BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Thay đổi trang: << < 298299300 > >> | Trang 298 của 520 trang, bài viết từ 4456 đến 4470 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
Trần Mạnh Hùng 01.09.2009 02:07:14 (permalink)
0
Năm 71 tuổi tức đã 10 năm nay, lúc đó còn ở Nouméa, không nhớ tôi đang định làm giùm ai việc gì, mà có 1 con nhỏ con của bà bạn nó cản và nói : bác lo giùm chi cho mệt, đời bác nay chỉ còn bây nhiêu thôi nè, nó vừa nói vừa đưa hai ngón tay bấm lại chỉ chừa ra 1 lóng. Mọi người đều cười, nhưng sau đó bài thơ Tự Mãn được làm ra với câu thứ nhì là 71 tuổi, còn năm nay sửa lại là 81 tuổi thì bài thơ dùng lại được. Bài họa rất hay, của anh Châu Anh, là bạn rất thân đã từng chung hoạn nạn lúc bị phe đảng chính quyền bắt nạt. Châu Anh cũng là thầy dạy tôi làm thơ, nay thì anh đã vào quá khứ.

TỰ MÃN
(trả lời 1 cô bé bảo : đời bác nay chỉ còn 1 lóng tay)
 
Ai bảo ta nay đã cuối đời ?
Chớm tròn tám mốt chỉ chơi chơi
Sống lâu luống tủi thân không vợ
Chết gấp còn lo nợ mấy nơi *
Dồi chó** dương gian vừa nhắc tới
Chân vào nước chúa vội đòi lui
Đời yêu giữ lại cho thêm tuổi
Được đến như ta dễ mấy người !
VNN/Lá chờ rơi (Nouméa 1999)
* có thiếu nợ 2 bà ở Nouméa
** tục ngữ miền Bắc : Sống ở trên đời ăn miếng dồi chó, Chết xuống âm phủ không có mà ăn !

NHẤT ĐỜI
(thân họa TỰ MÃN)
 
Ai đã đem ta ném giữa đời
Giang hồ mã thượng mặc rong chơi
Bến-Tre Bến-Nghé len từng ngách
Bờ Á bờ Âu quậy khắp nơi
Mỗi ả mỗi nghề vui lại đến
Một mình một chiếu ngự rồi lui
Trời cho ngày tháng xuân cho tuổi
Tao ngộ nàng thơ nhất cõi người !
Châu Anh

KIẾP           NGƯỜI
Đã trót sinh ra ở cõi đời.
Thôi thì vui vậy để mà chơi.
Can chi bó gối trong nhà hẹp.
Thì cứ vung tay khắp mọi nơi.
   Thơ rượu, giang hồ luôn réo gọi.   
Giai nhân, quán nhậu khó mà lui.
Làm sao cho hết trăm năm nhỉ.
Đã trót sinh ra một kiếp người.
Trần          Mạnh       Hùng


vancali96 01.09.2009 07:38:09 (permalink)
0
 

Năm 71 tuổi tức đã 10 năm nay, lúc đó còn ở Nouméa, không nhớ tôi đang định làm giùm ai việc gì, mà có 1 con nhỏ con của bà bạn nó cản và nói : bác lo giùm chi cho mệt, đời bác nay chỉ còn bây nhiêu thôi nè, nó vừa nói vừa đưa hai ngón tay bấm lại chỉ chừa ra 1 lóng. Mọi người đều cười, nhưng sau đó bài thơ Tự Mãn được làm ra với câu thứ nhì là 71 tuổi, còn năm nay sửa lại là 81 tuổi thì bài thơ dùng lại được. Bài họa rất hay, của anh Châu Anh, là bạn rất thân đã từng chung hoạn nạn lúc bị phe đảng chính quyền bắt nạt. Châu Anh cũng là thầy dạy tôi làm thơ, nay thì anh đã vào quá khứ.

TỰ MÃN
(trả lời 1 cô bé bảo : đời bác nay chỉ còn 1 lóng tay)
 
Ai bảo ta nay đã cuối đời ?
Chớm tròn tám mốt chỉ chơi chơi
Sống lâu luống tủi thân không vợ
Chết gấp còn lo nợ mấy nơi *
Dồi chó** dương gian vừa nhắc tới
Chân vào nước chúa vội đòi lui
Đời yêu giữ lại cho thêm tuổi
Được đến như ta dễ mấy người !
VNN/Lá chờ rơi (Nouméa 1999)
* có thiếu nợ 2 bà ở Nouméa
** tục ngữ miền Bắc : Sống ở trên đời ăn miếng dồi chó, Chết xuống âm phủ không có mà ăn !

NHẤT ĐỜI
(thân họa TỰ MÃN)
 
Ai đã đem ta ném giữa đời
Giang hồ mã thượng mặc rong chơi
Bến-Tre Bến-Nghé len từng ngách
Bờ Á bờ Âu quậy khắp nơi
Mỗi ả mỗi nghề vui lại đến
Một mình một chiếu ngự rồi lui
Trời cho ngày tháng xuân cho tuổi
Tao ngộ nàng thơ nhất cõi người !

Châu Anh

 KIẾP NGƯỜI

Đã trót sinh ra ở cõi đời.
Thôi thì vui vậy để mà chơi.
Can chi bó gối trong nhà hẹp.
Thì cứ vung tay khắp mọi nơi.
Thơ rượu, giang hồ luôn réo gọi.
Giai nhân, quán nhậu khó mà lui.
Làm sao cho hết trăm năm nhỉ.
Đã trót sinh ra một kiếp người.

Trần Mạnh Hùng

Cho em theo chân huynh TMH kính họa bài TỰ MÃN của Bác Lá Chờ Rơi
Kình chúc Bác trăm tuổi Vancali 96 .

Bác Chờ Rơi

Trót đã sinh ra giữa cuộc đời
Trăng tròn bóng xế Bác còn chơi
Sông Hương Núi Ngự tình vài chổ
Mỹ Quốc Ca Li bạn khắp nơi
Quán cóc khoe tài ly cụng tới
Phòng trà biểu diễn bước đi lùi
Chờ Rơi tánh trẻ người vui vẻ
Sống ở dương gian có mấy người

Vancali 8.31.09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2009 07:41:47 bởi vancali96 >
Tam Hợp 01.09.2009 08:12:03 (permalink)
0





TỰ MÃN
(trả lời 1 cô bé bảo : đời bác nay chỉ còn 1 lóng tay)
 
Ai bảo ta nay đã cuối đời ?
Chớm tròn tám mốt chỉ chơi chơi
Sống lâu luống tủi thân không vợ
Chết gấp còn lo nợ mấy nơi *
Dồi chó** dương gian vừa nhắc tới
Chân vào nước chúa vội đòi lui
Đời yêu giữ lại cho thêm tuổi
Được đến như ta dễ mấy người !
VNN/Lá chờ rơi (Nouméa 1999)
* có thiếu nợ 2 bà ở Nouméa
** tục ngữ miền Bắc : Sống ở trên đời ăn miếng dồi chó, Chết xuống âm phủ không có mà ăn !

 
Còn cãi
 
Còn cãi lão nay chửa mãn đời
Tám mươi mốt tuổi vẫn ham chơi
Bán dừa mỗi buổi dăm ba gánh
Buôn gáo hàng đêm sáu bảy nơi
Tiền lão để đâu ai chả biết
Nhà hàng thuờng thấy lão hay lui
Mấy cô  mỏ đỏ khi nhìn thấy
Cái túi phồng to bảo: nhất người./.



Nguyệt Ánh 01.09.2009 09:15:54 (permalink)
0
Năm 71 tuổi tức đã 10 năm nay, lúc đó còn ở Nouméa, không nhớ tôi đang định làm giùm ai việc gì, mà có 1 con nhỏ con của bà bạn nó cản và nói : bác lo giùm chi cho mệt, đời bác nay chỉ còn bây nhiêu thôi nè, nó vừa nói vừa đưa hai ngón tay bấm lại chỉ chừa ra 1 lóng. Mọi người đều cười, nhưng sau đó bài thơ Tự Mãn được làm ra với câu thứ nhì là 71 tuổi, còn năm nay sửa lại là 81 tuổi thì bài thơ dùng lại được. Bài họa rất hay, của anh Châu Anh, là bạn rất thân đã từng chung hoạn nạn lúc bị phe đảng chính quyền bắt nạt. Châu Anh cũng là thầy dạy tôi làm thơ, nay thì anh đã vào quá khứ.

TỰ MÃN
(trả lời 1 cô bé bảo : đời bác nay chỉ còn 1 lóng tay)
 
Ai bảo ta nay đã cuối đời ?
Chớm tròn tám mốt chỉ chơi chơi
Sống lâu luống tủi thân không vợ
Chết gấp còn lo nợ mấy nơi *
Dồi chó** dương gian vừa nhắc tới
Chân vào nước chúa vội đòi lui
Đời yêu giữ lại cho thêm tuổi
Được đến như ta dễ mấy người !
VNN/Lá chờ rơi (Nouméa 1999)
* có thiếu nợ 2 bà ở Nouméa
** tục ngữ miền Bắc : Sống ở trên đời ăn miếng dồi chó, Chết xuống âm phủ không có mà ăn !

NHẤT ĐỜI
(thân họa TỰ MÃN)
 
Ai đã đem ta ném giữa đời
Giang hồ mã thượng mặc rong chơi
Bến-Tre Bến-Nghé len từng ngách
Bờ Á bờ Âu quậy khắp nơi
Mỗi ả mỗi nghề vui lại đến
Một mình một chiếu ngự rồi lui
Trời cho ngày tháng xuân cho tuổi
Tao ngộ nàng thơ nhất cõi người !

Châu Anh

 KIẾP NGƯỜI

Đã trót sinh ra ở cõi đời.
Thôi thì vui vậy để mà chơi.
Can chi bó gối trong nhà hẹp.
Thì cứ vung tay khắp mọi nơi.
Thơ rượu, giang hồ luôn réo gọi.
Giai nhân, quán nhậu khó mà lui.
Làm sao cho hết trăm năm nhỉ.
Đã trót sinh ra một kiếp người.

Trần Mạnh Hùng

Cho em theo chân huynh TMH kính họa bài TỰ MÃN của Bác Lá Chờ Rơi
Kình chúc Bác trăm tuổi Vancali 96 .

Bác Chờ Rơi

Trót đã sinh ra giữa cuộc đời
Trăng tròn bóng xế Bác còn chơi
Sông Hương Núi Ngự tình vài chổ
Mỹ Quốc Ca Li bạn khắp nơi
Quán cóc khoe tài ly cụng tới
Phòng trà biểu diễn bước đi lùi
Chờ Rơi tánh trẻ người vui vẻ
Sống ở dương gian có mấy người

Vancali 8.31.09

Còn cãi
 
Còn cãi lão nay chửa mãn đời
Tám mươi mốt tuổi vẫn ham chơi
Bán dừa mỗi buổi dăm ba gánh
Buôn gáo hàng đêm sáu bảy nơi
Tiền lão để đâu ai chả biết
Nhà hàng thuờng thấy lão hay lui
Mấy cô  mỏ đỏ khi nhìn thấy
Cái túi phồng to bảo: nhất người./.

 
                     Tam Hợp
 
        KÍNH CHÚC
 
Chúc Bác tươi vui đến trọn đời
Hoa xinh nguyệt đẹp thoả lòng chơi
Phú thơ trải rộng trao muôn hướng
Tiền bạc vo tròn cất một nơi
Cuối ngõ gặp Tiên tay nắm bắt
Đầu đường thấy Kiệm cẳng quay lui
Vui gì cũng nhớ chăm bầy trẻ
Chúng cháu luôn mong được thấy Người !
 
                          Nguyet Anh

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2009 09:22:58 bởi Nguyệt Ánh >
#4459
    lá chờ rơi 01.09.2009 12:32:04 (permalink)
    0
    Bạn Hùng mến,

    Nếu cùng nhau lấy công tâm mà xét, thì khi dùng âm thanh đọc lên chữ này chữ kia, mọi người có thể dễ đồng ý với nhau để kết luận rằng chữ nào là thanh Bằng, chữ nào là thanh Trắc. Nói gọn thì thanh Bằng là những chữ nghe êm tai, thanh Trắc là những chữ nghe chói tai. Còn đi sâu vào ngành âm thanh (accoustique) thì hai thanh hợp thành một hợp thanh êm tai khi hai tần số của chúng tạo ra một tỉ số đơn giản, khi tỉ số là một con số càng phức tạp thì hợp âm càng chói tai.
    Âm thanh nào cũng gồm một làn sóng chính (onde fondamentale) và nhiều làn sóng phụ (harmoniques). Chính nhờ những làn sóng phụ khác nhau mà tai ta phân biệt được những loại âm thanh khác nhau. Nghe một nốt “LA” ta biết đó là của đàn dương cầm hay đàn violon.  
    Dùng tai nghe thì cũng dễ nhận ra hai chữ nào đó là cùng vần. Vả lại người xưa có đủ sách nọ sách kia qui định các chữ vần với nhau nên lý ra mình khỏi lo điều ấy cho họ.
    Trái lại với chữ quốc ngữ thì tôi thấy khác hơn bạn, là đáng ngại hơn. Này nhé :
    Với chữ Hán Nôm, hai từ có âm thanh đọc giống nhau mà nghĩa khác nhau, thì khi viết với loại chữ tượng hình, họ được phép thêm một nét nhỏ nào đó để hai chữ khác nhau.
    Còn với chữ quốc ngữ hai từ đồng thanh dị nghĩa thì đọc nghe như nhau mà viết ra cũng giống như nhau, khiến cho dễ bị coi là điệp vận, mặc dầu đúng ra là được phép dùng chung trong một bài thơ.
    Lấy ví dụ chữ “can”, nếu bạn dùng một câu với chữ “can” là can gián, khuyên can; rồi một câu khác với chữ “tâm can” nghĩa là tim gan, thì trên nguyên tắc được phép, nhưng nhìn vào thì thấy giống như là điệp vận.
    Chữ khác : trường là dài như dặm trường; trường cũng là ruột như đoạn trường.
    Phần tôi, gặp vậy thì tôi luôn tránh, khiến cho cái bồ chữ đã nhỏ, lại hẹp thêm.
    Vì trên thực tế, tôi ít thấy ai dùng hai chữ viết giống nhau mà khác nghĩa trong cùng một bài thơ.
    Chỉ gặp có bài dưới đây của bà Hồ :

    HẰNG NGA

    Hỡi chị Hằng Nga náu Quảng Hàn
    Bốn mùa trăng gió với giang san
    Áo tiên tuy nhuộm mùi Vương Mẫu
    Hương tục còn nồng lửa Hậu lang
    Mắt phượng đã say miền ngọc thỏ
    Cung nghê nỡ phụ khúc cầm loan
    Nếu không duyên nợ cùng người thế
    Xin chớ gieo mình nước hợp loan.
    Hồ Xuân Hương

    Tôi có hỏi ông bạn thầy Châu Anh, được cho biết rằng hai chữ “loan” đó khác nghĩa nhau là như vậy như vậy. Nhưng nghĩa ra sao thì nay tôi quên mất rồi. Hùng muốn biết thì rinh bài này qua hỏi Đồng Lão chắc sẽ được thỏa mãn.

    Thân mến.
    LCR
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2009 12:34:45 bởi lá chờ rơi >
    #4460
      Trần Mạnh Hùng 01.09.2009 20:37:55 (permalink)
      0
      Bác Lá Thân mến

      Cám ơn bác Lá trong tâm tình quý mến đã trả lời câu thắc mắc đã ấp ủ trong lòng từ " hồi nẳm" lâu lắm rồi ...
      Như vậy bác cũng đồng ý cổ nhân ta ngày xưa làm thơ rất vất vả nhất là thơ đường phải theo đúng niêm luật bằng trắc, mà hồi đó nếu có sai luật bằng trắc cũng không có ai đủ cở sở lý luận để bắt bẻ.

      Bác rất đúng " TỪ ĐIỆP VẬN "cùng chữ khác nghiã có lẽ bắt nguồn từ thời nước ta có chữ QUỐC NGỮ A, B, C đã đẻ ra và có lẽ từ thời điểm này định nghiã THANH BẰNG và THANH TRẮC là do các dấu Sắc, Huyền, Hỏi, Ngã, Nặng, và Không Dấu tạo thành

      Còn Tiếng NHO đồng âm khác chữ là một đặc lợi vô cùng thuận tiện, vô cùng phóng khoáng đến cởi mở tận cùng tâm tư của tác giả khi rung động trước cảnh vật hoặc nội tình tâm tư không bị hạn chế như ngày nay dùng chữ QUỐC NGỮ sợ hãi trước TỪ ĐIỆP VẬN dù rằng đã dùng TỪ KÉP ... ví dụ Bình Minh, Cao Minh , Phân Minh , chính vì chừ ĐIỆP VẬN đã giết chết Ý Thơ . Ngày Xưa có những bài thơ tuyệt trần, bây giờ không có những bài thơ hay như xưa nữa bởi bị ngăn chận mọi trường phái thơ đường, hơn nữa bị ngăn chận chính tác giả vì sợ người thưởng thức thơ của mình không đủ trình độ hiểu được những từ kép đồng âm khác nghiã rồi bung ra những lời chê bai, châm biếm.

      Thưa bác tâm tư của tui là vậy...

      Kính chúc bác một ngày an vui
      Trần Mạnh Hùng
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2009 20:41:59 bởi Trần Mạnh Hùng >
      #4461
        Trần Mạnh Hùng 01.09.2009 20:57:18 (permalink)
        0



         

        Cám ơn Nguyệt Ánh bài họa hay quá và vui nửa hì hì  , tối thứ tư vui
         
        Phở & Cơm
         
        Luá gạo từ quê nhỏ chở ra
        Là lương thực chính để ăn mà
        Khi dư ép sấy khô dành giữ
        Lúc thiếu đem ngâm ướt lấy ra
        Ngắm phở thèm thuồng mơ hưởng vị
        Nhìn cơm chán ngán ước mong quà
        Làm sao được vẹn tròn hai nhỉ?!
        Khéo xử hông thôi chết mất ta
         
        Sương Anh
         
        Hai bài thơ cuả Van và NÁ hay ghê đi, đọc vào thấy có không khí dui dui rồi đó, mong rằng sẽ tiếp tục được như dzị! Chúc các bạn và các huynh tìm thấy lại niềm vui trong xướng hoạ nha!


        CHAY Đối MẶN
        (song song tứ tuyệt)

        Chay ăn không chán sức sung ra
        Mặn nếm vài lần sẽ thích mà
        Chay đậu tương phùng mời đến dự
        Mặn cơm hợp tác bắt làm ra
        Chay chán ở chùa qua đớp "phở"
        Mặn mê ra phố muốn chơi "quà"
        Mặn chê tôm cá nghe càng ớn
        Chay liếm xương cầy chỉ có ta

                                           Đoạn Trường

        chào bạn,cái tên ấn tượng ghê,nghe mún rớt nước mắt,hihiNA
        Cám ơn Nguyệt Ánh ghé thăm.  Quả là học có thầy hoạ thơ mê chết người đi được.  NA nghe "Thôn nghèo....Đoạn Trường" mún rơi lệ mà còn cưới hihihi... đây mới đúng là chịu giỡn... thiệt hợp rơ.  Chúc NA luôn dzui dzẻ.

        CÙNG CÓ LỢI

        Quán phở đầu đường lại ghé qua
        Lâu lâu...giải trí chút thôi mà
        Dù nghe, kệ nhé câm như hến
        Dẫu thấy, thôi đừng chớ nói ra
        Nếu không hóng hớt đây...cho xái
        Đừng có lu loa đấy...được quà
        Lợi cả đôi đường đâu dễ chối
        Từ nay tui sẽ nhận...phe ta

        Tú Lòng...thòng


         Tư ếch đi Sài gòn 

        Tư ếch lên thành bảnh mắt ra
        Nhìn quanh quảng cáo thấy vui mà
        Bia ôm lảng vảng em mời mọc
        Khách sạn lang thang chủ đuổi ra
        Gái đẹp xiêu lòng mời dạo phố
        Tiền boa* mát dạ nhét làm quà
        Đôi ngày cạn túi tình mây khói
        Cuốc bộ về làng khóc tiếng ta

        Vancali 8.27.09

        * Tiền típ

        Thân chúc huynh tỷ thứ năm vui mạnh yêu đời hì hì.


        CƠM NGUỘI (*)
        Những lời vàng ngọc ở đâu ra
        Lời dậy người xưa thấm ý mà.
        Bụng đói cơm nhà luôn đáp ứng.
        Lòng no phở tiệm chẳng thèm ra.
        Vợ xinh: cơm nguội bao thân thiết
        Gái đẹp: Phở ngon chỉ bánh quà
        Lời dậy cổ nhân tràn hảo ý...
        Vợ là cơm nguội của riêng ta
        Trần Mạnh Hùng

        (*) Ca dao:
        Anh ơi anh lấy em đi
        Em là cơm nguội những khí đói lòng
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2009 20:28:27 bởi Trần Mạnh Hùng >
        #4462
          vancali96 02.09.2009 05:32:04 (permalink)
          0


          Già tự thán

          Trăng tròn sức trẻ khỏe như voi
          Lúc bảy khi ba quá khứ rồi
          Thuở trước không nề lo nắng hạ
          Bây giờ thỉnh thoảng khóc mổ côi
          Lên non đẽo đá đầy vui thú
          Xuống suối tìm rong lắm tuyệt vởi
          Tuổi hạc chân cùn chim biếng hót
          Mấy liều Minh Mạng cũng đành thôi


          Vancali 9.1.09
          r

          Chào Bác Lá chúc sức khỏe Bác nè hì hì ...
          Thứ ba gùi tặng quý bạn đọc chơi vui mời họa hì hì ...
          .
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2009 12:26:36 bởi Huyền Băng >
          #4463
            Trần Mạnh Hùng 02.09.2009 09:32:53 (permalink)
            0
            Già tự thán

            Trăng tròn sức trẻ khỏe như voi
            Lúc bảy khi ba quá khứ rồi
            Thuở trước không nề lo nắng hạ
            Bây giờ thỉnh thoảng khóc mổ côi
            Lên non đẽo đá đầy vui thú
            Xuống suối tìm rong lắm tuyệt vởi
            Tuổi hạc chân cùn chim biếng hót
            Mấy liều Minh Mạng cũng đành thôi


            Vancali 9.1.09

            Thứ ba gùi tặng quý bạn đọc chơi vui mời họa hì hì ...
            .
            Chào huynh TMH thứ ba cày khỏe chân cứng đá mềm hì hì ...


            CÁI VÒI
            Có vòi đâu có khác gì voi.
            Cũng hút, cũng đâm quá nữa rồi.
            Lúc uốn dáng hùng phô vật độc.
            Khi cong mã đẹp tạo thân côi
            Mê hương nhuỵ phấn rung rung cảm.
            Khoái nụ đương khai tuyệt tuyệt vời.
            Ngàn đoá hoa xinh khoe sắc thắm.
            Tàn vì vòi bướm hận mà thôi
            TMH
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2009 09:38:06 bởi Trần Mạnh Hùng >
            #4464
              Trần Mạnh Hùng 03.09.2009 03:04:42 (permalink)
              0

              CHỈ HỒNG
              Anh với em người dưng khác họ.
              Ta tìm nhau vạn kiếp luân hồi.
              Cánh chim xanh mỏi mòn phiêu bạt
              Sợi chỉ hồng lơ lửng nổi trôi.
              Anh với em nhân tình hạnh ngộ
              Nợ và duyên định mệnh trêu ngươi.
              Đường trần hai đứa mơ chung bước.
              Tình muộn hơn không - vẫn tuyệt vời
              Trần Mạnh Hùng
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2009 03:54:56 bởi Trần Mạnh Hùng >
              #4465
                SuongAnh 03.09.2009 04:16:18 (permalink)
                0
                Năm 71 tuổi tức đã 10 năm nay, lúc đó còn ở Nouméa, không nhớ tôi đang định làm giùm ai việc gì, mà có 1 con nhỏ con của bà bạn nó cản và nói : bác lo giùm chi cho mệt, đời bác nay chỉ còn bây nhiêu thôi nè, nó vừa nói vừa đưa hai ngón tay bấm lại chỉ chừa ra 1 lóng. Mọi người đều cười, nhưng sau đó bài thơ Tự Mãn được làm ra với câu thứ nhì là 71 tuổi, còn năm nay sửa lại là 81 tuổi thì bài thơ dùng lại được. Bài họa rất hay, của anh Châu Anh, là bạn rất thân đã từng chung hoạn nạn lúc bị phe đảng chính quyền bắt nạt. Châu Anh cũng là thầy dạy tôi làm thơ, nay thì anh đã vào quá khứ.

                TỰ MÃN
                (trả lời 1 cô bé bảo : đời bác nay chỉ còn 1 lóng tay)
                 
                Ai bảo ta nay đã cuối đời ?
                Chớm tròn tám mốt chỉ chơi chơi
                Sống lâu luống tủi thân không vợ
                Chết gấp còn lo nợ mấy nơi *
                Dồi chó** dương gian vừa nhắc tới
                Chân vào nước chúa vội đòi lui
                Đời yêu giữ lại cho thêm tuổi
                Được đến như ta dễ mấy người !
                VNN/Lá chờ rơi (Nouméa 1999)

                * có thiếu nợ 2 bà ở Nouméa
                ** tục ngữ miền Bắc : Sống ở trên đời ăn miếng dồi chó, Chết xuống âm phủ không có mà ăn !

                NHẤT ĐỜI
                (thân họa TỰ MÃN)
                 
                Ai đã đem ta ném giữa đời
                Giang hồ mã thượng mặc rong chơi
                Bến-Tre Bến-Nghé len từng ngách
                Bờ Á bờ Âu quậy khắp nơi
                Mỗi ả mỗi nghề vui lại đến
                Một mình một chiếu ngự rồi lui
                Trời cho ngày tháng xuân cho tuổi
                Tao ngộ nàng thơ nhất cõi người !

                Châu Anh

                 KIẾP NGƯỜI

                Đã trót sinh ra ở cõi đời.
                Thôi thì vui vậy để mà chơi.
                Can chi bó gối trong nhà hẹp.
                Thì cứ vung tay khắp mọi nơi.
                Thơ rượu, giang hồ luôn réo gọi.
                Giai nhân, quán nhậu khó mà lui.
                Làm sao cho hết trăm năm nhỉ.
                Đã trót sinh ra một kiếp người.

                Trần Mạnh Hùng

                Cho em theo chân huynh TMH kính họa bài TỰ MÃN của Bác Lá Chờ Rơi
                Kình chúc Bác trăm tuổi Vancali 96 .

                Bác Chờ Rơi

                Trót đã sinh ra giữa cuộc đời
                Trăng tròn bóng xế Bác còn chơi
                Sông Hương Núi Ngự tình vài chổ
                Mỹ Quốc Ca Li bạn khắp nơi
                Quán cóc khoe tài ly cụng tới
                Phòng trà biểu diễn bước đi lùi
                Chờ Rơi tánh trẻ người vui vẻ
                Sống ở dương gian có mấy người

                Vancali 8.31.09

                Chúc huynh TMH thứ hai yêu đời hì ì ...
                Còn cãi
                 
                Còn cãi lão nay chửa mãn đời
                Tám mươi mốt tuổi vẫn ham chơi
                Bán dừa mỗi buổi dăm ba gánh
                Buôn gáo hàng đêm sáu bảy nơi
                Tiền lão để đâu ai chả biết
                Nhà hàng thuờng thấy lão hay lui
                Mấy cô  mỏ đỏ khi nhìn thấy
                Cái túi phồng to bảo: nhất người./.
                 
                                     Tam Hợp
                 
                        KÍNH CHÚC
                 
                Chúc Bác tươi vui đến trọn đời
                Hoa xinh nguyệt đẹp thoả lòng chơi
                Phú thơ trải rộng trao muôn hướng
                Tiền bạc vo tròn cất một nơi
                Cuối ngõ gặp Tiên tay nắm bắt
                Đầu đường thấy Kiệm cẳng quay lui
                Vui gì cũng nhớ chăm bầy trẻ
                Chúng cháu luôn mong được thấy Người !

                                          Nguyet Anh
                 

                Sống Khoẻ
                 
                Lắm lúc phiền ưu một kiếp đời
                Vô tư chẳng chịu kiếm buồn chơi
                Tìm tình mấy lúc tình đong đặng
                Kiếm bạc khi nào bạc đến nơi
                Tất bật nhưng rồi đâu thấy khá
                Bôn ba rốt cục cũng đành lui
                Chi bằng bắt chước theo ông Bác
                Ngắm Lá Chờ Rơi - sống khoẻ người!
                 
                Sương Anh

                Kính chúc Bác Lá và huynh Hùng cùng các bạn muà Vu Lan thiệt là an lạc, luôn vui vẻ và sống khoẻ nha
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2009 05:33:32 bởi SuongAnh >
                #4466
                  lá chờ rơi 04.09.2009 20:16:08 (permalink)
                  0
                  Cám ơn quý bạn Trần Mạnh Hùng, Tam Hợp, mấy chị nhỏ Vancali, Nguyệt Ánh, Sương Anh đã đến chơi.
                  Không thể họa đáp lễ. Xin thứ lỗi vì cái bồ chữ chật hẹp nên ít khi họa đi họa lại bài thơ của chính mình.
                  Cạn dòng thơ mới nên xin repost một bài thơ cũ :

                   

                  LÁ SỐ CU-KI

                  “Ly cung cùng khổ tử tôn bần”
                  Cái số phải mang lắm nợ nần
                  Bến Nghé hai nơi còn ấp úng
                  Vũng Tàu một mối hãy phân vân
                  Tình mây duyên gió nằm ba nẽo
                  Tháng rộng năm dài tủi một thân
                  Lá số Tử Vi ghi cắc cớ :
                  Đi thời thương nhớ, ở không cần !

                  Lá chờ rơi 15/07/06
                   
                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2009 20:17:30 bởi lá chờ rơi >
                  #4467
                    Trần Mạnh Hùng 04.09.2009 20:21:40 (permalink)
                    0
                    SỐ ĐỊNH

                    Trên trời dưới đất giữa là không.
                    Từ lúc gặp em đã dự phòng.
                    "Thái cực hỗn mang ":tình đã luyện.
                    "Càn khôn ổn định" : trí thêm hồng.
                    Ta, em hợp thể " Âm Dương " chuyển.
                    Tình, nợ giao duyên " Bát Quái " dong.
                    Sinh hóa, hóa sinh muôn vạn vật.
                    Chúng mình số định kết tơ lòng

                    TMH

                    Số mạng

                    Duyên đời lúc có bổng thành không
                    Cuộc sống nhân sinh khó dự phòng
                    Bát quái xoay vần khi vận tối
                    Bùa linh chuyển hóa lúc mưa hồng
                    Tình yêu cõi tục lan mây khói
                    Sự nghiệp trên đời tựa lá dong
                    Địa vị tiền tài như phấn thổ
                    Người ơi được mất chớ đau lòng

                    Vancali9.3.09

                    SỐ PHẬN

                     

                    Em đi để lại cái hòm không
                    Lạnh lẽo cô đơn chất ngập phòng
                    Lối cũ buồn hiu chùm mắc cỡ
                    Vườn xưa  quạnh quẽ cánh sen hồng
                    Ngỡ là muôn thuở tình chung thủy
                    Đâu biết một ngày bước thẳng dong
                    Em cứ tung tăng sung sướng nhé
                    Mặc anh khốn khổ tả tơi lòng !
                    ThucUyen


                    CHỐN TỊNH KHÔNG
                    Yên lặng vô cùng đến tịnh không
                    Đêm nay thu lạnh ngập cô phòng
                    Để nghe gió cuốn bên song  cửa,
                    Lặng ngắm mưa rơi ngập bụi hồng.
                    Tất cả hình như trong mộng ảo
                    Phải chăng có lẽ thuở thong dong.
                    Bỗng dưng về lại thời xưa cũ.
                    Đã cố vùi chôn tận đáy lòng
                    Trần Mạnh Hùng
                    #4468
                      Trần Mạnh Hùng 04.09.2009 20:29:35 (permalink)
                      0

                      Trích đoạn: lá chờ rơi

                      Cám ơn quý bạn Trần Mạnh Hùng, Tam Hợp, mấy chị nhỏ Vancali, Nguyệt Ánh, Sương Anh đã đến chơi.
                      Không thể họa đáp lễ. Xin thứ lỗi vì cái bồ chữ chật hẹp nên ít khi họa đi họa lại bài thơ của chính mình.
                      Cạn dòng thơ mới nên xin repost một bài thơ cũ :

                       

                      LÁ SỐ CU-KI

                      “Ly cung cùng khổ tử tôn bần”
                      Cái số phải mang lắm nợ nần
                      Bến Nghé hai nơi còn ấp úng
                      Vũng Tàu một mối hãy phân vân
                      Tình mây duyên gió nằm ba nẽo
                      Tháng rộng năm dài tủi một thân
                      Lá số Tử Vi ghi cắc cớ :
                      Đi thời thương nhớ, ở không cần !

                      Lá chờ rơi 15/07/06
                       


                      CẠN
                      Thác nước nguồn thơ đã cạn giòng.
                      Nhuộm, mài con chữ - chữ chênh chông.
                      Nghĩa không tròn nghiã đau buồn dạ
                      Câu chẳng xuôi câu tủi hổ lòng.
                      Thi tứ chai mòn  lời ngớ ngẩn
                      Văn từ khô kiệt ý suy vong .
                      Ta ơi cảm hứng ươn, tàn úa.
                      Từ, ý văn thơ đã cạn giòng
                      Trần Mạnh Hùng

                      Bác nói đúng, có lẽ phải "ẩn cư" một thời gian, chữ nghiã cứ nhai đi nhai lại ớn quá.
                      Làm sao có món mới, hết cơm lại đến phở... tìm đâu ra...
                      TMH

                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2009 20:33:09 bởi Trần Mạnh Hùng >
                      #4469
                        Tam Hợp 05.09.2009 09:23:12 (permalink)
                        0


                        Lối mòn

                        Ta cứ bước đi mãi lối mòn
                        Đâu còn hăng hái bước chân son
                        Ngắm cây cây vẫn xanh màu lá
                        Nhìn núi núi kề cạnh núi non
                        Chim lạ sao không về để hót
                        Gió mùa chẳng thấy đến mau hơn
                        Cũng vì giới hạn trong ngõ hẹp
                        Chẳng thể tung hoành khắp thế gian

                        #4470
                          Thay đổi trang: << < 298299300 > >> | Trang 298 của 520 trang, bài viết từ 4456 đến 4470 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
                          Chuyển nhanh đến:

                          Thống kê hiện tại

                          Hiện đang có 0 thành viên và 10 bạn đọc.
                          Kiểu:
                          2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9