BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Thay đổi trang: << < 193194195 > >> | Trang 193 của 520 trang, bài viết từ 2881 đến 2895 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
Đông Hòa 12.03.2007 14:56:15 (permalink)
0
xin xoá
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2007 16:51:20 bởi Đông Hòa >
Minh Tuấn 12.03.2007 15:53:41 (permalink)
0

Trích đoạn: MAY TRANG

KÍNH MỜI

BỐN MÙA

Xuân hạ thu đông mãi lả lơi
đường thơ tỏa sáng với dòng đời
trăng thu tròn mãi trong lời thắm
chiều tím hạ buông mấy lệ rơi
tiếc nhớ một thời ôm mộng trẻ
thương thầm quá khứ thả xa xôi
nghoảnh đi mới biết xuân vàng bạc
trông lại chợt hay, mấy khúc cười

MÂY TRẮNG LANG THANG


Thân họa : Khúc Đoạn Vọng Sầu

Cảnh chiều khe khắt gió về lơi
Mây hỡi ! Nơi đâu giữa cuộc đời
Trải bóng trêu nhành hoa úa héo
Thả mình ghẹo ánh nguyệt buông rơi
Du hồn giương mắt tìm hư ảo
Lắng dạ nhìn trăng thả bóng xôi
Đâu giữa tâm tư đầy ủy mị
Lòng đau mất hẳn nét môi cười
 
Đông Hòa
 
Sắp hết mùa Thu
http://donghoa.wordpress.com/
http://www.dunglac.net/donghoa.htm
http://blog.360.yahoo.com/blog-KQn8u5U_fLOT3tAZevVe4qtgFTEiuSx_ag--?cq=1
http://trinhnu.net/d/donghoa/

 


MỘNG THEO

nắng nhạt âm thầm để tím lơi
tối pha hưu hắt nét sầu đời
non xa bồng ẵm trời đi ngủ
biển đón trăng ru thả mộng rơi
ngày nhớ buồn vui bao khó nhọc
đêm thương cảnh vắng đếm xa xôi
năm canh thao thức cùng tâm sự
một giấc mơ hoa thoáng mỉm cười

MINH TUẤN


<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2007 16:29:49 bởi Minh Tuấn >
Đông Hòa 12.03.2007 16:50:10 (permalink)
0



Trích đoạn: MAY TRANG

KÍNH MỜI

BỐN MÙA

Xuân hạ thu đông mãi lả lơi
đường thơ tỏa sáng với dòng đời
trăng thu tròn mãi trong lời thắm
chiều tím hạ buông mấy lệ rơi
tiếc nhớ một thời ôm mộng trẻ
thương thầm quá khứ thả xa xôi
nghoảnh đi mới biết xuân vàng bạc
trông lại chợt hay, mấy khúc cười

MÂY TRẮNG LANG THANG


Thân họa : Khúc Đoạn Vọng Sầu

Cảnh chiều khe khắt gió về lơi   
Mây hỡi ! Nơi đâu giữa cuộc đời    
Trải bóng trêu ta , hồn héo úa
Thả mình ghẹo nguyệt , ánh buông rơi  

Du hồn giương mắt tìm hư ảo 
Lắng dạ nhìn trăng thả bóng xôi
Đâu giữa tâm tư đầy ủy mị 
Lòng đau mất hẳn nét môi cười

Đông Hòa
13.03.07
  


MỘNG THEO

nắng nhạt âm thầm để tím lơi
tối pha hưu hắt nét sầu đời
non xa bồng ẵm trời đi ngủ
biển đón trăng ru thả mộng rơi
ngày nhớ buồn vui bao khó nhọc
đêm thương cảnh vắng đếm xa xôi
năm canh thao thức cùng tâm sự
một giấc mơ hoa thoáng mỉm cười

MINH TUẤN



lá chờ rơi 12.03.2007 18:27:09 (permalink)
0




 
Thân chào bạn langtuhanoi,
 
Trước xin chân thành cảm tạ mọi ý tốt, mọi lời khuyên bảo chân tình và hợp lý trong thư bạn (hiểu nhau đủ rồi khỏi phải trích ra choán chỗ).
 
Nên tôi chỉ nêu ra những phần cần làm sáng tỏ thôi :
 
Trước nhất nói chung, việc bạn hiểu khác hơn tôi hay người khác, đó là thường tình, thi hào Paul Valéry đã nhấn mạnh cái tính chất đó của « thơ » trong quan điểm sau đây :
 
PAUL VALERY
 
         C'est une erreur contraire à la nature de la poésie et qui lui serait même mortelle, que de prendre qu'à tout poème correspond un sens véritable, unique et conforme ou identique à quelque pensée de l'auteur.
 
         Thật là một sự sai lầm phản lại tính chất của thơ và có thể giết chết nó, nếu ta cho rằng mỗi bài thơ chỉ tương ứng với một ý nghĩa đúng thật, độc nhất và phù hợp hay đồng nhất với một tư tưởng nào đó của tác giả mà thôi.
         Ông nói thêm rằng : Người ta gán cho thơ tôi nghĩa gì thì thơ tôi có nghĩa ấy. Mà nghĩa nào tôi định cho thơ tôi thì chỉ đúng với tôi thôi, không thể buộc ai phải thừa nhận.
 
Còn nói riêng thì :
Toàn bài thơ chỉ có 56 chữ đều được tôi săn sóc cân nhắc từng chữ một, nên ít khi có sơ sót ngoài ý muốn. Tôi dùng chữ « loạn » chứ không phải chữ « thù », mặc dầu đây chỉ là sự nói ví.
Cái đẹp của thơ là để cho mọi người tự do hiểu theo cách của mình như P. Valéry đã nói. Tác giả viết với cái lương tâm của mình làm quan tòa. Nói thế cũng có nghĩa là nếu ai trực tiếp lên tiếng phản đối, cho rằng có chỗ nào vi-phạm điều nọ điều kia, thì tôi vẫn giải thích được hợp lý cách hiểu vô tội vạ của mình, hoặc chứng tỏ được cách hiểu sai lầm của người khiếu nại.
 
Trích :
sao bác lá nói giặc ngoài -thù trong là sao vậy...<đã đành là thơ nói -nhưng cả người viết và người đọc thì hiểu ngay vấn đề >càm nhận ngay thôi bác à.
 
Xem ra người đọc hiểu rất khác chứ không phải giống như người viết. Người đọc hình như không lưu ý đến bài của Huongtinhdoi, đây là bài mới đưa ra mấy hôm nay.
Còn ngoài ra, trong suốt hai năm « trấn thủ lưu đồn », những việc tôi phải đối phó thì dĩ nhiên bạn làm sao biết hết được. Nên tôi không trách bạn gì cả. Chỉ lưu ý bạn là câu :
« hai năm trấn thủ ba lần giặc », tôi hiểu một cách, người trong trang thơ của tôi có thể hiểu khác, Huongtinhdoi có thể hiểu khác, cũng như bạn có thể hiểu khác hơn.
 
nhất là chớ lên làm to chuyện bác à <làm gì thì có đèn báo sai phạm >
vậy thì giặc ở đâu mà mọc ra được.

 
Ðọc câu này thì người ta có thể tưởng rằng « không có giặc (nói ví) » mà tôi thì đang có thái độ « muốn làm to chuyện »
Bài của Huongtinhdoi cho tôi biết có sự tấn công của một vài nơi, ví dụ như là nói đến cái tên Bản Nháp dưới khía cạnh xấu v.v. Cái đó có thể nói ví là « giặc ngoài » được chứ? Cũng như những câu mà vài người ngoài nói với nhau về chúng tôi, trong câu chuyện có sự đánh giá chúng tôi theo góc nhìn của họ. Chúng tôi có bổn phận bảo vệ Bản Nháp thì có gì sai khi nói ví họ là « giặc ngoài » ?
 
Bài thơ của tôi rất rõ ràng : tôi hỏi các bạn tôi (bạn tâm tình) trước cái cảnh « loạn trong, giặc ngoài » tôi đối phó đã mõn hơi đuối sức, nên muốn bỏ cuộc « rả đàn tan nghé ».
Bởi thế nên tôi không thấy có gì phải xóa bài thơ ấy.
 
Mong bạn thông cảm vì giải thích nhiều hơn thì mất cả ý nghĩa của bài thơ.
Và tôi cũng hiểu rõ là bạn dành rất nhiều cảm tình cho tôi.
 
Chào thân mến,
 
LCR


vũkimThanh 12.03.2007 18:28:30 (permalink)
0

Trích đoạn: Đông Hòa


Trích đoạn: MAY TRANG

KÍNH MỜI

BỐN MÙA

Xuân hạ thu đông mãi lả lơi
đường thơ tỏa sáng với dòng đời
trăng thu tròn mãi trong lời thắm
chiều tím hạ buông mấy lệ rơi
tiếc nhớ một thời ôm mộng trẻ
thương thầm quá khứ thả xa xôi
nghoảnh đi mới biết xuân vàng bạc
trông lại chợt hay, mấy khúc cười

MÂY TRẮNG LANG THANG


Thân họa : Khúc Đoạn Vọng Sầu

Cảnh chiều khe khắt gió về lơi   
Mây hỡi ! Nơi đâu giữa cuộc đời    
Trải bóng trêu ta , hồn héo úa
Thả mình ghẹo nguyệt , ánh buông rơi  

Du hồn giương mắt tìm hư ảo 
Lắng dạ nhìn trăng thả bóng xôi
Đâu giữa tâm tư đầy ủy mị 
Lòng đau mất hẳn nét môi cười

Đông Hòa
13.03.07
  


MỘNG THEO

nắng nhạt âm thầm để tím lơi
tối pha hưu hắt nét sầu đời
non xa bồng ẵm trời đi ngủ
biển đón trăng ru thả mộng rơi
ngày nhớ buồn vui bao khó nhọc
đêm thương cảnh vắng đếm xa xôi
năm canh thao thức cùng tâm sự
một giấc mơ hoa thoáng mỉm cười

MINH TUẤN






Thân hoạ :

THÚ THI NHÂN
 
Ðường thi lắt léo chớ buông lơi
Một chút suy tư với nghiệp đời
Xướng họa non sông ươm mộng thắm
Nương hồn quyện đắm ánh trăng rơi
Tao đàn chẳng kể chi già trẻ
Nhã nhặn phong ba đắng ngọt lời
Cái thú thi nhân Trời sóng bạc
Tung đôi cánh Hạc giữa chơi vơi
 
Vũ kim Thanh
 
 
Ghi chú : bài thơ của bạn khởi đi từ vần (ơi ) nên tôi họa câu cuối cùng phải đổ về vần (ơi ) cho liên vần , nên không trùng với chữ (cuời) ở câu cuối , mong thông cảm nhé.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2007 18:48:30 bởi vũkimThanh >
YeuDieuLongNu 12.03.2007 20:04:53 (permalink)
0

quote:

Trích đoạn: MAY TRANG

KÍNH MỜI

BỐN MÙA

Xuân hạ thu đông mãi lả lơi
đường thơ tỏa sáng với dòng đời
trăng thu tròn mãi trong lời thắm
chiều tím hạ buông mấy lệ rơi
tiếc nhớ một thời ôm mộng trẻ
thương thầm quá khứ thả xa xôi
nghoảnh đi mới biết xuân vàng bạc
trông lại chợt hay, mấy khúc cười

MÂY TRẮNG LANG THANG


Thân họa : Khúc Đoạn Vọng Sầu

Cảnh chiều khe khắt gió về lơi
Mây hỡi ! Nơi đâu giữa cuộc đời
Trải bóng trêu ta , hồn héo úa
Thả mình ghẹo nguyệt , ánh buông rơi
Du hồn giương mắt tìm hư ảo
Lắng dạ nhìn trăng thả bóng xôi
Đâu giữa tâm tư đầy ủy mị
Lòng đau mất hẳn nét môi cười

Đông Hòa
13.03.07


MỘNG THEO

nắng nhạt âm thầm để tím lơi
tối pha hưu hắt nét sầu đời
non xa bồng ẵm trời đi ngủ
biển đón trăng ru thả mộng rơi
ngày nhớ buồn vui bao khó nhọc
đêm thương cảnh vắng đếm xa xôi
năm canh thao thức cùng tâm sự
một giấc mơ hoa thoáng mỉm cười

MINH TUẤN


Thân hoạ :

THÚ THI NHÂN

Ðường thi lắt léo chớ buông lơi
Một chút suy tư với nghiệp đời
Xướng họa non sông ươm mộng thắm
Nương hồn quyện đắm ánh trăng rơi
Tao đàn chẳng kể chi già trẻ
Nhã nhặn phong ba đắng ngọt lời
Cái thú thi nhân Trời sóng bạc
Tung đôi cánh Hạc giữa chơi vơi

Vũ kim Thanh


Con Thuyền
 
Bản nháp thơ Đường Thầy chẳng lơi
sửa sang đoàn kết nối tình đời
mấy lần giặc bút vào khiêu chiến
tâm quyết Học Đường chẳng để rơi
núi thẳm bóng cao khơi ngọn gió
sông sâu nước chảy áng thơ lời
khôn lường phúc họa ai nào biết
tiếng hạc vọng sương đầy lại vơi.
 
YeuDieuLongNu
 
thưa bác lá -mọi người đã từng họa ở đây ai cũng quí bác lắm đó -lthn cũng vậy -điều gì thấy không hài lòng vậy.
 giờ để vui thì thầy cứ xướng họa bình thường thôi
 mọi người đều hiểu thầy đó -con nghĩ lúcnày thầy cũng đừng cho đăng những bài nói về tật xấu của con người -vì hay bị hiểu lầm
nhớ năm xưa con có được nghe <có một người thiếp xinh đẹp được sủng ái lắm.đi đâu nhà vua cũng khen.có một lần nghe tin mẹ ốm -nàng liền bỏ ngay về nhà thăm mẹ -nhà vua bảo:-nàng thật là người con hiếu thảo ,nghĩ tới mẹ mà chẳng cần xin phép ta.
rồi tới khi bị thất sủng -thì câu chuyện đựợc đưa vào tội < khi quân >
đúng thôi thây ơi -cuộc sống luôn phải hòa nhập thì xã hội mới phát triển.
con luôn mong thầy khỏe mạnh là ok rồi
chúc thầy vạn sự an khang.
 
VỊT ĐẸT KÍNH CẨN
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2007 20:23:08 bởi YeuDieuLongNu >
lá chờ rơi 12.03.2007 20:37:53 (permalink)
0

Trích đoạn: Đông Hòa

Trích đoạn: vũkimThanh

Trích đoạn: lá chờ rơi

ÐỂ TRÁNH CHO ÐỜI …
(gởi bạn tâm tình)
 
Loạn ở hiên trong giặc cửa ngoài
Gánh này biết để lại cho ai ?
Hai năm trấn thủ ba lần giặc
Một thuở cưu mang nửa ngợm người
Thơ vạn câu xuôi xen ngược một
Lời muôn giọng trắng lộn đen hai
Phải chăng nên rả đàn tan nghé ?
Ðể tránh cho đời một quái thai !

Lá chờ rơi


Thân họa bài (Ðể tránh cho đời )của bác lá :
 


VỮNG BƯỚC MAI NÀY THẮNG LỢI HAI
 
Thiên tai địch họa nhiễu trong ngoài
Xiết chặt tay nhau chẳng kể ai
Chí khí hùng anh khi giáp giặc
Ðồng cam cộng khổ cả muôn người
Bình tâm tổn thất ngày nay một
Vững bước mai này thắng lợi hai
Viết tiếp Ðường thi đời thực ảo
Thanh bình đại náo khúc thiên thai
 
Vũ kim Thanh
 

Mê Tình Khuất Biệt

Mê trong giấc ngủ bước ra ngoài
Vẫn đó thoảng sương bóng của ai
Tha thướt liễu ru trên dáng ngọc
Mơ màng mờ ảo tựa hồn người

Nhớ theo mỗi phút tàn canh một
Thương vọng từng giờ vội khắc hai 
Vương mãi chữ sầu nơi khuất biệt
Mộng đời thôi gửi chốn thiên thai

Đông Hòa
12.03.07


 
Chào cháu Ðông Hòa
 
Chú góp ý để giúp cháu sửa bài thơ trên cho có đối vững hơn trong hai cặp Thực, Luận.
 
