BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Thay đổi trang: << < 349350351 > >> | Trang 351 của 520 trang, bài viết từ 5251 đến 5265 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
caoletrantranquoc 24.10.2011 16:59:03 (permalink)
0
( Lý luận không lại Mỹ Nhân...ĐÂY LÀ LÝ LỊCH CỦA TA- Mong rằng gỡ gạc chút niềm tự hào ...hẻ...hẻ)

XƯỚNG KÍNH MỜI
NGÀY XƯA...
Ngày xưa chiến đấu ta oai hùng.
Gà cựa hiên ngang đá tứ tung.
Ban tối lên chân vài lẻ tẻ
Ban ngày so cựa cáp tưng bừng
Uy linh tăm tiếng trên trường đấu
Lẫm liệt lừng danh độ mịt mùng
Một thuở huy hoàng oai tiếng gáy.
Mỹ nhân ngưỡng mộ lẫn tôn sùng
Trần Mạnh Hùng

HẾT THỜI OANH LIỆT
Hoạ: "Ngày Xưa" Của TMH.
*
Trên ngựa chinh yên - tỏ thế hùng
Về Hưu sức kiệt, hết lung tung
Như gà chạy độ trơ mồng xịu
Tợ khỉ leo cây tráo mắt bừng
Đến lúc biếng xua ruồi đậu chiếu
Còn đâu gượng đuổi muỗi vô mùng
Bây giờ nuối tiết thời oanh liệt
Xuống ghế còn đâu -kẻ bái sùng.
24-10-2011
Ngọc Ẩn Nhi Huyền.

VÀI LỜI

Nghe tả sơ qua thiệt hãi hùng
Hiên ngang chiến đấu... mấy chiêu tung...????
Thiên đang gửi phận oai danh rộn???
Địa vẫn lưu thân dũng khí bừng???
Chốn tịch liêu này còn mắc võng?
Nơi hoang vắng đó có treo mùng??
Mùa sang giá lạnh sao người nỡ...
Lá rụng thu đi...cảnh sượng sùng....
daonamxuong 24/0/2011

XƯA VÀ NAY
Ngày xưa chàng đấu thấy hào-hùng
Tiếp nối tưng-bùng đá, hứng, tung !
Gân cốt căng phồng vẻ sát khí
Cơ, mào mọng đỏ dáng bừng-bừng
Đối phương khiếp sợ đâm vào cột
Địch-thủ e-dè chúi trong mùng
Cái thế vang danh thời đã hết
Nay chàng giao đấu thấy thêm sùng !
R Đinh

DẤU XƯA !

Xưa lắm oai phong địch hãi hùng
Giờ sao ẩn mặt dấu hành tung
Phải chăng quá độ gân đà nhão
Khiến lúc trêu ngươi lửa chẳng bừng
Tiếng tốt bao phen bùng giữa phố
Tài cao mấy lượt đứt giây mùng
Dấu xưa nhắc lại càng thêm tủi
Chẳng trách ai kia phải nổi sùng !
Lá chờ rơi 24/10/11

PHÔ SỨC NGỰA
Giang sơn một cõi - bậc anh hùng.
Tay kiếm, tay cương vó ngựa tung.
Vượt suối, băng đồi phô sức mạnh.
Nhập môn, phá chốt nỗi vui bừng.
Giai nhân mê ngất say hồn phách
Chiến tướng ngẫn ngơ giữa chiếu mùng
Khói lửa mịt mờ trong gió lộng
Miệt mài lưng ngựa với ơn sùng
Trần Mạnh Hùng

CÓ PHẢI...

Một cõi oai phong... có phải hùng??
Bên đời võ đoán khó mà tung
Bao nơi nam tử yêu thương rộ
Khắp chốn hiền nhân khổ sở bừng
Dâu bể chát chua trùm cát đất
Nhiễu nhương cay đắng đắp mền mùng
Ai lần vương vấn sầu muôn kiếp
Cái nợ tình duyên... nghĩ phát sùng
clttq 24/10/2011
daonamxuong 24.10.2011 17:28:51 (permalink)
0

( Lý luận không lại Mỹ Nhân...ĐÂY LÀ LÝ LỊCH CỦA TA- Mong rằng gỡ gạc chút niềm tự hào ...hẻ...hẻ)

XƯỚNG KÍNH MỜI
NGÀY XƯA...
Ngày xưa chiến đấu ta oai hùng.
Gà cựa hiên ngang đá tứ tung.
Ban tối lên chân vài lẻ tẻ
Ban ngày so cựa cáp tưng bừng
Uy linh tăm tiếng trên trường đấu
Lẫm liệt lừng danh độ mịt mùng
Một thuở huy hoàng oai tiếng gáy.
Mỹ nhân ngưỡng mộ lẫn tôn sùng
Trần Mạnh Hùng

HẾT THỜI OANH LIỆT
Hoạ: "Ngày Xưa" Của TMH.
*
Trên ngựa chinh yên - tỏ thế hùng
Về Hưu sức kiệt, hết lung tung
Như gà chạy độ trơ mồng xịu
Tợ khỉ leo cây tráo mắt bừng
Đến lúc biếng xua ruồi đậu chiếu
Còn đâu gượng đuổi muỗi vô mùng
Bây giờ nuối tiết thời oanh liệt
Xuống ghế còn đâu -kẻ bái sùng.
24-10-2011
Ngọc Ẩn Nhi Huyền.

VÀI LỜI

Nghe tả sơ qua thiệt hãi hùng
Hiên ngang chiến đấu... mấy chiêu tung...????
Thiên đang gửi phận oai danh rộn???
Địa vẫn lưu thân dũng khí bừng???
Chốn tịch liêu này còn mắc võng?
Nơi hoang vắng đó có treo mùng??
Mùa sang giá lạnh sao người nỡ...
Lá rụng thu đi...cảnh sượng sùng....
daonamxuong 24/0/2011

XƯA VÀ NAY
Ngày xưa chàng đấu thấy hào-hùng
Tiếp nối tưng-bùng đá, hứng, tung !
Gân cốt căng phồng vẻ sát khí
Cơ, mào mọng đỏ dáng bừng-bừng
Đối phương khiếp sợ đâm vào cột
Địch-thủ e-dè chúi trong mùng
Cái thế vang danh thời đã hết
Nay chàng giao đấu thấy thêm sùng !
R Đinh

DẤU XƯA !

Xưa lắm oai phong địch hãi hùng
Giờ sao ẩn mặt dấu hành tung
Phải chăng quá độ gân đà nhão
Khiến lúc trêu ngươi lửa chẳng bừng
Tiếng tốt bao phen bùng giữa phố
Tài cao mấy lượt đứt giây mùng
Dấu xưa nhắc lại càng thêm tủi
Chẳng trách ai kia phải nổi sùng !
Lá chờ rơi 24/10/11

PHÔ SỨC NGỰA
Giang sơn một cõi - bậc anh hùng.
Tay kiếm, tay cương vó ngựa tung.
Vượt suối, băng đồi phô sức mạnh.
Nhập môn, phá chốt nỗi vui bừng.
Giai nhân mê ngất say hồn phách
Chiến tướng ngẫn ngơ giữa chiếu mùng
Khói lửa mịt mờ trong gió lộng
Miệt mài lưng ngựa với ơn sùng
Trần Mạnh Hùng

CÓ PHẢI...

Một cõi oai phong... có phải hùng??
Bên đời võ đoán khó mà tung
Bao nơi nam tử yêu thương rộ
Khắp chốn hiền nhân khổ sở bừng
Dâu bể chát chua trùm cát đất
Nhiễu nhương cay đắng đắp mền mùng
Ai lần vương vấn sầu muôn kiếp
Cái nợ tình duyên... nghĩ phát sùng
clttq 24/10/2011

NỢ DUYÊN

Nợ đâu lại đến với duyên hùng?
Tỏ rõ hiên ngang khí phách tung
Đã bảo băng đồi khoe sức dũng
Còn kêu vượt núi nói tâm bừng
Mỹ nhân e lệ nơi hồn gối
Nam tử tự nhiên chốn khí mùng
Nghi ngại bao điều khi trải mộng
Chuyện đời đâu thể mặc cho sùng
daonamxuong 24/10/2011

lá chờ rơi 24.10.2011 17:41:23 (permalink)
0
VỊNH CÁI CỘT NHÀ

Lẵng lẽ bên đời suốt tháng năm
Bình hoà một cõi đứng đăm đăm
Tai ù biếng hóng người qua lại
Mắt kém lười trông kẻ đứng nằm
Trước mặt nghìn tiền thân chẳng luỵ
Trên vai vạn gánh sức khôn nhằm
Thế gian dễ mấy người như cột
Chả bận đèo bồng chút tiếng tăm

21/10/2011
Tú lòng...thòng



VỊNH CỘT NHÀ

Chả bận đèo bòng chút tiếng tăm
Thi phi miệng lưỡi há ăn nhằm
Là thân kèo cột thà vinh đứng
Khác kiếp mè rui chịu nhục nằm
Một gánh tang bồng vai ngất ngưởng
Hai bầu hồ thỉ mắt đăm đăm
" minh đường, huyền vũ" tay quân tử
Chèo chống âm thầm tháng lại năm
Liên Hương


MỘT ĐỜI MƯA NẮNG …

Ba vạn sáu ngàn là mấy năm
Chân chiêu nồng rượu đá chân đăm
Mặc người quân tử ham nơi đứng
Ta kẻ thôn phu quí chỗ nằm
Hai buổi cuốc cày không tránh né
Cả đời mưa nắng chẳng ăn nhằm
Thênh thang một cõi trời trăng gió
Nào bận lòng chi chuyện tích tăm.
Lá chờ rơi 24/10/11

<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2011 17:50:22 bởi lá chờ rơi >
TTH 24.10.2011 21:01:56 (permalink)
0
( Lý luận không lại Mỹ Nhân...ĐÂY LÀ LÝ LỊCH CỦA TA- Mong rằng gỡ gạc chút niềm tự hào ...hẻ...hẻ)

XƯỚNG KÍNH MỜI
NGÀY XƯA...
Ngày xưa chiến đấu ta oai hùng.
Gà cựa hiên ngang đá tứ tung.
Ban tối lên chân vài lẻ tẻ
Ban ngày so cựa cáp tưng bừng
Uy linh tăm tiếng trên trường đấu
Lẫm liệt lừng danh độ mịt mùng
Một thuở huy hoàng oai tiếng gáy.
Mỹ nhân ngưỡng mộ lẫn tôn sùng
Trần Mạnh Hùng

HẾT THỜI OANH LIỆT
Hoạ: "Ngày Xưa" Của TMH.
*
Trên ngựa chinh yên - tỏ thế hùng
Về Hưu sức kiệt, hết lung tung
Như gà chạy độ trơ mồng xịu
Tợ khỉ leo cây tráo mắt bừng
Đến lúc biếng xua ruồi đậu chiếu
Còn đâu gượng đuổi muỗi vô mùng
Bây giờ nuối tiết thời oanh liệt
Xuống ghế còn đâu -kẻ bái sùng.
24-10-2011
Ngọc Ẩn Nhi Huyền.

VÀI LỜI

Nghe tả sơ qua thiệt hãi hùng
Hiên ngang chiến đấu... mấy chiêu tung...????
Thiên đang gửi phận oai danh rộn???
Địa vẫn lưu thân dũng khí bừng???
Chốn tịch liêu này còn mắc võng?
Nơi hoang vắng đó có treo mùng??
Mùa sang giá lạnh sao người nỡ...
Lá rụng thu đi...cảnh sượng sùng....
daonamxuong 24/0/2011

XƯA VÀ NAY
Ngày xưa chàng đấu thấy hào-hùng
Tiếp nối tưng-bùng đá, hứng, tung !
Gân cốt căng phồng vẻ sát khí
Cơ, mào mọng đỏ dáng bừng-bừng
Đối phương khiếp sợ đâm vào cột
Địch-thủ e-dè chúi trong mùng
Cái thế vang danh thời đã hết
Nay chàng giao đấu thấy thêm sùng !
R Đinh

DẤU XƯA !

Xưa lắm oai phong địch hãi hùng
Giờ sao ẩn mặt dấu hành tung
Phải chăng quá độ gân đà nhão
Khiến lúc trêu ngươi lửa chẳng bừng
Tiếng tốt bao phen bùng giữa phố
Tài cao mấy lượt đứt giây mùng
Dấu xưa nhắc lại càng thêm tủi
Chẳng trách ai kia phải nổi sùng !
Lá chờ rơi 24/10/11

PHÔ SỨC NGỰA
Giang sơn một cõi - bậc anh hùng.
Tay kiếm, tay cương vó ngựa tung.
Vượt suối, băng đồi phô sức mạnh.
Nhập môn, phá chốt nỗi vui bừng.
Giai nhân mê ngất say hồn phách
Chiến tướng ngẫn ngơ giữa chiếu mùng
Khói lửa mịt mờ trong gió lộng
Miệt mài lưng ngựa với ơn sùng
Trần Mạnh Hùng

CÓ PHẢI...

Một cõi oai phong... có phải hùng??
Bên đời võ đoán khó mà tung
Bao nơi nam tử yêu thương rộ
Khắp chốn hiền nhân khổ sở bừng
Dâu bể chát chua trùm cát đất
Nhiễu nhương cay đắng đắp mền mùng
Ai lần vương vấn sầu muôn kiếp
Cái nợ tình duyên... nghĩ phát sùng
clttq 24/10/2011

NỢ DUYÊN

Nợ đâu lại đến với duyên hùng?
Tỏ rõ hiên ngang khí phách tung
Đã bảo băng đồi khoe sức dũng
Còn kêu vượt núi nói tâm bừng
Mỹ nhân e lệ nơi hồn gối
Nam tử tự nhiên chốn khí mùng
Nghi ngại bao điều khi trải mộng
Chuyện đời đâu thể mặc cho sùng
daonamxuong 24/10/2011


ĐỜI TRAI

Đời trai túc trí sức dai hùng
Vó ngựa đường đời bụi khói tung
Lên núi vào hang lòng chẳng núng
Ngắm mây thưởng nguyệt bút say bừng
Giờ ôm tuổi luống xìu chân đứng
Nay thủ thân teo ẩn góc mùng
Oanh liệt hết đâu thời hí hửng
Người khen dũng mạnh đáng vinh sùng!

Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2011 21:06:46 bởi TTH >
caoletrantranquoc 24.10.2011 21:31:07 (permalink)
0

( Lý luận không lại Mỹ Nhân...ĐÂY LÀ LÝ LỊCH CỦA TA- Mong rằng gỡ gạc chút niềm tự hào ...hẻ...hẻ)

XƯỚNG KÍNH MỜI
NGÀY XƯA...
Ngày xưa chiến đấu ta oai hùng.
Gà cựa hiên ngang đá tứ tung.
Ban tối lên chân vài lẻ tẻ
Ban ngày so cựa cáp tưng bừng
Uy linh tăm tiếng trên trường đấu
Lẫm liệt lừng danh độ mịt mùng
Một thuở huy hoàng oai tiếng gáy.
Mỹ nhân ngưỡng mộ lẫn tôn sùng
Trần Mạnh Hùng

HẾT THỜI OANH LIỆT
Hoạ: "Ngày Xưa" Của TMH.
*
Trên ngựa chinh yên - tỏ thế hùng
Về Hưu sức kiệt, hết lung tung
Như gà chạy độ trơ mồng xịu
Tợ khỉ leo cây tráo mắt bừng
Đến lúc biếng xua ruồi đậu chiếu
Còn đâu gượng đuổi muỗi vô mùng
Bây giờ nuối tiết thời oanh liệt
Xuống ghế còn đâu -kẻ bái sùng.
24-10-2011
Ngọc Ẩn Nhi Huyền.

VÀI LỜI

Nghe tả sơ qua thiệt hãi hùng
Hiên ngang chiến đấu... mấy chiêu tung...????
Thiên đang gửi phận oai danh rộn???
Địa vẫn lưu thân dũng khí bừng???
Chốn tịch liêu này còn mắc võng?
Nơi hoang vắng đó có treo mùng??
Mùa sang giá lạnh sao người nỡ...
Lá rụng thu đi...cảnh sượng sùng....
daonamxuong 24/0/2011

XƯA VÀ NAY
Ngày xưa chàng đấu thấy hào-hùng
Tiếp nối tưng-bùng đá, hứng, tung !
Gân cốt căng phồng vẻ sát khí
Cơ, mào mọng đỏ dáng bừng-bừng
Đối phương khiếp sợ đâm vào cột
Địch-thủ e-dè chúi trong mùng
Cái thế vang danh thời đã hết
Nay chàng giao đấu thấy thêm sùng !
R Đinh

DẤU XƯA !

Xưa lắm oai phong địch hãi hùng
Giờ sao ẩn mặt dấu hành tung
Phải chăng quá độ gân đà nhão
Khiến lúc trêu ngươi lửa chẳng bừng
Tiếng tốt bao phen bùng giữa phố
Tài cao mấy lượt đứt giây mùng
Dấu xưa nhắc lại càng thêm tủi
Chẳng trách ai kia phải nổi sùng !
Lá chờ rơi 24/10/11

PHÔ SỨC NGỰA
Giang sơn một cõi - bậc anh hùng.
Tay kiếm, tay cương vó ngựa tung.
Vượt suối, băng đồi phô sức mạnh.
Nhập môn, phá chốt nỗi vui bừng.
Giai nhân mê ngất say hồn phách
Chiến tướng ngẫn ngơ giữa chiếu mùng
Khói lửa mịt mờ trong gió lộng
Miệt mài lưng ngựa với ơn sùng
Trần Mạnh Hùng

CÓ PHẢI...

Một cõi oai phong... có phải hùng??
Bên đời võ đoán khó mà tung
Bao nơi nam tử yêu thương rộ
Khắp chốn hiền nhân khổ sở bừng
Dâu bể chát chua trùm cát đất
Nhiễu nhương cay đắng đắp mền mùng
Ai lần vương vấn sầu muôn kiếp
Cái nợ tình duyên... nghĩ phát sùng
clttq 24/10/2011

NỢ DUYÊN

Nợ đâu lại đến với duyên hùng?
Tỏ rõ hiên ngang khí phách tung
Đã bảo băng đồi khoe sức dũng
Còn kêu vượt núi nói tâm bừng
Mỹ nhân e lệ nơi hồn gối
Nam tử tự nhiên chốn khí mùng
Nghi ngại bao điều khi trải mộng
Chuyện đời đâu thể mặc cho sùng
daonamxuong 24/10/2011

ĐỜI TRAI

Đời trai túc trí sức dai hùng
Vó ngựa đường đời bụi khói tung
Lên núi vào hang lòng chẳng núng
Ngắm mây thưởng nguyệt bút say bừng
Giờ ôm tuổi luống xìu chân đứng
Nay thủ thân teo ẩn góc mùng
Oanh liệt hết đâu thời hí hửng
Người khen dũng mạnh đáng vinh sùng!
Thanh Huy

AN PHẬN

Đời trai đâu muốn được xưng hùng
Ngang dọc sinh thời muốn hất tung
Bốn bể xuôi qua tâm chửa sáng
Năm châu lướt tới ý chưa bừng
Sáng ngày nặng nợ cùng đèn sách
Muộn tối bén duyên với gối mùng
Lòng vẫn lo toan trong cuộc sống
Màng chi hơn thiệt chỉ gieo sùng
clttq 24/10/2011

Nguyen Thi An Giang 24.10.2011 21:36:38 (permalink)
0
( Lý luận không lại Mỹ Nhân...ĐÂY LÀ LÝ LỊCH CỦA TA- Mong rằng gỡ gạc chút niềm tự hào ...hẻ...hẻ)

XƯỚNG KÍNH MỜI
NGÀY XƯA...
Ngày xưa chiến đấu ta oai hùng.
Gà cựa hiên ngang đá tứ tung.
Ban tối lên chân vài lẻ tẻ
Ban ngày so cựa cáp tưng bừng
Uy linh tăm tiếng trên trường đấu
Lẫm liệt lừng danh độ mịt mùng
Một thuở huy hoàng oai tiếng gáy.
Mỹ nhân ngưỡng mộ lẫn tôn sùng
Trần Mạnh Hùng

HẾT THỜI OANH LIỆT
Hoạ: "Ngày Xưa" Của TMH.
*
Trên ngựa chinh yên - tỏ thế hùng
Về Hưu sức kiệt, hết lung tung
Như gà chạy độ trơ mồng xịu
Tợ khỉ leo cây tráo mắt bừng
Đến lúc biếng xua ruồi đậu chiếu
Còn đâu gượng đuổi muỗi vô mùng
Bây giờ nuối tiết thời oanh liệt
Xuống ghế còn đâu -kẻ bái sùng.
24-10-2011
Ngọc Ẩn Nhi Huyền.

VÀI LỜI

Nghe tả sơ qua thiệt hãi hùng
Hiên ngang chiến đấu... mấy chiêu tung...????
Thiên đang gửi phận oai danh rộn???
Địa vẫn lưu thân dũng khí bừng???
Chốn tịch liêu này còn mắc võng?
Nơi hoang vắng đó có treo mùng??
Mùa sang giá lạnh sao người nỡ...
Lá rụng thu đi...cảnh sượng sùng....
daonamxuong 24/0/2011

XƯA VÀ NAY
Ngày xưa chàng đấu thấy hào-hùng
Tiếp nối tưng-bùng đá, hứng, tung !
Gân cốt căng phồng vẻ sát khí
Cơ, mào mọng đỏ dáng bừng-bừng
Đối phương khiếp sợ đâm vào cột
Địch-thủ e-dè chúi trong mùng
Cái thế vang danh thời đã hết
Nay chàng giao đấu thấy thêm sùng !
R Đinh

DẤU XƯA !

Xưa lắm oai phong địch hãi hùng
Giờ sao ẩn mặt dấu hành tung
Phải chăng quá độ gân đà nhão
Khiến lúc trêu ngươi lửa chẳng bừng
Tiếng tốt bao phen bùng giữa phố
Tài cao mấy lượt đứt giây mùng
Dấu xưa nhắc lại càng thêm tủi
Chẳng trách ai kia phải nổi sùng !
Lá chờ rơi 24/10/11

PHÔ SỨC NGỰA
Giang sơn một cõi - bậc anh hùng.
Tay kiếm, tay cương vó ngựa tung.
Vượt suối, băng đồi phô sức mạnh.
Nhập môn, phá chốt nỗi vui bừng.
Giai nhân mê ngất say hồn phách
Chiến tướng ngẫn ngơ giữa chiếu mùng
Khói lửa mịt mờ trong gió lộng
Miệt mài lưng ngựa với ơn sùng
Trần Mạnh Hùng

CÓ PHẢI...

Một cõi oai phong... có phải hùng??
Bên đời võ đoán khó mà tung
Bao nơi nam tử yêu thương rộ
Khắp chốn hiền nhân khổ sở bừng
Dâu bể chát chua trùm cát đất
Nhiễu nhương cay đắng đắp mền mùng
Ai lần vương vấn sầu muôn kiếp
Cái nợ tình duyên... nghĩ phát sùng
clttq 24/10/2011


ĐỜI TRAI

Đời trai túc trí sức dai hùng
Vó ngựa đường đời bụi khói tung
Lên núi vào hang lòng chẳng núng
Ngắm mây thưởng nguyệt bút say bừng
Giờ ôm tuổi luống xìu chân đứng
Nay thủ thân teo ẩn góc mùng
Oanh liệt hết đâu thời hí hửng
Người khen dũng mạnh đáng vinh sùng!
Thanh Huy

AN PHẬN

Đời trai đâu muốn được xưng hùng
Ngang dọc sinh thời muốn hất tung
Bốn bể xuôi qua tâm chửa sáng
Năm châu lướt tới ý chưa bừng
Sáng ngày nặng nợ cùng đèn sách
Muộn tối bén duyên với gối mùng
Lòng vẫn lo toan trong cuộc sống
Màng chi hơn thiệt chỉ gieo sùng
clttq 24/10/2011

BA HOA
Có gì đâu vỗ ngực kiêu hùng.
Mẹo nhỏ này nâng hứng đạp tung.
Hùng hổ giáo đầu xông xáo trận.
Èo xèo chột dạ lúc sôi bừng.
Hung hăng chớp nhoáng như tia sét
Tiu nguỷu phất phơ giống cọng mùng.
Ấy thế cứ ba hoa lớn giọng.
Ngắm em máu huyến bốc sôi sùng.
An Giang
10-25-2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2011 21:50:14 bởi Nguyen Thi An Giang >
Rdinh 24.10.2011 22:59:41 (permalink)
0
( Lý luận không lại Mỹ Nhân...ĐÂY LÀ LÝ LỊCH CỦA TA- Mong rằng gỡ gạc chút niềm tự hào ...hẻ...hẻ)


XƯỚNG KÍNH MỜI
NGÀY XƯA...
Ngày xưa chiến đấu ta oai hùng.
Gà cựa hiên ngang đá tứ tung.
Ban tối lên chân vài lẻ tẻ
Ban ngày so cựa cáp tưng bừng
Uy linh tăm tiếng trên trường đấu
Lẫm liệt lừng danh độ mịt mùng
Một thuở huy hoàng oai tiếng gáy.
Mỹ nhân ngưỡng mộ lẫn tôn sùng
Trần Mạnh Hùng


HẾT THỜI OANH LIỆT
Hoạ: "Ngày Xưa" Của TMH.
*
Trên ngựa chinh yên - tỏ thế hùng
Về Hưu sức kiệt, hết lung tung
Như gà chạy độ trơ mồng xịu
Tợ khỉ leo cây tráo mắt bừng
Đến lúc biếng xua ruồi đậu chiếu
Còn đâu gượng đuổi muỗi vô mùng
Bây giờ nuối tiết thời oanh liệt
Xuống ghế còn đâu -kẻ bái sùng.
24-10-2011
Ngọc Ẩn Nhi Huyền.


VÀI LỜI

Nghe tả sơ qua thiệt hãi hùng
Hiên ngang chiến đấu... mấy chiêu tung...????
Thiên đang gửi phận oai danh rộn???
Địa vẫn lưu thân dũng khí bừng???
Chốn tịch liêu này còn mắc võng?
Nơi hoang vắng đó có treo mùng??
Mùa sang giá lạnh sao người nỡ...
Lá rụng thu đi...cảnh sượng sùng....
daonamxuong 24/0/2011



XƯA VÀ NAY
Ngày xưa chàng đấu thấy hào-hùng
Tiếp nối tưng-bùng đá, hứng, tung !
Gân cốt căng phồng vẻ sát khí
Cơ, mào mọng đỏ dáng bừng-bừng
Đối phương khiếp sợ đâm vào cột
Địch-thủ e-dè chúi trong mùng
Cái thế vang danh thời đã hết
Nay chàng giao đấu thấy thêm sùng !
R Đinh


DẤU XƯA !

Xưa lắm oai phong địch hãi hùng
Giờ sao ẩn mặt dấu hành tung
Phải chăng quá độ gân đà nhão
Khiến lúc trêu ngươi lửa chẳng bừng
Tiếng tốt bao phen bùng giữa phố
Tài cao mấy lượt đứt giây mùng
Dấu xưa nhắc lại càng thêm tủi
Chẳng trách ai kia phải nổi sùng !
Lá chờ rơi 24/10/11


PHÔ SỨC NGỰA
Giang sơn một cõi - bậc anh hùng.
Tay kiếm, tay cương vó ngựa tung.
Vượt suối, băng đồi phô sức mạnh.
Nhập môn, phá chốt nỗi vui bừng.
Giai nhân mê ngất say hồn phách
Chiến tướng ngẫn ngơ giữa chiếu mùng
Khói lửa mịt mờ trong gió lộng
Miệt mài lưng ngựa với ơn sùng
Trần Mạnh Hùng

CÓ PHẢI...

Một cõi oai phong... có phải hùng??
Bên đời võ đoán khó mà tung
Bao nơi nam tử yêu thương rộ
Khắp chốn hiền nhân khổ sở bừng
Dâu bể chát chua trùm cát đất
Nhiễu nhương cay đắng đắp mền mùng
Ai lần vương vấn sầu muôn kiếp
Cái nợ tình duyên... nghĩ phát sùng
clttq 24/10/2011



ĐỜI TRAI

Đời trai túc trí sức dai hùng
Vó ngựa đường đời bụi khói tung
Lên núi vào hang lòng chẳng núng
Ngắm mây thưởng nguyệt bút say bừng
Giờ ôm tuổi luống xìu chân đứng
Nay thủ thân teo ẩn góc mùng
Oanh liệt hết đâu thời hí hửng
Người khen dũng mạnh đáng vinh sùng!
Thanh Huy

AN PHẬN

Đời trai đâu muốn được xưng hùng
Ngang dọc sinh thời muốn hất tung
Bốn bể xuôi qua tâm chửa sáng
Năm châu lướt tới ý chưa bừng
Sáng ngày nặng nợ cùng đèn sách
Muộn tối bén duyên với gối mùng
Lòng vẫn lo toan trong cuộc sống
Màng chi hơn thiệt chỉ gieo sùng
clttq 24/10/2011


BA HOA
Có gì đâu vỗ ngực kiêu hùng.
Mẹo nhỏ này nâng hứng đạp tung.
Hùng hổ giáo đầu xông xáo trận.
Èo xèo chột dạ lúc sôi bừng.
Hung hăng chớp nhoáng như tia sét
Tiu nguỷu phất phơ giống cọng mùng.
Ấy thế cứ ba hoa lớn giọng.
Ngắm em máu huyến bốc sôi sùng.
An Giang
10-25-2011






NAY CÒN ĐÂU !

Chiến-đấu ngày nao tỏ chí hùng
Xắp bày thế trận trục hoành, tung
Lên xe xung sức như hoa nở
Xuống ngựa thừa hơi tựa khí bừng

Lẫm-liệt nay còn chưa lệch chiếu
Oai-phong đâu mất cả xô mùng
Lệnh trên - dưới chẳng nghe mà tức
Nhìn cảnh éo-le muốn phát sùng !

R Đinh

Nguyen Gia Linh 24.10.2011 23:35:26 (permalink)
0
Cảm tác theo bài Khóc Mẹ của Nguyên Trần đăng trong Việt Nam thời báo, 11(8), 75 (1999)


Tiễn Mẹ

Thôi thế từ nay mất Mẹ rồi
Lệ buồn chảy mãi chẳng sao vơi
Nghìn thu đem đến sầu ly biệt
Một phút mang theo mối hận đời
Mẹ đã đi về nơi cát bụi
Con còn ở lại với đơn côi
Gió sương lạnh buốt hồn con trẻ
Đưa tiễn người xa tận cuối trời
Nguyễn Gia Linh

Bordeaux, ngày 18-12-1999 (Trích trong Đàn xưa)


CHUNG MỘT CÕI TRỜI

Con Mẹ từ nay vĩnh biệt rồi
Buồn này đong đếm mãi không vơi
Tình con dẫu nặng cùng nhân thế
Nghĩa mẹ riêng mang tận cuối đời
Nương bóng từ bi hồn mẹ gửi
Nặng duyên trần tục phách con côi
Mai kia nếu được như nguyền ước
Con Mẹ về chung một cõi trời !
Lá chờ rơi 12/10/11


Hồng trắng

Hồng trắng vu lan ngực áo rồi
Đêm trường thổn thức lệ khôn vơi
Thương hoài tiếng hát ru đưa võng
Nhớ mãi lời khuyên sống ở đời
Mẹ đã đi vào miền cực lac
Con giờ ở lại cảnh mồ côi
Thân tình cốt nhục đành đôi ngã
Khấn nguyện hồn thiên phụng mệnh trời

Vancali 10.11.11

Chúc quí huynh tỷ tối tứ ba an vui hì hì....




Xin cáo lôi vì họa quá trễ, rộng lòng tha thứ
 
Khóc Mẹ
 
Con đây mất Mẹ đã lâu rồi
Nỗi nhớ trong lòng khó thể vơi
Nghĩa cả thâm ân tìm suốt kiếp
Tình thương mẫu tử kiếm chung đời
Bóng hình thân mến giờ tiên cảnh    
Cõi  thế duyên trần phận cút côi      
Nếu được ngày về nơi bến giác
Cùng nhau vui vẻ mộng nghiêng trời
 
Nguyễn Gia Linh
Trần Mạnh Hùng 25.10.2011 07:25:33 (permalink)
0

( Lý luận không lại Mỹ Nhân...ĐÂY LÀ LÝ LỊCH CỦA TA- Mong rằng gỡ gạc chút niềm tự hào ...hẻ...hẻ)


XƯỚNG KÍNH MỜI
NGÀY XƯA...
Ngày xưa chiến đấu ta oai hùng.
Gà cựa hiên ngang đá tứ tung.
Ban tối lên chân vài lẻ tẻ
Ban ngày so cựa cáp tưng bừng
Uy linh tăm tiếng trên trường đấu
Lẫm liệt lừng danh độ mịt mùng
Một thuở huy hoàng oai tiếng gáy.
Mỹ nhân ngưỡng mộ lẫn tôn sùng
Trần Mạnh Hùng



HẾT THỜI OANH LIỆT
Hoạ: "Ngày Xưa" Của TMH.
*
Trên ngựa chinh yên - tỏ thế hùng
Về Hưu sức kiệt, hết lung tung
Như gà chạy độ trơ mồng xịu
Tợ khỉ leo cây tráo mắt bừng
Đến lúc biếng xua ruồi đậu chiếu
Còn đâu gượng đuổi muỗi vô mùng
Bây giờ nuối tiết thời oanh liệt
Xuống ghế còn đâu -kẻ bái sùng.
24-10-2011
Ngọc Ẩn Nhi Huyền.

VÀI LỜI

Nghe tả sơ qua thiệt hãi hùng
Hiên ngang chiến đấu... mấy chiêu tung...????
Thiên đang gửi phận oai danh rộn???
Địa vẫn lưu thân dũng khí bừng???
Chốn tịch liêu này còn mắc võng?
Nơi hoang vắng đó có treo mùng??
Mùa sang giá lạnh sao người nỡ...
Lá rụng thu đi...cảnh sượng sùng....
daonamxuong 24/0/2011


XƯA VÀ NAY
Ngày xưa chàng đấu thấy hào-hùng
Tiếp nối tưng-bùng đá, hứng, tung !
Gân cốt căng phồng vẻ sát khí
Cơ, mào mọng đỏ dáng bừng-bừng
Đối phương khiếp sợ đâm vào cột
Địch-thủ e-dè chúi trong mùng
Cái thế vang danh thời đã hết
Nay chàng giao đấu thấy thêm sùng !
R Đinh

DẤU XƯA !

Xưa lắm oai phong địch hãi hùng
Giờ sao ẩn mặt dấu hành tung
Phải chăng quá độ gân đà nhão
Khiến lúc trêu ngươi lửa chẳng bừng
Tiếng tốt bao phen bùng giữa phố
Tài cao mấy lượt đứt giây mùng
Dấu xưa nhắc lại càng thêm tủi
Chẳng trách ai kia phải nổi sùng !
Lá chờ rơi 24/10/11


PHÔ SỨC NGỰA
Giang sơn một cõi - bậc anh hùng.
Tay kiếm, tay cương vó ngựa tung.
Vượt suối, băng đồi phô sức mạnh.
Nhập môn, phá chốt nỗi vui bừng.
Giai nhân mê ngất say hồn phách
Chiến tướng ngẫn ngơ giữa chiếu mùng
Khói lửa mịt mờ trong gió lộng
Miệt mài lưng ngựa với ơn sùng
Trần Mạnh Hùng


BA HOA
Có gì đâu vỗ ngực kiêu hùng.
Mẹo nhỏ này nâng hứng đạp tung.
Hùng hổ giáo đầu xông xáo trận.
Èo xèo chột dạ lúc sôi bừng.
Hung hăng chớp nhoáng như tia sét
Tiu nguỷu phất phơ giống cọng mùng.
Ấy thế cứ ba hoa lớn giọng.
Ngắm em máu huyến bốc sôi sùng.
An Giang
10-25-2011
NAY CÒN ĐÂU !

Chiến-đấu ngày nao tỏ chí hùng
Xắp bày thế trận trục hoành, tung
Lên xe xung sức như hoa nở
Xuống ngựa thừa hơi tựa khí bừng

Lẫm-liệt nay còn chưa lệch chiếu
Oai-phong đâu mất cả xô mùng
Lệnh trên - dưới chẳng nghe mà tức
Nhìn cảnh éo-le muốn phát sùng !
R Đinh



TỪ HẢI

Đòi phen tranh bá với xưng hùng,
Thành quách năm toà đạp đổ tung.
“Giá áo túi cơm” đâu sá kể, [1]
“ Đồ long báu kiếm” dậy tưng bừng , [2]
Phong trần quét sạch bầy lang sói,
Vương bá [3] nề chi chuyện muỗi mùng.
Khen bấy Kiều nương dòng nước bạc,
Vì chàng trọn nghĩa dạ tôn sùng...

Tú lang thang


[1] “Giá áo túi cơm”…Phong trần mài một lưỡi gươm, Những phường giá aó túi cơm sá gì… [Kiều]
[2]Trương Vô Ky một đại hảo hán kiếm khách ,nhân vật chính trong Cô gái Đồ Long…
[3] Mộng bá vương của Từ Hãi nếu Kiều không non dạ trúng kế dụ hàng của Hồ Tôn Hiến…
[Nghênh ngang một cõi biên thùy, Hờm gì cô quả kém gì bá vương…]

THÊM MÙA CẦY
Dẫu sao đi nữa vẫn kiêu hùng
Sóng bủa bốn mùa vẫn khoái tung
Tối mắt đầu hôm lưng muốn sụm.
Phờ râu rạng sáng mặt như bưng.
Nhiều khi ỏn ẻn thêm mùa cấy.
Chẳng lẽ thở than hạ đọt mùng.
Thôi cũng chiều lòng êm ấm cả.
Dẫu gì vẫn thích được tôn sùng
Trần Mạnh Hùng
10-24-2011
#5259
    vancali96 25.10.2011 08:47:47 (permalink)
    0


     

    Gương "Trung Đông"

    (Hoạ Làm người của NM )

    Lưới trời lồng lộng chả nương ai
    Giác ngộ là vừa sớm thấy sai !
    Ỷ thế đè người vay quả báo
    Cậy quyền cướp của gặp thiên tai
    Đường ngay trở lại , thương yêu trẻ
    Thói dữ rời xa , kính trọng" thầy"
    Thấy cảnh "Trung Đông "mà thức tỉnh
    Ngày tàn bạo chúa... khổ thân thay !

    Vancali 10.24.11

    #5260
      lá chờ rơi 25.10.2011 08:48:55 (permalink)
      0
      Trích đoạn: ngocannhihuyen

      HOÀI THU

      *

      Thu đến Ngô Đồng lá nhẹ bay
      Giọt Ngâu rét hạt cả đêm ngày
      Cô Hằng thấp thoáng khi mờ tỏ
      Chú Cuội chập chờn khuất bóng mây
      Gọi bạn sang đò, chiều chẳng thấy
      Để người đợi bến, tối nào hay
      Niềm riêng chất ngất dòng tâm sự
      Giấc điệp bàng hoàng lúc tỉnh say.
      -----
      Ngọc Ẩn Nhi Huyền

      ngocannhihuyen@gmail.com



      TỈNH MÀ SAY !

      Ngô Đồng một lá rụng bay bay
      Báo hiệu mùa Thu đã đến ngày
      Trăng sáng nhả tơ trong giá lạnh
      Sương mù che phủ cõi trời mây
      Đêm trường cay đắng nào ai biết
      Dặm liễu hao gầy mấy kẻ hay
      Kẻ ở người đi ngàn dặm cách
      Chập chờn thương nhớ tỉnh mà say!
      Lá chờ rơi 25/10/11
      #5261
        dailocvt 25.10.2011 10:00:11 (permalink)
        0
        THÁO RÀO(thơ xướng)
        Cửa cổng nhà em chắc tháo rào
        Bao năm gìn giữ mấy gian lao
        Xanh cây bụ sữa xanh cây mận
        Thắm nụ hồng mơ thắm nụ đào
        Tươi lá tươi hoa hương sắc lộng
        Đẹp vườn đẹp cảnh gió trăng cao
        Câu thơ kỳ ngộ trao duyên ngọc
        Xin bạn tri âm mạnh bước vào

        THỦY HƯƠNG


        NGẠI LỐI VÀO(bài họa)
        Ngõ bướm tường hoa khóa kín rào
        Ngày đêm khép chặt tựa nhà lao
        Hoang vu cỏ rậm hoang khe lạnh
        Nhạt nhẽo canh thâu nhạt má đào
        Sao để võ vàng phai nét ngọc
        Cam đành trằn trọc thấu trời cao
        Bởi em chưa mở toan vườn mộng
        Nên khách thi nhân ngại lối vào

        ĐẠI LỘC
        #5262
          Trần Mạnh Hùng 25.10.2011 10:13:03 (permalink)
          0

          XƯỚNG KÍNH MỜI

          Mắt Lá Răm
          Sao cứ mong hoài mắt lá răm.
          Cái đuôi mắt liếc nhớ khôn cầm.
          Cái môi nhõng nhẽo chiêu mời gọi.
          Cái giọng lả lơi khuyến khích thầm.
          Cái vóc chân dài - đầy mộng ước
          Cái vòng eo nhỏ - thoát duyên ngầm.
          Cái đi, cái đứng sao … tình thế.
          Cái nét câu hồn - mắt lá răm
          Trần Mạnh Hùng


          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/8382/92853140605A49D29AE58E95A224CD35.jpg[/image]
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2011 10:58:17 bởi Trần Mạnh Hùng >
          Attached Image(s)
          #5263
            Rdinh 25.10.2011 11:55:04 (permalink)
            0




             

            XƯỚNG KÍNH MỜI

            Mắt Lá Răm
            Sao cứ mong hoài mắt lá răm.
            Cái đuôi mắt liếc nhớ khôn cầm.
            Cái môi nhõng nhẽo chiêu mời gọi.
            Cái giọng lả lơi khuyến khích thầm.
            Cái vóc chân dài - đầy mộng ước
            Cái vòng eo nhỏ - thoát duyên ngầm.
            Cái đi, cái đứng sao … tình thế.
            Cái nét câu hồn - mắt lá răm
            Trần Mạnh Hùng
             
            LÁ RĂM CẮT NGỌT
             
            Lá liễu chân mày, mắt lá răm
            Ước-ao vai sánh lại tay cầm
            Môi vui cong-cớn cười dòn-dã
            Giọng tám ba-hoa rỉ-rả thầm
             
            Dài cẳng nhảy hay duyên lồ-lộ
            Thon eo múa giỏi dáng tầm-ngầm
            Người sao yểu-điệu tình như thế
            Cắt ngọt tim ai... mắt lá răm
             
            R Đinh
            #5264
              tuyen45 25.10.2011 12:19:25 (permalink)
              0
               

              TÔI-BÀ
              ---*---
              Bốn mươi năm lẻ sống chung nhà
              Sóng gió Tôi-Bà đã trải qua
              Xuân trước chưa xa còn trẻ lắm
              Thu này đã thấy bước sang già
              Tôi lo việc nước tròn trung nghĩa
              Bà đảm việc nhà vẹn hiếu gia
              Nuôi dạy con khôn đều đỗ đạt
              Công này tôi mãi biết ơn Bà.

              25/10/2011.
              Tuyen45.
              #5265
                Thay đổi trang: << < 349350351 > >> | Trang 351 của 520 trang, bài viết từ 5251 đến 5265 trên tổng số 7792 bài trong đề mục
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 11 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9