BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
TỰ TRÀO
Ngũ thập niên tiền tam thập tam
Đau lưng mỏi gối phải hay nằm
Việc đời trải lắm hồi dâu bể
Việc nước từng quen nhịp bổng trầm
Trưa tối mỗi ngày dưa với muối
Bạn bè dăm kẻ viếng người thăm
An bần lạc đạo tùy duyên phận
Nào khác tiên ông giữa cõi trần.
Lá chờ rơi 07/09/11
TỰ TRÀO
Ngũ thập đến rồi bỏ được tam
Tham Sân Si xả trước khi nằm
Hơn thua thế sự luôn thanh thản
Được mất nhân tâm hết mặc trầm
Vợ tối vừa no cơm với rượu
Bạn ngày cũng đủ viếng rồi thăm
Vui chơi lên mạng tìm thơ họa
Ngất ngưởng cùng ai viết mấy vần
September 7, 2011
Đuyên Hồng
RA VÀO CHƯA KỂ.
Thôi nhé lần này đã quá tam.
Cho yên một chút xả hơi nằm.
Ban ngày gỡ vốn, còn vòi vĩnh.
Suốt tối kiếm ăn, bỗng uất trầm.
Thân ái gì bằng đêm bảy viếng.
Ân tình hơn nữa sáng ba thăm
Ra vào gặp mặt còn chưa kể.
Diù dắt nhau đi trọn kiếp trần.
Trần Mạnh Hùng
9-7-2011
NGỰA GIÀ
Xử thế trần ai “… bất quá tam,”
Sáng ăn trưa nghỉ tối đi nằm.
Việc đời kệ kẻ đen hay trắng.
Chuyện nước mặc ai bổng với trầm.
…Chiều nhớ bạn hiền dăm bảy lít,
Đêm thương bà nhỏ mấy lần thăm.
Ngựa già vó mõi bay trong gió,
Cũng ráng đường xa hết dặm trần…
Tú lang thang
Hỏng qua tam Phì phò nhất nhị hỏng qua tam Kiệt sức lăn quay chổng gọng nằm Uổng phí bao ngày bơm rượu thuốc Hoài xông mấy tháng tẩm hương trầm Lưng khòm gậy chống không chào hỏi Mắt mỏi đêm chờ chả đến thăm Cứ bảo gừng kia già sẽ dẻo Dè đâu xáp lại...đã lìa trần Vancali 9.7.11
Chúc quí huynh tỷ ngày an vui hì hì....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2011 08:47:46 bởi vancali96 >
quote:
Trích đoạn: TTH
Đặt anh ngôi vị đấng quân vương
Bệ kiến lòng vui chúc cát tường
Thượng uyển mưa thu hoa ngát biếc
Hoa viên nắng hạ lá tươi hương
Đường duyên đằm thắm nơi minh chúa
Vẻ đẹp trang đài đây khác thường
Chỉ bởi tình anh hơn tất cả
Vô tư trong sáng tựa vầng dương
Chúc quí huynh tỷ ngày vui hì hì...
CUNG OÁN NGÂM
Ham hố mà chi mộng đế vương
" Bình rơi trâm gãy" mấy ai tường
Lầu son lạnh giá mờ nhân ảnh
Điện ngọc âm thầm nhạt sắc hương
Giống kiếp Hằng Nga nơi Quảng lạc
Chung vai tiên nữ chốn nghê thường
Đời hoa héo rũ vua nào tỏ
Cung cấm chôn vùi tịch bóng dương
Liên Hương
ÔNG CHỦ NHÀ
Ông chủ trong nhà tựa đấng vương
Ai nghe lệnh cũng kính cung tường
Vợ thưa mâm dọn đầy vui mắt
Con dạ thịt bày thơm ngát hương
Ổng nhấm mồi nâng ly rượu ngọt
Bả rung đàn hát giọng ca thường
Xóm làng mời dự khen dồn dập
Tình sáng chan hoà tựa ánh dương
Thanh Huy
ƯỚCCẦU
---*---
Chiều hôm nắng quái vẫn còn vương
Tình cũ duyên xưa chẳng tận tường
Bến hẹn ngày nào huynh vẫn đợi
Con thuyền năm ấy muội hồi hương
Người đi biền biệt không tăm cá
Kẻ ở mong chờ những nhớ thương
Cầu được bên em duyên mãi đẹp
Tình mình tỏa sáng giữa trùng dương.
7/9/2011.
Tuyen45.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2011 20:50:29 bởi tuyen45 >
Trích đoạn: vancali96
TỰ TRÀO
Ngũ thập niên tiền tam thập tam
Đau lưng mỏi gối phải hay nằm
Việc đời trải lắm hồi dâu bể
Việc nước từng quen nhịp bổng trầm
Trưa tối mỗi ngày dưa với muối
Bạn bè dăm kẻ viếng người thăm
An bần lạc đạo tùy duyên phận
Nào khác tiên ông giữa cõi trần.
Lá chờ rơi 07/09/11
TỰ TRÀO
Ngũ thập đến rồi bỏ được tam
Tham Sân Si xả trước khi nằm
Hơn thua thế sự luôn thanh thản
Được mất nhân tâm hết mặc trầm
Vợ tối vừa no cơm với rượu
Bạn ngày cũng đủ viếng rồi thăm
Vui chơi lên mạng tìm thơ họa
Ngất ngưởng cùng ai viết mấy vần
September 7, 2011
Đuyên Hồng
RA VÀO CHƯA KỂ.
Thôi nhé lần này đã quá tam.
Cho yên một chút xả hơi nằm.
Ban ngày gỡ vốn, còn vòi vĩnh.
Suốt tối kiếm ăn, bỗng uất trầm.
Thân ái gì bằng đêm bảy viếng.
Ân tình hơn nữa sáng ba thăm
Ra vào gặp mặt còn chưa kể.
Diù dắt nhau đi trọn kiếp trần.
Trần Mạnh Hùng
9-7-2011
NGỰA GIÀ
Xử thế trần ai “… bất quá tam,”
Sáng ăn trưa nghỉ tối đi nằm.
Việc đời kệ kẻ đen hay trắng.
Chuyện nước mặc ai bổng với trầm.
…Chiều nhớ bạn hiền dăm bảy lít,
Đêm thương bà nhỏ mấy lần thăm.
Ngựa già vó mõi bay trong gió,
Cũng ráng đường xa hết dặm trần…
Tú lang thang
Hỏng qua tam Phì phò nhất nhị hỏng qua tam Kiệt sức lăn quay chổng gọng nằm Uổng phí bao ngày bơm rượu thuốc Hoài xông mấy tháng tẩm hương trầm Lưng khòm gậy chống không chào hỏi Mắt mỏi đêm chờ chả đến thăm Cứ bảo gừng kia già sẽ dẻo Dè đâu xáp lại...đã lìa trần Vancali 9.7.11
Chúc quí huynh tỷ ngày an vui hì hì....
TUYỆT TRẦN
Trà rượu đàn bà ấy bộ tam *
Lăng nhăng nó quấy cả đêm nằm
Cố chừa bỏ được khoanh trà rượu
Giữ lại bên tai tiếng bổng trầm
Khi dỗi cả ngày không một tiếng
Lúc cần đang bận cũng vào thăm
Càng nghe trù ẻo càng hưng phấn
Càng thấy đây công lực tuyệt trần.
Lá chờ rơi 08/09/11
* Một trà một rượu một đàn bà
* Ba cái lăng nhăng nó quấy ta
* Chừa được cái nào hay cái ấy
* Có chăng chừa rượu với chừa trà !
TỰ TRÀO
Ngũ thập niên tiền tam thập tam
Đau lưng mỏi gối phải hay nằm
Việc đời trải lắm hồi dâu bể
Việc nước từng quen nhịp bổng trầm
Trưa tối mỗi ngày dưa với muối
Bạn bè dăm kẻ viếng người thăm
An bần lạc đạo tùy duyên phận
Nào khác tiên ông giữa cõi trần.
Lá chờ rơi 07/09/11
TỰ TRÀO
Ngũ thập đến rồi bỏ được tam
Tham Sân Si xả trước khi nằm
Hơn thua thế sự luôn thanh thản
Được mất nhân tâm hết mặc trầm
Vợ tối vừa no cơm với rượu
Bạn ngày cũng đủ viếng rồi thăm
Vui chơi lên mạng tìm thơ họa
Ngất ngưởng cùng ai viết mấy vần
September 7, 2011
Đuyên Hồng
RA VÀO CHƯA KỂ.
Thôi nhé lần này đã quá tam.
Cho yên một chút xả hơi nằm.
Ban ngày gỡ vốn, còn vòi vĩnh.
Suốt tối kiếm ăn, bỗng uất trầm.
Thân ái gì bằng đêm bảy viếng.
Ân tình hơn nữa sáng ba thăm
Ra vào gặp mặt còn chưa kể.
Diù dắt nhau đi trọn kiếp trần.
Trần Mạnh Hùng
9-7-2011
NGỰA GIÀ
Xử thế trần ai “… bất quá tam,”
Sáng ăn trưa nghỉ tối đi nằm.
Việc đời kệ kẻ đen hay trắng.
Chuyện nước mặc ai bổng với trầm.
…Chiều nhớ bạn hiền dăm bảy lít,
Đêm thương bà nhỏ mấy lần thăm.
Ngựa già vó mõi bay trong gió,
Cũng ráng đường xa hết dặm trần…
Tú lang thang
Hỏng qua tam Phì phò nhất nhị hỏng qua tam Kiệt sức lăn quay chổng gọng nằm Uổng phí bao ngày bơm rượu thuốc Hoài xông mấy tháng tẩm hương trầm Lưng khòm gậy chống không chào hỏi Mắt mỏi đêm chờ chả đến thăm Cứ bảo gừng kia già sẽ dẻo Dè đâu xáp lại...đã lìa trần Vancali 9.7.11
Chúc quí huynh tỷ ngày an vui hì hì....
TUYỆT TRẦN
Trà rượu đàn bà ấy bộ tam *
Lăng nhăng nó quấy cả đêm nằm
Cố chừa bỏ được khoanh trà rượu
Giữ lại bên tai tiếng bổng trầm
Khi dỗi cả ngày không một tiếng
Lúc cần đang bận cũng vào thăm
Càng nghe trù ẻo càng hưng phấn
Càng thấy đây công lực tuyệt trần.
Lá chờ rơi 08/09/11
GỪNG GIÀ
Gậy ông yếu chống chẳng tròn tam
Mỏi sức rung tim chỉ có nằm
Trán rớm mồ hôi thoa muối bột
Lưng cong đòn gánh xức dầu trầm
Ngày qua bệnh đỡ tìm bia nhậu
Tháng đến thân ngầu kiếm ghẹ thăm
Gá nghĩa gừng già cùng gái độc
Đâu thua trai tráng ở dương trần
Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2011 20:20:38 bởi TTH >
KẺ ĐỠ NGƯỜI NÂNG
Chín mươi bốn tuổi động hồn xuân
Chợt thấy ai kia đẹp quá chừng !
Tuổi chín mươi hai dù nhếch nhác
Đêm nghìn lẻ một vẫn bâng khuâng
Nhìn lên mức đến nào ai thoát
Ngó xuống người theo ít kẻ gần
Đã trót gặp nhau thời ở lại
Khi cần kẻ đỡ có người nâng.
Lá chờ rơi
NÂNG
Thuở đó tới giờ vẫn đắm xuân
Lên non đâu có chuyện lưng chừng
Kẻ mong được viếng bồng lai mộng
Người cố lên thăm tuyệt đỉnh thần.
Dốc núí, đèo cao càng thắm thiết.
Lối mòn, động hẹp rất thân gần.
Ngày xưa mê mải quên trời đất
Và tới giờ đây vẫn thích nâng
Trần Mạnh Hùng
Câu 4 xin được thoát vần
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2011 16:15:25 bởi Trần Mạnh Hùng >
KẺ ĐỠ NGƯỜI NÂNG Chín mươi bốn tuổi động hồn xuân Chợt thấy ai kia đẹp quá chừng ! Tuổi chín mươi hai dù nhếch nhác Đêm nghìn lẻ một vẫn bâng khuâng Nhìn lên mức đến nào ai thoát Ngó xuống người theo ít kẻ gần Đã trót gặp nhau thời ở lại Khi cần kẻ đỡ có người nâng. Lá chờ rơi
NÂNG
Thuở đó tới giờ vẫn đắm xuân
Lên non đâu có chuyện lưng chừng
Kẻ mong được viếng bồng lai mộng
Người cố lên thăm tuyệt đỉnh thần.
Dốc núí, đèo cao càng thắm thiết.
Lối mòn, động hẹp rất thân gần.
Ngày xưa mê mải quên trời đất
Và tới giờ đây vẫn thích nâng
Trần Mạnh Hùng
Câu 4 xin được thoát vần
TÌNH XUÂN
Đầu cành hoa gợi sắc khoe xuân,
Bướm lã lơi yêu gió nửa …chừng.
Từ buổi quen nhau lòng rạo rực,
Đêm về thương nhớ dạ bâng khuâng.
Xuân qua tình bậu càng tha thiết,
Ngỏ đến nhà em lại thật gần …
Còn nhớ hôm nào mưa xóm vắng,
Đường trơn em ngã...để anh nâng…
Tú lang thang
KẺ ĐỠ NGƯỜI NÂNG Chín mươi bốn tuổi động hồn xuân Chợt thấy ai kia đẹp quá chừng ! Tuổi chín mươi hai dù nhếch nhác Đêm nghìn lẻ một vẫn bâng khuâng Nhìn lên mức đến nào ai thoát Ngó xuống người theo ít kẻ gần Đã trót gặp nhau thời ở lại Khi cần kẻ đỡ có người nâng. Lá chờ rơi
NÂNG
Thuở đó tới giờ vẫn đắm xuân
Lên non đâu có chuyện lưng chừng
Kẻ mong được viếng bồng lai mộng
Người cố lên thăm tuyệt đỉnh thần.
Dốc núí, đèo cao càng thắm thiết.
Lối mòn, động hẹp rất thân gần.
Ngày xưa mê mải quên trời đất
Và tới giờ đây vẫn thích nâng
Trần Mạnh Hùng
Câu 4 xin được thoát vần
TÌNH XUÂN
Đầu cành hoa gợi sắc khoe xuân,
Bướm lã lơi yêu gió nửa …chừng.
Từ buổi quen nhau lòng rạo rực,
Đêm về thương nhớ dạ bâng khuâng.
Xuân qua tình bậu càng tha thiết,
Ngỏ đến nhà em lại thật gần …
Còn nhớ hôm nào mưa xóm vắng,
Đường trơn em ngã...để anh nâng…
Tú lang thang
Duyên hội ngộ Trăng ngà bao tuổi thấy còn xuân Sắc đẹp si mê kẻ liếc chừng Xóm vắng lòng mơ cùng mắt ngọc Đêm khuya gối mộng với tiên thần Anh hào thục nữ mong kề cận Má phấn thi nhân ước được gần Thư Quán kim bằng duyên hội ngộ Đường đời sẩy gót tỷ huynh nâng Vancali 9.8.11
Chúc quí huynh tỷ thứ năm an vui hì hì....
Trích đoạn: vancali96
KẺ ĐỠ NGƯỜI NÂNG *
Chín mươi bốn tuổi động hồn xuân
Chợt thấy ai kia đẹp quá chừng !
Tuổi chín mươi hai dù nhếch nhác
Đêm nghìn lẻ một vẫn bâng khuâng
Nhìn lên mức đến nào ai thoát
Ngó xuống người theo ít kẻ gần
Đã trót gặp nhau thời ở lại
Khi cần kẻ đỡ có người nâng.
Lá chờ rơi
* do chuyện thật ở viện dưỡng lão bên Anh quốc. Hôm nọ một ông 94 tuổi cầm tờ báo đọc rổn rảng, đọc xong bà bên cạnh 92 tuổi khen rằng tai tôi nghểnh ngảng mà nay ông đọc tôi nghe đủ hết. Ông bảo : thể thì mỗi hôm tôi đều đọc cho bà nghe. Và không lâu sau đó họ làm đám cưới có đủ mặt con cháu chắt chít.
NÂNG
Thuở đó tới giờ vẫn đắm xuân
Lên non đâu có chuyện lưng chừng
Kẻ mong được viếng bồng lai mộng
Người cố lên thăm tuyệt đỉnh thần.
Dốc núí, đèo cao càng thắm thiết.
Lối mòn, động hẹp rất thân gần.
Ngày xưa mê mải quên trời đất
Và tới giờ đây vẫn thích nâng
Trần Mạnh Hùng
Câu 4 xin được thoát vần
TÌNH XUÂN Đầu cành hoa gợi sắc khoe xuân,
Bướm lã lơi yêu gió nửa …chừng.
Từ buổi quen nhau lòng rạo rực,
Đêm về thương nhớ dạ bâng khuâng.
Xuân qua tình bậu càng tha thiết,
Ngỏ đến nhà em lại thật gần …
Còn nhớ hôm nào mưa xóm vắng,
Đường trơn em ngã...để anh nâng…
Tú lang thang
Duyên hội ngộ Trăng ngà bao tuổi thấy còn xuân Sắc đẹp si mê kẻ liếc chừng Xóm vắng lòng mơ cùng mắt ngọc Đêm khuya gối mộng với tiên thần Anh hào thục nữ mong kề cận Má phấn thi nhân ước được gần Thư Quán kim bằng duyên hội ngộ Đường đời sẩy gót tỷ huynh nâng Vancali 9.8.11
Chúc quí huynh tỷ thứ năm an vui hì hì....
THUỞ MƯỜI LĂM
Ông kia tuổi mới tám lăm xuân*
Bà nhỏ hơn ông độ chục lần
Ông mới gặp nhau đà muốn cưới
Bà khuyên chờ lúc tuổi đầy trăm
Tháng rồi đủ tuổi bà cho cưới
Tóc trắng hai bên đẹp sắc cầm
Đông đủ bạn bè con cháu chít
Vui nầy đâu kém thuở mười lăm !
Lá chờ rơi 09/09/11
*chuyện thật : hai người ở cách nhau 60 c/s hẹn khi gặp nhau mỗi người đi một nửa đường. Ít lâu ông đề nghị cưới để khỏi phải đi như vậy (lúc đó ông mới 85 tuổi) bà bảo chờ lúc ông 100 tuổi sẽ cho cưới. Và tháng rồi đủ tuổi nên họ làm đám cưới (bên Mỹ).
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2011 09:41:22 bởi lá chờ rơi >
THU LẠI VỀ
Thấp thoáng nàng thu nhẹ bước chân
Ngỡ xa nhưng lại hóa ra gần
Đầu cành lá lục tô màu thắm
Cuối ngõ ong vàng vẫn dạo xuân
Lữ khách nhớ ai trong gió buốt
Chim quyên gọi bạn giữa trưa hàn
Một trời xao xuyến màu xanh đỏ
Thu lại về tô điểm thế gian.
Lá chờ rơi 09/09/11
KẺ ĐỠ NGƯỜI NÂNG *
Chín mươi bốn tuổi động hồn xuân
Chợt thấy ai kia đẹp quá chừng !
Tuổi chín mươi hai dù nhếch nhác
Đêm nghìn lẻ một vẫn bâng khuâng
Nhìn lên mức đến nào ai thoát
Ngó xuống người theo ít kẻ gần
Đã trót gặp nhau thời ở lại
Khi cần kẻ đỡ có người nâng.
Lá chờ rơi
* do chuyện thật ở viện dưỡng lão bên Anh quốc. Hôm nọ một ông 94 tuổi cầm tờ báo đọc rổn rảng, đọc xong bà bên cạnh 92 tuổi khen rằng tai tôi nghểnh ngảng mà nay ông đọc tôi nghe đủ hết. Ông bảo : thể thì mỗi hôm tôi đều đọc cho bà nghe. Và không lâu sau đó họ làm đám cưới có đủ mặt con cháu chắt chít.
NÂNG
Thuở đó tới giờ vẫn đắm xuân
Lên non đâu có chuyện lưng chừng
Kẻ mong được viếng bồng lai mộng
Người cố lên thăm tuyệt đỉnh thần.
Dốc núí, đèo cao càng thắm thiết.
Lối mòn, động hẹp rất thân gần.
Ngày xưa mê mải quên trời đất
Và tới giờ đây vẫn thích nâng
Trần Mạnh Hùng
Câu 4 xin được thoát vần
TÌNH XUÂN Đầu cành hoa gợi sắc khoe xuân,
Bướm lã lơi yêu gió nửa …chừng.
Từ buổi quen nhau lòng rạo rực,
Đêm về thương nhớ dạ bâng khuâng.
Xuân qua tình bậu càng tha thiết,
Ngỏ đến nhà em lại thật gần …
Còn nhớ hôm nào mưa xóm vắng,
Đường trơn em ngã...để anh nâng…
Tú lang thang
Duyên hội ngộ Trăng ngà bao tuổi thấy còn xuân Sắc đẹp si mê kẻ liếc chừng Xóm vắng lòng mơ cùng mắt ngọc Đêm khuya gối mộng với tiên thần Anh hào thục nữ mong kề cận Má phấn thi nhân ước được gần Thư Quán kim bằng duyên hội ngộ Đường đời sẩy gót tỷ huynh nâng Vancali 9.8.11
Chúc quí huynh tỷ thứ năm an vui hì hì....
THUỞ MƯỜI LĂM
Ông kia tuổi mới tám lăm xuân*
Bà nhỏ hơn ông độ chục lần
Ông mới gặp nhau đà muốn cưới
Bà khuyên chờ lúc tuổi đầy trăm
Tháng rồi đủ tuổi bà cho cưới
Tóc trắng hai bên đẹp sắc cầm
Đông đủ bạn bè con cháu chít
Vui nầy đâu kém thuở mười lăm !
Lá chờ rơi 09/09/11
*chuyện thật : hai người ở cách nhau 60 c/s hẹn khi gặp nhau mỗi người đi một nửa đường. Ít lâu ông đề nghị cưới để khỏi phải đi như vậy (lúc đó ông mới 85 tuổi) bà bảo chờ lúc ông 100 tuổi sẽ cho cưới. Và tháng rồi đủ tuổi nên họ làm đám cưới (bên Mỹ).
Chiếm kỷ lục
Chín bốn phong lưu chẳng nghĩ già
Cùng nhau sánh bước lạy ông bà
Răng cùn hỏng sợ càm ràm nói
Lội yếu hong còn lải nhải la
Chú rể huy hoàng trong nắng sớm
Cô dâu lộng lẫy lúc chiều tà
Sách ghi kỷ lục cao niên nhất
Ai dám coi thường đám cưới ta
Vancali96
Thân tặng Bác Lá bài thơ cũ xem vui chơi nè hì hì .....
Trích đoạn: lá chờ rơi
THU LẠI VỀ
Thấp thoáng nàng thu nhẹ bước chân
Ngỡ xa nhưng lại hóa ra gần
Đầu cành lá lục tô màu thắm
Cuối ngõ ong vàng vẫn dạo xuân
Lữ khách nhớ ai trong gió buốt
Chim quyên gọi bạn giữa trưa hàn
Một trời xao xuyến màu xanh đỏ
Thu lại về tô điểm thế gian.
Lá chờ rơi 09/09/11
THU CẢM
Nửa là hư ảo nửa như chân
Đây đó nàng Thu chợt xích gần
Sen rụng cũng hay đang cuối hạ
Mướp tàn vừa biết đã qua xuân
Trời cao mấy độ mây giăng lạnh
Nước biếc bao la khí ngậm hàn
Phong đỏ nửa rừng theo gió rụng
Soi mình nửa mái bạc nhân gian!
September 9, 2011
Đuyên Hồng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2011 14:45:14 bởi Đuyên Hồng >
Trích đoạn: lá chờ rơi
THU LẠI VỀ
Thấp thoáng nàng thu nhẹ bước chân
Ngỡ xa nhưng lại hóa ra gần
Đầu cành lá lục tô màu thắm
Cuối ngõ ong vàng vẫn dạo xuân
Lữ khách nhớ ai trong gió buốt
Chim quyên gọi bạn giữa trưa hàn
Một trời xao xuyến màu xanh đỏ
Thu lại về tô điểm thế gian.
Lá chờ rơi 09/09/11
NGƯỜI BUỒN CẢNH CÓ VUI ĐÂU BAO GIỜ
Vời vợi mùa về trải dấu chân
Làng xa cho đến xóm thôn gần
Mong manh lá nhỏ vương màu khói
Khắc khoải cành gầy đợi nét xuân
Nhạn mải bay về miền nắng ấm
Sông êm trôi giữa đợt mưa hàn
Bâng khuâng nhớ một người xa xứ
Ngắm cảnh sầu lên chất mấy gian
Liên Hương
Trích đoạn: Đuyên Hồng
THU LẠI VỀ
Thấp thoáng nàng thu nhẹ bước chân
Ngỡ xa nhưng lại hóa ra gần
Đầu cành lá lục tô màu thắm
Cuối ngõ ong vàng vẫn dạo xuân
Lữ khách nhớ ai trong gió buốt
Chim quyên gọi bạn giữa trưa hàn
Một trời xao xuyến màu xanh đỏ
Thu lại về tô điểm thế gian.
Lá chờ rơi 09/09/11
THU CẢM
Nửa là hư ảo nửa như chân
Đây đó nàng Thu chợt xích gần
Sen rụng cũng hay đang cuối hạ
Mướp tàn vừa biết đã qua xuân
Trời cao mấy độ mây giăng lạnh
Nước biếc bao la khí ngậm hàn
Phong đỏ nửa rừng theo gió rụng
Soi mình nửa mái bạc nhân gian!
September 9, 2011
Đuyên Hồng NGƯỜI BUỒN CẢNH CÓ VUI ĐÂU BAO GIỜ
Vời vợi mùa về trải dấu chân
Làng xa cho đến xóm thôn gần
Mong manh lá nhỏ vương màu khói
Khắc khoải cành gầy đợi nét xuân
Nhạn mải bay về miền nắng ấm
Sông êm trôi giữa đợt mưa hàn
Bâng khuâng nhớ một người xa xứ
Ngắm cảnh sầu lên chất mấy gian
Liên Hương NHỚ AI
Nhớ ai bịn rịn lúc đưa chân
Nhớ tiếc nay khi hết được gần
Nhớ cảnh thân yêu ngày cuối hạ
Nhớ tuần trăng mật thuở đầu xuân
Nhớ đêm không ngủ nhìn sao sáng
Nhớ lúc che nhau giữa gió hàn
Nhớ giọng em cười trong nắng sớm
Nhớ này muôn dặm vượt thời gian.
Lá chờ rơi 09/09/11
Trích đoạn: lá chờ rơi
Trích đoạn: Đuyên Hồng
THU LẠI VỀ
Thấp thoáng nàng thu nhẹ bước chân
Ngỡ xa nhưng lại hóa ra gần
Đầu cành lá lục tô màu thắm
Cuối ngõ ong vàng vẫn dạo xuân
Lữ khách nhớ ai trong gió buốt
Chim quyên gọi bạn giữa trưa hàn
Một trời xao xuyến màu xanh đỏ
Thu lại về tô điểm thế gian.
Lá chờ rơi 09/09/11
THU CẢM
Nửa là hư ảo nửa như chân
Đây đó nàng Thu chợt xích gần
Sen rụng cũng hay đang cuối hạ
Mướp tàn vừa biết đã qua xuân
Trời cao mấy độ mây giăng lạnh
Nước biếc bao la khí ngậm hàn
Phong đỏ nửa rừng theo gió rụng
Soi mình nửa mái bạc nhân gian!
September 9, 2011
Đuyên Hồng NGƯỜI BUỒN CẢNH CÓ VUI ĐÂU BAO GIỜ
Vời vợi mùa về trải dấu chân
Làng xa cho đến xóm thôn gần
Mong manh lá nhỏ vương màu khói
Khắc khoải cành gầy đợi nét xuân
Nhạn mải bay về miền nắng ấm
Sông êm trôi giữa đợt mưa hàn
Bâng khuâng nhớ một người xa xứ
Ngắm cảnh sầu lên chất mấy gian
Liên Hương NHỚ AI
Nhớ ai bịn rịn lúc đưa chân
Nhớ tiếc nay khi hết được gần
Nhớ cảnh thân yêu ngày cuối hạ
Nhớ tuần trăng mật thuở đầu xuân
Nhớ đêm không ngủ nhìn sao sáng
Nhớ lúc che nhau giữa gió hàn
Nhớ giọng em cười trong nắng sớm
Nhớ này muôn dặm vượt thời gian.
Lá chờ rơi 09/09/11
NIỀM MONG
Mong đợi ai về lắng tiếng chân
Mong tin nhạn gửi nối duyên gần
Mong hồ sen nở ươm mưa hạ
Mong rặng liễu vờn tắm nắng xuân
Mong dứt binh đao tàn khói lửa
Mong thêm hạnh ngộ thoát cơ hàn
Mong tình mãi đẹp như hoa nở
Mong dạ chân thành chẳng dối gian !
Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2011 09:34:50 bởi Liên Hương >
Trích đoạn: Liên Hương
THU LẠI VỀ
Thấp thoáng nàng thu nhẹ bước chân
Ngỡ xa nhưng lại hóa ra gần
Đầu cành lá lục tô màu thắm
Cuối ngõ ong vàng vẫn dạo xuân
Lữ khách nhớ ai trong gió buốt
Chim quyên gọi bạn giữa trưa hàn
Một trời xao xuyến màu xanh đỏ
Thu lại về tô điểm thế gian.
Lá chờ rơi 09/09/11
THU CẢM
Nửa là hư ảo nửa như chân
Đây đó nàng Thu chợt xích gần
Sen rụng cũng hay đang cuối hạ
Mướp tàn vừa biết đã qua xuân
Trời cao mấy độ mây giăng lạnh
Nước biếc bao la khí ngậm hàn
Phong đỏ nửa rừng theo gió rụng
Soi mình nửa mái bạc nhân gian!
September 9, 2011
Đuyên Hồng NGƯỜI BUỒN CẢNH CÓ VUI ĐÂU BAO GIỜ
Vời vợi mùa về trải dấu chân
Làng xa cho đến xóm thôn gần
Mong manh lá nhỏ vương màu khói
Khắc khoải cành gầy đợi nét xuân
Nhạn mải bay về miền nắng ấm
Sông êm trôi giữa đợt mưa hàn
Bâng khuâng nhớ một người xa xứ
Ngắm cảnh sầu lên chất mấy gian
Liên Hương NHỚ AI
Nhớ ai bịn rịn lúc đưa chân
Nhớ tiếc nay khi hết được gần
Nhớ cảnh thân yêu ngày cuối hạ
Nhớ tuần trăng mật thuở đầu xuân
Nhớ đêm không ngủ nhìn sao sáng
Nhớ lúc che nhau giữa gió hàn
Nhớ giọng em cười trong nắng sớm
Nhớ này muôn dặm vượt thời gian.
Lá chờ rơi 09/09/11
NIỀM MONG
Mong đợi ai về lắng tiếng chân
Mong tin nhạn gửi nối duyên gần
Mong hồ sen nở ươm mưa hạ
Mong rặng liễu vờn tắm nắng xuân
Mong dứt binh đao tàn khói lửa
Mong thêm hạnh ngộ thoát cơ hàn
Mong tình mãi đẹp như hoa nở
Mong lời chân thật chẳng dối gian !
Liên Hương
GIỮA THẾ GIAN
Em chẳng bao giờ thấy mỏi chân.
Đường xa vời vợi giống như gần.
Sóng vai hóng gió trong mùa hạ.
Đếm bước ngắm hoa với gió xuân.
Hai đứa lang thang mùa lá rụng
Đôi mình dạo cảnh tiết băng hàn.
Một năm đủ bốn mùa mơ mộng.
Hạnh phúc tuyệt vời giữa thế gian.
Thảo Uyên
Song Cửu 2011
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: