Nỗi niềm riêng
An Giang xuôi chảy nỗi niềm riêng
Ngày tháng âu lo những muộn phiền
Xuất khẩu thành thơ, thần khẩu phạt
Nhập đàn xướng họa, bạn đàn trêu (hơi lạc vần chút, nhưng vì muốn đối cho chỉnh mà anh Hùng)
Má hồng phận bạc, buồn phần số
Gái sắc phong trần, khóc kiếp duyên
Thôi cũng đành cam thân phận nữ
Nương nhờ làn gió, bớt ưu phiền.
Anh Hùng khó tính quá...
Bác Lá chờ rơi à, bác tha cho An Giang đi nhe, bác chọc ghẹo An Giang sao cũng được, đừng bỏ làm thơ nhe bác Lá.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2006 03:59:37 bởi Nguyen Thi An Giang >