BẢN NHÁP THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG-HỌA
Nhắn gửi
Nhóng hỏi tướng Hùng ở tận đâu
Vào xem cớ sự thấy buồn rầu
Chữ thì thưa thớt như vơi tiếng
Trang lại lèo tèo tựa thiếu câu
Bác Lá bó tay dành chịu khổ
Đốc Thanh rịt cẳng chỉ lo âu
Đau buồn ta viết lời ta thán
Thế sự ai bày cảnh nhổ râu
Đông Hòa
Hoạ : Ta Thán
Cái bầu nhiệt huyết vất đi đâu
Còn vỏ chơ vơ đứng đón câu
Con chữ thời nay như bóng nhạn
Lời văn giờ tựa ánh trăng thâu
Miệng im thì sợ đời chê trách
Viết quá ngại rằng kẻ khổ rầu
Ráng mãi muốn kêu lên oái , ới
Rằng ai nghe được tiếng rung râu
Đông Hòa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2006 14:06:28 bởi Donghoa >
Trích đoạn: Nguyen Thi An Giang
Gởi anh Đông Hoà
An Giang chẳng phải cãi nhau đâu.
Vì muốn yên thân mát bộ đầu.
Những chuyện trên trời rơi báng xuống.
Việc làm dưới đất quảng đi sao?
Mưa giông, gió bão gây tan vỡ.
Lời thuận ý hòa, xây dựng nhau.
Một nhịn , hai nhường, ba cũng phải !!!
HỘP THƠ Ý KIẾN với tay vào
HỘP THƠ Ý KIẾN với tay vào
Ý của An Giang sai chỗ nào
Hỏi chị HB cho ý kiến.(*)
Nhờ anh Thanh Vũ góp mưu cao (*)
Vì muốn trang thơ êm đẹp mãi.
Cho nên cương quyết chẳng hề nao
Vui thơ xướng họa, lòng thư thản.
Quảng gánh buồn đi , thích thú bao. . .
An Giang
Huyền Băng
(*) Anh Vũ Kim Thanh
b]
Chào em An Giang. anh cũng đang bận quá mà nghe tiếng em gọi ,anh cũng viết vài hàng cho có chút ÐƯỜNG ,chút mật, thôi chứ chẳng biết có cao kiến gì đâu em. Mong thông cảm nhé, chúc vui vẻ.
HOÁN ÐỔI
Muôn người vạn ý biết làm sao?
Ðất thấp sương hàn cảnh giới cao
Có biết hồn thơ đau ứa lệ
Gươm đao bút chiến thẹn hùng hào
Trèo lên thác núi tìm tri kỷ
Lặn xuống dòng sâu tứ ngọc trao
Ðổi giận thành vui êm đẹp lý
Nhân gian thiện mỹ giấc chiêm bao .
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2006 04:23:17 bởi vũkimThanh >
Chào em An Giang. anh cũng đang bận quá mà nghe tiếng em gọi ,anh cũng viết vài hàng cho có chút ÐƯỜNG ,chút mật, thôi chứ chẳng biết có cao kiến gì đâu em. Mong thông cảm nhé.
HOÁN ÐỔI
Muôn người vạn ý biết làm sao?
Ðất thấp sương hàn cảnh giới cao
Có biết hồn thơ đau ứa lệ
Gươm đao , bút chiến thẹn hùng hào
Trèo lên thác núi tìm tri kỷ
Lặn xuống dòng sâu tứ ngọc trao
Ðổi giận thành vui êm đẹp lý
Nhân gian thiện mỹ giấc chiêm bao . (Vũ kim Thanh)
AN GIANG XÓA PHẦN BÀI CỦA MÌNH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2006 12:54:23 bởi Nguyen Thi An Giang >
Thân gởi bạn TTNG
Kính họa bài KHOẺ RƠ của bác LÁ:
DUYÊN SÔNG NƯỚC
Đến bến đò ngang phải đợi chờ
Đò nhiều lỡ chuyến chuyện không lo
Dòng sông man mác vang câu hát
Bến nước râm ran vọng điệu hò
Lời nhặt lửng lơ dây (tình) ái
Tiếng khoan đưa đẩy mối duyên tơ
(Nước lớn) Thuyền bè xuôi ngược [vui tay] lái
Càng chiều hò hát càng hợp rơ. [điệu hát câu hò mãi hợp rơ]
Cầu dừa trơn trợt bết bùn nhơ
Lối ấy em quên hẳn đến giờ
Bến cũ đò đưa còn (thưa) thớt [thấp thoáng]
Sông xưa nước chảy cũng ơ hờ
Bao lời nguyện ước thầm đan mộng
Một thủa ân tình chỉ dệt thơ
Sông nước trầm tư trôi lững thững
Lờ đờ bèo dạt nhẹ êm rơ.
Bài Họa của bạn chỉ còn vương chút lỗi về Bằng Trắc. Những nơi chưa đúng B-T tôi dùng dấu ngoặc và ví dụ tạm sửa như vậy cho bạn thấy mà sửa lại theo ý nhé.
Cố sửa chữ « tình » sao cho thành Trắc mà vẫn đối với « duyên tơ ».
Ngoài ra phần đối ngẫu rất là sít sao tề chỉnh hay lắm.
Thân mến,
LCR
Xướng: Lá Chờ Rơi
CHỚ TRÁCH NHAU CHI
Chớ trách nhau chi lúc vội vàng
Anh hùng bất quá mỹ nhân quan !
Ðem thân danh sỹ người trân quý
Giả dạng ngu phu chúng mỉa bàn
Tiếc nghĩa nước bèo khi gió loạn
Thương hình muông cẩu lúc mây tan
Phượng Cầu chớ trách chàng Tư Mã
Mỗi Trác Văn Quân một điệu đàn !
Lá Chờ Rơi
Thân hoạ : An phận
Đông Hòa
Họa:
ƯỚC VỌNG
Nguyễn Khánh Chân
Thân hoạ : Thân trai vì nước
Đông Hòa
Thân họa : Mong tình nhân
Đông Hoà
Họa:
THEO THẦY
Cái chữ thầy cho quý tựa vàng
Dù không đổi được để làm quan
Thầy ơi lễ nghĩa sinh từ Quý
Dạ nhớ ghi sâu trẻ miễn bàn
Đã biết chống chèo khi gặp loạn
Dễ gì bão rập hợp thành tan
Căng tai dựa cột nhìn thiên hạ
Vẫn dõi tâm theo một tiếng đàn.
MTP
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2006 14:39:07 bởi motyphu >
Trích đoạn: Donghoa
Xướng
Lại lo chữ
Một thời ôm chữ trả cho mây
Thì thấy không đành lại cất đây
Lúc lếu đem ra vờn tay bạn
Khi buồn neo cất níu chân thầy
Bút cùn nom giấy trông hơi méo
Viết quẹo nhìn trang đóm muốn xoay
Bởi thế cho nên nhìn tiếng dữ
Lo rằng lắm kẻ nói bầy hầy
Đông Hòa
Thân họa : Thật đáng lo hơn này
Bây giờ chữ Lễ cuốn theo mây
Anh ạ,hãy nghe tôi nói đây
Xướng vận xuôi tai không lẻ bạn
Họa vần đẹp mắt vẫn là thầy
Chẳng so Đường luật này tròn méo
Không trách trắc bằng kia ngược xoay
Thiếu kính,thiếu nhường hay giận dữ
Dù hay đến mấy cũng dơ hầy!..
09/04/2006
CSL
Anh Đông Hoà à,ở trog này dù có giận mấy cũg ko làm gì được nhau.Tôi hay anh cũg chỉ là ng góp vui,ng đi tìm cảm hứng thôi :-) Nếu có dịp và anh ko chê,tôi muốn uống vài ly với anh và cậu James hìi..dĩ nhiên là ở SG.Được ko nhỉ?
Mẹ
Mẹ kính yêu, mẹ của chúng con.
Mẹ là gương sáng tấm lòng son
Mẹ vừng nhật nguyệt soi muôn lối.
Mẹ suối nước trong lúc lỡ đường
Mẹ dắt dìu con khi lạc bước
Mẹ là chỗ tựa lúc cô đơn
Mẹ giòng sữa ngọt nuôi con lớn
Mẹ kính yêu, mẹ của chúng con
Trần Mạnh Hùng
MẸ ƠI
Mẹ kính yêu mẹ của chúng con.
Mẹ ơi ! con nhớ những đêm đông.
Mẹ ngồi đan áo khi đông đến.
Mẹ thức chăm con trọn giấc nồng.
Mẹ đã quên rồi son phấn nhạt.
Mẹ vui cùng trẻ má ươm hồng.
Mẹ ơi con nói, con yêu mẹ.
Mẹ kính yêu. Mẹ của chúng con
Trần Mạnh Hùng
AN GIANG XÓA PHẦN BÀI CỦA MINH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2006 13:09:15 bởi Nguyen Thi An Giang >
Trích đoạn: motyphu
Xướng: Lá Chờ Rơi
CHỚ TRÁCH NHAU CHI
Chớ trách nhau chi lúc vội vàng
Anh hùng bất quá mỹ nhân quan !
Ðem thân danh sỹ người trân quý
Giả dạng ngu phu chúng mỉa bàn
Tiếc nghĩa nước bèo khi gió loạn
Thương hình muông cẩu lúc mây tan
Phượng Cầu chớ trách chàng Tư Mã
Mỗi Trác Văn Quân một điệu đàn !
Lá Chờ Rơi
Họa:
THEO THẦY
Cái chữ thầy cho quý tựa vàng
Dù không đổi được để làm quan
Thầy ơi lễ nghĩa sinh từ Quý
Dạ nhớ ghi sâu trẻ miễn bàn
Đã biết chống chèo khi gặp loạn
Dễ gì bão rập hợp thành tan
Căng tai dựa cột nhìn thiên hạ
Vẫn dõi tâm theo một tiếng đàn.
MTP
BIẾT NÓI CHI ĐÂY
Nhất đán vô thường vạn sự hưu
Trăm năm chỉ một giấc phù du
Nửa vòng thi luận cười như khóc
Hai lẽ hơn thua bạn hóa thù
Dứt áo ra đi lòng chẳng nỡ
Quay đầu trở lại lún thêm sâu
Người thương kẻ ghét cùng thôi vậy
Biết nói chi đây phút tạ từ ?
Lá chờ rơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2006 12:41:02 bởi lá chờ rơi >
Trích đoạn: Donghoa
Xướng nhé !! Trời ui lúc này sao cãi quá thế hỉ.........
Vịnh chữ cãi
Hỡi ôi ! Thế thái chữ tình đâu
Thiên hạ đánh nhau muốn bể đầu
Chữ cứng quăng qua chừng rách miệng
Câu già liệng lại sợ cong râu
Chắp tay xin mãi mong ngơi tiếng
Cúi cổ hét hoài chỉ ngọng hầu
Vái Lạy ông Giời nhòm một chút
Khỏ dùm cho bớt cãi lầu bầu
Đông Hòa
Thân họa : Tình đồng hương
Đùa tếu thấy lòng khoan khoái đâu
Cứ vui dù chẳng hiểu đuôi đầu
Trêu nhau chí choé cười vênh miệng
Cự cãi ầm ầm nhếch vểnh râu
Nhiều lúc nổi khùng : mồm lắm tiếng
Có khi cao hứng : hả khô hầu
Chả ai hờn giận ai đôi chút
Vì chúng mình đây vốn bí bầu
10/04/2006
CSL
Lâu lâu tôi có qua Q.7 nhưg hay ghé Q.5 hơn vì có bạn bè ở đó nhưg nhậu thôi vì chỉ cafe sáng và trưa chứ tối uống cafe thì buồn chết.:-) Tôi PM sdthoại cho anh rồi,anh ntin lại nhe,để khi về SG mà ghé Q.5 sớm anhem mình cafe nói chuyện.
Trích đoạn: lá chờ rơi
BIẾT NÓI CHI ĐÂY
Lại đến Bác Lá chán nản rồi kìa.:-) Bác ơi!bao nhiêu ng mến Bác chứ có mấy ai ghét Bác đâu mà Bác lại "Người thương kẻ ghét đành thôi vậy" ?..:-)
Trích đoạn: Đông Tà
Trích đoạn: Donghoa
Vịnh chữ cãi
Hỡi ôi ! Thế thái chữ tình đâu
Thiên hạ đánh nhau muốn bể đầu
Chữ cứng quăng qua chừng rách miệng
Câu già liệng lại sợ cong râu
Chắp tay xin mãi mong ngơi tiếng
Cúi cổ hét hoài chỉ ngọng hầu
Vái Lạy ông Giời nhòm một chút
Khỏ dùm cho bớt cãi lầu bầu
Đông Hòa
Thân họa : Tình đồng hương
Đùa tếu thấy lòng khoan khoái đâu
Cứ vui dù chẳng hiểu đuôi đầu
Trêu nhau chí choé cười vênh miệng
Cự cãi ầm ầm nhếch vểnh râu
Nhiều lúc nổi khùng : mồm lắm tiếng
Có khi cao hứng : hả khô hầu
Chả ai hờn giận ai đôi chút
Vì chúng mình đây vốn bí bầu
10/04/2006
CSL
Thân họa : Thương nhớ tình xưa
Em hỡi ! Bây giờ ở tận đâu
Bến trăng đêm vắng vọng cung sầu
Năm xưa ôm khóc tình dang dỡ
Giờ lại neo buồn duyên biển sâu
Chua chát tim lòng từng đêm vắng
Đắng cay tâm dạ suốt canh thâu
Chờ mong một cõi người nhân thế
Đã phải chia lìa trong đớn đau
Đông Hòa
10.04.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2006 19:01:03 bởi Donghoa >
Trích đoạn: lá chờ rơi
BIẾT NÓI CHI ĐÂY
Nhất đán vô thường vạn sự hưu
Trăm năm chỉ một giấc phù du
Nửa vòng thi luận cười như khóc
Hai lẽ hơn thua bạn hóa thù
Dứt áo ra đi lòng chẳng nỡ
Quay đầu trở lại lún thêm sâu
Người thương kẻ ghét cùng thôi vậy
Biết nói chi đây phút tạ từ ?
Lá chờ rơi
Kính họa : Cũng không biết nói sao nữa..
Khoẻ rơ mỗi tháng lãnh lương hưu
Bác lại.."trăm năm" giống Cụ Du
Còn trẻ như..Tà kêu muốn khóc
Già như..Bác Lá nói chi thù ?
Một câu chát chúa nghe không nỡ
Vài chữ chanh chua thấu hiểu sâu
Xướng hoạ xưa nay thường vẫn vậy
Bác ơi!..khổ lắm khó dùng từ
10/04/2006
CSL
Vui đi Bác Lá ơi.:-) Có khi Cháu chuồn trước Bác đấy chứ vì thấy ngày mỗi buồn mà ai lại chẳg muốn vui Bác nhỉ?
Hm..cái ông TMH trốn đi đâu rồi?Anh DH biết núp ở đâu lôi cổ ra giùm với hìhì..
Xướng:
BIẾT NÓI CHI ĐÂY
Nhất đán vô thường vạn sự hưu
Trăm năm chỉ một giấc phù du
Nửa vòng thi luận cười như khóc
Hai lẽ hơn thua bạn hóa thù
Dứt áo ra đi lòng chẳng nỡ
Quay đầu trở lại lún thêm sâu
Người thương kẻ ghét cùng thôi vậy
Biết nói chi đây phút tạ từ ?
Lá chờ rơi
Xin họa:
TRÒ CÒN MONG MỎi
Tính chuyện an nhàn đã nghỉ hưu
Ưu phiền độc mộc để ai du
Đưa trò đứng mũi đầy mưa gió
Hướng thiện mang tâm hóa giải thù
Một chữ tôn sư người quảng đại
Lao tâm trọng đạo nghỉ cần sâu
Cơn buồn ngả nệm lần tra sách
Lúc rỗi xem thơ chỉnh sửa từ.
MTP
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2006 14:34:28 bởi motyphu >
Thăm Hỏi
Vắng mặt đường thi cả tháng rồi.
Thăm người lão trượng LÁ CHỜ RƠI
Xướng thơ vun xới nhiều hoa đẹp.
Họa vận chăm nom lắm cỏ tươi.
Có bạn ĐÔNG HÒA tình cởi mở.
Kia người TRI KỶ tánh hiền vui.
HD... NGUYỄN KHÁNH... và ĐOÀN CHÍNH.... (*)
Mừng chúc an khang hưởng lộc trời
Mừng chúc an khang hưởng lộc trời.
AN GIANG sông nước lững lờ trôi.
KIM GIANG xướng họa năng thăm viếng.
TUYỆT THẾ thả thơ có lúc thôi (**)
TỈ PHÚ nhà giàu trong núi bạc (***)
ĐÔNG TÀ giúp trẻ tật nguyền vui.
THẢO MY hoa cỏ theo chân bước.
Xướng họa đùa vui thỏa chí chơi
HEO NÁI LEO CÂY thỏa chí chơi.
KIM THANH vàng chói rải muôn nơi.
DIỆP KHAI xướng phóng không câu nệ.
TULIP họa vần khó nuốt trôi.
MAI TRẮNG lả lơi cùng bướm trắng.
TRIỀU SƯƠNG đắm đuối hạt sương rơi.
SAO MAI mong đợi trời hừng sáng.
Sống giữa TRẦN AI, cứ việc chơi
Trần Mạnh Hùng
(*) (**), (***) tên các bạn trong văn đàn xướng họa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2006 06:40:12 bởi Tran Manh hung >
Bài xướng
Khoảnh khắc thơ về
Cảm hứng dần vơi, vợi tháng ngày!
Chờ mưa, đợi nắng, viết chi đây?
Ngâm câu tuyệt bút người xưa phục
Lắng khúc cầm ca thuở cũ say
Tình - chẳng hoà duyên - vơ vẩn nhớ
Tài - chưa kịp mộng - muộn màng xây
Mai vào cõi sáng đời sau hẳn
Cười mỉm thương cho khoảnh khắc này?!
Đoàn Chinh Nam Kính mời hoạ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: