn nhiên với bướm hoa
Tóc búp bê bay mùi mực tím
Mắt bồ câu đậm nhớ hàng qùa
Tan trường những buổi chiều bên phố
Có kẻ nối theo, nối thiết tha
1-2007

MUÔN THUỞ 5
"Thuở trinh nguyên ngọt lịm môi đào."
Từng bước ngượng ngùng với guốc cao.
Duyên dáng nụ cười e ấp gởi.

Mơ màng ánh mắt vụng về trao.
Phấn son trang điểm còn xa lạ.
Sách vở miệt mài những ước ao.
Áo trắng học trò thơm phấn trắng.
Sân trường tíu tít chuyện ngày sau
1-2007

MUÔN THUỞ 6

" Thuở hồn nhiên đắm say chưa trọn."

Đương độ trăng thề tuổi nhớ thương
Ngơ ngác mắt nai phơn phớt phấn.

Thướt tha dáng liễu mượt mà hương.

Thơ tình viết vội không ngày gởi.

Sách vở lạnh tanh nhớ lớp trường.

Những buổi chiều về từng bước chậm.

Như chờ ai đó đợi bên đường.

1-2007

 
 
MUÔN THUỞ 7
 
"Thuở mộng mơ ngây ngất ước ao".
Tan trường người ấy vẫn  theo sau.
Nắng nghiêng soi bóng song song bước.
Mắt biếc mơ màng chớp chớp mau.
Bước ngắn, đường dài thêm nỗi nhớ.
Kẻ sau,  người trước nối chờ nhau.
Tóc bay từng sợi vờn trong gió.
Như nhắn người dưng nhớ dạt dào
1-2007
 
Muôn Thuở 8
"Thuở hẹn hò tình yêu chợt đến" .
Để đêm về thôi thúc chiêm bao.
Gọi tên  anh ngập tràn thương mến
Nghĩ đến anh đầm ấm biết bao.
Em nhớ anh nhạt nhòa nỗi nhớ.
Em  yêu anh thăm thẳm nghìn sâu.
Những ngày đi học anh đưa đón.
Gió lộng hương thơm tỏa ngạt ngào (*)
Trần Mạnh Hùng
  (*) Quen dáng thân thương vẫn nối sau
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2007 06:22:31 bởi Trần Mạnh Hùng >
TUYỆT THẾ NHÂN GIAN 03.02.2007 16:26:54 (permalink)
0


Xướng kính mời
 
NHỚ NGƯỜI DƯNG
Nhớ thuở mới quen, nhớ đến nay.
Nhớ người yêu dấu, nhớ không nguôi.
Nhớ nhiều dáng ấy cười tươi mát
Nhớ lúc người trong tiếng thở dài
Nhớ  những buổi chiều đầy nỗi nhớ
Nhớ vào giấc ngủ ngóng trông hoài
Nhớ ơi, nhớ quá người dưng ạ  
Nhớ tính nhu mì , nhớ quắt quay
Trần Mạnh Hùng

 
Thấy bác gieo năm vần khác nhau,ttng họa năm bài thử coi sao!
 
 
 
ĐƯỜNG VỀ
 
Lối mộng tan tành để sáng nay
Đường về thảm thiết dễ gì nguôi
Thân gầy mỏi nắng xiêu mình rộng
Dáng nhỏ mòn mưa đổ bóng dài
Hết cả mênh mông niềm cảm mến
Còn nguyên chất ngất nỗi u hoài
Mành đời nghiệt ngã giăng mờ mắt
Xoắn xuýt khung trời mộng quẩn quay.
 
MỘNG TAN
 
Ngày nào mộng đẹp để hôm nay
Xót dạ đau lòng chẳng thể nguôi
Tủi đọng làn mi buông rũ mỏng
Buồn vương vạt áo cuốn bay dài
Lời yêu đã cạn đong thì phí
Tiếng nhớ còn vơi đổ cũng hoài
Mỗi bước chân qua lưu dấu lại
Nghe từng kỷ niệm tít mù quay.
 
