BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Thay đổi trang: << < 193194195 > >> | Trang 194 của 520 trang, bài viết từ 2896 đến 2910 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
langtuhanoi 13.03.2007 12:05:27 (permalink)
0

quote:


NGAO NGÁN

Xin lỗi làng thơ mệt quá rồi !
Chắc là bỏ chợ đứa con côi
Ai thương xin vói tay dìu dắt
Ai ghét đây cam gượng khóc cười
Sân trước binh tôm dương giáo sắt
Vườn sau tướng cá múa gươm trời
Thiên la địa võng vương từng bước
Ðâu phải là nơi thoải mái chơi ?
Lá chờ rơi


Thân Họa : Xuân Tàn Một Kiếp Mồ Côi

Vãng xuân , hạ cũng đến bên rồi  
Dạ mãi sầu vì phận cút côi 
Lấy nỗi đau thương rưng mắt lạnh 
Mang cơn bi khổ nén môi cười 

Cuộc đời chiếc bóng trong manh tối
Số kiếp cô đơn giữa chiếu trời
Nên lúc cành mai buông nhụy thắm
Em đà ngoảnh mặt chẳng đành chơi

Đông Hòa
13.03.07
 
 

Kính họa

SAO NỠ
Để ý mà chi việc đã rồi
Đường thi vắng Bác thật đơn côi
Đưa thuyền chẳng sá lời ong bướm
Ươm giống nào cam tiếng khóc cười
Cứ mặc kỳ nhông xưng chúa đất
Chờ khi cá chép hóa rồng trời
Thương ai một lẽ thương cho trọn
Sao nỡ tan đàn bỏ cuộc chơi?

_____________________________

ĐUYÊN HỒNG


TÂM THƠ.

tâm tư xếp gửi ở đây rồi
sao nỡ cam lòng để cút côi
nhà xướng -đếm ngày bao khó nhọc
vườn gieo - rủ bạn tới vui cười
trần gian bể khổ nên tình lụy
thơ phú kêu đau ,đến tận trời
giọt lệ cổ nhân còn đọng đó
vương buồn một chút , lại cùng chơi.

LÃNG TỬ HÀ NỘI

Bác  lá kính mến.cháu mong bác chớ có giận gì cháu.nếu có điều không phải -xin bác lượng thứ cho.màu sắc của cuộc sống thôi bác à.
thực ra cháu chỉ  kính gửi tới bác những dòng tâm tư của người giao  lưu thơ phú trung gian thôi.bác mà bỏ trang này thì nhiều ngừoi cùng bỏ đấy -cháu cũng sẽ không vào đây nữa đâu.

mong bác hiểu cho
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 12:06:43 bởi langtuhanoi >
Minh Tuấn 13.03.2007 15:33:20 (permalink)
0

NGAO NGÁN

Xin lỗi làng thơ mệt quá rồi !
Chắc là bỏ chợ đứa con côi
Ai thương xin vói tay dìu dắt
Ai ghét đây cam gượng khóc cười
Sân trước binh tôm dương giáo sắt
Vườn sau tướng cá múa gươm trời
Thiên la địa võng vương từng bước
Ðâu phải là nơi thoải mái chơi ?
Lá chờ rơi


Thân Họa : Xuân Tàn Một Kiếp Mồ Côi

Vãng xuân , hạ cũng đến bên rồi
Dạ mãi sầu vì phận cút côi
Lấy nỗi đau thương rưng mắt lạnh
Mang cơn bi khổ nén môi cười
Cuộc đời chiếc bóng trong manh tối
Số kiếp cô đơn giữa chiếu trời
Nên lúc cành mai buông nhụy thắm
Em đà ngoảnh mặt chẳng đành chơi

Đông Hòa
13.03.07


Kính họa

SAO NỠ
Để ý mà chi việc đã rồi
Đường thi vắng Bác thật đơn côi
Đưa thuyền chẳng sá lời ong bướm
Ươm giống nào cam tiếng khóc cười
Cứ mặc kỳ nhông xưng chúa đất
Chờ khi cá chép hóa rồng trời
Thương ai một lẽ thương cho trọn
Sao nỡ tan đàn bỏ cuộc chơi?

_____________________________

ĐUYÊN HỒNG

TÂM THƠ.

tâm tư xếp gửi ở đây rồi
sao nỡ cam lòng để cút côi
nhà xướng -đếm ngày bao khó nhọc
vườn gieo - rủ bạn tới vui cười
trần gian bể khổ nên tình lụy
thơ phú kêu đau ,đến tận trời
giọt lệ cổ nhân còn đọng đó
vương buồn một chút , lại cùng chơi.

LÃNG TỬ HÀ NỘI


ĐÀNH SAO ?
 
Bão táp phong ba đến nữa rồi
cây cao nghiêng ngả bóng đơn côi
tìm ai trao gửi niềm tâm huyết
lòng quặn thương thơ dở khóc cười
thề trước còn in trang xướng họa
hẹn sau phai lá...trải thơ trời
chông chênh chân bước bao ghềnh thác
khắc khoải tâm hồn hết muốn chơi.
 
MINH TUẤN
 
Cháu cám ơn BÁC LÁ đã chỉ cho cháu bài thơ mộng ước-nhưng kỳ thực là vốn thơ Đường mỏng tang đó bác ơi.
 từ ngày vào đây đọc thơ bác -cháu thấy như đọc thơ của người xưa vậy.
 ý vần thoải mái không gò bó và đọc lên thấy toát lên ý nghĩa đẹp của câu từ bác sử dụng.
 
đọc mãi và muốn phát triển quá.nhưng biết làm sao được -bây giờ bác lại muốn treo bảng nghỉ chơi /vậy thì thiệt thòi cho chúng cháu lắm.
 ai vào đây dù họa một hai lần nhưng họ đều ghé thăm để học hỏi nơi bác.
không lẽ bác chịu tắt lịm trong cơn mưa nhỏ này ư.
 kính mong bác nghĩ lại mà dìu dắt mọi người.
  bác thấy bây giờ vào thư quán nhiều người muốn làm thơ Đường cũng từ những bài giảng của bác -dù là gián tiếp.
 chẳng ai duy trì thay bác được đâu...
 có lẽ nào đẻ nó ra bác lại không nuôi  ?
 
kính chào bác an khang thịnh vượng
 
KÍNH TẶNG BÁC BÀI THƠ SONG THẤT LỤC BÁT NHÉ VÀ MONG BÁC VUI VÀ Ở LẠI
 

 
 
TÂM TƯ THƠ LÒNG
 
Mộng muốn hái trăng soi sáng tỏ
gửi vào thơ cho gió cùng gieo
biết đời thi sĩ phải nghèo
thời gian gom hết để gieo thơ tình.
 
Mặc cuộc sống nhục vinh khắp ngả
ta vùi mình trong lá trong hoa
biển xanh sóng vỗ hiền hòa
núi cao chim rộn trong ta bốn mùa.
 
Khi đông lạnh tuyết đùa thân cóng
lúc mưa rơi bong bóng trải đường
tim hồng chất nặng nhớ thương
câu thơ muốn nấc canh trường sầu đong.
 
Thơ ai viết những dòng ly biệt
để ta xem luyết tiếc mấy hồi
khi mặn nồng lúc chia phôi
tại duyên thơ bút,hay Người đành quên.
 
Bao nhiêu tháng tâm bền chỉ dạy
trận bão này làm gãy niềm vui
cầu mong Người tiến chớ lùi
bão dông một thoáng lại vùi nước trôi.
 
Ta hiểu bác đang thời cao tuổi
dốc tâm can khơi suối thơ Đường
bao người mến vạn người thương
không rơi...là muốn mở Đường dài thêm.
 
Hồn thi sĩ mấy miền hò hẹn
sửa sai nhau chẳng thẹn tâm thơ
đừng để cho lái xa bờ
câu thơ trôi mất -bao giờ gặp nhau.
 
MINH TUẤN
 
KÍNH TẶNG BÁC LÁ CHỜ RƠI 
  

 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 16:11:50 bởi Minh Tuấn >
lá chờ rơi 13.03.2007 16:19:39 (permalink)
0







Xin xóa hộ, cám ơn

<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 16:36:25 bởi lá chờ rơi >
lá chờ rơi 13.03.2007 16:33:39 (permalink)
0












Trích đoạn: langtuhanoi

NGAO NGÁN

Xin lỗi làng thơ mệt quá rồi !
Chắc là bỏ chợ đứa con côi
Ai thương xin vói tay dìu dắt
Ai ghét đây cam gượng khóc cười
Sân trước binh tôm dương giáo sắt
Vườn sau tướng cá múa gươm trời
Thiên la địa võng vương từng bước
Ðâu phải là nơi thoải mái chơi ?
Lá chờ rơi


Thân Họa : Xuân Tàn Một Kiếp Mồ Côi

Vãng xuân , hạ cũng đến bên rồi  
Dạ mãi sầu vì phận cút côi 
Lấy nỗi đau thương rưng mắt lạnh 
Mang cơn bi khổ nén môi cười 

Cuộc đời chiếc bóng trong manh tối
Số kiếp cô đơn giữa chiếu trời
Nên lúc cành mai buông nhụy thắm
Em đà ngoảnh mặt chẳng đành chơi

Đông Hòa
13.03.07
 
 

Kính họa

SAO NỠ
Để ý mà chi việc đã rồi
Đường thi vắng Bác thật đơn côi
Đưa thuyền chẳng sá lời ong bướm
Ươm giống nào cam tiếng khóc cười
Cứ mặc kỳ nhông xưng chúa đất
Chờ khi cá chép hóa rồng trời
Thương ai một lẽ thương cho trọn
Sao nỡ tan đàn bỏ cuộc chơi?

ĐUYÊN HỒNG

TÂM THƠ.

tâm tư xếp gửi ở đây rồi
sao nỡ cam lòng để cút côi
nhà xướng -đếm ngày bao khó nhọc
vườn gieo - rủ bạn tới vui cười
trần gian bể khổ nên tình lụy
thơ phú kêu đau ,đến tận trời
giọt lệ cổ nhân còn đọng đó
vương buồn một chút , lại cùng chơi.

LÃNG TỬ HÀ NỘI

Bác  lá kính mến.cháu mong bác chớ có giận gì cháu.nếu có điều không phải -xin bác lượng thứ cho.màu sắc của cuộc sống thôi bác à.
thực ra cháu chỉ  kính gửi tới bác những dòng tâm tư của người giao  lưu thơ phú trung gian thôi.bác mà bỏ trang này thì nhiều ngừoi cùng bỏ đấy -cháu cũng sẽ không vào đây nữa đâu.

mong bác hiểu cho


Chào bạn Lãng Tử Hà Nội,
 
Bài trước của bạn có những câu khen và những câu nhận xét. Khen thì « khen thật » với « khen tưng » dễ được xếp chung nhau, còn « nhận xét » thì nó không thể lẩn lộn với ai cả.
Cám ơn bạn đã cho biết là bên trong có sự trung gian. Vậy bạn có thể chỉ là một nạn nhân.
Dù sao tôi không có gì trách bạn. Mà chỉ khuyên nên cẩn thận hơn.
Ðến nước này thì đoán ra ai không khó. Vả lại trong bài « thơ hay thơ dở » tôi đã có dự liệu để gởi cho mỗi nơi một đòn bánh tét hậu Xuân « dĩ bỉ chi đạo hoàn thi bỉ thân » rồi. (hihi xin các cụ thâm nho thông cảm cho nếu câu chữ ấy có sai sót vài tí tẹo !)
Còn bài sau nầy có lẽ bạn nên tránh nói thế thì hơn.
 
Vì trên cõi đời nầy không có ai là « cần thiết » cả.
 
Tuy nhiên, là con người thì phải có « buồn, vui ». Và « ngao ngán ».
Có sao thì nói vậy mới thoải mái.
Thân mến chào bạn.
LCR 
 
Chào bạn Ðuyên Hồng,
 
Cám ơn và hoan hô bài họa rất hay của bạn. Không phải vì ý nghĩa, hay vì tình cảm bạn dành cho tôi mà là vì phần kỹ thuật rất xuất sắc của bài thơ.
 
« Cá chép hóa rồng trời » chính là thơ của bạn đấy.
 
Thân mến,
LCR
 
VẪN CHỊU CHƠI
 
Trào phúng là vui trọn chữ « vui »
Sao không khiêng bỏ lại đi lùi ?
Phải chăng mây bức e rừng động
Ðành chịu vòi co sợ vía rơi
Ai bán thân danh treo góc chợ
Ta mang thi vận tới trăm lời
Tránh voi tục tử nào ai xấu
Rồng tắm ao tù vẫn chịu chơi.
Lá chờ rơi

<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 18:18:34 bởi lá chờ rơi >
vũkimThanh 13.03.2007 17:59:19 (permalink)
0
VẪN CHỊU CHƠI
 
Trào phúng là vui trọn chữ « vui »
Sao không khiêng bỏ lại đi lùi ?
Phải chăng mây bức e rừng động
Ðành chịu vòi co sợ vía rơi
Ai bán thân danh treo góc chợ
Ta mang thi vận tới trăm lời
Tránh voi tục tử nào ai xấu
Rồng tắm ao tù vẫn chịu chơi.
Lá chờ rơi


KHEN AI
 
(Rồng tắm ao tù vẫn chịu chơi )
Khen ai vững bước trước dòng đời
Xuân qua Hạ vãn Thu Đông tới
Gió xóay muôn đời chẳng chịu rơi
Đất nước mênh mang bao lộc mới
Trời mây rộng mở vạn màu tươi
Thi nhân mỉm cười ôm cay đắng
Đạo Đức Trí Ân thắng vận thời.
 
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 19:50:53 bởi vũkimThanh >
lá chờ rơi 13.03.2007 18:23:54 (permalink)
0











Xin xóa hộ. Bản gốc đã sửa. Cám ơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2007 05:40:14 bởi lá chờ rơi >
#2901
    Trần Mạnh Hùng 13.03.2007 18:46:55 (permalink)
    0
    Ông bà ta có câu : " Nhất vợ nhì trời"
     
    Và mấy ông thi sĩ nhà ta cũng có hai câu thơ:
     
    " Tại sao vợ lại hơn trời nhỉ"
    " Vợ chỉ hơn trời có cái trai "
     
    Kính mời các bạn lấy hai câu này làm câu dẫn nguồn khởi hứng cho những bài thơ Đường của chúng ta.

     
    Nên có thơ rằng:
     
    CHỐN ẤY BỒNG LAI

     " Tại sao vợ lại hơn trời nhỉ  "
    " Vợ chỉ hơn trời có cái trai "
    Con gái thế gian nhiều của lạ,
    Nàng tiên thượng giới thiếu đồ chơi.
    "Nghê thường vũ khúc" -  ôi ôi chán
    "Ứ ự ừ ư "-  ngất ngất say.
    Vì thế nhà trời ham hạ thế.
    Bởi vì cõi tục nhập bồng lai.
    Trần Mạnh Hùng 
      
      

     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 19:15:01 bởi Trần Mạnh Hùng >
    #2902
      vũkimThanh 13.03.2007 20:06:06 (permalink)
      0

      Trích đoạn: lá chờ rơi




      VẪN CHỊU CHƠI
       
      Trào phúng là vui trọn chữ « vui »
      Sao không khiêng bỏ lại đi lùi ?
      Phải chăng Mây bức e rừng động
      Ðành chịu vòi co sợ vía rơi
      Ai bán thân danh treo góc chợ
      Ta mang thi vận tới trăm lời
      Tránh voi tục tử nào ai xấu
      Rồng tắm ao tù vẫn chịu chơi.

      Lá chờ rơi




      KHEN AI

      ( Thân tặng bác Lá )

      (Rồng tắm ao tù vẫn chịu chơi )
      Khen ai vững bước trước dòng đời
      Xuân qua Hạ vãn Thu Đông tới
      Gió xóay muôn đời chẳng chịu rơi
      Đất nước mênh mang bao lộc mới
      Trời mây rộng mở vạn màu tươi
      Thi nhân cười mỉm ôm cay đắng
      Đạo Đức Trí Ân thắng vận thời.
       
      Vũ kim Thanh



      <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 20:14:59 bởi vũkimThanh >
      #2903
        Gio 13.03.2007 20:26:32 (permalink)
        0
        Chời wơi...thấy mấy pác mần thơ Đường mà Gió pái phục quá(vì không biết mần)
        xin mọi người nhận nơi đây lòng cảm phục ( dzìa tập tành cho kỹ lần sau dzô múa bút)
        nếu ai co' lòng thương xót thi` làm ơn chỉ vẽ dzùm...thanks..
         
        #2904
          Đông Hòa 13.03.2007 21:02:10 (permalink)
          0
          Bài xướng :
           
          Tuổi xế chiều

          Đến già thôi nhớ chuyện ngày xưa
          Bóng xế về chiều thọ cũng vừa
          Lậm sáu mươi xuân trông tháng hạ
          Thêm mười năm tuổi ngóng mùa mưa

          Tơ duyên trút hết tâm lòng cạn
          Tình ái buông trôi cõi mộng thừa
          Một thoáng mơ đời nay đã mãn 
          Thiên thu giấc mộng dưới trăng thưa

          Đông Hòa
          13.03.07
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 21:22:28 bởi Đông Hòa >
          #2905
            Trần Mạnh Hùng 14.03.2007 00:02:46 (permalink)
            0

            Trích đoạn: lá chờ rơi


            NGAO NGÁN

            Xin lỗi làng thơ mệt quá rồi !
            Chắc là bỏ chợ đứa con côi
            Ai thương xin vói tay dìu dắt
            Ai ghét đây cam gượng khóc cười
            Sân trước binh tôm dương giáo sắt
            Vườn sau tướng cá múa gươm trời
            Thiên la địa võng vương từng bước
            Ðâu phải là nơi thoải mái chơi ?
            Lá chờ rơi


             
            Đừng Bận Ý
             
            Chuyện xưa không lẽ bác quên rời.
            Chăm sóc con thơ, mẹ goá côi.
            Nhớ mãi mặn nồng câu kính hỏi.
            Quên sao tràn ngập tiếng reo cười.
            Hai năm uốn nắn lo con trẻ.
            Một phút tung hê đổ tính trời,
            Mặc kệ thói đời , đừng bận ý.
            Giữ tròn lời hứa thoả vui chơi.
            Trần Mạnh Hùng
             
             
             
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2007 00:13:38 bởi Trần Mạnh Hùng >
            #2906
              MAY TRANG 14.03.2007 00:21:51 (permalink)
              0

              Tuổi xế chiều

              Đến già thôi nhớ chuyện ngày xưa
              Bóng xế về chiều thọ cũng vừa
              Lậm sáu mươi xuân trông tháng hạ
              Thêm mười năm tuổi ngóng mùa mưa
              Tơ duyên trút hết tâm lòng cạn
              Tình ái buông trôi cõi mộng thừa
              Một thoáng mơ đời nay đã mãn
              Thiên thu giấc mộng dưới trăng thưa

              Đông Hòa
              13.03.07

               
               thương cảm người xưa
               
              mải tìm câu chữ của người xưa
              đá khắc bia ghi chẳng phải vừa
              câu chữ ngàn năm thơ lắng đọng
              hài hòa trăm nét mặc phai mưa
              bước đi sông núi còn theo mãi
              chốn lại vườn hoa nở chẳng thừa
              muốn gửi nỗi niềm còn sót lại
              nâng ly trà đắng đón sao thưa.
               
              MAY TRANG
               
               
               
              #2907
                vũkimThanh 14.03.2007 01:14:32 (permalink)
                0
                Bác Hùng ơi bác Hùng.
                Em thích cái bài thơ này của bác , nên khuân về đây cho mọi người cùng họa , mong bác thông cảm mà tha thứ cho em nhé.
                 
                 
                Xướng thân mời :
                 
                TÌNH THÊM ĐẬM

                Bốn biển năm châu chẳng khác nhà.
                Ở đây, ở đó cũng như là...
                Nơi này mâm cỗ còn thơm... phức
                Chỗ nọ tiệc đầy khó bước...ra
                Nâng chén rượu mừng, mừng hội ngộ.
                Cạn ly kính bạn, bạn gần xa
                Say sưa trêu cợt tình thêm đậm. 

                Xướng Họa  vui  chơi thật thiết tha.
                Trần Mạnh Hùng

                 

                 
                Thân họa :
                 
                CŨNG THỨ THA
                 
                Trút hết ưu tư sống một nhà
                Mênh mông trái đất ví von là...
                Đầu cành Mận Táo hương phưng phức
                Cuối bãi Đào Lê chín đỏ da
                Nắng ấm hồn thơ -Thơ hạnh ngộ
                Mưa ngàn gió núi -Núi gần xa
                Anh em tứ hải tình đà đậm
                Dẫu có sai lầm cũng thứ tha
                 
                Vũ kim Thanh
                 
                 
                 
                 


                <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2007 01:19:49 bởi vũkimThanh >
                #2908
                  Trần Mạnh Hùng 14.03.2007 02:15:36 (permalink)
                  0

                  Trích đoạn: vũkimThanh

                  Bác Hùng ơi bác Hùng.
                  Em thích cái bài thơ này của bác , nên khuân về đây cho mọi người cùng họa , mong bác thông cảm mà tha thứ cho em nhé.
                   
                   
                  Xướng thân mời :
                   
                  TÌNH THÊM ĐẬM

                  Bốn biển năm châu chẳng khác nhà.
                  Ở đây, ở đó cũng như là...
                  Nơi này mâm cỗ còn thơm... phức
                  Chỗ nọ tiệc đầy khó bước...ra
                  Nâng chén rượu mừng, mừng hội ngộ.
                  Cạn ly kính bạn, bạn gần xa
                  Say sưa trêu cợt tình thêm đậm. 

                  Xướng Họa  vui  chơi thật thiết tha.
                  Trần Mạnh Hùng

                   

                   
                  Thân họa :
                   
                  CŨNG THỨ THA
                   
                  Trút hết ưu tư sống một nhà
                  Mênh mông trái đất ví von là...
                  Đầu cành Mận Táo hương phưng phức
                  Cuối bãi Đào Lê chín đỏ da
                  Nắng ấm hồn thơ -Thơ hạnh ngộ
                  Mưa ngàn gió núi -Núi gần xa
                  Anh em tứ hải tình đà đậm
                  Dẫu có sai lầm cũng thứ tha
                   
                  Vũ kim Thanh
                   



                  Bác VŨ KIM THANH ƠI SAO KHÁCH SÁO QUÁ DZẬY.
                   
                  Bác cho tôi địa chỉ của bác , tôi sẽ gởi bằng đường Bưu điện đến bác tập thơ Đường tuyển tập tôi mới layout xong, còn nằm trong bản thảo, mong bác cho ý kiến. ( tập thơ dày trên 300 trang )
                  Thân
                  Trần Mạnh Hùng
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2007 02:16:47 bởi Trần Mạnh Hùng >
                  #2909
                    huongtinhdoi 14.03.2007 03:53:37 (permalink)
                    0
                    Xướng thân mời :
                     
                    TÌNH THÊM ĐẬM

                    Bốn biển năm châu chẳng khác nhà.
                    Ở đây, ở đó cũng như là...
                    Nơi này mâm cỗ còn thơm... phức
                    Chỗ nọ tiệc đầy khó bước...ra
                    Nâng chén rượu mừng, mừng hội ngộ.
                    Cạn ly kính bạn, bạn gần xa
                    Say sưa trêu cợt tình thêm đậm. 

                    Xướng Họa  vui  chơi thật thiết tha.
                    Trần Mạnh Hùng

                     

                     
                    Thân họa :
                     
                    CŨNG THỨ THA
                     
                    Trút hết ưu tư sống một nhà
                    Mênh mông trái đất ví von là...
                    Đầu cành Mận Táo hương phưng phức
                    Cuối bãi Đào Lê chín đỏ da
                    Nắng ấm hồn thơ -Thơ hạnh ngộ
                    Mưa ngàn gió núi -Núi gần xa
                    Anh em tứ hải tình đà đậm
                    Dẫu có sai lầm cũng thứ tha
                     
                    Vũ kim Thanh 
                     
                    Hương Tình Ðời thấy yêu thích hai bài thơ này , đoàn kết và thứ tha mới là nơi hạnh phúc.
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2007 04:22:18 bởi huongtinhdoi >
                    #2910
                      Thay đổi trang: << < 193194195 > >> | Trang 194 của 520 trang, bài viết từ 2896 đến 2910 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
                      Chuyển nhanh đến:

                      Thống kê hiện tại

                      Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
                      Kiểu:
                      2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Commercial Version 3.9