BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Thay đổi trang: << < 178179180 > >> | Trang 179 của 520 trang, bài viết từ 2671 đến 2685 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
lá chờ rơi 11.02.2007 07:09:53 (permalink)
0

Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng



HAM TIẾNG TRẺ
(thân tặng những ai đồng tâm sự)

 

Dẫu già vẫn thích được kêu "huynh"

Ðể lánh xa hai chữ "lão thành"

Lão quí lão sang đều lão tận

Non lời non dạ vẫn non xanh

Giả làm chú trẻ tay còn vụng

Che lấp thân già mắt chẳng lanh

Ăn cỗ chớ ham ngồi chiếu lớn

Mài răng nhuộm tóc cũng cam đành!
Lá chờ rơi

 
Bác Lá thân
Hai câu 3 và 4 nó giống như miếng gân gà " bỏ thì thương vương thì tội " nó làm tui mất ăn, mất ngủ mấy hôm rày, cái thi vị của nó : vừa đắng, vừa cay , vừa ngọt , vùa bùi, nó làm mình thơ thơ, thẩn thẩn vì tìm không ra được câu đối ưng ý.
Hôm nay tìm ra được rồi , cả  người nhẹ bổng nên vội khoe với bác.
 
" Như hoa, như bướm ,lòng như ngọc"
" Vẫn nghịch, vẫn đùa, tình vẫn xanh "
Thân
 
Trần Mạnh Hùng
 
Nhờ bạn PO sửa dùm






Bạn Hùng mến,
 
Nói ra thì e bạn cụt hứng, nhưng vì nàng THƠ của bạn mà lưu ý bạn rằng :
Hai câu của bài xướng đoạn đầu nghịch với đoạn cuối :
 
Lão quí lão sang đều lão tận
(Tuy lão được quí, lão được sang - laudatif, nhưng đều là lão tận cùng suy kiệt - péjoratif)
Non lời non dạ vẫn non xanh
(Tuy non dại về lời, non dại về dạ - péjoratif, nhưng lại là sức sống trẻ đang lên- laudatif)
 
Sự « thuận, nghịch » giữa đầu và đuôi giúp cho câu thơ mang những nét chấm phá đặc thù, mà có khi chỉ với một chủ đề nào đó mới có được.
Do đó nên khi bài họa lấy một chủ đề khác (như trường hợp hiện tại), tứ thơ không thích nghi để nêu ra những điểm « thuận, nghịch » thì tôi nghĩ là không bắt buộc phải theo đúng cái hình thức kỹ thuật của câu thơ xướng.
Ngoài ra nói chung, cái bổn phận của người xướng, với sự kính trọng các bạn họa thơ mình, là phải cố gắng đưa ra những bài thơ tốt, đầy đủ ý nghĩa, dồi dào cảm xúc. Do đó vần cứ gieo theo ý cần phải diễn đạt, không cần phải tránh né những vần « khó họa, hay dễ họa » hơn, kỹ thuật chọn cách thích nghi để làm nổi bật ý thơ của đoạn ấy, không với mục đích gây khó khăn hay dễ dàng nào khác.
Còn phần của người họa thì tự do chọn bài nào thích mà họa. Tuy không bị ràng buộc phải họa bất cứ bài nào, nhưng khi đã họa thì cũng có chút bổn phận họa cho khéo, cho hay, để làm vui lòng bạn, tỏ ra sự quí trọng bạn, v.v.
 
Xin quên khúc « gân gà », và đây là một bài tự thán mới :
 
VẪN NẰM KHÔNG
(tự thán)

Vũ môn tam cấp chửa thành rồng
Mài sắt làm kim khéo uổng công
Báo đỏ đăng tên* bao tháng đợi
Chỉ hồng trao mối một người trông
Chó theo bước chủ lòng nghe lạnh
Heo đón nàng xuân dạ vẫn mong
Trước Táo sưởi hơi lò Pháp quốc
Nay về quê Việt vẫn nằm không !
Lá chờ rơi
*đăng báo vào mục « kiếm vợ không chằn »
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2007 07:13:28 bởi lá chờ rơi >
Trần Mạnh Hùng 11.02.2007 22:26:49 (permalink)
0
Thân mời 

GỌI TÊN

(Thân tặng những ai cùng một nỗi niềm)


Anh nhớ em rưng rưng ánh mắt.
Nhớ nôn nao, nỗi nhớ triền miên.
Sao quên được ngập tràn tâm thức.
Chỉ nhớ thôi tròn kín nỗi niềm.
Anh nhớ em rưng rưng muốn khóc.
Anh yêu em dại dại khờ điên.
Và giờ đây dậm ngàn xa cách.
Nhớ đến em... thôi thúc gọi tên.
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2007 22:34:02 bởi Trần Mạnh Hùng >
Trần Mạnh Hùng 11.02.2007 22:45:12 (permalink)
0

Trích đoạn: KimGiang





thân mời
 
HAM TIẾNG TRẺ
(thân tặng những ai đồng tâm sự)

Dẫu già vẫn thích được kêu "huynh"
Ðể lánh xa hai chữ "lão thành"
Lão quí lão sang đều lão tận
Non lời non dạ vẫn non xanh
Giả làm chú trẻ tay còn vụng
Che lấp thân già mắt chẳng lanh
Ăn cỗ chớ ham ngồi chiếu lớn
Mài răng nhuộm tóc cũng cam đành!



Lá chờ rơi


 So Le

Kêu chú làm chi hãy gọi anh
Một mai khó sửa lúc duyên thành
Xây  rào ngần ngại vô cùng tận
Đấp vách ngán ngừ  thấu mật xanh
Thăm viếng công khai đâu trộm vụng
Đón đưa  minh bạch tỏ khôn lanh
Tính coi  đám cưới chừng bao lớn
Tóc rụng láng o dạ cũng đành
 
   NhàQuê
 
ĐẠI HUYNH
 
Em gọi anh hai tiếng " đại huynh"
Hồn nhiên như trẻ được lên thành.
Như hoa, như bướm ,lòng như ngọc" 
Vẫn nghịch, vẫn đùa, tình vẫn xanh

Em gọi anh trong lòng bối rối.
Em yêu anh sóng mắt long lanh.
Anh yêu em mối tình trong sáng.
Tránh tiếng cho em cũng phải đành...

Trần Mạnh Hùng

Bác Lá thân.
 
" Mài răng "e rằng không chỉnh lắm, vì già dzồi có răng đâu để mà mài, rụng hết dzồi,  đề nghị nên " trồng răng " trông nhìn trẻ hơn 2, 30 chục tuổi hết hom hem.

Bác Lá kỳ này  thơ xướng khó quá trời , câu 3 và câu 4 theo muốn đứt hơi.

" Lão quý " Lão sang "  đều " lão tận " nghe nó ray rứt làm sao có thể được đổi thành " lão cả" bởi vì dù gì có phục hồi Thẳm  Mỹ Viện , mới răng, mới mũi, mới... cũng đều là lão cả.
 
Mấy lời bình loạn cào cào vui chơi với bác nhân cái lạnh của những ngày đầu xuân để cho bớt nhớ...
Thân ái

TMH

Họa:

Chú Bác xưa rôì nay gọi Huynh
Bạc tiền rủng rỉnh lúc công thành
Lên non mơí biết cao chưa tơí
Xuống biển thấy rằng đáy chẳng xanh
Tàn sức thân chàng run gôí lỏng
Xuân thơì dáng nữ mắt long lanh
Số Tiên Trơì định đành cam chịu
Xôi rượu đầy mâm chôí chẳng đành


PO 2/09/07

Họa:
 
XUÂN MÃI VƯỜN THƠ
 
Thắm thiết nào hơn nghĩa Đệ Huynh
Cha sinh gái để ước không thành
Xuân lai Xuân lại thì Xuân thắm
Tuổi trẻ Tuổi hồng vẫn Tuổi xanh
Xóm Trúc làng Mai Đường sóng sánh
Dòng thơ Lãng khách Mắt long lanh
Chừng duyên Lá biếc chiều đăm đắm
Nhã khúc Hùng kiêu sắm chữ đành.

 
Kim Giang
 
Bác Lá - Anh Hùng! Hai cái tên mà những ai yêu Đường thấm mặn ở Vườn Thư Quán Đều muốn gắn liền. Cái lúc (Trống ngược kèn xuôi) đã thành dấu nhớ.  Cho phép KG mạo muội dùng những câu từ mà phận học trò không được nghịch- Để tỏ niềm vui và vì quý mến - Rất mong lượng thứ. 





Bác Lá và Kim Giang thân mến.

Thực ra hai câu  như thế này.

Như mơ, như mộng lòng như nguyện.
Vẫn nghịch, vẫn đùa tình vẫn xanh.

Cám ơn Kim Giang đã thương mà nhắc đến, đó là những kỷ niệm thân thương.

Cám ơn bác Lá.
Đó là thú vui tận cùng của Xướng + Hoạ. Có mặn đắng, có ngọt bùi, càng khó khăn, càng vẻ vang.
Thân
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2007 22:46:40 bởi Trần Mạnh Hùng >
phu ong 12.02.2007 01:37:21 (permalink)
0

Trích đoạn: lá chờ rơi


Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng



HAM TIẾNG TRẺ
(thân tặng những ai đồng tâm sự)

 

Dẫu già vẫn thích được kêu "huynh"

Ðể lánh xa hai chữ "lão thành"

Lão quí lão sang đều lão tận

Non lời non dạ vẫn non xanh

Giả làm chú trẻ tay còn vụng

Che lấp thân già mắt chẳng lanh

Ăn cỗ chớ ham ngồi chiếu lớn

Mài răng nhuộm tóc cũng cam đành!
Lá chờ rơi

 
Bác Lá thân
Hai câu 3 và 4 nó giống như miếng gân gà " bỏ thì thương vương thì tội " nó làm tui mất ăn, mất ngủ mấy hôm rày, cái thi vị của nó : vừa đắng, vừa cay , vừa ngọt , vùa bùi, nó làm mình thơ thơ, thẩn thẩn vì tìm không ra được câu đối ưng ý.
Hôm nay tìm ra được rồi , cả  người nhẹ bổng nên vội khoe với bác.
 
" Như hoa, như bướm ,lòng như ngọc"
" Vẫn nghịch, vẫn đùa, tình vẫn xanh "
Thân
 
Trần Mạnh Hùng
 
Nhờ bạn PO sửa dùm






Bạn Hùng mến,
 
Nói ra thì e bạn cụt hứng, nhưng vì nàng THƠ của bạn mà lưu ý bạn rằng :
Hai câu của bài xướng đoạn đầu nghịch với đoạn cuối :
 
Lão quí lão sang đều lão tận
(Tuy lão được quí, lão được sang - laudatif, nhưng đều là lão tận cùng suy kiệt - péjoratif)
Non lời non dạ vẫn non xanh
(Tuy non dại về lời, non dại về dạ - péjoratif, nhưng lại là sức sống trẻ đang lên- laudatif)
 
Sự « thuận, nghịch » giữa đầu và đuôi giúp cho câu thơ mang những nét chấm phá đặc thù, mà có khi chỉ với một chủ đề nào đó mới có được.
Do đó nên khi bài họa lấy một chủ đề khác (như trường hợp hiện tại), tứ thơ không thích nghi để nêu ra những điểm « thuận, nghịch » thì tôi nghĩ là không bắt buộc phải theo đúng cái hình thức kỹ thuật của câu thơ xướng.
Ngoài ra nói chung, cái bổn phận của người xướng, với sự kính trọng các bạn họa thơ mình, là phải cố gắng đưa ra những bài thơ tốt, đầy đủ ý nghĩa, dồi dào cảm xúc. Do đó vần cứ gieo theo ý cần phải diễn đạt, không cần phải tránh né những vần « khó họa, hay dễ họa » hơn, kỹ thuật chọn cách thích nghi để làm nổi bật ý thơ của đoạn ấy, không với mục đích gây khó khăn hay dễ dàng nào khác.
Còn phần của người họa thì tự do chọn bài nào thích mà họa. Tuy không bị ràng buộc phải họa bất cứ bài nào, nhưng khi đã họa thì cũng có chút bổn phận họa cho khéo, cho hay, để làm vui lòng bạn, tỏ ra sự quí trọng bạn, v.v.
 
Xin quên khúc « gân gà », và đây là một bài tự thán mới :
 
VẪN NẰM KHÔNG
(tự thán)

Vũ môn tam cấp chửa thành rồng
Mài sắt làm kim khéo uổng công
Báo đỏ đăng tên* bao tháng đợi
Chỉ hồng trao mối một người trông
Chó theo bước chủ lòng nghe lạnh
Heo đón nàng xuân dạ vẫn mong
Trước Táo sưởi hơi lò Pháp quốc
Nay về quê Việt vẫn nằm không !
Lá chờ rơi
*đăng báo vào mục « kiếm vợ không chằn »

Kính chào Bạn Lá Chờ Rơi và Bạn Trần Mạnh Hùng
Bạn LCR thì nói lên cái lý , còn Bạn TMH thì bộc lộ
cái tình....quả là một giao lưu hửu tình.
Tôi thử hai câu nầy không biẾt có hợp hay không?

Già thân già tướng đâu già tính
Mắt lảng mắt lờ chẳng mắt xanh

Để tiếp tục phần thơ Xướng họa , tôi xin được
Thân họa bài VẪN NẰM KHÔNG của Bạn LCR

AN PHẬN
Phụng vẫy cánh tiên chẳng hóa Rồng
Gà xoè đuôi cụt chả nên Công
Bôn ba khắp chốn danh nào đợi
Xuôi ngược muôn nơi lợi khó trông
Lợn tủi thay thời chờ ấm dạ
Cầy mừng đổi chủ thỏa niềm mong
Đất lành chim hót no bò cỡi
Chốn củ trở về có tốt không?

PO 2/11/07
lá chờ rơi 12.02.2007 04:16:44 (permalink)
0

Trích đoạn: phu ong
Xin quên khúc « gân gà », và đây là một bài tự thán mới :
 
VẪN NẰM KHÔNG
(tự thán)

Vũ môn tam cấp chửa thành rồng
Mài sắt làm kim khéo uổng công
Báo đỏ đăng tên* bao tháng đợi
Chỉ hồng trao mối một người trông
Chó theo bước chủ lòng nghe lạnh
Heo đón nàng xuân dạ vẫn mong
Trước Táo sưởi hơi lò Pháp quốc
Nay về quê Việt vẫn nằm không !
Lá chờ rơi
*đăng báo vào mục « kiếm vợ không chằn »

Kính chào Bạn Lá Chờ Rơi và Bạn Trần Mạnh Hùng
Bạn LCR thì nói lên cái lý , còn Bạn TMH thì bộc lộ
cái tình....quả là một giao lưu hửu tình.


Tôi thử hai câu nầy không biẾt có hợp hay không?

Già thân già tướng đâu già tính
Mắt lảng mắt lờ chẳng mắt xanh

Để tiếp tục phần thơ Xướng họa , tôi xin được
Thân họa bài VẪN NẰM KHÔNG của Bạn LCR

AN PHẬN


Phụng vẫy cánh tiên chẳng hóa Rồng
Gà xoè đuôi cụt chả nên Công
Bôn ba khắp chốn danh nào đợi
Xuôi ngược muôn nơi lợi khó trông
Lợn tủi thay thời chờ ấm dạ
Cầy mừng đổi chủ thỏa niềm mong
Đất lành chim hót no bò cỡi
Chốn củ trở về có tốt không?

PO 2/11/07



Bạn Phú Ông mến,
 
Chúng ta quen nhau đã khá lâu rồi, khép nép quá cũng mất thân tình, bỏ chữ « kính » đi nhé.
 
Hai câu của bạn đưa ra hỏi ý kiến, chỉ nói riêng trong nội bộ của nó thì :
 
Câu : « Già thân già tướng đâu già tính » có đúng tính chất « thuận, nghịch » giữa đầu và đuôi. Chẳng khác nào bạn nói : « già thì già mặt già mày, tay chân già hết nhưng chỗ này còn non ! » 
 
Còn câu : « Mắt lảng mắt lờ chẳng mắt xanh »
 
Thì có lẽ bạn sơ ý, khi chọn chữ « chẳng … xanh ». Vì như thế thì khúc đuôi vẫn cùng một ý với khúc đầu. Theo tôi thì nên dùng chữ « vẫn » để có « Mắt lảng mắt lờ vẫn mắt xanh ». Rồi nếu ái ngại rằng « mắt xanh mà sao lại lờ được ? » thì ta đổi "lờ" ra thành « lười » để có rốt cuộc :
 
« Mắt lảng mắt lười vẫn mắt xanh » thì đúng có sự « thuận, nghịch » giữa đầu và đuôi như ta muốn.
 
Ý riêng thành thật tỏ bày là như vậy. Xin gạn lọc những chỗ đúng/sai rồi dùng "tạm" làm câu trả lời cho câu hỏi của bạn.
 
Cám ơn những bài họa thanh thoát đầy nhiệt tình của bạn. 
thân mến.
LCR
 
lá chờ rơi 13.02.2007 18:45:09 (permalink)
0
 
Thân mời
 
TÁN TÀI TIÊU TAI
(thân tặng bạn cháy túi)
 
Thầy bảo vui xuân phải tán tài
Tạo vài ân phước để tiêu tai
Xì trơn tố mạnh vờ hai ách
Phé nhỏ vào đông cố phá bài
Lúc kiếm mậu binh đành xuống nước
Khi cầm phú lũ giả lên đôi
Được thì khoái tỉ thua an ủi :
Tài tận tai tiêu số nói rồi !
Lá chờ rơi
phu ong 14.02.2007 23:54:51 (permalink)
0
Thân họa :TI'CH ĐỨC
Ngày Xuân đi lễ để cầu tài
Rước phúc đón may lại tiễn tai
Tích đức sung thời vàng đạo giáo
Tan gia bại sản đỏ tay bài
Số hên vốn mạnh dăm ba ván
Bạc vận yếu thời chẳng đến đôi
Sát phạt tự mình đào lổ huyệt
Bần cùng đạo tặc đã ghi rồi !

PO 2/14/07
Cảm ơn Bạn LCR và lời trao đổi chân tình....có vậy thì
tôi mới tự nhiên cùng họa vui trong vườn thơ TQ., Thân chào
PO.....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2007 00:00:36 bởi phu ong >
lá chờ rơi 15.02.2007 12:44:58 (permalink)
0




 
GIỮA ÁNH SAO KHUYA
(thân tặng TMH)
 
Nhớ thuở thơ Ðường mới nổi lên
Giữa rừng lập ấp đặt thêm tên
Thơ vui thơ chẳng... còn tranh cải
Vần đúng vần không... phải luận bàn
Kẻ chột người què dò mỗi bước
Chị nâng anh đỡ ngã đôi phen
Thương rừng thơ ngọt giờ muôn nóc
Giữa ánh sao khuya rạng ánh đèn !
Lá chờ rơi
 



Ngậm Ngùi 15.02.2007 14:52:27 (permalink)
0
Hẹn Xuân

Xuân nào có phải của riêng y
Xuân đến xuân qua chẳng lạ kỳ
Xuân cứ việc thôi lòng vẫn vậy
Xuân đâu một lần ta lo chi?
Xuân nay không hẹn còn thêm nữa
Xuân tiếp chung cùng những bước đi
Xuân miễn là xuân không hoán đổi
Xuân rồi cũng vẹn thắm muôn bề!

Xuân nhớ thi hữu, kính chúc Bác Lá, huynh TMH và các bạn nhiều niềm vui mới!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2007 01:11:39 bởi Ngậm Ngùi >
Trần Mạnh Hùng 16.02.2007 03:26:46 (permalink)
0
GIỮA ÁNH SAO KHUYA
(thân tặng TMH)

Nhớ thuở thơ Ðường mới nổi lên
Giữa rừng lập ấp đặt thêm tên
Thơ vui thơ chẳng... còn tranh cải
Vần đúng vần không... phải luận bàn
Kẻ chột người què dò mỗi bước
Chị nâng anh đỡ ngã đôi phen
Thương rừng thơ ngọt giờ muôn nóc
Giữa ánh sao khuya rạng ánh đèn !
Lá chờ rơi

 
Một Loài Hoa 
Gởi về bác Lá
   Ngậm ngùi, KG cùng các bạn trong văn đàn Xướng hoạ trọn vẹn chân tình 
 
Lẫn lộn muôn hoa nổi bật lên.
Có hoa vàng nhỏ đã thành tên.
Thân cây trơ  nhánh... chờ xuân đến.
Nụ búp chồi xanh... hết ý bàn.
Dìu dịu hương  thơm sao khéo nhớ...
mởn mơ sắc thắm lụy đòi phen...
Xuân về bầu bạn cùng hoa nhỏ.
Nồng ấm bên  nhau dưới ánh đèn.
Trần Mạnh Hùng
 
 
 
 
 






<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2007 09:24:16 bởi Trần Mạnh Hùng >
Trần Mạnh Hùng 16.02.2007 03:36:49 (permalink)
0
NHƯ CÂY NHỚ GIÓ
Anh nhớ em như  cây nhớ gió.
Gió nâng niu lá , lá reo bay
Muôn năm lá vẫn thương yêu gió
Mỗi độ gió về xơ xác cây
Cây sẽ rũ buồn khi vắng gió
Lá càng khô úa thiếu hơi may.(*)
Anh nhớ em như thu đợi gió.
Để lá vàng, gió đến đưa lay
Trần Mạnh Hùng


kiều (*) Vi lô san sát hơi may

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2007 09:19:26 bởi Trần Mạnh Hùng >
vũkimThanh 17.02.2007 00:37:47 (permalink)
0
 
 
THÂN CHÚC ANH TRẦN MẠNH HÙNG ,BÁC LÁ CHỜ RƠI VÀ CÁC BẠN HỮU THƠ ÐƯỜNG LUẬT
NĂM MỚI SÁNG TÁC NHIỀU THƠ MỚI VÀ GIA ÐÌNH AN KHANG HẠNH PHÚC.
 
CHÀO THÂN AÍ VŨ KIM THANH
Đông Hòa 17.02.2007 06:14:09 (permalink)
0
Chúc Chú và toàn thể anh chị em trong trang thơ Đường Xướng Họa Một năm mới vui tươi mỹ mãn


Thân ái

Đông Hòa
Nguyễn Chí Hiệp

Đông Hòa 17.02.2007 06:18:11 (permalink)
0
Yêu Trộm

Thương ai khi ngó thấy bờ vai
Môi thắm tóc đen trên dấu hài
Xao xuyến tâm tư như gió phảng
Mơ màng trong dạ tựa mây bay

Rồi đêm lửng mộng chừng thương nhớ
Đến sáng nửa mơ chợt thoáng hoài
Thao thức nghe hồn như oán thán
Ôi đời yêu trộm có ai hay

Đông Hòa
17.02.06

vũkimThanh 17.02.2007 10:25:54 (permalink)
0

Trích đoạn: Đông Hòa

Yêu Trộm

Thương ai khi ngó thấy bờ vai
Môi thắm tóc đen trên dấu hài
Xao xuyến tâm tư như gió phảng
Mơ màng trong dạ tựa mây bay

Rồi đêm lửng mộng chừng thương nhớ
Đến sáng nửa mơ chợt thoáng hoài
Thao thức nghe hồn như oán thán
Ôi đời yêu trộm có ai hay

Đông Hòa
17.02.06



Năm mới...họa với thi sĩ lấy vui nhé.


YÊU AI
 
Yêu ai níu chặt lấy bờ vai
Ðắm đuối  đời trai chẳng hước hài
Mặc kệ dèm pha lời gió thoảng
Chung tình chớ hoảng lệ sương mai
Trèo đèo lội suối gồng nhung nhớ
Xuống biển mò cua thỏa mộng hoài
Dẫu có xa rời không oán thán
Thương yêu chẳng chán chuyện thiên thai
 
Vũ kim Thanh

 
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2007 17:13:58 bởi vũkimThanh >
Thay đổi trang: << < 178179180 > >> | Trang 179 của 520 trang, bài viết từ 2671 đến 2685 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Commercial Version 3.9