BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Thay đổi trang: << < 232233234 > >> | Trang 232 của 520 trang, bài viết từ 3466 đến 3480 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
Phuc Linh 10.09.2007 23:38:55 (permalink)
0

Trích đoạn: Minh Tuấn


THU NHỚ

Tưởng không mà lại nhớ nhau rồi
Thu đến mang theo chút ngậm ngùi
Lá đỗ muôn chiều trông bóng nhạn
Vàng rơi ngập đất đợi tin ai
Trời thu đưa khách hồn thu dậy
Biển nhớ trêu ai nỗi nhớ đầy
Ðôi ngã sâm thương nghìn dặm cách
Cớ sao cùng tỉnh lại cùng say !
Lá chờ rơi

 
BÂNG KHUÂNG.
 
Một chốc xa nhau đã nhớ rồi
Kẻ đi người ở luống bùi ngùi
Ngắm thu rượu đắm gom màu nhớ
Gọi gió men nồng dõi tìm ai
Mưa lạnh sầu theo muôn lá đổ
Nắng hong tiếc nhớ chốn khô đầy
Vầng trăng quên nhớ trong mùa tuyết
Biết mấy đong đầy nỗi đắm say.
 
MINH TUẤN
 
CHÚC BÁC VÀ CẢ NHÀ VUI KHỎE
 
 
 

 
Họa: Thu nhớ
 
Khóm cúc ngoài hiên hé nụ rồi
Người đi biền biệt (ta bùi ngùi) tháng ngày trôi
Nhạn về lá đổ không tin nhạn
Ai đợi tình vương ai nhớ ai
Ngõ trước tường long thanh cảnh vắng
Vườn sau cỏ úa khói sương đầy
Tương tư biệt khúc ôm hình bóng
Riêng chỉ mình trong giấc tỉnh say!
 
Phục Linh
lá chờ rơi 11.09.2007 19:40:27 (permalink)
0




NẮNG SÁNG MƯA CHIỀU
 
Sài-gòn nắng sáng lại mưa chiều
Như thể thăng trầm với chữ “yêu”
Lúc nắng đêm xuân dài hóa ngắn
Khi mưa ngày dỗi ít thành nhiều
Dỗ dành đủ cách không thèm nói
Bỏ mặc ra ngoài ngoái lại kêu
Rỏ khổ hỏi trời trời chẳng biết
Lúc nao nên cứng lúc nao xìu !
Lá chờ rơi


Phuc Linh 11.09.2007 22:55:34 (permalink)
0

Trích đoạn: lá chờ rơi

NẮNG SÁNG MƯA CHIỀU
 
Sài-gòn nắng sáng lại mưa chiều
Như thể thăng trầm với chữ “yêu”
Lúc nắng đêm xuân dài hóa ngắn
Khi mưa ngày dỗi ít thành nhiều
Dỗ dành đủ cách không thèm nói
Bỏ mặc ra ngoài ngoái lại kêu
Rỏ khổ hỏi trời trời chẳng biết
Lúc nao nên cứng lúc nao xìu !
Lá chờ rơi





 
 
Phuc Linh xin góp vui cùng bác LÁ
 
Họa: Nắng sáng mưa chiều
 
Chiều mưa ai nhớ, nhớ mưa chiều
Yêu chữ, yêu hoài một chữ yêu
Ít chắc không chê, chê chắc ít
Nhiều thành chẳng chấp, chấp thành nhiều
Nói không là có, nên không nói
Kêu lại, chần chờ mới lại kêu
Thói cái, ngạo đời quen cái thói
Tiêu xà, rái cắn, cắn ta xìu
 
Phuc Linh
Trần Mạnh Hùng 12.09.2007 03:21:44 (permalink)
0
Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng

LỎNG CỐT

Ðương khi tám lạng đổi cân tròn
Vẫn ngóc cao nên ngỡ hãy còn…
Lỏng cốt cán cân ông tạo hóa *
Khó lòng cạy miệng túi càn khôn
Trậm trầy trước ngỏ chờ thơ thẩn
Lồng lộn bên trong đợi mỏi mòn
- Sao chẳng xéo đi cho khuất mắt
Ai thèm nếm thử thứ không ngon.
Lá chờ rơi

* Cán cân tạo hóa rơi đâu mất
Miệng túi càn khôn thắt lại rồi . Hồ Xuân Hương


Chào quí bác, mới sáng banh mắt đã mở hàng rùi...

"Cùng Bạn PHỤC LINH tui vô cùng ngưỡng mộ bạn , tài DÊ của bạn không kém tài DÊ của bác LÁ. KÍNH PHỤC. KÍNH PHỤC, kinh nghiệm bản thân DÊ của bạn quả là đặc sắc, diễn tả sống động , tả chân rất lâm ly ướt át. Tài  DÊ của bạn so với bác LÁ kẻ 8 lạng người một cân." (TMH)

Mến chào bạn Trần Mạnh Hùng, Phuc Linh xin đa tạ bạn đã quá nhún nhường. Phuc Linh đã dạo sơ vườn và nhìn thấy ở đây có rất nhiều DÊ CỤ hihihiihi Phục Linh không dám hihihhihi hehehehehehe bebebebe...


Nửa cân tám lạng

Nàng bảo ngóc cao, tớ ráng tròn
Cân ngày, cân tối hỏi chi còn
Cung càn mãi mở hao cung chấn
Cửa cấn hay mời tốn cửa khôn
Cảnh cũ ưa hơi...còn bắt tiếng
Đường xưa quen lối... lại chê mòn
Nửa cân tám lạng so chi mãi
Nàng hích lườm tui bảo: chửa ngon!
 
Phuc Linh


Chào Phục Linh người Bạn Mới,
Minh Đông thấy PL "gành" ăn chơi nhất là "Dê" mà phục quá trời...MD mấy bữa nay chờ hồi sức nên nhập sòng cho đủ món ăn chơi tứ đổ tường mong Bác Lá và anh Hùng cùng Phục Linh chỉ điểm sao cho cao tay hơn để cạnh tranh với các tay chơi xứ...thượng à quên...thượng lưu nha !!!mến


Đánh Bài


Bài trưng đợi chú cứ bung tròn
Bắt cụ bù cơ hết chẳng còn
Chặt cái đôi già, tung hết vốn
Hù con chú ách, lộ liền khôn
Binh qua tố mãi, chung còn đợi
Đánh lại ngừng thôi, hết chẳng mòn
Bại dở đôi lần, theo mới giỏi
Mai dù chủ đợi, cũng làm ngon ***


Minh Đông

***chủ nợ


NGON
Đã thương củ ấu méo ra tròn.
Cạn kiệt khi yêu cũng phải còn...
Thiếu hụt cũng xong khi đắp khéo...  
Vụng về mong đạt cũng liền khôn...
Lo chi bụng rỗng trưa, chiều, tối.
Chẳng đóai tấm thân tóp,héo, mòn.
Tận sức, tận cùng mà thống khóai.
Em cười  anh thật quả là ngon
Trần Mạnh Hùng








vừa ở bên Bác Lá sang đây...
Bài Ngon của anh Hùng rất hay hai câu đối...anh nhạy bén lắm...bài này họa cho vui theo hoán vận nha...

Khôn
 
Công phu luyện mãi em khen ngon
Cước phủ đòn cao cuộc chiến còn
Tấn nhập hài hòa cho địch méo
Tung đè nhuần nhuyễn giữ côn tròn
Thu công mấy bận cùng nghiêng ngả
Dụ đại đôi lần chẳng mỏi mòn
Chiến cuộc tương tranh thôi tiếp diễn
Côn lùi cúi mặt nghỉ là khôn
 
Minh Đông
 

Bây giờ có cơ hội nên bắt chước quý bạn thi hữu cái câu _ Tại , bởi vì , nếu,.
Thì đây:

- Nếu bài thơ " Ngon " làm nháp, thì đâu có cái màn lủng ca,lủng củng BA CHỮ CŨNG , hai chữ KHI
Như vậy Minh Đông điều chình lại hộ.
NGON
Đã thương củ ấu méo ra tròn.
Cạn kiệt khi yêu
cũng
phải còn....
Thiếu hụt tạm
xong nhờ đắp khéo...  
Vụng về mong hưởng ráng
 liền khôn

Lo chi bụng rỗng trưa, chiều, tối.
Chẳng đóai tấm thân tóp,héo, mòn.
Tận sức, tận cùng mà thống khóai.
Em cười  anh thật quả là ngon



 
Cám ơn bạn
Trần Mạnh Hùng

<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2007 04:13:25 bởi Trần Mạnh Hùng >
Trần Mạnh Hùng 12.09.2007 04:00:50 (permalink)
0

Trích đoạn: lá chờ rơi




THU NHỚ
 
Tưởng không mà lại nhớ nhau rồi
Thu đến mang theo chút ngậm ngùi
Lá đỗ muôn chiều trông bóng nhạn
Vàng rơi ngập đất đợi tin ai
Trời thu đưa khách hồn thu dậy
Biển nhớ trêu ai nỗi nhớ đầy
Ðôi ngã sâm thương nghìn dặm cách
Cớ sao cùng tỉnh lại cùng say !
Lá chờ rơi


CHO CÓ LỆ
Lại quắc cần câu, lại xỉn rồi.
Trời cao có thấu những bùi ngùi
Thương thân cùng chiếu trong cô quạnh
Xót phận chung chăn lẻ bóng ai.
Mỗi tháng đôi lần cho có lệ
Hàng ngày cơm rượu muốn no đầy
Lẽ nào nhầm lẫn người râu rậm.
Lòng hắn chỉ vui với rượu say.
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2007 04:02:55 bởi Trần Mạnh Hùng >
lá chờ rơi 12.09.2007 20:13:04 (permalink)
0







NỬA ÐÊM THỨC GIẤC
 
Nửa đêm thức giấc dậy hồn thơ
Hết chuyện dê nay nói chuyện bò
Bốn cẳng banh ra con nghé cụng
Hai đầu chụm lại chiếc cùm to
Cày sâu chớ ngại không trường túc
Ðục nước lo chi chẳng béo cò
Lưỡi quét sương đêm oằn ngọn cỏ
Môi tìm suối ngọt chảy quanh co.
Lá chờ rơi






 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2007 20:14:26 bởi lá chờ rơi >
#3471
    Minh Tuấn 13.09.2007 21:46:15 (permalink)
    0

    NẮNG SÁNG MƯA CHIỀU

    Sài-gòn nắng sáng lại mưa chiều
    Như thể thăng trầm với chữ “yêu”
    Lúc nắng đêm xuân dài hóa ngắn
    Khi mưa ngày dỗi ít thành nhiều
    Dỗ dành đủ cách không thèm nói
    Bỏ mặc ra ngoài ngoái lại kêu
    Rỏ khổ hỏi trời trời chẳng biết
    Lúc nao nên cứng lúc nao xìu !
    Lá chờ rơi


    Phuc Linh xin góp vui cùng bác LÁ

    Họa: Nắng sáng mưa chiều

    Chiều mưa ai nhớ, nhớ mưa chiều
    Yêu chữ, yêu hoài một chữ yêu
    Ít chắc không chê, chê chắc ít
    Nhiều thành chẳng chấp, chấp thành nhiều
    Nói không là có, nên không nói
    Kêu lại, chần chờ mới lại kêu
    Thói cái, ngạo đời quen cái thói
    Tiêu xà, rái cắn, cắn ta xìu

    Phuc Linh

     
    THÓI ĐÀN ÔNG
     
    Buồn rơi theo lá đổ muôn chiều
    Khắc khoải như sương lạnh tiếng yêu
    Mắt dõi đêm thâu trăng chẳng thấy
    Hồn hoang tìm nhớ bóng mơ nhiều
    Giao mùa oanh yến thương hò hẹn
    Chia nỗi sầu đôi lẻ tiếng kêu
    Gia trưởng đàn ông còn thấp thoáng
    Nhà êm phải chống mới không xìu.
     
    MINH TUẤN
     
     
    Chúc Bác Lá khỏe và vui
     
     
     
    #3472
      Minh Tuấn 13.09.2007 21:58:26 (permalink)
      0

      NỬA ÐÊM THỨC GIẤC

      Nửa đêm thức giấc dậy hồn thơ
      Hết chuyện dê nay nói chuyện bò
      Bốn cẳng banh ra con nghé cụng
      Hai đầu chụm lại chiếc cùm to
      Cày sâu chớ ngại không trường túc
      Ðục nước lo chi chẳng béo cò
      Lưỡi quét sương đêm oằn ngọn cỏ
      Môi tìm suối ngọt chảy quanh co.
      Lá chờ rơi

       
      CON CÒ ĂN ĐÊM...
       
      Mỗi lần đổ nước lại làm thơ
      Tiếc mãi thanh xuân khỏe giống bò
      Gồng gánh trên vai nhà với nước
      Xách mang chẳng ngại bé hay to
      Đêm nằm vợ bảo chèo sông nước
      Chớ để đồng hoang lẻ cánh cò
      Sương bạc đôi vai giờ mới mỏi
      Cò mềm buông cánh tối dần co.
       
      MINH TUẤN
       
      Chúc bác vui
       
       
      #3473
        T.T.T 13.09.2007 22:17:58 (permalink)
        0

        Trích đoạn: lá chờ rơi


        NỬA ÐÊM THỨC GIẤC
         
        Nửa đêm thức giấc dậy hồn thơ
        Hết chuyện dê nay nói chuyện bò
        Bốn cẳng banh ra con nghé cụng
        Hai đầu chụm lại chiếc cùm to
        Cày sâu chớ ngại không trường túc
        Ðục nước lo chi chẳng béo cò
        Lưỡi quét sương đêm oằn ngọn cỏ
        Môi tìm suối ngọt chảy quanh co.
        Lá chờ rơi



        TIẾC
        Sức trai đã kiệt chỉ còn thơ
        Đĩ miệng thở ra cái phổi bò
        Tiếc thuở gà tơ hăng cựa ngứa
        Than thời chó ốm ngán xương to
        Thương thằng cu bé không còn sữa
        Chán cái râu dê rũ mỏm cò
        Lè lưỡi liếm môi ngồi nghĩ lại
        Thân còm xương hẩu tối nằm co!

        #3474
          Phuc Linh 14.09.2007 01:05:35 (permalink)
          0

          Trích đoạn: T.T.T


          Trích đoạn: lá chờ rơi


          NỬA ÐÊM THỨC GIẤC
           
          Nửa đêm thức giấc dậy hồn thơ
          Hết chuyện dê nay nói chuyện bò
          Bốn cẳng banh ra con nghé cụng
          Hai đầu chụm lại chiếc cùm to
          Cày sâu chớ ngại không trường túc
          Ðục nước lo chi chẳng béo cò
          Lưỡi quét sương đêm oằn ngọn cỏ
          Môi tìm suối ngọt chảy quanh co.
          Lá chờ rơi



          TIẾC
          Sức trai đã kiệt chỉ còn thơ
          Đĩ miệng thở ra cái phổi bò
          Tiếc thuở gà tơ hăng cựa ngứa
          Than thời chó ốm ngán xương to
          Thương thằng cu bé không còn sữa
          Chán cái râu dê rũ mỏm cò
          Lè lưỡi liếm môi ngồi nghĩ lại
          Thân còm xương hẩu tối nằm co!



           
           
          Họa: Chơi xập xám
           
          Giờ thân, công ngủ, chị giần thơ
          Đò, bến, mằm co, lại đến bò
          Chống cẳng, giương bồi, anh: chắn cổng
          Cho tưa, đầm thủ, chị: chưa to
          Lưỡi cào chẳng xể, cô Lào cưỡi
          Thò cụt ngón tay, Mán thụt cò
          Đứa ngã, đứa ngồi, chưa đã ngứa
          Lò cơ, ém bích, chẹn lờ co....
           
          Phục Linh
           
           
          #3475
            lá chờ rơi 14.09.2007 08:54:17 (permalink)
            0







            Chào bạn Phục Linh,
             
            Bạn đang nối gót cụ Thảo Am Nguyễn-Khoa-Vy, là người rất nổi danh về loại thơ nói láy, độc âm, đấy.
             
            CHẲNG RÃ HÀNG
            (thân tặng các bạn vui chơi cùng Bản Nháp)
             
            Ta quyết theo nhau chẳng rã hàng
            Dẫu người đi tắt kẻ về ngang
            Câu thơ khắc cốt tình huynh muội
            Lời ngọc ghi tâm chữ đá vàng
            Xướng họa đổi trao cười với ghẹo
            Dắt dìu kết nối hợp rồi tan
            Duyên thơ còn mãi cùng sông núi
            Ta mãi theo nhau chẳng rã hàng !
            Lá chờ rơi
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2007 12:33:15 bởi lá chờ rơi >
            #3476
              Trần Mạnh Hùng 16.09.2007 07:03:51 (permalink)
              0
               

              )
                  o
              )
              (        0
              0           (
              )          o
              (      o
              o      )
              O           (
              o         0
              (   O
              o   )

              o o

              MỘNG     ẢO
                    Kim đâm vô thịt xót xa đau.    (*)
              Sao sánh nhớ thương dạ cắt bào.
              Chẳng biết bao lần thao thức trắng.
              Sao bẳng những lúc ngóng trông sao.
              Người ơi có hiểu trong nhung nhơ????
              Người hỡi biết chăng nỗi khổ sầu???.
              Ta với người tình yêu mộng tưởng
              Ngàn sau nhớ mãi giọng thì thào
              Trần       Mạnh       Hùng
              -------------------------------
                  (                                        ) 
                    ----------------------------------    
              }{                                  }{
               
              (*) Ca  dao
              " Kim đâm vô thịt thì đau.
              Thịt............nhớ nhau trọn đời"

              Mai sau dầu có thế nào
              Đốt lò hương ấy, so tơ phím này 


              <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2007 00:13:07 bởi Trần Mạnh Hùng >
              #3477
                lá chờ rơi 16.09.2007 20:01:42 (permalink)
                0
                o o
                MỘNG     ẢO
                      Kim đâm vô thịt xót xa đau.    (*)
                Sao sánh nhớ thương dạ cắt bào.
                Chẳng biết bao lần thao thức mãi.
                Đâu bẳng những lúc ngóng trông sao.
                Người nào hiểu được trong nhung nhớ?
                Người có biết chăng nỗi khổ sầu???.
                Ta với người tình yêu mộng tưởng
                Ngàn năm nhớ mãi giọng thì thào
                Trần       Mạnh       Hùng
                -------------------------------

                NGHE AI TRONG GIÓ
                (thân họa Mộng Ảo)
                 
                Một lần chia cách một lần đau
                Vướng víu như ai níu chéo bào
                Cất bước ra đi mà chẳng dứt
                Riêng người ở lại sẽ ra sao ?
                Ðêm dài nối tiếp qua ngày mới
                Tình nóng khôn ngăn được nỗi sầu
                Những lúc đêm sâu lòng thổn thức
                Nghe ai trong gió tiếng thều thào.
                Lá chờ rơi
                 






















                 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2007 16:02:52 bởi lá chờ rơi >
                #3478
                  Trần Mạnh Hùng 17.09.2007 00:20:15 (permalink)
                  0

                  Trích đoạn: lá chờ rơi



                  MỘNG ẢO

                  Kim đâm vô thịt xót xa đau.
                  Sao sánh nhớ thương dạ cắt bào.
                  Chẳng biết bao lần thao thức trắng.
                  Sao bẳng những lúc ngóng trông sao.
                  Người ơi có hiểu trong nhung nhơ????
                  Người hỡi biết chăng nỗi khổ sầu???.
                  Ta với người tình yêu mộng tưởng
                  Ngàn sau nhớ mãi giọng thì thào
                  Trần       Mạnh       Hùng
                  Bác Lá sửa dùm  trong quote. ( chữ đỏ)
                  Xin lỗi vì sơ suất không  để ý điệp vận
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2007 00:23:45 bởi Trần Mạnh Hùng >
                  #3479
                    thaianh49 17.09.2007 23:07:53 (permalink)
                    0
                                        THẢ HỒN CÙNG TRĂNG
                     
                               Ta thả hồn ta dưới ánh trăng
                                     Nâng niu chén rượu vẫy chị Hằng
                                    Cô đơn quạnh quẽ đêm sương trắng
                                    Bát ngát mây trời ngắm tiên trăng
                                    Ta cầu nguyện gặp ngôi sao băng
                                     Đưa ta bay tới với chị Hằng
                                     Rượu ngon người đẹp tình sao chẳng
                                     Trao trọn cho ta hỡi thị Hằng
                                                   THAI ANH
                     
                                                    
                            
                    #3480
                      Thay đổi trang: << < 232233234 > >> | Trang 232 của 520 trang, bài viết từ 3466 đến 3480 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
                      Chuyển nhanh đến:

                      Thống kê hiện tại

                      Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                      Kiểu:
                      2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9