Trích đoạn: Đông Hòa
Mộ Xanh
Bụi đời nhân thế vướng đeo chân
Lặng lẽ trôi vào cõi liễu vân
Phơi phới vui vầy trong cảnh sắc
Vi vu mê mẩn giữa cung đàn
Nhẹ nhàng thế tục hồn rời xác
Thanh thản trần gian bóng thoát thân
Thôi hết không còn vương khổ ải
Mãi nơi mộ vắng đón mây gần
Đông Hòa
05.03.07
Chào Chú !
Theo cháu nghĩ thì làm gì được thì cứ làm.... xong tàm tạm thì cùng nhau xem. chổ chưa hay người nắm một tý miễn sao hoà đồng anh em chú cháu hay đồng hữu.... còn cháu thì chuyên thơ 8 hay 7 chữ tự do từ rất lâu có thể ít hơn chú , vài người nhưng cũng ngấm hơn ba mươi năm rồi.... cái thi luật cũng không khó nhớ hay khó theo nhưng thói quen nó làm mình sai... còn dò kỹ thì hầu như cũng khó đi hoài mà chú ơi... làm bài nào thì post bài ấy xong rồi mới sửa.... giá như có laptop thì luu bài còn đi ra ngoài cây viết tờ giấy làm chuẩn. do vậy cho nên khi rảnh thường cũng xem bài viết mình sai chổ nào hay ai nhắc gì thì sửa chổ ấy. Đâu có in sách làm gì đâu mà chú.... hồi kia có một anh bạn anh ấy nói cứ viết khi nào ngán thì hẳn quay lại sửa bài mình....ít ra cái tư tưởng thoáng qua rất nhanh kia sẽ là một bài hay còn cái còn lại thì từ từ giải quyết không có khó......mỗi người nói một kiều... muôn hình vẽ cho nên không lâu nữa thì cũng thôi làm thơ để chuễyn sang viết văn xuôi cho vui thôi chú ạ
Chúc chú và mọi người vui khỏe
Thân ái
dh
Chào cháu Đông Hòa,
Nếu cháu không có máy riêng để lưu bài mình viết thì đành chịu như cháu nói.
Vì chú thấy những lỗi của cháu thuộc loại « cẩu thả », làm xong vứt đó không xem đi xem lại. Khi chú chỉ ra thì cháu sửa ngay được rất nhanh. Tức là cháu có đủ tiềm năng làm hay, nhưng kết quả lại không hay nên chú tiếc là vậy.
Trong một bài trước chú cũng có nói xa nói gần, là quý trọng bạn thơ, quý trọng độc giả thì có bổn phận phải săn sóc thơ mình.
Cái mà ông bạn cháu nói đó có thật « có những cái thoáng qua trong đầu rất hay mà lắm khi mình nắm không kịp ». Nhưng đó là một khía cạnh khác. Nắm kịp hay không, cái tác phẩm rốt ráo đã viết ra rồi thì đâu còn chạy mất được như những cái thoáng qua trong đầu ? Nên mình vẫn có thể xem đi xem lại sửa tới sửa lui.
Chú sợ cháu rơi vào bệnh « lưởng cực » mà có tờ báo mới nói vài hôm nay.
Nếu đúng thế, thì cháu hiện đang ở trong giai đoạn « hưng cảm » thấy cái gì của mình cũng hay cũng đẹp nên muốn phô trương ra càng sớm càng tốt. Chú sợ rằng sẽ có giai đoạn « trầm cảm » lúc ấy cháu nhìn lại thực tế sẽ ngao ngán chán nãn vì những cái mà mình tưởng rằng có nhiều giá trị rốt cuộc lại chẳng có bao nhiêu, v.v.
Chú nói để lôi kéo cháu về thực tế, tránh cái cảnh đó. Chú nói cho hết tình vậy thôi, cháu cứ làm theo ý thích.
Thân mến chào cháu.
LCR