Trăm sự do tui.
Nguyên nhân sau đây:
MÀN I Hồi 1 Hết vần Vần đơn vần kép ghép vần oăng Bác Lá thả thơ cứ nhập nhoằng Dừa thấp dừa cao nhao nhấp nhố Bến Tre bến hẹn lẻn loăng quoăng Biết là trong cuộc vui chốn ảo Đã rõ rằng mình chỉ cái gioăng Ngỗ nghịch múa rìu qua mắt thợ Bác nương tay nhé chớ đem quoằng Chạt Tiền Sư
Hồi 2 MUỐN ĐEM QUOẰNG
Hạ vần vô nghĩa cái vần OĂNG.
Tử điển chẳng ghi chử nhập " NHOẰNG".
Tiếng nói địa phương xin đừng động.
Câu văn dân tộc nói lăng quăng.(loăng quoăng )
Bài thơ chau chuốt từng câu ý.
Con chữ tủi thân bởi " CÁI GIOĂNG ".
Đừng giỡn, đừng đùa trên xướng họa.
Hạ vần vô nghĩa muốn " ĐEM QUOẰNG".
Trần Mạnh Hùng
Cái Gioăng?????????????
Đem QUOẰNG????????????
Nhập NHOẰNG?????????
LOĂNG QUOĂNG??????????
Hồi 3
Kính thầy Hùng:
- Cái gioăng : cái vòng đệm cao su ở điểm nối các ống dẫn cho kín ấy : Từ của thợ máy hay dùng.
- Nhập nhoằng : nói ngọng của từ nhập nhằng
- Loăng quoăng : con cung quoăng tức là con bọ gậy của muỗi từ dùng trong môn sinh vật học.
- đem quoằng : nói ngọng của từ đem quẳng đi
Thì đã bảo hết vần rồi thầy còn trách cứ làm gì. Chả nhẽ bắt trước nhà thơ Bút Tre không được sao?
MÀN II
Hồi 1
NHẮN BẠN THƠ ĐƯỜNG
Trào lộng cùng nhau phải phải thôi
Đừng đi quá trớn giống thơ vui
Thi nhân muốn gửi điều tha thiết
Người đọc cần nghe chút ngậm ngùi
Nét ngọc dưới trên lời kết nối
Dòng châu cân đối nhạc êm xuôi
Đường thi một gói thơm tình nghĩa
Riêng chọn người chơi một góc trời.
Lá chờ rơi 11/09/08
Hồi 2
NHẮN BẠN THƠ ĐƯỜNG
Trào lộng cùng nhau phải phải thôi
Đừng đi quá trớn giống thơ vui
Thi nhân muốn gửi điều tha thiết
Người đọc cần nghe chút ngậm ngùi
Nét ngọc dưới trên lời kết nối
Dòng châu cân đối nhạc êm xuôi
Đường thi một gói thơm tình nghĩa
Riêng chọn người chơi một góc trời.
Lá chờ rơi 11/09/08
SINH CẢM
Gìn giữ Đường thi cũng đúng thôi.
Khi buồn trào phúng gợi niềm vui.
Vì cho thơ phú là sinh cảm.
Bởi thế văn nhân cũng ngụt ngùi.
Lựa chữ, nâng niu tìm ý tứ.
Chọn câu, trau truốt hạ lời xuôi.
Bài thơ dấu kín dăm ba nghĩa.
Thích chí cười vang muốn xé trời.
Trần Mạnh Hùng
Hồi 3
Phải thôi
Thơ Đường không tỏ phải thôi thôi
Ta lại quay về lối viết vui
Liêm luật ngôn từ nhiều chỗ khó
Câu vần ý tứ lắm bùi ngùi
Mua vui thật khó theo bài bản
Chuốc tủi thôi đành bỏ xó xuôi
Chả dám nguy ngoe đường với muối
Bực mình người đánh hết kêu trời./.
Chạt Tiền Sư
Hồi 4
Phải thôi
Thơ Đường không tỏ phải thôi thôi
Ta lại quay về lối viết vui
Liêm luật ngôn từ nhiều chỗ khó
Câu vần ý tứ lắm bùi ngùi
Mua vui thật khó theo bài bản
Chuốc tủi thôi đành bỏ xó xuôi
Chả dám nguy ngoe đường với muối
Bực mình người đánh hết kêu trời./.
THUỐC ĐẮNG
Chẳng có việc gì thôi với thôi.
Hơi đâu mà giận với không vui.
Tình thân nhắc nhở trong thương mến.
Tình bạn can khuyên với ngọt bùi.
Khỏi bịnh bởi chưng vì thuốc đắng.
Ruồi tàn bởi lẽ bị đường thôi.
Những lời thân ái xin thưa đến.
Ta, bạn đội chung khắp cõi trời.
Trần Mạnh Hùng
Hồi 5
Phải thôi
Thơ Đường không tỏ phải thôi thôi
Ta lại quay về lối viết vui
Liêm luật ngôn từ nhiều chỗ khó
Câu vần ý tứ lắm bùi ngùi
Mua vui thật khó theo bài bản
Chuốc tủi thôi đành bỏ xó xuôi
Chả dám nguy ngoe đường với muối
Bực mình người đánh hết kêu trời./.
Trạc Tuyền
THUỐC ĐẮNG
Chẳng có việc gì thôi với thôi.
Hơi đâu mà giận với không vui.
Tình thân nhắc nhở trong thương mến.
Tình bạn can khuyên với ngọt bùi.
Khỏi bịnh bởi chưng vì thuốc đắng.
Ruồi tàn bởi lẽ bị đường thôi.
Những lời thân ái xin thưa đến.
Ta, bạn đội chung khắp cõi trời.
Trần Mạnh Hùng
NHẮN BẠN THƠ ĐƯỜNG II
Tiếng là ba phải chịu cười thôi
Trào lộng mình vui bạn cũng vui
Một thuở kết giao tình thắm thiết
Bao khi tung hứng nghĩa bùi ngùi
Câu thơ trên dưới tìm nhau nối
Cung nhạc bỗng trầm tấu nhịp xuôi
Một gánh Đường thi Niêm Luật khó
Người chơi riêng chọn một phương trời.
Lá chờ rơi 11/09/08
MÀN III
Hồi 1
Phải thôi
Thơ Đường không tỏ phải thôi thôi
Ta lại quay về lối viết vui
Liêm luật ngôn từ nhiều chỗ khó
Câu vần ý tứ lắm bùi ngùi
Mua vui thật khó theo bài bản
Chuốc tủi thôi đành bỏ xó xuôi
Chả dám nguy ngoe đường với muối
Bực mình người đánh hết kêu trời./.
Trạc Tuyền
THUỐC ĐẮNG
Chẳng có việc gì thôi với thôi.
Hơi đâu mà giận với không vui.
Tình thân nhắc nhở trong thương mến.
Tình bạn can khuyên với ngọt bùi.
Khỏi bịnh bởi chưng vì thuốc đắng.
Ruồi tàn bởi lẽ bị đường thôi.
Những lời thân ái xin thưa đến.
Ta, bạn đội chung khắp cõi trời.
Trần Mạnh Hùng
NHẮN BẠN THƠ ĐƯỜNG II
Tiếng là ba phải chịu cười thôi
Trào lộng mình vui bạn cũng vui
Một thuở kết giao tình thắm thiết
Bao khi tung hứng nghĩa bùi ngùi
Câu thơ trên dưới tìm nhau nối
Cung nhạc bỗng trầm tấu nhịp xuôi
Một gánh Đường thi Niêm Luật khó
Người chơi riêng chọn một phương trời.
Lá chờ rơi 11/09/08
Hết Lên Trời
Đôi dòng động não tếu cùng thôi
Chửa hiểu lòng nhau khiến mất vui
Nhớ thưở trâu già phay chém chém*
Nhưng nay xú bắp xả ngùi ngùi**
Tình nơi xướng họa luôn gìn giữ
Nghĩa chốn thi đàn há thả xuôi
Vạn nẻo giang hồ duyên hạnh ngộ
Một đao thẻo gọn hết lên trời
Đồng Lão
* "Trâu già lại sợ dao phay nổi gì" của Lá Chờ Rơi
** "Tha hồ mà xả xú bắp" của Trần Mạnh Hùng
Nhớ thưở xưa ơi là xưa lúc mới biết nhau , khi mà Lão Đồng chưa là Đồng Lão tôi rất thích 2 câu khẩu khí ngất trời này của nhị vị. Nhưng trải qua trăm cuộc bể dâu tôi cứ thấy 2 lão thi huynh này tâm tư thay đổi liên tục , thật buồn cho nhị vị
Chúc 2 vị cứ như Trạc Tuyền luôn luôn yêu đời thoải mái.
Hồi 2
Phải thôi
Thơ Đường không tỏ phải thôi thôi
Ta lại quay về lối viết vui
Liêm luật ngôn từ nhiều chỗ khó
Câu vần ý tứ lắm bùi ngùi
Mua vui thật khó theo bài bản
Chuốc tủi thôi đành bỏ xó xuôi
Chả dám nguy ngoe đường với muối
Bực mình người đánh hết kêu trời./.
Trạc Tuyền
THUỐC ĐẮNG
Chẳng có việc gì thôi với thôi.
Hơi đâu mà giận với không vui.
Tình thân nhắc nhở trong thương mến.
Tình bạn can khuyên với ngọt bùi.
Khỏi bịnh bởi chưng vì thuốc đắng.
Ruồi tàn bởi lẽ bị đường thôi.
Những lời thân ái xin thưa đến.
Ta, bạn đội chung khắp cõi trời.
Trần Mạnh Hùng
NHẮN BẠN THƠ ĐƯỜNG II
Tiếng là ba phải chịu cười thôi
Trào lộng mình vui bạn cũng vui
Một thuở kết giao tình thắm thiết
Bao khi tung hứng nghĩa bùi ngùi
Câu thơ trên dưới tìm nhau nối
Cung nhạc bỗng trầm tấu nhịp xuôi
Một gánh Đường thi Niêm Luật khó
Người chơi riêng chọn một phương trời.
Lá chờ rơi 11/09/08
Hết Lên Trời
Đôi dòng động não tếu cùng thôi
Chửa hiểu lòng nhau khiến mất vui
Nhớ thưở trâu già phay chém chém*
Nhưng nay xú bắp xả ngùi ngùi**
Tình nơi xướng họa luôn gìn giữ
Nghĩa chốn thi đàn há thả xuôi
Vạn nẻo giang hồ duyên hạnh ngộ
Một đao thẻo gọn hết lên trời
Đồng Lão
* "Trâu già lại sợ dao phay nổi gì" của Lá Chờ Rơi
** "Tha hồ mà xả xú bắp" của Trần Mạnh Hùng
Nhớ thưở xưa ơi là xưa lúc mới biết nhau , khi mà Lão Đồng chưa là Đồng Lão tôi rất thích 2 câu khẩu khí ngất trời này của nhị vị. Nhưng trải qua trăm cuộc bể dâu tôi cứ thấy 2 lão thi huynh này tâm tư thay đổi liên tục , thật buồn cho nhị vị
Chúc 2 vị cứ như Trạc Tuyền luôn luôn yêu đời thoải mái.
VÀO CÕI RỐI
Cũng thời một việc ấy mà thôi
Kẻ hiểu người chưa lạc nẽo vui
Ai có qua cầu chia bứt rứt
Ai nằm trong tháp khó bùi ngùi
Đường thi mở lối xưa nào dễ
Được kiện cho về bước lại xuôi
Nay nếu quá tay vào cõi rối
Thẹn cùng thiên sứ của nhà trời.
Lá chờ rơi 12/09/08
* "Trâu già lại sợ dao phay nổi gì" của Lá Chờ Rơi
** "Tha hồ mà xả xú bắp" của Trần Mạnh Hùng
Nhớ thưở xưa ơi là xưa lúc mới biết nhau , khi mà Lão Đồng chưa là Đồng Lão tôi rất thích 2 câu khẩu khí ngất trời này của nhị vị. Nhưng trải qua trăm cuộc bể dâu tôi cứ thấy 2 lão thi huynh này tâm tư thay đổi liên tục , thật buồn cho nhị vị
Chúc 2 vị cứ như Trạc Tuyền luôn luôn yêu đời thoải mái.
Lão Đồng thông cảm cho vậy vì có những việc xưa hơn cái thuở ‘xưa ơi’ ấy nữa mà dường như Lão Đồng chưa biết thì phải !
mời xem chơi một bài thơ cũ có liên hệ đến : GIỮA ÁNH SAO KHUYA
(thân tặng TMH)
Nhớ thuở thơ Ðường mới nổi lên
Giữa rừng lập ấp đặt thêm tên
Thơ vui thơ chẳng... còn tranh cải
Vần đúng vần không... phải luận bàn
Kẻ chột người què dò mỗi bước
Chị nâng anh đỡ ngã đôi phen
Thương rừng thơ ngọt giờ muôn nóc
Giữa ánh sao khuya rạng ánh đèn !
Lá chờ rơi 15/2/07
MÀN IV
Hồi 1
KHÓ KIẾM ĂN
Khó kiếm ăn lâu với hũ đường
Tày khôn chuốc khổ bạn văn chương
Thây người mặc kẻ là yên chuyện
Nhắc lớp bày mưu lại hỏng tuồng
Họa ý họa tình nan họa cốt
Tri thơ tri vận bất tri hương
Thảo nào lắm kẻ sang nghề khác
Khó kiếm ăn lâu với hũ đường.
Lá chờ rơi 12/09/08
Hồi 2
KHÓ KIẾM ĂN
Khó kiếm ăn lâu với hũ đường
Tày khôn chuốc khổ bạn văn chương
Thây người mặc kẻ là yên chuyện
Nhắc lớp bày mưu lại hỏng tuồng
Họa ý họa tình nan họa cốt
Tri thơ tri vận bất tri hương
Thảo nào lắm kẻ sang nghề khác
Khó kiếm ăn lâu với hũ đường.
Lá chờ rơi 12/09/08
HÃY CỐ CHĂM LO
Nặng nợ đeo mang cái hũ đường,
Cũng là trăn trở nghiệp văn chương.
Thật lời lòng mất,ghi nhiều sách,
Quan trực đời khen,lắm tích tuồng.
Thông đứng giữa trời đâu ngại gió,
Lài trong khe suối vẫn đưa hương.
Đường Thi mai hậu không người sánh !,
Hãy cố chăm lo cái hũ đường.
giotsuongthu ,12/9/08
CŨNG LÀ HƯơNG
Thắc mắc làm chi cái "chiện" đường.
Ăn càng , nuốt vội cũng sình chương.
Ngôn nhiều rách việc càng mò mẫm.
Luận lắm mất công phải nhắc tuồng.
Trăm ý, trăm người xưa vẫn vậy.
Hoa thơm, hoa xú cũng cho huơng.
Việc đời tích cũ sao chưa thuộc???
Thắc mắc làm chi cái "chiện" đường
Trân Mạnh Hùng
MÀN V
Hồi 1 ( có lẽ hạ màn )
Nhắn giúp
Lâu ngày Đồng Lão chẳng sang chơi
Nhớ lắm nhưng mà chẳng dám mời
Vẫn biết Trưởng Ca nhiều việc bận
Lẽ nào Vãn Bối dám cà lơi
Hôm nay mạo muội buông lời ngỏ
Lúc rảnh mời qua Chị Cúc chơi
Chị ấy ngày ngày trông nắng vãn
Lòng buồn mong ngóng Lão Đồng ơi
Chạt Tiền Sư
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2008 22:22:19 bởi Trần Mạnh Hùng >