BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Trích đoạn: Tôn Nữ Thảo My
ÍT AI HƠN
Nghĩ mình hạnh phúc ít ai hơn
Vợ chẳng con không rượu mấy bồn
Chủ nợ khó tìm nhà cuối hẻm
Cờ tây dễ kiếm chợ đầu thôn
Men tràn lên mạng trêu không giận
Rượu ngấm vào thơ ghẹo chẳng hờn
Mặc kẻ con ngoan người vợ đẹp
Ta cùng thơ rượu nghĩa keo sơn.
Lá chờ rơi
Bác Lá ơi!!!
Bác có biết, cái ông tướng bại trận trường tình bị đánh nghen bây giờ nấp ở đâu không???
Bác chỉ cho TM biết để TM quyết nắm...chân lôi anh ấy về, để xướng họa cho trang thơ.
Ớ này Huynh ơi ,ở đâu mau về.
Thảo My
Có lẽ đ/s đang dưởng sức chờ lành các vết thương lòng. Nên xin có bài thơ chúc lành như sau :
NHỮNG VẾT THƯƠNG LÒNG Xưa mình số dách khó ai hơn Nay gặp chằn tinh chạy mất hồn Xóm cũ bịt tai xua tiếng réo Vườn xưa ngảnh mặt chẳng ai hôn Ðắng cay khí vận đang xì xọp Thương tích lòng xuân đến dập dồn Qui ẩn quyết tâm rèn khí giái Dùi mài gươm báu giữa thâm sơn. Lá chờ rơi CŨNG NÊN SƠN Lòng đau, ruột thắt chẳng ai hơn. Người chẳng nói năng, kẻ lạc hồn Trăn trở suốt đêm chờ rạng sáng Thẩn thờ cả buổi hóng hòang hôn. Vì đâu nên nỗi thân tàn úa. Bởi thế phải chăng uất hận dồn. Một mối mộng mơ thành mộng gỗ. Mối tình đem rửa cũng nên sơn. Thảo My Thảo My không ám chỉ ai hết." huynh"đừng có động lòng trắc ẩn. Mến chào Thảo My,
bác Lá đang tự an ủi đó hic hic thôi để Phuc Linh họa góp vui với bác...
Vẫn sướng hơn Có vợ thông thường vẫn sướng hơn No cơm ấm cật, tắm nằm bồn Chiều chiều thich nhậu rao hàng xóm Sáng sáng lai rai chẳng quán thôn Ỏn ẻn nhạc tình nghe cũng thích Cù cưa vọng cổ chẳng ai hờn Hữu duyên thiên lý trời cho gặp Gặp riết bây giờ dính tợ sơn Phục Linh
Thân tặng các bạn râu quặp BỐ CHỜ LỆNH MẸ Xưa kia mọi sự đã an bài Chồng gọi thì nghe vợ ới ơi Ai đặt ra chi câu “nhất vợ” Rồi cam nhận lấy chức “nhì trời” Oai phong sếp lớn còn đâu nữa Khí phách ngày xưa mất cả rồi Con cái muốn chi dù hỏi bố Bố chờ lệnh mẹ mới cho chơi ! Lá chờ rơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2007 15:59:18 bởi lá chờ rơi >
Thân tặng các bạn râu quặp
BỐ CHỜ LỆNH MẸ
Xưa kia mọi sự đã an bài
Chồng gọi thì nghe vợ ới ơi
Ai đặt ra chi câu “nhất vợ”
Rồi cam nhận lấy chức “nhì trời”
Oai phong sếp lớn còn đâu nữa
Khí phách ngày xưa mất cả rồi
Con cái muốn chi dù hỏi bố
Bố chờ lệnh mẹ mới cho chơi !
Lá chờ rơi
thân tặng huynh trưởng TRẦN MẠNH HÙNG ANH HÙNG ..RÂU QUẶP Trai ngoan cuộc sống sẽ như bài Vợ gọi phải thưa chớ có ơi Tiếng nhất xưa nay đều giữ mệnh Phân ngôi sau thứ nữa là trời Anh Hùng ra ngõ ai nào biết Râu quặp vào trong sự đã rồi Uống rượu ngâm thơ VẦN váy vợ Tay nâng... Hỏi phép mới đi chơi. YeuDieuLongNu KÍNH CHÚC BÁC KHỎE
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2007 19:34:55 bởi YeuDieuLongNu >
Khúc mê tình
Đỏ lắm vầng hồng toả khắp nơi
Bình minh rộn rã khắp bầu trời
Thế sao em lại âu sầu mãi
Có biết người đang thương xót rơi
Đợi gió trao ai lời chẳng dứt
Mong tình gửi nhạc tiếng chưa vơi
Ước trăm năm kiếp chung hoà nhịp
Trần thế một đời mộng sánh đôi
Đông Hòa
24.09.07
MƠ MỘNG LỨA ĐÔI Rượu uống tâm buồn dăng mọi nơi Thơ buông vần ý thả lưng trời Buồn thu gom lại tình trong lá Khóc với gió xưa thả xác rơi Dạ tiếc đường trăng giờ mất nẻo Tâm thương chốn cũ chẳng hề vơi Chia ly cách trở hai vùng nhớ Mơ tiếng đàn gieo mộng lứa đôi. YeuDieuLongNu kính chúc huynh vui nhé <HOÀNG HIỆP.>huynh còn tình tứ ghia...hà...

quote:
Trích đoạn: lá chờ rơi
NHỚ XƯA 1
(ĐẮM MỘNG)
Cơn thèm như một thuở còn thơ.
Vú mẹ vừa rời đã ngẩn ngơ.
Quyến luyến mùi hương cô cuối xóm.
Nhớ thuơng dáng điệu bé bên hồ.
Bao nhiêu gái bé cùng song lớp.
Là những người yêu trong giấc mơ.
Đắm đuối, đắm say thành đắm mộng.
Con thuyền tình ái cứ xa mờ
Trần Mạnh Hùng
NHỚ XƯA 2
Xa mờ năm tháng tuổi xuân non
Mà kiếp phù sinh mộng chửa tròn
Tiếc những ngày xanh trôi trái hướng
Buồn khi tóc bạc trở về nguồn
Cơm cha áo mẹ rơi đâu cả
Nghĩa bạn ơn thầy mất sạch trơn
Chẳng muốn gặp ai thêm hổ mặt
Ðắng cay như ngậm quả bồ hòn.
Lá chờ rơi
NHỚ XƯA 3
Bồ hòn đắng giọng hảy còn thua
Nghẹn thắt ngang dòng nỗi nhớ xưa
Tóc mẹ vấn vương quanh mái lá
Bóng cha bì bỏm dưới mương dừa
Mối duyên đèn sách cha răn dạy
Hai buổi đi về mẹ đón đưa
Dưỡng dục thâm ân chưa vẹn báo
Nhớ thương này biết nói sao vừa.
Lá chờ rơi
NHỚ XƯA 4
Sao vừa ước nguyện của con tim
Ủ mộng ru mơ dõi mắt tìm
Chẳng được mộng mang vào dĩ vãng
Ðành mong mơ trở lại bên rèm
Những thương quá khứ khi xanh tóc
Khiến nhớ thời xưa thức trắng đêm
Nhớ mái trường xanh hoa phượng đỏ
Nhớ người bạn nhỏ nắm tay mềm.
Lá chờ rơi
NHỚ XƯA 5
(nối tứ thơ riêng của TMH)
Tay mềm chân nhỏ bước bên nhau
Em thấp hơn anh nửa cái đầu
Ðôi mắt xinh như hồ lộng ngọc
Làn môi đỏ tựa phượng trên cao
Thẹn mình anh giống như con khỉ
Tốt phước nhờ tu mấy kiếp nào
Xin hẹn xin thề xin hứa gấp
Tron đời ta kết bạn chi giao.
TMH/Lá chờ rơi
NHỚ XƯA 6
Chi giao cây nọ đứng giao cành
Liền cánh đôi chim kể chuyện mình
Vui lúc nắng mưa anh đội áo
Buồn khi hờn dỗi bậu làm thinh
Xót xa nầy chỉ riêng trời biết
Bực bội kia ai rõ sự tình
Mong đến khi châu về Hợp phố
Xướng tùy* đâu đó phải phân minh.
Lá chờ rơi
* Họ đã « phụ xướng phu tùy » rồi là hết chuyện để nói, nên chuỗi liên hoàn này ngưng lại.
NHỚ XƯA 7 Phân minh cho lắm lại gian tình Trốn vợ mấy lần chuyện rối tinh Nghiêng ngả bia ôm nơi quán cóc Miên man đầu gội chốn phơi hình Đầu môi chót lưỡi kêu nhì vợ Tiếng nhất nịnh trời, tưởng im thinh Không sửa thói ham đừng có trách Cùm chân là cách để nghiêm minh. YeuDieuLongNu không biết cháu họa có hiểu cách chới của bác với huynh trưởng không vậy nhỉ
thân xướng -kính mời. THUYỀN TÔI XUÔI DÒNG...
Lá trôi mặt nước cũng như người
Cảnh sắc thu tàn chẳng thắm tươi
Bến cũ thuyền xưa còn nhớ mộng
Bờ xa con sóng thả thân lười
Ngây thơ cung nguyệt phong tường cũ
Khuôn khổ bóng thu gió khóc cười
Bát ngát tình ai gieo ảo ảnh
Bao la bến nhận xếp thuyền xuôi. YeuDieuLongNu kính chúc cả nhà khỏe và vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2007 20:19:04 bởi YeuDieuLongNu >
thân xướng -kính mời BẾN TÌNH CA
mùa thu một thoáng lại đi xa
Dằng dặc đêm mong chất góc nhà
Mải đọc thơ tình nơi mạng sáng
Lãng quên tiếng nhớ đáy lòng ta
Một năm hoa nở bao nhiêu sắc
Mấy vụ bướm sang thả lụa là.
Tha thướt hồn mơ nơi bến cũ
Ngả nghiêng thân sóng chốn tình ca. YeuDieuLongNu kính chúc cả nhà khỏe và vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2007 15:00:13 bởi YeuDieuLongNu >
Trích đoạn: YeuDieuLongNu
NHỚ XƯA 1
(ĐẮM MỘNG)
Cơn thèm như một thuở còn thơ.
Vú mẹ vừa rời đã ngẩn ngơ.
Quyến luyến mùi hương cô cuối xóm.
Nhớ thuơng dáng điệu bé bên hồ.
Bao nhiêu gái bé cùng song lớp.
Là những người yêu trong giấc mơ.
Đắm đuối, đắm say thành đắm mộng.
Con thuyền tình ái cứ xa mờ
Trần Mạnh Hùng
NHỚ XƯA 2
Xa mờ năm tháng tuổi xuân non
Mà kiếp phù sinh mộng chửa tròn
Tiếc những ngày xanh trôi trái hướng
Buồn khi tóc bạc trở về nguồn
Cơm cha áo mẹ rơi đâu cả
Nghĩa bạn ơn thầy mất sạch trơn
Chẳng muốn gặp ai thêm hổ mặt
Ðắng cay như ngậm quả bồ hòn.
Lá chờ rơi
NHỚ XƯA 3
Bồ hòn đắng giọng hảy còn thua
Nghẹn thắt ngang dòng nỗi nhớ xưa
Tóc mẹ vấn vương quanh mái lá
Bóng cha bì bỏm dưới mương dừa
Mối duyên đèn sách cha răn dạy
Hai buổi đi về mẹ đón đưa
Dưỡng dục thâm ân chưa vẹn báo
Nhớ thương này biết nói sao vừa.
Lá chờ rơi
NHỚ XƯA 4
Sao vừa ước nguyện của con tim
Ủ mộng ru mơ dõi mắt tìm
Chẳng được mộng mang vào dĩ vãng
Ðành mong mơ trở lại bên rèm
Những thương quá khứ khi xanh tóc
Khiến nhớ thời xưa thức trắng đêm
Nhớ mái trường xanh hoa phượng đỏ
Nhớ người bạn nhỏ nắm tay mềm.
Lá chờ rơi
NHỚ XƯA 5
(nối tứ thơ riêng của TMH)
Tay mềm chân nhỏ bước bên nhau
Em thấp hơn anh nửa cái đầu
Ðôi mắt xinh như hồ lộng ngọc
Làn môi đỏ tựa phượng trên cao
Thẹn mình anh giống như con khỉ
Tốt phước nhờ tu mấy kiếp nào
Xin hẹn xin thề xin hứa gấp
Tron đời ta kết bạn chi giao.
TMH/Lá chờ rơi
NHỚ XƯA 6
Chi giao cây nọ đứng giao cành
Liền cánh đôi chim kể chuyện mình
Vui lúc nắng mưa anh đội áo
Buồn khi hờn dỗi bậu làm thinh
Xót xa nầy chỉ riêng trời biết
Bực bội kia ai rõ sự tình
Mong đến khi châu về Hợp phố
Xướng tùy* đâu đó phải phân minh.
Lá chờ rơi
* Họ đã « phụ xướng phu tùy » rồi là hết chuyện để nói, nên chuỗi liên hoàn này ngưng lại.
NHỚ XƯA 7
Phân minh cho lắm lại gian tình
Trốn vợ mấy lần chuyện rối tinh
Nghiêng ngả bia ôm nơi quán cóc
Miên man đầu gội chốn phơi hình
Đầu môi chót lưỡi kêu nhì vợ
Tiếng nhất nịnh trời, tưởng im thinh
Không sửa thói ham đừng có trách
Cùm chân là cách để nghiêm minh.
YeuDieuLongNu
không biết cháu họa có hiểu cách chới của bác với huynh trưởng không vậy nhỉ
Hoàn toàn đúng. Khi lấy hai chữ chót của bài trước làm hai chữ đầu cho bài sau, đó là tạo sự « liên hoàn ». Giữ vần cũ là « inh » thì cũng được nhưng được phép đổi sang vần khác, để có rộng chỗ khai triển ý thơ mới. Ví dụ :
Phân minh cho lắm để ai nhờ
Trốn vợ đi hoang chốn bụi bờ
Giả bộ hư xe nên dẫn bộ
Làm như nghẽn lối phải ngồi chờ
v.v.
tự xóa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2007 08:45:30 bởi lá chờ rơi >
Trích đoạn: YeuDieuLongNu
NHỚ XƯA 1
(ĐẮM MỘNG)
Cơn thèm như một thuở còn thơ.
Vú mẹ vừa rời đã ngẩn ngơ.
Quyến luyến mùi hương cô cuối xóm.
Nhớ thuơng dáng điệu bé bên hồ.
Bao nhiêu gái bé cùng song lớp.
Là những người yêu trong giấc mơ.
Đắm đuối, đắm say thành đắm mộng.
Con thuyền tình ái cứ xa mờ
Trần Mạnh Hùng
NHỚ XƯA 2
Xa mờ năm tháng tuổi xuân non
Mà kiếp phù sinh mộng chửa tròn
Tiếc những ngày xanh trôi trái hướng
Buồn khi tóc bạc trở về nguồn
Cơm cha áo mẹ rơi đâu cả
Nghĩa bạn ơn thầy mất sạch trơn
Chẳng muốn gặp ai thêm hổ mặt
Ðắng cay như ngậm quả bồ hòn.
Lá chờ rơi
NHỚ XƯA 3
Bồ hòn đắng giọng hảy còn thua
Nghẹn thắt ngang dòng nỗi nhớ xưa
Tóc mẹ vấn vương quanh mái lá
Bóng cha bì bỏm dưới mương dừa
Mối duyên đèn sách cha răn dạy
Hai buổi đi về mẹ đón đưa
Dưỡng dục thâm ân chưa vẹn báo
Nhớ thương này biết nói sao vừa.
Lá chờ rơi
NHỚ XƯA 4
Sao vừa ước nguyện của con tim
Ủ mộng ru mơ dõi mắt tìm
Chẳng được mộng mang vào dĩ vãng
Ðành mong mơ trở lại bên rèm
Những thương quá khứ khi xanh tóc
Khiến nhớ thời xưa thức trắng đêm
Nhớ mái trường xanh hoa phượng đỏ
Nhớ người bạn nhỏ nắm tay mềm.
Lá chờ rơi
NHỚ XƯA 5
(nối tứ thơ riêng của TMH)
Tay mềm chân nhỏ bước bên nhau
Em thấp hơn anh nửa cái đầu
Ðôi mắt xinh như hồ lộng ngọc
Làn môi đỏ tựa phượng trên cao
Thẹn mình anh giống như con khỉ
Tốt phước nhờ tu mấy kiếp nào
Xin hẹn xin thề xin hứa gấp
Tron đời ta kết bạn chi giao.
TMH/Lá chờ rơi
NHỚ XƯA 6
Chi giao cây nọ đứng giao cành
Liền cánh đôi chim kể chuyện mình
Vui lúc nắng mưa anh đội áo
Buồn khi hờn dỗi bậu làm thinh
Xót xa nầy chỉ riêng trời biết
Bực bội kia ai rõ sự tình
Mong đến khi châu về Hợp phố
Xướng tùy* đâu đó phải phân minh.
Lá chờ rơi
* Họ đã « phụ xướng phu tùy » rồi là hết chuyện để nói, nên chuỗi liên hoàn này ngưng lại.
NHỚ XƯA 7
Phân minh cho lắm lại gian tình
Trốn vợ mấy lần chuyện rối tinh
Nghiêng ngả bia ôm nơi quán cóc
Miên man đầu gội chốn phơi hình
Đầu môi chót lưỡi kêu nhì vợ
Tiếng nhất nịnh trời, tưởng im thinh
Không sửa thói ham đừng có trách
Cùm chân là cách để nghiêm minh.
YeuDieuLongNu
NHỚ XƯA 8 Nghiêm minh chẳng sợ phật lòng chàng Tình ái cùm chân hết mở mang Nhớ thưở đầu yêu ai cũng bảo Người ta ngoan lắm lại đoan trang Mẹ cha hai họ cùng trông ngóng Kết tóc se tơ thỏa mộng vàng Ai bảo quặp râu là sợ vợ Anh hùng khéo nhịn mới vinh quang. tam mã đông đủ KÍNH CHÚC BÁC LÁ VÀ CẢ NHÀ VUI KHỎE
Trích đoạn: YeuDieuLongNu
Thân tặng các bạn râu quặp
BỐ CHỜ LỆNH MẸ
Xưa kia mọi sự đã an bài
Chồng gọi thì nghe vợ ới ơi
Ai đặt ra chi câu “nhất vợ”
Rồi cam nhận lấy chức “nhì trời”
Oai phong sếp lớn còn đâu nữa
Khí phách ngày xưa mất cả rồi
Con cái muốn chi dù hỏi bố
Bố chờ lệnh mẹ mới cho chơi !
Lá chờ rơi
thân tặng huynh trưởng TRẦN MẠNH HÙNG
ANH HÙNG ..RÂU QUẶP
Trai ngoan cuộc sống sẽ như bài
Vợ gọi phải thưa chớ có ơi
Tiếng nhất xưa nay đều giữ mệnh
Phân ngôi sau thứ nữa là trời
Anh Hùng ra ngõ ai nào biết
Râu quặp vào trong sự đã rồi
Uống rượu ngâm thơ VẦN váy vợ
Tay nâng... Hỏi phép mới đi chơi.
YeuDieuLongNu
KÍNH CHÚC BÁC KHỎE
MÔN ĐĂNG Trai tài gái sắc có môn bài. Đầy ấp bên tai tiếng dạ ơi. Kẻ hót chu choa danh nứt đất. Người tâu mèn đéch của lưng trời. Xứng đôi của cải nên duyên số. Vừa lứa môn đăng hợp phận rồi. Sau lễ tơ hồng chàng thọt cẳng. Nàng thì môi sứt, mắt rong chơi TM
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2007 06:09:44 bởi Tôn Nữ Thảo My >
Trích đoạn: YeuDieuLongNu
thân xướng -kính mời
BẾN TÌNH CA
Mùa thu một thoáng lại đi xa
Dằng dặc đêm mong chất góc nhà
Mải đọc thơ tình nơi mạng sáng
Lãng quên tiếng nhớ đáy lòng ta
Một năm hoa nở bao nhiêu sắc
Mấy vụ bướm sang thả lụa là.
Tha thướt hồn mơ nơi bến cũ
Ngả nghiêng thân sóng chốn tình ca.
YeuDieuLongNu
kính chúc cả nhà khỏe và vui
KẺ ÐI NGƯỜI Ở (thân họa Bến Tình Ca) Kẻ đi người ở lại chia xa Dấn bước bâng khuâng bận nỗi nhà Trăm mối vấn vương đây với đó Mảnh tình chia cắt bạn cùng ta Ðường xa nặng gánh thôi đành vậy Xóm nhỏ chờ nhau chút gọi là Ngọc ẩn Lam kiều châu Hợp phố
Chờ ngày chung nhịp khúc hoan ca.
Lá chờ rơi
RỪNG THU LẠNH Rừng thu lạnh gốc lá rơi rơi Vệt nắng thân yêu thiếu giọng cười Yến đã đủ lông bay cuối bể Oanh nay thừa cánh vượt trùng khơi Chia nhau xây tổ lưng chừng núi Chọn hướng nhìn riêng một góc trời Say mộng tung hoành trên đất lạ Tình xưa nghĩa mới trải đôi nơi. Lá chờ rơi
RỪNG THU LẠNH
Rừng thu lạnh gốc lá rơi rơi
Vệt nắng thân yêu thiếu giọng cười
Yến đã đủ lông bay cuối bể
Oanh nay thừa cánh vượt trùng khơi
Chia nhau xây tổ lưng chừng núi
Chọn hướng nhìn riêng một góc trời
Say mộng tung hoành trên đất lạ
Tình xưa nghĩa mới trải đôi nơi.
Lá chờ rơi
BẾN ĐÒ. Đò thưa bóng khách mặc buồn rơi Bến vắng đón đưa hiếm nụ cười Trước mặt khói lam che đỉnh núi Sau lưng sương trắng phủ xa khơi Tám câu bảy chữ nơi vườn nhỏ Ba bốn anh em dải cuối trời Xướng họa đầy vơi muôn chén đắng Tri âm sâu nặng dẫu chia nơi. YeuDieuLongNu kính chúc bác và các huynh tỷ mạnh khỏe
cháu cám ơn bác đã sửa hộ cháu câu đầu nhé -CHÁU thật là ẩu phải không bác Lá /Nhưng cháu cũng mừng là bác vẫn còn minh mẫn để đọc và viết thơ <THẤT NGON BÁT CÚ >mặc dầu là bác tuổi đã cao. Bác lá ơi /chúng cháu sai thì bác cứ bảo để mọi người rút kinh nghiệm bác à -bác xóa bài làm gì ,khi mà bác khiển trách sự cầu thả của cháu -cháu thề là...khong có chút giận nào cả ,mà bác cũng tinh lắm cơ.cháu không ngờ đọc đi đọc lại rồi mới gởi mà vẫn bị Lật bài...ĐIỂM 0 đó bác -vì câu đầu đã sai bét...rùi...khi nào rảnh cháu lại vào học hỏi thêm bác ha. kính chúc bác và gia đình mạnh giỏi. YDLN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2007 15:07:39 bởi YeuDieuLongNu >
thân họa -KÍNH MỜI LÁ THU Tan chiều sắc tím thả muôn nơi Mùa cuối buồn thu phải lá rơi Ngõ gió bao lần ru lối mộng Đường mây trăng thả mấy mơ trời. Vàng tan nắng gửi trong hồn lá Xám lạnh mưa trao khúc tiễn đời. Tiếc nhớ trong xanh nơi mắt lá Thầm thương tơi tả chốn sương phơi. YeuDieuLongNu muội kính chúc cả nhà đầu tuần vui và mạnh khỏe
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2007 15:29:02 bởi YeuDieuLongNu >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: