Bác LÁ ỚI ỜI , cuối tuần thứ bảy Bác ra biển hay seo mà hỏng cứu bồ muội quậy , để hai huynh Mạnh Hùng cùng huynh Minh Đông..ăn....hiếp muội te tua nè bớ Bác Lá cứu cứu hì hì.......
RÉO ÒM Vắng mặt ba hôm đã réo òm Khổ thân mẹo dậu lão già còm Đứa thời hỏi kế ăn tình vụng Đứa muốn tìm nơi dán tiếng thơm Sư Trạc già Hùng than lếu láo Nàng Van thị Thảo quậy lôm xôm Lá vàng lá lục còn phe phởn Mặc sức ngoài kia gió phập phòm. Lá chờ rơi 02/09/08 ===============================================
Bác Lá vắng mấy ngày vừa ra đã choảng cho một bài độc quá
muốn họa cũng vất vả cho M Đ nhưng muốn vui nên thân họa
cho vui thôi....mến
Thân họa Réo Ồm
Còm Phòm
Đã chưởi còn chê thứ dở òm
Lại tung mấy chữ lấy tiền còm
Đôi câu ‘lếu láo’(1)bầy con trẻ
Mấy ‘đứa’(2)phều phào lũ cháu thơm
Lấp lủng vài vần căng, cứa, giãn
Lằng nhằng chút cáu* lấy, làm, xôm
Vui mừng Bác Lá còn ‘vàng, lục’(3)
Giường chiếu rung rinh, lẫn tiếng phòm
Minh Đông
(1),(2),(3) mượn từ của Bác Lá
*giận
Em bắt đầu hết thương Bác Lá rủi , ai biểu đi chơi sa về hỏng có quà thì chớ mà còn ra vần ghê hồn
làm em nhổ trọc tóc....từ rài hỏng dám ra đường gùi...hu hu...mắc đền Bác Lá đóa....
Hóc phòm !!!
Bác Lá từ xa giọng lớn òm
Chân kiềng dẻo mạnh dáng hơi còm
Ba ngày dạo biển nhìn chim gáy
Mỗi sáng đi tầu hưởng gió thơm
Bãi cát ông ngồi trông thật hách
Cần câu kính sệ muốn cho xôm
Ra về lão nhớ tình bông bưởi
Đợi đến hè sau má hóc phòm
Vancali 9.2.08
PHẠCH PHÒM
Lãng xẹt, diễu dai thành lãng òm. (*)
Thất tha thất thiểu cái vai còm .
Ban ngày lớ ngớ như chim cú.
Buổi tối hầm hừ tán gái thơm.
Góp tiếng tía lia như pháo nổ.
Khua môi hứng chuyện quậy bờm xôm.
Hình như chẳng khác là ta vậy.
Cái dáng nhơn nhơn lết phạch... phòm
Trần Mạnh Hùng
(*) Lấy ý từ Thảo My " Lãng mạn, lãng òm thành lãng nhách "
KHI VUI
Khi vui hạ bút mở vần ‘òm’
Gửi chút tình xuân đã cõi còm
Sức cạn vẫn đeo duyên với nợ
Hơi mòn cam chịu héo mà thơm
Thơ cuồng tay nghịch gieo còn vụng
Bút ngọc làng chơi họa quá xôm
Muôn sắc vườn thơ hoa lại nở
Mặc cho mưa gió phọp phòm phòm.
Lá chờ rơi 03/09/08