BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Thay đổi trang: << < 211212213 > >> | Trang 213 của 520 trang, bài viết từ 3181 đến 3195 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
lá chờ rơi 28.06.2007 09:09:03 (permalink)
0












Trích đoạn: Bach Van Nam

Đọc thơ đường của các tiền bói Nam thích thú vô cùng, từ những câu đối đáp tình tứ sống động tâm hồn người đọc.

Ngọt như thơ Đường

Thơ Đường đối đáp trông hay hay
Trong trẻo ngọt ngào chút đắng cay
Nhà thơ tơi đất cho hạt giống
Đợi đến xuân về được mía cây
Tám câu ngắn ngủi hồn sâu lắng
Lộ tả chân dung độc đáo thay
Như mây yêu gió trên đầu núi
Chìm đắm thơ Đường tim ngất ngây

2007
Bạch Vân Nam



Chào bạn Bạch Vân Nam,

Bạn vô tình hay cố ý ?
Mà bài thơ của bạn đáp ứng đúng vào việc tôi đang cổ xúy cho phép niêm mở rộng của thơ Ðường Luật.
Vì bài bát cú của bạn dùng hai bài Tứ Tuyệt theo phép niêm “xen kẻ” 1-3 và 2-4, tương tự như một bài thơ của Lý Bạch nêu ra dưới đây :

Bài bát cú của Lý Bạch dùng 2 bài Tứ Tuyệt niêm theo cách : 1-3 2-4 Trắc + 1-3 2-4 Trắc
 
ĐỀ ĐÔNG KHÊ CÔNG U CƯ
Cách ghi đề nghị : 1-3 2-4 Trắc + 1-3 2-4 Trắc

Đỗ Lăng hiền nhân thanh thả liêm
Đông Khê bốc trúc tuế thời yêm
Trạch cận thanh sơn đồng Tạ Diễu
Môn thùy bích liễu tự Đào Tiềm
Hảo điểu nghinh xuân ca hậu viện
Phi hoa tống tửutiền thiềm
Khách đáo đãn tri lưu nhất túy
Bàn trung chi hữu thủy tinh diêm.
Lý Bạch

ĐỀ CHỖ Ở ẨN CỦA ĐÔNG KHÊ CÔNG
 
Đỗ Lăng đã nổi tiếng người hiền
Về ẩn Ðông Khê trải mấy niên
Nhà cận núi xanh như Tạ Diễu
Cửa buông liễu biếc tựa Đào Tiềm
Đón xuân chim quý ca sau viện
Mời rượu hoa bay múa trước hiên
Khách đến nài nhau say một bữa
Trong mâm chỉ có muối tinh nghiền.
Đinh Vũ Ngọc
 
Còn bài bát cú của bạn thì dùng 2 bài Tứ Tuyệt niêm theo cách : 1-3 2-4 Bằng + 1-3 2-4 Bằng

Ngọt như thơ Đường
Cách ghi đề nghị : 1-3 2-4 Bằng + 1-3 2-4 Bằng

Thơ Đường đối đáp trông hay hay
Trong trẻo ngọt ngào chút đắng cay
Nhà thơ tơi đất cho hạt giống
Đợi đến xuân về được mía cây
Tám câu ngắn ngủi hồn sâu lắng
Lộ tả chân dung độc đáo thay
Như mây yêu gió trên đầu núi
Chìm đắm thơ Đường tim ngất ngây

2007
Bạch Vân Nam

Và đây xin họa với một bài cũng theo phép niêm mở rộng :

THƠ ÐƯỜNG CHUA NGỌT

Kẻ ghét người thương lại hóa hay
Món Ðường chua ngọt phải cay cay
Của ngon “thực bất tri kỳ vị”
Người đoản ăn rồi đốn cả cây
Nghìn năm dâu bể còn tung hứng
Mấy độ thăng trầm chẳng đổi thay
Ðón gió đợi trăng tìm tứ lạ
Thơ càng ghét bỏ lại càng ngây.
Lá chờ rơi

thân mến

<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2007 09:12:41 bởi lá chờ rơi >
lá chờ rơi 28.06.2007 09:26:13 (permalink)
0









Trích đoạn: SuongAnh

TIỄN NGƯỜI ĐI

Biết đến khi nao...đã muộn rồi!
Người ta đã lỡ hẹn cùng tôi
Xa xôi cách trở tình tri kỷ

Gần gũi bên nhau chỉ mộng thôi!
Khóc hận chua cay người quặn thắt
Vui cười hể hả kẻ buông trôi 
Ngồi ôn kỷ niệm sầu chan chưá

Lệ tiển người đi cạn mất rồi !
 
Sương Anh
 

 
Chào bác Lá Chờ Rơi, hôm nay cháu SA mạo muội ghé vào nhà Bác. Đã từ lâu lắm, cháu đọc mãi mà hổng hiểu, nay có bạn khuyến khích, vì bạn cuả cháu rất thích làm thơ loại này, hai đưá rất thân nhau, hiểu nhau...nhưng mỗi người có phong cách thơ khác nhau, bạn cháu thì chỉ làm thơ Đường, còn cháu thì hay bỏ đường vào thơ thôi...hổng biết gì về thanh, niêm, luật cả...nhưng mà cháu thích lắm, đọc những bài Bác viết tuy hơi mệt đầu, nhưng vẫn thích thích...Bác giải thích kỹ lắm! Bạn cháu biết làm thơ này, nên giờ cháu tập làm để cùng chơi. Bây giờ gửi cho bác xem, có gì nhờ bác sưả giúp cháu ha, cho biết những chỗ nào sai, đối có đúng hông và thanh, niêm, luật...có được không?  Hy vọng được Bác hưóng dẫn, cháu có thể theo hoạ thơ vơí bạn được. Cháu vui quá đi, nếu đc như vậy. Chúc Bác luôn vui khoẻ nha...Cám ơn Bác nhiều...

 
Chào cháu Sương Anh,
 
Khách đến là chủ nhà vui mừng.
Bài thơ của cháu rất là hoàn hảo về niêm luật, đúng theo phép niêm của giới chơi thơ Ðường Luật hiện dùng.
Lời thơ thông thoáng trôi chảy tự nhiên. Không có chữ gượng ép, dư thừa hoặc sáo rỗng nên ý tứ trong câu thơ rất là dồi dào súc tích.
Nếu mới bắt đầu thì như vậy là tốt lắm rồi. Từ từ rồi săn sóc thêm hai cặp đối cho chỉnh hơn, đẹp hơn.
Chào thân mến,
LCR
SuongAnh 28.06.2007 17:06:10 (permalink)
0

Trích đoạn: lá chờ rơi






Trích đoạn: SuongAnh

TIỄN NGƯỜI ĐI

Biết đến khi nao...đã muộn rồi!
Người ta đã lỡ hẹn cùng tôi
Xa xôi cách trở tình tri kỷ

Gần gũi bên nhau chỉ mộng thôi!
Khóc hận chua cay người quặn thắt
Vui cười hể hả kẻ buông trôi 
Ngồi ôn kỷ niệm sầu chan chưá

Lệ tiển người đi cạn mất rồi !
 
Sương Anh
 

 
Chào bác Lá Chờ Rơi, hôm nay cháu SA mạo muội ghé vào nhà Bác. Đã từ lâu lắm, cháu đọc mãi mà hổng hiểu, nay có bạn khuyến khích, vì bạn cuả cháu rất thích làm thơ loại này, hai đưá rất thân nhau, hiểu nhau...nhưng mỗi người có phong cách thơ khác nhau, bạn cháu thì chỉ làm thơ Đường, còn cháu thì hay bỏ đường vào thơ thôi...hổng biết gì về thanh, niêm, luật cả...nhưng mà cháu thích lắm, đọc những bài Bác viết tuy hơi mệt đầu, nhưng vẫn thích thích...Bác giải thích kỹ lắm! Bạn cháu biết làm thơ này, nên giờ cháu tập làm để cùng chơi. Bây giờ gửi cho bác xem, có gì nhờ bác sưả giúp cháu ha, cho biết những chỗ nào sai, đối có đúng hông và thanh, niêm, luật...có được không?  Hy vọng được Bác hưóng dẫn, cháu có thể theo hoạ thơ vơí bạn được. Cháu vui quá đi, nếu đc như vậy. Chúc Bác luôn vui khoẻ nha...Cám ơn Bác nhiều...


Chào cháu Sương Anh,

Khách đến là chủ nhà vui mừng.
Bài thơ của cháu rất là hoàn hảo về niêm luật, đúng theo phép niêm của giới chơi thơ Ðường Luật hiện dùng.
Lời thơ thông thoáng trôi chảy tự nhiên. Không có chữ gượng ép, dư thừa hoặc sáo rỗng nên ý tứ trong câu thơ rất là dồi dào súc tích.
Nếu mới bắt đầu thì như vậy là tốt lắm rồi. Từ từ rồi săn sóc thêm hai cặp đối cho chỉnh hơn, đẹp hơn.
Chào thân mến,
LCR



 
Bác ơi... những lời cuả Bác như làm cho cháu thêm hứng đó...Lời Bác đã khuyến khích, cháu sẽ cố gắng hơn. Hôm nay cháu mới vưà họạ bài cuả ngưòi bạn nè, xin  ghi lại đề nhớ Bác chỉ thêm nha...Cám ơn Bác nhiều nhiều...
 
 
Chuyện Tình Thơ

 
 
Ánh nắng chan hoà đậm ý mơ
Nhà kia dáng liễu nép song chờ
Hồn bay bỗng thả vào cơn mộng
Bút động pha màu hoạ sắc thơ
Lắng tiếng ai ca lời ngọt dịu
Ru lòng hồn nhớ chuyện si khờ
Yêu người gửi biết bao thư cánh
Chẳng nhận hồi âm ..tội quá cơ!!!

 
 
Sương Anh
Trần Mạnh Hùng 29.06.2007 05:36:50 (permalink)
0


( o
o )
O (
o 0
( O
o )
0 o

EM VẪN LÀ
Em vẫn là hiện hữu bên nhau
Em mãi là thương nhớ ngọt ngào
Em khoảng trời mênh mông nỗi nhớ
Em giòng sông bát ngát niềm đau
Tràn dâng trong bến bờ hiu quạnh
Chìm ngập vào tâm thức đậm sâu
Em vẫn thế tình nhân bé bỏng
Cho con tim ấp ủ tình đầu
Trần Mạnh Hùng
 
Tại sao cứ sai hoài

  ( o
   o )
 O  (
o   0
O
o )
0 o

EM      VẪN     LÀ
Em luôn là hiện hữu bên nhau
Em  mãi là thương nhớ ngọt  ngào

Em khoảng trời mênh mông nỗi nhớ
Em  giòng  sông  bát  ngát  niềm  đau
Tràn dâng  trong  bến bờ hiu  quạnh
Chìm ngập vào tâm thức đậm  sâu
Em vẫn thế tình nhân bé bỏng
Cho con tim ấp ủ tình đầu
Trần  Mạnh  Hùng
 
 
lá chờ rơi 29.06.2007 06:42:12 (permalink)
0







Bài về những phép Niêm của thơ Ðường, tôi đã viết lại rõ ràng đầy đủ hơn với tựa đề GÁNH VÀNG ÐEM ÐỔ SÔNG NGÔ trong topic THƠ.
Bạn nào muốn xem lại xin dùng link :
 
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=279631
 
chào thân mến.
LCR
#3185
    lá chờ rơi 29.06.2007 07:04:59 (permalink)
    0









    Trích đoạn: SuongAnh

    Bác ơi... những lời cuả Bác như làm cho cháu thêm hứng đó...Lời Bác đã khuyến khích, cháu sẽ cố gắng hơn. Hôm nay cháu mới vưà họạ bài cuả ngưòi bạn nè, xin  ghi lại đề nhớ Bác chỉ thêm nha...Cám ơn Bác nhiều nhiều...
     
    Chuyện Tình Thơ

     
     
    Ánh nắng chan hoà đậm ý mơ
    Nhà kia dáng liễu nép song chờ
    Hồn bay bỗng thả vào cơn mộng
    Bút động pha màu hoạ sắc thơ
    Lắng tiếng ai ca lời ngọt dịu
    Ru lòng hồn nhớ chuyện si khờ
    Yêu người gửi biết bao thư cánh
    Chẳng nhận hồi âm ..tội quá cơ!!!

     
    Sương Anh

     
    Chào cháu,
     
    Thơ, Văn thì cần đến cái vốn “văn tự”. Người thích làm thơ, viết văn, việc đầu tiên là phải trao dồi cái “vốn” này. Cái bồ chữ của mình được gia tăng, thì cái giá trị của con người mình cũng được lây nhiểm tăng theo, trong lời nói, câu hỏi chào… sẽ rõ ràng, chính xác, tế nhị hơn v.v.
    Ðó là phản ứng phụ của liều thuốc thơ đấy.
     
    Nhưng cái vốn văn tự ấy phải được dùng để diễn đạt những cảm nghĩ chân thật của thi nhân, chứ không phải để dùng viết những câu đầy sáo ngữ mà trống rổng.
     
    Về luật thơ cũng vậy : Ý thơ là cốt yếu. Luật thơ chỉ được dùng để giúp cho thơ có nhạc, nhưng không nên vì theo luật mà làm méo mó hỏng cả ý thơ.
     
    Bác chỉ có bấy nhiêu góp ý giúp cháu.
     
    Thân mến.
    LCR
     
    #3186
      Bach Van Nam 29.06.2007 12:33:41 (permalink)
      0
      Lá Chờ Rơi kính mến!
      Sau khi đọc những bài thơ xướng và hoạ với nhau của các vị, Bạch Vân Nam thích thú vô cùng nên nhã hứng làm một bài khen tặng. Thơ Đường của Lý Bạch, Nam chưa đọc lần nào nếu có giống cũng chỉ là sự vô tình thôi. Khả năng làm thơ Đường của Nam kém lắm có chi sơ xuất mong Lá Chờ Rơi chỉ dẫn thêm. Chân thành cảm ơn.

       
      ĐỌC THƠ ĐƯỜNG LÝ BẠCH
       
      ****
      Thư thả ung dung giữa biển đời
      Nhẹ nhàng chân bước hạ trùng khơi
      Như có như không là ảnh ảo
      Nhục sầu nhân thế chỗ dạo chơi
      Xen lẫn màn đêm nguồn ánh sáng
      Mặn mà tinh khiết giọt sương phơi
      Danh bút thơ Đường ông Lý Bạch
      Lần đầu tận mắt Lá Chờ Rơi !
       
      ***
      2007
      Bạch Vân Nam
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2007 12:35:15 bởi Bach Van Nam >
      #3187
        SuongAnh 29.06.2007 19:32:39 (permalink)
        0

        Trích đoạn: lá chờ rơi





        Chào cháu,

        Thơ, Văn thì cần đến cái vốn “văn tự”. Người thích làm thơ, viết văn, việc đầu tiên là phải trao dồi cái “vốn” này. Cái bồ chữ của mình được gia tăng, thì cái giá trị của con người mình cũng được lây nhiểm tăng theo, trong lời nói, câu hỏi chào… sẽ rõ ràng, chính xác, tế nhị hơn v.v.
        Ðó là phản ứng phụ của liều thuốc thơ đấy.

        Nhưng cái vốn văn tự ấy phải được dùng để diễn đạt những cảm nghĩ chân thật của thi nhân, chứ không phải để dùng viết những câu đầy sáo ngữ mà trống rổng.

        Về luật thơ cũng vậy : Ý thơ là cốt yếu. Luật thơ chỉ được dùng để giúp cho thơ có nhạc, nhưng không nên vì theo luật mà làm méo mó hỏng cả ý thơ.

        Bác chỉ có bấy nhiêu góp ý giúp cháu.

        Thân mến.
        LCR


         
         
        KHẮC GHI
         
         
        Vỡ trí hôm nay hiểu được điều
        Như lời Từ Phụ dạy con yêu
        Thơ Đường tự học...sao mà khó!
        Tứ tuyệt không Thầy...cũng tạm tiêu
        Tiếng Pháp ngôn từ thông thạo lắm!
        Văn chương chữ Việt chẳng bao nhiêu
        Lời Người chỉ bảo - tâm ghi nhận!
        Sẽ cố trao giồi - khắc dạ điều.

         
         
        Sương Anh

        Thưa Bác, cháu đã hiểu rõ thêm được nhiều điều rồi. Rất cám ơn Bác, sẽ cố trao giồi, hy vọng không làm uổng thời gian mà bác đã bỏ công chỉ cho cháu ha...Cháu xin kính chúc Bác luôn VUI-KHOẺ nha. Cháu SA.
         
         
        VỠ TRÍ
         
         
        Lâu nay sách đọc cũng như không
        Đến chốn văn thơ thoả tấm lòng
        Viễn xứ trời Tây từ tấm bé
        Qụê nhà đất Việt thuở còn bồng

        Ham mê lục bát - câu thơ thả
        Tứ tuyệt trao giồi - vận luật tròng
        Tự học nên đầu chưa được vỡ
        Nhờ Người chỉ điểm trí tinh thông


        Sương Anh
         
        #3188
          Trần Mạnh Hùng 01.07.2007 08:33:51 (permalink)
          0

          THÀ NHƯ RONG RÊU
          Như cọng rong rêu sống đáy hồ.
          Cằm  bằng  hòa  nhập cõi  hoang  sơ
          Mắt   không  nhìn  thấy  đời cay nghiệt.

          Lòng chẳng  mong  gì chốn  mộng  mơ.
          Như  cọng rong  rêu chìm  đáy nước 
          Hơn  bong bóng sóng dạt quanh bờ
          Giữa trời bao lượt xuân đi đến
          Mấy độ mùa hoa đã xác xơ
          Trần    Mạnh   Hùng
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.07.2007 12:16:18 bởi Trần Mạnh Hùng >
          #3189
            TrangVang 01.07.2007 11:16:43 (permalink)
            0
            Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng


            Tại sao cứ sai hoài

              ( o
               o )
             O  (
            o   0
            O
            o )
            0 o

            EM      VẪN     LÀ
            Em luôn là hiện hữu bên nhau
            Em  mãi là thương nhớ ngọt  ngào

            Em khoảng trời mênh mông nỗi nhớ
            Em  giòng  sông  bát  ngát  niềm  đau
            Tràn dâng  trong  bến bờ hiu  quạnh
            Chìm ngập vào tâm thức đậm  sâu
            Em vẫn thế tình nhân bé bỏng
            Cho con tim ấp ủ tình đầu
            Trần  Mạnh  Hùng
             
              Trăng Vàng rất yêu thơ Đường vào đây xin được học hỏi các bác các anh các chị. Thấy chiếc đèn lồng của bác Hùng vừa hay vừa đẹp TV muốn góp đôi vần treo thử có thành đèn không:

            (
            o
            ( o
               o )
             O  (
            o   0
            (  O
            o )
            0 o

            AI LÀM

            Ai làm sét đánh bỏng tim nhau
            Để tiếng chuông ngân nhói ngọt ngào
            Uống   cả  dòng   sông   bờ   vẫn   khát
             Cho   đầy   nắng    hạ   bóng    còn   đau
            Nào  đâu   giấc   mộng  ngàn   đêm   lẻ
            Khoả  lấp  cơn  buồn  sóng  biển  sâu
            Đắm đuối chìm dần trong tiếc nuối
            Lơ ngơ nhớ mãi buổi ban đầu

            Trăng Vàng
             

            #3190
              TrangVang 01.07.2007 12:02:34 (permalink)
              0
              Trích đoạn: khanhchan
              Xướng

              Bán giấc mơ

              Tôi có rất nhiều những giấc mơ
              Ai mua thì bán chẳng hề cho
              Mưa thu mấy đám mong hàn sĩ
              Gió hạ vài cơn đợi khách thơ
              Rựou ấm dăm bầu xin nhắp cạn
              Trăng vàng một ánh chớ làm ngơ
              Tri âm –tri kỷ - khôn tri diện
              Quán mộng thuyền duyên mãi ngóng chờ


              THỬ MỘNG

              Có giá bao đồng một giấc mơ
              Tiền mua đổi lấy chẳng cần cho
              Lên tiên muốn thử liều phen nhỉ
              Giải mộng cho tình dám ngỏ thơ
              Để biến đời thường hơn chốn ảo
              Làm như cảnh thực phải ngây ngơ
              Người yêu kẻ ghét đành thôi kệ
              Nhắm mắt đêm ơi gắng đợi chờ...

              Trăng Vàng
              #3191
                lá chờ rơi 02.07.2007 16:10:02 (permalink)
                0
                Xướng-Họa với Châu Anh (7)
                 
                TỰ VỊNH
                (khi tuổi tây và tuổi ta đều đúng 72)
                 
                Bảy mươi hai tuổi nghỉ thong dong
                Nước biến nhà hư giữ chút lòng
                Mặt mũi nhăn nheo đầu toát trắng
                Thân tâm ngờ nghệch lưởi toan cong
                Khôn gì ? trẻ dại si thơ nhạc
                Hèn nhỉ ? già nua lú núi sông
                Ánh đuốc nghĩa nhân còm cõi chiếu
                Ngở ngàng nghe rộn tiếng ngàn thông.
                Châu-Anh (VT 16/01/97)
                 
                 
                THĂM MỒ NHỚ MẸ
                (họa Tự vịnh)
                 
                Say mộng sông hồ bước ruổi dong
                Chạnh riêng gửi mẹ chút hương lòng
                Nhớ xưa cứng cổ quên lời dạy
                Nay hối cành to uốn chẳng cong
                Sự nghiệp chẳng cho nên gấm vóc
                Chí đồ cam lỗi hẹn non sông
                Trông mồ nhớ mẹ lòng xao động ...
                Theo gió thu vàng cuộn lá thông !
                VNN (Nouméa10/97)

                r

                Xướng-Họa với Châu Anh (8)

                XUÂN MỚI
                 
                Em đến thăm ta chẳng vội vàng
                Nghe tình dào dạt ý thênh thang
                Em về hoa buớm tưng bừng đón
                Ta ngắm trời trăng lặng lẽ sang
                Nhớ Tết núi rừng chừng quạnh quẽ
                Mừng Xuân đô thị choáng huy hoàng
                Gót tiên nhẹ tỏa hương vương sắc
                Êm ả mà như rất rộn ràng.
                Duy-Thức/Châu-Anh (VT 20/12/96)
                 
                THỀM CŨ
                (họa Xuân mới)
                 
                Sân trước đêm qua một nụ vàng
                Ơ hay mùa lại đến thênh thang !
                Ðất trời e ấp xanh xao đợi
                Nhật nguyệt mơ màng rực rỡ sang
                Tóc tưởng ngùi phai tình cố cựu
                Lòng đâu nghe dợm nét trang hoàng
                Thẫn thờ nán lại bên thềm cũ
                Áo mới em thơ đã rộn ràng.
                Ðỗ-hồng-Ngọc
                 
                CŨNG TẠI MÌNH
                (họa Xuân mới)
                 
                Xưa cũng như ai chọn đá vàng
                Nhưng giờ sao nặng kiếp lang-thang
                Duyên đen đã dứt mà đeo mãi
                Tóc bạc không chờ vội trổ sang
                Con chẳng thương yêu càng rổi rảnh
                Nhà đang tranh chấp khỏi trang hoàng
                May còn tình bạn tình em đó ...
                Như ánh chiêu-dương chói rở ràng !
                VNN (Nouméa10/97)
                 
                EM VỀ
                (họa Xuân mới)
                 
                Lại gặp mùa mai rộ cánh vàng
                Rực lòng mà vẫn bước lang-thang
                Dốc đời bỗng nhớ chiều xưa đến
                Truông tuổi ngàn thương Xuân mới sang
                Chén rượu ngậm ngùi trời lặng lẽ
                Nén hương hoài niệm biển bàng hoàng
                Em về cho nắng rưng rưng đợi
                Ta với ta thôi cũng rộn ràng.
                Phan-Chính (Hàm-Tân 4/2/97)
                 
                TÔ LẠI NÀNG XUÂN
                (họa Xuân mới)
                 
                Non nước ngàn năm nghĩa đá vàng
                Yêu đời dấn bước mãi lang-thang
                Vũng Tàu biển đẹp vui thời đến
                Bến nghé người thân thú ghé sang
                Văn bút nhớ ông là cựu phái
                Lời thơ trao bạn tưởng kim hoàng
                Cánh xoan bay bổng trong trời đất
                Tô lại nàng Xuân thắm rỡ ràng.
                Anh-Trà

                TRỜI HỬNG
                (họa Xuân mới)
                 
                Một thoáng bình minh cảnh dát vàng
                Thả hồn túy lúy tít cung thang
                Mai thờ thẩn tiễn khi xuân biệt
                Sen ngỡ ngàng mong lúc hạ sang
                Cõi thế mênh mông đâu Bắc-Ðẫu ?
                Vần thơ trăn trở hỏi Ðông-Hoàng
                Phút giây hồn lắng nghe chim hót
                Trời hửng ngày đêm mới rõ ràng !
                Ðinh-Ninh (hè 1997)

                Xướng-Họa với Châu Anh (9)

                ÐAU MẤT CON
                 
                Ðau xót nào hơn đau mất con
                Ðức ơi ! ba má đìếng tê hồn
                Áo xưa gấp nếp gìn hương trẻ
                Vở cũ lần trang níu mộng tàn
                Nếu chẳng nợ duyên đừng hiện diện
                Phải chăng nghiệp chướng trả oan hờn ?
                Bảy năm khắc khoải đau đau mãi
                Có bất bình nào u tối hơn ? (1)
                Ba Má của Ðỗ Hồng Duy Ðức (Châu Anh 1982)
                 
                (1) Năm 1973, con đứng một mình chụp ảnh, dáng dấp có vẽ lạ đời, miệng cười khinh bạc giữa một khung cảnh tối tăm, u ám, Ba đã đề thơ sau lưng tấm ảnh lúc 6 tuổi ấy :
                ... Quanh ta u tối làm sao !
                Hỏi xem còn bất bình nào lớn hơn ?
                 
                r

                 
                GIẢ BIỆT CON
                (họa Ðau mất con)
                 
                Con còn, con có ? có còn con ?
                Chợt nỗ tin đau ! lặng điếng hồn
                Dưỡng dục tám năm đời rộn hứa
                Tang-thương một khắc mộng tiêu tàn !
                Nghiệp duyên sao nhẹ ? buồn thêm tức
                Mệnh số đành cam khóc chẳng hờn
                Thôi vậy Ðức ơi ! mình giả biệt
                Buồn nầy muôn thuở có chi hơn ?
                VNN (Nouméa11/97)

                Xướng-Họa với Châu Anh (10)

                LẺ LOI
                 
                Ô hay ! cuộc sống như vầy hả ?
                Ngó trước trông sau bóng hỏi hình
                Một kiếp phù du vờ ấy xác
                Trăm khoanh huyễn hoặc giả là danh
                Ðược thua đi ở âu phần mệnh
                Phú-quí vinh hoa lọ giật giành   
                May có duyên thơ khuây tóc bạc
                Sông Xuân gió dịu nguyệt long lanh !
                Giản-Chi
                (viết trên bến nhà Rồng trước thềm xuân Quý-Dậu 1993)
                 
                KHOẢNH-KHẮC
                (phụng họa Lẻ Loi)
                 
                Chín chục mùa xuân chừng thoát tục
                Mượn nơi trần-thế tạm nương hình
                Trang thơ man mác treo vầng nguyệt
                Làn gió bâng khuâng cuốn huyễn danh
                Phú quý trường tồn ? Thôi mộng mị !
                Lợi quyền khoảnh-khắc há tranh dành
                Lòng thành một tấc ngàn sau trước
                Sử sách còn lưu. Bóng ngựa lanh.
                Châu-Anh (17/1/93)
                 
                AI ĐÂY ?
                (kính họa Lẻ Loi)
                 
                ' Ai ' đây ! Sao chẳng là ta được ?
                Ngẫu hội cơ duyên khí lộ hình (1)
                Mượn chút không-gian chen lấy xác
                Nương theo ngày tháng tự nên danh
                Ngắn dài một kiếp tùy may rủi
                Sướng khổ hai tay phải giật giành
                Cơ Tạo huyền-vi nào dễ đạt ?
                Phận người, chớ cậy chút khôn lanh !
                VNN (Toulouse 1/98)
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2007 18:36:30 bởi Huyền Băng >
                #3192
                  KimGiang 02.07.2007 17:28:44 (permalink)
                  0

                  Xướng-Họa với Châu Anh (8)

                  XUÂN MỚI

                  Em đến thăm ta chẳng vội vàng
                  Nghe tình dào dạt ý thênh thang
                  Em về hoa buớm tưng bừng đón
                  Ta ngắm trời trăng lặng lẽ sang
                  Nhớ Tết núi rừng chừng quạnh quẽ
                  Mừng Xuân đô thị choáng huy hoàng
                  Gót tiên nhẹ tỏa hương vương sắc
                  Êm ả mà như rất rộn ràng.
                  Duy-Thức/Châu-Anh (VT 20/12/96)

                  THỀM CŨ
                  (họa Xuân mới)

                  Sân trước đêm qua một nụ vàng
                  Ơ hay mùa lại đến thênh thang !
                  Ðất trời e ấp xanh xao đợi
                  Nhật nguyệt mơ màng rực rỡ sang
                  Tóc tưởng ngùi phai tình cố cựu
                  Lòng đâu nghe dợm nét trang hoàng
                  Thẫn thờ nán lại bên thềm cũ
                  Áo mới em thơ đã rộn ràng.
                  Ðỗ-hồng-Ngọc

                  CŨNG TẠI MÌNH
                  (họa Xuân mới)

                  Xưa cũng như ai chọn đá vàng
                  Nhưng giờ sao nặng kiếp lang-thang
                  Duyên đen đã dứt mà đeo mãi
                  Tóc bạc không chờ vội trổ sang
                  Con chẳng thương yêu càng rổi rảnh
                  Nhà đang tranh chấp khỏi trang hoàng
                  May còn tình bạn tình em đó ...
                  Như ánh chiêu-dương chói rở ràng !
                  VNN (Nouméa10/97)

                  EM VỀ
                  (họa Xuân mới)

                  Lại gặp mùa mai rộ cánh vàng
                  Rực lòng mà vẫn bước lang-thang
                  Dốc đời bỗng nhớ chiều xưa đến
                  Truông tuổi ngàn thương Xuân mới sang
                  Chén rượu ngậm ngùi trời lặng lẽ
                  Nén hương hoài niệm biển bàng hoàng
                  Em về cho nắng rưng rưng đợi
                  Ta với ta thôi cũng rộn ràng.
                  Phan-Chính (Hàm-Tân 4/2/97)

                  TÔ LẠI NÀNG XUÂN
                  (họa Xuân mới)

                  Non nước ngàn năm nghĩa đá vàng
                  Yêu đời dấn bước mãi lang-thang
                  Vũng Tàu biển đẹp vui thời đến
                  Bến nghé người thân thú ghé sang
                  Văn bút nhớ ông là cựu phái
                  Lời thơ trao bạn tưởng kim hoàng
                  Cánh xoan bay bổng trong trời đất
                  Tô lại nàng Xuân thắm rỡ ràng.
                  Anh-Trà

                  TRỜI HỬNG
                  (họa Xuân mới)

                  Một thoáng bình minh cảnh dát vàng
                  Thả hồn túy lúy tít cung thang
                  Mai thờ thẩn tiễn khi xuân biệt
                  Sen ngỡ ngàng mong lúc hạ sang
                  Cõi thế mênh mông đâu Bắc-Ðẫu ?
                  Vần thơ trăn trở hỏi Ðông-Hoàng
                  Phút giây hồn lắng nghe chim hót
                  Trời hửng ngày đêm mới rõ ràng !
                  Ðinh-Ninh (hè 1997)

                   
                  Kính hoạ:
                   
                  TÌNH TRI KỶ
                  (Kính tặng Bác Lá và cố Thi sỹ Châu Anh)
                   
                  Hỡi hỡi Châu Anh dưới suối vàng
                  Âm trần bấy nấc để làm thang...
                  Yêu thơ vọng tiếng đồng xao xuyến
                  Nhớ Bạn mơ hình bóng sắp sang
                  Dáng Ý như vầng trăng thấp thoáng
                  Thần Câu tựa áng ngọc huy hoàng
                  Gương trông xốn mắt Tình Tri Kỷ
                  Xướng hoạ bên nhau bước rộn ràng 
                   
                  Kim Giang
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2007 16:37:03 bởi KimGiang >
                  #3193
                    lá chờ rơi 06.07.2007 15:24:42 (permalink)
                    0







                    (tưởng nhớ bạn Châu Anh, tuần thất thứ 5)
                     
                    Xướng-Họa với Châu Anh (11)
                     
                    NHÀ TA KHÔNG CÓ NGÕ SAU
                    Chiều chiều ra đứng ngõ sau, Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều (ca dao)
                     
                    Nhà ta không có ngõ sau
                    Chiều chiều ra đứng cùng nhau trông về
                    Tiếng chim cu gáy trưa hè
                    Nghe xa xâm tưởng như nghe kiếp nào !
                    Mơ màng cánh bướm bờ ao
                    Lối mòn dĩ vãng dậu rào tuổi thơ
                    Lênh đênh biết đến bao giờ ?
                    Ðược nghe tiếng hát "ù ơ ví dầu"
                    *
                    Nhà ta không có ngõ sau
                    Mịt mờ quê mẹ biết đâu trông về
                    Chung quanh mây tuyết nặng nề
                    Cây trơ trụi lá lạnh tê tái lòng
                    Bốn mùa chỉ thấy mùa đông !
                    Suốt năm chờ cánh thiệp hồng báo Xuân
                    Ta đi mai nở chưa tàn
                    Ta về mai nở mấy lần nữa đây ?
                    Chập chờn cơn tỉnh cơn say
                    Nghiêng bầu dốc cạn tháng ngày quạnh hiu
                    *
                    Vườn ta có mảnh trăng khuya
                    Lâu lâu tìm đến để chia sớt buồn
                    Trăng người lạnh lẽo cô đơn
                    Trăng không gió mát có còn trăng sao ?
                    Sáp hương ta thiếu song đào !
                    Bài thơ lạc vận nghẹn ngào bút hoa
                    Chợt nhìn non nước xa xa
                    Mây giăng tuyết phủ quê nhà ta đâu ?
                    *
                    Nhà ta không có ngõ sau !
                    Nhất Phương (DK 1992)
                     
                    QUÊ MẸ TRƯỚC SAU
                    (họa Nhà ta không có ngõ sau)
                     
                    Quê hương ngàn trước ngàn sau
                    Càng xa vắng lại càng đau, thương về
                    Hết Xuân rồi lại sang Hè
                    Mặc lửa Hạ vẫn đam mê đường nào
                    Thử gom tất cả ước ao
                    Mà đem đổi lấy được nào tuổi thơ
                    Dẫu ngai vàng, dẫu bao giờ
                    Dễ sao đánh đổi "ầu ơ ví dầu"
                    *
                    Quê hương có trước có sau
                    Như nam châm, chim cành cao hướng về
                    Ghét thương sướng khổ chẳng nề
                    Xa quê ai chẳng nghe tê tái lòng
                    Cho dù đứng giữa chợ đông
                    Riêng mình vẫn thấy cõi lòng tàn xuân
                    Người đi mai Tết chưa tàn
                    Ngày nao về lại sắc vàng đợi đây
                    A như tỉnh, A như say
                    Mùa Xuân về với chuỗi ngày quạnh hiu
                    *
                    Nhớ xa xưa, nhớ sớm khuya
                    Nhớ con đò, nhớ sông xa trăng buồn
                    Ðã thân phù thế cô đơn
                    Buồn dâng ngợp cả nỗi buồn trăng sao
                    Xuân tuyết lạnh, vắng mai đào
                    Câu thơ gượng viết gửi vào hồn hoa
                    Quê hương dù vắng dù xa
                    Tấc lòng còn đó quê nhà mất đâu !
                    *
                    Quê hương tình nghĩa trước sau.
                    Châu Anh (3-1992)
                     
                    RỒI ĐÂY KẺ TRƯỚC NGƯỜI SAU
                    (họa Nhà ta không có ngõ sau)
                     
                    Rồi đây kẻ trước người sau
                     Giả từ đất bạn rủ nhau quay về
                    Nôn nao Xuân chuyển sang Hè
                    Lắng tìm giọng quốc tiếng ve thuở nào !
                    Em xinh soi bóng bờ ao
                    Trúc xinh soi cả lối vào rừng thơ
                    Ta từ cất bước đến giờ
                    Quản chi sóng cả gió to dãi dầu !
                    *
                    Rồi đây kẻ trước người sau
                    Hẹn cùng chẳng hẹn nơi nao cũng về
                    Mẹ yêu ngày ấy não nề
                    Nhớ con phiêu bạt tái tê cõi lòng
                    Con đi biển Bắc biển Ðông
                    Ước gì phép lạ cho trồng mùa Xuân !
                    Tóc xanh dù đã phai tàn
                    Bóng hình mẹ giữa tim vàng còn đây
                    Lòng con không rượu mà say
                    Hiếu kia chưa đáp thân nầy hẩm hiu !
                    *
                    Chim nào gọi bạn đêm khuya
                    Tuyết rơi cô quạnh ngoài kia chim buồn
                    Ta thời quen một thân đơn
                    Sá gì còn mất mất còn ra sao !
                    Lửa thơ hâm nóng rượu đào
                    Ý thơ men rượu ngạt ngào trong hoa
                    Mấy giòng thơ cuộn gần xa
                    Hẹn nhau tương ngộ dễ mà quên đâu ?
                    *
                    Rồi đây kẻ trước người sau !
                    VNN (Nouméa 25/11/98)
                     
                     
                    #3194
                      lá chờ rơi 06.07.2007 15:29:57 (permalink)
                      0




                      Xướng-Họa với Châu Anh (12)
                       
                      DUYÊN GIÀ
                      (chúc thọ 75 Châu Anh)
                       
                      Thong dong tuổi mới bảy mươi lăm
                      Ðời bỏ không xài chỉ hỏi thăm
                      Mời bác ngồi chơi xơi nước tạm
                      Chờ em trải chiếu dọn chăn nằm
                      Gân chùn mới cứng đừng khom mạnh
                      Cũ thuốc chưa mềm cứ để ngâm
                      Trăm tuổi còn lâu nhiều kẻ đợi
                      Mặc ai đeo nhớ trộm yêu thầm.
                      VNN (Nouméa 20/07/00)
                       
                      họa ngược vần DUYÊN GIÀ
                       
                      Bảy mươi lăm tuổi đến âm thầm
                      Một gánh thơ thần nửa giọng ngâm
                      Rạng mặt Hồ Tôm khi nước biến
                      Ẩn thân Bà Xếp những đêm nằm
                      Vũng Tàu hữu sự Trưng về viếng
                      Bến Nghé vô chừng Tuấn ghé thăm
                      Thư Ngộ vấn vương thơ thẩn lại
                      Già vui nào kém thuở mười lăm.
                      VNN (Nouméa 20/07/00)
                       
                      NGHÊU NGAO
                      (họa Duyên Già)
                       
                      Tài danh khí lực chẳng bao lăm
                      Mà bạn thương tình cứ tới thăm
                      Lửa hạ ngôn từ chui đất trốn
                      Mưa thu mộng mị quẩn giường nằm
                      Giữ lòng thanh bạch nghêu ngao hát
                      Luyện ý chân không lỏm bỏm ngâm
                      Gác hết lũ dông quăng gánh dục
                      Còn duyên văn tự ái ân thầm.
                      Châu Anh (Vũng-Tàu 11/8/00)
                       
                      Xướng-Họa với Châu Anh (13)
                       
                      NÓI HAY ĐỪNG
                       
                      Hợp tác Thanh Ða có chú Trưng
                      Ðóng vai phó nhiệm mệt tưng bừng
                      Ký tên gánh việc quên thơ thẩn
                      Vắt óc tìm xu quậy tứ tung
                      Khốn khổ qua thời "rầu bỏ mẹ"
                      Thụt thòi quá độ "sướng không cưng"
                      Sự đời như cái Thanh Ða diệp
                      Cả đám đều ham chuyện nói đừng.
                      Châu Anh( 03/12/86)
                       
                      KHÔNG ĐỪNG
                      (họa Nói hay đừng)
                       
                      Bùi sao không giấu lại đem trưng ?
                      Phụ nữ nhát trông mặt đỏ bừng
                      Lúc mệt ỉu xìu trông bí xị
                      Khi vui hồ hởi quậy lung tung
                      Ra ngoài khối chị giành chiêu đãi
                      Về đến mụ nhà khoái cục cưng
                      Cho dẫu tuổi đời chìa miệng lỗ
                      Còn ham chuyện ấy vẫn không đừng.
                      Chí-Trung/Bùi-Trưng (30/12/86)
                       
                      CHẲNG YÊU ĐỪNG
                      (họa Nói hay đừng)
                       
                      Núi non không có cũng đem trưng
                      Giục giả trêu ai lửa lại bừng
                      Tay vỗ hang hùm sao chẳng "bộp"
                      Ðũa khua đầu trống vẫn chưa "tung"
                      Hết duyên trước ngõ không người đón
                      Còn mặn sau rèm lắm kẻ cưng
                      Hẻm tối sương khuya em cố đợi
                      Ai yêu thì tới chẳng yêu đừng.
                      VNN (Nouméa 16/7/00)
                       



                      #3195
                        Thay đổi trang: << < 211212213 > >> | Trang 213 của 520 trang, bài viết từ 3181 đến 3195 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
                        Chuyển nhanh đến:

                        Thống kê hiện tại

                        Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                        Kiểu:
                        2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9