Ví dụ :
Câu thứ 3 để y vậy :
 
Tha thướt liễu ru trên dáng ngọc
 
Câu thứ 4 phải đổi cho có chủ từ, động từ :
 
Mơ màng trăng dọi xuống hồn người
 
Câu thứ 5 chú có nhu cầu cần phải đảo lộn hai chữ :
 
Nhớ theo mỗi phút canh tàn một
 
Câu thứ 6 bây giờ có thể viết tốt hơn nhờ sự đảo lộn hai chữ của câu trên :
 
Thương vọng từng giờ khắc đủ hai
 
Muốn cho dễ thấy sự đối xứng thì thêm dấu phết hoặc hai chấm :
 
Nhớ theo mỗi phút : canh tàn một
Thương vọng từng giờ : khắc đủ hai
 
Nhưng thói quen của chú là giảm thiểu tối đa sự dùng dấu. Người đọc có thể mới đầu hiểu sai, tưởng câu thơ là dở. Nhưng khi soát lại, có thể sẽ nhận ra là hay. Cái cảm tưởng trước tưởng dở, sau thấy hay thì gây được nhiều cảm tình của độc giả hơn là ngược lại.
 
Ít hàng góp ý.
Thân chào cháu.
LCR
 
Đông Hòa 12.03.2007 21:22:59 (permalink)
0

Trích đoạn: lá chờ rơi


Trích đoạn: Đông Hòa

Trích đoạn: vũkimThanh

Trích đoạn: lá chờ rơi

ÐỂ TRÁNH CHO ÐỜI …
(gởi bạn tâm tình)
 
Loạn ở hiên trong giặc cửa ngoài
Gánh này biết để lại cho ai ?
Hai năm trấn thủ ba lần giặc
Một thuở cưu mang nửa ngợm người
Thơ vạn câu xuôi xen ngược một
Lời muôn giọng trắng lộn đen hai
Phải chăng nên rả đàn tan nghé ?
Ðể tránh cho đời một quái thai !

Lá chờ rơi


Thân họa bài (Ðể tránh cho đời )của bác lá :
 


VỮNG BƯỚC MAI NÀY THẮNG LỢI HAI
 
Thiên tai địch họa nhiễu trong ngoài
Xiết chặt tay nhau chẳng kể ai
Chí khí hùng anh khi giáp giặc
Ðồng cam cộng khổ cả muôn người
Bình tâm tổn thất ngày nay một
Vững bước mai này thắng lợi hai
Viết tiếp Ðường thi đời thực ảo
Thanh bình đại náo khúc thiên thai
 
Vũ kim Thanh
 

Mê Tình Khuất Biệt

Mê trong giấc ngủ bước ra ngoài
Vẫn đó thoảng sương bóng của ai
Tha thướt liễu mềm trêu dáng ngọc
Mơ màng mắt ảo soi hồn người

Thương theo mỗi phút canh vơi một
Nhớ vọng từng giờ khắc vãng hai 
Vương mãi chữ sầu nơi khuất biệt
Mộng đời thôi gửi chốn thiên thai

Đông Hòa
12.03.07



Chào cháu Ðông Hòa

Chú góp ý để giúp cháu sửa bài thơ trên cho có đối vững hơn trong hai cặp Thực, Luận.

Ví dụ :
Câu thứ 3 để y vậy :

Tha thướt liễu ru trên dáng ngọc

Câu thứ 4 phải đổi cho có chủ từ, động từ :

Mơ màng trăng dọi xuống hồn người

Câu thứ 5 chú có nhu cầu cần phải đảo lộn hai chữ :

Nhớ theo mỗi phút canh tàn một

Câu thứ 6 bây giờ có thể viết tốt hơn nhờ sự đảo lộn hai chữ của câu trên :

Thương vọng từng giờ khắc đủ hai

Muốn cho dễ thấy sự đối xứng thì thêm dấu phết hoặc hai chấm :

Nhớ theo mỗi phút : canh tàn một
Thương vọng từng giờ : khắc đủ hai

Nhưng thói quen của chú là giảm thiểu tối đa sự dùng dấu. Người đọc có thể mới đầu hiểu sai, tưởng câu thơ là dở. Nhưng khi soát lại, có thể sẽ nhận ra là hay. Cái cảm tưởng trước tưởng dở, sau thấy hay thì gây được nhiều cảm tình của độc giả hơn là ngược lại.

Ít hàng góp ý.
Thân chào cháu.
LCR



Cảm ơn chú rất nhiều... do bài này lúc ấy làm nhanh quá mà sáng nay lo làm mấy bài khúc đọan hình như 6 bài cho nên không có xem lại thơ Đường , dần dần sẽ làm chậm thôi cho vững hai cặp thực luận
Chúc Chú nhiều sức khoẻ
Dh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 04:53:02 bởi Đông Hòa >
lá chờ rơi 13.03.2007 03:27:28 (permalink)
0












Trích đoạn: YeuDieuLongNu

Trích đoạn: MAY TRANG

KÍNH MỜI

BỐN MÙA

Xuân hạ thu đông mãi lả lơi
đường thơ tỏa sáng với dòng đời
trăng thu tròn mãi trong lời thắm
chiều tím hạ buông mấy lệ rơi
tiếc nhớ một thời ôm mộng trẻ
thương thầm quá khứ thả xa xôi
nghoảnh đi mới biết xuân vàng bạc
trông lại chợt hay, mấy khúc cười

MÂY TRẮNG LANG THANG

Thân họa : Khúc Đoạn Vọng Sầu

Cảnh chiều khe khắt gió về lơi
Mây hỡi ! Nơi đâu giữa cuộc đời
Trải bóng trêu ta , hồn héo úa
Thả mình ghẹo nguyệt , ánh buông rơi
Du hồn giương mắt tìm hư ảo
Lắng dạ nhìn trăng thả bóng xôi
Đâu giữa tâm tư đầy ủy mị
Lòng đau mất hẳn nét môi cười

Đông Hòa
13.03.07

MỘNG THEO

nắng nhạt âm thầm để tím lơi
tối pha hưu hắt nét sầu đời
non xa bồng ẵm trời đi ngủ
biển đón trăng ru thả mộng rơi
ngày nhớ buồn vui bao khó nhọc
đêm thương cảnh vắng đếm xa xôi
năm canh thao thức cùng tâm sự
một giấc mơ hoa thoáng mỉm cười

MINH TUẤN

Thân hoạ :

THÚ THI NHÂN

Ðường thi lắt léo chớ buông lơi
Một chút suy tư với nghiệp đời
Xướng họa non sông ươm mộng thắm
Nương hồn quyện đắm ánh trăng rơi
Tao đàn chẳng kể chi già trẻ
Nhã nhặn phong ba đắng ngọt lời
Cái thú thi nhân Trời sóng bạc
Tung đôi cánh Hạc giữa chơi vơi

Vũ kim Thanh

Con Thuyền
 
Bản nháp thơ Đường Thầy chẳng lơi
sửa sang đoàn kết nối tình đời
mấy lần giặc bút vào khiêu chiến
tâm quyết Học Đường chẳng để rơi
núi thẳm bóng cao khơi ngọn gió
sông sâu nước chảy áng thơ lời
khôn lường phúc họa ai nào biết
tiếng hạc vọng sương đầy lại vơi.
 
YeuDieuLongNu



Minh Tuấn và YeuDieuLongNu thân mến,

Bây giờ thì chú phải nhắc nhở một cách thực tế hơn, để cho người ngoài thấy rằng trong trang thơ nầy có nhiều người đang học làm thơ Ðường.

Bài của cháu Minh Tuấn đã chọn một cái tên mơ hồ, nhờ vậy mà dễ viết tình tiết bên trong.
Nhưng ngôn từ cũng phải chọn lọc để mỗi câu đều có nghĩa rõ ràng, ý của câu trên câu dưới nếu không tung hứng thì cũng phải dung hòa với nhau mới được. Không thì trở thành rời rạc.
Và nhứt là phải tìm viết cho thật đối.

Hai cặp Thực Luận của cháu còn nghèo ý quá và thiếu đối. Nên chú tạm sửa lại như sau. Và đó chỉ là ví dụ. Cháu nên cố gắng để sau này dành thêm nhiều thì giờ hơn cho mỗi bài thơ. Quách Tấn gọi loại thơ làm như chúng ta làm là loại thơ « khổ cầu », tức phải nắn nót đẽo gọt với nhiều công phu thì mới mong được hay. Sự cố gắng đó phải áp dụng cho toàn bài, mặc dầu ở đây chú chỉ nhắm vào hai cặp Thực và Luận.

