1001. PHÙ VÂN
Tình chửa chung đôi đã lỡ làng,
Người đi kẻ ở biệt quan san.
Bút hoa vướng vất đôi dòng nguyệch,
Khoé mắt lưu linh một giọt tràn.
Đã biết vấn vương vùi dĩ vãng,
Sao còn chất chứa kín không gian.
Nhớ nhung chi nữa mà nhung nhớ,
Một áng phù vân giữa ngút ngàn.
Mai Trắng
1001.1 VỀ QUÊ ĂN TẾT
Xuân về trăn trở nhớ thôn làng
Nghĩa xóm tình quê chút sẻ san
Bờ dậu mồng tơi leo tứ phía
Đường đê hoa súng mọc lan tràn
Đình thần sửa lại hai bên chái
Đền tổ cơi thêm ba bốn gian
Thoáng gió ngây ngây mùi lúa mới
Hương quê lồng lộng giữa mây ngàn.
nguyens
Thân họa :
VƯỚNG VÍT Sự đã vui đâu hóa lỡ làng
Chưa đầy chốc cạn chén quan san
Tỏ tường chưa rõ bao nguồn nỗi
Vướng vít còn đây những lệ tràn
Kẻ ở người đi chiều khuất dạng
Giọt sầu lệ tủi đọng không gian
Niềm thương cố xếp vào ngăn tủ
Chỉ nỗi nhớ mong nặng vạn ngàn
917. TIỄN ÐÔNG
Ngoài trời nàng Bấc sắp tàn suy
Vạn vật nôn nao tỉnh giấc vùi
Cây cối nhuốm tươi chừng nhớ nắng
Hương hoa cuốn gió tưởng quên mùi
Đông qua hiu hắt buồn lưu luyến
Xuân đến nhẹ nhàng phết sắc vui
Chiếc lá vàng ương rơi rớt lại
Rung rinh sương sớm thoáng bùi ngùi
BHD2
917.1 ÐÓN XUÂN
Xuân ơi cứ đến dẫu buồn vui
Ðánh thức hồn ta mãi ngủ vùi
Suối mộng reo vang đùa giọt nắng
Ðồng xanh ,khói trắng, tỏa thơm mùi
Sương mai lóng lánh cành lưu luyến
Sóng sánh thuyền con lửa ấm mui
Dĩ vãng vàng son xưa trở lại
Mừng Xuân khoáng đại chợt bùi ngùi
Vũ kim Thanh
"Ngoài trời nàng Bấc sắp tàn suy " Câu này được đổi lại rồi ư..TS nhớ là "Ngoài trời nàng Bấc gượng reo vui " mà BHD2
Giã từ nỗi buồn Bừng trong đáy mắt ánh niềm vui
Em ngỡ thiên thu mộng đã vùi
Sợi nhớ giăng đầy cùng bụi phủ
Hương tình thoáng nhạt đã phai mùi
Đông về ngợp phố tình còn đọng
Xuân đến rã tan những lạnh môi
Thắp lại nụ cười trong nắng mới
Giã từ buồn nhé lẫn bùi ngùi
Xướng :
Cố đeo Tầm gửi cũng đành phải cố đeo
Thân em lá liễu phận râu bèo
Nơi anh chốn ấy còn đơn lẻ
Phòng trống vườn em cũng mốc meo
Má hóp da nhăn đành cố níu
Mặt vênh mũi gãy gắng chèo neo
Ấy chàng ơi hỡi tình trao gửi
Kết chặt tơ duyện cột với kèo
Ứ thèm Nào phải gông cùm buộc để đeo
Thân em lá cỏ phận như bèo
Xuân thì còn đó hương đầy sắc
Tuổi chửa về chiều chẳng mốc meo
Tương hội sớm nao tình quyến luyến
Hẹn hò đêm đến thuyền buông neo
Tình nhân đã thế nay xưng thế
Đây ứ thèm theo mặc sức kèo