BIỂN XƯA
 
Biển vẫn nồng nàn mấy thủa nay
Xuôi dòng kỷ niệm vốn chưa nguôi
Rung trời mộng cũ làn mi mỏng
Rối giấc mơ xưa suối tóc dài
Những muốn thôi đừng vương vấn nữa
Nhưng sao vẫn cứ nhớ nhung hoài
Thuyền tình lạc bến phương nào nhỉ
Để sóng xô bờ lốc cuốn quay.
 
MỘNG VỠ
 
Còn gì để lại với hôm nay
Dĩ vãng in hằn vẫn khó nguôi
Khốn khó dòng đời trôi chảy ngược
Buồn đau giọt lệ đổ lăn dài
Mưa xô bến nhớ xa dần mãi
Gió dạt bờ thương khuất hẳn hoài
Cánh cửa thơ ngây giờ đã khép
Tàn mơ vỡ mộng kiếp cuồng quay.
 
ỦN ỈN
 
Mừng xuân Đinh Hợi tết năm nay
Giữ nếp yên bình sẽ ổn nguôi
Giống mắc tai ương mong khỏi hẳn
Dòng đang khoẻ khoắn chúc lâu dài
Cho mùi hắc ám tiêu tan hết
Để ánh văn minh chiếu sáng hoài
Lại được chăm lo mồm với móng
Không còn chôn sống với đem quay.
 
TTNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2007 17:26:17 bởi TUYỆT THẾ NHÂN GIAN >
Trần Mạnh Hùng 03.02.2007 20:52:36 (permalink)
0
Muôn Thuở 1
Người yêu ơi! Nhớ nhung muôn thuở 
Thuở học trò chân sáo thấp cao 
Thuở dại khờ hương thơm má phấn 
Thuở trinh nguyên ngọt lịm môi đào 
Thuở hồn nhiên đắm say chưa trọn... 
Thuở mộng mơ ngây ngất ước ao... 
Thuở hẹn hò tình yêu chợt đến 
Thuở thương em cuống quýt xanh xao 


MUÔN THUỞ 2 
"Người yêu ơi ! Nhớ nhung muôn thuở."
Ánh mắt nào đưa đón, đón đưa. 
Làn tóc nào đan dài nỗi nhớ. 
Bờ môi nào kết nụ ươm mơ. 
Vòng tay nào chắt chiu ân ái. 
Lời nói nào chia xẻ lẳng lơ. 
Anh nhớ em xoay tròn khép kín. 
Anh yêu em quay quắt từng giờ. 
Trần Mạnh Hùng 


MUÔN THUỞ 3 

" Thuở hoc trò chân sáo thấp cao."
Tung tăng đuổi bắt lá vàng chao. 
Vờn quanh gót ngọc vương màu nắng. 
Bám nhẹ tóc mây óng ánh sao. 
Trong vắt bầu trời - trong mắt biếc. 
Mộng còn bỏ ngõ - mộng chưa trao 
Giọng cười rạng vỡ không vương vấn. 
Sảng khoái lòng riêng vị ngọt ngào 



MUÔN THUỞ 4 
“Thuở dại khờ hương thơm má phấn”
Thuở trăng vàng mới chớm mười ba 
Áo dài ngượng nghịu theo ô nhảy. 
Sách vở hồn nhiên với bướm hoa 
Tóc búp bê bay mùi mực tím 
Mắt bồ câu đậm nhớ hàng qùa 
Tan trường những buổi chiều bên phố 
Có kẻ nối theo, nối thiết tha 


MUÔN THUỞ 5 
"Thuở trinh nguyên ngọt lịm môi đào."
Từng bước ngượng ngùng với guốc cao. 
Duyên dáng nụ cười e ấp gởi. 
Mơ màng ánh mắt vụng về trao. 
Phấn son trang điểm còn xa lạ. 
Sách vở miệt mài những ước ao. 
Áo trắng học trò thơm phấn trắng. 
Sân trường tíu tít chuyện ngày sau 