MỘNG THEO

Nắng nhạt âm thầm để tím lơi
Tối pha hiu hắt nét sầu đời
Non xa mây khuất trời chưa sáng
Biển lạnh trăng chìm bóng nhẹ rơi 
Ngày chẳng tiếc than duyên trắc trở
Ðêm còn thương nhớ chuyện xa xôi
Năm canh thao thức cùng tâm sự
Một giấc mơ hoa thoáng mỉm cười

MINH TUẤN

Vịt đẹt thân mến,

Bài thơ chú sửa lại :

* câu 1 bỏ « Thầy » ra ngoài thì hay hơn
* câu chót như vậy rõ nghĩa và ý vững hơn. Nhạc trong câu êm hơn và rất thích hợp cho một câu kết (với lỗ tai của chú). Ngoài ra mấy cái này chỉ là nhận xét riêng của chú dành cho con vịt đẹt, không dính dáng gì tới « luật » lệ làm thơ nói chung và thơ Ðường nói riêng.
* Hai cặp Thực và Luận thì đối hơn trước.
 
Con Thuyền

Bản nháp thơ Đường quyết chẳng lơi
Sửa sang đoàn kết nối tình đời
Bao phen bút giặc vào khiêu chiến
Mấy lượt trang nhà chẳng để rơi
Núi thẳm trời thơ reo vạn tiếng
Sông sâu suối nhạc trải muôn lời
Khôn lường phúc họa ai nào biết
Tiếng hạc sương đầy mãi chẳng vơi.

YeuDieuLongNu
 

Thân mến chào hai cháu. Chúc hai cháu luôn hăng say với thơ Ðường.

Chú LCR

<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 03:29:42 bởi lá chờ rơi >
lá chờ rơi 13.03.2007 07:21:01 (permalink)
0
 
NGAO NGÁN

Xin lỗi làng thơ mệt quá rồi !
Chắc là bỏ chợ đứa con côi
Ai thương xin vói tay dìu dắt
Ai ghét đây cam gượng khóc cười
Sân trước binh tôm dương giáo sắt
Vườn sau tướng cá múa gươm trời
Thiên la địa võng vương từng bước
Ðâu phải là nơi thoải mái chơi ?
Lá chờ rơi




<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 09:10:08 bởi lá chờ rơi >
Đông Hòa 13.03.2007 08:54:01 (permalink)
0
Nhớ Em


Ta lê bước chậm dưới trời đêm

Vắng ngắt đường về nỗi nhớ thêm

Chợt tiếc nụ hôn trong lửng tối

Bỗng thương giấc mộng lúc tàn đêm

Thuở vừa cách biệt nghe hoen dạ

Nay sắp tương phùng lại đắng tim

Héo hắt cõi hồn buồn chẳng dứt

Lụy sầu rớt mãi gọi tình em

Đông Hoà
12.03.07

<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 09:58:09 bởi Đông Hòa >
Đông Hòa 13.03.2007 10:21:48 (permalink)
0

Trích đoạn: lá chờ rơi


NGAO NGÁN

Xin lỗi làng thơ mệt quá rồi !
Chắc là bỏ chợ đứa con côi
Ai thương xin vói tay dìu dắt
Ai ghét đây cam gượng khóc cười
Sân trước binh tôm dương giáo sắt
Vườn sau tướng cá múa gươm trời
Thiên la địa võng vương từng bước
Ðâu phải là nơi thoải mái chơi ?
Lá chờ rơi



 
 


Thân Họa : Xuân Tàn Một Kiếp Mồ Côi

Vãng xuân , hạ cũng đến bên rồi  
Dạ mãi sầu vì phận cút côi 
Lấy nỗi đau thương rưng mắt lạnh 
Mang cơn bi khổ nén môi cười 

Cuộc đời chiếc bóng trong manh tối
Số kiếp cô đơn giữa chiếu trời
Nên lúc cành mai buông nhụy thắm
Em đà ngoảnh mặt chẳng đành chơi

Đông Hòa
13.03.07

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 10:36:06 bởi Đông Hòa >
#2892
    Đuyên Hồng 13.03.2007 10:24:52 (permalink)
    0
    Đãi Giai Nhân
    Đãi nguyệt tây sương hạ
    Lâm phong hộ bán khai
    Cách tường hoa ảnh động
    Nghi thị ngọc nhân lai

    Dịch thoáng:
    Đợi Người
    Lầu Tây chênh chếch ánh trăng lên
    Gió nhẹ đâu luồn cửa chẳng then
    Nghiêng ngả bên tường hoa lộng bóng
    Ngỡ như người ngọc dạo hài sen
    Glc

     
    Phóngs tác
    ĐÊM TRĂNG
    Một bóng trăng tà ngả mái tây
    Lầu không đóng cửa ánh ngân đầy
    Mơ màng dế khóc, sương vương lá
    Bát ngát hương nồng, gió động cây
    Thỏ ngọc mờ vàng canh đã vắn
    Vầng dương ửng đỏ khắc chưa chầy
    Nghiêng nghiêng bóng đổ chim tung cánh
    Ngỡ ả Hằng Nga hiện chốn đây…


    <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 10:41:45 bởi Đuyên Hồng >
    #2893
      Đuyên Hồng 13.03.2007 10:28:48 (permalink)
      0


      NGAO NGÁN

      Xin lỗi làng thơ mệt quá rồi !
      Chắc là bỏ chợ đứa con côi
      Ai thương xin vói tay dìu dắt
      Ai ghét đây cam gượng khóc cười
      Sân trước binh tôm dương giáo sắt
      Vườn sau tướng cá múa gươm trời
      Thiên la địa võng vương từng bước
      Ðâu phải là nơi thoải mái chơi ?
      Lá chờ rơi



      Kính họa

      SAO NỠ
      Để ý mà chi việc đã rồi
      Đường thi vắng Bác thật đơn côi
      Đưa thuyền chẳng sá lời ong bướm
      Ươm giống nào cam tiếng khóc cười
      Cứ mặc kỳ nhông xưng chúa đất
      Chờ khi cá chép hóa rồng trời
      Thương ai một lẽ thương cho trọn
      Sao nỡ tan đàn bỏ cuộc chơi?

      #2894
        Đông Hòa 13.03.2007 12:01:01 (permalink)
        0

        Trích đoạn: Đuyên Hồng

        Đãi Giai Nhân
        Đãi nguyệt tây sương hạ
        Lâm phong hộ bán khai
        Cách tường hoa ảnh động
        Nghi thị ngọc nhân lai

        Dịch thoáng:
        Đợi Người
        Lầu Tây chênh chếch ánh trăng lên
        Gió nhẹ đâu luồn cửa chẳng then
        Nghiêng ngả bên tường hoa lộng bóng
        Ngỡ như người ngọc dạo hài sen
        Glc

         
        Phóngs tác
        ĐÊM TRĂNG
        Một bóng trăng tà ngả mái tây
        Lầu không đóng cửa ánh ngân đầy
        Mơ màng dế khóc, sương vương lá
        Bát ngát hương nồng, gió động cây
        Thỏ ngọc mờ vàng canh đã vắn
        Vầng dương ửng đỏ khắc chưa chầy
        Nghiêng nghiêng bóng đổ chim tung cánh
        Ngỡ ả Hằng Nga hiện chốn đây…



         
        Thân họa : Giấc Sầu Canh Khuya
         
        Canh khuya hướng mặt ngó hiên tây
        Vọng sáng long lanh một bóng đầy
        Lừng lững vì sao chờ vọng nguyệt
        Ngẩn ngơ cơn gió đến tìm mây

        Từng canh nỗi nhớ sầu chưa dứt
        Mỗi khắc tâm tư xót cũng chầy
        Đâu bóng ngày xưa như ẩn hiện 
        Bên dòng suối vắng thuở nào đây

        Đông Hòa
        13.03.07

        #2895
          Thay đổi trang: << < 193194195 > >> | Trang 193 của 520 trang, bài viết từ 2881 đến 2895 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9