BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Trích đoạn: Minh Đông
Trích đoạn: Tôn Nữ Thảo My
Riêng Thảo My thì vững chân vì... chưa... bị quấy nhiễu bởi dê
Bởi vì sự cố kỹ thuật, in ấn thiếu hai chữ "QUẤY NHIỄU " Thảo My đang khiếu nại
nhắn cô nương
bốn hướng mười phương hãy lại đây
nhìn xem cô bé nói đông tây
năm xưa bé nói không chàng với
lúc cận nàng kêu chẳng nhiễu rầy
dê cậu nghe êm rà rón rén
cô nương bắt mắt lả lung lay
treo cao mấy giá tà tà tới
gió rụng lìa cành trái tận tay
BE HE He
hiiiiiii
DỤ KHỊ
Này bạn mình ơi hãy lại đây.
Để nghe mình kể chuyện riêng tây.
Ở đâu cũng gặp tòan dê cụ.
Khắp chốn chỉ nghe tán quấy rầy
Của nổi, của chìm đem dụ khị.
Bằng to, bằng nhỏ tựa thầy lay
Trên đầu chẳng có ai mà sợ.
Trước vợ lòng run cóng cả tay
Thảo My
M Đ à
Thảo My cũng đã sửa cho bạn rồi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2007 00:22:31 bởi Tôn Nữ Thảo My >
Riêng Tình
Trời đất này tìm mấy yến anh
Tài thi riêng cõi tự tình sanh
Nghĩa thầm ẩn mộng tung hoành ý
Duyên thắm gói mơ đột phá thanh
Vẻ liễu, phơi trần hương tỏ ảnh
Dáng kiều, cởi tục sắc nhòa tranh
Hận đâu quân tử mực nghiên nhạt
Bút giấy treo tường lượn quẩn quanh
Hobac
QUỲ DƯỚI CHÂN Nét xinh, nét đẹp, nét trâm anh. Duyên dáng trời cho, tính phật sanh Quân tử mến yêu lòng vẹn sắc. Anh hùng mê mệt dáng xuân thanh Biết bao nhiêu kẻ quỳ bên bệ. Hầu hết mọi người cúi dưới tranh. Lưng rạp , chắp tay, lòng khấn nguyện Bàn thờ bồ tác khói hương quanh Vy Ân
Chuyện Xưa Từ Thức
Phương này đứng đợi chỉ mình anh
Nhớ chuyện ngày xưa duyên tái sanh
Cõi thế Giáng Tiên hồn nhập thể
Lên tiên Từ Thức mộng hoài thanh
Non bồng thả bóng nơi hoang cảnh
Nước nhược gửi mình giữa bóng tranh
Bổng chốc trăm năm như lốc cuốn
Trần gian tóc bạc phủ đầy quanh
Đông Hoà
01.09.07
TÌNH THƠ
Cung nguyệt ươm sầu bóng dáng anh
Trà pha nước sủi cuộn quai sanh
Ngả nghiêng tay bút chờ thơ họa
Tha thướt quỳnh hoa nở sắc thanh
Tiếng hát phàm trần ru khúc mộng
Cung đàn thiên tuế thổi hồn tranh
Vài giây nâng tách trà ươm giọng
Mấy phút nhìn trăng lén chạy quanh
YeuDieuLongNu
Muội xin nối bài họa với các huynh -mong các huynh vui và mạnh khỏe
@- SANH-đó là vật dụng sâu rộng hơn cái chảo bây giờ ,nó làm bằng đồng
ngày xưa hay dùng để nấu canh ,sào nấu..hay hầm cách thủy -các nhà giàu nghe nói họ cũng hay để ấm trà vào chiếc sanh đó để giữ độ nóng -hay rượu cũng cách thuye như vậy.
hi -muội nói vầy không biết có phải vầy không...vì anh hồ bắc -vác từ sanh vô...nên khó chọi quá mừ...
bác lá ui...mong bác giải thích với cháu có phải đúng vậy không nhỉ-kính chúc BÁC mạnh khỏe
Long Nữ mến,
Nghĩa của chữ « sanh » cháu giải thích như vậy là được rồi, coi như nghĩa đó là tiếng riêng của địa phương.
Còn theo tự điển thì chữ « sanh » chỉ có 3 nghĩa như vầy : tên một loài cây, cái dụng cụ gõ nhịp âm nhạc cổ, sanh hay sinh như sinh đẻ.
LCR
VƯỜN THƠ CHIM HÓT
(thân họa Riêng Tình)
Hiên ngoài riu rít tiếng hoàng anh
Chen chúc cành tơ lá trổ sanh
Phơ phất sắc hương duyên tỉ muội
Rộn ràng hoa cỏ nét đan thanh
Vườn thơ chim hót trăm tình bạn
Sân họa lời tô đậm mái tranh
Đối đáp tiếng trêu hòa tiếng ghẹo
Bỏ hồi vắng vẻ gió vờn quanh.
Lá chờ rơi
Một Cõi Nhân Sanh
Nét bút gương soi quân tử anh
Chan hòa mực thắm cõi nhân sanh
Bờ xuân rục rộn cành hoa lá
Huyền tục thầm thì dải yếm thanh
Ngày nắng hồn say miền rạo rực
Đêm mưa dạ thức bến mơ tranh
Mắt tình tha thướt môi tìm rượu
Trăng đến mây về ủ mộng quanh
Hobac
CHỐN...VỌNG THU Đêm thu lá rụng đếm hồn anh Buổi sáng mưa Ngâu tìm cõi sanh Người cũ đam mê tình trở lại Bóng xưa tiếc nuối dáng hình thanh Tri âm trầm bổng câu thơ xướng Họa sĩ nhặt khoan nét vẽ tranh Kẻ viết vu vơ mùa lá rụng Người tô phóng túng lúc thu quanh. TAM MÃ Kính chúc cả nhà cùng vui -----------------------------------
Cảm ơn quý thi hữu đã cùng họa với Hobac bài "Riêng Tình",
Hobac xin mạn phép xướng một bài trào phúng nữa họa cùng quý vị.
Vịnh Gái Lầu Xanh
Thích mó đầu sư vuốt tóc già
Chiến chinh em đấy khoái xông pha
Non cao ngựa cưỡi phi bằm rặm
Bể rộng thuyền đưa sóng ập òa
Miệng hót ríu ri lời bướm lượn
Dạ chồn eo éo khúc buồn ca
Kiệt anh tỏ dáng lầu xanh đỏ
Thoáng ngó xa trông ngỡ tưởng ma
Hobac
Repost BÀ CHẰN LỬA (thân họa Dê Chê Dễ Mê) Hoặc là đứng lại để người dê Hoặc bỏ đi luôn chịu « chống ề » Uổng kiếp phấn son không kẻ đoái Tiếc thời xuân sắc bị ai chê Muốn người ngặt nỗi người không muốn Kề mặt mà sao mặt chẳng kề Dẫu miệng thơm hồng môi cắn chỉ
Dử như « chằn lửa » khó ai mê ! Lá chờ rơi Các bạn sửa giùm trong quote.
Sửa như vầy thì bài thơ nghe hay hơn. Nàng "đẹp lắm" nhưng tại vì "dử lắm" nên ai cũng ngán !
Thích mó đầu sư vuốt tóc già
Chiến chinh em đấy khoái xông pha
Non cao ngựa cưỡi phi bằm rặm
Bể rộng thuyền đưa sóng ập òa
Miệng hót ríu ri lời bướm lượn
Dạ chồn eo éo khúc buồn ca
Kiệt anh tỏ dáng lầu xanh đỏ
Thoáng ngó xa trông ngỡ tưởng ma
Hobac
Bài hoạ
Mối sầu kỷ nữ
Thấm thoát ngày trôi đến tuổi già Duyên tàn mộng nhạt tóc sương pha
Chẳng còn thương khổ đêm tha thiết
Cũng hết buồn đau lệ vỡ oà
Khúc mộng chìm sâu đời kỷ nữ Đoạn tình chôn kín kiếp cầm ca
Oán ân gửi trả , rời tâm thức
Lẳng lặng tìm quên biệt cõi xa Đông Hoà
04.09.07
Trích đoạn: Đông Hòa
Thích mó đầu sư vuốt tóc già
Chiến chinh em đấy khoái xông pha
Non cao ngựa cưỡi phi bằm rặm
Bể rộng thuyền đưa sóng ập òa
Miệng hót ríu ri lời bướm lượn
Dạ chồn eo éo khúc buồn ca
Kiệt anh tỏ dáng lầu xanh đỏ
Thoáng ngó xa trông ngỡ tưởng ma
Hobac
Bài hoạ
Mối sầu kỷ nữ
Thấm thoát ngày trôi đến tuổi già
Duyên tàn mộng nhạt tóc sương pha
Chẳng còn thương khổ đêm tha thiết
Cũng hết buồn đau lệ vỡ oà
Khúc mộng chìm sâu đời kỷ nữ
Đoạn tình chôn kín kiếp cầm ca
Oán ân gửi trả , rời tâm thức
Lẳng lặng tìm quên biệt cõi xa
Đông Hoà
04.09.07
Trái Cấm
Tình bao nhiêu tuổi gọi tình già.
Chỉ có nhớ thương toc muối pha.
Nước mắt long lanh tràn nỗi nhớ
Nụ cười héo hắt vỡ tan òa.
Tình yêu muôn thuở ngây ngô khóc.
Đau khổ muôn đời ai óan ca,
Ta đã yêu dù ăn trái cấm.
Dẫu giam trong địa ngục yêu ma
Thảo My
Tặng chi KIM GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2007 06:21:13 bởi Tôn Nữ Thảo My >
Vịnh Gái Lầu Xanh Thích mó đầu sư vuốt tóc già
Chiến chinh em đấy khoái xông pha
Non cao ngựa cưỡi phi bằm rặm
Bể rộng thuyền đưa sóng ập òa
Miệng hót ríu ri lời bướm lượn
Dạ chồn eo éo khúc buồn ca
Kiệt anh tỏ dáng lầu xanh đỏ
Thoáng ngó xa trông ngỡ tưởng ma
Hobac
Bài hoạ
Mối sầu kỷ nữ
Thấm thoát ngày trôi đến tuổi già Duyên tàn mộng nhạt tóc sương pha
Chẳng còn thương khổ đêm tha thiết
Cũng hết buồn đau lệ vỡ oà
Khúc mộng chìm sâu đời kỷ nữ Đoạn tình chôn kín kiếp cầm ca
Oán ân gửi trả , rời tâm thức
Lẳng lặng tìm quên biệt cõi xa
Đông Hoà
04.09.07
Trái Cấm Tình bao nhiêu tuổi gọi tình già.
Chỉ có nhớ thương toc muối pha.
Nước mắt long lanh tràn nỗi nhớ
Nụ cười héo hắt vỡ tan òa.
Tình yêu muôn thuở ngây ngô khóc.
Đau khổ muôn đời ai óan ca,
Ta đã yêu dù ăn trái cấm.
Dẫu giam trong địa ngục yêu ma
Thảo My
Tặng chi KIM GIANG
Bến Héo
Bến héo thanh tân mấy cội già
Nhìn ngơ mặt nước bụi mưa pha
Cành vàng tan nát khô dòng cũ
Lá đỏ chỏng chơ nhạt lệ òa
Đôi chút cỏ tươi vờn chách móc
Dăm con quạ dã gợi oan ca
Mục đồng gục ngủ lưng trâu bước
Chiều xuống phế tàn một cõi ma
Hobac
Trích đoạn: lá chờ rơi
Repost
BÀ CHẰN LỬA
(thân họa Dê Chê Dễ Mê)
Hoặc là đứng lại để người dê
Hoặc bỏ đi luôn chịu « chống ề »
Uổng kiếp phấn son không kẻ đoái
Tiếc thời xuân sắc bị ai chê
Muốn người ngặt nỗi người không muốn
Kề mặt mà sao mặt chẳng kề
Dẫu miệng thơm hồng môi cắn chỉ
Dử như « chằn lửa » khó ai mê !
Lá chờ rơi
Các bạn sửa giùm trong quote.
Sửa như vầy thì bài thơ nghe hay hơn.
Nàng "đẹp lắm" nhưng tại vì "dử lắm" nên ai cũng ngán !
Kính gởi bác Lá
Hỏi nhỏ, hỏi to bác có phải hồi xa xưa ấy, bác cũng...quá trời, nên bị phản đối.
Bây giờ hồi tưởng lại bác ấm a ấm ức phải không.
Nên bác mới gán cho một tên tuyệt đẹp là..."Chằn lửa".
Thảo My xin ngả nón kính phục chị đã giữ gìn được bước chân quê, và được bác Lá đặt cho một mỹ danh :
CHẰN LỬA
Gái ngoan gìn giữ bước chân quê.(*)
" Chằn lửa" những ai nổi máu dê.
Xàm sở như ong non ngứa nọc (**)
Hung hăng ham húc cái sừng dê
Tao nhân phong nhã tình chân thật.
Mặc khách chân tình ghét tính dê
Xin hỏi một câu trong nữ giói.
Người yêu của bạn mặc tình dê???
Thảo My
(*) Bước chân quê Thảo My chôm của thi hữu nào đó trên trang thơ này. Thảo My quên mất bút hiệu của thi hữu, thành Thực xin lỗi
(**) Thảo My cũng chôm ý của nữ sĩ HXH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2007 02:39:09 bởi Tôn Nữ Thảo My >
Trích đoạn: Tôn Nữ Thảo My
Kính gởi bác Lá
Hỏi nhỏ, hỏi to bác có phải hồi xa xưa ấy, bác cũng...quá trời, nên bị phản đối.
Bây giờ hồi tưởng lại bác ấm a ấm ức phải không.
Nên bác mới gán cho một tên tuyệt đẹp là..."Chằn lửa".
Thảo My xin ngả nón kính phục chị đã giữ gìn được bước chân quê, và được bác Lá đặt cho một mỹ danh :
CHẰN LỬA
Gái ngoan gìn giữ bước chân quê.(*)
" Chằn lửa" những ai nổi máu dê.
Xàm sở như ong non ngứa nọc (**)
Hung hăng ham húc cái sừng dê
Tao nhân phong nhã tình chân thật.
Mặc khách chân tình ghét tính dê
Xin hỏi một câu trong nữ giói.
Người yêu của bạn mặc tình dê???
Thảo My
(*) Bước chân quê Thảo My chôm của thi hữu nào đó trên trang thơ này. Thảo My quên mất bút hiệu của thi hữu, thành Thực xin lỗi
(**) Thảo My cũng chôm ý của nữ sĩ HXH
Chuyện xa xưa theo tâm lý thì ít ai chịu nói thật.
Vì những người mà trước có bản lĩnh thua kém thì nay hay thổi phồng sự việc để giả tạo rằng hồi nhỏ mình là « macho ».
Người khác thì lúc nhỏ dê xồm, dê cụ oai hùng nhưng giờ phải ém bớt để tránh những cơn thịnh nộ của mụ chằn lửa không ngần ngại trừng phạt « hồi tố » cho những tội lỗi ngày trước.
« Chằn lửa » là danh từ có sẵn trong dân gian để chỉ cấp bậc cao nhất của họ nhà Chằn, cũng như « dê xồm » dành gọi các bậc khả kính của họ nhà « dê ». Chẳng ai kém ai.
Nên có bài thơ sau đây :
DÊ XỒM CHẰN LỬA…
Dê xồm chằn lửa húc nhau chơi
Tám lạng nửa cân cụng đả đời
Dê trẻ dê già hơn nước rút
Chằn em chằn chị giỏi tay bơi
Hai đồi núng nính rồng lên xuống
Ba góc lim dim cọp đứng ngồi
Tàn cuộc khó phân ai thắng bại
Dê xồm chằn lửa húc nhau vui !
Lá chờ rơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2007 15:44:58 bởi lá chờ rơi >
Trích đoạn: Tôn Nữ Thảo My
Kính gởi bác Lá
Hỏi nhỏ, hỏi to bác có phải hồi xa xưa ấy, bác cũng...quá trời, nên bị phản đối.
Bây giờ hồi tưởng lại bác ấm a ấm ức phải không.
Nên bác mới gán cho một tên tuyệt đẹp là..."Chằn lửa".
Thảo My xin ngả nón kính phục chị đã giữ gìn được bước chân quê, và được bác Lá đặt cho một mỹ danh :
CHẰN LỬA
Gái ngoan gìn giữ bước chân quê.(*)
" Chằn lửa" những ai nổi máu dê.
Xàm sở như ong non ngứa nọc (**)
Hung hăng ham húc cái sừng dê
Tao nhân phong nhã tình chân thật.
Mặc khách chân tình ghét tính dê
Xin hỏi một câu trong nữ giói.
Người yêu của bạn mặc tình dê???
Thảo My
(*) Bước chân quê Thảo My chôm của thi hữu nào đó trên trang thơ này. Thảo My quên mất bút hiệu của thi hữu, thành Thực xin lỗi
(**) Thảo My cũng chôm ý của nữ sĩ HXH
Chuyện xa xưa theo tâm lý thì ít ai chịu nói thật.
Vì những người mà trước có bản lĩnh thua kém thì nay hay thổi phồng sự việc để giả tạo rằng hồi nhỏ mình là « macho ».
Người khác thì lúc nhỏ dê xồm, dê cụ oai hùng nhưng giờ phải ém bớt để tránh những cơn thịnh nộ của mụ chằn lửa không ngần ngại trừng phạt « hồi tố » cho những tội lỗi ngày trước.
« Chằn lửa » là danh từ có sẵn trong dân gian để chỉ cấp bậc cao nhất của họ nhà Chằn, cũng như « dê xồm » dành gọi các bậc khả kính của họ nhà « dê ». Chẳng ai kém ai.
Nên có bài thơ sau đây :
DÊ XỒM CHẰN LỬA…
Dê xồm chằn lửa húc nhau chơi
Tám lạng nửa cân cụng đả đời
Dê trẻ dê già hơn nước rút
Chằn em chằn chị giỏi tay bơi
Hai đồi núng nính rồng lên xuống
Ba góc lim dim cọp đứng ngồi
Tàn cuộc khó phân ai thắng bại
Dê xồm chằn lửa húc nhau vui !
Lá chờ rơi
Kính gởi bác Lá
Thảo My cám ơn bác cho nhiều ý kiến quá độc đáo. Thảo My xin sửa " Chỉ vì trên trán có sừng dê" Thảo My thích chữ " CÓ" bởi vì nó là bản sắc, đương nhiên phải có. Thảo My cũng tuân theo ý của bác bài này tặng riêng huynh Trần Mạnh Hùng, đây là ý riêng của bác Lá không phải của Thảo My. Huynh có nhột cứ lôi bác Lá ra mà khảo tội, Thảo My vô can. Nhưng mà có đúng không huynh, những kinh nghiệm bản thân của các vị tiền bối ( Bác Lá ) đều đúng sự thật 100% , Thảo My tin lắm, huynh không tin cứ hỏi bác Lá. Kinh Thảo My Kính gởi bác Lá
Kính thưa bác Lá
Đúng là họa vô đơn chí.
Phước bất trùng lai.
Số là cuối năm ngóai tui có ý định về VN khỏang dăm ba tháng, trước trốn lạnh , sau thăm bạn hữu vì thế mọi thứ ngọai thân nhà cửa, xe cộ, máy móc vừa bán vừa tặng hết sạch sành sanh, như bác biết ở cái xứ Tây, Mỹ này vật dùng mua rồi bán không ai mua dù rằng cũ 3, 4 tháng, ví dụ cái truyền hình mới mua 5, 6 trăm đồng ( dollar ) xài có nửa năm bán vài chục khó như lên mặt trăng, gọi bạn bè tặng với điều kiện mang đến tận nhà để mấy thằng nhóc có thích thì tụi nó mới nhận, không thì làm ơn mang về. Nghe tụi nó mặc cả như vậy cơn giận đâu ập tới hét lên trong điện thọai rằng " Thà tao vứt thùng rác còn sướng hơn " chúng nó cười hì hì.
Cho nên đến bây giờ tui hòan tòan vô sản, cũng không còn ý định về thăm nhà nữa ( nói nhà cho nó oai , nhà của ông Bô, bà Bô bị tịch thu sau chuyến vượt biên ) bây giờ cũng không vào được internet thường xuyên nữa, năm thuở mười thì, mèo cào được một, hai, giờ là tối đa.
Đó là cái họa thứ nhất.
Sau đây là cái họa thứ hai:
Số là bác muốn ăn thì mời bác cứ tự nhiên, tại sao bác lại gắp cho tui, theo kinh nghiệm và quan sát tỉ mỉ những " bạn quý "gắp cho mình, họ gắp cho mình tòan là xương không à!!! Nhai thì sợ gãy răng, nuốt không vô, nhổ ra thì ê mặt bạn bè đành phải ngậm bồ hòn làm vui , họ khóai lắm vì lọai được một địch thủ , họ nghĩ rằng cũng háu ăn như họ. Khi họ gắp mời mình, họ đã nhắm rồi món mà họ khóai khẩu ,họ dại gì gắp miếng ngon mời mình, mình đang há miệng mắc quai, họ một mình một chợ tha hồ đớp, hít.
Bác Lá ơi, đã mang giòng máu dê xồm, ai cũng hiểu bác một thời anh hùng hiển hách ( thông qua những bài thơ kén vợ thả dê của bác ) bây giờ bác nỡ lòng nào gán tiếng cho tui!!! Thế này là thế nào. Tui rất ư là oan " Thị Kính " bác hãy gióng một tiếng chuông thiên mụ giải oan cho tui chứ, không thì tui mang tiếng mọc thêm vài cọng râu dê thì khốn.
Viêc bác dê ai quá trớn gặp phải chằn lửa thì ráng chịu, sao lại đá phạt góc qua tui, bác không có tâm hồn DÊ thượng chút nào.
Chúc bác trên con đường dê cụ, dê xồm của bác luôn luôn thăng tiến, làm ăn phát tài, mở thêm nhiều phòng, phòng 3 phòng 4 và phải dự trữ nhiều thuốc V, hoặc Tam tinh Hảu Cẩu.
Thân
Hùng
Một dân oan đang kiếu nại trước hội đồng dê
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2007 04:49:36 bởi Trần Mạnh Hùng >