BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Trích đoạn: tamma
NHẮN TMH
Đang bận mang chuông đánh xứ người
Sửa thằng thô lỗ giọng đâm hơi
Khoe thơ Đường Luật chê thơ mới
Mắt dối lương tâm miệng dối đời
Sở đoản sở trường so lệch mối
Hơi dài hơi ngắn thử nhau chơi
Ô tô đua ngựa leo triền núi
Dám-chẳng thân danh cũng rã rời !
Lá chờ rơi
Tội thằng ... em
(Hí họa NHẮN TMH)
Rõ khổ ! Hơn thua mặc xác người !
Bác về ! Rượu hết, thuốc cầm hơi
Xứ người chuông đánh dầu kêu lớn
Bản nháp buồn tênh ! Chán sự đời
Bạn hữu dẫu gì quen biết cũ
Lỡ lời xí xóa tiếp trò chơi
Ngựa đương nhiên thắng khi leo núi
Chỉ tội thằng ... em : Phải mệt rời
DK
Nhắn Gởi
( Nhắn Bác Lá, DK và cùng các bạn
cây nhà lá vườn đang phô sắc hãy
về mảnh vườn xưa cùng nhau chăm bón )
NHẮN GỞI
Muốn thắng muốn hơn dựa sức người.
Cái chuông quá nặng vác è hơi.
Mèo cào gãi ngứa làm chi nữa.
Xẩm bói rờ mu tán chuyện đời (*)
Quà vợ cơm nhà no ấm cật.
Nhà hàng quán chợ thói rong chơi
Vườn ta hoa thắm đang đua nở
Sao lại khiêng chuông gối muốn rời
Trần Mạnh Hùng
(*) Xẩm mù khi bói đều phải rờ mu rùa
Đáp lời
Những muốn chung vai gánh với người
Tài hèn sức mọn sợ đâm hơi
Trang đường một thủa nên cơ nghiệp
Xướng Hoạ mai sau muốn để đời
Bến cũ tương tư đò trễ nải
Vườn thơ quyến luyến khách tìm chơi
Anh đem tiếng sáo vời non nỉ
Chú dạo hồn thi dính chẳng rời
TE
_____________________________
Giang-Hồ-Thư-Quán
CẢNH CŨ NGƯỜI XƯA
Cái thói đua chen với kiếp người
Đêm ngày tính toán chẳng còn hơi
Chung mang trong dạ tình thơ phú
Xướng họa thả tâm nghĩa với đời
Cổng trước đón xuân người tụ hội
Hiên sau thu tiễn ,chẳng còn chơi
Người đem cảnh cũ hòa mơ ảo
khiến Kẻ đến sau thấy rã rời.
TAM MÃ
<Lăn lộn -Giang hồ...
>
Chẳng thể rời
Xấu nhá ! Bê chuông đến web người
Chẳng thèm hú đến một vài hơi !
Hợp công ? Đơn đấu ? Răng còn mất ???
Búa lớn ? Nện phang ? Có đã đời ???
Lễ phép ? Cúi đầu ? Bô lão kính ?
Hỗn hào ? Vênh mặt ? Luật rừng chơi ???
Ao nhà khoái tắm dầu trong đục !
Bản nháp Đường Thi chẳng thể rời ???
DK
ĐỨNG LOM KHOM
(thân tặng ông thợ vẽ)
Vườn nhà sẵn có bạn trông nom
Đã lắm hoa tay lại lắm mồm
Vẽ cái lư hương tình bốc khói
Vẽ người yêu dấu miệng hôn thơm
Ông trời thua vợ không thèm ngó
Đức phật kiêng khem quyết chẳng dòm
Chỉ có anh em nhà Bản Nháp
Động lòng tục tử đứng lom khom !
Lá chờ rơi
Trích đoạn: tamma
KÍNH MỜI HỌA
NGƯỜI TRONG MƠ...
