BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Xuân tình
Ngấp nghé sáu mươi đã nói già
Còn bao nhiêu sức để tiêu pha
Chiều buông gió nhạt -nghe thương ngọc
Đêm xuống sương mờ- thấy tiếc hoa
Thi thoảng dăm ngày cũng ghé lại...
Dùng dắng đôi tháng nhớ thăm qua
Tết về nắng ấm -mai khoe sắc
Mơ nụ xuân tình - ta với ta
Khach Chân
GIÀ...
Tóc bạc … nào ai dám bảo già.
Việc gì???... việc ấy coi như pha
Non cao một mạch dăm ba cữ.
Đỉnh giáp thẳng lèo bứng trọn hoa.
Tài sức sá gì đôi ngựa kéo
Dũng uy bất chấp trận mưa qua...
Chiến trường chẳng lúc nào yên tĩnh
Pháo nổ ì ầm - em với ta. Trần Mạnh Hùng Thân tặng bác Lá một đời mơ mộng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2007 00:13:35 bởi Trần Mạnh Hùng >
Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng
Xuân tình
Ngấp nghé sáu mươi đã nói già
Còn bao nhiêu sức để tiêu pha
Chiều buông gió nhạt -nghe thương ngọc
Đêm xuống sương mờ- thấy tiếc hoa
Thi thoảng dăm ngày cũng ghé lại...
Dùng dắng đôi tháng nhớ thăm qua
Tết về nắng ấm -mai khoe sắc
Mơ nụ xuân tình - ta với ta
Khach Chân
GIÀ...
Tóc bạc … nào ai dám bảo già.
Việc gì???... việc ấy coi như pha
Non cao một mạch dăm ba cữ.
Đỉnh giáp thẳng lèo bứng trọn hoa.
Tài sức sá gì đôi ngựa kéo
Dũng uy bất chấp trận mưa qua...
Chiến trường chẳng lúc nào yên tĩnh
Pháo nổ ì ầm - em với ta.
Trần Mạnh Hùng
Thân tặng bác Lá một đời MƠ MỘNG
AI NGƯỜI TRI KỶ ?
(thân họa Xuân Tình)
Chân tay mày mặt dẫu hơi già ?
Chỗ ấy còn non chẳng trộn pha *
Nửa khắc dang tay MƠ bắt bướm
Năm canh thẳng giấc MỘNG tìm hoa
Vườn sau hồi hộp tin oanh đến
Ngõ trước vụt vèo bóng ngựa qua
Quán vắng chợ chiều cam chịu ế
Ai người tri kỷ biết cho ta !
Lá chờ rơi
* Già thì già mặt già mày
Tay chân già hết (nhưng) chỗ này còn non !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2007 00:54:40 bởi lá chờ rơi >
Thuyền Cầm Thuyền đắm chìm trong nỗi tiếc thầm
Vầng trăng tàn úa cõi xa xăm
Cuộc tình chưa dứt lời ca cũ
Đời sống còn vang nốt nhạc trầm
Thuyền đã mang theo tình mộng ảo
Trăng còn chờ đợi bóng mù tăm
Đêm nay ngồi nhớ thuyền trăng ấy
Chợt thoảng đâu đây tiếng nguyệt cầm
Trích đoạn: dohuhong
Thuyền Cầm
Thuyền đắm chìm trong nỗi tiếc thầm
Vầng trăng tàn úa cõi xa xăm
Cuộc tình chưa dứt lời ca cũ
Đời sống còn vang nốt nhạc trầm
Thuyền đã mang theo tình mộng ảo
Trăng còn chờ đợi bóng mù tăm
Đêm nay ngồi nhớ thuyền trăng ấy
Chợt thoảng đâu đây tiếng nguyệt cầm
MƠ XUÂN (thân họa Thuyền Cầm) Thao thức đêm đêm lại hỏi thầm
Tình ai trao gửi tự xa xăm ?
Vấn vương trang giấy lời khoan nhặt
Âu yếm câu thơ tiếng bổng trầm
Tai lắng song ngoài khi gió thoảng Mắt nhìn cửa trước rộn hơi tăm Mơ xuân thấp thoáng người trong mộng
Tay ngọc dìu đưa nhịp sắc cầm. Lá chờ rơi Chào bạn dohuhong, mong ghé qua thường. Thân mến. LCR
Lá Vẫn Xanh Thu vẫn còn xa mãi cuối trời Sao người lại muốn lá chờ rơi? Cành xanh chim hót vang trong nắng Hoa thắm bướm bay lượn giữa đời Câu hát tri âm còn chất ngất Lời thơ giao hữu vẫn chơi vơi Trăm năm dẫu biết như cơn mộng Nhưng phút cuối cùng lá vẫn tươi
Trích đoạn: SuongAnh
Thưa Bác, cháu đã hiểu rõ thêm được nhiều điều rồi. Rất cám ơn Bác, sẽ cố trao giồi, hy vọng không làm uổng thời gian mà bác đã bỏ công chỉ cho cháu ha...Cháu xin kính chúc Bác luôn VUI-KHOẺ nha. Cháu SA.
VỠ TRÍ
Lâu nay sách đọc cũng như không
Đến chốn văn thơ thoả tấm lòng
Viễn xứ trời Tây từ tấm bé
Qụê nhà đất Việt thuở còn bồng
Ham mê lục bát - câu thơ thả
Tứ tuyệt trao giồi - vận luật tròng
Tự học nên đầu chưa được vỡ
Nhờ Người chỉ điểm trí tinh thông
Sương Anh
CÓ HAY KHÔNG ? (thân họa Vỡ Trí) Thường khi bảo có lại là không
Có có không không vẫn tại lòng
Có bởi níu chơi thành níu thật
Không sao con bế lại con bồng
Ngoài môi leo lẻo thề không có
Trong bụng nôn nao chuyện tréo tròng
Mơ một hôm nào không hóa có
Trăm tình xuôi chảy một dòng thông.
Lá chờ rơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2007 19:33:37 bởi lá chờ rơi >
Lá Vẫn Xanh
Thu vẫn còn xa mãi cuối trời
Sao người lại muốn lá chờ rơi?
Cành xanh chim hót vang trong nắng
Hoa thắm bướm bay lượn giữa đời
Câu hát tri âm còn chất ngất
Lời thơ giao hữu vẫn chơi vơi
Trăm năm dẫu biết như cơn mộng
Nhưng phút cuối cùng lá vẫn tươi
_____________________________
dohuhong
MÃI VUI Thời tiết thay nhau dệt sắc trời tâm tư thương mãi lá mùa rơi chân đi muôn lối hoa tìm mộng tay viết Đường thơ nỗi thả đời cuộc sống riêng tư ai nào biết lá xanh chung phận rụng không vơi tâm vui xướng hoạ ,lòng tha thiết cho mắt ánh cười ,dạ thắm tươi. MINH TUẤN
(tướng nhớ CHÂU ANH - tuần thất thứ năm)
Xướng-Họa với Châu Anh (14) Những kẻ yếu thế khi bị cường quyền bắt nạt thường làm thơ để nói ra những câu tương tự như « chửi thề » cho hả tức. Những bài sau đây là trong loại đó, nên dùng nhiều từ có thể láy. TẶNG NGƯỜI TRONG CUỘC (gởi ông Chắc, ông Tuấn để . . . nếu tôi ngồi tù thì ở nhà họa rồi gởi vào cho tôi thưởng thức) Mệnh vô chính diệu đắc tam không Nhột quá cho nên phải lộn lồng Dại xách dao to moi đích dán Khôn làm kế mọn vuốt mu rồng Xù xì lông lá to sao dại Chơm chởm râu ria nhỏ lại ngông Ðợi đến cửa quan rồi mới biết Ðá vàng ai đó rõ cho không ? Cú mèo (VNN 7/1973) DỖ EM (họa Tặng Người Trong Cuộc) Này em phước đức có dày không ? Khéo đấy đừng trêu hổ nhốt lồng Cứ mặc thằng phò gương cậu chó Hãy cùng ta ngạo chí o rồng Mấy đời dụ được thiên thần nực Một thuở tôn lầm giặc cỏ ngông Ðời mộng thôi đừng lồng lộn nữa Sướng gì bắt cụ kẻ tay không ! Lòng thòng (Châu Anh 6/7/73) TRÓT DẠI Cho vay đòi nợ đủ phờ râu Viết lách đòng đeo đáng bị tù Lạy cụ đây roi xin cụ đả Một lần ấy dại đủ chừa đâu Rờ trôn lần biết thằng gây tội Xem mặt kê ra lũ cứng đầu Có xỏ mới hay đâm khéo biết Ðã từng chấu đá méo xe trâu ! đá cu tèo (VNN 7/1973) LẠI DỖ EM (họa Trót Dại) Mặt mũi rằn ri lún phún râu Thoạt trông như vũng nước ao tù Bảy đời quì gối chừng chưa đã Tám kiếp lòn trôn có nản đâu Xử nữ thất thời liều hách cửa Dâm phu đắc chí khoái khom đầu Này này ta bảo đàn em dại : Mười bảy mười ba đá nghoẻo trâu ! Châu Anh (8/7/73) CHƠI ... Chúng mình sáu đứa rủ nhau chơi Nhậu đã rồi ta đấm cục.. cười Bạn với ruợu ngon say cũng chẳng Chơi cùng đứa ẹ thối chưa thôi Lên voi hãy nhớ trò vân cẩu Xuống chó đừng ham cảnh mọi tôi Thiếu rượu thiếu thơ đời đếch khoái Ðược chơi chơi được có bao người ! Nhất Phương/Duy Thức (13/7/73)
Trích đoạn: Minh Tuấn
Lá Vẫn Xanh
Thu vẫn còn xa mãi cuối trời
Sao người lại muốn lá chờ rơi?
Cành xanh chim hót vang trong nắng
Hoa thắm bướm bay lượn giữa đời
Câu hát tri âm còn chất ngất
Lời thơ giao hữu vẫn chơi vơi
Trăm năm dẫu biết như cơn mộng
Nhưng phút cuối cùng lá vẫn tươi
_____________________________
dohuhong
MÃI VUI
Thời tiết thay nhau dệt sắc trời
tâm tư thương mãi lá mùa rơi
chân đi muôn lối hoa tìm mộng
tay viết Đường thơ nỗi thả đời
cuộc sống riêng tư ai nào biết
lá xanh chung phận rụng không vơi
tâm vui xướng hoạ ,lòng tha thiết
cho mắt ánh cười ,dạ thắm tươi.
MINH TUẤN
KIẾP TẰM HÓA BƯỚM
(thân họa Lá vẫn xanh)
Vạn vật xoay theo luật đất trời
Lá xanh lại thế lá vàng rơi
Xuân sinh nối Hạ vui tròn kiếp
Thu lụn vào Đông dứt một đời
Hết lúc sông hồ xuôi lại ngược
Đến hồi trăng nước ngập rồi vơi
Kiếp tằm hóa bướm tơ còn vướng
Tô điểm vườn thơ mãi thắm tươi !
Lá chờ rơi
Xướng-Họa với Châu Anh (15) BẤT AN
(tặng bệnh nhân NhấtPhương) Ðau tay nhức gót lỏng ba sườn Thử thuốc tây tàu đã hết phương Chạy điện châm kim phồng chẳng xẹp Thoa dầu bóp thuốc nứt còn trương Thầy ròm bày cách ăn rau muối Lang mập cho toa nuốt đậu đường Mới đó nhức đau đều dứt sạch Chỉ còn cút kít ngứa chân giường. Châu Anh/VNN/Chí Trung (12/11/00) họa BẤT AN
Tưởng như dễ tựa xơi cơm sườn Ðâu biết tây tàu đã hết phương Chân nhức gõ hoài không bớt mỏi Mông đau lăn mãi vẫn còn trương Chích châm đủ kiểu không còn cách Nuốt đậu trăm hôm lại có đường Nên ráng nghe lời lang mập dạy May còn rục rịch mấy chân giường. Nhất-Phương (DM 01/2001) Xướng-Họa với Châu Anh (16) LẠI NHỚ DƯỢNG MƯỜI Chẳng nhớ ai hơn nhớ dượng mười Hai năm không gặp dượng còn tươi ? Ðường lên Bà Xếp chân em ngại Thư xuống Cầu Sơn bút dượng lười Cõi bụi chớ e màu thất thập Thơ thần đừng nhạt ý đôi mươi Thôi phiền qua ải đầu thêm bạc Giữ thú tao đàn vẹn cuộc chơi. Tường-Linh (9/91) TỰ CƯỜI MÌNH
(họa LNDM) Là thau mà cứ tưởng vàng mười Nhạt thắm phai hồng dáng kém tươi Coi bụi bèo nhèo tim phát loạn Dòng đời bát nháo óc đâm lười Tâm trường lực đoản đau vô hạn Nghĩa bạn tình thơ nặng mấy mươi Cùng gởi ngày xanh vào gấm vóc Ðêm đêm dỗ mộng cợt đùa chơi. Châu-Anh (tp HCM 5/10/91) NHỚ BÁC
(họa LNDM) Nhớ lại năm xưa với bác mười Bạc tiền rủng rỉnh sức còn tươi Ánh Hồng bảy món hăng say nhậu Xóm Mới năm anh chẳng biết lười Khai pháo cu Lai tài bách phát Cuốn cờ cụ Chắc chịu mười mươi Chơi sao cho lịch cho long đất Ngộ Tuấn Trưng vào tiếp hiệp chơi. Chí Trung (2/92) CHÚT RIÊNG MÌNH
(họa LNDM) Ghét nhau cau sáu bỗ ra mười Ðông chợ cá hồng cũng kém tươi (1)
Lỡ hội đành cam mang tiếng dại Vô danh đâu dám kể thân lười Tiếc chi đồi ngọc dù hai ngọn Ðếm đủ đêm vàng chẳng mấy mươi Nhớ bạn miên man tình cố cựu Thơ thần rượu thánh lại cùng chơi. VNN (Nouméa 14/7/00) (1) tục ngữ : Buổi chợ đông cá hồng em chê lạt. Chợ tan rồi con tép bạc cũng mua SỰ ĐỜI
(họa ngược LNDM) Dã tràng xe cát để mà chơi Thế thái nhân tình gẫm mấy mươi Hiểm hóc kẻ gian lừa kẻ độc Ngây ngô thằng ngốc cõng thằng lười Sứt môi khéo vá nhìn không thấy Rỗ mặt siêng dồi ngó cũng tươi Trăng sáng sự đời như mõm chó Trót thương đem chín bỏ làm mười. VNN (Nouméa 13/7/00)
Xướng
Tự kiểm
Tớ ngồi tớ nghĩ cái thằng tôi
Năm chục năm dư tóc bạc rồi
Già chả già -trẻ thời chả trẻ
Buồn thì buồn- vui cứ thì vui
Khi cà phê cóc -nghe nhung nhớ
Đến thịt cầy tơ- thấy lẻ loi
Bạn học dăm thằng còn ,đứa mất
Nửa đời luyến tiếc -nửa chơi vơi
quote:
Trích đoạn: Minh Tuấn
Lá Vẫn Xanh
Thu vẫn còn xa mãi cuối trời
Sao người lại muốn lá chờ rơi?
Cành xanh chim hót vang trong nắng
Hoa thắm bướm bay lượn giữa đời
Câu hát tri âm còn chất ngất
Lời thơ giao hữu vẫn chơi vơi
Trăm năm dẫu biết như cơn mộng
Nhưng phút cuối cùng lá vẫn tươi
_____________________________
dohuhong
MÃI VUI
Thời tiết thay nhau dệt sắc trời
tâm tư thương mãi lá mùa rơi
chân đi muôn lối hoa tìm mộng
tay viết Đường thơ nỗi thả đời
cuộc sống riêng tư ai nào biết
lá xanh chung phận rụng không vơi
tâm vui xướng hoạ ,lòng tha thiết
cho mắt ánh cười ,dạ thắm tươi.
MINH TUẤN
KIẾP TẰM HÓA BƯỚM
(thân họa Lá vẫn xanh)
Vạn vật xoay theo luật đất trời
Lá xanh lại thế lá vàng rơi
Xuân sinh nối Hạ vui tròn kiếp
Thu lụn vào Đông dứt một đời
Hết lúc sông hồ xuôi lại ngược
Đến hồi trăng nước ngập rồi vơi
Kiếp tằm hóa bướm tơ còn vướng
Tô điểm vườn thơ mãi thắm tươi !
Lá chờ rơi
MUÔN KIẾP BUỒN THƯƠNG. mưa giọt rơi đâu phải tiếng trời lệ buồn một cõi khóc lòng rơi tương tư hoa nở gieo mùa nhớ khắc khoải lá phai rụng kiếp đời sông suối theo mùa đầy lại cạn biển hồ lai láng nước không vơi kiếp người ai ví như mưa bụi hạt tiếc hạt thương mấy héo tươi...? YeuDieuLongNu lâu không ghé thăm BÁC QUẢ LÀ ĐÁNG TỘI...nhưng cuộc sống...bận quá bác LÁ ơi....mong bác tha lỗi nhiều
THÂN XƯỚNG MẶC TRĂNG QUAY... Xuân vàng mây trắng ngẩn ngơ bay
Hạ đỏ gió nồng gom mộng say
Đếm nhớ theo mùa hoen đỏ mắt
Xếp thương theo khắc nhạt môi mày
Giọt lòng bên gối rơi đơn lẻ
Thơ tiếng ai ngâm vọng nỗi này
Trăng bóng bên song ,tìm rượu bút
Người trong ôm tủi mặc trăng quay ?
YeuDieuLongNu
HỎI MÃI
HỎI MÃI EM
Hỏi mãi em triệu lần vẫn hỏi.
Một câu thôi hỏi đến bây giờ?
Mà nghe như tiếng cười trêu cợt
Là thấy chăng ánh mắt giả ngơ.
Hỏi mãi em từng lời đã hứa.
Trả lời anh chử nghĩa quanh co
Em mau quên...nhớ rồi... sao nữa!!!
Em trả lời vâng ạ, vẫn vơ
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.07.2007 10:25:44 bởi Trần Mạnh Hùng >
HỎI MÃI EM
Hỏi mãi em triệu lần vẫn hỏi.
Một câu thôi hỏi đến bây giờ?
Mà nghe như tiếng cười trêu cợt
Là thấy chăng ánh mắt giả ngơ.
Hỏi mãi em từng lời đã hứa.
Trả lời anh chử nghĩa quanh co
Em mau quên...nhớ rồi... sao nữa!!!
Em trả lời vâng ạ, vẫn vơ
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.07.2007 10:28:37 bởi Trần Mạnh Hùng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: