BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Xuân tình
Ngấp nghé sáu mươi đã nói già
Còn bao nhiêu sức để tiêu pha
Chiều buông gió nhạt -nghe thương ngọc
Đêm xuống sương mờ- thấy tiếc hoa
Thi thoảng dăm ngày cũng ghé lại...
Dùng dắng đôi tháng nhớ thăm qua
Tết về nắng ấm -mai khoe sắc
Mơ nụ xuân tình - ta với ta
Khach Chân
GIÀ...
Tóc bạc … nào ai dám bảo già.
Việc gì???... việc ấy coi như pha
Non cao một mạch dăm ba cữ.
Đỉnh giáp thẳng lèo bứng trọn hoa.
Tài sức sá gì đôi ngựa kéo
Dũng uy bất chấp trận mưa qua...
Chiến trường chẳng lúc nào yên tĩnh
Pháo nổ ì ầm - em với ta.
Trần Mạnh Hùng
Thân tặng bác Lá một đời MƠ MỘNG
AI NGƯỜI TRI KỶ ?
(thân họa Xuân Tình)
Chân tay mày mặt dẫu hơi già ?
Chỗ ấy còn non chẳng trộn pha *
Nửa khắc dang tay MƠ bắt bướm
Năm canh thẳng giấc MỘNG tìm hoa
Vườn sau hồi hộp tin oanh đến
Ngõ trước vụt vèo bóng ngựa qua
Quán vắng chợ chiều cam chịu ế
Ai người tri kỷ biết cho ta !
Lá chờ rơi
* Già thì già mặt già mày
Tay chân già hết (nhưng) chỗ này còn non !
Tài tử
(hí họa Xuân Tình)
Sinh, lão, ... đương nhiên mặc kệ già
Miệng còn mê uống cocktail pha
Hè sang xách vợt say truy bướm
Nắng ... hạn giương dù xỉn cợt hoa
Những mảnh tình si mang ráp lại
Tiếp thời son trẻ nối can qua
Trời kêu đếch dạ, cười nghiêng ngửa
Thơ, rượu, đàn bà ơi có ta
DK
cổng cũ vườn xưa Chẳng ai tránh được lúc thân già Song cửa ngắm nhìn sương gió pha Đêm ngập mộng vàng trăng rải bóng Ngày dâng say đắm bướm vờn hoa. Vườn xưa xây những lâu đài ước Cổng cũ tường nghiêng bóng lại qua Xuân đến nắng hồng, hoa rực rỡ Thu đi hoen lệ tiếc người ta. YeuDieuLongNu kính chúc các bác vui nhìu...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2007 20:35:20 bởi YeuDieuLongNu >
(tưởng nhớ Châu Anh trong tuần thất cuối cùng) Xướng-Họa với Châu Anh (21) VẪN CÒN XUÂN (thân tặng các bạn Châu Anh, Nhất Phương, Chí Trung) Nghe tiếng Xuân reo biết hãy còn Một mình chưa hẳn đã cô đơn Nết ngông tan chợ duyên còn bán Bạn tốt ba ông bút chửa mòn. Họp mặt góp lời thơ ý rượu Rã đàn đi góc biển đầu non Theo xuân lai lại theo xuân khứ Vắng bạn bâng khuâng sáu tháng tròn. VNN (viết cho Tết Giáp-Thân 2004) NGÀY MỚI (họa Vẫn còn Xuân) “Chiếu Đơn” tưởng đã hết mà còn Thương bạn đêm đêm gối gối đơn Vạn dậm thân già gân cứng dẻo Năm vần thơ họa óc hao mòn Mấy bồ lý luận nghiêng trời biển Một dáng ngông nghênh lệch nước non Chim bướm tưng bừng ngày tháng mới Xa xôi tình nghĩa giữ vuôn tròn ? Châu Anh/Đỗ Đơn Chiếu (VT 14/11/03) MỘNG TRÒN (Họa “Vẫn còn Xuân” của VNN thân tặng TT.TYT) Duyên mới trao nhau, quyết mãi còn! Thương đây gối chiếc đấy chăn đơn Tóc tơ vẹn giử chờ sông cạn Nguyện ước cưu mang đợi đá mòn Lá thắm theo giòng qua cuối bể Môi hồng gởi gió lại đầu non Khúc nôi dài ngắn mong rồi nhớ Hẹn đến Vu-Sơn giấc mộng tròn. CHÍ TRUNG, Saigon 14/02/04 Xướng-Họa với Châu Anh (22) Ý CẠN TÌNH SÂU (tự mừng thọ 76 thân tặng Châu Anh, Nhất Phương, Chí Trung) Hăm sáu năm này nối nửa trăm Cổ lai hy bảy Tết thăng trầm Tóc còi mấy sợi sương pha trắng Mắt chói đôi tròng nắng nhuộm thâm Đất khách chờ tin ba bạn lão Vườn khuya mơ bóng một trăng rằm Mượn vần tô lại ngày xanh nhạt Ý cạn tình sâu rối ruột tằm. VNN (Bến-Tre 05/01/05) VUI NHƯ TẾT (Hoạ Ý CẠN TÌNH SÂU) Thêm hăm bốn tuổi mới tròn trăm Giữ vững tâm linh trước bổng trầm Mái tóc dẫu phai nhân nghĩa đậm Bờ môi tuy nhạt ý tình thâm Ghẹo vui chúng bạn vui như tết Chiếu sáng trang thơ sáng tợ rằm Tuổi tác cao mừng duyên hạnh ngộ Đường tơ nào ngại kiếp con tằm. CHÂU ANH, Mồng 4 tết Ất Dậu
Xướng-Họa với Châu Anh (23) VUI NHẬN KIẾP NGƯỜI Cát bụi cho ta được kiếp người Nhiệm mầu ông Tạo lá lay chơi ! Mẹ cha huyết nhục nuôi hình vóc Trời đất âm dương luyện trí tài Ngang dọc bốn phương dường chỉ một Oai hùng tám hướng khó tìm hai Thiên-đường đây sẵn cần đâu nữa ? Ta sống ta vui trọn kiếp người ! VNN (Nouméa 8/97) NÀO HẸN (họa Vui Nhận Kiếp Người) Nào hẹn đem thân dấn cõi người Mong làm trăng nước nhởn nhơ chơi Sức không giải khổ hòng khoe sức Tài chẳng trừ nguy há ỹ tài Lớ ngớ tâm tình ngàn lẻ một Dật dờ tuổi tác bảy mươi hai Như trời cho tạm vài năm nữa Gắng trọn lòng Ðơn trọn đạo ngườị Châu-Anh VT 26/9/97 GIỮ TRỌN (họa Vui Nhận Kiếp Người) Cha mẹ cho ta đẹp dáng người Tâm hao lực cạn phải đâu chơi Cưu mang tháng tháng dài ân phúc Dưỡng dục năm năm vẹn đức tài Sắc thắm duyên nồng xuân có một Tài cao danh rạng nghĩa bằng hai Dặn lòng giữ trọn lời gia huấn Dù đã bôn ba ở xứ ngườị Hoài-Phương 10/97
Trích đoạn: lá chờ rơi
Xướng-Họa với Châu Anh (19)
ĐÓN XUÂN 2001
Lại một lần xuân nữa trở về
Một lần hoa nở thắm hồn quê
Hết hồi gió giật mưa cuồng loạn
Nhẹ mái chèo xoay lũ nặng nề
Lá biếc chao mình trong nắng ấm
Vườn xưa trở giấc giữa cơn mê
Nhà ai đẹp quá chùm lan sớm
Một mảnh tình Xuân trải bốn bề.
Thương Yến Tử
MỪNG XUÂN ĐẦU KỶ
(họa Ðón xuân 2001)
Gió đông hây hẩy báo Xuân về
Rộn rả thị thành rộn rả quê
Hoa bướm giao hoan ngày chẳng rộng
Mận đào khoe thắm nắng chi nề
Cây nêu tràng pháo vào hư ảo
Thịt mỡ xôi chè hóa tỉnh mê
Tết ! Tết ! trăm-ngàn Xuân trước mặt
Thương ai chiếc én lượn ba bề.
Châu Anh (VT 01/12/00)
XUÂN TINH TÚY
(họa Ðón xuân 2001)
Tống tiển Thìn đi đón Tỵ về
Ðẹp người đẹp cảnh đẹp tình quê
Khí thiêng lảng đảng tâm thanh tịnh
Nghiệp cả lao đao sức chẳng nề
Ðậu mảnh đất lành chim thích thú
Vươn tầm tri thức trí say mê
Xuân đầu thiên kỷ Xuân tinh túy
Mang ánh bình minh tỏa khắp bề.
Chí Trung (Saigon 25/12/00)
CHỜ XUÂN
(họa Ðón xuân 2001)
Ðếm tóc chờ Xuân tóc bạc về
Ðếm chân hồ hải tách xa quê
Ðàn em mỏi mắt nhìn ngao ngán
Mái tóc pha sương bước nặng nề
Rút ruột giăng tơ tình quyến rủ
Chuyền thơ trao bạn ý đam mê
Năm vần xướng họa chào Xuân mới
Thì cũng phong lưu đủ một bề.
VNN (Nouméa 01/01/01)
HẸN VỀ
(họa ngược Ðón xuân 2001)
Nghe tiếng Xuân reo dậy bốn bề
Chút lòng lử thứ cũng đê mê
Ngảnh về đất mẹ thương còn nặng
Dấn bước tha phương khó chẳng nề
Rực rỡ mắt quen người dị tộc
Ngỡ ngàng tai lạ khách xa quê
Pháo nhà ai nổ nghe thôi thúc
Áo gấm chưa may cũng hẹn về.
VNN (Nouméa 03/02/01)
Kính hoạ:
LÒNG XUÂN
Đợi nhé lòng xuân sẽ trở về
Như thầm hứa hẹn với tình quê
Lung linh mắt biết cười trong nắng
Lắng đọng hồ thu dấu não nề
Vọng tiếng chèo khua đầu ngọn sóng
Lay Quỳng tỉnh giấc giữa Trăng mê
Ai xui áo thắm đùa mơn gió
Tựa Én xuân bay lượn tứ bề
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.07.2007 12:49:32 bởi KimGiang >
Ông bà ta có câu : " Nhất vợ nhì trời" Và mấy ông thi sĩ nhà ta cũng có hai câu thơ: " Tại sao vợ lại hơn trời nhỉ" " Vợ chỉ hơn trời có cái trai " Kính mời các bạn lấy hai câu này làm câu dẫn nguồn khởi hứng cho những bài thơ Đường của chúng ta. Nên có thơ rằng: CHỐN ẤY BỒNG LAI " Tại sao vợ lại hơn trời nhỉ " " Vợ chỉ hơn trời có cái trai " Con gái thế gian nhiều của lạ, Nàng tiên thượng giới thiếu đồ chơi. "Nghê thường vũ khúc" - ôi ôi chán "Ứ ự ừ ư "- ngất ngất say. Vì thế nhà trời ham hạ thế. Bởi vì cõi tục nhập bồng lai. Trần Mạnh Hùng THOẢ LÒNG CHƠI
" Tại sao vợ lại hơn trời nhỉ "
" Vợ chỉ hơn trời có cái trai "
Thượng giới - tiên đồng chưng để ngắm
Non bồng - Ngọc nữ ủ rồi phơi.
Tiên cô tuyệt thế như đồng bóng.
Tiên cậu phong lưu nhẵn sự đời.
Đấy chốn bồng lai như vậy đó
Trân gian mặc sức thoả lòng chơi
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2007 18:52:43 bởi Trần Mạnh Hùng >
Sao lại có sự tình cờ lạ thế ?
Bài này vừa nhận được hôm qua, trên diễn đàn của Hội cựu học sinh các trường Nguyễn Ðình Chiểu-Lê Ngọc Hân. Gửi các bạn xem cho có thêm thi tứ.
quote
Chi Phuong than men,
Hom qua TX dien thoai voi chi Thanh Giang hon 2 tieng dong ho ma van...chua du...
TX cung co bai tho nay goi den cac anh chi cho vui vi anh Tieu Minh ban...tuong tu...cuoi tuan!
Ðàn Bà
Cho tôi hỏi đàn bà là chi rứa?
Là những gì rung động trái tim ta
Là làm cho ta cảm thấy nổi da gà
Là gặp gỡ, xốn xang, là tiếng sét…
Là hợp « gu » vì cùng chung tính nết
Là âm thầm nhung nhớ lúc chia xa
Là nụ hôn. Ôi rợn cả thịt da
Là ẻo lả vòng tay nhưng rất chắc
Là mái tóc mùi chanh thơm rất hắc
Là làn môi men ấm tẩm bùa mê
Là đôi chân thoăng thoắt đến, đi, về
Là son phấn ngạt ngào hương rực rỡ
Là niềm vui cho hồn ta cởi mở
Là đắng cay, nhục nhã lúc ghen tương
Là dễ thương trong lúc thẹn thùng
Là bẩn gắt, dữ dằn khi la lối !
Là những người sợ ma về ban tối
Là ôm chặc để kiếm sự chở che
Là đắm say lúc má tựa vai kề
Là hay nói « suốt đời yêu anh mãi »
Là cái tật tối ngày chuyên lải nhải
Là chỉ mình lẻ phải. Các ông thua !
Là shopping đi sắm đi mua
Là phục vụ đến gãy lìa xương sống
Là hay hờn, mặt chầm dầm một đống
Là hỏi gì không nói, gọi không thưa
Là ngoài trời vừa nắng lại vừa mưa
Là phải trái, trắng đen không phân biệt
Là cãi cọ, ta nắm chắc phần thiệt
Là chịu thua… thôi đi ngủ cho xong
Là vắng nhà một bữa đã nhớ mong
Là đủ thứ hầm bà lằng trong đó!
*****
Tạ ơn Trời. Ðàn bà hãy còn đó
Ðể đàn ông vẫn có niềm vui
Chỉ đàn ông ? Thôi chết quách cho rồi !
Không phụ nữ ? Ôi chẳng thà tận thế.
Tran Dinh Ngoc
Santa Ana, California
end quote
Lời nói trên đây vô tư, vợ hay đàn bà là sự trộn lẫn kỳ diệu của ông Trời. Nhờ thế mà cuộc đời trở thành đáng sống, và các thi sỡi luôn có đề tài để làm thơ!
Thân mến,
LCR
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.07.2007 08:57:06 bởi lá chờ rơi >
Sao lại có sự tình cờ lạ thế ?
Bài này vừa nhận được hôm qua, trên diễn đàn của Hội cựu học sinh các trường Nguyễn Ðình Chiểu-Lê Ngọc Hân. Gửi các bạn xem cho có thêm thi tứ.
quote
Chi Phuong than men,
Hom qua TX dien thoai voi chi Thanh Giang hon 2 tieng dong ho ma van...chua du...
TX cung co bai tho nay goi den cac anh chi cho vui vi anh Tieu Minh ban...tuong tu...cuoi tuan!
Ðàn Bà
Cho tôi hỏi đàn bà là chi rứa?
Là những gì rung động trái tim ta
Là làm cho ta cảm thấy nổi da gà
Là gặp gỡ, xốn xang, là tiếng sét…
Là hợp « gu » vì cùng chung tính nết
Là âm thầm nhung nhớ lúc chia xa
Là nụ hôn. Ôi rợn cả thịt da
Là ẻo lả vòng tay nhưng rất chắc
Là mái tóc mùi chanh thơm rất hắc
Là làn môi men ấm tẩm bùa mê
Là đôi chân thoăng thoắt đến, đi, về
Là son phấn ngạt ngào hương rực rỡ
Là niềm vui cho hồn ta cởi mở
Là đắng cay, nhục nhã lúc ghen tương
Là dễ thương trong lúc thẹn thùng
Là bẩn gắt, dữ dằn khi la lối !
Là những người sợ ma về ban tối
Là ôm chặc để kiếm sự chở che
Là đắm say lúc má tựa vai kề
Là hay nói « suốt đời yêu anh mãi »
Là cái tật tối ngày chuyên lải nhải
Là chỉ mình lẻ phải. Các ông thua !
Là shopping đi sắm đi mua
Là phục vụ đến gãy lìa xương sống
Là hay hờn, mặt chầm dầm một đống
Là hỏi gì không nói, gọi không thưa
Là ngoài trời vừa nắng lại vừa mưa
Là phải trái, trắng đen không phân biệt
Là cãi cọ, ta nắm chắc phần thiệt
Là chịu thua… thôi đi ngủ cho xong
Là vắng nhà một bữa đã nhớ mong
Là đủ thứ hầm bà lằng trong đó!
*****
Tạ ơn Trời. Ðàn bà hãy còn đó
Ðể đàn ông vẫn có niềm vui
Chỉ đàn ông ? Thôi chết quách cho rồi !
Không phụ nữ ? Ôi chẳng thà tận thế.
Tran Dinh Ngoc
Santa Ana, California
end quote
Lời nói trên đây vô tư, vợ hay đàn bà là sự trộn lẫn kỳ diệu của ông Trời. Nhờ thế mà cuộc đời trở thành đáng sống, và các thi sỡi luôn có đề tài để làm thơ!
Thân mến,
LCR
Bác Lá ơi đừng đánh trống lãng nữa, mong thưởng thức tài múa bút của bác " Tại sao vợ lại hơn trời nhỉ " việc này bác kinh nghiệm dồi dào, thâm niên công vụ mà. Tui đang háo hức chờ đọc thơ của bác. Thân Hùng