BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Trích đoạn: lá chờ rơi
TRANH LÀM THƠ DỞ
(thân tặng những ai cùng tâm trạng)
Trước tưởng thơ tôi dở nhất đời
Ðâu ngờ có đứa dở hơn tôi
Nó hơn đoạt giải thơ tồi nhất
Mình kém mang danh ngợm nửa người
Thơ hát nghêu ngao lời rổn rảng
Chữ nhìn ấm ớ nghĩa lôi thôi
Hỏi nhau thơ nói gì đây nhỉ ?
Rằng : “nhạc nghe chơi chẳng có lời” !
Lá chờ rơi
Kính họa : Không Lời
Vài dòng viết để lại cho đời
Ít chữ rối mò ấy của tôi
Kể lể cho vui lòng mấy kẻ
Rỉ rên để khoái dạ vài người
Rồi khi mỏi miệng câu đành dứt
Đến lúc khô môi tiếng cũng thôi
Nhắm mắt ngủ chìm vào giấc mộng
Thấy mình đứng đọc lại thơ lời
Đông Hòa
27.03.07
_____________________________
Sắp hết mùa Thu
http://donghoa.wordpress.com/
http://www.dunglac.net/donghoa.htm
http://blog.360.yahoo.com/blog-KQn8u5U_fLOT3tAZevVe4qtgFTEiuSx_ag--?cq=1
http://trinhnu.net/d/donghoa/
ĐỜI THƠ. mài bút làm thơ cả một đời ai người yêu chữ được bằng tôi suốt ngày vần điệu vang trong óc đêm ngủ ý gieo rộn tiếng người dẫu sức đã mòn lưng cũng mỏi hồn thơ trăn trở tâm không thôi mỉm cười thưởng nguyệt vần thơ thắm trà thoảng hương vui bút khắc lời. MINH TUẤN Thực ra bác cũng cần phải làm thơ cho trí nhớ khỏi ỳ...bác à. cháu còn nhớ có câu <trong rủi có may >không biết có đúng không? cuộc đời <tái ông mất ngựa > vần thường lặp lại. kính chúc bác ở lại trang thơ cho vui ,và cũng là để rèn luyện tâm và trí cho sáng suốt bác à. các cuộc giao lưu trên mạng tuy là ảo -nhưng cũng có ý nghĩa lắm -có khác gì phép thần tiên của người xưa ao ước... các lớp trẻ chỉ nhìn nhận một góc của vấn đề thôi. bác cứ họa xướng cho minh mẫn và vui vẻ. kính chào bác
Trích đoạn: Đông Hòa
Vọng Nguyệt Cầm
Trời đêm trải thảm lộng tơ vàng
Ta đứng mơ màng giữa bóng trâm
Ánh khuyết lặng trầm treo trúc ngọn
Mờ sao đọng lắng tựa mây vầng
Chợt nghe rối dạ khi tàn khắc
Bổng thấy nao lòng lúc điểm canh
Bởi giữa tâm tư là cõi mộng
Với niềm thương nhớ thuở hồn hoang
Đông Hòa
27.03.07
LẠC BƯỚC Xanh xanh, đỏ đỏ lại vàng vàng. Trí cứ dại đi bóng lược, trâm. Người tít đằng xa hương thoảng đến. Kẻ gân bên cạnh dáng dương vầng. Ngạt ngào hương sắc hoa muôn vẻ. Say mộng xuân tình mắt nhắm canh. Chợ tết ngắm hoa, hoa biết nói. Vui xuân cứ tưởng chốn hồng hoang. Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2007 02:10:53 bởi Trần Mạnh Hùng >
Trích đoạn: tamma
THÔI ĐÀNH
cháu khuyên bác lá nghỉ ngơi
mặc thơ với phú cho đời thênh thang
để xem mưa gió nước tràn
con thuyền xướng họa hợp tan thế nào.
xem trong mấy cảnh ồn ào
mấy lần bác khổ ,giảm bao sức già
bác Lá ơi...mặc can qua
tuổi trời mệnh giữ để mà hưởng duyên.
bác đang chèo lái con thuyền
bão dông mấy ngả bao phiên gắng chèo.
trời cao nước biếc trong veo
Lã Vọng câu cá mặc nghèo ý thơ....
TAM MÃ
BÁC LÁ.bác như ông Nội CHÁU NÈ -thôi thì cứ như ông cháu lại là may -chỉ đọc thơ thôi chứ không làm thơ...hi...thuộc vài bài thi thoảng ngâm nga thưởng hoa nguyệt -lại là hay đó bác à...
cháu mong bác luôn mạnh khỏe -tam thời cứ nghỉ ngơi bác à -xem con tạo xoay vần ra sao ?
thơ lục bát -dán vào trang của bác -mong bác tha lỗi -cháu không thích thơ Đường nữa nè....hu...
Cám ơn lời chúc lành. Sau bài này bác sẽ theo lời khuyên của cháu.
thân mến.
******
Trong xã hội tân tiến hiện nay, cái hay thường được tôn vinh, nhưng cái dở cũng không bị khinh rẻ.
Có những cuộc bầu chọn người đẹp là dĩ nhiên. Nhưng cũng có cuộc tuyển chọn những người béo mập sồ sề nhứt.
Thỉnh thoảng có những cuộc thi, ngoài các giải thưởng cho những người có hạng cao nhứt, ban Tổ Chức lại dành một giải “an ủi” cho người có hạng tệ nhứt trong số dự thi.
Sự than thở trong bài thơ sau đây là do đó :
TRANH LÀM THƠ DỞ
(thân tặng những ai cùng tâm trạng)
Trước tưởng thơ tôi dở nhất đời
Ðâu ngờ có đứa dở hơn tôi
Nó hơn đoạt giải thơ tồi nhất
Mình kém mang danh ngợm nửa người
Thơ hát nghêu ngao lời rổn rảng
Chữ nhìn ấm ớ nghĩa lôi thôi
Hỏi nhau thơ nói gì đây nhỉ ?
Rằng : “nhạc nghe chơi chẳng có lời” !
Lá chờ rơi
Bác Lá Chờ Rơi thân mến. Đã là người tâm huyết với thơ thì cho dù là hay hoặc dở , dù là êm đềm hay bão tố dập vùi ,thì ta cũng hãy cùng nhau đi hết quãng đường đời với bạn , với thơ , với lòng đam mê nghệ thuật....chứ đâu vì một lời thương tình ,khuyên bỏ bút của một người , hoặc vì thành kiến nào đó với một người mà bác đã định nản chí , bỏ bút nghiên rồi sao? xung quanh bác còn bao nhiêu bạn tốt và bao người hâm mộ thơ của bác và thích họa thơ với bác nữa chứ. Hy vọng bác hãy phấn chấn tinh thần và tiếp tục niềm đam mê sáng tác của mình. chúc bác mạnh khoẻ , bình an và có nhiều thơ mới cho bạn bè , anh em cùng vui xướng họa bác nhé. Chào thân ái Vũ kim Thanh
Biệt Xuân Mới đó mà xuân đã hết rồi Rượu mừng cũng đã cạn trên môi
Chậu mai trước cửa cành khô héo
Bức liễn trên tường chữ nhạt vơi
Ngó lại trong lòng nghe rũ rượi Nhìn quanh giữa dạ thấy bồi hồi
Tâm tư nuối tiếc hồn xao xuyến
Nhớ đến người xưa lệ thoáng rơi
Đông Hòa
28.03.07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2007 09:51:02 bởi Đông Hòa >
Mời Bác cạn ly
Sá chi lời bấc với câu chì
Nẻo tục vốn là chốn thị phi
Quân tử há không thằng bỡn cợt
Chính nhân còn có đứa khinh khi
Lụy tâm mê muội -khua môi ..hí
Dụng trí quang minh -nhếch mép ..khì
Vài chữ thân tình thăm Bác lá
Rượu nồng ta cạn – lộng đường thi
Trích đoạn: nguyens
Mời Bác cạn ly
Sá chi lời bấc với câu chì
Nẻo tục vốn là chốn thị phi
Quân tử há không thằng bỡn cợt
Chính nhân còn có đứa khinh khi
Lụy tâm mê muội -khua môi ..hí
Dụng trí quang minh -nhếch mép ..khì
Vài chữ thân tình thăm Bác lá
Rượu nồng ta cạn – lộng đường thi
Nguyễn Khánh Chân
Thân hoạ : Câu Cá
Lưỡi câu dây lọt giữa hòn chì
Đứng thả bên hồ nhử lóc , phi Nhăn mặt dựt cần đâu mấy lúc
Bậm răng khoả nước cũng vài khi Đầy nơm hớn hở môi cười khịt Lắm cá mừng vui mũi thở khì Đã nhé mồi ngon ta với bạn
Cùng nhau cụng cốc , uống bia thi
Đông Hòa
28.03.07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2007 12:13:10 bởi Đông Hòa >
NGÀN DẶM XA TRÔNG
(tạ tình các bạn thơ đã chung xây trang Bản Nháp)
Xin trả non sông mảnh đất lành
Có dòng suối ngọt lá thơ xanh
Trăm tay vun bón cây liền gốc
Bốn phía thương lo trái trĩu cành
Bất chấp miệng lằn xen lưỡi mối
Không màng ảo vọng với hư danh
Tơ vàng giăng phủ trời công cộng
Ngàn dặm xa trông mộng đắc thành!
Lá chờ rơi
HƯƠNG XUÂN
hương sắc ngàn xa trải mộng lành
dòng sông mặt nước tựa mây xanh
diều bay réo rắt vương đầu gió
quả chín mời chim đến đậu cành
ngắm cảnh mùa xuân lòng ngấn lệ
thương đời ảo mộng chẳng thành danh
non xa cảnh biếc trong mòn mỏi
xuân đến rồi đi ,mộng chẳng thành.
MINH TUẤN
THÔI ĐÀNH cháu khuyên bác lá nghỉ ngơi mặc thơ với phú cho đời thênh thang để xem mưa gió nước tràn con thuyền xướng họa hợp tan thế nào. xem trong mấy cảnh ồn ào mấy lần bác khổ ,giảm bao sức già bác Lá ơi...mặc can qua tuổi trời mệnh giữ để mà hưởng duyên. bác đang chèo lái con thuyền bão dông mấy ngả bao phiên gắng chèo. trời cao nước biếc trong veo Lã Vọng câu cá mặc nghèo ý thơ.... TAM MÃ BÁC LÁ.bác như ông Nội CHÁU NÈ -thôi thì cứ như ông cháu lại là may -chỉ đọc thơ thôi chứ không làm thơ...hi...thuộc vài bài thi thoảng ngâm nga thưởng hoa nguyệt -lại là hay đó bác à... cháu mong bác luôn mạnh khỏe -tam thời cứ nghỉ ngơi bác à -xem con tạo xoay vần ra sao ? thơ lục bát -dán vào trang của bác -mong bác tha lỗi -cháu không Thân gởi bạn TAM MÃ Thưa bạn , theo tôi nghĩ bạn có hai viêc không nên làm; Thứ nhất : Chữ khuyên của bạn dùng không đúng với hoàn cảnh bởi vì trong chữ KHUYÊN có những NGHĨA như sau: KHUYÊN tức là KHUYÊN BẢO. KHUYÊN tức là KHUYÊN DẠY. KHUYÊN tức là KHUYÊN RĂN. KHUYÊN tức là KHUYÊN ĐE. Bạn nhận bác là vào hàng cha, ông. Như vậy lời KHUYÊN của bạn không hợp thời, đối với những bậc trưởng lão. Tại sao không dùng chữ ĐỀ NGHỊ Nếu bạn là một bác sĩ trị liệu hoặc một nhà tư vấn của bác Lá ,thì bạn đủ tư cách dùng chữ KHUYÊN Thứ hai : Nếu bạn đề nghị với bác Lá "tạm thời nghỉ ngơi ", thì bạn phải có phương hướng tiếp theo cho bác chứ, bác làm những gì trong lúc nghỉ ngơi??? bạn mời bác đi du lịch??? hay tổ chức cho bác hàng ngày họp bạn bè uống rượu gải sầu. Nói tóm lại bạn PHẢI CÓ MỘT CHƯƠNG TRÌNH vui chơi cho bác, và nhớ rằng phải hỏi bác có đồng ý không đã. Có một chuyện quan trọng bạn nên nhớ tuổi bác Lá có lẽ trên dới 80, cái vui cũa bác là thơ văn, cái vui lớn nhất của bác làm thơ để giết thì giờ và quên đi những ưu tư, phiền não. Vài lời tâm sự vói bạn, để chúng ta hiểu nhau thêm. Trân Trọng Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2007 18:11:51 bởi Trần Mạnh Hùng >
Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng
cái vui lớn nhất của bác làm thơ để giết thì giờ và quên đi những ưu tư, phiền não.
Bạn Hùng thân mến,
Bạn nói rất đúng :
cái vui lớn nhất của tôi là làm thơ … để giết thì giờ và quên đi những ưu tư, phiền não.
Nhưng tamma lại thấy rất đúng tâm sự của tôi : là đang có những « ưu tư, phiền não » trong sự lèo lái trang Bản Nháp, nên mới có lời « khuyên ».
Ðây là một sự « khuyên can » nên bỏ mặc để nghỉ ngơi, hơn là tiếp tục làm cái điều tôi cố gắng làm đến nay mà vẫn chưa làm được.
Cả hai đều thấy đúng nơi góc nhìn của mình nên không cần tranh cải tiếp.
Còn quyết định gì thì cũng tự do tôi. Ðộng cơ thúc đẩy xuất phát từ sự đối mặt với những việc trong và ngoài của trang Bản Nháp.
Tôi làm việc không với sự « bừa bải » hay « cao hứng bất chợt » mà là với cả tấm lòng muốn tìm vui cho mình và cho bạn.
(Hơi ích kỷ khi đặt chữ « mình » đứng trước chữ « bạn ». Nhưng nói khác hơn thì là không thành thật.)
Nhưng nếu cái « vui » đó, tìm mà không được, thì vấn đề sẽ là : « bỏ cuộc hay không ? ». Tamma thấy đúng tôi đang ở nơi cái ngã ba tâm lý ấy.
Tóm lại ta hãy để cho mọi việc diễn tiến theo sự vận hành tự nhiên của dòng đời.
Thân mến chào tất cả.
LCR
TRANH LÀM THƠ DỞ
(thân tặng những ai cùng tâm trạng)
Trước tưởng thơ tôi dở nhất đời
Ðâu ngờ có đứa dở hơn tôi
Nó hơn đoạt giải thơ tồi nhất
Mình kém mang danh ngợm nửa người
Thơ hát nghêu ngao lời rổn rảng
Chữ nhìn ấm ớ nghĩa lôi thôi
Hỏi nhau thơ nói gì đây nhỉ ?
Rằng : “nhạc nghe chơi chẳng có lời” !
Lá chờ rơi
Kính hoạ:
RÈN THƠ
Tám chục xuân qua vẫn giúp đời
Dao chưa bén- Luyện thép đem tôi
Tâm châm đuốc sáng đưa đường lối
Thuốc nhỏ tai voi thấm nhĩ người
Mát đất mưa dầm không nản vội
Căng tai nhạc đứt hiểu thì thôi
Tim Thơ - Ít kẻ bì - Trai tráng
Ý ngọc đôi khi chỉ một lời
Kim Giang
TRANH LÀM THƠ DỞ
(thân tặng những ai cùng tâm trạng)
Trước tưởng thơ tôi dở nhất đời
Ðâu ngờ có đứa dở hơn tôi
Nó hơn đoạt giải thơ tồi nhất
Mình kém mang danh ngợm nửa người
Thơ hát nghêu ngao lời rổn rảng
Chữ nhìn ấm ớ nghĩa lôi thôi
Hỏi nhau thơ nói gì đây nhỉ ?
Rằng : “nhạc nghe chơi chẳng có lời” !
Lá chờ rơi
Kính hoạ:
RÈN THƠ
Tám chục xuân qua vẫn giúp đời
Dao chưa bén- Luyện thép đem tôi
Tâm châm đuốc sáng đưa đường lối
Thuốc nhỏ tai voi thấm nhĩ người
Mát đất mưa dầm không nản vội
Căng tai nhạc đứt hiểu thì thôi
Tim Thơ - Ít kẻ bì - Trai tráng
Ý ngọc đôi khi chỉ một lời
Kim Giang
CHÉN...BẠN. dở hay cốt cách ở tâm đời tính toán không vào với bút tôi xướng họa ai khen ,chê cũng được thơ gieo chẳng thích được hơn người niềm vui chèo chống cùng khoan nhặt sầu gửi theo dòng cuốn hết thôi chén rượu sầu đong càng thêm đắng bạn quên bạn nhớ...nuốt đau lời. DUY GIANG kính chúc BÁC LÁ VÀ ANH HÙNG MẠNH KHỎE
Tương Phùng Nhà em lác đác lá vàng bay
Ta đứng lòng vương bóng dáng ai
Nhớ mái tóc huyền che góc mắt
Thương làn da trắng phủ bờ vai
Chia ly thuở ấy bao tiếc nuối
Hội ngộ hôm này những đắm say
Khẽ ngước nhìn thêm , hồn cảm động
Nghe ngày xưa cũ thoảng qua tai
Đông Hòa
29.03.07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2007 21:14:27 bởi Đông Hòa >