MUÔN THUỞ 3
" Thuở hoc trò chân sáo thấp cao."
Tung tăng đuổi bắt lá vàng chao.
Vờn quanh gót ngọc vương màu nắng.
Bám nhẹ tóc mây óng ánh sao.
Trong vắt bầu trời - trong mắt biếc.
Mộng còn bỏ ngõ - mộng chưa trao
Giọng cười rạng vỡ không vương vấn.
Sảng khoái lòng riêng vị ngọt ngào
1-2007
TỪ THUỞ ĐÓ 3
Vẫn biết khổ đau chất ngất cao
Xoáy buồn sơ xác ngả nghiêng chao
Tràn dâng không giận hờn chua xót
Dậy sóng ngâm xao xuyến biết sao
Muốn buộc em ngàn lần oán ghét
Muốn nhìn em triệu nét buồn trao
Chẳng nào giận nổi dù giây lát
Sao thế tim ơi! có nghẹn ngào
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2007 14:51:47 bởi Trần Mạnh Hùng >
XIN XÓA HỘ - RẤT CÁM ƠN - đã post lại phía sau.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2007 22:18:28 bởi lá chờ rơi >
Xướng-Họa với Châu Anh (1)
TỰ MÃN
(trả lời một cô bé đã bảo : đời bác nay chỉ còn khoảng một lóng tay)
Ai bảo ta nay đã cuối đời ?
Chớm tròn bảy mốt chỉ chơi chơi
Sống lâu luống tủi thân không vợ
Chết gấp còn lo nợ mấy nơi
Dồi chó dương gian vừa nhắc tới (1)
Chân vào nước chúa vội đòi lui
Ðời yêu giữ lại cho thêm tuổi
Ðược đến như ta dễ mấy người.
VNN (Nouméa 15/6/2000)
(1) tục ngữ miền Bắc : Sống ở trên đời ăn miếng dồi chó, Chết xuống âm phủ không có mà ăn.
NHẤT ĐỜI
(họa Tự Mãn)
Ai đã đem ta ném giữa đời
Giang-hồ mã thượng mặc rong chơi
Bến-Tre Bến-Nghé len từng ngách
Bờ Á Bờ Âu quậy khắp nơi
Mỗi ả mỗi nghề vui lại đến
Một mình một chiếu ngự rồi lui
Trời cho ngày tháng Xuân cho tuổi
Tao ngộ nàng thơ nhất cõi người !
Châu-Anh Ðỗ-Ðơn-Chiếu (VT 20/7/2000)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2007 23:12:30 bởi lá chờ rơi >