THƠ TRÀN SÔNG VẮNG
Tha thiết đâu đây một điệu hò
Ngây tình trăng nước trải quanh co
Nhặt thưa tiếng gởi mời ai đáp
Dìu dặt câu chờ rộn ý thơ
Mong được chim xanh trao một mối
Nguyền đem lá thắm nhuộm đôi bờ
Thơ tràn sông vắng trăng tìm nước
Thao thức chờ ai giữa mộng mơ.
Lá chờ rơi
mời quý bạn xài tạm.
HÒ LEN BẾN VẮNG
Thắm thiết tình vương vọng tiếng hò
Nghe buồn nức nở tấc lòng co
Lời thương nhắn gởi, theo trăng nước
Điệu nhớ vọng về, gợi khách thơ
Thấm cảnh đơn côi, người ngóng bạn
Ươm tình lẻ bóng, kẻ trông bờ
Ai đi để lại sầu thương cảm
Có biết thuyền chờ mãi bến mơ
Minh Đông
kính họa cùng <thơ tràn sông vắng >
lắng đọng tâm hồn. văng vẳng bên tai một giọng hò lời quen người hát mãi quanh co chèo khua mặt nước khoan rồi nhặt buồm đón gió mây ,thả bến thơ giọt lệ mi hoen nơi trống vắng buồn đong đáy mắt nỗi thương bờ cảnh thơ đang giữa mùa giao mộng tiếc bút xa đàn để mãi mơ. tam mã đông đủ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2007 00:07:55 bởi tamma >
đã thay thế - xin xóa hộ. Cám ơn.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2007 03:16:11 bởi lá chờ rơi >