BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA

Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 260 trang, bài viết từ 511 đến 540 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Đông Hòa
  • Số bài : 2279
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2006
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 22.02.2006 05:09:16
0
Họa : Thu Về

Thu về đây, tiếng lá xôn xao
Nhuộm sắc u buồn,tự thuở nào
Lá úa theo vòng kinh quỷ đạo
Hoa tàn tiếp chuyển,hệ tinh rào...
Phù sinh một kiếp còn xa xứ
Nhân quả hai đời, lại cách nhau
Chiếc lá tình nào rơi rụng sớm
Màu tang nhuộm trắng, tựa muôn sao
Hồn Du Tử

-----------------------------------

Họa : Tình Xưa


Cách biệt bao năm chẳng ghé sang
Trường xưa vắng bóng, nhớ vương mang
Thầy cô tuổi hạc sầu hoang vắng
Bạn học thâm niên, hận chứa chan
Tập vở còn đây màu bóng loáng
Sách đèn vẫn đó, sắc hình loang
Về thăm chốn cũ lòng u uẩn
Một chút hương xưa,chạnh nhớ nàng...
Hồn Du Tử

--------------------------------

Họa : Đò Xưa


Nhớ bóng chiều nào thoáng giấc mơ
Gọi đò sang bến, ở sông chờ
Vầng Ô khuất bóng nhạt màu phấn
Nàng Nguyệt in hình, rũ nét tơ
Sóng nước tương giang, giăng ảo ảo
Gió mây biển nhớ, phủ mờ mờ
Sông thương vẫy gọi tình lai láng
Cô lái đò xưa, có đợi chờ?
Hồn Du Tử

-----------------------

Họa : Nét Sầu

Ai vừa đón bóng kẻ thân cô
Viễn khách nghìn năm,mộng hải hồ
Vết nhục tha hương thành máu lạnh
Niềm đau cố quốc, biến xương khô
Vần thơ tình ái trên bia khắc
Nốt nhạc yêu thương, dưới nấm mồ
Réo gọi làm chi tiềm thức cũ
Cho sầu lắng đọng, nét sầu tô...
Hồn Du Tử

-------------------------

Họa : Rượu tiễn đưa

Bóng nhỏ con thuyền đã vượt sông
Chia ly trọn kiếp, mãi tình nồng
Đêm sương nỗi nhớ duyên nào đợi
Sáng nắng niềm thương, nợ đó mong
Kẻ ở thơ đưa, hương bạc trắng
Người đi rượu tiễn, sắc màu hồng
Mời nhau cạn chén, đêm ly biệt
Là chết đời nhau, hỡi bạn lòng
Hồn Du Tử

---------------------

Họa : Thi âm


Trọn đời vọng tiếng chẳng hề vơi
Thi phú ngâm nga, sầu rả rời
Tiếng nhớ đêm trường ,luôn vọng tiếng
Lời thương mỗi sáng, vẫn in lời
Tao nhân gặp gỡ vần thơ uống
Ly khách tạ từ, chén rượu xơi
Vọng quốc niềm đau theo nét chữ
Thi âm tắt nghẹn, để buồn mời
Hồn Du Tử

Các bài trên không nhớ bài xướng , vì vậy nếu đúng thì nhờ người xướng bài đem vào bài của mình >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2006 10:53:43 bởi Donghoa >

BHD2
  • Số bài : 224
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.12.2005
  • Nơi: Tâm hồn héo...
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 22.02.2006 10:32:48
0

Họa : Thu Về

Thu về đây, tiếng lá xôn xao
Nhuộm sắc u buồn,tự thuở nào
Lá úa theo vòng kinh quỷ đạo
Hoa tàn tiếp chuyển,hệ tinh rào...
Phù sinh một kiếp còn xa xứ
Nhân quả hai đời, lại cách nhau
Chiếc lá tình nào rơi rụng sớm
Màu tang nhuộm trắng, tựa muôn sao
Hồn Du Tử


Thân hoạ

Thuyền và sóng

Vắng con thuyền nhỏ, biển xanh xao
Ngọn sóng lang thang lạc chốn nào
Hờ hững theo mây trôi lặng lẽ
Khẽ than cùng gió tiếng rì rào
Trông trời vời vợi sầu đong đếm
Dõi bến xa xôi nỗi nhớ nhau
Nếu có một ngày thuyền chẳng đến
Thuyền ơi ! sóng biết phải làm sao?


BHD2
Bởi lẽ lòng ta buồn lắm nỗi
Nên nay thu bỗng hoá tiêu điều

nguyens
  • Số bài : 896
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2005
  • Nơi: VN
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 22.02.2006 16:04:25
0
XƯỚNG

CẢNH ĐỜI

Cảnh đời nghĩ lại cũng buồn cười
Quanh quẩn trò chơi có thế thôi
Quay quắt tình tiền muôn vạn hướng
Loay hoay duyên nghiệp một ven trời
Thân như cơn lốc xoay mù mịt
Tâm động xóay tròn đến tả tơi
Nghiệt ngã trần gian đời cát bụi
Luân hồi nhân thế kiếp rong chơi


(sorry trục trạc kĩ thuật)

SOI GƯƠNG

Chợt thấy trong gương cái bóng ai
Tưởng người tiền sử kiếp nào lai
Mắt sâu thăm thẳm chân mày rối
Làn tóc lơ thơ sợi tóc dài
Thảng thốt là ai? ta đấy hả?
Bàng hoàng ta hả? đó là ai?
Ngỡ ngàng tay vuốt vuông tóc bạc
Thơ thẫn hồn hoang bóng miệt mài




NỢ THƠ

Thân phận duyên thơ đã định rồi
Trời cao áp đặt cũng đành thôi
Đời người tựa nét thơ vần lạc
Nhân thế như tranh hí họa trôi
Mai hậu trăng sao chìm góc suối
Ngày sau sỏi đá đọng ven trời
Biển xanh còn nhớ làn hoa sóng
Một cõi đi về - chiếc lá rơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2006 06:33:08 bởi nguyens >



Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

Đông Hòa
  • Số bài : 2279
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2006
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 22.02.2006 20:40:50
0

SOI GƯƠNG

Chợt thấy trong gương cái bóng ai
Tưởng người tiền sử kiếp nào lai
Mắt sâu thăm thẳm chân mày rối
Làn tóc lơ thơ sợi tóc dài
Thảng thốt là ai? ta đấy hả?
Bàng hoàng ta hả? đó là ai?
Ngỡ ngàng tay vuốt vuông tóc bạc
Thơ thẫn hồn hoang bóng miệt mài



Thân họa : thôi đành một kiếp nữ tu

Buồn đời em thóat nợ trần ai
Giũ nợ duyên về chốn vị lai
Sáng mõ lâm râm câu kệ ngắn
Chiều chuông lẩm nhẩm cuốn kinh dài
Thuở xưa đau đớn câu tống biệt
Giờ đã yên lòng khúc Nam ai
Thế tục thôi đành buông vất cả
Đường tình nay bỏ bóng trăng mài

Đông Hòa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2006 23:21:59 bởi Donghoa >

BHD2
  • Số bài : 224
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.12.2005
  • Nơi: Tâm hồn héo...
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 23.02.2006 01:41:37
0

XƯỚNG

CẢNH ĐỜI

Cảnh đời nghĩ lại cũng buồn cười
Quanh quẩn trò chơi có thế thôi
Quay quắt tình tiền muôn vạn hướng
Loay hoay duyên nghiệp một mảnh trời
Thân như cơn lốc xoay mù mịt
Tâm động xóay tròn đến tả tơi
Nghiệt ngã trần gian đời cát bụi
Luân hồi nhân thế kiếp rong chơi
nguyens


Thân họa

Điên thử

Văng vẳng trong khuya tiếng khóc cười
Than thân trách phận tự mình thôi
Tuổi đời còn trẻ đà mòn chí
Sự nghiệp dở dang thẹn với trời
Muốn thét vang lên vơi khổ lụy
Mà đành câm nín nỗi tung tơi
Cái kiếp người thường sao chịu đặng
Điên điên một chút... nghịch mà chơi !


BHD2
Cảm ơn Bác Lá ! BHD2 đã sửa rồi !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2006 03:49:09 bởi BHD2 >
Bởi lẽ lòng ta buồn lắm nỗi
Nên nay thu bỗng hoá tiêu điều

BHD2
  • Số bài : 224
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.12.2005
  • Nơi: Tâm hồn héo...
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 23.02.2006 02:08:58
0

SOI GƯƠNG

Chợt thấy trong gương cái bóng ai
Tưởng người tiền sử kiếp nào lai
Mắt sâu thăm thẳm chân mày rối
Làn tóc lơ thơ sợi tóc dài
Thảng thốt là ai? ta đấy hả?
Bàng hoàng ta hả? đó là ai?
Ngỡ ngàng tay vuốt vuông tóc bạc
Thơ thẫn hồn hoang bóng miệt mài
nguyens


Thân họa

Soi gương 2

Nhìn vào chẳng biết đó là ai
Không phải người thường chắc ngoại lai
Đeo kiếng vuông tròn màu đục trắng
Để râu lởm chởm sợi thưa dài
Trông qua ngỡ tưởng vài ba chục
Nhòm kỹ hóa ra chẳng quá hai
Một cái thân tàn vì thế thái
Hồn sâu ý đậm vẫn chờ mài...


BHD2
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2006 03:48:13 bởi BHD2 >
Bởi lẽ lòng ta buồn lắm nỗi
Nên nay thu bỗng hoá tiêu điều

lá chờ rơi
  • Số bài : 6916
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.06.2005
  • Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 23.02.2006 02:15:00
0
Thân mến nhắc các bạn :
"Quí hồ tinh, bất quý hồ đa "


Trích đoạn: BHD2

XƯỚNG

CẢNH ĐỜI

Cảnh đời nghĩ lại cũng buồn cười
Quanh quẩn trò chơi có thế thôi
Quay quắt tình tiền muôn vạn hướng
Loay hoay duyên nghiệp một mảnh trời (phương?)
Thân như cơn lốc xoay mù mịt
Tâm động xóay tròn đến tả tơi
Nghiệt ngã trần gian đời cát bụi
Luân hồi nhân thế kiếp rong chơi
nguyens

Thân họa

Điên thử

Văng vẳng trong khuya tiếng khóc cười
Than thân trách phận tự mình thôi
Tuổi đời còn trẻ đà mòn chí
Sự nghiệp dở dang thẹn với trời
Muốn thét vang lên vơi khổ lụy
Mà đành câm nín nỗi tung tơi
Cái kiếp người thường sao chịu đặng
Điên điên một chút... nghịch thử chơi !
(mà?)

BHD2

Có mợ thời chợ thêm đông
Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !

BHD2
  • Số bài : 224
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.12.2005
  • Nơi: Tâm hồn héo...
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 23.02.2006 02:30:22
0

NỢ THƠ

Thân phận duyên thơ đã định rồi
Trời cao áp đặt cũng đành thôi
Đời người tựa nét thơ vần lạc
Nhân thế như tranh hí họa trôi
Mai hậu trăng sao chìm góc suối
Ngày sau sỏi đá đọng ven trời
Biển xanh còn nhớ làn hoa sóng
Một cõi đi về - chiếc lá rơi
nguyens


Thân họa ngược

An phận

Chìm vào trong dạ tiếng đêm rơi
Nỗi khát khao yêu thấu tận trời
Mỗi tiếng thơ tuôn sầu lấp lửng
Từng dòng xúc cảm nặng nề trôi
Mặc đời vô định - không đành thế
Thử kiếp điên khùng - có lẽ thôi
Trở lại hồn ơi đừng dại dột
Nhân sinh thiên mệnh đã bày rồi...


BHD2
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2006 21:26:39 bởi BHD2 >
Bởi lẽ lòng ta buồn lắm nỗi
Nên nay thu bỗng hoá tiêu điều

nguyens
  • Số bài : 896
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2005
  • Nơi: VN
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 24.02.2006 08:35:36
0

quote:

Họa : Thu Về

Thu về đây, tiếng lá xôn xao
Nhuộm sắc u buồn,tự thuở nào
Lá úa theo vòng kinh quỷ đạo
Hoa tàn tiếp chuyển,hệ tinh rào...
Phù sinh một kiếp còn xa xứ
Nhân quả hai đời, lại cách nhau
Chiếc lá tình nào rơi rụng sớm
Màu tang nhuộm trắng, tựa muôn sao
Hồn Du Tử


GIỮA HAI ĐẦU NÔĨ NHỚ

Rã rời ánh mắt chợt xanh xao
Người đã ra đi tự lúc naò
Se sắt trờì tây vầng nguyệt lạnh
Chơi vơi viễn á giọt mưa raò
Hai đầu nỗi nhớ dù xa cách
Bốn biển đong sầu sao mất nhau
Vạn dặm muôn trùng đôi hải yến
Chuyện tình đẹp mãi giữa ngàn sao






Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 25.02.2006 01:53:50
0
Kính Gởi quý bạn văn hữu trong và ngòai Văn Đàn Xướng Họa vn thuquan

Thưa các bạn để tạo hào hứng và cũng để chuẩn bị mừng lễ Vu Lan năm nay - tuy rằng thời gian còn khá dài - Xin đề nghị các bạn cùng tôi phóng họa thơ Đường mừng lễ Vu lan với câu đầu " NUÔI CON MỚI HIỂU LÒNG CHA MẸ " Tha thiết mong các bạn hưởng ứng
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2006 01:57:06 bởi Tran Manh hung >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng

Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 25.02.2006 02:05:11
0
Xin cống hiến các bạn câu đối mà từ trước đến nay , mọi người cho là bất khả đối

VỢ CẢ, VỢ HAI, HAI VỢ LÀ VỢ CẢ
Vợ hai ngược lại là hai vợ

Hoặc Cả, Hai
Vợ cả, vợ hai. Cả hai là vợ cả

Hoặc Hai, Cả
Vợ cả, vợ hai. Hai cả là vợ cả
Đối

TIỀN BẠC, TIỀN ĐỒNG, ĐỒNG TIỂN LÀ TIỀN BẠC
Tiền đồng ngược lại đồng tiền

hoặc " Bạc, đồng"
TIỀN BẠC, TIỀN ĐỒNG. BẠC ĐỒNG LÀ TIỀN BẠC

Hoặc " đồng, bạc"

TIỀN BẠC TIỀN ĐỒNG. ĐỒNG BẠC LÀ TIỀN BẠC
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2006 00:50:33 bởi Tran Manh hung >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng

nguyens
  • Số bài : 896
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2005
  • Nơi: VN
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 25.02.2006 08:47:48
0
BÔNG HỒNG THÁNG 7

Nuôi con mới hiểu lòng cha mẹ
Đừng nói phải chi... quá trễ rồi
Chiếc bóng thời gian nào chảy ngược
Dòng đời gõ nhịp chẳng ngừng trôi
Bông hồng dưỡng dục đây lòng mẹ
Hoa thắm công ơn tựa biển trời
Tháng bẩy vu lan mùa báo hiếu
Ai ơi kẻo muộn - lá vàng rơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2006 08:49:40 bởi nguyens >



Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

lá chờ rơi
  • Số bài : 6916
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.06.2005
  • Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 25.02.2006 10:33:28
0

Bài trước


Trích đoạn: lá chờ rơi

PAUL VALERY

C'est une erreur contraire à la nature de la poésie et qui lui serait même mortelle, que de prendre qu'à tout poème correspond un sens véritable, unique et conforme ou identique à quelque pensée de l'auteur.


Thật là một sự sai lầm phản lại tính chất của thơ và có thể giết chết nó, nếu ta cho rằng mỗi bài thơ chỉ tương ứng với một ý nghĩa đúng thật, độc nhất và phù hợp hay đồng nhất với một tư tưởng nào đó của tác giả mà thôi.

Ông nói thêm rằng :
Người ta gán cho thơ tôi nghĩa gì thì thơ tôi có nghĩa ấy. Mà nghĩa nào tôi định cho thơ tôi thì chỉ đúng với tôi thôi, không thể buộc ai phải thừa nhận.


Theo quan niệm trên của thi hào Paul Valéry, thì thơ là để cho mỗi người tự do hiểu lấy theo mỗi cách khác nhau, mà nhứt là không nên đề quyết là nó chỉ có một nghĩa riêng nào đó.

Vậy mọi người cứ hiểu theo cách hiểu của mình.

Các bạn thân mến,

Theo lời kêu réo của người Hùng, xin Hùn với các bạn vài ý kiến SGDG sau đây :
(SGDG = sans garanti du gouvernement = không có sự bảo đảm của nhà nước > ai nghe theo lỡ có gì thì rán chịu)

1/ Bớt những dấu chấm phết trong câu

Cùng một hướng với tư tưởng Paul Valéry nói trên, hiện có nhiều nhà thơ chủ trương không bỏ dấu chấm phết v.v. ở những nơi mà lời thơ cho phép phân đoạn nhiều cách, để có nhiều cách hiểu, để cho mọi độc giả tự do lựa chọn cách hiểu của mình.
Nhưng đây chỉ là một “sở thích” chứ không là luật lệ gì cả. Người muốn ghi đầy đủ các dấu chấm phết thì cứ tự do. Ai thích sao cứ làm vậy, không đâu hơn đâu kém.

2/ Thơ “thủ vĩ ngâm”

Trước khi nói về thơ “độc vận” hãy nói về loại thơ “thủ vĩ ngâm”. Tức là câu thứ nhứt (câu 1) và câu chót (câu 8) giống nhau, do đó hai câu ấy dùng chung một chữ vần.
Tuy là chỉ có một câu dùng ở hai nơi, nhưng theo Quách Tấn thì hai cái công dụng phải khác nhau : âm hưởng của câu thứ nhất khiến cho ta cảm thấy một cái gì khác hơn âm hưởng câu chót gây ra.
Ví dụ với bài sau đây của Hồ Xuân Hương :

KHÓC QUAN PHỦ VĨNH TƯỜNG

Trăm năm ông Phủ Vĩnh-Tường ơi
Tuổi chửa ba mươi cũng một đời
Chôn chặt văn chương ba thước đất
Ném tung hồ thỉ bốn phương trời
Nắm xương dưới ván chau mày khóc
Hòn máu trên tay mỉm miệng cười
Hăm bảy tháng trời là mấy chốc
Trăm năm ông Phủ Vĩnh-Tường ơi !
Hồ Xuân Hương


Câu thứ nhứt của bài ta nghe rõ ràng là kêu người chết để lên tiếng thở than thương tiếc.
Và câu chót như để cùng người chết nói lên lời vĩnh biệt !

Đúng phép thơ “thủ vĩ ngâm” là phải có điều kiện đó. Cùng một câu nhưng ở hai nơi phải có hai tác dụng, phải gây ra hai sự rung cảm khác nhau, chứ không phải chỉ đơn thuần hai câu có cái xác giống nhau là được.
Và phải chăng vì đó mà có người nói vắn tắt rằng : “vần” của câu 1 được phép giống với “vần” của câu 8 ? Định luật đó dường như không chính xác, bạn nào biết rành xin chỉ giúp.

3/ Thơ “điệp vận”
Ngoài trường hợp chính thống “thủ vĩ ngâm” nói trên, nếu có hai hay nhiều vần giống nhau thì đó là “điệp vận”. Dường như được cho phép nhưng bị đánh giá kém hơn. Bạn nào biết rõ xin góp ý.
Riêng phần tôi, vì cho rằng thơ có điệp vận là không mấy hay, nên nếu có họa thơ điệp vận thì tôi luôn xin phép để họa với một chữ vần khác, tránh điệp vận.

4/ Thơ “độc vận”
Nếu cả 5 vần cùng giống nhau thì đó là thơ “độc vận”.Ngôn từ đi theo vần bị hạn hẹp, khó viết thành bài thơ hay.
Tuy nhiên có những trường hợp mà sự “độc vận” lại là cần thiết khi ta phải nói hết mọi khía cạnh quan trọng của từ “vần” đó. Ví dụ như bài nói về sự “khôn hay dại” :

Thế sự đua nhau nói dại khôn
Biết đâu là dại biết đâu khôn ?
Khôn nghề cờ bạc là khôn dại
Dại chốn văn chương ấy dại khôn
Những kẻ nên khôn đều có dại
Làm người có dại mới nên khôn


.... v.v.tôi không nhớ đủ

Trong bài nầy những chữ “khôn” và “dại” là hoàn toàn cần thiết để diễn đạt chủ ý sâu sắc của bài, không thể thay thế với chữ khác được.
Tóm lại dùng thơ độc vận thì Xướng đã khó, Họa lại càng khó hơn nếu không muốn dùng lại những cụm từ đi theo vần của bài Xướng. Xin đọc thêm phần giải thích của bác Vũ Kim Thanh về việc nầy.
Phần tôi thì vì cái bồ chữ không mấy đủ dùng nên tôi chịu thua trước, không tìm họa thơ độc vận.

Nói chung, có những trường hợp ràng buộc ta phải dùng độc vận. Nhưng trong mọi trường hợp, thơ độc vận đều rất khó họa.

5/ Xướng-Họa thơ

Làm xong một bài thơ, sau khi khổ công tìm lời chọn ý, thì ai cũng có ít nhiều sự đắc ý, hài lòng, muốn đưa cho bạn (và mọi người) xem cho bỏ công đẽo gọt và cũng có chút để khoe đứa con tinh thần, giống hệt như những bà mẹ hãnh diện thích nghe được tiếng khen khi đang bồng một đứa con bụ bẩm khéo đẻ khéo nuôi.
Bài Xướng rất cần thuộc loại thơ được làm ra với nhiều công phu đó. Bài Xướng có hay thì mới thu hút được nhiều người Họa vì không ai thích làm một bài Họa hay, để nằm cạnh một bài Xướng dở. (Ở đây bắt buộc phải nói tới tiếng “hay” hay “dở”).

Vả lại trên nguyên tắc bài Họa khó làm hơn. Xướng thì tự do chọn vần, khi bí lối nầy ta tìm lối khác. Nhưng Họa thì phải dùng lại năm chữ “vần” của bài Xướng nên luôn phải làm việc trong điều kiện hạn hẹp.
Người Họa rất thường khi chỉ vì yêu bạn mà cố gắng làm ra bài Họa đáp ứng lời mời cho bạn mình được vui. Do đó nên trong sự thân mật nầy, kẻ Xướng người Họa đều có bổn phận phải cố gắng đưa ra những bài thơ hay, đẹp, vì sự giao tình cao quí của đôi bên.

Việc cố gắng viết ra một bài thơ hay còn có ích lợi rất lớn lao cho mỗi tác giả. Hãy nghĩ rằng sau nầy bạn được nổi tiếng. Nếu trong toàn bộ sưu tập thơ của bạn, mà có sự hiện hữu của quá nhiều bài thơ “dở” thì ắt bạn cũng hối tiếc lắm. Tiếc rằng sao hồi đó mình lại cẩu thả để tung ra những bài thơ kém cõi như thế !

Đi vào chi tiết một chút, xin nhắc lại là bài Họa chỉ cần lập lại 5 chữ vần (Bằng) của bài Xướng. Ba chữ Trắc ở cuối các câu 3, 5, 7 không cần phải lập lại. Không phải dùng lại ba chữ đó thì ta có thể phát huy tình ý, tư tưởng về mọi hướng, không bị gò bó như khi phải dùng lại ba chữ Trắc ấy. Trên cương vị của người “hướng dẫn” thì cần nói rõ như thế. Còn đã biết thế rồi mà bạn vẫn muốn dùng lại 3 chữ Trắc đó thì không có sự cấm cản nào cả.
Hiện có nhiều bạn, hoặc vì tánh lập dị, hoặc vì muốn thử thách với chính mình, hoặc vì một lý do khác chỉ có ông trời biết, rất thường có những bài Họa dùng luôn 3 chữ Trắc. Đó là bác Vũ Kim Thanh, bạn Kim Giang và một vài người nữa mà tôi không nhớ chắc nên không dám nêu ra. Nay lại thêm một bạn mới là Hồn Du Tử với bài Họa nêu nơi phía sau tiếp theo đây. Họa luôn 3 chữ Trắc đó mà bài Họa vẫn hay, vẫn đẹp, thì đáng cho điểm cao hơn những bài Họa hay, đẹp khác.

6/ Sửa thơ
Thông thường thơ nó có tính chất “ruột rà thân thiết” với tác giả nhiều hơn là Văn. Mà với Văn thì đã có câu nhận xét tâm lý rằng “Văn mình, vợ người”. Nói huỵch tẹt ra ý muốn nói của câu đó là : Văn mình lúc nào mình cũng thấy là hay hơn văn người khác, cũng như vợ người khác thì lúc nào mình cũng thấy sao họ dịu hiền dễ thương hơn mụ chằn nhà mình ! (Mặc kệ các bạn vui cảnh lứa đôi bị ngắt véo, Lá chỉ ngạo nghễ ngồi xem).
Sửa thơ bạn là động tới cái phần “ruột rà mật thiết” đó nên việc rất tế nhị. Ngoại trừ trường hợp các bạn mới tập tành, cần được chỉ bảo, đề nghị sửa đổi mọi thứ trong những bài thơ chỉ mới là “bài tập”. Còn khi mà bài thơ đã là một tác phẩm thì ta nên thận trọng vì nhiều lý do :

a- Như vừa nói, đối với những kẻ thực sự yêu thơ, thì những tác phẩm họ làm ra là tâm huyết, là ruột rà, là đứa con yêu của họ. Mỗi câu mỗi chữ đều được đắn đo cân nhắc trước khi đưa ra. Ta chỉ nên đề nghị sửa ở những nơi thực sự là “sơ sót” và những nơi mà sau khi sửa chắc chắn là bài thơ sẽ hay hơn, đẹp hơn. Ví dụ như lỗi về Bằng Trắc của niêm luật. Ví dụ như chỉ cần hoán chuyển vị trí của một vài chữ để có được một cặp đối đồng dạng, các từ đồng tự loại nằm đúng vị trí như nhau v.v.
b- khi cần thay thế với một chữ khác hẳn thì tốt nhứt là nên đưa ra như một ví dụ rồi mời tác giả theo ví dụ đó mà sửa đổi. Và câu nói cũng phải dự trù luôn trường hợp họ không muốn sửa đổi. Có như thế họ mới không cảm thấy bị cấy một vật lạ vào cơ thể.
c- những đề nghị sửa càng ít càng tốt, vì thơ văn cũng như lời nói, luôn mang màu sắc đặc thù của riêng tác giả. Sửa nhiều quá thì màu sắc của tác giả sẽ bị mất đi. Bài thơ có thể ít nhiều biến thành tác phẩm của người sửa. Và điều đó không tốt cho ai cả.

d- vả lại cá tính mỗi người mỗi khác, có người sau khi nghe thấy lời đề nghị “sửa” nhiều quá trên bài thơ của mình, rồi buồn tình hay ngao ngán gì đó mà bỏ cuộc luôn. Trái lại có những người khác vui vẻ tiếp nhận, sẵn sàng tự đưa mình vào khuôn phép, đầy nhiệt tâm yêu thơ, tinh thần phục thiện, ý chí học hỏi rất cao.



Phần tiếp theo


7/ sự “đối ngẫu”
Sự “đối ngẫu” (thấy Quách Tấn dùng chữ nầy) là cái khó của thơ Đường. Nhưng nhờ yếu tố đó mà ta có thể viết ra những câu thơ hay và thật hay, bức xa các câu không đối.
“Đối ngẫu” cũng là yếu tố được các tiền nhân coi rất trọng. Nhiều thể “văn” xưa lấy sự “đối ngẫu” làm căn bản so tài. “Đối” trong Văn khó gấp năm, ba, hay mươi lần trong thể thơ mà ta gọi vắn tắt là thơ Đường.
Như bạn TNP nói, đúng ra phải gọi đó là “thơ Đường luật”, để phân biệt với những bài thơ có từ đời Đường còn được lưu truyền. Nhưng ở những trường hợp không thể có sự nhầm lẫn được thì có thể nói gọn là “thơ Đường” như mục “góc thơ Đường” ghi trên một vài tuần báo.
Cũng như về thể Phú thì loại thông dụng có chính danh là “Phú Đường luật” nhưng luôn được gọi gọn là Phú, như “Tụng Tây Hồ Phú”, “Ngã ba Hạc phú” v.v.
Trở lại nói vắn tắt về sự “đối ngẫu”của văn, một bài Phú Đường Luật phải có “vần”, có “đối”, và theo luật “bằng trắc”. Bài chia thành nhiều “liên”, mỗi liên gồm hai câu đối nhau, giữa hai câu có một dấu chấm-phết (;).
Câu trong mỗi “liên” có thể ngắn, dài, hay thật dài, nhưng vẫn phải đối nhau. Đó mới là cái khó.

Để tránh đi quá xa về văn, tôi chỉ xin trích dẫn một liên để xem phần đối ngẫu :

Đây là một liên trong bài “Tự thuật ký” của Lý Văn Phức :

Năm Đinh Mão cũng nước bầu cơm gói, tiếc nỗi đi không về luống, kỳ tứ trường đành nhượng bảng Tôn Sơn;
Chốn Tràng An thời cũi quế gạo châu, lấy gì ngọt thão bùi thơm, đường bách lý luống ghi lời Tử Lộ.

Xem xét sự “đối ngẫu” :
- “năm Đinh Mão” đối với “chốn Tràng An”, đặc danh từ đối với đặc danh từ; Tràng An đây có nghĩa là Kinh đô, nơi khảo thí.
- “nước bầu cơm gói” đối với “cũi quế gạo châu”, cùng tự loại, cùng cách cấu tạo : cùng dùng một phổ thông danh từ làm “tính từ”.
- “tiếc nỗi” đối với “lấy gì”
- “đi không về luống” đối với “ngọt thão bùi thơm”
- “kỳ tứ trường” đối với “đường bách lý”
- “đành nhượng bảng Tôn Sơn” đối với “luống ghi lời Tử Lộ”

Sự “đối ngẫu” rất là hoàn hảo trên một câu thật dài gồm đến 22 chữ.
Sau khi đã thấy câu văn đối khó trên đây, thì mới thấy những câu đối trong thơ Đường tương đối dễ hơn nhiều, vì nó chỉ giới hạn trong số 7 chữ.
Do đó nên có thể nói rằng việc tìm viết cho có đối hoàn toàn trong tầm khả năng của chúng ta. Chỉ cần các bạn chịu khó “tí”.
Để nhận định cái hay và bắt chước, tôi đề nghị các bạn xem lại một số cặp đối của các nhà thơ tiền bối trích ra dưới đây :

Ngàn mai gió cuốn chim bay mỏi
Dậm liễu sương sa khách bước dồn (bà Huyện Thanh Quan)
Ðây là sự “đối xứng”. Hai câu cân xứng nhau, và dùng cùng tự loại, trên danh từ thì dưới danh từ, trên động từ thì dưới động từ, v.v.

Khói tỏa đồi NGÔ un sắc trắng
Duyên về đất THỤC đượm màu hồng (Phan-Văn-Trị)
Cũng đối xứng và dùng cùng tự loại, nhưng có thêm loại đặc danh từ Ngô và Thục.

CƯỚP của ĐÁNH người quân tệ nhỉ ?
XƯƠNGDA cóc có đau không ? (Nguyễn Khuyến)
Hai câu nầy chỉ đối xứng nhưng không dùng cùng tự loại : cướp của <> xương gà, đánh người <> da cóc, nhưng ý nghĩa của cả hai câu đều diễn đạt sự thật thiết yếu cho đề bài (Hỏi thăm bạn bị cướp).

ÐẬP cổ kính RA tìm lấy bóng
XẾP tàn y LẠI để dành hơi (Tự Ðức)
Ðây gọi là “đối nghịch” vì nghĩa của hai câu có chỗ nghịch nhau : “đập ra” nghịch với “xếp lại”.

PHÀNH RA ba góc da còn THIẾU
XẾP LẠI đôi bên thịt vẫn THỪA (Hồ Xuân Hương)
Cũng là « đối nghịch » nhưng ở hai nơi trong mỗi câu.

Duyên thiên chưa thấy nhô đầu DỌC
Phận liễu sao đà nẩy nét NGANG (Hồ Xuân Hương)
vừa đối nghịch vừa chơi chữ :
chữ Thiên (trời) mà nét giữa nhô lên khỏi gạch ngang thì thành chữ Phu (chồng)
chữ Liễu (ví là con gái) mà thêm một gạch ngang thì thành chữ Tử (là con)
để nói là người con gái không chồng mà lại có con.

Non nước lỡ LÀNG màu lịch sự
Gió trăng chờn CHỢ mối nhân duyên (Phan Sào Nam)
Cũng là một hình thức chơi chữ : lấy trong hai tính từ kép mỗi nơi một chữ đối nhau là :làng và chợ.

Chẳng LONG lay đến lòng son sắt
HỔ ngươi vì miếng bạc đen (Phan Sào Nam)
Cũng như trên.

Dùng “điệp tự”. Câu trên có điệp tự ở những vị trí nào thì câu dưới cũng phải vậy.
a/ điệp tự nằm cạnh nhau
THÔI THÔI xin bái cùng chung đỉnh
KHÉO KHÉO còn rầy với kiếm cung (Nguyễn Quí Tân)

Lúc NHỚ NHỚ gì trong mộng tưởng
Khi RIÊNG RIÊNG cả mối tình chung (Trần Tế Xương)

b/ điệp tự cách khoảng

NỀN NẾP vẫn còn NỀN NẾP
LỄ VĂN sao khác LỄ VĂN xưa (Phạm Thấu)

Thà KHÔNG trời đất KHÔNG chi cả
Còn non sông lẽ nào (Phan Bội Châu)

Gần ƯỚC tiện nơi xa cũng ƯỚC
Sớm TRÔNG gặp hội muộn càng TRÔNG (Nguyễn Trọng Trí)
Ðây là 2 câu Thực của một bài thơ Phú Ðắc, lấy đề “Không Chồng Trông Bông Lông” làm vần.
Người con gái nào lại không ước có chồng gần, nhưng nếu gần không được thì xa cũng ước.
Người nào lại chẳng sớm trông có được tấm chồng, nhưng nếu sớm không được thì muộn lại càng trông. Ðây là cái tâm lý chung. Thật khó có câu Thực nào xác thực đến mức đó.

Xin chấm dứt phần “đối ngẫu” với hai bài thơ ngoại lệ “bỏ đối” :

BẠN ĐẾN CHƠI NHÀ
Chẳng mấy khi mà bác tới nhà
Trẻ thời đi vắng chợ thời xa
Ao sâu nước cả khôn chài cá
Vườn rộng rào thưa khó bắt gà
Cải CHỬA ra cây cà CHỬA nụ
Bầu vừa rụng rốn mướp đương hoa
Ðầu trò tiếp khách trầu không có
Bác đến chơi đây ta với ta. (Nguyễn Khuyến)

Câu 5 có điệp tự nhưng câu 6 lại không, vì sự cần thiết của ý nghĩa.
Dù vậy bài nầy rất được yêu thích. Có thấy người đem chép chữ to trên vách phòng khách để trêu bạn bè khi họ đến thăm.

NGHE HÁT
Phách ngọt đàn say nệm gối êm
Tiếng ca buồn nổi giữa trời đêm
Canh khuya đưa khách lời reo ngọc
Mơ gái Tầm Dương thoảng áo xiêm
Ai lạ nghìn thu xa tám cõi
Sen vàng như động phía châu liêm
Nao nao khói biếc hài thương nữ

Trở gối hoa lê rụng trắng thềm. (Vũ Hoàng Chương)

Vũ Hoàng Chương là một nhà thơ lớn, nhưng bài nầy của ông vẫn không có đối. Có lẽ vì phải nói những cái thực tế không đối được. Nhưng nhờ vào những cái đẹp khác như : lời lẽ trang trọng chải chuốt, nhạc dịu dàng, ý nghĩa nồng nàn, nên bài thơ vẫn được mọi người yêu thích, lưu truyền coi như một bài thơ hay.
Tuy nhiên những bài ngoại lệ nầy không nên bắt chước. Vì thơ Đường Luật là phải có “đối” mới hay.

8/ những nét hay khác của câu thơ
Niêm, luật, vần, đối, điệp tự, là những yếu tố mà ta dễ kiểm soát, ghi nhận. Nhưng có những yếu tố khác làm “hay” cho câu thơ, mà ta ít khi để ý tới vì khó nhận ra.
Xin nêu vài ví dụ :

Nước biếc trông như làn khói phủ
Song thưa để mặc bóng trăng vào - Nguyễn Khuyến

Hai chữ “để mặc” đã “nhân cách hóa” một vật vô tri là “song thưa”.
“nhân cách hóa” là gán cho những vật vô tri hoặc những con vật nhỏ, một nét sống như người, khiến cho câu thơ thêm duyên dáng.
Nhưng nếu trắng trợn quá, lộ liễu quá như :

Trăng nằm sóng soải trên cành liễu
Đợi gió đông về để lả lơi

thì nghe cũng không hay mấy.

Còn những câu kín đáo, như có như không, khéo léo nhẹ nhàng như trên đây thì thật là hay.

Xin kể ra luôn vài câu thơ như vậy, của các nhà thơ khác, trong thể loại thơ khác :

Gió lướt thướt kéo mình trên cỏ rối -Xuân Diệu
Chim theo mây về dãy núi xa xanh - Xuân Diệu

Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng - Huy Cận
Chim nghiêng cánh nhỏ bóng chiều sa - Huy Cận

Hai câu sau đây thì hàm súc cái hay khác :

Mấy chùm trước giậu hoa năm ngoái
Một tiếng trên không ngỗng nước nào - Nguyễn Khuyến

Muốn hiểu đúng được nghĩa của chữ “hoa năm ngoái” thì phải có biết điển tích Thôi Hộ, trong có câu :

Đào Hoa y cựu tiếu đông phong.

Nhờ chữ “y cựu” mà ta mới hiểu “hoa năm ngoái” không phải là hoa có từ “năm ngoái”, mà là hoa lại nở cũng như “năm ngoái”.

Còn nếu ta có một kiến thức tổng quát rộng rải để biết rõ việc có loài chim di trú hàng năm, từ Bắc xuống Nam và ngược lại, thì mới thưởng thức trọn vẹn câu :

Một tiếng trên không ngỗng nước nào

Với hai câu :

Da trời ai nhuộm mà xanh ngát
Mắt lão không viền cũng đỏ hoe - Nguyễn Khuyến

“nhuộm da trời” là tứ thơ có tính cách “nhân cách hóa”.
chữ “viền” là một tứ thơ khó tìm. Nhận ra được cái “khó” trong những bài thơ hay cũng là một động lực giúp ta hăng hái tìm tòi, không nãn chí v.v. trong sự tìm chữ khi gặp trường hợp khó.

Hai câu :

Một kiếp phù du vờ ấy xác
Trăm khoanh huyễn hoặc giả là danh - Giản Chi

Người có nghiên cứu sự tích của đức phật, tức Thái tử Tất-Đạt-Ta sẽ sung sướng gặp lại cái triết lý của Tất-Đạt-Ta trong hai câu thơ ấy.

Tóm lại, câu thơ có thể hay nhiều cách. Ta nên chịu khó suy nghĩ, tìm tòi, để viết ra những câu thơ đẹp.

8 câu của bài thơ Đường thì có câu khó viết, có câu dễ viết. Theo thứ tự từ khó đến dễ như sau :

* khó nhứt là những câu vừa phải theo vần, vừa phải đối. Là các câu 4, 6
* ít khó hơn chút là những câu theo vần nhưng khỏi theo đối. Là các câu 1, 2, 8.
* ít khó hơn chút nữa là những câu phải theo đối nhưng khỏi theo vần. Là các câu 3, 5.
* và dễ nhất là câu 7, khỏi theo đối cũng khỏi theo vần.

Nhưng những câu dễ viết thường bị coi thường. Không nên vậy. Trái lại nên khai thác tính chất “dễ viết” để viết cho “hay”.

Và sau cùng, phải cố làm cho câu thơ rõ nghĩa. Vì nếu người đọc không hiểu được nghĩa của câu thơ thì làm sao biết được là “thơ hay” ?

Thân ái đóng góp chút kinh nghiệm cùng quí bạn.
LCR
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2006 08:42:15 bởi lá chờ rơi >
Có mợ thời chợ thêm đông
Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !

BHD2
  • Số bài : 224
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.12.2005
  • Nơi: Tâm hồn héo...
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 25.02.2006 12:52:37
0
"Nuôi con mới hiểu lòng cha mẹ" ! Cháu chưa lập gia đình nên chưa có con cái bởi vậy cháu xin phép được tham gia với tư cách là một người con ! Mong các bác chỉ bảo thêm !

Tâm sự cùng mẹ !

Con sinh bởi mẹ, trời sinh tính
Nên lúc hư, ngoan thật khó lường
Chín tháng mười ngày dù khổ nặng
Tảo tần lam lũ vẫn yêu thương
Dẫu khi thành đạt càng chăm chút
Hoặc lỡ lầm đường chẳng bỏ buông
Cắt thịt nuôi người danh phận gái*
Làm trai xin nhớ lẽ cương thường*...


BHD2
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2006 13:03:04 bởi BHD2 >
Bởi lẽ lòng ta buồn lắm nỗi
Nên nay thu bỗng hoá tiêu điều

tulipdenus
  • Số bài : 3431
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.09.2004
  • Nơi: Lâm Đồng
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 25.02.2006 14:35:38
0

Xướng:

NỖI LÒNG


Mưa lạc chiều đông khi gió lên
Phố thương chuyện cũ nhạt hoa đèn
Tình trong xa cách sầu môi mắt
Nợ vướng bên lòng tim lệ hoen
Lúc tỉnh như say hoài vẫn nhớ
Khi sầu hay giận chẳng nguôi quên
Thét lên một tiếng cho vơi bớt
Chất chứa trong lòng bao bấp bênh

TL thân mời họa cùng!
Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm
Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà
( Nguyễn Đình Chiểu)

Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 25.02.2006 17:07:35
0
BHD2 thân

Chỉ cần nói lên lòng hiếu thuận , hoặc nói lên sự thương nhớ cha mẹ là đủ

Cùng các bạn

Thật là bất ngờ và cảm động khi được các bạn hưởng ứng phóng họa " Nuôi con mới biết lòng cha mẹ" để kính dâng lên cha mẹ nhân ngày lễ Vu Lan sắp đến, tuy rằng thời gian khoảng 5 , 6 tháng nữa mới đến ngày lễ , tôi nghĩ rằng khoảng thời gian này không dài lắm đâu nếu chúng ta thực hiện độ 150 bài thơ Đường hoặc các thể thơ khác,để in thành sách nói lên tấm lòng biết ơn của con cháu với bậc sinh thành, và quyển sách này đến tay các bạn trước ngày lễ. Mong các bạn giúp một tay
Trần Mạnh Hùng

Tuổi Thơ

Nuôi con mới hiểu lòng cha mẹ.
Tiếng võng mẹ ru lúc ấu thơ.
Ngọt lịm lòng con còn nhỏ dại.
Ngất ngây dạ trẻ thuở xa xưa.
Con trong lòng mẹ lim dim ngủ
Mẹ thức ru con khắp những mùa.
Êm ấm tuổi thơ bên cạnh mẹ
Trong vòng tay mẹ chẳng âu lo

Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2006 18:05:53 bởi Tran Manh hung >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng

Đông Hòa
  • Số bài : 2279
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2006
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 25.02.2006 18:13:30
0

Trích đoạn: tulipdenus

Xướng:

NỖI LÒNG


Mưa lạc chiều đông khi gió lên
Phố thương chuyện cũ nhạt hoa đèn
Tình trong xa cách sầu môi mắt
Nợ vướng bên lòng tim lệ hoen
Lúc tỉnh như say hoài vẫn nhớ
Khi sầu hay giận chẳng nguôi quên
Thét lên một tiếng cho vơi bớt
Chất chứa trong lòng bao bấp bênh

TL thân mời họa cùng!




Thân họa : xa khuất

Gió thổi cho mây rộn ngút lên
Trùng dương sáng lóa ngọn đăng đèn
Hải âu lẻ bóng rưng rưng mắt
Quyên di đơn bạn lệ mờ hoen
Xót bạn u hòai lòng thêm nhớ
Thương người tha thiết dạ không quên
Tơ duyên bóng rũ ai xa khuất
Lặng lẽ nhìn đời mãi bấp bênh

Đông Hòa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2006 11:27:29 bởi Donghoa >

tulipdenus
  • Số bài : 3431
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.09.2004
  • Nơi: Lâm Đồng
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 26.02.2006 13:18:04
0
Xướng:

TÌNH XƯA NGHĨA CŨ*

Khi nào em nhớ đến tình tôi
Xin hãy đừng thương tiếc một thời
Cái thuở còn thơ tình vụng dại
Bây giờ tóc điểm nghĩa chơi vơi
Đò sang mấy bến đâu ngờ lũ
Hoa đổi chậu xưa nào biết hôi?
Nếu hỏi duyên xưa còn đượm lại?
Cớ gì cười nói bạc như vôi!

* Khi nghe tâm sự của thằng bạn thân.

THÂN MỜI HỌA CÙNG TL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2006 13:20:53 bởi tulipdenus >
Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm
Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà
( Nguyễn Đình Chiểu)

KimGiang
  • Số bài : 2410
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 26.02.2006 14:01:20
0
Xướng kính mời:

ĐỒNG QUÊ

Trông kìa lấp lóa cánh cò bay
Sóng lượn hương đồng ngát ngát say
Ngắm nữ cô thôn chăm xới cỏ
Nhìn xanh lá lúa vẽ cong mày
Hồng hồng má thắm con ai đấy
Giọng hát xoan nghề gốc ấy đây
Có phải cây đa đang đắm đuối
Nên nghìn mắt lá cứ lung lay!

Kim Giang

Triky
  • Số bài : 475
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2005
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 26.02.2006 14:29:06
0
Xin cống hiến các bạn câu đối mà từ trước đến nay , mọi người cho là bất khả đối

VỢ CẢ, VỢ HAI, HAI VỢ LÀ VỢ CẢ
Vợ hai ngược lại là hai vợ

Đối

TIỀN BẠC, TIỀN ĐỒNG, ĐỒNG TIỂN LÀ TIỀN BẠC
Trần Mạnh Hùng

Xin đối:

TÌNH VỠ, TÌNH PHAI, PHAI TÌNH LÀ TÌNH VỠ

Tri Kỷ

Triky
  • Số bài : 475
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2005
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 26.02.2006 14:38:54
0
Xướng kính mời:

QUÀ TẶNG

Náo nức Đường say Phố gợi tình
Tim yêu hóa phép món quà xinh
Nụ hồng đằm thắm uyên ương họ
Giọt lệ thầm rơi lẻ bóng mình
Không, có,không...không...không,có...có
Bói mà, khấn mãi thấy còn linh
Mưa xuân lất phất giăng trên tóc
Trời tặng riêng em một chút tình.

Kim Giang

Họa:

GỬI EM

Anh viết cho em gửi chút tình
Mưa vương tóc rối nét còn xinh?
Làn hương phảng phất thơm trong gió
Bóng trúc bơ vơ đứng với mình
Mắt thức câu thơ ngời ý nói
Duyên thầm tiếng nhạc cảm niềm linh
Tim nguồn suối nhớ không ngưng chảy
Biển cả thương lây gửi sóng tình!

Tri Kỷ

nguyens
  • Số bài : 896
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.09.2005
  • Nơi: VN
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 26.02.2006 16:30:39
0
Xin cống hiến các bạn câu đối mà từ trước đến nay , mọi người cho là bất khả đối

VỢ CẢ, VỢ HAI, HAI VỢ LÀ VỢ CẢ
Vợ hai ngược lại là hai vợ

Đối

TIỀN BẠC, TIỀN ĐỒNG, ĐỒNG TIỂN LÀ TIỀN BẠC
Trần Mạnh Hùng

Xin đối:

TÌNH VỠ, TÌNH PHAI, PHAI TÌNH LÀ TÌNH VỠ

Tri Kỷ


SÔNG CÁI - SÔNG CON - CON SÔNG LÀ SÔNG CÁI



Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu

lá chờ rơi
  • Số bài : 6916
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.06.2005
  • Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 27.02.2006 01:13:37
0
Xin xóa hộ, đã cóp sang Trang VU LAN.
Cám ơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2006 08:39:13 bởi lá chờ rơi >
Có mợ thời chợ thêm đông
Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !

Đông Hòa
  • Số bài : 2279
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2006
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 27.02.2006 12:04:10
0

Trích đoạn: tulipdenus

Xướng:


TÌNH XƯA NGHĨA CŨ*

Khi nào em nhớ đến tình tôi
Xin hãy đừng thương tiếc một thời
Cái thuở còn thơ tình vụng dại
Bây giờ tóc điểm nghĩa chơi vơi
Đò sang mấy bến đâu ngờ lũ
Hoa đổi chậu xưa nào biết hôi?
Nếu hỏi duyên xưa còn đượm lại?
Cớ gì cười nói bạc như vôi!

* Khi nghe tâm sự của thằng bạn thân.


THÂN HỌA : Vọng tình xưa

Buồn tênh phố vắng lạnh riêng tôi
Tiếc nhớ tình yêu của một thời
thuở ấy hân hoan trong nắng dại
Giờ đây hối tiếc những đêm vơi
Chân xưa lối ấy hoen trăng tối
Gót cũ đường về vương cỏ hôi
Lưu luyến tâm hồn quay trở lại
Tìm người nối lại nghĩa trầu vôi

Đông Hòa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2006 16:14:42 bởi Donghoa >
Gió vẫn thổi trên những tầng mây , ngày vẫn trôi qua có ai nghĩ được gì trong khoảng miên man bất tận . Hỡi em ! Ta sẽ yêu em như những ngày xưa đầy mộng tưởng trong giấc mơ viết thành bài thơ tình lãng mạn ....

lá chờ rơi
  • Số bài : 6916
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.06.2005
  • Nơi: 6 tháng bên đông 6 tháng đoài
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 28.02.2006 00:34:15
0
xin xóa hộ. cám ơn bạn quét rác.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2006 09:20:43 bởi lá chờ rơi >
Có mợ thời chợ thêm đông
Vắng mợ chợ cũng chẳng "không" bữa nào !

Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 28.02.2006 01:00:08
0
Xin cống hiến các bạn câu đối mà từ trước đến nay , mọi người cho là bất khả đối

VỢ CẢ VỢ HAI. HAI VỢ LÀ VỢ CẢ


xin đối
TÌNH VỠ, TÌNH PHAI, PHAI TÌNH LÀ TÌNH VỠ
Tri Kỷ


SÔNG CÁI - SÔNG CON - CON SÔNG LÀ SÔNG CÁI
nguyễn khánh chân

_____________________________



VỢ CẢ, VỢ HAI, HAI VỢ LÀ VỢ CẢ

Vợ hai ngược lại là " hai vợ "

Hoặc " Cả, Hai"
Vợ cả, vợ hai. Cả hai là vợ cả

Hoặc " Hai, Cả "
Vợ cả, vợ hai. Hai cả là vợ cả

Đối

TIỀN BẠC, TIỀN ĐỒNG. ĐỒNG TIỂN LÀ TIỀN BẠC
Tiền đồng ngược lại đồng tiền

hoặc " Bạc, đồng"
TIỀN BẠC, TIỀN ĐỒNG. BẠC ĐỒNG LÀ TIỀN BẠC

Hoặc " đồng, bạc"
TIỀN BẠC TIỀN ĐỒNG. ĐỒNG BẠC LÀ TIỀN BẠC
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2006 01:08:07 bởi Tran Manh hung >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng

Đông Hòa
  • Số bài : 2279
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2006
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 28.02.2006 05:23:13
0

quote:

Trích đoạn: lá chờ rơi

XƯỚNG :
- Trần Mạnh Hùng
HỌA :
- Trần Mạnh Hùng

1105. GỞI LẠI EM

Gởi lại cho em vòng tay ấm.
Thuở đầu ánh mắt đắm tình si.
Thư tình vụng dại – Anh trao vội.
Lời hẹn ngô nghê – Em nói đi
Gởi lại em tình đầu nhút nhát
Gởi về em kỷ niệm tư suy
Những chiều tan học bên nhau bước.
hai đứa cùng run... Bởi...Tại vì...
Trần Mạnh Hùng


1105.1 XIN NHẮC ĐẾN NHAU...

Xin giữ cho nhau từng kỷ niệm.
Xin gom nỗi nhớ thuở ngây si.
Xin về ôn lại câu trò chuyện.
Xin cố hình dung mỗi dáng đi.
Xin hãy nâng niu lời hẹn ước.
Xin lòng trân quý lúc tình suy.
Xin đem quyến luyến vào tâm sự.
Xin nhắc đến nhau...Tại...Bởi...Vì...
Trần Mạnh Hùng


Thân họa : Tơ lòng vì ai

Sẽ đến cùng em bên mái ấm
Ân sâu đừng nhớ tiếng thay vì
Tơ duyên thuở trước mình đứng đón
Mộng ước đường đời ta bước đi
Chữ luyến cho ai tròn dấu ái
Chữ lưu mang lấy trọn tình si
Từng đêm gối mộng kề vai đón
Muôn kiếp bên nhau chung nghĩ suy

Đông Hòa

_____________________________
Gió vẫn thổi trên những tầng mây , ngày vẫn trôi qua có ai nghĩ được gì trong khoảng miên man bất tận . Hỡi em ! Ta sẽ yêu em như những ngày xưa đầy mộng tưởng trong giấc mơ viết thành bài thơ tình lãng mạn ....

Triều Sương
  • Số bài : 307
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.01.2005
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 28.02.2006 08:17:28
0

1001. PHÙ VÂN

Tình chửa chung đôi đã lỡ làng,
Người đi kẻ ở biệt quan san.
Bút hoa vướng vất đôi dòng nguyệch,
Khoé mắt lưu linh một giọt tràn.
Đã biết vấn vương vùi dĩ vãng,
Sao còn chất chứa kín không gian.
Nhớ nhung chi nữa mà nhung nhớ,
Một áng phù vân giữa ngút ngàn.
Mai Trắng

1001.1 VỀ QUÊ ĂN TẾT

Xuân về trăn trở nhớ thôn làng
Nghĩa xóm tình quê chút sẻ san
Bờ dậu mồng tơi leo tứ phía
Đường đê hoa súng mọc lan tràn
Đình thần sửa lại hai bên chái
Đền tổ cơi thêm ba bốn gian
Thoáng gió ngây ngây mùi lúa mới
Hương quê lồng lộng giữa mây ngàn.
nguyens


Thân họa :

VƯỚNG VÍT

Sự đã vui đâu hóa lỡ làng
Chưa đầy chốc cạn chén quan san
Tỏ tường chưa rõ bao nguồn nỗi
Vướng vít còn đây những lệ tràn
Kẻ ở người đi chiều khuất dạng
Giọt sầu lệ tủi đọng không gian
Niềm thương cố xếp vào ngăn tủ
Chỉ nỗi nhớ mong nặng vạn ngàn


917. TIỄN ÐÔNG

Ngoài trời nàng Bấc sắp tàn suy
Vạn vật nôn nao tỉnh giấc vùi
Cây cối nhuốm tươi chừng nhớ nắng
Hương hoa cuốn gió tưởng quên mùi
Đông qua hiu hắt buồn lưu luyến
Xuân đến nhẹ nhàng phết sắc vui
Chiếc lá vàng ương rơi rớt lại
Rung rinh sương sớm thoáng bùi ngùi
BHD2

917.1 ÐÓN XUÂN

Xuân ơi cứ đến dẫu buồn vui
Ðánh thức hồn ta mãi ngủ vùi
Suối mộng reo vang đùa giọt nắng
Ðồng xanh ,khói trắng, tỏa thơm mùi
Sương mai lóng lánh cành lưu luyến
Sóng sánh thuyền con lửa ấm mui
Dĩ vãng vàng son xưa trở lại
Mừng Xuân khoáng đại chợt bùi ngùi
Vũ kim Thanh


"Ngoài trời nàng Bấc sắp tàn suy " Câu này được đổi lại rồi ư..TS nhớ là "Ngoài trời nàng Bấc gượng reo vui " mà BHD2

Giã từ nỗi buồn

Bừng trong đáy mắt ánh niềm vui
Em ngỡ thiên thu mộng đã vùi
Sợi nhớ giăng đầy cùng bụi phủ
Hương tình thoáng nhạt đã phai mùi
Đông về ngợp phố tình còn đọng
Xuân đến rã tan những lạnh môi
Thắp lại nụ cười trong nắng mới
Giã từ buồn nhé lẫn bùi ngùi

Xướng :

Cố đeo

Tầm gửi cũng đành phải cố đeo
Thân em lá liễu phận râu bèo
Nơi anh chốn ấy còn đơn lẻ
Phòng trống vườn em cũng mốc meo
Má hóp da nhăn đành cố níu
Mặt vênh mũi gãy gắng chèo neo
Ấy chàng ơi hỡi tình trao gửi
Kết chặt tơ duyện cột với kèo

Ứ thèm

Nào phải gông cùm buộc để đeo
Thân em lá cỏ phận như bèo
Xuân thì còn đó hương đầy sắc
Tuổi chửa về chiều chẳng mốc meo
Tương hội sớm nao tình quyến luyến
Hẹn hò đêm đến thuyền buông neo
Tình nhân đã thế nay xưng thế
Đây ứ thèm theo mặc sức kèo


Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 01.03.2006 07:24:04
0

XƯỚNG :
- Lá chờ rơi
HỌA :
- Vivi02
- Trần Mạnh Hùng

1202. BẤT QUÁ TAM

Này bạn mình ơi, bất quá tam !
Ba lần cũng đủ thấy mà ham
Sắc tuy là có lời chưa đáp
Huyền dẫu còn không giọng vẫn trầm
Bèo quyện chân bèo mơ ngọc phách
Nước vui tình nước mặc băng tâm
Rừng thơ thêm lá thay duyên mới
Lá cũ chờ rơi chỉ tiếc thầm !
Lá chờ rơi


1202.1 HAM VUI
Tuổi đã qua rồi lúc thập tam
Mà trông kem,kẹo vẫn còn ham
Vui lên tưng tửng nghe bài rock
Buồn đến thỉu thiu hát khúc trầm
Thiết nghĩ buồn vui đâu tại cảnh
Lại suy ái ố cũng do tâm
Ham vui chẳng cứ bao nhiêu tuổi
Được mãi trẻ con vẫn ước thầm .
vivi02

Sắc (') Huyền (`) Ngã (~) Nặng (.) Hỏi(?)

Không Dấu

Cổ tích táo quân kết bộ tam.
Một bà, hai trự chẳng ai ham
Hỏi (?) tình chung thuỷ còn trong suốt.
Ngã(~) tấm lòng son thả nước trầm.
Sắc (,) nước huynh thành câu bạc mệnh.
Huyền (`) cơ soi sáng chốn Băng tâm.
Nặng (.) lòng thục nữ yêu hay ghét.
Không dấu, không che chỉ khóc thầm.
Trần Mạnh Hùng
Thấy Mà Ham

Bác lá ơi còn bài thơ của tui nữa bác để lọt sổ, không thấy ở trong Bảb Nháp Tuyển Tập
Tran Manh Hung

"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng

Đông Hòa
  • Số bài : 2279
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2006
RE: BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA - 01.03.2006 09:30:07
0

Trích đoạn: Tran Manh hung


XƯỚNG :
- Lá chờ rơi
HỌA :
- Vivi02
- Trần Mạnh Hùng

1202. BẤT QUÁ TAM

Này bạn mình ơi, bất quá tam !
Ba lần cũng đủ thấy mà ham
Sắc tuy là có lời chưa đáp
Huyền dẫu còn không giọng vẫn trầm
Bèo quyện chân bèo mơ ngọc phách
Nước vui tình nước mặc băng tâm
Rừng thơ thêm lá thay duyên mới
Lá cũ chờ rơi chỉ tiếc thầm !
Lá chờ rơi


1202.1 HAM VUI
Tuổi đã qua rồi lúc thập tam
Mà trông kem,kẹo vẫn còn ham
Vui lên tưng tửng nghe bài rock
Buồn đến thỉu thiu hát khúc trầm
Thiết nghĩ buồn vui đâu tại cảnh
Lại suy ái ố cũng do tâm
Ham vui chẳng cứ bao nhiêu tuổi
Được mãi trẻ con vẫn ước thầm .
vivi02

Sắc (') Huyền (`) Ngã (~) Nặng (.) Hỏi(?)

Không Dấu

Cổ tích táo quân kết bộ tam.
Một bà, hai trự chẳng ai ham
Hỏi (?) tình chung thuỷ còn trong suốt.
Ngã(~) tấm lòng son thả nước trầm.
Sắc (,) nước huynh thành câu bạc mệnh.
Huyền (`) cơ soi sáng chốn Băng tâm.
Nặng (.) lòng thục nữ yêu hay ghét.
Không dấu, không che chỉ khóc thầm.
Trần Mạnh Hùng
Thấy Mà Ham

Bác lá ơi còn bài thơ của tui nữa bác để lọt sổ, không thấy ở trong Bảb Nháp Tuyển Tập
Tran Manh Hung





THÂN HỌA : Tuổi già bên nhau

Thấp thoáng năm nay chú thất tam
Vui vầy cạnh vợ nghĩ sao ham
Buổi trưa thủ thỉ tai êm ái
Xế bóng lời trao miệng tỉnh trầm
Cụ tuổi nay già lòng thanh thóat
Bà niên chẳng trẻ dạ từ tâm
Vầy duyên mãi mãi đời vui vẻ
Trọn kiếp bên nhau mặc gió thầm
Đông Hòa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2006 11:11:32 bởi Donghoa >
Gió vẫn thổi trên những tầng mây , ngày vẫn trôi qua có ai nghĩ được gì trong khoảng miên man bất tận . Hỡi em ! Ta sẽ yêu em như những ngày xưa đầy mộng tưởng trong giấc mơ viết thành bài thơ tình lãng mạn ....

Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 260 trang, bài viết từ 511 đến 540 trên tổng số 7792 bài trong đề mục