MUÔN THUỞ 6 
" Thuở hồn nhiên đắm say chưa trọn."
Đương độ trăng thề tuổi nhớ thương 
Ngơ ngác mắt nai phơn phớt phấn. 
Thướt tha dáng liễu mượt mà hương. 
Thơ tình viết vội không ngày gởi. 
Sách vở lạnh tanh nhớ lớp trường. 
Những buổi chiều về từng bước chậm. 
Như chờ ai đó đợi bên đường. 



MUÔN THUỞ 7 

"Thuở mộng mơ ngây ngất ước ao".
Tan trường người ấy vẫn  theo sau. 
Nắng nghiêng soi bóng song song bước. 
Mắt biếc mơ màng chớp chớp mau. 
Bước ngắn, đường dài thêm nỗi nhớ. 
Kẻ sau,  người trước nối chờ nhau. 
Tóc bay từng sợi vờn trong gió. 
Như nhắn người dưng nhớ dạt dào 


Muôn Thuở 8 
"Thuở hẹn hò tình yêu chợt đến" .
Để đêm về thôi thúc chiêm bao. 
Gọi tên  anh ngập tràn thương mến 
Nghĩ đến anh đầm ấm dạt dào. 
Em nhớ anh nhạt nhòa nỗi nhớ. 
Em  yêu anh thăm thẳm nghìn sâu. 
Những ngày đi học anh đưa đón. 
Gió lộng hương thơm tỏa ngạt ngào (*) 
Trần Mạnh Hùng 
(*) Quen dáng thân thương vẫn nối sau 

Muôn Thuở 9 

"Thuở thương em cuống quýt xanh xao".
Từ thuở em cười má đỏ au. 
Bỗng thấy mình run hồi hộp lạ, 
Hay là mình vướng luỵ tình sao. 
Để rồi thương nhớ mơ chân sáo. 
Từ đó mê say đậm má đào. 
Những buổi tan trường - ngày, tháng nối. 
Bước chân hai đứa gắn liền nhau 
Trần Mạnh  Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2007 10:51:07 bởi Trần Mạnh Hùng >
Trần Mạnh Hùng 04.02.2007 01:27:54 (permalink)
0
Thân Gởi
TUYỆT THẾ NHÂN GIAN
 
Tôi đã gởi đến bạn quyển Dự Thảo Vu Lan.
 
Nếu bạn thích.
 
Với từ khuôn mẫu của quyển Bản Dự Thảo VU LAN , bạn có thể in cho bạn những tập thơ, tập truyện của bạn bằng máy điện toán ở nhà, tha hồ  bạn  bù đầu với công việc lựa chọn bài, kiểu chữ, và những trang hình ảnh phụ bản.
 
Chúc bạn vui, hạnh phúc, may mắn, an khang , và  vui những công việc tự in cho mình những tập thơ , tập truyện của chính mình.
 
Thân
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.02.2007 01:43:09 bởi Trần Mạnh Hùng >
Trần Mạnh Hùng 07.02.2007 12:15:54 (permalink)
0
YÊU

Chẳng biết vì sao nhớ thật nhiều
Người dưng nước lã chớ chi đâu
Con tim khao khát ngong chờ gặp
Lòng dạ bâng khuâng sớm trưa chiều... 

Kim Giang

YÊU
Chẳng biết vì sao nhớ thật nhiều

Nhớ người hay nhớ bước chân theo.
Nhớ con đường đất giờ tan học.
Nhớ lá vàng rơi nhuộm nắng chiều.
Nhớ hạt mưa bay nhoà ánh mắt.
Nhớ người chờ đón đắm lòng xiêu.
Nhớ hôm vụng dại nghiêng vành nón.
Len lén nhìn anh thật đáng yêu
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2007 20:09:00 bởi Trần Mạnh Hùng >
NhàQuê 08.02.2007 07:50:28 (permalink)
0

Trích đoạn: Ngậm Ngùi


Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng


Trích đoạn: lá chờ rơi

KỂ CÔNG HEO

Mũi tà đuôi quắn bụng phình to
Ăn tạp uống càn miễn được no
Tốt phúc chủ thương cho xực cám
Hết thời thợ nướng đẩy vô lò
Trư to chia thịt ra nhiều thứ
Heo nhỏ nửa phần cũng một tô
Lạp xưởng thịt phai sườn sốt ngọt
Giả cầy cứu chó rượu đôi vò!
Lá chờ rơi

 
Đều Vui Vẻ
Heo nọc mà nuôi chỉ lỗ to ???

Suốt ngày hừng hực lại ăn no.
Huyện trên người ới - bê nguyên bụi.
Xã dưới họ kêu -  hốt trọn lò.
Được thế tấm thân bồi dưỡng tốt.
Không thì khí phách đẹp màu tô.
Khắp làng, khắp xóm đều vui vẻ.
Đắm đuối hoa trăng, rượu một vò
Trần Mạnh Hùng
Cái này riêng tặng Bác Lá
 


Kính Hoạ:

Nỗi Oan

Tội nghiệp thân heo cái bụng to
Ngưòi đều nhầm tuởng đã ăn no
Biết đâu cám hẩm chưa ai nấu
Nào rõ rau tồi chẳng có lò
Nén nỗi riêng mang ngùi ngậm nuốt
Kệ ngưòi chung ý vẽ vời tô
Chỉ vì lỡ kiếp* đành mang tội
Đưa cả vào trong bụng, hoá vò!

* điển tích Thiên Bồng bị phạt chuyển kiếp thành heo 



  Để Nái 
 
Nuôi nái thông thường chọn giống to
Trước khi cho phủ chỉ hơi no
Rau xanh bửa bửa thêm vào cám
Gạo lứt ninh ninh thủ sẳn lò
Cần đạm khoáng vôi thôi đủ thứ
Cần chuồng nền vách nện hồ tô
Tưởng đâu bán "nhí" thâu tiền ngọt;
Thiếu chịu trầm kha chán võ vò
 
  NhàQuê
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 19:38:17 bởi NhàQuê >
lá chờ rơi 08.02.2007 17:40:44 (permalink)
0







thân mời
 
HAM TIẾNG TRẺ
(thân tặng những ai đồng tâm sự)
 
Dẫu già vẫn thích được kêu "huynh"
Ðể lánh xa hai chữ "lão thành"
Lão quí lão sang đều lão tận
Non lời non dạ vẫn non xanh
Giả làm chú trẻ tay còn vụng
Che lấp thân già mắt chẳng lanh
Ăn cỗ chớ ham ngồi chiếu lớn
Mài răng nhuộm tóc cũng cam đành!
Lá chờ rơi




<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 22:38:43 bởi lá chờ rơi >
NhàQuê 09.02.2007 07:40:32 (permalink)
0
 
 
...
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2007 17:40:49 bởi NhàQuê >
Trần Mạnh Hùng 09.02.2007 16:04:32 (permalink)
0

thân mời
 
HAM TIẾNG TRẺ
(thân tặng những ai đồng tâm sự)

Dẫu già vẫn thích được kêu "huynh"
Ðể lánh xa hai chữ "lão thành"
Lão quí lão sang đều lão tận
Non lời non dạ vẫn non xanh
Giả làm chú trẻ tay còn vụng
Che lấp thân già mắt chẳng lanh
Ăn cỗ chớ ham ngồi chiếu lớn
Mài răng nhuộm tóc cũng cam đành!
Lá chờ rơi



 So Le
Kêu chú làm chi hãy gọi anh
Một mai khó sửa lúc duyên thành
Xây  rào ngần ngại vô cùng tận
Đấp vách ngán ngừ  thấu mật xanh
Thăm viếng công khai đâu trộm vụng
Đón đưa  minh bạch tỏ khôn lanh
Tính coi  đám cưới chừng bao lớn
Tóc rụng láng o dạ cũng đành
 
   NhàQuê
 
ĐẠI HUYNH
 
Em gọi anh hai tiếng " đại huynh"
Hồn nhiên như trẻ được lên thành.
Như mơ, như mộng, lòng như ngọc.
Vẫn nghịch vẫn đùa tình vẫn xanh
Em gọi anh trong lòng bối rối.
Em yêu anh sóng mắt long lanh.
Anh yêu em mối tình trong sáng.
Tránh tiếng cho em cũng phải đành...
Trần Mạnh Hùng

Bác Lá thân.
 
" Mài răng "e rằng không chỉnh lắm, vì già dzồi có răng đâu để mà mài, rụng hết dzồi,  đề nghị nên " trồng răng " trông nhìn trẻ hơn 2, 30 chục tuổi hết hom hem.

Bác Lá kỳ này  thơ xướng khó quá trời , câu 3 và câu 4 theo muốn đứt hơi.

" Lão quý " Lão sang "  đều " lão tận " nghe nó ray rứt làm sao có thể được đổi thành " lão cả" bởi vì dù gì có phục hồi Thẳm  Mỹ Viện , mới răng, mới mũi, mới... cũng đều là lão cả.
 
Mấy lời bình loạn cào cào vui chơi với bác nhân cái lạnh của những ngày đầu xuân để cho bớt nhớ...

Thân ái

TMH








<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.02.2007 00:40:16 bởi Trần Mạnh Hùng >
phu ong 10.02.2007 08:11:40 (permalink)
0

Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng


thân mời
 
HAM TIẾNG TRẺ
(thân tặng những ai đồng tâm sự)

Dẫu già vẫn thích được kêu "huynh"
Ðể lánh xa hai chữ "lão thành"
Lão quí lão sang đều lão tận
Non lời non dạ vẫn non xanh
Giả làm chú trẻ tay còn vụng
Che lấp thân già mắt chẳng lanh
Ăn cỗ chớ ham ngồi chiếu lớn
Mài răng nhuộm tóc cũng cam đành!
Lá chờ rơi



 So Le
Kêu chú làm chi hãy gọi anh
Một mai khó sửa lúc duyên thành
Xây  rào ngần ngại vô cùng tận
Đấp vách ngán ngừ  thấu mật xanh
Thăm viếng công khai đâu trộm vụng
Đón đưa  minh bạch tỏ khôn lanh
Tính coi  đám cưới chừng bao lớn
Tóc rụng láng o dạ cũng đành
 
   NhàQuê
 
ĐẠI HUYNH
 
Em gọi anh hai tiếng " đại huynh"
Hồn nhiên như trẻ được lên thành.
Vô tư vô thức lòng vô gía.
Vẫn nghịch vẫn đùa tình vẫn xanh
Em gọi anh trong lòng bối rối.
Em yêu anh sóng mắt long lanh.
Anh yêu em mối tình trong sáng.
Tránh tiếng cho em cũng phải đành...
Trần Mạnh Hùng

Bác Lá thân.
 
" Mài răng "e rằng không chỉnh lắm, vì già dzồi có răng đâu để mà mài, rụng hết dzồi,  đề nghị nên " trồng răng " trông nhìn trẻ hơn 2, 30 chục tuổi hết hom hem.

Bác Lá kỳ này  thơ xướng khó quá trời , câu 3 và câu 4 theo muốn đứt hơi.

" Lão quý " Lão sang "  đều " lão tận " nghe nó ray rứt làm sao có thể được đổi thành " lão cả" bởi vì dù gì có phục hồi Thẳm  Mỹ Viện , mới răng, mới mũi, mới... cũng đều là lão cả.
 
Mấy lời bình loạn cào cào vui chơi với bác nhân cái lạnh của những ngày đầu xuân để cho bớt nhớ...

Thân ái

TMH










Chú Bác xưa rôì nay gọi Huynh
Bạc tiền rủng rỉnh lúc công thành
Lên non mơí biết cao chưa tơí
Xuống biển thấy rằng đáy chẳng xanh
Tàn sức thân chàng run gôí lỏng
Xuân thơì dáng nữ mắt long lanh
Số Tiên Trơì định đành cam chịu
Xôi rượu đầy mâm chôí chẳng đành

PO 2/09/07



lá chờ rơi 10.02.2007 17:11:55 (permalink)
0


Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng



Bác Lá thân.
 
" Mài răng "e rằng không chỉnh lắm, vì già dzồi có răng đâu để mà mài, rụng hết dzồi,  đề nghị nên " trồng răng " trông nhìn trẻ hơn 2, 30 chục tuổi hết hom hem.

Bác Lá kỳ này  thơ xướng khó quá trời , câu 3 và câu 4 theo muốn đứt hơi.

" Lão quý " Lão sang "  đều " lão tận " nghe nó ray rứt làm sao có thể được đổi thành " lão cả" bởi vì dù gì có phục hồi Thẳm  Mỹ Viện , mới răng, mới mũi, mới... cũng đều là lão cả.
 
Mấy lời bình loạn cào cào vui chơi với bác nhân cái lạnh của những ngày đầu xuân để cho bớt nhớ...

Thân ái

TMH




 
Chào Hùng và các bạn thân mến,
 
Bài loạn « cào cào » của bạn Hùng hẳn phải có người đọc, nên phải có bài « loạn châu chấu » này đáp lại.
 
Ngoài nhổ răng, thì các sự chăm sóc khác như : trám, bịt, trồng răng giả, cạo vôi v.v. đều phải ít nhiều dùng đến thao tác « mài răng ». Vả lại « mài răng » còn có nghĩa bóng là chuẩn bị để ăn mạnh ăn nhiều, rất đắc dụng cho một bài thơ trào lộng.
 
Chữ « cả » chỉ có tác dụng nhấn mạnh cái nghĩa đã có nằm trong chữ « đều », nên nếu dùng chữ « cả » thay chữ "tận" thì câu thơ kém súc tích. Vả lại có thành ngữ « lão lai tài tận », chỉ mới là « hết tài » chứ chưa « hết kiếp », thì làm gì mà sợ uýnh lên thế ?
 
Sẵn đây xin giải thích thêm sự kiện tôi mới vừa đổi chữ ký, ngụ ý rằng thơ tôi có mang con vi-rút 3-không.
Thỉnh thoảng nó tác động thì :
 
1/ vần không chan chát, vì sự thay đổi từ « toàn vận » sang « bán vận » và ngược lại nhiều khi khiến vần nghe rất mặn mà, nhất là khi từ bán vận trở về toàn vận thì nghe rất đả cái lỗ nhĩ.
2/ đối không chan chát, vì có lắm lúc đối chan chát thì nghe như câu thơ bị nhốt trong khung, thiếu sự cựa quậy linh động tự nhiên. 
3/ nhịp nhàng không chan chát, vì tránh sự nhàm tai. Ví dụ như các ca sĩ, lúc mới học thì nhịp tay, nhịp chân, nhịp thầm trong bụng để ca chan chát theo nhịp. Nhưng khi đã điêu luyện, thấy như vậy là quá tầm thường, không xứng đáng với cái mức độ tài năng nay đã phát triễn khá cao, nên thỉnh thoảng hát trượt, nhịp mạnh đi trước hay đi sau nhịp mạnh thực sự một tí, tạo ra một ảnh hưởng rất hay, vừa thấy dường như ca sĩ bỏ nhịp hay sai nhịp, mà lại cũng vừa thấy họ hoàn toàn làm chủ sự nhịp nhàng.
 
Vi-rút 3 không nói trên vốn không ở chung nơi một tiền nhân, mà là ở 3 nơi khác nhau. Tôi cùng thích khiến nay chúng gom về một mối. Trên đây tôi chỉ giải thích lý do tại sao tôi làm thế. Và mong rằng con vi-rút nầy chỉ bám vào những người ưa thích nó.
 
Nói chung quan niệm của tôi về luật lệ và ý nghĩa của bài thơ :
Ví dụ như ta mặc một cái áo đẹp thì với mục đích là nhờ cái áo làm cho ta đẹp hơn, đàng hoàng hơn, sang trọng lễ phép hơn v.v. Cái áo ấy làm « nô lệ » cho ta.
Còn như nếu ta mặc cái áo với mục đích để cho mọi người nhìn thấy cái áo đó là đẹp, là hoàn hão, rồi vì thế mà hạn chế các cử động, hoặc cử động một cách thiếu tự nhiên, sợ lằn xếp này bị gãy, nơi chỗ trống kia bị nhăn v.v. thì đó là ta làm « nô lệ » cho cái áo. Tôi cho như vậy là sai.
Ý nghĩa của bài thơ cũng tương tự, nó giống như con người mặc áo nói trên, ý thơ cần phải được ưu tiên bảo toàn đầy đủ, cũng như những nét sống linh động phải có của một con người ; luật lệ làm thơ ví như là cái áo, nó giúp cho thơ được đẹp hơn, nghe êm tai hơn v.v. được càng nhiều càng tốt, đến đâu hay đến đó. Nhưng không thể vì theo luật lệ mà làm thui chột, mất mát ý nghĩa của câu thơ. Như vậy chẳng khác nào bắt người mặc áo biến thành một hình nộm.
 
Như hai câu :
 
Anh đi đường anh tôi đường tôi (Thế Lữ)
 
Và : Anh trở về anh của gia đình (Tố Hữu)
 
Ý nghĩa mà tác giả muốn diễn đạt trong hai câu ấy đều không thể thay thế với chữ nào khác « đúng luật ». Nên phải chấp nhận sự « sai luật » để bảo toàn ý nghĩa.
 
Nhưng không nên dựa vào phần suy luận nầy để viết những câu thơ sai sót luật lệ do bừa bải. Trước phải cố gắng tối đa tuân theo các luật lệ căn bản, sau đó mới tự cho phép sự miễn luật trong ngoại lệ.
 
Vài ý kiến cá nhân thô thiển, mời các bạn dùng « tạm » lúc trời trở lạnh.
 
Thân mến.
LCR
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2007 17:21:57 bởi lá chờ rơi >
Trần Mạnh Hùng 10.02.2007 20:51:45 (permalink)
0


HAM TIẾNG TRẺ
(thân tặng những ai đồng tâm sự)

 

Dẫu già vẫn thích được kêu "huynh"

Ðể lánh xa hai chữ "lão thành"

Lão quí lão sang đều lão tận

Non lời non dạ vẫn non xanh

Giả làm chú trẻ tay còn vụng

Che lấp thân già mắt chẳng lanh

Ăn cỗ chớ ham ngồi chiếu lớn

Mài răng nhuộm tóc cũng cam đành!
Lá chờ rơi

 
Bác Lá thân
Hai câu 3 và 4 nó giống như miếng gân gà " bỏ thì thương vương thì tội " nó làm tui mất ăn, mất ngủ mấy hôm rày, cái thi vị của nó : vừa đắng, vừa cay , vừa ngọt , vùa bùi, nó làm mình thơ thơ, thẩn thẩn vì tìm không ra được câu đối ưng ý.
Hôm nay tìm ra được rồi , cả  người nhẹ bổng nên vội khoe với bác.
 
" Như hoa, như bướm ,lòng như ngọc"
" Vẫn nghịch, vẫn đùa, tình vẫn xanh "
Thân
 
Trần Mạnh Hùng
 
Nhờ bạn PO sửa dùm



KimGiang 10.02.2007 22:58:05 (permalink)
0


thân mời
 
HAM TIẾNG TRẺ
(thân tặng những ai đồng tâm sự)

Dẫu già vẫn thích được kêu "huynh"
Ðể lánh xa hai chữ "lão thành"
Lão quí lão sang đều lão tận
Non lời non dạ vẫn non xanh
Giả làm chú trẻ tay còn vụng
Che lấp thân già mắt chẳng lanh
Ăn cỗ chớ ham ngồi chiếu lớn
Mài răng nhuộm tóc cũng cam đành!



Lá chờ rơi


 So Le

Kêu chú làm chi hãy gọi anh
Một mai khó sửa lúc duyên thành
Xây  rào ngần ngại vô cùng tận
Đấp vách ngán ngừ  thấu mật xanh
Thăm viếng công khai đâu trộm vụng
Đón đưa  minh bạch tỏ khôn lanh
Tính coi  đám cưới chừng bao lớn
Tóc rụng láng o dạ cũng đành
 
   NhàQuê
 
ĐẠI HUYNH
 
Em gọi anh hai tiếng " đại huynh"
Hồn nhiên như trẻ được lên thành.
Như hoa, như bướm ,lòng như ngọc" 
Vẫn nghịch, vẫn đùa, tình vẫn xanh

Em gọi anh trong lòng bối rối.
Em yêu anh sóng mắt long lanh.
Anh yêu em mối tình trong sáng.
Tránh tiếng cho em cũng phải đành...

Trần Mạnh Hùng

Bác Lá thân.
 
" Mài răng "e rằng không chỉnh lắm, vì già dzồi có răng đâu để mà mài, rụng hết dzồi,  đề nghị nên " trồng răng " trông nhìn trẻ hơn 2, 30 chục tuổi hết hom hem.

Bác Lá kỳ này  thơ xướng khó quá trời , câu 3 và câu 4 theo muốn đứt hơi.

" Lão quý " Lão sang "  đều " lão tận " nghe nó ray rứt làm sao có thể được đổi thành " lão cả" bởi vì dù gì có phục hồi Thẳm  Mỹ Viện , mới răng, mới mũi, mới... cũng đều là lão cả.
 
Mấy lời bình loạn cào cào vui chơi với bác nhân cái lạnh của những ngày đầu xuân để cho bớt nhớ...
Thân ái

TMH

Họa:

Chú Bác xưa rôì nay gọi Huynh
Bạc tiền rủng rỉnh lúc công thành
Lên non mơí biết cao chưa tơí
Xuống biển thấy rằng đáy chẳng xanh
Tàn sức thân chàng run gôí lỏng
Xuân thơì dáng nữ mắt long lanh
Số Tiên Trơì định đành cam chịu
Xôi rượu đầy mâm chôí chẳng đành


PO 2/09/07

Họa:
 
XUÂN MÃI VƯỜN THƠ
 
Thắm thiết nào hơn nghĩa Đệ Huynh
Cha sinh gái để ước không thành
Xuân lai Xuân lại thì Xuân thắm
Tuổi trẻ Tuổi hồng vẫn Tuổi xanh
Xóm Trúc làng Mai Đường sóng sánh
Dòng thơ Lãng khách Mắt long lanh
Chừng duyên Lá biếc chiều đăm đắm
Nhã khúc Hùng kiêu sắm chữ đành.

 
Kim Giang
 
Bác Lá - Anh Hùng! Hai cái tên mà những ai yêu Đường thấm mặn ở Vườn Thư Quán Đều muốn gắn liền. Cái lúc (Trống ngược kèn xuôi) đã thành dấu nhớ.  Cho phép KG mạo muội dùng những câu từ mà phận học trò không được nghịch- Để tỏ niềm vui và vì quý mến - Rất mong lượng thứ. 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2007 23:03:12 bởi KimGiang >
Thay đổi trang: << < 178179180 > >> | Trang 178 của 520 trang, bài viết từ 2656 đến 2670 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9