BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Trích đoạn: lá chờ rơi
CHẲNG AI CHÊ
(tự tin)
Thầy rằng bỏ thuốc bớt la ve
Ngày nửa chai vang một bát chè
Bướu cổ ung thư không sợ vướng
Tiểu đường huyết áp cũng cho de
Quanh năm mạnh khỏe đầu thanh thản
Suốt tháng ăn chơi bụng phởn phè
Thỉnh thoảng viếng làng trên xóm dưới
Vẫn còn gân sức chẳng ai chê !
Lá chờ rơi
Kính họa cùng bác Lá,
....có chăng chừa rượu với chừa trà.
nhưng :
Khó Chê Bỏ rượu tìm vui gái lại ve Nhiều khi thấy chán chó ăn chè Xe không lắm bận theo người lướt Bạn thiếu đôi lần cập số de Đúng mốt "phôn tay" kè sáng loáng Hợp thời "láp tóp" cắp lè phè Xun xoe khắp nẻo loè công tử Nửa chữ chưa rành khó kẻ chê..ê..ê.... Minh Đông
Trích đoạn: Minh Đông
Trích đoạn: lá chờ rơi
CHẲNG AI CHÊ
(tự tin)
Thầy rằng bỏ thuốc bớt la ve
Ngày nửa chai vang một bát chè
Bướu cổ ung thư không sợ vướng
Tiểu đường huyết áp cũng cho de
Quanh năm mạnh khỏe đầu thanh thản
Suốt tháng ăn chơi bụng phởn phè
Thỉnh thoảng viếng làng trên xóm dưới
Vẫn còn gân sức chẳng ai chê !
Lá chờ rơi
Kính họa cùng bác Lá,
....có chăng chừa rượu với chừa trà.
nhưng :
Khó Chê
Bỏ rượu tìm vui gái lại ve
Nhiều khi thấy chán chó ăn chè
Xe không lắm bận theo người lướt
Bạn thiếu đôi lần cập số de
Đúng mốt "phôn tay" kè sáng loáng
Hợp thời "láp tóp" cắp lè phè
Xun xoe khắp nẻo loè công tử
Nửa chữ chưa rành khó kẻ chê..ê..ê....
Minh Đông
Xin chào Bạn LCR và Minh Đông ,
PO xin được thân họa :
AI CHÊ !
Xuân về lạc lỏng tiếng ve ve
Dìu dặt hồn thơ với chén chè
Cuối xóm Đào nương cùn lối thoát
Đầu làng Mỹ nữ hết đường "de"
Đường dài trắc trở sao còn hối
Bước ngắn thong dong mãi cứ "phè"
Hưởng thú nhàn phong ta đã quyết
Trên đời đếm được mấy mà chê ?
PO 4/20/07
Trích đoạn: lá chờ rơi
Trích đoạn: nguyens
Xướng
Giỗ Tổ Hùng Vương
Trời Nam đất mẹ quê hương ta
Nòi giống quật cường vạn thuở qua
Phú lĩnh ngàn năm lưu thắm sử
Phong châu vạn kiếp dậy hùng ca
Vua Hùng đã có công khai quốc
Dân Việt phải ra sức dựng nhà
Con Lạc cháu Hồng chung huyết thống
Nhớ ngày giỗ Tổ dẫu gần xa
Nguyễn Khánh Chân
THẮP NÉN HƯƠNG LÒNG
(thân họa Giỗ Tổ Hùng Vương)
Giống Việt lưu truyền mãi đến ta
Bao đời dựng nước dẹp can qua
Diên Hồng vạch đất thề xin đánh
Chiến địa tung trời vạn tiếng ca
Vỡ mộng giặc Mông đành gởi xác
Rạng danh dòng Việt trả ơn nhà
Khí hùng bất khuất nghìn năm trước
Thắp nén hương lòng nhớ Tổ xa.
Lá chờ rơi
Xin Thân họa :
NHỚ NGUỒN
Bao đời thịnh nhục nước Nam ta
Lịch sử ngàn hoa rạng rở nhà
Lắm thuở lưu truyền câu quốc loạn
Ngàn năm vẫn vọng tiếng hoan ca
Thanh danh quật khởi giòng Âu Lạc
Vạn cổ trùng hưng nước Việt nhà
Tiếp nối tiền nhân cầu kiến tạo
Tri ân Tổ Quốc khắp gần xa.
PO 4/20/07
Trích đoạn: phu ong
CHẲNG AI CHÊ
(tự tin)
Thầy rằng bỏ thuốc bớt la ve
Ngày nửa chai vang một bát chè
Bướu cổ ung thư không sợ vướng
Tiểu đường huyết áp cũng cho de
Quanh năm mạnh khỏe đầu thanh thản
Suốt tháng ăn chơi bụng phởn phè
Thỉnh thoảng viếng làng trên xóm dưới
Vẫn còn gân sức chẳng ai chê !
Lá chờ rơi
Kính họa cùng bác Lá,
....có chăng chừa rượu với chừa trà.
nhưng :
Khó Chê
Bỏ rượu tìm vui gái lại ve
Nhiều khi thấy chán chó ăn chè
Xe không lắm bận theo người lướt
Bạn thiếu đôi lần cập số de
Đúng mốt "phôn tay" kè sáng loáng
Hợp thời "láp tóp" cắp lè phè
Xun xoe khắp nẻo loè công tử
Nửa chữ chưa rành khó kẻ chê..ê..ê....
Minh Đông
Xin chào Bạn LCR và Minh Đông ,
PO xin được thân họa :
AI CHÊ !
Xuân về lạc lỏng tiếng ve ve
Dìu dặt hồn thơ với chén chè
Cuối xóm Đào nương cùn lối thoát
Đầu làng Mỹ nữ hết đường "de"
Đường dài trắc trở sao còn hối
Bước ngắn thong dong mãi cứ "phè"
Hưởng thú nhàn phong ta đã quyết
Trên đời đếm được mấy mà chê ?
PO 4/20/07
Thân chào các bạn PO, Minh Ðông và mọi người,
Có những người mắc một bệnh sinh lý lạ có tên là eroto-mania. Dường như họ chẳng bao giờ lên đến được tầng trời thứ 7, nên cứ còn muốn mãi muốn hoài.
Trong dân gian thì ít ai để ý, nhưng trong giới thượng lưu quí tộc vua chúa, thì sử sách ghi lại cho thấy bên Á-Ðông có nữ hoàng Võ-Tắc-Thiên, bên Âu-Châu có Messaline, vợ của một César, rất giống là người mắc bệnh này.
Bởi thế nên nếu các phó-thường-dân trẻ trung lành mạnh như TMH, Minh Ðông, Minh Tuấn, Phú Ông v.v. mà thực hiện được “đêm bảy ngày ba”, thì đó sẽ là một thành tích đáng nễ phục, dù có Via-Gra trợ lực.
Nên xin thân tặng trước bài thơ sau đây :
Thành ngữ : Ðêm bảy ngày ba, tính ra một chục
ÐƯỢC BẢY THIẾU BA
Ðêm vừa đủ bảy khó thêm ba
Mẹ đĩ nhằn nhi : ráng chút mà !
Ngóc dậy đôi chân nghe muốn sụm
Nhướng hoài con mắt mở không ra
Hết hơi khó vác cày qua núi*
Ðeo cột lằn teo* phượng giống gà
Muốn kiếm thêm ba ra tiệm thuốc
Mua liều trợ lực hiệu Via-Gra.
Lá chờ rơi
* có một miếng nghề được đặt tên là “vác cày qua núi” và một miếng khác với tên “thằn lằn đeo cột đá”.
ÐƯỢC BẢY THIẾU BA
Ðêm vừa đủ bảy khó thêm ba
Mẹ đĩ nhằn nhi : ráng chút mà !
Ngóc dậy đôi chân nghe muốn sụm
Nhướng hoài con mắt mở không ra
Hết hơi khó vác cày qua núi*
Ðeo cột lằn teo* phượng giống gà
Muốn kiếm thêm ba ra tiệm thuốc
Mua liều trợ lực hiệu Via-Gra.
Lá chờ rơi
* có một miếng nghề được đặt tên là “vác cày qua núi” và một miếng khác với tên “thằn lằn đeo cột đá”.
cố cày -gãy giường bảy đã cố rồi lại muốn ba đếm chi cho chẵn khổ tôi mà rạng đông trời đã leo lên ngọn ánh mắt nhắm nghiền... khó mở ra cái thói cày sâu thì tốt ruộng tại gia cuốc bẫm để toi gà gãy cày đừng mong ngày tu sửa gà chết chớ mơ thuốc via -gra he....kính họa với LÁ ĐẠI NHÂN -CHÚC CỤ CƯỜI VUI...
Trích đoạn: KimGiang
Xướng hoạ kính mời:
TÂM TÌNH
Gói cả lời thương gửi gió mây
Tri âm há phải áo mà thay
Chia nhau rượu đắng bờ môi ngọt
Dấu đỡ cơn buồn ngấn mắt cay
Bể Bắc ngàn trùng phơi cánh nhạn
Trời Nam phấp phới mảnh hồn bay
Diều trong cõi mộng lo chao đảo
Lụa trải thềm xuân sợ nắng say
Kim Giang
MỘT TRỜI SAY
(thân họa Tâm Tình)
Lời ai gửi gió lại trao mây
Một gánh chung tình khó đổi thay
Chén rượu chia tay môi chửa nguội
Lệ buồn tiển bạn mắt còn cay
Kẻ đi giờ thiếu tin người nhớ
Người ở nay chờ cánh nhạn bay
Mộng mị đêm xuân mong gặp lại
Tơ lòng réo rắt một trời say.
Lá chờ rơi
KHÔNG ĐỀ
Người đi cách biệt chốn trời mây
Nhớ quá ai ơi, tiếc lắm thay
Rượu đắng hòa chung lời ngọt đắng
Men cay trộn lẫn tiếng chua cay
Trời Nam gió nhạt mây đen khuất
Bể Bắc mù trôi tuyết lạnh bay
Biết đến khi nao ngày hạnh ngộ
Chim bằng mỏi cánh bởi tình say
Đuyên Hồng
CHIA ĐÔI NGÃ
Gió đưa hoa cải vụt lên mây (*)
Em có chồng anh tiếc lắm thay(**)
Thương nhớ khôn cùng trong mật ngọt
Yêu đương vô vọng lắm chua cay
Tình yêu phút chốc chia đôi ngã
Duyên thắm giờ đây rẽ cánh bay
Tiếng nói, giọng cười đầy quyến luyến
Trọn đời mãi mãi đắm lòng say
Trần Mạnh Hùng
(*) Ca dao:
Gió đưa hoa cải về trời
Rau răm ở lại một đời quạnh hiu
(**) Ca dao:
Trèo lênh cây bưởi hái hoa
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân.
Nụ tần xuân nở ra thơm ngát
Em có chồng anh tiếc lắm thay
. . . .
. . . . .
Như chim vào lồng như cá cắn câu
Cá cắn câu biết đâu mà gỡ
Chim vào lồng biết thuở nào ra
CHẲNG TRÁCH AI …
(hựu họa Tâm Tình)
Thăm thẳm trời cao lộng gió mây
Hương tình phai nhạt khó tìm thay
Người theo duyên mới vương thương nhớ
Kẻ nặng tình xưa chịu đắng cay
Mới đó bên nhau còn dịu ngọt
Mà giờ muôn dặm đã vù bay
Trách mình sao mãi nghèo thân thế
Chẳng trách ai bày cuộc tỉnh say.
Lá chờ rơi
Xướng hoạ kính mời:
TÂM TÌNH
Gói cả lời thương gửi gió mây
Tri âm há phải áo mà thay
Chia nhau rượu đắng bờ môi ngọt
Dấu đỡ cơn buồn ngấn mắt cay
Bể Bắc ngàn trùng phơi cánh nhạn
Trời Nam phấp phới mảnh hồn bay
Diều trong cõi mộng lo chao đảo
Lụa trải thềm xuân sợ nắng say
Kim Giang
MỘT TRỜI SAY
(thân họa Tâm Tình)
Lời ai gửi gió lại trao mây
Một gánh chung tình khó đổi thay
Chén rượu chia tay môi chửa nguội
Lệ buồn tiển bạn mắt còn cay
Kẻ đi giờ thiếu tin người nhớ
Người ở nay chờ cánh nhạn bay
Mộng mị đêm xuân mong gặp lại
Tơ lòng réo rắt một trời say.
Lá chờ rơi
KHÔNG ĐỀ
Người đi cách biệt chốn trời mây
Nhớ quá ai ơi, tiếc lắm thay
Rượu đắng hòa chung lời ngọt đắng
Men cay trộn lẫn tiếng chua cay
Trời Nam gió nhạt mây đen khuất
Bể Bắc mù trôi tuyết lạnh bay
Biết đến khi nao ngày hạnh ngộ
Chim bằng mỏi cánh bởi tình say
Đuyên Hồng
CHIA ĐÔI NGÃ
Gió đưa hoa cải vụt lên mây (*)
Em có chồng anh tiếc lắm thay(**)
Thương nhớ khôn cùng trong mật ngọt
Yêu đương vô vọng lắm chua cay
Tình yêu phút chốc chia đôi ngã
Duyên thắm giờ đây rẽ cánh bay
Tiếng nói, giọng cười đầy quyến luyến
Trọn đời mãi mãi đắm lòng say
Trần Mạnh Hùng
(*) Ca dao:
Gió đưa hoa cải về trời
Rau răm ở lại một đời quạnh hiu
(**) Ca dao:
Trèo lênh cây bưởi hái hoa
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân.
Nụ tần xuân nở ra thơm ngát
Em có chồng anh tiếc lắm thay
. . . .
. . . . .
Như chim vào lồng như cá cắn câu
Cá cắn câu biết đâu mà gỡ
Chim vào lồng biết thuở nào ra
CHẲNG TRÁCH AI …
(hựu họa Tâm Tình)
Thăm thẳm trời cao lộng gió mây
Hương tình phai nhạt khó tìm thay
Người theo duyên mới vương thương nhớ
Kẻ nặng tình xưa chịu đắng cay
Mới đó bên nhau còn dịu ngọt
Mà giờ muôn dặm đã vù bay
Trách mình sao mãi nghèo thân thế
Chẳng trách ai bày cuộc tỉnh say.
Lá chờ rơi
HỎI PHẬN biết trời cao xếp mấy tầng mây chung thủy ở đời tìm khó thay chốn cũ còn vương lời dịu ngọt xe hoa đã đón rải sầu cay bến xưa xuân đến hoa còn đỏ lối cũ người đi để mộng bay ai trách thói đời thường bạc nghĩa âm thầm hỏi phận có thôi say ? MINH TUẤN
CHẲNG AI CHÊ
(tự tin)
Thầy rằng bỏ thuốc bớt la ve
Ngày nửa chai vang một bát chè
Bướu cổ ung thư không sợ vướng
Tiểu đường huyết áp cũng cho de
Quanh năm mạnh khỏe đầu thanh thản
Suốt tháng ăn chơi bụng phởn phè
Thỉnh thoảng viếng làng trên xóm dưới
Vẫn còn gân sức chẳng ai chê !
Lá chờ rơi
Kính họa cùng bác Lá,
....có chăng chừa rượu với chừa trà.
nhưng :
Khó Chê
Bỏ rượu tìm vui gái lại ve
Nhiều khi thấy chán chó ăn chè
Xe không lắm bận theo người lướt
Bạn thiếu đôi lần cập số de
Đúng mốt "phôn tay" kè sáng loáng
Hợp thời "láp tóp" cắp lè phè
Xun xoe khắp nẻo loè công tử
Nửa chữ chưa rành khó kẻ chê..ê..ê....
Minh Đông
Xin chào Bạn LCR và Minh Đông ,
PO xin được thân họa :
AI CHÊ !
Xuân về lạc lỏng tiếng ve ve
Dìu dặt hồn thơ với chén chè
Cuối xóm Đào nương cùn lối thoát
Đầu làng Mỹ nữ hết đường "de"
Đường dài trắc trở sao còn hối
Bước ngắn thong dong mãi cứ "phè"
Hưởng thú nhàn phong ta đã quyết
Trên đời đếm được mấy mà chê ?
PO 4/20/07
Thân chào các bạn PO, Minh Ðông và mọi người,
Có những người mắc một bệnh sinh lý lạ có tên là eroto-mania. Dường như họ chẳng bao giờ lên đến được tầng trời thứ 7, nên cứ còn muốn mãi muốn hoài.
Trong dân gian thì ít ai để ý, nhưng trong giới thượng lưu quí tộc vua chúa, thì sử sách ghi lại cho thấy bên Á-Ðông có nữ hoàng Võ-Tắc-Thiên, bên Âu-Châu có Messaline, vợ của một César, rất giống là người mắc bệnh này.
Bởi thế nên nếu các phó-thường-dân trẻ trung lành mạnh như TMH, Minh Ðông, Minh Tuấn, Phú Ông v.v. mà thực hiện được “đêm bảy ngày ba”, thì đó sẽ là một thành tích đáng nễ phục, dù có Via-Gra trợ lực.
Nên xin thân tặng trước bài thơ sau đây :
Thành ngữ : Ðêm bảy ngày ba, tính ra một chục
ÐƯỢC BẢY THIẾU BA
Ðêm vừa đủ bảy khó thêm ba
Mẹ đĩ nhằn nhi : ráng chút mà !
Ngóc dậy đôi chân nghe muốn sụm
Nhướng hoài con mắt mở không ra
Hết hơi khó vác cày qua núi*
Ðeo cột lằn teo* phượng giống gà
Muốn kiếm thêm ba ra tiệm thuốc
Mua liều trợ lực hiệu Via-Gra.
Lá chờ rơi
* có một miếng nghề được đặt tên là “vác cày qua núi” và một miếng khác với tên “thằn lằn đeo cột đá”.
RỦ CùNG RA
Trong lòng bão dậy nổi phong ba.
Chuyện ấy vừa xong - muốn nữa mà
Bận rộn gì đâu thêm tí nhé.
Thảnh thơi chờ đợi rủ cùng ra
Hai ta như suối tuôn cùng mạch.
Hai đứa ghiền hơi bén cựa gà.
Bắt cọp liền tay ra sức bóp...
Chiến trường kết thúc ở gara(*)
Trần Mạnh Hùng
(*) Garage
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2007 06:53:01 bởi Trần Mạnh Hùng >
TA CHỌN CHO EM…
(thân tặng những kẻ yêu thơ hơn yêu luật)
Tôi viết cho em cũng đã nhiều
Hết cơn hờn dỗi đến thương yêu
Vui khi đẹp nắng chờ chim bướm
Giận lúc không ai đợi sớm chiều
Tiếng ngọc năm vần bay mấy hướng ?
Lời vàng bảy chữ gói bao nhiêu ?
Mặc người chôn xác em vào luật
Ta chọn cho em nét diễm kiều !
Lá chờ rơi