Xuân xanh xếp đủ nét thanh huyền
Tuổi thắm tròn trăng dáng giống tiên
Răng trắng môi hồng tô thục nữ
Tóc đen tim đỏ ,thắm tâm thiền.
giọt châu chưa nhỏ lần cung cấm
Lời đá chưa nguyền chốn kết duyên
Tình vẫn còn mơ nơi cõi ảo
Duyên đưa mây gió xếp cung nguyền.
TAM MÃ
TA VẪN CÙNG NHAU…
(thân họa Người trong mơ…)
Một góc bâng khuâng nét ảo huyền
Vườn thơ Bản Nháp giống non tiên
Mặc cho tiếng tục gieo lời quấy
Quyết giữ thân trong nối đạo thiền.
Chung bút họa thơ tình cố lý
Trao lời nối vận mối lương duyên
Ngày mai ngày mốt trăm năm nữa
Ta vẫn cùng nhau vẹn ước nguyền.
Lá chờ rơi
ĐỨNG LOM KHOM
(thân tặng ông thợ vẽ)
Vườn nhà sẵn có bạn trông nom
Đã lắm hoa tay lại lắm mồm
Vẽ cái lư hương tình bốc khói
Vẽ người yêu dấu miệng hôn thơm
Ông trời thua vợ không thèm ngó
Đức phật kiêng khem quyết chẳng dòm
Chỉ có anh em nhà Bản Nháp
Động lòng tục tử đứng lom khom !
Lá chờ rơi
Họa Cũng Cái Mồm Lưng rêm, gối lỏng đứng hơi khom. Thức đủ năm canh vẫn thích dòm. Cặp mắt trợn tròn cơn đã điếu. Đôi môi thèm khát vị son thơm Lắc lư sóng dập càng hăng tiết Xông thẳng trời xanh cũng cái mồm Thắng bại ích gì sau trận chiến. Sụi lơ, sụi bại có ai nom. Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2007 12:18:55 bởi Trần Mạnh Hùng >
Xướng Kính mời CẢ NGỐ, CẢ ĐẪN Vì mến,thân thương giọng nói em. Vì lòng rung động bỗng dưng thèm... - Một tình tri kỷ hơn tình bạn. - Một mối tâm giao kết mộng duyên. Cứ ngỡ tâm giao bền vĩnh cửu. Nào ngờ tri kỷ bạc màu kem. Ôi mình cả đẫn, ngây ngô nữa. Bị diễu làm hề, họ đứng xem TMH
ĐỨNG LOM KHOM
(thân tặng ông thợ vẽ)
Vườn nhà sẵn có bạn trông nom
Đã lắm hoa tay lại lắm mồm
Vẽ cái lư hương tình bốc khói
Vẽ người yêu dấu miệng hôn thơm
Ông trời thua vợ không thèm ngó
Đức phật kiêng khem quyết chẳng dòm
Chỉ có anh em nhà Bản Nháp
Động lòng tục tử đứng lom khom !
Lá chờ rơi
Họa
Cũng Cái Mồm
Lưng rêm, gối lỏng đứng hơi khom.
Thức đủ năm canh vẫn thích dòm.
Cặp mắt trợn tròn cơn đã điếu.
Đôi môi thèm khát vị son thơm
Lắc lư sóng dập càng hăng tiết
Xông thẳng trời xanh cũng cái mồm
Thắng bại ích gì sau trận chiến.
Sụi lơ, sụi bại có ai nom.
Trần Mạnh Hùng
< Sửa đổi bởi: Trần Mạnh Hùng -- 22.8.2007 11:18:55 >
kính họa
NHƯ KHÓM TRE GIÀ. Lão hạc bây giờ con cháu nom Thân mai quyền chẳng hết to mồm Vào ra phong độ giờ đâu mất Ngồi đứng quyền uy gượng thảo thơm Con cháu trông lên dầu lễ tiết Ông cha nghoảnh lại nghĩa nhân dòm Cuộc đời măng mọc càng to khóm Nghĩa sống tre già đỡ đổ khom. Lãng Tử Hà Nội.
Xướng Kính mời
CẢ NGỐ, CẢ ĐẪN
Vì mến,thân thương giọng nói em.
Vì lòng rung động bỗng dưng thèm...
- Một tình tri kỷ hơn tình bạn.
- Một mối tâm giao kết mộng duyên.
Cứ ngỡ tâm giao bền vĩnh cửu.
Nào ngờ tri kỷ bạc màu kem.
Ôi mình cả đẫn, ngây ngô nữa.
Bị diễu làm hề, họ đứng xem
TMH
Trách Cô Hàng Phở. Đến quán ăn nhiều nên mến em Bao nhiêu cơm trắng mãi không thèm Tình nhà cơm chén xong nằm ngủ Nghĩa xóm phở nuôi phải rẽ duyên Tính nết bán mua màu phở ngó Tâm tư trao lại lạnh như kem Từ nay tự nhủ không ăn nữa Ai nhớ ai nào....Cứ thử xem... Lãng Tử Hà Nội
Trích đoạn: langtuhanoi
Xướng Kính mời
CẢ NGỐ, CẢ ĐẪN
Vì mến,thân thương giọng nói em.
Vì lòng rung động bỗng dưng thèm...
- Một tình tri kỷ hơn tình bạn.
- Một mối tâm giao kết mộng duyên.
Cứ ngỡ tâm giao bền vĩnh cửu.
Nào ngờ tri kỷ bạc màu kem.
Ôi mình cả đẫn, ngây ngô nữa.
Bị diễu làm hề, họ đứng xem
TMH
Trách Cô Hàng Phở.
Đến quán ăn nhiều nên mến em
Bao nhiêu cơm trắng mãi không thèm
Tình nhà cơm chén xong nằm ngủ
Nghĩa xóm phở nuôi phải rẽ duyên
Tính nết bán mua màu phở ngó
Tâm tư trao lại lạnh như kem
Từ nay tự nhủ không ăn nữa
Ai nhớ ai nào....Cứ thử xem...
Lãng Tử Hà Nội
Nghĩ lại
Được miếng gì chưa đổ lỗi em
Hay dưng rượu ngấm mép môi thèm
Đem lòng cảm mến mong thành bạn
Chút dạ thương hờ cứ ngỡ duyên
Trách nỗi thia lia đành kiếp chậu
Quên tình chuột bạch phớt màu kem
Chân sau mắt trước vờ say tỉnh
Vạch áo lưng mình nghĩ lại xem
Tìm Em
Bênh các cô một tý , cũng đừng anh nào tưởng mình ha
Trích đoạn: langtuhanoi
Xướng Kính mời
CẢ NGỐ, CẢ ĐẪN
Vì mến,thân thương giọng nói em.
Vì lòng rung động bỗng dưng thèm...
- Một tình tri kỷ hơn tình bạn.
- Một mối tâm giao kết mộng duyên.
Cứ ngỡ tâm giao bền vĩnh cửu.
Nào ngờ tri kỷ bạc màu kem.
Ôi mình cả đẫn, ngây ngô nữa.
Bị diễu làm hề, họ đứng xem
TMH
Trách Cô Hàng Phở.
Đến quán ăn nhiều nên mến em
Bao nhiêu cơm trắng mãi không thèm
Tình nhà cơm chén xong nằm ngủ
Nghĩa xóm phở nuôi phải rẽ duyên
Tính nết bán mua màu phở ngó
Tâm tư trao lại lạnh như kem
Từ nay tự nhủ không ăn nữa
Ai nhớ ai nào....Cứ thử xem...
Lãng Tử Hà Nội
Nghĩ lại
Được miếng gì chưa đổ lỗi em
Hay dưng rượu ngấm mép môi thèm
Đem lòng cảm mến mong thành bạn
Chút dạ thương hờ cứ ngỡ duyên
Trách nỗi thia lia đành kiếp chậu
Quên tình chuột bạch phớt màu kem
Chân sau mắt trước vờ say tỉnh
Vạch áo lưng mình nghĩ lại xem
Tìm Em
Bênh các cô một tý , cũng đừng anh nào tưởng mình ha
DỐT ĐÀNH DỰA CỘT (thân họa Cả Ngố, Cả Đẫn) Cớ sao buồn giọng trách anh em
Ai đã ham vui tếu cũng thèm...
Cù lét ba câu cười một trận
Diễu nhau mấy tiếng ghẹo làm duyên
Dễ gì đóng được vai hề chúa*
Khó bấy tìm đâu nửa miếng kem
« Cả đẫn » là gì đây cóc biết
Dốt đành dựa cột** đón chờ xem. Lá chờ rơi * vua chúa ngày xưa thường có bên cạnh những người khéo nói để giúp cho vua luôn vui.
** tục ngữ : dốt thời dựa cột mà nghe
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2007 19:40:02 bởi lá chờ rơi >
Mời bác Lá, sao chuyện này bác cứ né hòai, chắn là đại kỵ phải không?
Nào mời bác
Tại sao vợ lại...
o )
( o
)
O
)
) o
o
O o
o )
(
G H E N
Tại sao vợ lại hơn trời nhỉ.
Vợ chỉ hơn trời có...tánh ghen.
Dám chắc bà trời ghen bốc lửa.
Hèn chi thượng đế ghét hồng nhan
Tiên đồng,ngọc nữ đem chưng ngắm.
Chức nữ,Ngưu lang chẳng được gần.
Thế giới thiên đàng như vậy đó
Đàn ông dưới thế mấy buồng gan.
Trần Mạnh Hùng
}{_________}{_________}{
| LÒ HƯƠNG |
| LÒ HƯƠNG |
(_______________________)
}{ }{ }{
Mai sau dầu có thế nào
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này
Trông ra ngọn cỏ lá cây..
Thấy hiu hiu gió thì hay...hồn về
Kiều
Nguyễn Du
(*) Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen
Kiều
Nguyễn Du tiên sinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2007 20:34:23 bởi Trần Mạnh Hùng >
G H E N
Tại sao vợ lại hơn trời nhỉ.
Vợ chỉ hơn trời có...tánh ghen.
Dám chắc bà trời ghen bốc lửa.
Hèn chi thượng đế ghét hồng nhan
Tiên đồng,ngọc nữ đem chưng ngắm.
Chức nữ,Ngưu lang chẳng được gần.
Thế giới thiên đàng như vậy đó
Đàn ông dưới thế mấy buồng gan.
Trần Mạnh Hùng
CHỌC GAN...TRỜI Không thích thì thôi ,sao xướng nhỉ Chẳng thèm đâu phải tính hay ghen lòng người dài ngắn nơi dày mỏng Mặt mũi vuông tròn khác sắc nhan Thơ ghẹo mùa trăng còn đợi mộng Vần trêu thư quán cứ xa gần Mới hay nhiều chữ hay buôn chuyện Chẳng họa thì thôi... mãi chọc gan... TAM MÃ ức quá BÁC LÁ ơi...
TMH /huynh chớ có giận đệ nhé /bài này đệ muốn chọc BÁC LÁ ra tay trừng trị bài xướng của huynh mừ... có khi ngày mai huynh sẽ được BÁC LÁ đáp lời -rùi phải cám ơn đệ nhé. bài thơ của huynh lại bị BÁC LÁ CHÊ...là sao...?trời
Kính thưa bác Lá và các bạn Tui xin nói rằng phần này nói chuyện với các bạn đã có vợ rồi, hoặc chuẩn bị có vợ, hoặc mệt quá nghỉ chơi hổng thèm có vợ, hầu hết 99.99% các bạn đã biết Tại Sao Vợ Lại Hơn Trời Nhỉ??? mỗi bạn biết mỗi thứ, thì trang thơ ày cứ tha hồ lột trần cái của mình biết về Dzợ. Phần này xin hầu chuyện với các bạn chưa có Dzợ, hoặc chưa thèm có Dzợ, hoặc sợ quá nín luôn ở dzậy nuôi con...cò. Các bạn không nhiều thì ít cũng kinh nghiệm bạn thân với các cô bạn gái, hoặc kinh nghiệm theo lời than thở của các đức ông chồng, thì ở đây các bạn cứ tha hồ tưởng tượng hoặc lấy kinh nghiệm của người khác làm kinh nghiệm của mình cũng được, thì cũng ở nơi đây mời các bạn tha hồ bày tỏ cái bực dọc của mình trong văn chương chọc phá, duyên dáng Tại sao vợ lại hơn trời nhỉ Vợ chỉ hơn trời có cái....???? Mời các bạn Tại sao vợ lại... NÓI DAI Tại sao vợ lại hơn trời nhỉ Vợ chỉ hơn trời cái... nói dai. Đầu chuyện, cuối lời đâu góp lại. Cà kê, dê ngỗng hót lai rai Om xòm suốt sáng không liền miệng Rả rích qua đêm điếc lỗ tai Khổ lắm, biết rồi , sao nói mãi. Chuyện xưa tích cũ cứ nghe hòai Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2007 00:16:26 bởi Trần Mạnh Hùng >
Trích đoạn: tamma
G H E N
Tại sao vợ lại hơn trời nhỉ.
Vợ chỉ hơn trời có...tánh ghen.
Dám chắc bà trời ghen bốc lửa.
Hèn chi thượng đế ghét hồng nhan
Tiên đồng,ngọc nữ đem chưng ngắm.
Chức nữ,Ngưu lang chẳng được gần.
Thế giới thiên đàng như vậy đó
Đàn ông dưới thế mấy buồng gan.
Trần Mạnh Hùng
CHỌC GAN...TRỜI
Không thích thì thôi ,sao xướng nhỉ
Chẳng thèm đâu phải tính hay ghen
lòng người dài ngắn nơi dày mỏng
Mặt mũi vuông tròn khác sắc nhan
Thơ ghẹo mùa trăng còn đợi mộng
Vần trêu thư quán cứ xa gần
Mới hay nhiều chữ hay buôn chuyện
Chẳng họa thì thôi... mãi chọc gan...
TAM MÃ
ức quá BÁC LÁ ơi...
TMH /huynh chớ có giận đệ nhé /bài này đệ muốn chọc BÁC LÁ ra tay trừng trị bài xướng của huynh mừ...
có khi ngày mai huynh sẽ được BÁC LÁ đáp lời -rùi phải cám ơn đệ nhé.
bài thơ của huynh lại bị BÁC LÁ CHÊ...là sao...?trời
Không sao, không sao, mời Tamma cứ tự nhiên, tha hồ múa bút.
Thân
Hùng
Trích đoạn: tamma
ức quá BÁC LÁ ơi...
TMH /huynh chớ có giận đệ nhé /bài này đệ muốn chọc BÁC LÁ ra tay trừng trị bài xướng của huynh mừ...
có khi ngày mai huynh sẽ được BÁC LÁ đáp lời -rùi phải cám ơn đệ nhé.
bài thơ của huynh lại bị BÁC LÁ CHÊ...là sao...?trời
Bạn Tam Mã thân,
Không phải TMH đòi tôi họa.
Mà anh ấy muốn tôi viết ra những bài tương tự như thế. Tức là mở đầu với câu « Tại sao vợ lại hơn trời nhỉ ? » rồi khai ra những cái hay cái dở của các bà.
Về môn đó thì hắn ta số dách, nhờ thiên tính bẩm sinh và kinh nghiệm sống hay sao ấy mà hắn nói hoài từ hôm đó đến nay vẫn chưa hết. Còn tôi thì hai chục năm nay « phòng không gối chiếc » nên đâu còn nhớ được gì hay mà kể.
Đâu bạn giúp tôi bắt chước làm thử vài bài như vậy để cụng ly với hắn.
Cám ơn bạn trước.
Thân mến,
LCR
P.S. Tôi viết bài này vừa xong vào định post thì đã thấy TMH giải thích đúng y chang ý hắn tôi nói trên đây.
Và cố gắng lắm tôi mới rặn ra được một bài đây :
QUẢ CÙ LẦN Tại sao vợ lại hơn trời nhỉ ? Vợ chỉ hơn trời có cái « ăn » Ăn sáng cơm bì thêm bát phở Ăn trưa bít tết lấy hai phần Chiều về nhắm tạm cua ba kí Tối lại dùng thêm cá nửa cân Ngó xuống ông trời than « khổ thật » Thằng kia lấy nó quả « cù lần » ! Lá chờ rơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2007 23:48:19 bởi lá chờ rơi >
Trích đoạn: lá chờ rơi
Trích đoạn: langtuhanoi
Xướng Kính mời
CẢ NGỐ, CẢ ĐẪN
Vì mến,thân thương giọng nói em.
Vì lòng rung động bỗng dưng thèm...
- Một tình tri kỷ hơn tình bạn.
- Một mối tâm giao kết mộng duyên.
Cứ ngỡ tâm giao bền vĩnh cửu.
Nào ngờ tri kỷ bạc màu kem.
Ôi mình cả đẫn, ngây ngô nữa.
Bị diễu làm hề, họ đứng xem
TMH
Trách Cô Hàng Phở.
Đến quán ăn nhiều nên mến em
Bao nhiêu cơm trắng mãi không thèm
Tình nhà cơm chén xong nằm ngủ
Nghĩa xóm phở nuôi phải rẽ duyên
Tính nết bán mua màu phở ngó
Tâm tư trao lại lạnh như kem
Từ nay tự nhủ không ăn nữa
Ai nhớ ai nào....Cứ thử xem...
Lãng Tử Hà Nội
Nghĩ lại
Được miếng gì chưa đổ lỗi em
Hay dưng rượu ngấm mép môi thèm
Đem lòng cảm mến mong thành bạn
Chút dạ thương hờ cứ ngỡ duyên
Trách nỗi thia lia đành kiếp chậu
Quên tình chuột bạch phớt màu kem
Chân sau mắt trước vờ say tỉnh
Vạch áo lưng mình nghĩ lại xem
Tìm Em
Bênh các cô một tý , cũng đừng anh nào tưởng mình ha
DỐT ĐÀNH DỰA CỘT
(thân họa Cả Ngố, Cả Đẫn)
Cớ sao buồn giọng trách anh em
Ai đã ham vui tếu cũng thèm...
Cù lét ba câu cười một trận
Diễu nhau mấy tiếng ghẹo làm duyên
Dễ gì đóng được vai hề chúa*
Khó bấy tìm đâu nửa miếng kem
« Cả đẫn » là gì đây cóc biết
Dốt đành dựa cột** đón chờ xem.
Lá chờ rơi
* vua chúa ngày xưa thường có bên cạnh những người khéo nói để giúp cho vua luôn vui.
** tục ngữ : dốt thời dựa cột mà nghe
Bác Là à
Cái này bác giả vờ không biết?? hay là không biết thật??? khó tin lắm??? ai tin kẻ trộm bao giờ phải không!!!.
Cứ cho " Cả Đẫn " bác hổn biết đi, nhưng yêu gái,yêu dzợ thì chắc chắn bác biết đủ sáu câu vọng cổ.Cái này tui dám ca 1 ăn 1000 bác phải biết.
Này nhé " Cả Đẫn " là khi bác đang say đắm yêu đương, bác nhờ đến người yêu những cử chỉ thân mật chỉ có bác biết mà thôi, lúc đó vẻ mặt bác cứ đờ đẫn , người ngòai nhìn vào bác vẻ mặt của bác lúc đó tức cười lắm cứ THỔN ra, giống như dại dại, khờ khờ, người đời bảo " Cả Đẫn " mê mê si si.
Thân
Hùng
\
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: