RỪNG THAY LÁ
(thân tặng Nhất-Phương Trần-Anh-Tuấn)
Tám chục lần thu phủi lá rơi
Xuân về nụ mới lại xanh tươi
Lá vàng thu lụn còn che đất
Hoa tím đầu xuân đã điểm trời
Cạn chén riêng ngâm thơ nối ý
Nghiêng bầu đối ẩm bạn chung vui
Mỗi mùa thu đến rừng thay lá
Lại thấy nàng thơ nhoẻn miệng cười.
Lá chờ rơi
LÁ CÒN XANH
(cái này thì tặng Bác Lá)
Lá còn xanh thắm đã chờ rơi!
Tám chục mùa qua vẫn tốt tươi
Mấy bận thu về chưa gẫy ngọn
Bao lần xuân tới đã vươn trời
Thơ say be cạn tha hồ nghịch
Của lạ bờ nghiêng thoả chí vui
Cuộc thế xuôi tay ngồi ngẫm lại
Giàu sang chẳng xứng một câu cười
May 1, 2008
Đuyên Hồng
VẠN THÚ VUI
Mỗi lần thu đến lá vàng rơi.
Xuân lại về cây lá mởn tươi.
Lẫn quẩn loanh quanh vòng tạo hóa
Phá đi tái tạo luật cơ trời.
Giấc mơ một giấc trăm năm thoảng.
Cuộc sống phù du vạn thú vui.
Mà nhớ làm gì chơi cái đã.
Rượu ngon đắc ý hả hê cười
Trần Mạnh Hùng
MỘT GÓC TRỜI
Thu về thay áo lá vàng rơi
Xao xuyến rừng thơ nở nụ cười
Chữ ngọc trộn xen thơ hoán vận
Rượu đào thưởng phạt bạn chia vui
Tròn đêm say tỉnh theo vầng nguyệt
Cuối bãi vàng xanh một góc trời
Chớ trách mùa thu sao rụng lá
Vàng đi xanh lại một màu tươi.
Lá chờ rơi
BUỒN...VUI.
Buồn thoáng bay cùng chiếc lá rơi
Hồn như ngơ ngẩn chẳng tươi cười
Đường trần muôn nẻo phơi buồn nhớ
Duyên số bao người phận được vui
Nhà lá đơn sơ chờ tiễn rụng
Vườn thơ thắm sắc nở dâng trời
Ngâm nga ,rượu uống chờ duyên cạn
Trăng lặn mấy mùa...Lá vẫn tươi.
TAM MÃ
ĐÓN MÙA THU ĐẾN (lại hoán vận) Yêu thơ yêu bạn suốt ngày vui
Đâu tiếc chi nhau một tiếng cười
Cuối dốc phù du tình vẫn nóng
Giữa đời mưa gió nghĩa càng tươi
Lời hay ngõ trước tìm chưa thấy
Ý đẹp vườn sau xếp chật trời
Muôn điệu thi ca đua sắc thắm
Đón mùa thu đến lá vàng rơi.
Lá chờ rơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2008 17:53:46 bởi lá chờ rơi >