quote:
Xướng:
PHƯƠNG BẮC CHIỀU ĐÔNG
Tuyết trắng dâng cao cả khoảng trời
Ngày qua, lệ vẩn lạnh lùng rơi
Hư vô với sóng đời lưu lạc
Ảo ảnh theo mùa phận nổi trôi
Bèo bọt chia tay đâu gặp gở
Phù du hội ngộ quá xa xôi
Đông về lạnh lắm trời phương bắc
Giữa chốn phồn hoa... thấy ngậm ngùi
Hải Tâm
MŨI TÊN TÌNH ÁI
Hãy niệm buồn đau hận trả trời
Xoa lòng lắng dịu lệ đừng rơi
Vô tình trúng mũi tên bay lạc
Bạc nghĩa thôi đành phận nổi trôi
Vạn mối tơ vương dần lựa gỡ
Nghìn sầu gửi lại trốn xa xôi
Miền băng lạnh giá từ phương bắc
Ướp đá con tim hết ngậm ngùi.
Tri Kỷ
TRỜI NAM LẠNH GIÁ
Đã cách càng xa cách đất trời
Hoa tàn tuyết rụng lệ tuôn rơi
Chim bay bỏ lại nhành cây lạc
Nước chảy xô về đám củi trôi
Đứt mối tơ vò tơ khó gỡ
Như bào chín khúc ruột càng xôi
Trời long đất lở thành nam bắc
Chửa hợp mà tan những ngậm ngùi.
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2006 18:10:48 bởi KimGiang >