NHỚ XƯA 1 (*)
(ĐẮM MỘNG) Cơn thèm như một thuở còn thơ. Vú mẹ vừa rời đã ngẩn ngơ. Quyến luyến mùi hương cô cuối xóm. Nhớ thuơng dáng điệu bé bên hồ. Bao nhiêu gái bé cùng song lớp. Là những người yêu trong giấc mơ. Đắm đuối, đắm say thành đắm mộng. Con thuyền tình ái cứ xa mờ Trần Mạnh Hùng (*) Thiên phóng sự ghi lại hình ảnh sống động của bác LÁ....lúc mới có 8 tuổi chuẩn bị rời vú mẹ. Thật là tội nghiệp, chuyện này có thật 100% các bạn không tin cứ hỏi thẳng đương sự - đương nhiên các bạn phải chuẩn bị tinh thần vì bác Lá sẽ chối phang, các bạn không nên hỏi tôi, vì tôi biết hỏi ai NHỚ XƯA 2 Xa mờ năm tháng tuổi xuân non Mà kiếp phù sinh mộng chửa tròn Tiếc những ngày xanh trôi trái hướng Buồn khi tóc bạc trở về nguồn Cơm cha áo mẹ rơi đâu cả Nghĩa bạn ơn thầy mất sạch trơn Chẳng muốn gặp ai thêm hổ mặt Ðắng cay như ngậm quả bồ hòn. Lá chờ rơi NHỚ XƯA 3
Bồ hòn đắng giọng hảy còn thua Nghẹn thắt ngang dòng nỗi nhớ xưa Tóc mẹ vấn vương quanh mái lá Bóng cha bì bỏm dưới mương dừa Mối duyên đèn sách cha răn dạy Hai buổi đi về mẹ đón đưa Dưỡng dục thâm ân chưa vẹn báo Nhớ thương này biết nói sao vừa. Lá chờ rơi Sao vừa có ướm thử cùng nhau.
Em thấp hơn anh nửa cái đầu
Đôi mắt em to, môi đỏ thắm.
Cặp chân anh bự, trán nhô cao.
Bác Lá à, ý thơ như dòng nước chảy của bác , tui làm sao nối tiếp sao được, mong bác thông cảm. 4 câu trên kể như cỏ dại mọc ngòai sân, mong bác nhổ giùm. Thân Trần Mạnh Hùng
Thu thương nhớ
Thu về nơi ấy vẫn là em
Lặng lẽ chờ trăng đứng trước thềm
Ngước mắt tìm ai hồn trĩu nặng
Cúi đầu rưng dạ lệ mờ thêm
Đau lòng mộng tưởng mơ người cũ
Nhạt bóng tâm sầu nhớ dáng quen
Nửa khối ưu tư tràn kỷ niệm
Đậm đầy thương xót giữa trời đêm
Đông Hòa
24.09.07
Khúc mê tình
Đỏ lắm vầng hồng toả khắp nơi
Bình minh rộn rã khắp bầu trời
Thế sao em lại âu sầu mãi
Có biết người đang thương xót rơi
Đợi gió trao ai lời chẳng dứt
Mong tình gửi nhạc tiếng chưa vơi
Ước trăm năm kiếp chung hoà nhịp
Trần thế một đời mộng sánh đôi
Đông Hòa
24.09.07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2007 11:26:52 bởi Đông Hòa >
Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng
NHỚ XƯA 1
(ĐẮM MỘNG)
Cơn thèm như một thuở còn thơ.
Vú mẹ vừa rời đã ngẩn ngơ.
Quyến luyến mùi hương cô cuối xóm.
Nhớ thuơng dáng điệu bé bên hồ.
Bao nhiêu gái bé cùng song lớp.
Là những người yêu trong giấc mơ.
Đắm đuối, đắm say thành đắm mộng.
Con thuyền tình ái cứ xa mờ
Trần Mạnh Hùng
NHỚ XƯA 2
Xa mờ năm tháng tuổi xuân non
Mà kiếp phù sinh mộng chửa tròn
Tiếc những ngày xanh trôi trái hướng
Buồn khi tóc bạc trở về nguồn
Cơm cha áo mẹ rơi đâu cả
Nghĩa bạn ơn thầy mất sạch trơn
Chẳng muốn gặp ai thêm hổ mặt
Ðắng cay như ngậm quả bồ hòn.
Lá chờ rơi
NHỚ XƯA 3
Bồ hòn đắng giọng hảy còn thua
Nghẹn thắt ngang dòng nỗi nhớ xưa
Tóc mẹ vấn vương quanh mái lá
Bóng cha bì bỏm dưới mương dừa
Mối duyên đèn sách cha răn dạy
Hai buổi đi về mẹ đón đưa
Dưỡng dục thâm ân chưa vẹn báo
Nhớ thương này biết nói sao vừa.
Lá chờ rơi
NHỚ XƯA 4
Sao vừa ước nguyện của con tim
Ủ mộng ru mơ dõi mắt tìm
Chẳng được mộng mang vào dĩ vãng
Ðành mong mơ trở lại bên rèm
Những thương quá khứ khi xanh tóc
Khiến nhớ thời xưa thức trắng đêm
Nhớ mái trường xanh hoa phượng đỏ
Nhớ người bạn nhỏ nắm tay mềm.
Lá chờ rơi
NHỚ XƯA 5
(nối tứ thơ riêng của TMH)
Tay mềm chân nhỏ bước bên nhau
Em thấp hơn anh nửa cái đầu
Ðôi mắt xinh như hồ lộng ngọc
Làn môi đỏ tựa phượng trên cao
Thẹn mình anh giống như con khỉ
Tốt phước nhờ tu mấy kiếp nào
Xin hẹn xin thề xin hứa gấp
Tron đời ta kết bạn chi giao.
TMH/Lá chờ rơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2007 20:42:44 bởi lá chờ rơi >