BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Trích đoạn: vũkimThanh
Thơ xướng thân mời họa :
TẮM SÔNG
Hồng Hà gợn sóng thắm phù sa
Rẽ nước thuyền thơ vẫy nắng tà
Lánh chuyện trần gian sầu bão cuốn
Cùng em cuộn nước tắm reo la
Bồng bềnh sóng gió hồn mơ mộng
Ðỡ cánh tay Tiên vượt biển xa
Cát mịn hòa vui xoa tóc...ngực...
Mùa Xuân chín rực tựa tình ta
Vũ kim Thanh
Thân họa : Du Hồn Theo Giấc Mộng Cô Đơn Giấc muộn hồn theo sương giọt sa
Vẩn vơ hoà quyện bóng trăng tà
Theo vầng mây tối trôi thi thoảng
Buông ngọn gió đàn tiếng lẳng la
Rưng rức lòng như chìm cõi khuất
Ngẩn ngơ dạ cũng vọng hoài xa
Mộng tan thì ánh dương vừa rạng
Mang nỗi cô đơn đến với ta
Đông Hòa
24.02.07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2007 15:07:53 bởi Đông Hòa >
Thân họa : không đề
Bởi suy nên đoán đại thôi nè
Chớ trách vì đâu nói “ấy “ khoe
Mới tối thì áo dài phất phới
Bình minh lại bộ váy đầm xoè
Qua sông sợ vướng vào bờ trúc
Vào ngõ lo quơ phải bụi tre
Vì thế nên em đi rón rén
Vào nhà hắt mủi thở như re ………..
Đông Hòa
21.02.07
Thân Họa : Suối Tình Trào Dâng
Em thì trang điểm đẹp ghê nè
Má phấn môi son mặc sức khoe
Lủng lẳng dưới tai khuyên ánh sắc
Vòng tròn trên ngón nhẫn vươn xoè
Khẽ nhìn anh tựa bên đôn trúc
Ngước mắt em cười cạnh giường tre
Mạch suối tình dâng nơi thôn dã
Muốn tỏ nhưng lòng chợt …… êm re
Đông Hòa
23.02.07
Thiện Nguyện
Thuở ngập mưa sa xứ Hậu Giang
Tháng năm nước nổi , tháng bảy tràn
Dân tình khổ cực người ta thán
Mùa vụ tiêu tan kẻ khóc than
Trùng điệp nhiều vùng quàng chiếu đất
Muôn nơi khắp chốn cảnh trời màn
Chung tay giúp đỡ tình không cạn
Kiếp nạn vượt rồi lại chúc Xuân
Đông Hòa
22.02.07
Cảnh Chùa Vắng
Lon bon xớ rớ trước sân chùa
Chân quàng tay xốc tụng một tua
Khoái lão trào thơ thay tiếng trách
Ôn bà dằn miệng tựa như xua
Dửng dưng quả phụ tìm nơi khác
Thờ thẩn cô nam cũng trở cua
Bởi thế chùa đây giờ vắng lặng
Nay nhìn nghe dạ xót cay chua
Đông Hòa
23.02.07
Vương Vấn
Ngơ ngẩn nhìn về cuối nẻo mây
Gió đây trăng hỡi biết chăng này
Vương lòng ta đến cùng ánh khuyết
Vấn dạ hồn mong dấu nguyệt phai
Bởi cõi tâm tư chìm sương ảo
Nên đời thương nhớ nặng tình say
Ngấn sầu rơi lệ đêm ly cách
Khúc đoạn duyên đành biệt chốn đây
Đông Hoà
23.02.07
TRANG THƠ XUỐNG DỐC Ðã chẳng lên thời phải xuống thôi! Tài hoa chúng bạn bỏ đi rồi Thơ không Bằng Trắc người ngao ngán Lời chẳng thơm nồng ý tả tơi Bút thép bút lông tà ngọn bút Mời anh mời chị mõn hơi mời Trang thơ xuống dốc làng thưa khách Thì cũng theo cùng ... nghỉ xả hơi! Lá chờ rơi
Thân họa : không đề
Bởi suy nên đoán đại thôi nè
Chớ trách vì đâu nói “ấy “ khoe
Mới tối thì áo dài phất phới
Bình minh lại bộ váy đầm xoè
Qua sông sợ vướng vào bờ trúc
Vào ngõ lo quơ phải bụi tre
Vì thế nên em đi rón rén
Vào nhà hắt mủi thở như re ………..
Đông Hòa
21.02.07
Thân Họa : Suối Tình Trào Dâng
Em thì trang điểm đẹp ghê nè
Má phấn môi son mặc sức khoe
Lủng lẳng dưới tai khuyên ánh sắc
Vòng tròn trên ngón nhẫn vươn xoè
Khẽ nhìn anh tựa bên đôn trúc
Ngước mắt em cười cạnh giường tre
Mạch suối tình dâng nơi thôn dã
Muốn tỏ nhưng lòng chợt …… êm re
Đông Hòa
23.02.07
Thiện Nguyện
Thuở ngập mưa sa xứ Hậu Giang
Tháng năm nước nổi , tháng bảy tràn
Dân tình khổ cực người ta thán
Mùa vụ tiêu tan kẻ khóc than
Trùng điệp nhiều vùng quàng chiếu đất
Muôn nơi khắp chốn cảnh trời màn
Chung tay giúp đỡ tình không cạn
Kiếp nạn vượt rồi lại chúc Xuân
Đông Hòa
22.02.07
Cảnh Chùa Vắng
Lon bon xớ rớ trước sân chùa
Chân quàng tay xốc tụng một tua
Khoái lão trào thơ thay tiếng trách
Ôn bà dằn miệng tựa như xua
Dửng dưng quả phụ tìm nơi khác
Thờ thẩn cô nam cũng trở cua
Bởi thế chùa đây giờ vắng lặng
Nay nhìn nghe dạ xót cay chua
Đông Hòa
23.02.07
Vương Vấn
Ngơ ngẩn nhìn về cuối nẻo mây
Gió đây trăng hỡi biết chăng này
Vương lòng ta đến cùng ánh khuyết
Vấn dạ hồn mong dấu nguyệt phai
Bởi cõi tâm tư chìm sương ảo
Nên đời thương nhớ nặng tình say
Ngấn sầu rơi lệ đêm ly cách
Khúc đoạn duyên đành biệt chốn đây
Đông Hoà
23.02.07
TRANG THƠ XUỐNG DỐC Ðã chẳng lên thời phải xuống thôi! Tài hoa chúng bạn bỏ đi rồi Thơ không Bằng Trắc người ngao ngán Lời chẳng thơm nồng ý tả tơi Bút thép bút lông tà ngọn bút Mời anh mời chị mõn hơi mời Trang thơ xuống dốc làng thưa khách Thì cũng theo cùng ... nghỉ xả hơi! Lá chờ rơi VẮNG
Bận chút việc nhà vắng măt thôi Vắng thơ, vắng cả ước mơ rồi. Vắng người tri kỷ, câu thăm hỏi Vắng bạn tri âm, ý rối tơi Vắng tiếng ngọt ngào trong thổn thức Vắng lời nũng nịu đắm duyên mời Vắng người yêu dấu, bao nhung nhớ. Ngóng đợi về nhau, ngóng hụt hơi Trấn Mạnh Hùng
TRANG THƠ XUỐNG DỐC Ðã chẳng lên thời phải xuống thôi! Tài hoa chúng bạn bỏ đi rồi Thơ không Bằng Trắc người ngao ngán Lời chẳng thơm nồng ý tả tơi Bút thép bút lông tà ngọn bút Mời anh mời chị mõn hơi mời Trang thơ xuống dốc làng thưa khách Thì cũng theo cùng ... nghỉ xả hơi! Lá chờ rơi VẮNG
Bận chút việc nhà vắng măt thôi Vắng thơ, vắng cả ước mơ rồi. Vắng người tri kỷ, câu thăm hỏi Vắng bạn tri âm, ý rối tơi Vắng tiếng ngọt ngào trong thổn thức Vắng lời nũng nịu đắm duyên mời Vắng người yêu dấu, bao nhung nhớ. Ngóng đợi về nhau, ngóng hụt hơi Trấn Mạnh Hùng THÔI VỚI THÔI Và có gì đâu thôi với thôi. Bài thơ xướng hoạ cũng xong rồi. Thơ sai niêm luật, không như ý. Thơ chẳng nồng nàn , chẳng rách tơi. Nhiều lúc bí vần đấm ngớ ngẩn Lắm khi cạn ý khó chiêu mời. Thôi thì tạm hứng thơ con cóc. Mời bạn cạn ly, cạn một hơi. Trần Mạnh Hùng
LẠI MỘT NGƯỜI ÐI (thân tặng Kim Giang) Có những người thân bỏ chốn này Ði về một cõi tỉnh như say Trong gương soi thiếu hình em chị Trước ngõ tìm không thấy mặt mày Chợt nhớ chợt thương lòng quặn thắt Thôi đành thôi chịu phải chia ly Dương trần âm cảnh giờ ngăn cách Nghĩa chị tình em khó tỏ bày. Lá chờ rơi
TRANG THƠ XUỐNG DỐC
Ðã chẳng lên thời phải xuống thôi!
Tài hoa chúng bạn bỏ đi rồi
Thơ không Bằng Trắc người ngao ngán
Lời chẳng thơm nồng ý tả tơi
Bút thép bút lông tà ngọn bút
Mời anh mời chị mõn hơi mời
Trang thơ xuống dốc làng thưa khách
Thì cũng theo cùng ... nghỉ xả hơi!
Lá chờ rơi
VẮNG
Bận chút việc nhà vắng măt thôi
Vắng thơ, vắng cả ước mơ rồi.
Vắng người tri kỷ, câu thăm hỏi
Vắng bạn tri âm, ý rối tơi
Vắng tiếng ngọt ngào trong thổn thức
Vắng lời nũng nịu đắm duyên mời
Vắng người yêu dấu, bao nhung nhớ.
Ngóng đợi về nhau, ngóng hụt hơi
Trấn Mạnh Hùng
THÔI VỚI THÔI
Và có gì đâu thôi với thôi.
Bài thơ xướng hoạ cũng xong rồi.
Thơ sai niêm luật, không như ý.
Thơ chẳng nồng nàn , chẳng rách tơi.
Nhiều lúc bí vần đấm ngớ ngẩn
Lắm khi cạn ý khó chiêu mời.
Thôi thì tạm hứng thơ con cóc.
Mời bạn cạn ly, cạn một hơi.
THÔI...NỮA
Mới nhập cuộc mà lại muốn thôi.
Người đâu như bún khó khăn rồi.
Lăm le ôm dáo xung phong hét
Là lúc xuôi cờ ủ rũ tơi.
Mới biết sức mòn ham trống bỏi.
Lắm khi cạn kiệt khoái đưa mời.
Đứa trên, đứa dưới không đồng thuận.
Lực bất đồng tâm gắng lấy hơi
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2007 06:13:59 bởi Trần Mạnh Hùng >
Suối Tình Trào Dâng
Em thì trang điểm đẹp ghê nè
Má phấn môi son mặc sức khoe
Lủng lẳng dưới tai khuyên ánh sắc
Vòng tròn trên ngón nhẫn vươn xoè
Khẽ nhìn anh tựa bên đôn trúc
Ngước mắt em cười cạnh giường tre
Mạch suối tình dâng chiều thoáng dã
Nghe lòng muốn tỏ , chợt …… êm re
Đông Hòa
23.02.07
không đề
Bởi suy nên đoán đại thôi nè
Chớ trách vì đâu nói “ấy “ khoe
Mới tối thì quần dài phất phới
Bình minh lại bộ váy đầm xoè
Qua sông sợ vướng vào bờ trúc
Vào ngõ lo quơ phải bụi tre
Vì thế nên em đi rón rén
Vào nhà hắt mủi thở như re ………..
Đông Hòa
21.02.07
Thiện Nguyện
Thuở ngập mưa sa xứ Hậu Giang
Tháng năm nước nổi , tháng mười tràn
Dân tình khổ cực người ta thán
Mùa vụ tiêu tan kẻ khóc than
Trùng điệp nhiều vùng quàng chiếu đất
Muôn nơi khắp chốn cảnh trời màn
Chung tay giúp đỡ tình không cạn
Kiếp nạn vượt rồi lại chúc Xuân
Đông Hòa
22.02.07
Cảnh Chùa Vắng
Lon bon xớ rớ trước sân chùa
Tay xốc chân quàng tụng một tua
Khoái lão trào thơ thay tiếng trách
Ôn bà dằn miệng tựa như xua
Dửng dưng quả phụ tìm nơi khác
Thờ thẩn cô nam cũng trở cua
Bởi thế chùa đây giờ vắng lặng
Nay nhìn nghe dạ xót cay chua
Đông Hòa
23.02.07
Vương Vấn
Ngơ ngẩn nhìn về cuối nẻo mây
Gió đây trăng hỡi biết chăng này
Vương lòng ta đến cùng sao khuyết
Vấn dạ hồn mong dấu nguyệt phai
Bởi cõi tâm tư chìm mộng ảo
Nên đời thương nhớ nặng tình say
Ngấn sầu rơi lệ đêm ly cách
Khúc đoạn duyên đành biệt chốn đây
Đông Hòa
23.02.07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2007 06:26:13 bởi Đông Hòa >
TRANG THƠ XUỐNG DỐC
Ðã chẳng lên thời phải xuống thôi!
Tài hoa chúng bạn bỏ đi rồi
Thơ không Bằng Trắc người ngao ngán
Lời chẳng thơm nồng ý tả tơi
Bút thép bút lông tà ngọn bút
Mời anh mời chị mõn hơi mời
Trang thơ xuống dốc làng thưa khách
Thì cũng theo cùng ... nghỉ xả hơi!
Lá chờ rơi
VẮNG
Bận chút việc nhà vắng măt thôi
Vắng thơ, vắng cả ước mơ rồi.
Vắng người tri kỷ, câu thăm hỏi
Vắng bạn tri âm, ý rối tơi
Vắng tiếng ngọt ngào trong thổn thức
Vắng lời nũng nịu đắm duyên mời
Vắng người yêu dấu, bao nhung nhớ.
Ngóng đợi về nhau, ngóng hụt hơi
Trấn Mạnh Hùng
THÔI VỚI THÔI
Và có gì đâu thôi với thôi.
Bài thơ xướng hoạ cũng xong rồi.
Thơ sai niêm luật, không như ý.
Thơ chẳng nồng nàn , chẳng rách tơi.
Nhiều lúc bí vần đấm ngớ ngẩn
Lắm khi cạn ý khó chiêu mời.
Thôi thì tạm hứng thơ con cóc.
Mời bạn cạn ly, cạn một hơi. Trần Mạnh Hùng
THÔI...NỮA
Mới nhập cuộc mà lại muốn thôi.
Người đâu như bún khó khăn rồi.
Lăm le ôm dáo xung phong hét
Là lúc xuôi cờ ủ rũ tơi.
Mới biết sức mòn ham trống bỏi.
Lắm khi cạn kiệt khoái đưa mời.
Đứa trên, đứa dưới không đồng thuận.
Lực bất đồng tâm gắng lấy hơi
Trần Mạnh Hùng
NGOÀI QUAN ẢI Anh húa với em sao lại thôi. Cờ vừa bày cuộc đã tiêu rồi. Bao nhiêu dũng khí tan ra khói. Tất cả hiên ngang xẹp tả tới. Ngoài ải môn quan mau nước mắt. Trong thành xóm chợ mại hơi mời. Cớ chi khóc lóc ngoài quan ải. Cố gắng dùm em, cố chút hơi Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2007 10:09:25 bởi Trần Mạnh Hùng >
NHẮN BẠN THÂN TÌNH Bằng Trắc bao năm luyện chửa thành Sao ham xuống núi để tung hoành Thơ khô như rác tình chưa nặng Lời nhẹ dường rơm ý chẳng xanh Kẻ thật thương thơ nên chọn chữ Người hay quí bạn phải yêu mình Một câu thơ được người ghi nhớ Hơn vạn bài thơ chẳng xứng danh! Lá chờ rơi
NHẮN BẠN THÂN TÌNH Bằng Trắc bao năm luyện chửa thành Sao ham xuống núi để tung hoành Thơ khô như rác tình chưa nặng Lời nhẹ dường rơm ý chẳng xanh Kẻ thật thương thơ nên chọn chữ Người hay quí bạn phải yêu mình Một câu thơ được người ghi nhớ Hơn vạn bài thơ chẳng xứng danh! Lá chờ rơi SỐNG ẨN DANH Vạn dậm, xông pha ,sức phá thành. Giang sơn một cõi bức phi hoành Đội trời đạp đất chia nhân thế . Cưỡi sóng, đè rồng lấp biển xanh. Một lưỡi gươm thiêng tung vó ngựa Một trang tuyệt sắc cận bên mình. Một căn nhà nhỏ bên giòng suối. Cùng với người yêu - mặc kệ danh. Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2007 09:13:59 bởi Trần Mạnh Hùng >
Bác Lá Thân Mến Chùm thơ MUÔN THUỞ chưa có người hoạ, mong bác chiếu cố. Đừng để thơ buồn Xướng Kính Mời
Muôn Thuở 1
Người yêu ơi! Nhớ nhung muôn thuở
Thuở học trò chân sáo thấp cao
Thuở dại khờ hương thơm má phấn
Thuở trinh nguyên ngọt lịm môi đào
Thuở hồn nhiên đắm say chưa trọn...
Thuở mộng mơ ngây ngất ước ao...
Thuở hẹn hò tình yêu chợt đến
Thuở thương em cuống quýt xanh xao
1-2007
MUÔN THUỞ 2
"Người yêu ơi ! Nhớ nhung muôn thuở."
Ánh mắt nào đưa đón, đón đưa.
Làn tóc nào đan dài nỗi nhớ.
Bờ môi nào kết nụ ươm mơ.
Vòng tay nào chắt chiu ân ái.
Lời nói nào chia xẻ lẳng lơ.
Anh nhớ em xoay tròn khép kín.
Anh yêu em quay quắt bơ phờ.
Trần Mạnh Hùng
1-2007
MUÔN THUỞ 3
" Thuở hoc trò chân sáo thấp cao."
Tung tăng đuổi bắt lá vàng chao.
Vờn quanh gót ngọc vương màu nắng.
Bám nhẹ tóc mây óng ánh sao.
Trong vắt bầu trời - trong mắt biếc.
Mộng còn bỏ ngõ - mộng chưa trao
Giọng cười rạng vỡ không vương vấn.
Sảng khoái lòng riêng vị ngọt ngào
1-2007
MUÔN THUỞ 4
“Thuở dại khờ hương thơm má phấn”
Thuở trăng tròn mới chớm mười ba
Áo dài ngượng nghịu theo ô nhảy.
Sách vở hồn nhiên với bướm hoa
Tóc búp bê bay mùi mực tím
Mắt bồ câu đậm nhớ hàng qùa
Tan trường những buổi chiều bên phố
Có kẻ nối theo, nối thiết tha
1-2007
MUÔN THUỞ 5
"Thuở trinh nguyên ngọt lịm môi đào."
Từng bước ngượng ngùng với guốc cao.
Duyên dáng nụ cười e ấp gởi.
Mơ màng ánh mắt vụng về trao.
Phấn son trang điểm còn xa lạ.
Sách vở miệt mài những ước ao.
Áo trắng học trò thơm phấn trắng.
Sân trường tíu tít chuyện ngày sau
1-2007
MUÔN THUỞ 6
" Thuở hồn nhiên đắm say chưa trọn.
Đương độ trăng thề tuổi nhớ thương
Ngơ ngác mắt nai phơn phớt phấn.
Thướt tha dáng liễu mượt mà hương.
Thơ tình viết vội không ngày gởi.
Sách vở lạnh tênh nhớ lớp trường.
Những buổi chiều về từng bước chậm.
Như chờ ai đó đợi bên đường.
1-2007
MUÔN THUỞ 7
Thuở mộng mơ ngây ngất ước ao.
Tan trường người ấy vẫn theo sau.
Nắng nghiêng soi bóng song song bước.
Mắt đẹp mơ màng chớp chớp mau.
Bước ngắn, đường dài thêm nỗi nhớ.
Kẻ sau, người trước nối chờ nhau.
Tóc bay từng sợi vờn trong gió.
Như nhắn người dưng nhớ dạt dào
1-2007
Muôn Thuở 8
"Thuở hẹn hò tình yêu chợt đến" .
Để đêm về thôi thúc chiêm bao.
Gọi tên anh ngập tràn thương mến Nghĩ đến anh đầm ấm dạt dào
Em nhớ anh nhạt nhòa nỗi nhớ.
Em yêu anh thăm thẳm nghìn sâu.
Những ngày đi học anh đưa đón.
Gió lộng hương thơm tỏa ngạt ngào (*)
Trần Mạnh Hùng
(*) Quen dáng thân thương vẫn nối sau
Muôn Thuở 9
"Thuở yêu em cuống quýt xanh xao".
E thẹn em cười má đỏ au.
Bỗng thấy em xinh, duyên dáng lạ,
hay là mình đã luỵ tình sao.
Để rồi thương nhớ dôi chân sáo.
Từ đó đắm say cặp má đào.
Những buổi tan trường - chiều tiếp nối.
Bước chân hai đứa gắn liền nhau
Trần Mạnh Hùng
2-2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2007 11:19:13 bởi Trần Mạnh Hùng >
Thơ xướng thân mời họa :
TẮM SÔNG
Hồng Hà gợn sóng thắm phù sa
Rẽ nước thuyền thơ vẫy nắng tà
Lánh chuyện trần gian sầu bão cuốn
Cùng em cuộn nước tắm reo la
Bồng bềnh sóng gió hồn mơ mộng
Ðỡ cánh tay Tiên vượt biển xa
Cát mịn hòa vui xoa tóc...ngực...
Mùa Xuân chín rực tựa tình ta
Vũ
Xuân qua
Lững lờ sóng nước quyện sương sa
Se sắt buồn đong nắng xế tà
Nỗi nhớ thu gieo hồn nguỵệt cũ
Giọt sầu ai rãi phím cung La
Bài thơ năm ấy còn dang dở
Khúc nhạc xuân nào đã khuất xa
Nhìn cánh mai tàn rơi trước cửa
Nghe lòng xao xuyến đến quanh ta
Trích đoạn: nguyens
Thơ xướng thân mời họa :
TẮM SÔNG
Hồng Hà gợn sóng thắm phù sa
Rẽ nước thuyền thơ vẫy nắng tà
Lánh chuyện trần gian sầu bão cuốn
Cùng em cuộn nước tắm reo la
Bồng bềnh sóng gió hồn mơ mộng
Ðỡ cánh tay Tiên vượt biển xa
Cát mịn hòa vui xoa tóc...ngực...
Mùa Xuân chín rực tựa tình ta
Vũ
Xuân qua
Lững lờ sóng nước quyện sương sa
Se sắt buồn đong nắng xế tà
Nỗi nhớ thu gieo hồn nguỵệt cũ
Giọt sầu ai rãi phím cung La
Bài thơ năm ấy còn dang dở
Khúc nhạc xuân nào đã khuất xa
Nhìn cánh mai tàn rơi trước cửa
Nghe lòng xao xuyến đến quanh ta
Thân Họa : Thoáng Tâm Tư
Lãng đãng mây chiều theo gió sa
Hoàng hôn tinh tú quyện trăng tà
Âm thầm nguyệt khuyết về nơi cũ
Xao xuyến canh tàn lặng chốn xa
Mê mãi dòng sông trôi khuất núi
Bần thần sương sớm biệt cung La
Tâm tư đâu nỗi niềm sâu lắng
Một thoáng mơ màng đến với ta
Đông Hòa
25.02.07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2007 14:58:46 bởi Đông Hòa >
NHẮN BẠN THÂN TÌNH
Bằng Trắc bao năm luyện chửa thành
Sao ham xuống núi để tung hoành
Thơ khô như rác tình chưa nặng
Lời nhẹ dường rơm ý chẳng xanh
Kẻ thật thương thơ nên chọn chữ
Người hay quí bạn phải yêu mình
Một câu thơ được người ghi nhớ
Hơn vạn bài thơ chẳng xứng danh!
Lá chờ rơi
Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng
NHẮN BẠN THÂN TÌNH
Bằng Trắc bao năm luyện chửa thành
Sao ham xuống núi để tung hoành
Thơ khô như rác tình chưa nặng
Lời nhẹ dường rơm ý chẳng xanh
Kẻ thật thương thơ nên chọn chữ
Người hay quí bạn phải yêu mình
Một câu thơ được người ghi nhớ
Hơn vạn bài thơ chẳng xứng danh!
Lá chờ rơi
SỐNG ẨN DANH
Vạn dậm, xông pha ,sức phá thành.
Giang sơn một cõi bức phi hoành
Đội trời đạp đất chia nhân thế .
Cưỡi sóng, đè rồng lấp biển xanh.
Một lưỡi gươm thiêng tung vó ngựa
Một trang tuyệt sắc cận bên mình.
Một căn nhà nhỏ bên giòng suối.
Cùng với người yêu - mặc kệ danh.
Trần Mạnh Hùng
Vang danh một cõi non sông Đề thơ cẩn bút mấy câu thành Hai liễn chia ra bốn cặp hoành
Một dãy tả dòng sông sóng gợn
Đôi vần kể cảnh núi rừng xanh Xa xa nước biếc hoà mây nắng
Lửng lửng non cao thoảng gió thanh
Hoang dã trong bầu trời thoáng đãng
Theo vào thi phú thật vang danh Đông Hòa
25.02.07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2007 17:23:52 bởi Đông Hòa >
Trích đoạn: Đông Hòa
NHẮN BẠN THÂN TÌNH
Bằng Trắc bao năm luyện chửa thành
Sao ham xuống núi để tung hoành
Thơ khô như rác tình chưa nặng
Lời nhẹ dường rơm ý chẳng xanh
Kẻ thật thương thơ nên chọn chữ
Người hay quí bạn phải yêu mình
Một câu thơ được người ghi nhớ
Hơn vạn bài thơ chẳng xứng danh!
Lá chờ rơi
Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng
NHẮN BẠN THÂN TÌNH
Bằng Trắc bao năm luyện chửa thành
Sao ham xuống núi để tung hoành
Thơ khô như rác tình chưa nặng
Lời nhẹ dường rơm ý chẳng xanh
Kẻ thật thương thơ nên chọn chữ
Người hay quí bạn phải yêu mình
Một câu thơ được người ghi nhớ
Hơn vạn bài thơ chẳng xứng danh!
Lá chờ rơi
SỐNG ẨN DANH
Vạn dậm, xông pha ,sức phá thành.
Giang sơn một cõi bức phi hoành
Đội trời đạp đất chia nhân thế .
Cưỡi sóng, đè rồng lấp biển xanh.
Một lưỡi gươm thiêng tung vó ngựa
Một trang tuyệt sắc cận bên mình.
Một căn nhà nhỏ bên giòng suối.
Cùng với người yêu - mặc kệ danh.
Trần Mạnh Hùng
Vang danh một cõi non sông
Cẩn bút đề thơ mấy câu thành
Hai liễn chia thành bốn cặp hoành
Một dãy tả dòng sông sóng gợn
Đôi vần kể cảnh núi rừng xanh
Kia vùng nước biếc hoà mây nắng
Với cảnh non cao thoảng gió thanh
Hoang dã trong bầu trời thoáng đãng
Theo vào thi phú thật vang danh
Đông Hòa
25.02.07
Hoạ bài : NHẮN BẠN THÂN TÌNH vơí Bác lá. chúc bác vui vẻ và hạnh phúc. Thân ái vũ kim Than
HƯỚNG THIỆN
Ðổi mới quê hương đã tác thành
Mà sao cái ác cứ gieo hoành
Lương dân khát vọng tình thâm nặng
Lớp lớp người đi viết sử xanh
Bão táp gian nan vinh nghiệp chữ
Tình ca bất tử thắm quê mình
Ðầu Trâu trộm cướp kia nên nhớ
Hướng thiện non sông rạng rỡ danh .
Vũ kim Thanh
Ghi chú : Hiện nay nạn trộm cướp rất hoành hành ở Việt Nam
Hàng ngày xảy ra nhiều vụ án nghiêm trọng mà báo chí đã đăng tải .
Mặc dù chính quyền đã cố gắng hết sức ngăn chặn mà tội ác vẫn cứ xẩy ra vậy. Thật đáng tiếc.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2007 17:14:15 bởi vũkimThanh >