Trích đoạn: TUYỆT THẾ NHÂN GIAN
... Thế này bác ạ!Có những lúc TTNG phải viét rất vội để bắt lấy tình tứ của bài thơ kẻo lỡ bỏ qua ý hay,rồi sửa sau,vậy đấy bác a!.
Về các lỗi,TTNG xin sửa lại như sau:
Lời nhặt lửng lơ dây LUYẾN ái
TRÒNG TRÀNH SÓNG NƯỚC THUYỀN XUÔI NGƯỢC
CÂU HÁT ĐIỆU HÒ MÃI HỢP RƠ
Bến cũ đò đưa còn LÁC ĐÁC.
Bác xem qua nếu thấy được rồi thì bác sửa luôn vào giùm.Rất cảm ơn bác!
Câu nói trên của cháu tả rất đúng. Cái tâm lý thi nhân thường gặp là vậy. Nhưng phải nhớ SỬA !
Ðây là hai bài của cháu đã sửa :
DUYÊN SÔNG NƯỚC
Đến bến đò ngang phải đợi chờ
Đò nhiều lỡ chuyến chuyện không lo
Dòng sông man mác vang câu hát
Bến nước râm ran vọng điệu hò
Lời nhặt lửng lơ dây luyến ái
Tiếng khoan đưa đẩy mối duyên tơ
Tròng trành sóng nước thuyền xuôi ngược
Câu hát điệu hò mãi hợp rơ
Cầu dừa trơn trợt bết bùn nhơ
Lối ấy em quên hẳn đến giờ
Bến cũ đò đưa còn lác đác
Sông xưa nước chảy cũng ơ hờ
Bao lời nguyện ước thầm đan mộng
Một thủa ân tình chỉ dệt thơ
Sông nước trầm tư trôi lững thững
Lờ đờ bèo dạt nhẹ êm rơ.
TTNG